Chương 173: Ván bài
Huyết Hồng
12/09/2013
Ngọn đèn rực rỡ trong điện, đại sảnh trang bị hoa mỹ, bảo châu giống như vầng sáng bao phủ hơn hai trăm thanh niên quý tộc ăn mặc hoa lệ. Những thanh niên tuấn mỹ cường tráng, thân hình cao lớn này đổ mồ hôi, vung kiếm ẩu đả, thỉnh thoảng có máu tươi từ kiếm phong nhỏ xuống, tựa như trận gió ban đêm thổi tới mang theo một mùi máu tanh thản nhiên.
Thanh niên quý tộc tại đây giống như hùng sư chém giết nhau bốn phía, thì gần trăm tiểu thư quý tộc phong thái đau khổ, các nàng dùng quạt xếp nhỏ che kín chiếc miệng nhỏ nhắn, hai mắt mở to khẩn trương nhìn đại sảnh hỗn loạn. Các nàng nắm chặt tay lại, không một tiếng hò hét, chỉ âm thầm trợ uy tình nhân của mình.
Nhưng cơ thể người ở đây hoặc là sinh động hoặc là cứng ngắc, giống như Lâm Tề như một con gấu chó tức giận bắt lấy Mã Thụy Tư với hình thể cao lớn hơn hắn, tựa như đang đóng cọc mà lần lượt đem đầu của Mã Thụy Tư đập xuống nền đất. Mã Thụy Tư gào thét, đầu của y mỗi lần bị Lâm Tề nện xuống, y đều mở miệng phun ra những câu nguyền rủa phẫn nộ.
Nhưng lời nguyền rủa vừa mới ra khỏi miệng, Lâm Tề lại cầm đầu y đập thật mạnh xuống đất, âm thanh của Mã Thụy Tư lập tức nghẹn trở lại trong cổ họng.
Giữa động tĩnh, đám người còn lại là Đề Hương, Lạp Đồ Tư và Bối Á là đối mặt nhìn nhau chằm chằm, sắc mặt bọn họ nghiêm túc, ánh mắt đảo ngược đều tính toán xem trận ẩu đả hôm nay gây cho nhà mình những ảnh hưởng gì.
Gần hai trăm thanh niên quý tộc ở đây, gần như bao gồm cả các con cháu dòng chính của các nhà quý tộc quyền quý từ bá tước trở nên, bọn họ rõ ràng phân biệt phân chia làm hai hệ thống quý tộc quân sự và quý tộc quan văn. Đám thanh niên này va chạm nhau, chẳng phải có nghĩa là thế lực gia tộc sau lưng họ cũng va chạm nhau không?
Không hề nghi ngờ, đây chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thế cục trên triều đình. Nhất là hiện tại Hoàng đế đế quốc bệ hạ đang xuống phía nam tránh rét, trong đế đô chỉ còn lại một số trọng thần chủ trì quốc sự, các quý tộc va chạm nhau, chắc chắn sẽ ảnh hưởng không tốt đến phương diện quốc chính.
Trong đầu đám người Đề Hương đang nghĩ ngợi quá nhiều, nên căn bản không để ý tới sự sống chết của Mã Thụy Tư.
Trước nhiều người, Lâm Tề cứ như vậy mà cầm đầu Mã Thụy Tư liên tiếp đập xuống nền đất. Nếu thân thể Mã Thụy Tư không mạnh mẽ, nếu đấu khí của y không kém, nếu công năng phòng ngự của áo giáp y không duy trì sự hoàn hảo như trước, thì Lâm Tề đã đập đầu của Mã Thụy Tư thành túi thịt nát rồi.
Ngay lúc đang lộn xộn, Nhã và Linh nắm tay nhau đi lên.
Tựa như linh tinh trong đêm mộng, Nhã và Linh dưới ánh sáng rực của ngọn đèn bảo châu mà đi lên. Các nàng mặc bộ váy dài lông cừu trắng muốt, thanh nhã thánh khiết, như không hề nhiễm hồng trần không ai có thể tiếp cận. Dung mạo xinh đẹp của các nàng như được che phủ bởi một tầng sương khói mờ ảo, tựa như hoa trong gương, nhìn vô cùng tuyệt mỹ nhưng lại không nhìn rõ hình dáng ngày thường của các nàng rốt cuộc là như nào.
Các thanh niên quý tộc đang như gà chọi điên cuồng đánh đấu nhau đồng thời cùng dừng tay, bọn họ rất là điềm tĩnh tra kiếm vào bao, chậm rãi sửa sang lại quần áo hỗn độn. Những người bị thương thì vận dụng đấu khí trong cơ thể để ép miệng vết thương lại không cho chảy máu tiếp. Bọn họ cùng nở cụ cười ôn hòa xoay người tao nhã nhìn thẳng vào Nhã và Linh, lịch sự cúi đầu chào các nàng.
Những thanh niên quý tộc này đều từng đánh xe ngựa đi dạo qua trước cửa đường Thánh Huy số 1, bọn họ đương nhiên biết Nhã và Linh là tỷ muội song sinh tuyệt mỹ, là cháu gái của gia tộc Liên bang Thương mại Villas Cánh Buồm Vàng, lại tuyệt sắc vô cùng động lòng người. Đám thanh niên quý tộc đang độ tuổi thanh niên chính là những chú khổng tước đang thời kỳ động dục, trước mặt hai vị mỹ nhận liền xòe bộ lông hoa lệ nhất của mình ra.
Trước mặt giai nhân tuyệt đối không thể ẩu đả.
Thậm chí Lâm Tề đang phẫn nộ đột nhiên buông Mã Thụy Tư ra, hổn hển đứng lên. Hắn sợ Nhã và Lĩnh từ động tác của mình mà nhận ra thân phận mình, cho nên hắn buông Mã Thụy Tư ra, đứng bên cạnh Đề Hương.
Mã Thụy Tư thở mạnh phì phò, y nhếch nhác bò từ mặt đất lên, máu chảy đầy trên mặt, y cười to “ha ha” vài tiếng, mặt âm trầm chằm chằm nhìn Lâm Tề:
- Hay, hay lắm, đã lâu rồi không ai dám động thủ với ta, lâu rồi không ai dám đánh ta thành như vậy! Mặc kệ hôm nay ngươi là ai, sự việc hôm nay về sau, ta sẽ khiến ngươi biết mặt.
Lâm Tề cười cười, hắn vươn ngón tay cái, chậm rãi làm động tác cắt cổ.
Sắc mặt thanh niên quý tộc trong đại sảnh đều biến đổi, các quý tộc tuyệt đối sẽ không làm động tác nguy hiểm như vậy. Cho dù các quý tộc là muốn khiêu khích đối phương cũng tuyệt đối không dùng động tác nguy hiểm này. Cắt cổ, loại động tác này xuất hiện rất nhiều trên tay nhóm phần tử nguy hiểm trên phố, chẳng khác nào nói người dân lương thiện như đám đạo tặc, bọn cướp, đây chính là thủ đoạn thường dùng của bọn họ.
Sắc mặt Mã Thụy Tư cũng biến đổi, y chằm chằm nhìn Lâm Tề, đột nhiên mỉm cười lạnh lùng. Y không để tâm sự uy hiếp của Lâm Tề vào trong lòng, một đạo tặc phố phường, chẳng lẽ hắn ta có can đảm giết một thành viên dòng chính của hoàng thất đế quốc sao?
Mỉm cười vài tiếng, Mã Thụy Tư cầm áo lên lau máu trên mặt, cười dài đi về hướng Nhã và Linh:
- Hai vị tiểu thư mỹ lệ chính là Ngả Nhã và Ngả Linh gần đây đã nhiễu loạn đế đô đúng không? Gặp các ngươi ở đây, ta thật là vinh hạnh. Ta là Mã Thụy Tư, các ngươi hẳn là đã nghe tên của ta! Đêm nay các ngươi có thể làm bạn gái của ta không?
Mã Thụy Tư vừa mở miệng, sắc mặt của Bối Á vô cùng khó coi. Mình vì hai nữ nhân này mà bị vật cưỡi ma thú nhà mình hung hãn gây sức ép một chút, nhưng Mã Thụy Tư lại mở miệng, vậy mình còn có thể làm gì? Ồ, dù sao hắn cũng là đối tượng mà Bối Á nguyện trung thành, Nhã và Linh cũng không phải là người dành cho gã, gã sao không biết ngượng mà đi tranh với Mã Thụy Tư?
Đúng lúc này, Vu Liên mở miệng:
- Mã Thụy Tư điện hạ, tiểu thư Ngả Nhã và Ngả Linh là khách của Đề Hương các hạ.
Mã Thụy Tư biến sắc, y nhìn Vu Liên định quát lớn, nhưng Lâm Tề đã tiến lên một bước, chắn trước người Vu Liên. Nghĩ đến màn vừa rồi mình bị ăn quả đắng, Mã Thụy Tư ngậm miệng lại, nhưng y không cam lòng đảo mắt, cười cười đề nghị:
- Vậy thì, ván bài đêm nay, không bằng chúng ta ra điều kiện mới! Ai thua sẽ không được đến gần tiểu thư Nhã và Linh nửa bước, thế nào?
Sắc mặt Nhã và Linh biến đổi, lấy các nàng ra đặt cược? Mã Thụy Tư thật to gan!
Ngay lúc Nhã và Linh đang sắp bùng phát, thì đoàn người El Hamdaoui cũng chậm rãi đi lên. El Hamdaoui khẽ khàng lắc đầu, Nhã và Linh nghiến chặt răng, ngậm miệng lại, chỉ có điều gương mặt lạnh như băng của các nàng đã chứng minh cho tâm trạng của các nàng ác liệt thế nào.
Mã Thụy Tư vẫn còn không biết mình chọc vào người nào mà đắc ý cười:
- Vậy thì, bắt đầu ván bài đi, ha ha ha, lãng phí quá nhiều thời gian như vậy, ta không chờ được.
Lạp Đồ Tư cười, chậm rãi gật đầu.
Đề Hương lập tức vung tay lên:
- Vậy thì, bắt đầu đi!
Thanh niên quý tộc tại đây giống như hùng sư chém giết nhau bốn phía, thì gần trăm tiểu thư quý tộc phong thái đau khổ, các nàng dùng quạt xếp nhỏ che kín chiếc miệng nhỏ nhắn, hai mắt mở to khẩn trương nhìn đại sảnh hỗn loạn. Các nàng nắm chặt tay lại, không một tiếng hò hét, chỉ âm thầm trợ uy tình nhân của mình.
Nhưng cơ thể người ở đây hoặc là sinh động hoặc là cứng ngắc, giống như Lâm Tề như một con gấu chó tức giận bắt lấy Mã Thụy Tư với hình thể cao lớn hơn hắn, tựa như đang đóng cọc mà lần lượt đem đầu của Mã Thụy Tư đập xuống nền đất. Mã Thụy Tư gào thét, đầu của y mỗi lần bị Lâm Tề nện xuống, y đều mở miệng phun ra những câu nguyền rủa phẫn nộ.
Nhưng lời nguyền rủa vừa mới ra khỏi miệng, Lâm Tề lại cầm đầu y đập thật mạnh xuống đất, âm thanh của Mã Thụy Tư lập tức nghẹn trở lại trong cổ họng.
Giữa động tĩnh, đám người còn lại là Đề Hương, Lạp Đồ Tư và Bối Á là đối mặt nhìn nhau chằm chằm, sắc mặt bọn họ nghiêm túc, ánh mắt đảo ngược đều tính toán xem trận ẩu đả hôm nay gây cho nhà mình những ảnh hưởng gì.
Gần hai trăm thanh niên quý tộc ở đây, gần như bao gồm cả các con cháu dòng chính của các nhà quý tộc quyền quý từ bá tước trở nên, bọn họ rõ ràng phân biệt phân chia làm hai hệ thống quý tộc quân sự và quý tộc quan văn. Đám thanh niên này va chạm nhau, chẳng phải có nghĩa là thế lực gia tộc sau lưng họ cũng va chạm nhau không?
Không hề nghi ngờ, đây chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thế cục trên triều đình. Nhất là hiện tại Hoàng đế đế quốc bệ hạ đang xuống phía nam tránh rét, trong đế đô chỉ còn lại một số trọng thần chủ trì quốc sự, các quý tộc va chạm nhau, chắc chắn sẽ ảnh hưởng không tốt đến phương diện quốc chính.
Trong đầu đám người Đề Hương đang nghĩ ngợi quá nhiều, nên căn bản không để ý tới sự sống chết của Mã Thụy Tư.
Trước nhiều người, Lâm Tề cứ như vậy mà cầm đầu Mã Thụy Tư liên tiếp đập xuống nền đất. Nếu thân thể Mã Thụy Tư không mạnh mẽ, nếu đấu khí của y không kém, nếu công năng phòng ngự của áo giáp y không duy trì sự hoàn hảo như trước, thì Lâm Tề đã đập đầu của Mã Thụy Tư thành túi thịt nát rồi.
Ngay lúc đang lộn xộn, Nhã và Linh nắm tay nhau đi lên.
Tựa như linh tinh trong đêm mộng, Nhã và Linh dưới ánh sáng rực của ngọn đèn bảo châu mà đi lên. Các nàng mặc bộ váy dài lông cừu trắng muốt, thanh nhã thánh khiết, như không hề nhiễm hồng trần không ai có thể tiếp cận. Dung mạo xinh đẹp của các nàng như được che phủ bởi một tầng sương khói mờ ảo, tựa như hoa trong gương, nhìn vô cùng tuyệt mỹ nhưng lại không nhìn rõ hình dáng ngày thường của các nàng rốt cuộc là như nào.
Các thanh niên quý tộc đang như gà chọi điên cuồng đánh đấu nhau đồng thời cùng dừng tay, bọn họ rất là điềm tĩnh tra kiếm vào bao, chậm rãi sửa sang lại quần áo hỗn độn. Những người bị thương thì vận dụng đấu khí trong cơ thể để ép miệng vết thương lại không cho chảy máu tiếp. Bọn họ cùng nở cụ cười ôn hòa xoay người tao nhã nhìn thẳng vào Nhã và Linh, lịch sự cúi đầu chào các nàng.
Những thanh niên quý tộc này đều từng đánh xe ngựa đi dạo qua trước cửa đường Thánh Huy số 1, bọn họ đương nhiên biết Nhã và Linh là tỷ muội song sinh tuyệt mỹ, là cháu gái của gia tộc Liên bang Thương mại Villas Cánh Buồm Vàng, lại tuyệt sắc vô cùng động lòng người. Đám thanh niên quý tộc đang độ tuổi thanh niên chính là những chú khổng tước đang thời kỳ động dục, trước mặt hai vị mỹ nhận liền xòe bộ lông hoa lệ nhất của mình ra.
Trước mặt giai nhân tuyệt đối không thể ẩu đả.
Thậm chí Lâm Tề đang phẫn nộ đột nhiên buông Mã Thụy Tư ra, hổn hển đứng lên. Hắn sợ Nhã và Lĩnh từ động tác của mình mà nhận ra thân phận mình, cho nên hắn buông Mã Thụy Tư ra, đứng bên cạnh Đề Hương.
Mã Thụy Tư thở mạnh phì phò, y nhếch nhác bò từ mặt đất lên, máu chảy đầy trên mặt, y cười to “ha ha” vài tiếng, mặt âm trầm chằm chằm nhìn Lâm Tề:
- Hay, hay lắm, đã lâu rồi không ai dám động thủ với ta, lâu rồi không ai dám đánh ta thành như vậy! Mặc kệ hôm nay ngươi là ai, sự việc hôm nay về sau, ta sẽ khiến ngươi biết mặt.
Lâm Tề cười cười, hắn vươn ngón tay cái, chậm rãi làm động tác cắt cổ.
Sắc mặt thanh niên quý tộc trong đại sảnh đều biến đổi, các quý tộc tuyệt đối sẽ không làm động tác nguy hiểm như vậy. Cho dù các quý tộc là muốn khiêu khích đối phương cũng tuyệt đối không dùng động tác nguy hiểm này. Cắt cổ, loại động tác này xuất hiện rất nhiều trên tay nhóm phần tử nguy hiểm trên phố, chẳng khác nào nói người dân lương thiện như đám đạo tặc, bọn cướp, đây chính là thủ đoạn thường dùng của bọn họ.
Sắc mặt Mã Thụy Tư cũng biến đổi, y chằm chằm nhìn Lâm Tề, đột nhiên mỉm cười lạnh lùng. Y không để tâm sự uy hiếp của Lâm Tề vào trong lòng, một đạo tặc phố phường, chẳng lẽ hắn ta có can đảm giết một thành viên dòng chính của hoàng thất đế quốc sao?
Mỉm cười vài tiếng, Mã Thụy Tư cầm áo lên lau máu trên mặt, cười dài đi về hướng Nhã và Linh:
- Hai vị tiểu thư mỹ lệ chính là Ngả Nhã và Ngả Linh gần đây đã nhiễu loạn đế đô đúng không? Gặp các ngươi ở đây, ta thật là vinh hạnh. Ta là Mã Thụy Tư, các ngươi hẳn là đã nghe tên của ta! Đêm nay các ngươi có thể làm bạn gái của ta không?
Mã Thụy Tư vừa mở miệng, sắc mặt của Bối Á vô cùng khó coi. Mình vì hai nữ nhân này mà bị vật cưỡi ma thú nhà mình hung hãn gây sức ép một chút, nhưng Mã Thụy Tư lại mở miệng, vậy mình còn có thể làm gì? Ồ, dù sao hắn cũng là đối tượng mà Bối Á nguyện trung thành, Nhã và Linh cũng không phải là người dành cho gã, gã sao không biết ngượng mà đi tranh với Mã Thụy Tư?
Đúng lúc này, Vu Liên mở miệng:
- Mã Thụy Tư điện hạ, tiểu thư Ngả Nhã và Ngả Linh là khách của Đề Hương các hạ.
Mã Thụy Tư biến sắc, y nhìn Vu Liên định quát lớn, nhưng Lâm Tề đã tiến lên một bước, chắn trước người Vu Liên. Nghĩ đến màn vừa rồi mình bị ăn quả đắng, Mã Thụy Tư ngậm miệng lại, nhưng y không cam lòng đảo mắt, cười cười đề nghị:
- Vậy thì, ván bài đêm nay, không bằng chúng ta ra điều kiện mới! Ai thua sẽ không được đến gần tiểu thư Nhã và Linh nửa bước, thế nào?
Sắc mặt Nhã và Linh biến đổi, lấy các nàng ra đặt cược? Mã Thụy Tư thật to gan!
Ngay lúc Nhã và Linh đang sắp bùng phát, thì đoàn người El Hamdaoui cũng chậm rãi đi lên. El Hamdaoui khẽ khàng lắc đầu, Nhã và Linh nghiến chặt răng, ngậm miệng lại, chỉ có điều gương mặt lạnh như băng của các nàng đã chứng minh cho tâm trạng của các nàng ác liệt thế nào.
Mã Thụy Tư vẫn còn không biết mình chọc vào người nào mà đắc ý cười:
- Vậy thì, bắt đầu ván bài đi, ha ha ha, lãng phí quá nhiều thời gian như vậy, ta không chờ được.
Lạp Đồ Tư cười, chậm rãi gật đầu.
Đề Hương lập tức vung tay lên:
- Vậy thì, bắt đầu đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.