Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 100: Yến tiệc chúc mừng

Huyết Hồng

29/03/2013



Tòa thị chính Duner đèn đuốc sáng trưng, dọc theo hành lang gấp khúc bên ngoài tòa thị chính đỗ một hàng dài xe ngựa, ít nhất có hai ba trăm chiếc xe ngựa xa hoa dừng ở trong này. Các phu xe cuộn mình trong xe rút ra cái tẩu, run rẩy nguyền rủa thời tiết quái quỷ chết tiệt này.

Thế nhưng cũng không còn cách nào khác, cơ sở thiết bị và kiến trúc của tòa thị chính Duner tổng thể biến chất nghiêm trọng, Nam tước Milo là quan viên "thanh liêm" như vậy, ông ta chưa bao giờ tốn hao một cắc để tu sửa xây dựng tòa thị chính. Cho nên bãi đỗ xe không lớn của tòa thị chính đã bị đám xe ngựa của các nhân vật lớn của Duner chiếm hết, phu xe bọn họ cũng chỉ chiếm được chỗ nghỉ nhỏ hẹp của phu xe. Bọn họ là những phu xe xuất thân trong gia tộc nhỏ, cũng chỉ có thể ở đường Thiên Lý uống gió bắc.

Địa vị cao hơn so với phu xe là nhóm bảo vệ được nghỉ ngơi trong phòng bên cạnh đại sảnh tổ chức yến hội của tòa thị chính, bọn họ có trà nóng, rượu ngon và có điểm tâm đẹp đẽ no bụng, thậm chí còn có thể đùa giỡn tiểu thị nữ xinh đẹp một chút, có thể sướng hơn so với đám phu xe cực khổ kia rất nhiều.

Về phần yến tiệc tại đại sảnh của tòa thị chính, tuy rằng bởi vì năm tháng ăn mòn, cùng với liên quan đến nhiều năm không được tu sửa, bích họa trên đỉnh đã bị bóc ra không ít, nhưng dưới ánh sáng của ngọn đen, đại sảnh vẫn tỏa ra ánh sáng lóa mắt. Thì cũng giống như nữ nhân bốn mươi tuổi, trên mặt sau khi được bôi trát đầy phấn nước không ngờ cũng có thể chắp vá ra được một chút nhan sắc.

Mấy trăm nhân vật tai to mặt lớn tại Duner tụ tập trong đại sảnh yến hội, hợp thành một đám giao lưu từng nhóm từng nhóm, bọn họ cười vui vẻ, nhất là nhóm cổ đông lớn nhỏ của Công ty săn cá voi Tam Xoa Kích, bọn họ cười đến toe toét, hàm răng cửa màu trắng hoặc là màu vàng, hoặc là màu đen dưới ngọn đèn phản xạ ra đủ loại ánh sáng khác nhau.

Thậm chí lão cha Pompeii cũng mặc một bộ mà hai ba năm ông ta tiếc không nỡ lấy ra mặc, hình thức cực kỳ cổ xưa, nghe nói là lễ phục được truyền từ ông nội của ông ta đến nay, nghiêm trang hỗn tạp trong đám người. Cùng với nhóm cổ đông của Công ty săn cá voi Tam Xoa Kích bên này đang cười dài đang lớn tiếng tán tụng sự tích anh hùng của hai vị thanh niên là Lâm Tề và Enzo.

Một Độc Giác Kình Vương, quả thực quá tuyệt diệu. Bọn họ đã sớm đạt được lợi nhuận của hai năm, hơn nữa mức độ phong phú của lợi nhuận này quả thực vượt xa sức tưởng tượng của mọi người. Vui vẻ thoải mái, cảnh đẹp ý vui, hết thẩy đều thần kỳ như vậy. Tất cả mọi người mặt mũi hồng hào, tất cả mọi người đều vui vẻ ra mặt.

Đây là yến hội tổ chức chúc mừng công lao của Lâm Tề và Enzo, do kinh phí hành chính được Nam tước Milo vận dụng tòa thị chính để tổ chức ra. Đương nhiên, bởi vì Nam tước Milo thanh liêm và tự ràng buộc nhất, chất lượng thức ăn và rượu trên yến hội này có thể tưởng tượng ra được, đại khái những gia đình bậc trung tại Duner tham dự yến hội cũng sẽ không dùng loại rượu thịt như vậy, càng không nói đến tham dự yến hội lần này tại Duner lại có các nhân vật tai to mặt lớn!

Nhưng Nam tước Milo làm như vậy, hơn nữa không ai dám có bất kỳ phát biểu gì, mọi người sớm đã quen rồi!

Bưng một tách rượu nho hương vị chẳng khác gì dấm chua, hơn nữa lại còn là loại dấm chua bị lỗi khi sản xuất, Lâm Tề trong sự vây quanh của một đám quan tai to mặt lớn, cười ha hả miêu tả hắn và Enzo đã săn bắt được Độc Giác Kình Vương này như thế nào. Chén rượu này hắn đã cầm trong tay ước chừng một tiếng rồi, hắn căn bản không muốn uống nó, cho dù chỉ là một ngụm nhỏ, hắn căn bản không muốn chạm đến vị nho có khả năng giết người này.

- Đúng vậy, động tác nó vô cùng nhanh nhẹn, nhanh nhẹn hơn so với bất kỳ loại động vật biển nào mà mọi người từng gặp.

Nhún nhún vai, Lâm Tề thoải mái nói:



- Enzo, chúng ta hình như liên tiếp phóng ra bảy hoặc là tám xiên săn kình? Mà cũng chưa trúng mục tiêu!

Enzo nghiêm trang đứng ở bên cạnh Lâm Tề, gã đối với mùi vị đáng sợ của rượu nho này đúng là không có kế hoạch nào, vừa rồi gã liên tục uống hơn mười chén rượu nho chua lè. Nghe những lời Lâm Tề nói, Enzo chậm rãi gật đầu, giọng điệu thâm trầm nói:

- Đúng vậy, động tác vô cùng nhanh nhẹn. Hơn nữa sức mạnh của nó rất lớn, nó nổi lên sóng biển, suýt nữa thì lật nghiêng chiếc Đại Phong Xa trên biển rồi!

- Ôi…

Các vị quan viên khách quý ở xung quanh đều ồ lên, có một lão trung niên thân hình cao lớn chẳng khác gì vị tiểu thư nhõng nhẹo ôm lấy ngực, giống như là trong nháy mắt sẽ ngã xuống ngất xỉu. Bên cạnh lão trung niên này là các thiên kim tiểu thư chân chính đã bắt đầu trợn ngược mắt, nếu Enzo sau đó nói thêm một lời nào đó kích thích nữa, các nàng tuyệt đối sẽ ngất đi.

Tại yến hội của Phương Tây Đại lục, nếu trong một yến hội mà chừa có mười hai mươi thiên kim tiểu thư ngã xuống hôn mê thì có thể không được tính là một yến hội thành công, chỉ có thể chứng minh yến hội này thật sự không có gì hay ho phấn kích mánh lới cả. Nếu không nhất định sẽ có các tiểu thư kiều mỵ ngã xuống mặt đất.

Lâm Tề liếc nhìn thật sâu Enzo một cái, hắn vuốt cằm nói:

- Đúng vậy, đó là một con cá thật lớn.

Enzo uống một ngụm rượu, trên khuôn mặt trắng nõn nổi lên đỏ bừng, gã trầm giọng nói:

- Vô cùng lớn.

Lâm Tề nhún vai, giọng điệu thâm trầm mà có lực nói:

- Đúng lúc này, ta đích thân điều khiển xiên săn kình, nhảy lên đè nghiến nó trên Đại Phong Xa. Là đâm xiên vào trên bụng nó thì phải? Tâm trạng của ta có chút hoảng hốt, quên một chút!



Enzo dựng ngón cái lên, gã hướng về Lâm Tề tán thưởng nói:

- Đúng vậy, đâm vào bụng nó, chọc thủng bụng của nó.

Mọi người lại ngạc nhiên thán phục không ngừng, Lâm Tề 'Ha ha' cười nói:

- Nhưng Enzo càng thêm dũng mãnh, hắn cầm lấy một thanh săn kình xoa nhảy lên trên đầu nó, hung hăng chém xuống đầu nó.

- Trời ơi!

Đám khách quý xung quanh cùng thét lên, nhảy lên trên đầu con Độc Giác Kình Vương ư? Điều này cần phải có dũng khí và tài năng mới có thể làm được như vậy? Quả thực không thể tin nổi, thật là không thể tin nổi, quả thực là quá điên cuồng rồi!

- Ôi…

Năm tiểu thư thiên kim bị nít chặt trong chiếc áo nịt lật mình ngã xuống bất tỉnh. Các nàng rốt cuộc đã ngất xỉu rồi, từ lúc này cho đến khi kết thúc yến hội các nàng đã hoàn thành nhiệm vụ. Vài công tử cường tráng cao lớn nhà quyền quý lập tức tiến tới, ân cần cởi bỏ áo ngực của các nàng, lấy khăn lụa vỗ vỗ trên mặt nàng để các nàng có đủ không khí tươi mát.

Lâm Tề trợn mày cười cười, hắn trầm thấp nói:

- Là Enzo, hắn không sợ gian hiểm, xử lý Độc Giác Kình Vương kia. Aha, nói về cái khác đi, sau khi mọi người đấu giá, Duner hẳn là thu thuế trên triệu tiền vàng đó nhỉ? Đây đều là công lao của Enzo!

Mọi người nhìn nhau, bọn họ đồng thời hướng về Enzo vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Lâm Tề nói thật, cũng không phải sao, Nam tước Milo dựa vào cái gì mà mở túi tiền của mình để tổ chức yến hội, không phải là bởi vì Độc Giác Kình Vương này sẽ khiến cho Duner thu thuế được nhiều sao?

Enzo cười cười, gã thản nhiên nói:

- Chư vị tôn quý đã quá khen rồi, thật ra, sự phiêu lưu của chúng ta không chỉ có như thế thôi đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quang Minh Kỷ Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook