Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 81: Ngày tiếp theo trên biển

Huyết Hồng

29/03/2013



Đầu thuyền Đại Phong Xa trên biển phun ra một ánh sáng màu đỏ, đập vào trên một tòa băng nhỏ ở phía trước trăm mét, đem tòa băng sơn nhỏ phá thành những mảnh nhỏ, ngay cả thể sơn dưới ngoài khơi đều bị ánh sáng đỏ đánh rách tả tơi. Thân tàu to lớn thô bạo đi qua đụng phải xông tới nghiền nát tảng băng di động, lại tiếp tục đi sâu vào trong Bắc Hải.

Lâm Tề buộc dây an toàn, đắc ý dạt dào đứng ở bên cạnh đầu thuyền, tay trái ấn lên trên pho tượng mỹ nhân ngư vật biểu tượng trên Đại Phong Xa, tay phải mang theo một chiếc xiên cá sắc bén đang mở to hai mắt chằm chằm nhìn nước biển.

Giữa lúc đó sâu trong lòng biển ba thước có cá mập màu xanh từ dưới nước nhảy lên, há miệng táp tới khối thịt máu chảy đầm đìa ở rìa mép thuyền. Lâm Tề cười hô hố một tiếng, quầng sáng đấu khí màu vàng trên người chợt lóe lên rồi biến mất, xiên cá mang theo một luồng sáng màu vàng xé gió bắn ra, kèm theo tiếng gió chói tai xiên vào đầu cá mập.

Một đòn của xiên cá xuyên vào đầu cá mập làm nó chết tươi. Lâm Tề cất tiếng cười to, sau đó dùng dây thừng đã bện chặt vào xiên cá kéo con cá mập lên. Hai mắt Lâm Tề sáng rực, hắn hướng về mấy thủy thủ trên tàu cũng đang cầm xiên cá đợi mục tiêu cười nói:

- Mọi người, một con cá mập đầu búa tươi mới! Thứ tốt đó, gan cá là món ăn vô cùng ngon! Thor, Thor!

Dưới cơn gió lạnh thấu xương, một người thủy thủ thân cao như ngựa Đại Uyên như người gấu, trên ngực lõa lồ cường tráng lộ ra mảng lông đen lớn cười ha hả nghênh ngang bước tới, giúp Lâm Tề đem con cá mập đầu búa nặng ít nhất hơn một ngàn cân kéo lên boong tàu. Thuyền trưởng Thor trên Đại Phong Xa rút ra một thanh ngư đao sắc bén, nhanh nhẹn xả bụng con cá mập ra, cẩn thận cắt gan của nó xuống.

Cá mập đầu búa là ma thú thủy sinh phổ biến Bắc Hải, da của nó là vật liệu bì giáp vô cùng tốt, vây cá của nó tại Phương Đông có giá cả cực cao, hàng năm số vây cá mập đầu búa ở Dunner xuất khẩu vào phương Đông hơn mười vạn, Duner kiếm kim tệ cuồn cuộn. Thế nhưng loại trân quý nhất trên người con cá mập đầu búa này, chính là gan của nó.

Mấy thủy thủ cũng tiếp cận tới, bọn họ bê tới một cái bàn gỗ rất lớn, Thor nâng gan cá ở trên boong tàu đặt lên cẩn thận mở ra, sau đó rưới một ít nước tương, thêm một ít mù tạc mùi vị gay mũi. Lâm Tề tham lam nắm một miếng gan cá nhét vào miệng, mùi gan tươi mới gần như tan vào miệng, một vị chua cay, thơm ngon đồng thời là một chất nước dịch mùi vị kỳ dị chảy vào trong bụng, rất nhanh một luống khí nóng khuếch tán ra trong bụng.

- Thứ tốt, ba năm nay không được gan cá mập đầu búa tươi mới rồi!

Lâm Tề cảm khái một tiếng, hắn dùng dao nhỏ cắt một miếng gan cá, đi nhanh về phía khoang nhỏ trên tàu.

Trên khoang nhỏ trên tàu Đại Phong Xa có mấy gian riêng biệt cho thuyền trưởng, lái thuyền và khoang phòng đơn dành cho khách quý. Lúc này Enzo đang nằm sấp trên giường một khoang, hai tay ôm lấy bồn gỗ nôn đến mật xanh mật vàng. Từ ngày hôm qua đến hôm nay, gã chưa từng uống một giọt nước, chưa từng ăn được gì. Gã nôn hết tất cả những gì có trong bụng ra, ngay cả mật cũng nôn ra hết. Hiện tại gã đang há to miệng nôn khan, lục phủ ngũ tạng như nôn ra hết.

Enzo cả người mềm nhũn trước mặt đen kịt, ngay cả Lâm Tề đi vào khoang gã cũng không phát hiện ra.



Lâm Tề tóm lấy bồn gỗ trên tay Enzo, vừa đem banh miệng Enzo ra, ném vài miếng gan cá vào miệng gã. Enzo theo bản năng nhấm nuốt vài cái rồi nuốt hết gan cá vào bụng. Từ trước tới giờ Enzo chưa từng ăn mù tạc kịch liệt hắt xì, gã không biết lấy khí lực ở đâu bất chợt từ trên giường nhảy dựng lên.

Đắc ý cười to vài tiếng, Lâm Tề ra sức vỗ vỗ vai Enzo:

- Gan cá mập đầu búa, rất tốt! Để ngươi ăn vài miếng là có thể thích ứng được vài ngày trên biển! Ồ có chút tinh thần, có chút tinh thần, vẫn còn có nhiều trò hay đang chờ chúng ta!

Enzo choáng váng đầu, luồng nhiệt trong bụng di chuyển toàn thân, tin thần quả nhiên phấn chấn không ít, thậm chí nội tạng vốn đang vô cùng đau đớn cũng đã dễ chịu hơn rất nhiều. Gã mở mắt nhìn Lâm Tề, cười khổ nói:

- Thủ lĩnh, ngày hôm qua ngươi nên cho ta ăn thứ này!

Lâm Tề bất đắc dĩ nhún nhún vai, lôi kéo Enzo ra khỏi khoang thuyền đầy mùi vị khó ngửi. Hắn thở dài than thở:

- Không còn cách nào, ngày hôm qua không thể tiến vào hải vực của cá mập chuy đàu. Ma thú trong hải lý này và ma thú song rừng cũng như nhau, chúng nó đều có địa bàn của mình!

Trong hải vực Bắc Hải có vô số ma thú thủy sinh, ma thú bậc trung, bậc thấp này phân bố tại các nơi hải vực. Thế nhưng giống như đại ma thú cường mạnh Độc Giác Cuồng Kìnhvà cá mập đầu búa thì chúng nó chỉ hoạt động ở khu vực riêng. Một con Độc Giác Cuồng Kình sẽ không tùy tiện vượt ra khỏi ranh giới để đi đến địa bàn của ma thú cường lực khác, ma thú khác đương nhiên cũng tuân theo quy tắc này.

Buộc dây để giữ thăng bằng cho Enzo, Lâm Tề mang theo Enzo đã khôi phục không ít tinh thần và thể lực lên tới boong tàu. Enzo vẫn như trước đứng không vững tại boong tàu, bước đi khó khăn, thế nhưng do hiệu quả kỳ diệu của miếng gan cá chống đỡ, gã cũng chỉ cảm thấy hơi choáng váng đầu một chút thôi.

Đại Phong Xa tiếp tục trên biển hướng đi sâu vào trong Bắc Hải, các thủy thủ hưng phấn đứng trên boong tàu tự do săn bắn.

Những ma thú trong biển này tham lam và ngu xuẩn, chỉ cần mồi câu ngoắc ở rìa mép thuyền, chúng nó sẽ tự chủ động nhảy dựng lên, đem nuốt chiếc xiên cá sắc bén xuống bộ phận trí mạng của mình. Nếu như tại trong nước, một con cá mập đầu búa có thể dễ dàng đánh chết một kỵ sĩ Địa Vị, nhưng đem chúng thoát khỏi sự che chở của nước biển, xiên cá sắc bén sẽ dễ dàng một kích hạ chúng.

Rất nhanh trên boong tàu đặt gần trăm con cá mập đầu búa. Mọi người đều đem da cá, vảy cá, gan cá và hàm răng của chúng cắt ra, còn lại thịt của chúng thì băm nhỏ, hòa trộn máu của chúng và một ít dược vật kỳ lạ chế thành một loại huyết tương có mùi vị gay mũi.

Lâm Tề đá một cước nhét vây cá vào boong tàu, cười lạnh nói:

- Tại phương Đông, các nhân vật lớn có tiền có thể vì một khối cá mập đầu búa thượng phẩm mà trả giá hơn một nghìn kim tệ! Bọn họ thích thứ này, nhưng với chúng ta, chúng ta chỉ thích gan của nó, ăn nhiều gan cá mập đầu búa, thì giống như ngươi vậy cũng sẽ rất nhanh trở thành một thủy thủ lão luyện.



Hít sâu một hơi, lâm tề xấu xa nhìn về phía Enzo:

- Enzo, huynh đệ tốt của ta, không bằng để ta dạy ngươi bơi nhé? Thuận tiện đem ngươi làm mồi câu, có lẽ sẽ câu được thêm mấy con cá mập đầu búa? Chậc chậc...vây cá mập tại phương Đông trị giá trên vạn kim tệ đó!

Ân tá chợt sợ run cả người, trong làn nước đóng thanh băng thời tiết quái quỷ, tại vinh trung di vùng Bắc Hải tràn đầy băng sơn ư?

Hơn nữa dưới đó còn không biết có bao nhiêu cá mập hung ác độc địa đang rình trộm!

Enzo dùng lời lẽ chính nghĩa từ chối yêu cầu của Lâm Tề, gã cắn răng nói:

- Không! Ta thà rằng quyết đấu với ngươi, ta cũng tuyệt đối không tập bơi ở một nơi quái quỷ này đâu!

Đảo mắt, Enzo giảo hoạt nói:

- Nếu như là đến con sông nhỏ của trấn bên, có lẽ ta còn có hứng thú học bơi!

Lâm Tề xòe hai tay biểu thị sự thất vọng, đầu thuyền chợt có luồng sáng đỏ bắn ra, phía trước một tòa băng sơn lại bị đâm nát bấy.

Giữa lúc đó, thủy thủy từ trên cột buồm nhìn vọng xa xa đột nhiên kêu to:

- Thuyền! Ở kia có chiếc thuyền!

Dừng một chút, thủy thủ đó như gặp quỷ kêu lên:

- Một cái thuyền nhỏ dài chưa đến ba thước, gặp quỷ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook