Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 51: Sự xuất hiện chấn động của Lâm Tề

Huyết Hồng

29/03/2013



Sửa sang lại nơ áo, Lâm Tề hơi nhếch mép, vừa đúng lộ ra 8 chiếc răng trắng như tuyết, một nụ cười mỉm dị thường!

Nhưng dưới ngọn đèn đường mờ tối rọi xuống, những chiếc răng trắng đến dị thường của Lâm Tề phát ra hàn quang lạnh lùng, Kim đứng phía trong cửa và bồi bàn đứng phía sau hắn sắc mặt trắng bệch, Kim gần như theo bản năng nắm lấy cửa, muốn đóng cửa chính lại.

Nhưng Lâm Tề dùng tay phải giữ lấy cửa chính, một chân của hắn cũng đã bước vào. Mặc cho Kim đem hết khí lực ra, cũng không khiến cho cánh cửa mảy may có chút dao động. So với kẻ từ thưở nhỏ dưới sự đốc thúc tập luyện tàn khốc của đám người Thiết Thùy, Đồ Đao mà mài luyện ra sức mạnh như quái thú của Lâm Tề, Kim chỉ là một mầm đỗ trồng trong nhà kính ấm áp, còn Lâm Tề chính là cá mập ăn thịt người mạnh nhất sống ở chỗ sâu nhất Bắc Hải

- Kim thân ái, ta nhớ ngươi quá!

Lâm Tề ôn hòa nhìn Kim cười cười, cánh tay phải của hắn chậm rãi dùng sức, cánh cửa chính làm bằng vàng ròng nặng nề dần dần bị hắn đẩy ra, hai tay cố sức chặn cửa của Kim gân xanh lộ ra, trán lấm tấm mồ hôi lạnh

- Trời ạ, chẳng lẽ Kim Tường Vi đều cự tuyệt một vị khách thành tâm thành ý đến đây tiêu phí hay sao?

Lâm Tề kinh ngạc nhìn đôi tay vô ích nổi hai hàng gân xanh của Kim, hắn mỉm cười từng tấc từng tấc đẩy cửa ra, sau đó dùng tay trái luồn vào túi ám trước ngực lấy ra kim phiếu mà Râu Đen cho hắn, chậm rãi quơ qua quơ lại trước mặt Kim.

- Vâng, vâng, nhìn xem, ta lần này là thật tâm thật ý đến Kim Tường Vi tìm vui. Một trăm ngàn tiền vàng, Kim thân ái, Một trăm ngàn tiền vàng, không phải là một trăm, không phải là một ngàn, mà là một trăm ngàn!Tiếng gà gáy dễ thương của một trăm ngàn cái ánh vàng!

Lâm Tề híp mắt cười rất vui vẻ, hắn biết tử huyệt của tộc nhân của Kim và hắn, biết nhược điểm lớn nhất của người gia tộc này.

Xuất thân gia tộc ngân hàng gia, tuy chỉ là nhìn lướt qua dưới ngọn đèn mờ kinh hồng, nhưng Kim có thể nhìn rõ con số ghi trên kim phiếu và tất cả các ám ký. Một trăm ngàn tiền vàng, kim phiếu được khai bởi ngân hàng nổi danh nhất đế đô Ngân Sam Tượng, tại bất cứ nơi nào tại Đại Lục cũng có thể sử dụng như tiền mặt!

Kim vừa mới đây thôi mặt còn trắng như tờ giấy liền buông lỏng hai tay, một cỗ nhiệt huyết từ trái tim hắn chạy thẳng lên mặt,Mặt Kim bỗng xuất hiện mảng lớn đỏ ửng một cách thần kỳ. Hắn chộp lấy tay của Lâm Tề thân thiết một cách dị thường, vội vã kéo Lâm Tề đi về hướng phía sâu của quán rượu. Hắn vui sướng, cao hứng, hoa chân múa tay cười nói:

- Ồ, Lâm tề thân ái, ngươi đã 3 năm không tới Kim Tường Vi rồi! 3 năm không có ngươi này, Duner đều ảm đạm thất sắc, ta nhớ ngươi biết bao, rất rất nhớ ngươi!

Lâm Tề cất tiếng cười to, hắn cũng thân thiết ôm bả vai của Kim, như ôm một pho tượng được đúc bằng vàng ròng, cười đến miệng không thể khép lại được đi vào đại sảnh nghỉ ngơi.



Enzo buồn cười đi theo phía sau Lâm Tề, nói đến độ cuồng nhiệt đối với tiền vàng, dường như rốt cục cũng có người có thể sánh vai cùng Lâm Tề rồi chăng? Kẻ xui xẻo tên Kim này, vừa mới đây thôi còn sợ hãi Lâm Tề như sợ hổ, vậy mà giờ đây, không ngờ hắn chủ động lôi kéo Lâm Tề đi vào Kim Tường Vi!

- Tiền vàng, tiền vàng đáng yêu, rất nhiều thời điểm nó quả nhiên có ma lực cường đại khiến thần linh đều ảm đạm thất sắc!

Sờ sờ túi tiền khô quắt, Enzo thở dài một hơi. Điều kỳ quái duy nhất chính là, tấm kim phiếu một trăm ngàn tiền vàng trong tay Lâm Tề từ đâu mà có? Một trăm ngàn tiền vàng a, Enzo vụng trộm dùng tay tính rất lâu, hắn vẫn không biết rõ một trăm ngàn tiền vàng rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền.

Sắc mặt ửng đỏ, Kim đã hoàn toàn lâm vào trạng thái cuồng nhiệt lôi kéo Lâm Tề bước vào đại sảnh nghỉ ngơi, hắn làm như không thấy ánh mắt cổ quái của những công tử tiểu thư đang kinh hãi vạn phần kia, dùng sức vỗ tay cười to nói:

- Các nữ sĩ, tiên sinh tôn kính, xin cho ta giới thiệu một vị khách nhân tôn quý, Lâm Tề, Lâm Tề tiên sinh của chúng ta đã trở lại!

Nghiêng đầu, khóe miệng của Kim nhếch cao lên, hắn đắc ý vỗ tay cười nói:

- Lâm Tề, Lâm Tề đáng yêu, Lâm Tề làm cho người khác yêu thích, hắn mang theo một tấm kim phiếu một trăm ngàn tiền vàng lóng lánh phát quang! Hắn muốn đến làm một trận lớn, không phải sao? Lâm Tề thân ái, ngươi muốn chơi cái gì tối nay?

Người trong đại sảnh nghỉ ngơi bừng tỉnh hiểu ra, liền ngay sau đó là sự kinh ngạc vô cùng.

Bừng tỉnh hiểu ra, là bọn họ đột nhiên hiểu ra vì sao thái độ của Kim lại phát sinh sự biến hóa cổ quái như vậy, đối với Kim và gia tộc hắn mà nói, chỉ cần một đống tiền vàng chói mắt đặt ở trước mặt họ, cho dù là Ma vương Địa ngục có hiện ra trước mắt họ, bọn họ cũng dám rút kiếm hướng Ma vương phát động công kích có tính tự sát. Và nếu so sánh với Ma vương Địa ngục, thì tênác ôn Lâm Tề này có đáng gì đâu?

Kim xuất thân từ gia tộc 'Kim Rau Diếp' , nghe tin đồn ở Duner cũng chẳng ra sao cả, tôn chỉ của gia tộc bọn họ tất cả mọi người đều biết —— chỉ cần có đủ lợi ích, ngay cả cha mẹ thân sinh của mình hay cốt nhục thân sinh của mình đều có thể bán đứng; chỉ cần có đủ lợi ích, ngay cả linh hồn của bản thân cũng có thể bán đứng!

Lâm Tề mang đến một trăm ngàn tiền vàng, như vậy Kim biến thành bộ dạng như lúc này, một chút cũng không hề kỳ quái.

Khiến mọi người vô cùng kinh ngạc chính là, tên ác ôn Lâm Tề này, không ngờ hắn tự mình mang tiền đến Kim Tường Vi?

Đây là Lâm Tề sao? Là tên ác ôn ba năm trước khiến mọi người nghe tin thôi đã sợ mất mật đó sao? Trước kia Lâm Tề không phải là khi trên người không còn tiền tiêu nữa, liền chạy đến Kim Tường Vi làm một quả mua bán không vốn kiếm tiền tiêu vặt sao? Lúc hắn rời khỏi Kim Tường Vi cố nhiên là túi tiền đầy ắp, nhưng có khi nào hắn mang một đồng bạc bước vào cửa chính của Kim Tường Vi?

Lần này không ngờ hắn mang theo một trăm ngàn tiền vàng đến Kim Tường Vi tìm vui, đây là do chư vị thần linh hiển linh sao?



Đại sảnh nghỉ ngơi rơi vào sự tĩnh mịch quỷ dị, không một người hé răng, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn vẻ mặt tươi cười thật thà chất phác của Lâm Tề.

Sau một thời gian trầm mặc ngắn ngủi, Lâm Tề rất tao nhã, rất ung dung thi lễ với tất cả mọi người có mặt ở đây:

- Thưa chư vị tiểu thư, tiên sinh tôn quý , chẳng lẽ các vị không nhận ra ta? Ta là Lâm Tề, là Lâm Tề thân ái của các vị a! Ô, hiện tại không phải là lúc chúng ta tìm vui sao? Vì sao mọi người đều ngồi ngẩn ra ở đây? Chẳng lẽ hiện tại không phải là thời gian tìm vui hay sao?

Sắc mặt của mọi người có mặt ở đây đều quỷ dị cùng liếc mắt nhìn nhau, người mà nho nhã lễ độ lời nói ung dung ôn hòa như thế, thật là Lâm Tề trong trí nhớ bọn họ hay không?

Chẳng lẽ đế đô còn có ma lực thật kỳ như vậy, Lâm Tề là bị cái địa phương thần kỳ đó cải biến sao? Không ngờ hắn từ một tên ác ôn biến thành một quý tộc! Tuy rằng không phải là một quý tộc chân chính, nhưng nhất cử nhất động của Lâm Tề không tìm ra nửa điểm bại lộ, hắn thật sự giống như một quý tộc!

Kim đã dùng sức vỗ tay cười to nói:

- Đúng vậy, tại sao mọi người còn đứng ngây ở đây? Khiến chúng ta vui sướng lên đi!

Trống túc trung khí, Kim lên tiếng cười nói:

- Như vậy, hoạt động đầu tiên của đêm nay chính là trận đấu thú máu tanh chung kết đầy kích thích! Đêm nay hai con ma thú của thượng tướng phải xuất trướng, phân biệt là một con trăn hoa xanh mắt vàng đến từ rừng đen nhiệt đới Hắc Linh Đại lục, cùng với một con gấu trắng băng giáp đến từ cực bắc băng nguyên Odin!

Kim vô cùng sung sướng vỗ vỗ bả vai Lâm Tề, hé miệng cười to nói:

- Thấp nhất đặt cược năm trăm tiền vàng, các nữ sĩ thân ái, các tiên sinh tôn kính, thấp nhất đặt cược năm trăm tiền vàng!

Lâm Tề nhíu lông mày, hắn cười nói:

- Ta có thể xem trước hai con ma thú không? Ô, ai muốn đánh cuộc với ta?

Kim cười càng thêm rạng rỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook