Chương 165: Bí mật của Nhiếp Chính Vương (1)
Trầm Du
29/05/2014
Đóa Đóa cảm thấy trước mắt mình đều là những ngôi sao nhỏ, đã cách ngất xỉu không còn xa nữa.
“Không ai nhầm hết!”
Phá điểu ngồi lên đệm, “Nam nhân kia không muốn người khác biết hắn là Nhiếp Chính Vương, bình thường đều lấy thân phận nam sủng của chính mình để gặp người khác”.
“. . . . . .” Đóa Đóa rơi lệ tựa vào trên đệm mềm, Thiên Lôi ơi, ông trực tiếp mang tôi đi đi. . . . . .
“Vậy mà cũng có người tin ư. . . . . .” Đóa Đóa nghẹn ngào không biết nói gì.
“Đương nhiên có người tin.” Phá điểu hừ một tiếng, “Dù sao Nhiếp Chính Vương Tây Nguyệt Quốc từ khi xuất hiện liền bắt đầu đeo mặt nạ, không người nào biết hắn trông như thế nào, vả lại ngươi không thấy bộ dạng tên Mạc Lương Ngôn kia nhìn rất giống một nam sủng sao?”.
“. . . . . .” Ô o, mắng chửi người nha. . . . . .
Đóa Đóa khóc ròng chỉ vào mặt mình, “Bộ dạng hắn có chút giống ta”.
“Ngươi là nữ!” Phá điểu tức giận trợn trắng mắt liếc nàng một cái.
Nữ nhân có bộ dạng như vậy là xinh đẹp, còn nam nhân nhìn đẹp như thế thì là kỳ quái!
“Hiện nay mỹ nam đang thịnh hành. . . . . .” Đóa Đóa kháng nghị.
“Ngươi thích mỹ nam?” Phá điểu đằng đằng sát khí xông đến trước mặt nàng.
Ánh mắt gì vậy, bộ dạng giống như Mạc Lương Ngôn với Bạch Tử Dạ thì có cái gì đẹp, như hắn thế này mới là đẹp!
“. . . . . . Không thích.” Đóa Đóa trả lời dưới sự đàn áp của bạo lực.
Kỳ thật cũng thích chút chút. . . . . . có điều nàng càng thích dạng giống Hoàng Phủ Dật hơn.
Phá điểu hài lòng, ngồi lại xuống đệm, vươn cánh, chải chải “đầu tóc” , “Vậy cũng không tệ lắm.”
Ô ô. . . . . .
Vì tránh bị sét đánh tiếp, Đóa Đóa quay lại đề tài, “Nếu thân phận của hắn là một bí mật, ngươi làm sao lại biết?”.
“. . . . . .” Phá điểu thực hiếm khi không nói nên lời, “Ta biết bay!”.
“. . . . . .” Sao hỏi vấn đề nào cũng đều bị sét đánh vậy. . . . . .
Có điều vừa nhìn đã biết con Phá điểu này vẫn chưa nói thật, chuyện này còn có bí mật gì đây?
Dưới đôi mắt tò mò sáng rỡ của Đóa Đóa áp bức, Phá điểu cuối cùng cũng phải nói thật.
“Muội muội ta thích Nhiếp Chính Vương Tây Nguyệt Quốc, nhờ ta đi xem rốt cuộc có phải là hắn thích nam nhân hay không.”
Khi đó hắn vẫn chưa phải “Thần điểu” nhà Vân Tri Hiểu, cũng không ai biết trên đại lục này có “chim” biết nói chuyện.
Cho nên cũng không ai rảnh rỗi đến không có việc gì mà phòng bị một con chim đậu trên cành cây ngoài cửa sổ, nên bí mật Mạc Lương Ngôn mới bị hắn phát hiện.
“Không ai nhầm hết!”
Phá điểu ngồi lên đệm, “Nam nhân kia không muốn người khác biết hắn là Nhiếp Chính Vương, bình thường đều lấy thân phận nam sủng của chính mình để gặp người khác”.
“. . . . . .” Đóa Đóa rơi lệ tựa vào trên đệm mềm, Thiên Lôi ơi, ông trực tiếp mang tôi đi đi. . . . . .
“Vậy mà cũng có người tin ư. . . . . .” Đóa Đóa nghẹn ngào không biết nói gì.
“Đương nhiên có người tin.” Phá điểu hừ một tiếng, “Dù sao Nhiếp Chính Vương Tây Nguyệt Quốc từ khi xuất hiện liền bắt đầu đeo mặt nạ, không người nào biết hắn trông như thế nào, vả lại ngươi không thấy bộ dạng tên Mạc Lương Ngôn kia nhìn rất giống một nam sủng sao?”.
“. . . . . .” Ô o, mắng chửi người nha. . . . . .
Đóa Đóa khóc ròng chỉ vào mặt mình, “Bộ dạng hắn có chút giống ta”.
“Ngươi là nữ!” Phá điểu tức giận trợn trắng mắt liếc nàng một cái.
Nữ nhân có bộ dạng như vậy là xinh đẹp, còn nam nhân nhìn đẹp như thế thì là kỳ quái!
“Hiện nay mỹ nam đang thịnh hành. . . . . .” Đóa Đóa kháng nghị.
“Ngươi thích mỹ nam?” Phá điểu đằng đằng sát khí xông đến trước mặt nàng.
Ánh mắt gì vậy, bộ dạng giống như Mạc Lương Ngôn với Bạch Tử Dạ thì có cái gì đẹp, như hắn thế này mới là đẹp!
“. . . . . . Không thích.” Đóa Đóa trả lời dưới sự đàn áp của bạo lực.
Kỳ thật cũng thích chút chút. . . . . . có điều nàng càng thích dạng giống Hoàng Phủ Dật hơn.
Phá điểu hài lòng, ngồi lại xuống đệm, vươn cánh, chải chải “đầu tóc” , “Vậy cũng không tệ lắm.”
Ô ô. . . . . .
Vì tránh bị sét đánh tiếp, Đóa Đóa quay lại đề tài, “Nếu thân phận của hắn là một bí mật, ngươi làm sao lại biết?”.
“. . . . . .” Phá điểu thực hiếm khi không nói nên lời, “Ta biết bay!”.
“. . . . . .” Sao hỏi vấn đề nào cũng đều bị sét đánh vậy. . . . . .
Có điều vừa nhìn đã biết con Phá điểu này vẫn chưa nói thật, chuyện này còn có bí mật gì đây?
Dưới đôi mắt tò mò sáng rỡ của Đóa Đóa áp bức, Phá điểu cuối cùng cũng phải nói thật.
“Muội muội ta thích Nhiếp Chính Vương Tây Nguyệt Quốc, nhờ ta đi xem rốt cuộc có phải là hắn thích nam nhân hay không.”
Khi đó hắn vẫn chưa phải “Thần điểu” nhà Vân Tri Hiểu, cũng không ai biết trên đại lục này có “chim” biết nói chuyện.
Cho nên cũng không ai rảnh rỗi đến không có việc gì mà phòng bị một con chim đậu trên cành cây ngoài cửa sổ, nên bí mật Mạc Lương Ngôn mới bị hắn phát hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.