Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 16: Người phương Đông đáng sợ

Huyết Hồng

29/03/2013



Trận tuyết dày không ngừng rơi xuống, đã tích thành một lớp thật dày trên nóc nhà và mặt đất.

Khu bắc bộ thành Bolelli là khu bến tàu tốt xấu hỗn tạp, là khu vực hỗn loạn nhất dã man nhất bạo lực nhất nguy hiểm nhất thành Bolelli. Đối ứng với thành bắc, khu vực thành nam của thành Bolelli lại là khu buôn bán cổ xưa có lịch sử lâu đời, tơ lụa và lá trà của Đông Phương, thuốc lá và châu báu của nước ngoài, binh khí của người lùn, những tác phẩm nghệ thuật quỷ quái và các loại đồ vật hiếm lạ cổ quái đều có thể tìm được ở đây.

Không giống như cảnh tượng dã man của khu bến tàu, trong khu buôn bán nam thành này đầy rẫy một luồng hơi thở gian xảo láu lỉnh. Khu bến tàu thì có rất nhiều những hảo hán dám vì anh em bỏ cả mạng sống hoặc là đâm chém người không gớm tay, còn trong khu buôn bán thì lại thường lui tới các tên lừa đảo, mẹ mìn, trộm vặt v.v…

Sáng sớm, những tạp dịch mà toà thị chính phái ra cùng những tôi tớ của các cửa hàng khu buôn bán đang bắt tay nhau quét dọn lớp tuyết đọng của ban đêm, Wilker trong bộ đồ đen đang ngồi trên đỉnh chóp trên một tòa lầu cao, ẩn nấp phía sau ba cái ống khói to, nheo mắt trông về phía xa xa trên một đường phố.

Dựa theo yêu cầu của Lâm Tề, hai ngày nay Wilker đã cho người theo dõi quán Người Què, muốn phát hiện ra tung tích Giang Vĩnh và một nhóm người phương Đông. Vừa rồi ngay vào lúc Wilker đang dùng bữa sáng, thì có tin tức truyền đến, Giang Vĩnh một thân một mình xuất hiện tại khu buôn bán, hơn nữa còn đang thăm dò giá cả các loại tơ lụa và sa tanh trong một cửa hàng tơ lụa.

Vị trí của Wilker vừa may có thể nhìn thấy rõ cửa hàng tơ lụa cổ xưa có trăm năm lịch sử kia-'cửa hàng Người Gù' ở đầu phố. Mặt tiền của gian cửa hàng đó rất lớn, ước chừng gấp khoảng mười lần những cửa hàng khác gần đó, bên trong bày đầy tơ lụa và các loại hàng dệt quý giá đến từ Phương Đông.

Cửa hàng Người Gù ở khu buôn bán và quán Người Què ở khu bến tàu nổi danh ngang nhau, một người gù, một người què, bọn họ là hai đầu sỏ lớn trong thế giới hắc ám thành Bolelli, dưới tay đều có hơn cả ngàn tên côn đồ ác ôn sẳn sàng nghe theo lời sai khiến. Hai bên đang cạnh tranh với nhau, nhưng lại hợp tác với nhau, bọn họ phá phách nhau, nhưng lại cùng nhau ứng phó với kẻ thù bên ngoài xâm nhập, kết thành một loại quan hệ cộng sinh cổ quái.

Ví dụ như cửa hàng Người Què thu mua tang vật giá rẻ từ tay các hải tặc, trong đó các loại hàng Phương Đông như tơ lụa và lá trà hàng sẽ giao cho cửa hàng Người Gù bán ra. Mà cửa hàng người gù cũng tuân thủ nghiêm ngặt theo quy tắc hắc ám, bọn họ chưa bao giờ trực tiếp nhận hàng từ tay hải tặc. Bọn họ thật cẩn thận dè dặt trông coi các địa bàn của mình, những thuộc hạ của bên này chưa bao giờ tuỳ tiện đặt chân lên lãnh địa của bên khác, nhưng đồng thời một khi Sở Cảnh giới hoặc là các bang phái ngoại lai có ý muốn làm gì đó nhằm vào bọn họ, bọn họ sẽ lập tức liên kết lại với nhau.

Người què và Người gù, đây là hai chiêu bài lớn trong thế giới hắc ám thành Bolelli, hai truyền kỳ đã được lưu truyền mấy trăm năm qua.

Wilker có thị lực tốt đến nỗi khiến người khác phải khâm phục và hâm mộ, trời sinh gã có thể nhìn thấy mọi vật trong bóng đêm, nhất là vào ban ngày, tầm mắt của gã có thể nhìn xa hơn gấp đôi so với người bình thường, tầm nhìn lại gần như có thể bao trùm cả khu vực rộng lớn một trăm tám mươi độ trước mặt. Tất cả những điểm này đã giúp Wilker trở thành một đạo tặc cao cấp, một cực phẩm thích khách có tài năng thiên phú.

Khoảng cách từ nơi này đến cửa hàng Người Gù khoảng hơn ba trăm mét, nhưng Wilker có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện xảy ra trong cửa hàng.

Áo choàng màu đen trên người bao lấy toàn thân, Giang Vĩnh gần như chỉ để lộ ra khuôn mặt, đang dò hỏi bảng giá các loại tơ lụa và sa tanh trong cửa hàng Người Gù. Thỉnh thoảng anh ta lại vuốt ve lên những sản phẩm dệt quý báu bóng loáng kia, trên mặt mang theo một kiểu cười khẩy quái dị.

Wilker không làm sao hiểu cái người phương Đông kỳ quái này đến cửa hàng Người Gù để làm gì, gã ta đến từ Phương Đông, quần áo trên người gã đều được dệt may từ hàng gấm vóc thượng hạng, sao gã ta lại có hứng thú với hàng tơ lụa trong cửa hàng Người Gù? Chẳng lẽ gã ta đang tiến hành điều tra thị trường?

Giống như Lâm Tề, Wilker cũng là học sinh đại học chuyên ngành tài chính và kế toán năm thứ năm, hành vi này của Giang Vĩnh, y chỉ có thể dùng từ điều tra thị trường để hình dung —— có lẽ, người phương Đông này đang điều tra lợi nhuận của một lô hàng tơ lụa sau khi vận chuyển từ Phương Đông đến phương Tây?



Nheo mắt nhìn Giang Vĩnh, ánh mắt Wilker đảo qua hai chàng trai trẻ gầy còm áo quần rách rưới đứng trước cửa cửa hàng Người Gù.

Hai người kia không phải là người của Thiết Quyền Huynh Đệ Hội, mà là bọn ác bá trong khu buôn bán thành Nam, chỉ cần tiêu ít tiền thì bọn du côn vô lại này sẽ làm bất cứ chuyện gì cho ta. Nơi này là địa bàn Người Gù, Wilker không muốn vận dụng người của mình đến giám sát Giang Vĩnh, y chỉ bỏ ra mười đồng tiền đặt cọc cho hai tên vô lại này theo dõi Giang Vĩnh.

Hai tên du côn vô lại này cũng không được việc gì, chính Wilker mới là chủ lực theo dõi, hai tên vô lại này chẳng qua chỉ là một cục đá mà Wilker ném ra ngoài, là công cụ để thăm dò Giang Vĩnh. Hy vọng bọn chúng có thể thu hút sự chú ý của Giang Vĩnh, sau đó Wilker có thể thông qua phản ứng của Giang Vĩnh để suy đoán ra thực lực đích thực của gã ta.

Wilker biết rõ bản chất của những tên du côn này, đừng nói là tự mình đã bỏ ra mười đồng tiền cho bọn chúng dõi theo Giang Vĩnh, cho dù là tự bọn chúng nếu gặp phải một con dê béo to như Giang Vĩnh vậy, cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Gã trông đợi những việc một lát sau sẽ xảy ra, rốt cuộc Giang Vĩnh là con mãnh thú đội lốt dê, hay thực sự là một con dê to béo đây?

Giang Vĩnh mất gần một giờ ở cửa hàng Người Gù, Wilker ở trên nóc nhà lạnh đến nỗi tay chân gần như đóng băng, khó khăn lắm mới thấy sau đi ra khỏi cửa hàng Người Gù, hai tay chấp sau lưng rất nhàn nhã tiến về trước đi theo một ngỏ tắt nhỏ. Wilker quệt quệt nước mũi chảy ra do bị lạnh, âm thầm thăm hỏi một tiếng mẹ của Giang Vĩnh, rồi ven theo nóc nhà bên đường, xa xa mất hút.

Có được thị lực biến thái trời sinh, nhất cử nhất động của Giang Vĩnh đều nằm trong giám sát của Wilker.

Hai tên du côn kia không phụ lòng hy vọng của Wilker, bọn chúng vừa run lập cập, vừa đuổi theo kịp Giang Vĩnh, cứ mãi theo sau anh ta đi vào một ngỏ tắt hẻo lánh. Điều khiến Wilker vui mừng đã xảy ra, hai tên du côn đưa mắt nhìn nhau, rồi rút ra cây dao găm lén lút ép sát Giang Vĩnh.

Cách khoảng cự ly ba trăm mét, Wilker trông về phía hai tên du côn đang không ngừng ép sát tới gần Giang Vĩnh trên mặt gã lộ ra một nụ cười đắc ý. Cái ngỏ nhỏ kia hoang vắng không người, đúng là nơi thuận tiện để giết người cướp của. Nếu như thực lực biểu hiện ra ngoài của Giang Vĩnh không đủ mạnh mà nói, Wilker sẽ không ngại giúp cho anh ta một mũi tên.

Cười quái dị một tiếng, Wilker đang định đi trong trạng thái bí mật, bất giác cả người gã run lên, tựa như một thùng nước đá tưới thẳng xuống từ trên đỉnh đầu gã, cả người gã nổi da gà lên chi chít, gã sợ tới mức tay chân lạnh như băng, cũng không dám nhúc nhích nữa.

Cách đó vài trăm mét, trong ngỏ nhỏ Giang Vĩnh cười khẩy một tiếng, một lớp ánh sáng màu tím nhạt bao trùm quanh người anh ta, thân thể tựa như một con tuấn mã phát cuồng ngã người ra phía sau, hai khuỷu tay hung hăng thục mạnh vào ngực hai tên vô lại.

Hai tên vô lại kêu hét thảm thiết nhưng không thành tiếng, thân thể liền nổ tung, thành vô số mảnh vụn máu thịt cực kỳ nhỏ bé văng tung tóe ra. Máu thịt bọn chúng sau khi văng tung tóe ra nhanh chóng kết thành những miếng băng , rồi biến thành tảng băng lớn trắng xóa văng ra phía sau.

Giang Vĩnh chế giễu cười khẩy một tiếng, anh ta nhẹ nhàng phủi đôi bàn tay, tiếp tục chấp hai tay sau lưng đi về phía trước như không có việc gì xảy ra.

Trên trán Wilker toát ra đầy mồ hôi lạnh, gã sợ tới mức cả người mềm nhũn, nhếch nhác ngồi ở phía sau một ống khói.

- Chết tiệt, cái tên người phương Đông này, anh ta là một Thiên Vị kỵ sĩ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook