Chương 69: "Gian phu" chính là hắn
Trầm Du
29/05/2014
"Vậy ngươi. . . . . ." Bạch Tử Dạ ngất, "Ngươi cảm thấy có gian phu là biện pháp tốt?"
"Đương nhiên là biện pháp tốt," Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Ta sẽ tự mình làm gian phu."
". . . . . ." Bạch Tử Dạ cảm thấy hai người bọn họ nhất định có một người bị điên, có lẽ không phải là hắn.
Hoàng Phủ Dật rất có tin tưởng cười cười, không giải thích nhiều.
Cũng chỉ là thời gian mấy tháng, chờ hắn giải quyết cái gọi là huynh đệ này, sẽ cùng Đóa Đóa thẳng thắn.
Bên kia, ra khỏi tẩm điện Đông cung, Nhan Đóa Đóa vốn muốn đến tiểu lâu phía trước, nhưng lại bị phá điểu chạy tới túm nàng.
Đang do dự, phá điểu kéo lồng chim bay qua, "Ta muốn rời khỏi một thời gian."
Hả? "Vì cái gì?" Nhan Đóa Đóa nhịn không được hỏi.
"Có việc!"
Phá điểu xoay người bay đi, đột nhiên lại từ lồng tre xông tới, bay đến trước mắt nàng.
Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa lại ngây dại, hình như vừa trông thấy một nam nhân?
Lần này phá điểu dừng lại thật lâu, nàng nhìn cũng rõ ràng một chút, phát hiện trước mắt thật là nam nhân rất đẹp trai.
"Mặc kệ ai hỏi ngươi, đừng nói ngươi là Vân Tri Hiểu thật!"
A? Nhan Đóa Đóa có chút khó hiểu, con phá điểu này không phải không tin nàng là Vân Tri Hiểu sao? Sao giờ lại dặn một câu như thế?
"Nhìn cái gì mà nhìn," lui về phía sau một chút, phá điểu dùng một cánh đánh nàng, "Nghe lời của ta!"
Nó vừa lui, nam nhân trước mắt nàng liền không thấy, vẫn chỉ là con chim hòa hòe hoa sói này.
Đóa Đóa buồn bực, "Ta vì cái gì phải nghe một con chim?"
Phá điểu vòng hai cánh trước ngực, cao ngạo ngẩng cao đầu, "Ta cũng không phải là chim bình thường."
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa lặng lẽ rơi lệ, không thể tự kỷ như thế chứ. . . . . .
"Nhớ kĩ lời của ta!" Phá điểu lại lấy cánh đánh nàng một chút, xòe cánh bay mất.
Nhan Đóa Đóa mờ mịt nhìn lồng chim bị phá điểu ném trên mặt đất, sao lại có cảm giác mặc kệ là người hay chim, nó đều cao thâm hơn nàng. . . . . .
Lúc trước Võ Đại mua con Nghiêu Phi về còn ở trong lồng, thấy Đóa Đóa nhìn chằm chằm nó, nó cũng nhìn nửa ngày, sau đó lên tiếng ——
"Meo ~"
". . . . . ." Ô ô, thì ra nó biết nhiều ngoại ngữ như thế!
Phá điểu đi rồi, nàng không cần phải lo lắn bị túm, phóng tâm mà đi tiểu các lâu.
"Đương nhiên là biện pháp tốt," Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Ta sẽ tự mình làm gian phu."
". . . . . ." Bạch Tử Dạ cảm thấy hai người bọn họ nhất định có một người bị điên, có lẽ không phải là hắn.
Hoàng Phủ Dật rất có tin tưởng cười cười, không giải thích nhiều.
Cũng chỉ là thời gian mấy tháng, chờ hắn giải quyết cái gọi là huynh đệ này, sẽ cùng Đóa Đóa thẳng thắn.
Bên kia, ra khỏi tẩm điện Đông cung, Nhan Đóa Đóa vốn muốn đến tiểu lâu phía trước, nhưng lại bị phá điểu chạy tới túm nàng.
Đang do dự, phá điểu kéo lồng chim bay qua, "Ta muốn rời khỏi một thời gian."
Hả? "Vì cái gì?" Nhan Đóa Đóa nhịn không được hỏi.
"Có việc!"
Phá điểu xoay người bay đi, đột nhiên lại từ lồng tre xông tới, bay đến trước mắt nàng.
Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa lại ngây dại, hình như vừa trông thấy một nam nhân?
Lần này phá điểu dừng lại thật lâu, nàng nhìn cũng rõ ràng một chút, phát hiện trước mắt thật là nam nhân rất đẹp trai.
"Mặc kệ ai hỏi ngươi, đừng nói ngươi là Vân Tri Hiểu thật!"
A? Nhan Đóa Đóa có chút khó hiểu, con phá điểu này không phải không tin nàng là Vân Tri Hiểu sao? Sao giờ lại dặn một câu như thế?
"Nhìn cái gì mà nhìn," lui về phía sau một chút, phá điểu dùng một cánh đánh nàng, "Nghe lời của ta!"
Nó vừa lui, nam nhân trước mắt nàng liền không thấy, vẫn chỉ là con chim hòa hòe hoa sói này.
Đóa Đóa buồn bực, "Ta vì cái gì phải nghe một con chim?"
Phá điểu vòng hai cánh trước ngực, cao ngạo ngẩng cao đầu, "Ta cũng không phải là chim bình thường."
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa lặng lẽ rơi lệ, không thể tự kỷ như thế chứ. . . . . .
"Nhớ kĩ lời của ta!" Phá điểu lại lấy cánh đánh nàng một chút, xòe cánh bay mất.
Nhan Đóa Đóa mờ mịt nhìn lồng chim bị phá điểu ném trên mặt đất, sao lại có cảm giác mặc kệ là người hay chim, nó đều cao thâm hơn nàng. . . . . .
Lúc trước Võ Đại mua con Nghiêu Phi về còn ở trong lồng, thấy Đóa Đóa nhìn chằm chằm nó, nó cũng nhìn nửa ngày, sau đó lên tiếng ——
"Meo ~"
". . . . . ." Ô ô, thì ra nó biết nhiều ngoại ngữ như thế!
Phá điểu đi rồi, nàng không cần phải lo lắn bị túm, phóng tâm mà đi tiểu các lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.