Chương 96: Hạnh phúc đã đến
Huyết Hồng
29/03/2013
Bố già Pompeii là lão thổ địa ở cảng Duner, lão cũng không biết có bao nhiêu lão tổ tông các đời trước sinh sống ở Duner tới giờ, gia tộc của ông ta chứng kiến Duner từ một làng chài nhỏ hẻo lánh trở thành một cảng khẩu lớn thứ ba của đế quốc, và tất cả các sự kiện lịch sử của cảng không đóng băng duy nhất ở phương bắc đế quốc.
Khi còn trẻ, bố già Pompeii cũng từng hung hãn hiếu chiến, lão làm khuân vác hai năm ở bến tàu, sau đó bởi vì công phu trên hai nắm đấm không tệ nên lão được thu nhận vào một băng nhóm bạo lực nhỏ của những người khuân vác. Cũng như những người trẻ tuổi háo chiến khác ở Duner phải có khả năng bơi lội thật giỏi như một phần tất yếu trong cuộc đời phải trải qua, bố già Pompeii hiển nhiên trở thành một tiểu hải tặc.
Đi theo ông thuyền trưởng già phiêu bạt vài năm trên biển, đã từng trải qua cuộc sống tuyệt diệu khi xông qua gió to sóng lớn, rượu thịt chè chén, mỗi đêm đổi một cô nương, và cũng giống nhưng những đồng hương háu chiến khác, bố già Pompeii đã gặp được một phải một cô nương mà lão thật sự yêu thích. Thế là hải tặc Pompeii bốc hơi khỏi nhân gian, Duner lại có thêm một Pompeii đại thúc mở một quán rượu nhỏ, năm tháng qua đi, Pompeii đại thúc đã trở thành bố già Pompeii.
Vốn từng thích dùng nắm đấm và dao găm để nói chuyện, ngày nay bố già Pompeii có ba thằng con còn thích gây chuyện thị phi hơn cả mình năm xưa. Rất hiển nhiên, cái quán rượu nhỏ của lão không đủ khả năng cho ba đứa con ngang ngược bất tuân lần lượt kế thừa được, cái quán rượu nhỏ đó chỉ có thể nuôi sống một nhà thôi, chứ không nuôi nổi ba nhà.
Bố già Pompeii cũng không muốn hai trong số ba đứa con đi theo con đường cũ của mình, cuộc sống trôi dạt trên biển nói không chừng có một ngày bị người ta giết chết ở một hải vực nào đó, bị vất xuống biển nuôi cá như một thứ rác rưởi.
Cho nên bố già Pompeii lấy hết của cải dành giụm, bao gồm tất cả lợi nhuận mà lão chiến đấu có được trong gần mười năm trên biển, cùng với toàn bộ thu nhập mà lão kiếm được trong mấy mươi năm bằng quán rượu nhỏ này, cộng lại được mười ngàn đồng tiền vàng choé. Tất cả tài sản tích góp của bố già Pompeii được đánh cược hết vào công ty săn cá kình Tam Xoa Kích, đầu tư vào chiếc thuyền săn kình Hải Thượng Đại Phong Xa đang được kiến tạo.
Vinh dự trở thành một tiểu cổ đông của công ty săn cá kình, bố già Pompeii hồi hộp bất an đợi chờ hai năm, Hải Thượng Đại Phong Xa rốt cục cũng được hạ thủy. Mà trong mùa săn cá kình năm nay, nếu Hải Thượng Đại Phong Xa có thu hoạch, chỉ cần một lần thu hoạch trúng mùa là có thể giúp tất cả cổ đông thu hồi lại chi phí, còn tất cả tiền lời trong tương lai đều sẽ trở thành lợi nhuận ròng của các cổ đông.
Kế hoạch của bố già Pompeii rất đơn giản, cũng rất thuần phác, năm thứ nhất thu hồi phí tổn, sau đó hàng năm đều có khoản lợi nhuận tương đương với tổng chi phí đầu tư ban đầu rơi vào hầu bao của lão. Trừ phần tiền thuế nộp cho đế quốc, mười năm sau lão có thể có được tổng tài sản gần một trăm ngàn đồng tiền vàng, khoản tiền này cũng đủ để lão tìm một miếng đất không tồi và xây một khách sạn không nhỏ ở Duner.
Một quán rượu nhỏ không thể nuôi sống nổi ba thằng con và gia đình tương lai của chúng, nhưng một quán rượu nhỏ và một khách sạn quy mô khá thì dư sức nuôi sống tới năm đứa con và gia đình của chúng. Bố già Pompeii muốn con lão tuân thủ theo khuôn phép, không nên đi theo con đường thời niên thiếu ngông cuồng của lão.
Mới sáng sớm tinh mơ, nghe ở cảng có người đồn đại Hải Thượng Đại Phong Xa đang vào cảng, bố già Pompeii liền vội vã đi ra cảng. Lão vô cùng kinh ngạc, Hải Thượng Đại Phong Xa sao lại trở về vào hôm nay. Dựa theo kế hoạch săn kình, ít nhất cũng phải bảy ngày sau mới có thể về cảng.
Chẳng lẽ là năm nay vận khí đặc biệt tốt, Hải Thượng Đại Phong Xa vừa ra cảng liền gặp mùa thu hoạch tốt?
Hoặc là vận khí thật sự là quá xấu , Hải Thượng Đại Phong Xa gặp phải phiền toái gì sao?
Mang tâm tư thấp thỏm bất an, bố già Pompeii lẳng lặng chờ đợi trong đám đông. Kết quả khi Hải Thượng Đại Phong Xa cập bến, bố già Pompeii nhìn một cái liền thấy lỗ thủng to đùng ở đuôi tàu, đó là một lỗ thủng do bị ngoại lực bổ ra, tấm thép xung quanh đều xuất hiện vết rạn và vết nóng chảy.
Mắt bố già Pompeii lập tức tối sầm, con thuyền này gặp phải phiền toái lớn ư?
Bố già Pompeii dường như nhìn thấy mười ngàn tiền vàng của mình mọc ra mười ngàn đôi cánh nhỏ đáng yêu, vỗ phạch phạch bỏ lão bay xa. Lão dường như thấy ba thằng con mình huy động đại phủ và khảm đao đi cướp thương thuyền trên biển, sau đó lính hộ tống tàu buôn dùng cung nỏ bắn thành con nhím.
Tuy rằng chưa chính mắt gặp qua loại sinh vật nhím thần kỳ thế này, nhưng cũng không thể ngăn trở bố già Pompeii tưởng tượng ra hình dạng của nó – ba thằng con cả người cắm đầy mũi tên chất đống cùng một chỗ, đấy hẳn là suy diễn hoàn mỹ nhất của loại sinh vật nhím loại này.
Cổ họng trong nháy mắt thấy ngòn ngọt, bố già Pompeii ứ một ngụm máu ngay tại cổ họng.
Đúng lúc này, bố già Pompeii nhìn thấy Râu Đen, một đại nhân vật hết sức quan trọng ở Duner. Lẫo cũng nhìn thấy Lâm Tề và Râu Đen ôm chầm lấy nhau, nghe được lời miêu tả đơn sơ kia của Lâm Tề - hắn và Enzo liên thủ xử lý một con mồi.
Trái tim bố già Pompeii bỗng nhiên thắt lại, một con mồi? Nếu là một con Độc Giác Cuồng Kình thì sự tình cũng không đến nỗi nào. Trong năm nay ít nhất lão còn có thể thu hồi một chút vốn liếng, cho dù phải tính thêm phí duy tu cho Hải Thượng Đại Phong Xa thì bố già Pompeii cũng còn có thể mang một chút tiền vàng trở về quán rượu nhỏ của mình.
Cũng giống như tất cả các tiểu cổ đông đang thấp thỏm bất an, bố già Pompeii đối với Lâm Tề cũng tràn ngập tâm trạng tức giận. Chỉ có một con mồi mà không ngờ ngươi lại cho Hải Thưượng Đại Phong Xa trở về bến, chỉ có một con mồi mà không ngờ ngươi lại tạo nên tổn hại lớn như vậy cho Hải Thượng Đại Phong Xa. Phí tu bổ cự luân lớn thế này hết sức cao giá, chỉ cái lỗ thủng đường kính khoảng hai mét thì ít nhất cũng phải hao phí hết mấy vạn tiền vàng đi tu bổ nó.
Đúng lúc này, mấy đại biểu tiểu cổ đông vô cùng vui mừng xông ra, bọn họ đứng trên đầu thuyền, giơ cao một cái độc giác có ánh vàng rực rỡ, mặt ngoài có đường gân, chiều dài hơn bốn mét, phần đế to cỡ thắt lưng người bình thường!
Màu sắc độc đáo kia, đường gân độc đáo kia, độ dài vượt xa cái sừng của Độc Giác Cuồng Kình kia, những điều đó nói lên cho tất cả mọi người ở bến tàu rằng hai vị tiểu thiếu gia tôn quý Lâm Tề và Enzo, bọn họ săn được một con Độc Giác Kình Vương!
Một con Độc Giác Kình Vương có giá trị tương đương với mười mấy hai mươi con Độc Giác Cuồng Kình bình thường!
Trái tim bố già Pompeii nhảy lên kịch liệt, nhiệt huyết theo mạch máu không ngừng xông thẳng lên đại não của lão, không ngừng tẩy rửa mỗi một bộ phận trên thân thể lão. Lão nhiệt tình ôm lấy mọi người xung quanh, nói năng lộn xộn, gào rống thật to, dùng hết sức vẫy vẫy hai tay.
Lão dường như nhìn thấy một khách sạn mới tinh đã được xây xong, nhìn được ba cô con dâu xin đẹp của đám con cường tráng, nhìn thấy cháu trai cháu gái chạy loang quanh khắp nhà. Hạnh phúc tới nhanh như vậy, đột ngột như vậy, dòng lệ nóng của bố già Pompeii cuồn cuộn chảy xuống, lão ngửa mặt lên trời cười dài nói:
- Lâm Tề thiếu gia, Enzo thiếu gia, bọn họ thật đúng là. . .
Bố già Pompeii ấp úng do dự một hồi, lão đột nhiên hét lớn:
- Lâm Tề thiếu gia, Enzo thiếu gia, các ngươi là nam nhân trong các nam nhân!
Các quan to quý nhân trên bến tàu cười vang, bọn họ đều gật đầu tán thưởng, lời này thật sự là không còn gì thỏa đáng hơn được.
Lâm Tề và Enzo nghiêm cẩn liên tục cúi người thi lễ về phía đám người cuồng nhiệt xung quanh, tất cả mọi người được bầu không khí hạnh phúc bao quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.