Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 90: Dừng lại đột ngột.

Huyết Hồng

29/03/2013



Một tiếng nổ lớn, tên thánh vệ Odin thân hình chợt vạm vỡ gấp đôi mạnh mẽ dừng trên boong tàu ở đuôi thuyền.

Thánh vệ Odin không phải thú nhân, mà là những man nhân Viking trứ danh dân phong dũng mãnh, chiến lực hơn người trong những dị tộc trên Đảo Ngũ Đại Liên. Nếu nhìn qua thì không khác gì so với con dân bình thường ở phương Tây, có điều một khi bọn họ tức giận trên người sẽ xuất hiện những mạch huyết vân phức tạp, sức mạnh của chiễn sĩ càng mạnh thì chiến vân càng phức tạp hơn.

Tên thánh vệ Odin nhảy trên boong tàu kia toàn thân dày đặc chiến vân, hai màu đen hồng lẫn lộn cùng một chỗ, khiến thân hình hắn biến thành bộ dạng của một con độc trùng sặc sỡ. Trong đám chiến vân phức tạp đó, trên ngực hắn huyết sắc và màu đen chiến vân đã hợp thành một mảng lớn bạo hùng.

-Quỷ thật, đó chính là huyết mạch chiến sĩ có sức mạnh và phòng ngự nổi tiếng hùng hồn trong đám mọi rợ đó sao?

Lâm Tề tiếng nói run run, tên thánh vệ Odin toàn thân tỏa ra ánh sáng màu tím, trong một thời gian ngắn, hắn rõ ràng đã có được thực lực chống đỡ của các kỵ sĩ Thiên Vị.

Cho dù Đại Phong Xa trên biển có Long Thành trấn thủ, nhưng hai kỵ sĩ Thiên vị cấp cao giao chiến trong này, cả con thuyền cũng có thể bị nhấn chìm! Không có thuyền, bọn Lâm Tề nhất định sẽ chết, những tên thánh vệ Odin điên cuồng này sẽ không do dự lấy xương cốt họ chế thành dùi trống.

Tên thánh vệ Odin xông lên thuyền, giơ cao hai tay, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng. Hắn lớn tiếng quát:

-Lấy danh nghĩa thần linh, các người là những giáo đồ bạo dị ác tàn, nhận lấy lửa giận của thần đi! Các ngươi, phải, hãy nhận lấy cái giá cho những gì các ngươi đã làm, linh hồn các ngươi sẽ vĩnh viễn bị trấn áp dưới núi băng, bị liệt hỏa dưới địa ngục đốt cháy!

Lâm Tề tức giận đến mức chửi ầm lên:

-Chúng ta rốt cuộc đã làm gì? Khốn khiếp, sự việc trên eo biển Búa lớn Viking không có liên quan gì tới bọn ta cả!

Long Thành mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía Lâm Tề:

-Tiểu tử, ngươi nghĩa khí lắm!

Lâm Tề khinh thường trừng mắt nhìn Long Thành:



-Là hảo hán, không nên làm liên lụy tới người ngoài!

Long Thành méo miệng, gã dương cao hai thanh kiếm dài, liên thanh cười lạnh nói:

-Ta không phải hảo hán, thiên hạ còn có ai dám nói chính mình là hảo hán? Ta làm việc chưa bao giờ liên lụy tới người ngoài, được rồi, ta cản phía sau, ta ở trên thuyền ngăn trở truy binh, các ngươi cưỡi thuyền bé mau rời khỏi!

Dùng sức vỗ vỗ ngực, Long Thành hào khí, nghĩa khí ngất trời:

-Các ngươi đã cứu ta một mạng, ta không thể nào lấy oán trả ơn? Yên tâm đi, có ta cản phía sau, bọn họ tuyệt đối không thể đuổi theo các ngươi! Ồ, dường như trên thuyền này có hai mươi chiếc thuyền bé, cũng đủ cho các ngươi chạy trốn !

Lâm Tề tức giận đến sắp hộc máu, hắn rốt cục đã gặp được một tên liều mạng khốn khiếp không nói lý và càn quấy. Hắn ta ở lại trên biển Đại Phong Xa cản phía sau, nhừơng Lâm Tề dẫn người cưỡi thuyền bé chạy trốn? Khỉ thật, đây là muốn bản thân chạy trốn hay hiến mạng chứ? Hôm nay Bắc Hải bầu trời bao la vô tận, như vậy tương lai hai ngày sau Bắc Hải tất sẽ nghênh đón một trận gió lốc đáng sợ, cưỡi thuyền bé chạy trốn hậu quả chính là mọi người đều lật thuyền chết hết.

Dùng những câu nói ác độc nhất, hạ lưu nhất, dơ bẩn nhất, xấu xa nhất của bản thân thăm hỏi mẹ ruột của Long Thành, Lâm Tề nắm chặt khảm đao, hướng về phía thánh vệ Odin ngửa mặt lên trời mà rống lên giận dữ:

-Các huynh đệ, băm nát hắn ra đi.

Lâm Tề còn chưa dứt lời, những thánh điện Vu Sư trên ba chiếc thuyền rồng loại nhỏ phía sau cũng dừng những câu thần chú, ba đạo pháp thuật đồng thời dừng ở trên người thánh vệ Odin. Một tia sáng hồng, một đám bụi khí, một luồng huyết sắc tinh quang, ba đạo hào quang đồng thời nhập vào người đàn ông thân thể to lớn kia.

Hồng quang là thuật cuồng bạo, nó khiến người đàn ông to lớn lâm vào trạng thái điên cuồng, hắn sẽ không còn cảm nhận được bất cứ đau đớn nào, cũng chẳng còn có lí trí gì, chỉ căn cứ vào bản năng mà đánh chết kẻ thù.

Bụi khí là thuật hồn khí, nó là thứ pháp thuật mà thánh điện Vu Sư dùng sức mạnh ma hồn thú dũng mãnh luyện thành, hồn thú nhập thể, tăng cường nhanh chóng sức mạnh và tốc độ của thánh vệ Odin, khiến hắn nâng cao nhất sức chiến đấu.

Còn tia huyết sắc tinh quang thì sao? Nó còn được gọi là “lịch huyết thuật”, đạo thuật này vô cùng khủng khiếp, nó chuyển hóa toàn bộ sức mạnh của chiến sĩ thành lực công kích, khiến cho hắn trong thời gian ngắn ba trăm phần trăm sẽ phát huy ra sức công phá đáng sợ, giết chết hết toàn bộ kẻ thù ở gần đó.

Một kỵ sĩ Thiên vị bộc phát ra lực sát thương gấp ba lần, đó là sức mạnh đủ để trong khoảng thời gian ngắn phá hư một tòa thành nhỏ.

Nhưng Lâm Tề vừa nhìn thấy lịch huyết thuật phát ra huyết sắc tinh quang, hắn lập tức vui mừng kêu lớn lên:



-Nỏ săn bắt, xử lý hắn!

Âm thanh truyền lại, những thủy thủ đứng trên lầu thuyền giơ lên những nỏ săn bắn bí mật mang lên thuyền, nhằm hướng hàn quang kích mà bắn ra, tất cả lực phòng ngự của tên thánh vệ đã bị cuồng hóa thành lực sát thương, toàn thân hắn run lên, trán, yết hầu, ngực, bụng, hai đùi đều bị nỏ săn bắn xuyên thủng.

Thánh điện Vu Sơ ở ba con thuyền rồng phía sau cũng đồng thời hô lên một tiếng, trong đó, hai gã thánh điện Vu Sư hướng sang tên Vu Sư bên thuyền phía kia mà chửi ầm lên. Tên Vu Sư bị mắng cúi đầu đỏ mặt, y đã chọn một loại pháp thuật liều mạng nhất để cuồng hóa trên người tên thánh vệ kia.

Thân hình to lớn được cuồng hóa của tên thánh vệ kia trong nháy mắt bị sáu mũi nỏ săn bắn cướp đi tính mạng, ánh sáng quanh người hắn biến mất, thân hình nặng trịch ngã xuống boong tàu. Trường thương của Long Thành hướng lên, tên thánh vệ nhanh chóng thu nhỏ thân người liền bị hắn đánh bay ra ngoài, rơi thật mạnh tầm hai mươi mét lên trên boong tàu, mấy tên thánh vệ Odin đang chuẩn bị lên thuyền chiến cũng bị đập ngã xuống đất không dậy nổi.

Ô ô ~a!

Nhóm thánh vệ Odin đồng loạt phát ra những âm thanh cổ quái, bọn họ giơ binh khí lên, dùng lực lấy binh khí khắc lên trên ngực một vết máu sâu. Lâm Tề sắc mặt biến đổi, bọn thánh vệ Odin đang muốn liều mạng, họ bằng cách nào cũng muốn giữ được Đại Phong Xa trên biển.

Trộm liếc mắt nhìn Long Thành phía sau lưng, Lâm Tề lại một lần nữa nghĩ tới chuyện lôi Long Thành đi cùng để hắn ta phải chịu trách nhiệm.

Đang do dự không biết có nên để tất cả thủy thủ hướng nỏ sang phía Long Thành bắt y phải rời thuyền hay không, thì phía sau xa xa có một hỏa cầu màu hồng từ khối núi băng nhanh chóng bay lên trời cao, theo sau là một tiếng nổ lớn, nổ mạnh thành một khối pháo hoa.

Xa xa là tiếng kèn thê lương truyền đến, một con thuyền với buồm trắng tinh, mặt buồm có vẽ hoa mận, kiếm và khiên, bên dưới là những chiếc thuyền mái chèo, chiếc thuyền chiến có thân thuyền màu xanh lục như nước biển theo núi băng đi ra ngoài.

Một, hai , ba, cứ thế những con thuyền không ngừng theo băng sơn lách ra ngoài, tổng cộng có mười hai chiếc, chiều dài chiến hạm cỡ trung tính cả buồm cũng tầm hai mươi mét, thuận gió biển theo hướng này mau chóng tiến đến. Mười hai chiến thuyền bày ra một trận thế xung phong hừng hực sát khí, trên đầu thuyền rõ ràng là có mang theo máy bắn đá nhỏ và nỏ hình cung.

Tốc độ của bốn con thuyền rồng truy kích bỗng chậm dần, sau đó là tiếng trống trầm thấp, bốn con thuyền tạo thành một vòng lớn, chậm chạp lui về hướng bắc.

Lâm Tề dùng sức vỗ vỗ tay, hắn trầm giọng nói:

-Đem tất cả những thứ chướng mắt cất trong khoang thuyền, mau chóng thu thập thỏa đáng, cá mập đầu búa này để lại ở trên boong tàu cho người khác xem. À, đem tất cả săn kình xoa giấu đi, nói rằng chúng ta sau một hồi huyết chiến, đã dùng hết số săn kình xoa trên thuyền.

Long Thành đầy thâm ý, liếc mắt nhìn Lâm Tề một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook