Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 92: Phân chia công trạng

Huyết Hồng

29/03/2013



Navy không hề thay đổi sắc mặt, đưa tay vào túi quần lấy ra chiếc khăn tay trắng lau lau mũi, đến lúc y nhét lại chiếc khăn tay vào trong túi thì mảnh giấy nhỏ mà Lâm Tề chuyển qua đã nằm gọn trong đáy túi y rồi.

Ưỡn thẳng ngực, Navy nhìn vào những người “bị thương nặng” đang nằm trên boong tàu, nhíu mày nói:

- Các người cũng thật không may, sao lại gặp phải hạm đội tuần du của bọn người dã man đó? Ồ, mùa này, hạm đội tuần du của bọn chúng chẳng phải rất ít khi xuất hiện sao.

Lâm Tề thở dài một tiếng:

- Đây chính là điểm cần ngài hỗ trợ đây. Bọn ta gặp phải không phải là đội tuần du thông thường của bọn chúng, mà là thánh vệ của thánh điện Odin, trong đó còn có bốn tên thánh điện Vu sư. Trung tá tôn kính, bọn ta mong ngài viết cho bọn ta một cái chứng minh, rằng do ngăn cản sự công kích của bọn thánh vệ Odin, mà bọn ta tổn thất mất một trăm hai mươi cây chĩa xiên Kình ngư ma năng!

Navy ngây dại cả người, y kinh ngạc nhìn Lâm Tề, nuốt một ngụm hơi lạnh, nói:

- Một trăm hai mươi cây chĩa xiên Kình ngư ma năng? Kết quả chiến đấu của các ngươi đâu?

Lâm Tề trịnh trọng và nghiêm túc nói:

- Dưới sự chỉ huy của anh bạn Enzo của ta, nhân tiện nói luôn, Enzo là học viên suất sắc của học viện Lục quân Đế quốc, là anh em tốt của ta, hắn theo ta về nghỉ đông. Dưới sự chỉ huy của hắn, bọn ta xử lý được hai con Thạch Titan, một tên chiến sỹ Viking cuồng tín, cùng hai tên thánh điện Vu sư!

Nhún nhún vai, Lâm Tề nhẹ nhàng nói:

- Còn về phần mấy bọn “cá tạp”, thì chắc cũng hạ được chừng mấy trăm người?

Navy và viên phó quan của y mắt tròn mắt dẹt nhìn Lâm Tề, một chiếc thuyền săn Kình Ngư, mà có thể đánh hạ được nhiều chiến sỹ dị tộc như vậy, đặc biệt lại là thánh vệ Odin – thành phần tinh nhuệ nhất trong số chiến sỹ dị tộc, công lao này quả là không nhỏ!



Đặc biệt là đối với Enzo – học viên của một học viện quân sự Đế quốc, mà lại có thể chỉ huy một chiếc thuyền săn Kình Ngư lập được công lao như thế này. Không nghi ngờ gì nữa, nếu Navy báo cáo lại chuyện này với quân bộ, hơn nữa nếu có thể khiến cho những đại lão gia ở quân bộ tin vào báo cáo này, thì con đường tương lai của Enzo trong quân đội sẽ hết sức bằng phẳng.

- Ta, cần chứng cứ!

Navy nhướng cao lông mày, kinh ngạc lắc đầu, y nhíu mày nói:

- Thi thể của bọn chúng đâu?

Lâm Tề xòe rộng hai bàn tay:

- Không có chứng cứ, thi thể bị bọn họ mang đi rồi. Nhưng ta nghĩ chỉ cần ngài báo cáo chuyện này lên, với tai mắt của quân bộ Đế quốc ở Ngũ Đại Liên Đảo, hẳn là có thể chứng thực được báo cáo của ngài!

Lâm Tề nhìn thẳng vào đôi mắt của Navy, trầm giọng nói:

- Hơn nữa, ta sẽ khiến cho thương hội săn Kình của Đại Phong Xa trên biển gửi đi một công văn chính thức tới quân bộ, chứng minh là nhờ có Trung tá Navy xuất hiện kịp thời, thống lĩnh những viên lính thủy anh dũng can đảm của bọn ta chiến đấu một trận đẫm máu, giết hạ nhiều thánh vệ Odin, nhờ thế mà mới có thể đuổi được đám tín đồ cuồng tín cùng hung cực ác đó. Ngài, lập được công lao rất lớn!

Ánh mắt Navy lóe lên, Lâm Tề tiến sát đến bên tai Navy, thấp giọng nói:

- Một trong hai con Thạch Titan bị giết đó, thực ra có một con là do chính tay ngày giết, không phải sao? Ta chỉ cần trong công văn báo cáo của ngài gửi quân bộ, sẽ đem tất cả phần công lao thuộc về bọn ta chuyển hết cho Enzo.

Enzo giống như một lưỡi gươm bén đứng bên cạnh Lâm Tề, mặt gã hơi ửng đỏ lên, đối với hành vì xấu xa ngang nhiên chiếm hết chiến công của người khác của Lâm Tề, gã ngoài cảm động ra còn cảm thấy hổ thẹn tự trong đáy lòng. Nhưng gã hiểu, là Lâm Tề muốn tốt cho gã. Nghĩ kỹ lại, một học viên của học viện Lục quân, trong thời gian nghỉ đông do hiếu kỳ mà lên một chiếc tàu săn Kình ra biển đi săn, kết quả không ngờ lại hạ được một tên chiến sỹ cuồng Viking và hai tên thánh điện Vu sư. Công lao này đủ giúp cho Enzo sau này, khi chính thức gia nhập quân đội sẽ tiến trước một bước xa so với các bạn học!

Có lẽ khi Enzo chính thức gia nhập quân đội sẽ nhận được quân hàm Thiếu tá cũng nên!

Sắc mặt của Long Thành ở bên cạnh có chút khó coi, giết tên chiến sỹ cuồng Viking đó thì có lẽ là công của Lâm Tề, nhưng còn tên thánh điện Vu sư trên thuyền rồng mười mươi là do chính tay Long Thành hắn giết chết. Còn về việc Lâm Tề nói với Navy là giết được hai tên thánh điện Vu sư, thì không nghi ngờ gì nữa, Lâm Tề đã tính cả tên thánh điện Vu sư mà Long Thành giết được ở eo biển Búa lớn Viking, cộng dồn cả cho Enzo.

Ngang nhiên mạo nhận công trạng, hơn nữa lại còn ở ngay trước mặt Long Thành, thậm chí vì mạo nhận công trạng, hắn còn lén lút hối lộ Trung tá hải quân của Đế quốc!



“Tên khốn hạ lưu vô sỉ này, càng lúc ta càng thích hắn! Hừ, đáng tiếc hắn không phải là người của ta, nếu không chỉ cần bồi dưỡng thêm một chút, có lẽ hắn đã có thể chơi với mấy lão gian thần giảo hoạt trong triều được rồi!”

Long Thành nhếch nhếch mép, không tỏ thái độ hay ý kiến bất đồng gì đối với hành vi vô lại của Lâm Tề, hắn thâm trầm ngửa mặt nhìn trời, tự gật đầu mà rằng: “hài, kẻ vô sỉ dưới gầm trời này không chỉ có một, quả thật là ta không bì nổi với tên tiểu tử này, ai bảo Long Thành ta đường đường một nam tử hán, trước giờ chưa bao giờ chịu giở những việc mánh khóe thủ đoạn như thế này?

Các cơ trên mặt Navy giật giật vài cái, y nhìn thật sâu vào đôi tròng mắt màu đen của Lâm Tề.

Tròng mắt của Lâm Tề sạch sẽ, trong sáng, tựa như nước suối vừa mới tan băng vào mùa xuân, trong suốt không có một chút tạp chất nào. Từ trong mắt của Lâm Tề, Navy không nhìn ra có chút gì là bất lợi với bản thân mình cả, cho nên lập tức tiếp cách mà Lâm Tề vừa nói.

Navy cần có một chiến công, y rất cần có một chiến công để thoát khỏi sự hổ thẹn của vị trí này. Một Trung tá hải quân của Đế quốc, mà chỉ có thể thống lĩnh một phân hạm đội tuần tra, đây đích thực là một trò cười lớn. Y cần một chiến công thực sự để thêm một nét mực đậm màu lên lý lịch của bản thân, y cần chiến công để cho ai đó thấy, cho những người luôn ủng hộ hắn thấy rằng ở chỗ y có rất nhiều điểm có thể lợi dụng.

Hơn nữa, đây lại là một người trẻ tuổi thức thời. Navy rất nóng ruột, y đang nghĩ đến mảnh giấy nhỏ khiến chân y cũng phát run, xúc giác kỳ diệu thay, y biết đó là gì.

Chẳng qua cũng chỉ là một đạo công văn thôi – giống như lời Lâm Tề nói, việc giết chết Thạch Titan, chiến sỹ cuồng Viking và thánh điện Vu sư, quân bộ Đế quốc có đường dây tình báo đặc biệt, chỉ cần trong vài ngày ngắn ngủi là sẽ có kết quả. Y chỉ cần làm như lời Lâm Tề, báo cáo lên trên là được, không có gì là quá phiêu lưu cả.

Về phần thiệt hại một trăm hai mươi chiếc chĩa xiên săn Kình, có gì to tát đâu? Chĩa săn kình ma năng vốn thành cao ngất, uy lực hùng mạnh, nhưng nếu không có bộ máy bắn đi kèm, thì chĩa xiên Kình ma năng cũng không thể uy hiếp hay làm tổn hại gì đối với Đế quốc. Hơn nữa, đối mặt với sự uy hiếp của thánh vệ Odin, một chiếc tàu săn Kình dân dụng có bắn hết toàn bộ số chĩa săn kình mà mình có thì cũng là lẽ đương nhiên thôi.

Lâm Tề chớp chớp mắt, đoạn trầm giọng nói:

- Ngài thậm chí có thể thêm vào công văn báo cáo gửi quân bộ một câu như thế này, rằng việc eo biển Búa lớn Viking bị người phá hủy, và ngài cũng phát huy tác dụng nhất định trong việc đó. Đương nhiên, chi tiết thế nào, thì phải do ngài tự cân nhắc rồi.

Thân hình Navy lập tức run lên, y kinh ngạc nhìn Lâm Tề, “người này sao lại biết đến tên eo biển Búa lớn Viking?”. Nơi đó và Duner dường như là hai bên bờ biển, cảng biển của bọn côn đồ nổi tiếng xấu xa trong Ngũ Đại Liên Đảo.

Lời nói của Lâm Tề khiến cán cân trong lòng Navy lập tức nghiêng lệch. Y có chút do dự nhìn về phía Lâm Tề, y muốn xác nhận, eo biển Búa lớn Viking thật là đã bị phá hủy sao?

Lâm Tề cười hì hì nhìn sang hướng Long Thành, Long Thành không còn cách nào khác đành vung tay một cái, một luồng sáng tím bay ra, thấy vậy Navy lập tức tin ngay lời Lâm Tề vừa nói. Có một Kỵ sỹ thiên vị trấn thủ, còn có chuyện gì là không thể xảy ra?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook