Quang Tinh Nguyệt - Tiểu Quỷ
Chương 37: Phòng thí nghiệm
Linh Phong
26/11/2019
Mũi thương bạc kia cứ thế đâm vào người Phi. Thế nhưng cậu ta thậm chí
chẳng kêu lên một tiếng nào cả. Đôi mắt Phi cứ thế, bình thản mà nhìn
chăm chú vào hắn. Tuy tâm trạng cậu ta hiện như một ngọn núi lửa đang
sắp phun trào. Thế nhưng vào thời điểm này, Phi chẳng hề bộc lộ chút xíu nào.
Tên cầm thương cười lên điên cuồng, hắn nhấn mạnh mũi thương vào người Phi như đang trút giận:
- Sao hả tên khốn. Cảm thấy như thế nào. Chẳng phải lúc nãy ngươi còn tỏ ra bá đạo lắm cơ mà. Sao giờ không nói gì nữa vậy.
Không chỉ như thế, hắn còn đá thẳng một cước vào ngay giữa mặt Phi. Chẳng thể tránh né được, cậu ta đành lãnh luôn cú đá đó. Không hề dừng lại, hắn ta đạp liên tiếp vào người Phi thêm hơn chục cú đá như vậy nữa.
- Sao nào. Ngóc đầu dậy thử ta xem. Thứ sâu bọ như ngươi. Đứng dậy. Xem ta xử lý ngươi ra sao chứ.
Phi nằm đấy, lãnh đủ toàn bộ những cú đá từ hắn vào người. Nhưng cậu ta lại chẳng kêu lên một tiếng nào cả. Bởi vì lúc này trong đầu Phi đang tồn tại một cậu hỏi khá quan trọng: sức mạnh của mình biến đi đâu hết rồi.
Dù đang bị hành hạ. Thế nhưng Phi vẫn bình tĩnh đưa mắt quan sát xung quanh. Cho đến khi cậu ta nhìn vào chiếc lồng khổng lồ ấy, một tiếng tim đập nhẹ nhàng vang lên bên tai cậu ta. Một nhịp đập nhẹ nhàng mà khủng bố. Ngay khi tiếng động vừa ngưng, Phi đã cảm nhận được sức mạnh nhẹ nhàng quay lại trong khoảnh khắc.
Tên kia lúc này bất chợt rút cây thương ra. Một vòi máu đỏ tươi lập tức phún ra từ vai Phi. Phi lập tức cắn chặt răng để nhịn cơn đau đang hành hạ cậu. Tên cầm thương mắt lóe lên tia sát khí. Cây thương trong tay hắn hướng đến tim Phi mà đâm thẳng đến.
Chỉ trong thoáng chốc, Phi đã tung người đá thẳng vào giữa mặt hắn một cú như trời giáng khiến hắn phải lảo đảo về sau vài bước. Không ngừng ở đó, Phi lộn người rồi bật đến đấm thẳng một quả đấm thật lực vào bụng hắn ta khiến hắn văng đi đập vào lồng thủy tinh phía sau đánh ầm một tiếng thật lớn. Phun một ngụm máu, hắn ta gầm lên dữ tợn:
- Thằng khốn!!!
Lau vội vết máu rỉ nơi khóe miệng, hắn ta nắm chặt lấy cây thương bạc lao về phía Phi. Thế nhưng lúc đó Phi đã biến mất không còn tung tích. Mũi thương bạc cứ thế lao đi hướng về phía bức tường đối diện. Rầm một tiếng thật dữ dội, cả một mảng tưởng lớn bị hắn phá hủy trong chốc lát. Đưa đôi mắt đỏ ngầu nhìn xung quanh, hắn ta chậm chạp rút cây thương về. Thế rồi hắn hướng về phía con đường phía sau lồng kính khổng lồ kia mà bước đi. Đôi mắt hằn lên tia khát máu dữ tợn.
Những tên khác đứng đó quan sát cuộc chiến của cả hai cũng phải hít một hơi khí lạnh. Chỉ trong thoáng chốc mà mọi chuyện chuyển biến nhanh đến bất ngờ. Cứ tưởng tên kia sẽ chết dưới mũi thương bạc sáng choang kia. Ai có thể ngờ một kẻ nhìn bình thường như thế lại có thể phản khách thành chủ trong khoảnh khắc như vậy được.
Thế nhưng bọn chúng cũng đã quên một điều rằng có thể đi được đến đây thì ai cũng đều là những kẻ mạnh khủng khiếp. Phi cũng chỉ mất sức mạnh trong nhất thời nên tên kia mới chiếm được thượng phong mà thôi. Nếu như Phi còn giữ được sức mạnh của mình thì chưa chắc.
Cố lấy lại bình tĩnh, hiện tại cũng chỉ còn lại ba tên đang đứng đó. Hít một hơi thật sâu, bọn họ bước nhẹ nhàng hướng về phía sau lồng kính khổng lồ chứa con quái thú khổng lồ kia mà đi. Thế nhưng chỉ vừa bước qua khỏi lồng kính đó thì tất cả đã phải há hốc mồm một lần nữa. Căn phòng lớn khủng khiếp này chính là một phòng chứa sinh vật khổng lồ. Từng ống thủy tinh được xếp riêng rẽ nhiều đến mức không đếm xuể. Từng loài quái vật khác nhau cuộn tròn trong từng ống nghiệm khiến cho người ta có cảm giác đám quái này vẫn còn chút sự sống.
Bước từng bước, bọn họ hướng về sâu bên trong căn phóng mà đi. Không ai dám cất lên lời nào bởi vì bọn họ thật sự không thể tin được chuyện gì đang xảy ra trước mắt. Nơi đây rốt cuộc là đâu mà lại chứa vô số loài quái vật đến như vậy chứ.
Một tên bất chợt nhìn vào một ống thủy tinh cỡ vừa. Bên trong đó là một con ngựa có cánh trắng tinh với bườm vàng như hoàng kim. Hắn ta đưa mắt xuống nhìn bảng giới thiệu nhỏ bên dưới ống thủy tinh đó:
- Phi Mã, thần thú đứng thứ mười một. Nơi sống chủ yếu ở một số đảo nhỏ không biết tên trên vùng biển gần Đông đại lục. Sức mạnh: tốc độ trên không trung. Khi trưởng thành, cánh có thể trở nên cứng như sắt thép. Có khả năng lấy mạng kẻ địch trong phút chốc.
Tên đó hít một hơi lãnh khí. Đây lại là Phi Mã sao. Làm sao mà nơi này có thể chứa được con thần thú mạnh cỡ này cơ chứ.
Một tên khác cúi người xuống nhìn một lồng kính khá nhỏ, bên trong có chứa một con chuột nhỏ màu vàng chanh với đôi tai dài vô cùng xinh đẹp.
- Thiểm Điện thử, thần thú đứng thứ mười. Được tìm thấy trên Đông đại lục nhưng rất hiếm người được nhìn thấy nó. Đây là mẫu vật duy nhất tìm được. Tuy chỉ là một con non nhưng sức mạnh của nó đã gây rất nhiều khó khăn cho những người tìm kiếm. Sức mạnh: vua tốc độ mặt đất. Có khả năng tạo ra dòng điện rất lớn để truy kích kẻ thù.
Bất chợt có tiếng của tên nào đó cất lên với giọng đầy sự run sợ:
- Này… lại đây mau.
Hai tên kia ngơ ngác. Một trong hai tên cất tiếng:
- Có chuyện gì? Ngươi có cần run giọng vậy không hả?
- Thứ này… thứ này…
Tên kia ấp úng không cất tiếng nổi. Hai tên còn lại nhún vai nhìn nhau lắc đầu. Thế rồi bọn họ đành bước đến xem tên đó định nói gì. Nhưng khi vừa đến nơi thì đến cả hai tên đó cũng phải há hốc mồm. Trước mặt chúng là một lồng kính khổng lồ không kém lồng kính lúc đầu. Thậm chí còn có phần còn khủng khiếp hơn nữa. Bên trong lồng thủy tinh là một con quái vật tay sói, chân sư tử, đầu quỷ với hai sừng dài uốn cong vô cùng khủng khiếp. Sau lưng con quái vật còn có cả đôi cánh dơi vô cùng khủng bố. Một tên lấp bắp:
- Quái… quái gì đây? Loài nào mà khủng bố đến vậy cơ chứ?
Một tên cúi người xuống đọc bảng giới thiệu:
- Dạ Lang, hình thái biến hóa cuối cùng của tộc. Sức mạnh: chưa biết. Khả năng: chưa biết. Nơi tìm thấy: Thiên giới.
- Đùa… đùa à… Thiên…giới.
Tất cả đều ấp úng không nói lời nào nổi. Con quái vật này vậy mà lại có xuất phát từ Thiên giới. Phải giải thích một điều chính là Thiên giới vốn không phải là nơi người thường có thể đặt chân đến được. Theo truyền thuyết, Thiên giới là nơi cư ngụ của tộc Thiên Thần hùng mạnh. Bộ tộc mà bất kỳ đứa trẻ nào sinh ra cũng đã có sẵn trong người sức mạnh khủng bố. Trước thời kỳ hoàng kim, tộc Thiên thần vốn được xem như bộ tộc đứng đầu trong tất cả các tộc. Với bản tính hiếu chiến tàn bạo cùng sức mạnh gần như có thể điều khiển toàn bộ sự vật trong tự nhiên. Tộc Thiên Thần là một đại diện cho sự khủng bố và nỗi sợ hãi cho con người lúc đó.
Cũng theo truyền thuyết, vào thời kỳ hoàng kim ấy. Sáng Thế thần sau khi dẹp yên được các bộ tộc, đưa loài người lên chủ quản thế giới thì ông đã phong ấn tộc Thiên Thần lại, ngăn không cho bọn họ một lần nữa xuống hạ giới. Tại sao lại gọi là hạ giới, bởi vì nơi phong ấn bọn họ chính là trên bầu trời rộng lớn. Kể từ đó đến nay, rất hiếm người có thể gặp được tộc Thiên Thần còn sống. Nói đúng hơn là gần như tất cả đã quên đi sự tồn tại của bộ tộc này. Thế nhưng về sức mạnh khủng bố của tộc Thiên Thần ấy thì không ai không nhớ. Có thể nói đó chính là một nỗi sợ đã khắc sâu tận tiềm thức mỗi con người ở thế giới này.
Nhưng tộc Thiên Thần vốn có đôi cánh trắng muốt. Còn con quái vật trước mặt bọn họ lại mang đôi cánh dơi khủng bố thế này. Thật không dám chắc chắn đây có phải tộc Thiên Thần hay chỉ là một lài thú nào đó sinh sống trên Thiên giới.
Trong lúc đó, tên cầm thương bạc đã đi sâu vào bên trong căn phòng rộng lớn này. Hắn ta vừa đi vừa quan sát xung quanh một cách vô cùng cẩn thận. Mũi thương bạc trong tay sẳn sàng tấn công bất kỳ thứ nào khiến hắn ta cảm thấy khó chịu.
Trong một góc khuất, Phi đang xé áo để băng bó vết thương trên tay đang chảy máu không dứt. Vết thương của cậu ta khá nặng nên hiện giờ Phi đã gần như không thể cử động được tay phải. Cắn chặt răng, cột chặt vết thương. Đôi mắt Phi hằn lên tia sát khí.
Khẽ vận sức mạnh trong người, Phi cảm thấy luồng sức mạnh Power trong người mình đã trở về như cũ. Hít một hơi thật sâu, Phi nhẹ nhàng hướng về phía tên cầm thương kia mà bước tới.
Trong lúc đó, ba tên kia cũng đã đi được một quãng khá xa. Những loài thú trong ống nghiệm trước mặt bọn họ lúc này đa phần là những loài mà họ chưa từng được thấy. Mồm bọn họ hiện giờ đã không thể nào đóng lại được nữa. Những con thú trước mặt họ không phải thần thú thì cũng là quái thú có tên tuổi trong những cuốn sách cổ. Thậm chí có loài còn là mãnh thú thời cổ đại chưa ai từng gặp qua. Một tên trong bọn chúng cất tiếng:
- Rốt cuộc thì nơi này là nơi nào chứ?
- Ta nghĩ thì đây là một phòng thí nghiệm hoặc lưu trữ những loài vật mạnh mẽ nhất thế giới này.
Vừa đi vừa nói, chẳng mấy chốc mà bọn chúng đã đến được trung tâm căn phòng. Ống nghiệm trước mặt bọn chúng lúc này không phải là một con quái vật khủng khiếp hay bất kỳ loài nào ghê sợ. Mà trước mặt bọn chúng là một ống nghiệm chứa một con người. Hơn thế nữa, đó lại là một cô gái đang cuộn người trong ống nghiệm.
Mái tóc vàng bồng bềnh trôi nổi. Gương mặt rũ xuống thế nhưng vẫn có thể đoán được dung mạo của cô gái này đôi phần. Một tuyệt sắc mỹ nhân khiến cho bất kỳ ai gặp phải cũng đều muốn đông cứng cả máu huyết. Một mỹ nhân không bút nào có thể thể hiện hết được nét đẹp của cô.
Cả ba tên đó đứng đấy mà nhìn chăm chăm vào cô gái trong lồng kính không chớp mắt. Cả bọn đều cảm thấy cổ họng mình trở nên khô khốc cực kỳ. Khóe miệng chúng nước dãi đã chảy thành hàng dài rồi.
Một tên vô thức bước tới gần lồng kính. Cánh tay hắn đưa lên hướng về phía lồng kính ấy mà vươn đến như muốn chạm vào người tuyệt sắc mỹ nhân này vậy.
Ngay khi tay hắn vừa chạm vào mặt kính. Một trận bụi huyết tinh điên cuồng từ người hắn tức khắc tỏa ra xung quanh. Mà bụi huyết tinh ấy nhanh chóng cuốn lại rồi thấm vào lồng kính kia. Không có âm thanh nào phát ra, thân thể khô héo của tên đó ngã ầm xuống khiến hai tên đi chung cũng trở lại thanh tỉnh.
Bên trong lồng kính. Đám bụi huyết kia nhanh chóng cuốn tròn rồi thấm vào người cô gái đó. Không gian lúc này yên lặng đến mức bọn họ có thể nghe được cả tiếng tim mình đang đập. Hai người bọn họ đang run như cầy sấy trước lồng kính khủng bố này. Màn này chẳng phải giống hệt như tờ giấy trắng tinh kia sao. Cô gái này hút tinh huyết thậm chí còn kinh khủng hơn tờ giấy trắng đó nữa. Dù sao thì tên mới vừa chết cũng đã thoát được màn hút tinh huyết của tờ giấy. Thế nhưng chỉ chạm vào lồng kính thôi thì hắn đã bị hút hết tinh huyết trong người mà thậm chí chẳng kịp kêu lên một tiếng nào cả. Nên nhớ, tên này chính là Power cấp hai gần chạm ngưỡng Vô Cực đấy.
Cô gái trong lồng kính sau khi hấp thu hết đám huyết tinh kia thì như đã sống lại. Cô khẽ cựa người dậy. Một gương mặt diễm lệ vô song đập thẳng vào mắt hai tên đó khiến cho bọn chúng ngơ ngác mà quên đi sợ hãi. Có thể nói cô là người đẹp nhất trên thế giới này cũng không sai chút nào. Thế nhưng nét đẹp này còn mang theo chút gì đó yêu mị khó diễn tả.
Nhẹ mở mắt ra. Đôi mắt màu đỏ huyết nhìn thẳng vào hai tên đó. Hai luồng sáng đó rực rỡ phóng ra cuốn lấy cả hai tên mà bọn chúng không hề có ý chống cự chút xíu nào. Chỉ trong khoảnh khắc, cả hai tên đã trở thành những bộ xương khô héo ngã ầm xuống đất. Cô gái ấy như vẫn chưa thỏa mãn, cô nhăn mày nhẹ một cái. Nếu như có bất cứ ai nhìn thấy biểu hiện này của cô cũng sẽ thần hồn điên đảo. Một cô gái bí ẩn, diễm lệ và mạnh đến khủng khiếp. Cô nhẹ nhàng nhắm mắt rồi co người lại như muốn ngủ tiếp.
Đứng gần đó, Phi hít một hơi khí lạnh. Độ khủng bố này có thể nói phải hơn tấm giấy trắng tinh kia là cái chắc. Mà tên cầm thương kia lại dường như không chú tâm đến sự việc xảy ra ở đây. Hắn cứ thế bước lững thừng vào sâu bên trong đám ống nghiệm kia.
Phi nhẹ nhàng lui người lại định quay trở lại. Nhưng vào ngay lúc đó, cậu ta đã cảm thấy được một tia sát khí từ sâu bên trong đám ống nghiệm kia.
Một mũi thương bạc như hỏa tiễn lao thẳng về phía Phi đang đứng. Hàng loạt tiếng thủy tinh bể vang lên không dứt. Đôi mắt Phi chuyển sang đỏ rực giận dữ. Tên khốn đó bắn thương như vậy đã vô tình giải phóng đám quái vật thần thú đang ngủ say trong ống nghiệm kia. Nếu như để bọn chúng thoát ra đó là tai họa của thế giới này. Phi gầm lên:
- Muốn chết!
Vô thức vận sức mạnh, một quả cầu sấm sét vàng rực hiện lên trên tay Phi. Không nghĩ ngợi nhiều, cậu ta tung người hướng đến mũi thương bạc kia. Nắm tay đầy sức mạnh sấm sét đấm thẳng về phía mũi thương không nhân nhượng.
Một tiếng rền khủng khiếp vang lên trong tích tắc. Dư chấn của vụ nổ khiến hai người bọn họ văng đi ngay lập tức. Mà hơn thế nữa, toàn bộ những lồng kính nằm trong tầm sức mạnh dư chấn đồng loạt bị chấn vỡ. Không một lồng kính nào còn nguyên vạn kể cả lồng kính của cô gái kia.
Và cũng chẳng hiểu do nguyên cớ nào mà khi Phi gượng người dậy, cậu ta tức khắc phát hiện một vấn đề vô cùng khủng khiếp. Nằm đè lên người cậu ta là một thân hình mỹ miều đến nghẹt thở. Thế nhưng thân thể ấy cậu ta thậm chí còn chẳng dám đụng tới. Người đang nằm trên người cậu ta lúc này không phải đâu xa lạ mà chính là cô gái diễm lệ vốn nằm trong lồng kính kia.
Tên cầm thương kia lúc này cũng đã gượng người dậy. Đôi mắt đầy sát khí của hắn chăm chăm vào Phi mà không hề để ý đến họa mà hắn gây ra. Xung quanh cả hai người là đám quái thú đang dần hồi tỉnh lại. Những tiếng trầm thấp cứ liên tục vang lên khiến cho Phi cảm thấy áp lực hơn bao giờ hết.
Khẽ cựa người ngồi dậy. Cậu ta phải vô cùng cẩn thận để không làm kinh động cô gái kia. Đồng thời còn phải luôn tập trung chú ý đến tên khốn trước mặt nữa. Thế nhưng vào ngay thời điểm đó. Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên bên tai cậu ta. Một giọng nói nhu mỳ quyến rũ vô cùng:
- Cứu…
Hít một hơi thật sâu. Cậu ta đưa mắt nhìn thân thể người con gái đang nằm trên người mình. Cậu ta cứ tưởng mình đang nghe lầm. Nhưng giọng nói kia lại một lần nữa vang lên:
- Cứu… chạy…
Nhìn cô gái đó. Phi lập tức ra quyết định. Cởi áo của mình ra che lên những điểm nhạy cảm trên người cô ấy. Phi bế sốc cô lên rồi bằng hết sức lực của mình. Cậu ta hướng về phía lối ra mà phóng đi.
Tên cầm thương lúc này cũng đã thấy được biểu hiện của Phi. Hắn ta gầm vang:
- Muốn chay!!! Để mạng lại đây!!!
Hắn ta vừa gầm lớn vừa chộp lấy cây thương bạc lao đến Phi.
Phi hiện giờ đang dùng hết sức để có thể cử động được tay phải. Máu từ tay cậu ta phun ra như suối thế nhưng cậu ta vẫn không hề dừng lại. Cậu ta cứ cắm đầu chạy thẳng về phía cửa ra. Bất chợt lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên giữa tiếng gầm dữ tợn của đám quái thú đang dần thức tỉnh. Quân Bá, một thân ảnh dũng mãnh lao vọt về hướng Phi. Đôi tay cậu ta đã hóa thành long thủ.
Vừa gặp mặt nhau, Quân Bá nhăn mặt:
- Mi cũng hay quá he. Cô gái nào đây? Nơi đây dã xảy ra chuyện gì?
Phi quay đầu lại nhìn trong thoáng chốc rồi cậu ta nói:
- Không có thời gian đâu. Cậu đem cô ấy đi ra ngoài trước.
Vừa nói, cậu ta vừa trao cô gái đang bồng trên tay cho Quân Bá. Quân Bá ngơ ngác nhìn cô gái trong lòng mình rồi lại nhìn Phi:
- Có chuyện gì?
Phi xoay người lại, từ người cậu ta tỏa ra sát khí dữ dội:
- Chạy ra ngoài. Đừng dừng lại. Tớ sẽ ra sau rồi tớ kể cho cậu nghe.
Quân Bá đứng đó lững lự nhìn Phi. Phi tức khắc hét lên:
- Đi mau.
Quân Bá gật đầu. Cậu ta nhanh chóng xoay người hướng về phía lối vào mà chạy đi.
Ngay khi Quân Bá vừa rời khỏi. Phi như một vị ma thần bùng tỏa toàn bộ sát khí trong người mình. Đôi mắt chuyển sang màu vàng rực rỡ. Cánh tay với dòng điện vàng uốn quang bao bọc. Phi đứng đấy, bình tĩnh mà đợi.
Một mũi thương bạc hướng về phía cậu ta mà đâm tới. Tên kia mắt đỏ rực đầy sát khí cùng giận dữ lao thẳng về phía Phi. Một nguồn sức mạnh như thiên quân vạn mã tấn công Phi không thương tiếc.
Phi mỉm cười, cậu ta lập tức lách người tránh đi mũi thương kia. Thế nhưng tên kia không hề loạn. Hắn ta thấy cú tấn công của mình hụt liền quét mũi thương đuổi sát theo Phi không dứt.
Tránh né mũi thương kia một cách điệu nghệ. Phi khiến cho tên đó cả vạc áo của mình cũng không chạm đến được. Thế nhưng Phi cũng không thể tìm được một sơ hở nào để cậu ta có thể tấn công được tên đó.
Trong lúc đang né tránh mũi thương, bất ngờ lưng Phi chạm phải một con quái thú hệt như một con gấu đen lớn. Mũi thương của tên kia lập tức quét đến trước ngực Phi, nơi đó lập tức xuất hiện một vết thương sâu hoắm.
Nhận thấy đòn tấn công của mình có hiệu quả. Tên kia gầm lên dữ tợn, thế rồi một lần nữa, hắn lại đâm mũi thương hướng về phía Phi.
Phi ngay lập tức lách người khỏi đòn tấn công ấy. Mũi thương mất mục tiêu đâm thẳng vào người con gấu đen phía sau lưng Phi. Ngay lập tức con quái thú gầm lên đinh tai. Quay người, đưa đôi mắt ghê gợn khát máu nhìn về phía tên kia. Nó quét bộ vuốt sắc bén của mình về phía hắn.
Nhanh chóng rút lại cây thương, hắn ta quét vội mũi thương bạc về phía cánh tay của con gấu. Một tiếng nổ ầm vang lên, cả người hắn bị chấn văng về phía sau.
Không dừng lại ở đó. Con gấu đen kia như đang điên cuồng. Bằng thân hình to lớn vĩ đại của nó. Nó bật người lên không trung một cách điệu nghệ. Móng vuốt sắc bén hướng thẳng về phía tên kia.
Ngay lúc tên đó tỉnh táo lại. Hắn ta đã nhận ra được con quái gấu này đang có mưu đồ với mình. Hắn ta tức khắc bước nhẹ qua một bên. Đồng thời mũi thương trong tay hắn dựng ngược lên trời chờ đợi.
Chỉ trong thoáng chốc. Bộ vuốt sắc bén của con gấu đen kia đã đến gần người hắn. Nhưng mà mũi thương trong tay hắn cũng nhanh chóng vé lên không trung một đường tuyệt mỹ.
Con gấu ngã ầm xuống đất. Đôi mắt vẫn trợn chừng mang vẻ không tin nổi. Cả Phi đứng quan chiến cũng có phần sốc với cú tấn công này. Trong khoảnh khắc. Chỉ thấy mũi thương của hắn hoa lên là con gấu kia đã bị hạ gục. Đôi mắt Phi chợt lóe sáng.
Nhìn con gấu ngã gục trước mặt, hắn ta khẽ xoay người qua nhìn Phi đang đứng đó. Không nói gì, hắn lại lao đến tấn công Phi bằng những mũi thương không nhân nhượng. Phi chỉ nhẹ nhàng tránh né đường thương của hắn ta mà thôi. Bất chợt vết thương trên vai Phi túa máu. Cậu ta bất giác nhăn mặt lại.
Hắn ta ngay khoảnh khắc đó lập tức đâm mũi thương về phía tay phải của Phi. Mũi thương bén ngọt đâm xuyên qua cả bả vai cậu ta..
Miệng mỉm cười. Hắn ta định rút mũi thương ra rồi sẽ kết liễu Phi trong một chiêu cuối cùng. Thế nhưng mũi thương ấy lúc đó hệt như đã đâm vào một tảng đá. Có dùng sức thế nào hắn ta cũng không thể rút ra được. Một cơn ớn lạnh bất giác lan tràn trong tâm trí hắn.
Phi mỉm cười. Một nụ cười khiến người ta ớn lạnh đến ghê sợ. Phi lúc này cười hệt như một con thú hoang đã dồn ép được coi mồi của mình không còn lối thoát. Cánh tay trái của Phi chậm rãi dâng lên, một quả cầu điện vàng rực hiện lên trong tay cậu ta.
Hắn ta đang hoảng sợ. Tại sao lại có thể thua chỉ trong phút chốc như vậy được chứ. Tuy hắn chỉ đạt Power cấp một thế nhưng là dạng Power tâm linh cực kỳ hiếm lại cực kỳ khó phát hiện cơ mà.
Phi vẫn cười nhìn hắn. Cậu ta cất tiếng:
- Có muốn biết tại sao ngươi thua không?
Hắn ta đưa mắt nhìn Phi. Đôi mắt điên cuồng kia đã tan đi chỉ còn sự sợ sệt. Buông mũi thương trong tay. Hắn ta cấp tốc lui lại.
Thế nhưng Phi có thể bỏ qua cho hắn hay sao. Hiển nhiên sẽ là không rồi. Cậu ta bước nhẹ về phía hắn. Tốc độ nhanh đến quỷ dị. Phi nhe răng cười:
- Ngươi không nên háo thắng. Cũng không nên tin tưởng người khác. Sức mạnh của ngươi chính là tìm điểm yếu. Ta nói không sai chứ.
Hắn ta lui về phía sau, sự hoảng sợ đã chiếm đầy tâm trí hắn. Bất chợt từ sau lưng hắn. Một tiếng tru khủng khiếp ma mị vang lên.
Cả Phi lẫn tên kia đều lập tức đưa mắt về hướng đó. Ở nơi phát ra tiếng hú ma mị ấy. Một con quái vật hình thể như một con sói to lớn đang bước chầm chậm về phía họ. Đôi mắt trắng đục với một vết thẹo bên mắt trái. Bộ lông rối bù vì bị ngâm nước rất lâu. Tuy nhìn có vẻ hơi tàn tạ thế nhưng con sói ấy lại mang đến cho người ta cảm giác tử vong đang gần kề.
Rút cây thương khỏi vai. Phi liếc nhìn hắn rồi lại nhìn con sói. Cậu ta thở dài một tiếng. Ném cây thương đi. Phi nhanh chóng hướng về phía lối ra mà chạy. Sau lưng cậu ta, một tiếng thét ghê gợn vang lên rồi lập tức im bặt.
Tên cầm thương cười lên điên cuồng, hắn nhấn mạnh mũi thương vào người Phi như đang trút giận:
- Sao hả tên khốn. Cảm thấy như thế nào. Chẳng phải lúc nãy ngươi còn tỏ ra bá đạo lắm cơ mà. Sao giờ không nói gì nữa vậy.
Không chỉ như thế, hắn còn đá thẳng một cước vào ngay giữa mặt Phi. Chẳng thể tránh né được, cậu ta đành lãnh luôn cú đá đó. Không hề dừng lại, hắn ta đạp liên tiếp vào người Phi thêm hơn chục cú đá như vậy nữa.
- Sao nào. Ngóc đầu dậy thử ta xem. Thứ sâu bọ như ngươi. Đứng dậy. Xem ta xử lý ngươi ra sao chứ.
Phi nằm đấy, lãnh đủ toàn bộ những cú đá từ hắn vào người. Nhưng cậu ta lại chẳng kêu lên một tiếng nào cả. Bởi vì lúc này trong đầu Phi đang tồn tại một cậu hỏi khá quan trọng: sức mạnh của mình biến đi đâu hết rồi.
Dù đang bị hành hạ. Thế nhưng Phi vẫn bình tĩnh đưa mắt quan sát xung quanh. Cho đến khi cậu ta nhìn vào chiếc lồng khổng lồ ấy, một tiếng tim đập nhẹ nhàng vang lên bên tai cậu ta. Một nhịp đập nhẹ nhàng mà khủng bố. Ngay khi tiếng động vừa ngưng, Phi đã cảm nhận được sức mạnh nhẹ nhàng quay lại trong khoảnh khắc.
Tên kia lúc này bất chợt rút cây thương ra. Một vòi máu đỏ tươi lập tức phún ra từ vai Phi. Phi lập tức cắn chặt răng để nhịn cơn đau đang hành hạ cậu. Tên cầm thương mắt lóe lên tia sát khí. Cây thương trong tay hắn hướng đến tim Phi mà đâm thẳng đến.
Chỉ trong thoáng chốc, Phi đã tung người đá thẳng vào giữa mặt hắn một cú như trời giáng khiến hắn phải lảo đảo về sau vài bước. Không ngừng ở đó, Phi lộn người rồi bật đến đấm thẳng một quả đấm thật lực vào bụng hắn ta khiến hắn văng đi đập vào lồng thủy tinh phía sau đánh ầm một tiếng thật lớn. Phun một ngụm máu, hắn ta gầm lên dữ tợn:
- Thằng khốn!!!
Lau vội vết máu rỉ nơi khóe miệng, hắn ta nắm chặt lấy cây thương bạc lao về phía Phi. Thế nhưng lúc đó Phi đã biến mất không còn tung tích. Mũi thương bạc cứ thế lao đi hướng về phía bức tường đối diện. Rầm một tiếng thật dữ dội, cả một mảng tưởng lớn bị hắn phá hủy trong chốc lát. Đưa đôi mắt đỏ ngầu nhìn xung quanh, hắn ta chậm chạp rút cây thương về. Thế rồi hắn hướng về phía con đường phía sau lồng kính khổng lồ kia mà bước đi. Đôi mắt hằn lên tia khát máu dữ tợn.
Những tên khác đứng đó quan sát cuộc chiến của cả hai cũng phải hít một hơi khí lạnh. Chỉ trong thoáng chốc mà mọi chuyện chuyển biến nhanh đến bất ngờ. Cứ tưởng tên kia sẽ chết dưới mũi thương bạc sáng choang kia. Ai có thể ngờ một kẻ nhìn bình thường như thế lại có thể phản khách thành chủ trong khoảnh khắc như vậy được.
Thế nhưng bọn chúng cũng đã quên một điều rằng có thể đi được đến đây thì ai cũng đều là những kẻ mạnh khủng khiếp. Phi cũng chỉ mất sức mạnh trong nhất thời nên tên kia mới chiếm được thượng phong mà thôi. Nếu như Phi còn giữ được sức mạnh của mình thì chưa chắc.
Cố lấy lại bình tĩnh, hiện tại cũng chỉ còn lại ba tên đang đứng đó. Hít một hơi thật sâu, bọn họ bước nhẹ nhàng hướng về phía sau lồng kính khổng lồ chứa con quái thú khổng lồ kia mà đi. Thế nhưng chỉ vừa bước qua khỏi lồng kính đó thì tất cả đã phải há hốc mồm một lần nữa. Căn phòng lớn khủng khiếp này chính là một phòng chứa sinh vật khổng lồ. Từng ống thủy tinh được xếp riêng rẽ nhiều đến mức không đếm xuể. Từng loài quái vật khác nhau cuộn tròn trong từng ống nghiệm khiến cho người ta có cảm giác đám quái này vẫn còn chút sự sống.
Bước từng bước, bọn họ hướng về sâu bên trong căn phóng mà đi. Không ai dám cất lên lời nào bởi vì bọn họ thật sự không thể tin được chuyện gì đang xảy ra trước mắt. Nơi đây rốt cuộc là đâu mà lại chứa vô số loài quái vật đến như vậy chứ.
Một tên bất chợt nhìn vào một ống thủy tinh cỡ vừa. Bên trong đó là một con ngựa có cánh trắng tinh với bườm vàng như hoàng kim. Hắn ta đưa mắt xuống nhìn bảng giới thiệu nhỏ bên dưới ống thủy tinh đó:
- Phi Mã, thần thú đứng thứ mười một. Nơi sống chủ yếu ở một số đảo nhỏ không biết tên trên vùng biển gần Đông đại lục. Sức mạnh: tốc độ trên không trung. Khi trưởng thành, cánh có thể trở nên cứng như sắt thép. Có khả năng lấy mạng kẻ địch trong phút chốc.
Tên đó hít một hơi lãnh khí. Đây lại là Phi Mã sao. Làm sao mà nơi này có thể chứa được con thần thú mạnh cỡ này cơ chứ.
Một tên khác cúi người xuống nhìn một lồng kính khá nhỏ, bên trong có chứa một con chuột nhỏ màu vàng chanh với đôi tai dài vô cùng xinh đẹp.
- Thiểm Điện thử, thần thú đứng thứ mười. Được tìm thấy trên Đông đại lục nhưng rất hiếm người được nhìn thấy nó. Đây là mẫu vật duy nhất tìm được. Tuy chỉ là một con non nhưng sức mạnh của nó đã gây rất nhiều khó khăn cho những người tìm kiếm. Sức mạnh: vua tốc độ mặt đất. Có khả năng tạo ra dòng điện rất lớn để truy kích kẻ thù.
Bất chợt có tiếng của tên nào đó cất lên với giọng đầy sự run sợ:
- Này… lại đây mau.
Hai tên kia ngơ ngác. Một trong hai tên cất tiếng:
- Có chuyện gì? Ngươi có cần run giọng vậy không hả?
- Thứ này… thứ này…
Tên kia ấp úng không cất tiếng nổi. Hai tên còn lại nhún vai nhìn nhau lắc đầu. Thế rồi bọn họ đành bước đến xem tên đó định nói gì. Nhưng khi vừa đến nơi thì đến cả hai tên đó cũng phải há hốc mồm. Trước mặt chúng là một lồng kính khổng lồ không kém lồng kính lúc đầu. Thậm chí còn có phần còn khủng khiếp hơn nữa. Bên trong lồng thủy tinh là một con quái vật tay sói, chân sư tử, đầu quỷ với hai sừng dài uốn cong vô cùng khủng khiếp. Sau lưng con quái vật còn có cả đôi cánh dơi vô cùng khủng bố. Một tên lấp bắp:
- Quái… quái gì đây? Loài nào mà khủng bố đến vậy cơ chứ?
Một tên cúi người xuống đọc bảng giới thiệu:
- Dạ Lang, hình thái biến hóa cuối cùng của tộc. Sức mạnh: chưa biết. Khả năng: chưa biết. Nơi tìm thấy: Thiên giới.
- Đùa… đùa à… Thiên…giới.
Tất cả đều ấp úng không nói lời nào nổi. Con quái vật này vậy mà lại có xuất phát từ Thiên giới. Phải giải thích một điều chính là Thiên giới vốn không phải là nơi người thường có thể đặt chân đến được. Theo truyền thuyết, Thiên giới là nơi cư ngụ của tộc Thiên Thần hùng mạnh. Bộ tộc mà bất kỳ đứa trẻ nào sinh ra cũng đã có sẵn trong người sức mạnh khủng bố. Trước thời kỳ hoàng kim, tộc Thiên thần vốn được xem như bộ tộc đứng đầu trong tất cả các tộc. Với bản tính hiếu chiến tàn bạo cùng sức mạnh gần như có thể điều khiển toàn bộ sự vật trong tự nhiên. Tộc Thiên Thần là một đại diện cho sự khủng bố và nỗi sợ hãi cho con người lúc đó.
Cũng theo truyền thuyết, vào thời kỳ hoàng kim ấy. Sáng Thế thần sau khi dẹp yên được các bộ tộc, đưa loài người lên chủ quản thế giới thì ông đã phong ấn tộc Thiên Thần lại, ngăn không cho bọn họ một lần nữa xuống hạ giới. Tại sao lại gọi là hạ giới, bởi vì nơi phong ấn bọn họ chính là trên bầu trời rộng lớn. Kể từ đó đến nay, rất hiếm người có thể gặp được tộc Thiên Thần còn sống. Nói đúng hơn là gần như tất cả đã quên đi sự tồn tại của bộ tộc này. Thế nhưng về sức mạnh khủng bố của tộc Thiên Thần ấy thì không ai không nhớ. Có thể nói đó chính là một nỗi sợ đã khắc sâu tận tiềm thức mỗi con người ở thế giới này.
Nhưng tộc Thiên Thần vốn có đôi cánh trắng muốt. Còn con quái vật trước mặt bọn họ lại mang đôi cánh dơi khủng bố thế này. Thật không dám chắc chắn đây có phải tộc Thiên Thần hay chỉ là một lài thú nào đó sinh sống trên Thiên giới.
Trong lúc đó, tên cầm thương bạc đã đi sâu vào bên trong căn phòng rộng lớn này. Hắn ta vừa đi vừa quan sát xung quanh một cách vô cùng cẩn thận. Mũi thương bạc trong tay sẳn sàng tấn công bất kỳ thứ nào khiến hắn ta cảm thấy khó chịu.
Trong một góc khuất, Phi đang xé áo để băng bó vết thương trên tay đang chảy máu không dứt. Vết thương của cậu ta khá nặng nên hiện giờ Phi đã gần như không thể cử động được tay phải. Cắn chặt răng, cột chặt vết thương. Đôi mắt Phi hằn lên tia sát khí.
Khẽ vận sức mạnh trong người, Phi cảm thấy luồng sức mạnh Power trong người mình đã trở về như cũ. Hít một hơi thật sâu, Phi nhẹ nhàng hướng về phía tên cầm thương kia mà bước tới.
Trong lúc đó, ba tên kia cũng đã đi được một quãng khá xa. Những loài thú trong ống nghiệm trước mặt bọn họ lúc này đa phần là những loài mà họ chưa từng được thấy. Mồm bọn họ hiện giờ đã không thể nào đóng lại được nữa. Những con thú trước mặt họ không phải thần thú thì cũng là quái thú có tên tuổi trong những cuốn sách cổ. Thậm chí có loài còn là mãnh thú thời cổ đại chưa ai từng gặp qua. Một tên trong bọn chúng cất tiếng:
- Rốt cuộc thì nơi này là nơi nào chứ?
- Ta nghĩ thì đây là một phòng thí nghiệm hoặc lưu trữ những loài vật mạnh mẽ nhất thế giới này.
Vừa đi vừa nói, chẳng mấy chốc mà bọn chúng đã đến được trung tâm căn phòng. Ống nghiệm trước mặt bọn chúng lúc này không phải là một con quái vật khủng khiếp hay bất kỳ loài nào ghê sợ. Mà trước mặt bọn chúng là một ống nghiệm chứa một con người. Hơn thế nữa, đó lại là một cô gái đang cuộn người trong ống nghiệm.
Mái tóc vàng bồng bềnh trôi nổi. Gương mặt rũ xuống thế nhưng vẫn có thể đoán được dung mạo của cô gái này đôi phần. Một tuyệt sắc mỹ nhân khiến cho bất kỳ ai gặp phải cũng đều muốn đông cứng cả máu huyết. Một mỹ nhân không bút nào có thể thể hiện hết được nét đẹp của cô.
Cả ba tên đó đứng đấy mà nhìn chăm chăm vào cô gái trong lồng kính không chớp mắt. Cả bọn đều cảm thấy cổ họng mình trở nên khô khốc cực kỳ. Khóe miệng chúng nước dãi đã chảy thành hàng dài rồi.
Một tên vô thức bước tới gần lồng kính. Cánh tay hắn đưa lên hướng về phía lồng kính ấy mà vươn đến như muốn chạm vào người tuyệt sắc mỹ nhân này vậy.
Ngay khi tay hắn vừa chạm vào mặt kính. Một trận bụi huyết tinh điên cuồng từ người hắn tức khắc tỏa ra xung quanh. Mà bụi huyết tinh ấy nhanh chóng cuốn lại rồi thấm vào lồng kính kia. Không có âm thanh nào phát ra, thân thể khô héo của tên đó ngã ầm xuống khiến hai tên đi chung cũng trở lại thanh tỉnh.
Bên trong lồng kính. Đám bụi huyết kia nhanh chóng cuốn tròn rồi thấm vào người cô gái đó. Không gian lúc này yên lặng đến mức bọn họ có thể nghe được cả tiếng tim mình đang đập. Hai người bọn họ đang run như cầy sấy trước lồng kính khủng bố này. Màn này chẳng phải giống hệt như tờ giấy trắng tinh kia sao. Cô gái này hút tinh huyết thậm chí còn kinh khủng hơn tờ giấy trắng đó nữa. Dù sao thì tên mới vừa chết cũng đã thoát được màn hút tinh huyết của tờ giấy. Thế nhưng chỉ chạm vào lồng kính thôi thì hắn đã bị hút hết tinh huyết trong người mà thậm chí chẳng kịp kêu lên một tiếng nào cả. Nên nhớ, tên này chính là Power cấp hai gần chạm ngưỡng Vô Cực đấy.
Cô gái trong lồng kính sau khi hấp thu hết đám huyết tinh kia thì như đã sống lại. Cô khẽ cựa người dậy. Một gương mặt diễm lệ vô song đập thẳng vào mắt hai tên đó khiến cho bọn chúng ngơ ngác mà quên đi sợ hãi. Có thể nói cô là người đẹp nhất trên thế giới này cũng không sai chút nào. Thế nhưng nét đẹp này còn mang theo chút gì đó yêu mị khó diễn tả.
Nhẹ mở mắt ra. Đôi mắt màu đỏ huyết nhìn thẳng vào hai tên đó. Hai luồng sáng đó rực rỡ phóng ra cuốn lấy cả hai tên mà bọn chúng không hề có ý chống cự chút xíu nào. Chỉ trong khoảnh khắc, cả hai tên đã trở thành những bộ xương khô héo ngã ầm xuống đất. Cô gái ấy như vẫn chưa thỏa mãn, cô nhăn mày nhẹ một cái. Nếu như có bất cứ ai nhìn thấy biểu hiện này của cô cũng sẽ thần hồn điên đảo. Một cô gái bí ẩn, diễm lệ và mạnh đến khủng khiếp. Cô nhẹ nhàng nhắm mắt rồi co người lại như muốn ngủ tiếp.
Đứng gần đó, Phi hít một hơi khí lạnh. Độ khủng bố này có thể nói phải hơn tấm giấy trắng tinh kia là cái chắc. Mà tên cầm thương kia lại dường như không chú tâm đến sự việc xảy ra ở đây. Hắn cứ thế bước lững thừng vào sâu bên trong đám ống nghiệm kia.
Phi nhẹ nhàng lui người lại định quay trở lại. Nhưng vào ngay lúc đó, cậu ta đã cảm thấy được một tia sát khí từ sâu bên trong đám ống nghiệm kia.
Một mũi thương bạc như hỏa tiễn lao thẳng về phía Phi đang đứng. Hàng loạt tiếng thủy tinh bể vang lên không dứt. Đôi mắt Phi chuyển sang đỏ rực giận dữ. Tên khốn đó bắn thương như vậy đã vô tình giải phóng đám quái vật thần thú đang ngủ say trong ống nghiệm kia. Nếu như để bọn chúng thoát ra đó là tai họa của thế giới này. Phi gầm lên:
- Muốn chết!
Vô thức vận sức mạnh, một quả cầu sấm sét vàng rực hiện lên trên tay Phi. Không nghĩ ngợi nhiều, cậu ta tung người hướng đến mũi thương bạc kia. Nắm tay đầy sức mạnh sấm sét đấm thẳng về phía mũi thương không nhân nhượng.
Một tiếng rền khủng khiếp vang lên trong tích tắc. Dư chấn của vụ nổ khiến hai người bọn họ văng đi ngay lập tức. Mà hơn thế nữa, toàn bộ những lồng kính nằm trong tầm sức mạnh dư chấn đồng loạt bị chấn vỡ. Không một lồng kính nào còn nguyên vạn kể cả lồng kính của cô gái kia.
Và cũng chẳng hiểu do nguyên cớ nào mà khi Phi gượng người dậy, cậu ta tức khắc phát hiện một vấn đề vô cùng khủng khiếp. Nằm đè lên người cậu ta là một thân hình mỹ miều đến nghẹt thở. Thế nhưng thân thể ấy cậu ta thậm chí còn chẳng dám đụng tới. Người đang nằm trên người cậu ta lúc này không phải đâu xa lạ mà chính là cô gái diễm lệ vốn nằm trong lồng kính kia.
Tên cầm thương kia lúc này cũng đã gượng người dậy. Đôi mắt đầy sát khí của hắn chăm chăm vào Phi mà không hề để ý đến họa mà hắn gây ra. Xung quanh cả hai người là đám quái thú đang dần hồi tỉnh lại. Những tiếng trầm thấp cứ liên tục vang lên khiến cho Phi cảm thấy áp lực hơn bao giờ hết.
Khẽ cựa người ngồi dậy. Cậu ta phải vô cùng cẩn thận để không làm kinh động cô gái kia. Đồng thời còn phải luôn tập trung chú ý đến tên khốn trước mặt nữa. Thế nhưng vào ngay thời điểm đó. Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên bên tai cậu ta. Một giọng nói nhu mỳ quyến rũ vô cùng:
- Cứu…
Hít một hơi thật sâu. Cậu ta đưa mắt nhìn thân thể người con gái đang nằm trên người mình. Cậu ta cứ tưởng mình đang nghe lầm. Nhưng giọng nói kia lại một lần nữa vang lên:
- Cứu… chạy…
Nhìn cô gái đó. Phi lập tức ra quyết định. Cởi áo của mình ra che lên những điểm nhạy cảm trên người cô ấy. Phi bế sốc cô lên rồi bằng hết sức lực của mình. Cậu ta hướng về phía lối ra mà phóng đi.
Tên cầm thương lúc này cũng đã thấy được biểu hiện của Phi. Hắn ta gầm vang:
- Muốn chay!!! Để mạng lại đây!!!
Hắn ta vừa gầm lớn vừa chộp lấy cây thương bạc lao đến Phi.
Phi hiện giờ đang dùng hết sức để có thể cử động được tay phải. Máu từ tay cậu ta phun ra như suối thế nhưng cậu ta vẫn không hề dừng lại. Cậu ta cứ cắm đầu chạy thẳng về phía cửa ra. Bất chợt lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên giữa tiếng gầm dữ tợn của đám quái thú đang dần thức tỉnh. Quân Bá, một thân ảnh dũng mãnh lao vọt về hướng Phi. Đôi tay cậu ta đã hóa thành long thủ.
Vừa gặp mặt nhau, Quân Bá nhăn mặt:
- Mi cũng hay quá he. Cô gái nào đây? Nơi đây dã xảy ra chuyện gì?
Phi quay đầu lại nhìn trong thoáng chốc rồi cậu ta nói:
- Không có thời gian đâu. Cậu đem cô ấy đi ra ngoài trước.
Vừa nói, cậu ta vừa trao cô gái đang bồng trên tay cho Quân Bá. Quân Bá ngơ ngác nhìn cô gái trong lòng mình rồi lại nhìn Phi:
- Có chuyện gì?
Phi xoay người lại, từ người cậu ta tỏa ra sát khí dữ dội:
- Chạy ra ngoài. Đừng dừng lại. Tớ sẽ ra sau rồi tớ kể cho cậu nghe.
Quân Bá đứng đó lững lự nhìn Phi. Phi tức khắc hét lên:
- Đi mau.
Quân Bá gật đầu. Cậu ta nhanh chóng xoay người hướng về phía lối vào mà chạy đi.
Ngay khi Quân Bá vừa rời khỏi. Phi như một vị ma thần bùng tỏa toàn bộ sát khí trong người mình. Đôi mắt chuyển sang màu vàng rực rỡ. Cánh tay với dòng điện vàng uốn quang bao bọc. Phi đứng đấy, bình tĩnh mà đợi.
Một mũi thương bạc hướng về phía cậu ta mà đâm tới. Tên kia mắt đỏ rực đầy sát khí cùng giận dữ lao thẳng về phía Phi. Một nguồn sức mạnh như thiên quân vạn mã tấn công Phi không thương tiếc.
Phi mỉm cười, cậu ta lập tức lách người tránh đi mũi thương kia. Thế nhưng tên kia không hề loạn. Hắn ta thấy cú tấn công của mình hụt liền quét mũi thương đuổi sát theo Phi không dứt.
Tránh né mũi thương kia một cách điệu nghệ. Phi khiến cho tên đó cả vạc áo của mình cũng không chạm đến được. Thế nhưng Phi cũng không thể tìm được một sơ hở nào để cậu ta có thể tấn công được tên đó.
Trong lúc đang né tránh mũi thương, bất ngờ lưng Phi chạm phải một con quái thú hệt như một con gấu đen lớn. Mũi thương của tên kia lập tức quét đến trước ngực Phi, nơi đó lập tức xuất hiện một vết thương sâu hoắm.
Nhận thấy đòn tấn công của mình có hiệu quả. Tên kia gầm lên dữ tợn, thế rồi một lần nữa, hắn lại đâm mũi thương hướng về phía Phi.
Phi ngay lập tức lách người khỏi đòn tấn công ấy. Mũi thương mất mục tiêu đâm thẳng vào người con gấu đen phía sau lưng Phi. Ngay lập tức con quái thú gầm lên đinh tai. Quay người, đưa đôi mắt ghê gợn khát máu nhìn về phía tên kia. Nó quét bộ vuốt sắc bén của mình về phía hắn.
Nhanh chóng rút lại cây thương, hắn ta quét vội mũi thương bạc về phía cánh tay của con gấu. Một tiếng nổ ầm vang lên, cả người hắn bị chấn văng về phía sau.
Không dừng lại ở đó. Con gấu đen kia như đang điên cuồng. Bằng thân hình to lớn vĩ đại của nó. Nó bật người lên không trung một cách điệu nghệ. Móng vuốt sắc bén hướng thẳng về phía tên kia.
Ngay lúc tên đó tỉnh táo lại. Hắn ta đã nhận ra được con quái gấu này đang có mưu đồ với mình. Hắn ta tức khắc bước nhẹ qua một bên. Đồng thời mũi thương trong tay hắn dựng ngược lên trời chờ đợi.
Chỉ trong thoáng chốc. Bộ vuốt sắc bén của con gấu đen kia đã đến gần người hắn. Nhưng mà mũi thương trong tay hắn cũng nhanh chóng vé lên không trung một đường tuyệt mỹ.
Con gấu ngã ầm xuống đất. Đôi mắt vẫn trợn chừng mang vẻ không tin nổi. Cả Phi đứng quan chiến cũng có phần sốc với cú tấn công này. Trong khoảnh khắc. Chỉ thấy mũi thương của hắn hoa lên là con gấu kia đã bị hạ gục. Đôi mắt Phi chợt lóe sáng.
Nhìn con gấu ngã gục trước mặt, hắn ta khẽ xoay người qua nhìn Phi đang đứng đó. Không nói gì, hắn lại lao đến tấn công Phi bằng những mũi thương không nhân nhượng. Phi chỉ nhẹ nhàng tránh né đường thương của hắn ta mà thôi. Bất chợt vết thương trên vai Phi túa máu. Cậu ta bất giác nhăn mặt lại.
Hắn ta ngay khoảnh khắc đó lập tức đâm mũi thương về phía tay phải của Phi. Mũi thương bén ngọt đâm xuyên qua cả bả vai cậu ta..
Miệng mỉm cười. Hắn ta định rút mũi thương ra rồi sẽ kết liễu Phi trong một chiêu cuối cùng. Thế nhưng mũi thương ấy lúc đó hệt như đã đâm vào một tảng đá. Có dùng sức thế nào hắn ta cũng không thể rút ra được. Một cơn ớn lạnh bất giác lan tràn trong tâm trí hắn.
Phi mỉm cười. Một nụ cười khiến người ta ớn lạnh đến ghê sợ. Phi lúc này cười hệt như một con thú hoang đã dồn ép được coi mồi của mình không còn lối thoát. Cánh tay trái của Phi chậm rãi dâng lên, một quả cầu điện vàng rực hiện lên trong tay cậu ta.
Hắn ta đang hoảng sợ. Tại sao lại có thể thua chỉ trong phút chốc như vậy được chứ. Tuy hắn chỉ đạt Power cấp một thế nhưng là dạng Power tâm linh cực kỳ hiếm lại cực kỳ khó phát hiện cơ mà.
Phi vẫn cười nhìn hắn. Cậu ta cất tiếng:
- Có muốn biết tại sao ngươi thua không?
Hắn ta đưa mắt nhìn Phi. Đôi mắt điên cuồng kia đã tan đi chỉ còn sự sợ sệt. Buông mũi thương trong tay. Hắn ta cấp tốc lui lại.
Thế nhưng Phi có thể bỏ qua cho hắn hay sao. Hiển nhiên sẽ là không rồi. Cậu ta bước nhẹ về phía hắn. Tốc độ nhanh đến quỷ dị. Phi nhe răng cười:
- Ngươi không nên háo thắng. Cũng không nên tin tưởng người khác. Sức mạnh của ngươi chính là tìm điểm yếu. Ta nói không sai chứ.
Hắn ta lui về phía sau, sự hoảng sợ đã chiếm đầy tâm trí hắn. Bất chợt từ sau lưng hắn. Một tiếng tru khủng khiếp ma mị vang lên.
Cả Phi lẫn tên kia đều lập tức đưa mắt về hướng đó. Ở nơi phát ra tiếng hú ma mị ấy. Một con quái vật hình thể như một con sói to lớn đang bước chầm chậm về phía họ. Đôi mắt trắng đục với một vết thẹo bên mắt trái. Bộ lông rối bù vì bị ngâm nước rất lâu. Tuy nhìn có vẻ hơi tàn tạ thế nhưng con sói ấy lại mang đến cho người ta cảm giác tử vong đang gần kề.
Rút cây thương khỏi vai. Phi liếc nhìn hắn rồi lại nhìn con sói. Cậu ta thở dài một tiếng. Ném cây thương đi. Phi nhanh chóng hướng về phía lối ra mà chạy. Sau lưng cậu ta, một tiếng thét ghê gợn vang lên rồi lập tức im bặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.