Chương 25: Người Biến Dị Xuất Hiện.
Cực Địa Phong Nhận
20/01/2024
Rất nhiều cây cối sinh trưởng rõ ràng tốt hơn so với trước đó, lá cây rất xanh tươi.
"Vù..." Ngay lúc Chu Hạo nhìn đám cây này, bên tai của hắn vang lên từng luồng âm thanh vù vù, sau đó một con côn trùng dài đến bảy cm xuất hiện, bay về phía Chu Hạo.
"Đây là...con muỗi?" Chu Hạo nhìn về phía côn trùng này, ánh mắt hơi dao động.
Con muỗi bình thường thân dài đến một cm được coi là quá lớn rồi, bây giờ ở đây lại xuất hiện một con dài đến bảy cm.
Chu Hạo trực tiếp nhặt rễ cây lên, tay phải hơi vung, nhành cây liền đánh trúng con muỗi, hơn nữa khảm nạm lên trên cây.
Bây giờ sức mạnh của Chu Hạo đáng kinh ngạc, hơn nữa lực cảm giác và lực khống chế rất mạnh, khoảng cách gần như vậy đánh trúng con muỗi, cơ bản không khó.
"Ở nông thôn quả thực có rất nhiều muỗi lớn, ở thành phố thì rất hiếm thấy, con muỗi này biến dị sao?" Chu Hạo quan sát cẩn thận một lúc, thế nhưng con muỗi khổng lồ ngoài hình dáng lớn hơn rất nhiều so với bình thường ra, không có chỗ nào đặc biệt.
Sau đó, Chu Hạo không phát hiện ra điều khác thường nào khác, liền rời khỏi nơi này.
Đi trên đường, khung cảnh quen thuộc có người dắt theo động vật bình thường thường thấy cũng biến mất, hầu như tất cả động vật đều bị đưa vào vườn thú.
"Xì xì". Chu Hạo đang thang thang, hắn đi đến một nơi, nơi này là một dải cây xanh, thế nhưng lúc này một tiếng rít đáng sợ vang lên, sau đó một con rắn đen thân dài đến một mét đang quấn quanh một chỗ, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Chu Hạo, dường như chuẩn bị bắt đầu tấn công.
"Con rắn này vẫn ẩn nấp ở đây?" Sắc mặt Chu Hạo khẽ đổi, trong tay lại nắm chặt cục đá.
Trong túi áo của hắn còn có một số cục đá nhỏ, thứ này đối với hắn mà nói hoàn toàn có thể sử dụng như phi tiêu.
" Ộp ộp". Đột nhiên, lại một âm thanh vang lên, sau đó một con ếch xanh thân dài đến ba mươi cm xuất hiện, bóng dáng của nó di chuyển, tốc độ đáng kinh ngạc, cơ hồ trong nháy mắt liền đến bên cạnh con rắn đen này, sau đó nuốt đầu rắn đen.
Rắn đen hơi vùng vẫy một hồi, thân thể liền xụi lơ.
Con ếch xanh cỡ lớn sau đó di chuyển, liền ẩn mình vào dải cây xanh rồi biến mất.
"Một con ếch xanh, trực tiếp ăn con rắn?" Trong mắt Chu Hạo khó nén vẻ chấn động.
Bình thường đều là rắn ăn ếch xanh, nhưng bây giờ con ếch xanh lại giết chết con rắn, hành dáng rắn đen càng to, vẫn không có năng lực phản kháng!
Thế nhưng, Chu Hạo không ra tay, ếch xanh tấn công con rắn, ngược lại giảm bớt nguy hiểm cho con người.
"Ánh sáng kì lạ, có thể làm cho thể chất cơ thể con người nâng cao, nhưng cũng làm cho động vật và thực vật thay đổi". Chu Hạo thầm nói trong lòng.
"A!!!" Hắn đang nghĩ, ở đằng xa bỗng nhiên có một âm thanh khủng khiếp truyền đến.
Chu Hạo dao động trong lòng, nhanh chóng tiến lên.
Ở một khu vực, trong tay của người phụ nữ trung niên nắm một xích sắt, bên kia xích sắt lại là một con chó Pomeranian toàn thân màu trắng.
Pomeranian, vì ngoại hình giống với sóc con, cho nên thường được gọi là chó phốc sóc, hình dáng rất nhỏ nhắn xinh xắn, cũng rất hoạt bát, nhưng lúc này hình dáng con chó Pomeranian lại lớn hơn rất nhiều, trên mặt đầy vẻ hung dữ, hàm răng trong miệng lộ ra, nó nhìn mọi người bằng ánh mắt hung ác, giống như vốn có tính tấn công mạnh mẽ.
"Con chó nhỏ này phát điên rồi".
"Không phải đều nhận thông báo, tất cả vật nuôi đưa tới vườn thú, tại sao còn có vật nuôi xuất hiện?"
...
Người xung quanh nhìn cảnh tượng nơi này, nhanh chóng vây quanh.
"Tiểu Bạch, im lặng, im lặng nào!" Người phụ nữ trung niên rất nôn nóng, gọi tên con chó cưng yêu quý của mình.
Bà ta hôm nay muốn bí mật đưa con chó cưng của mình đi, nhưng không ngờ rằng con Pomeranian này đột nhiên phát điên, xông ra khỏi khu chung cư, cơ bản bà ta không kéo được.
"Mau báo cảnh sát, ở những nơi khác đã xuất hiện một số chuyện động vật hại người, cẩn thận con chó nhỏ này cắn người".
"Mọi người cùng nhau báo cáo, không thì con chó nhỏ xông ra ngoài cắn trẻ con thì không hay".
"Đưa xích sắt cho tôi".
...
Một số người đàn ông khỏe mạnh đi lên trước nói.
Con chó này mặc dù nhìn có vẻ hung dữ, nhưng thân thể vẫn còn hơi nhỏ, không có uy hiếp bao nhiêu.
Nhưng người phụ nữ trung niên rõ ràng không muốn buông tay.
"Gâu!!!" Đột nhiên, con chó Pomeranian này giãy giụa khỏi tay của người phụ nữ, thậm chí kéo bà ta ngã xuống mặt đất, ánh mắt của nó nhìn về một người đàn ông, trực tiếp nhào tới.
Người đàn ông này muốn né tránh, nhưng tốc độ phản ứng của ông ta lại theo không kịp, bị nó cắn trực tiếp vào cánh tay.
"A!" Một tiếng hét đau đớn vang lên. Quần áo của người đàn ông này cùng với một phần da thịt bị xé ra, nhìn qua mà giật mình.
Bây giờ là mùa xuân, mọi người đều mặc khá nhiều quần áo, nếu là mùa hè, theo lực cắn như vậy, cánh tay của người đàn ông có thể bị cắn đứt.
"Cút đi!" Một người nhanh chóng đi ra, dùng balo đập con chó Pomeranian, ngăn cản nó tiếp tục tấn công người đàn ông bị thương này.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian ngắn lại không có ai dám lên trước.
"Tiểu Bạch!" Người phụ nữ trung niên gọi.
Con chó Pomeranian đột nhiên nghe thấy giọng nói, quay người lại, trong mắt hiện ra vẻ hung ác, trực tiếp đi về phía người phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ trung niên đầy vẻ hoảng sợ, còn mang vẻ khó tin, con chó Pomeranian do bà ta nuôi từ nhỏ đến lớn, lại tấn công bà ta!
Cơ hồ chưa đến một giây, chân của bà ta bị cắn một vết thương lớn.
"Gâu!!!"Bóng dáng con chó Pomeranian di chuyển, tiếp tục tìm kiếm tầm ngắm tiếp theo của mình, nó nhìn về phía một thanh niên, lập tức nhảy lên một cái.
"Mau đi!"
"Con chó này phát điên rồi, hình như đã biến dị, lực cắn quá mạnh".
...
Người xung quanh không dám lên trước, vội vàng né tránh.
Đó là một thanh niên lưng đeo balo, nhìn con chó Pomeranian tấn công, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, anh ta thấy được tình trạng bi thảm của người đàn ông và người phụ nữ trung niên trước đó ra tay, trong cơn hoảng loạn, anh ta theo bản năng vung nắm đấm của mình lên, muốn ngăn cản.
Ầm!
Đột nhiên, một cỗ khí tức lạnh lẽo truyền đến, trên nắm đấm của người thanh niên, lại xuất hiện một tia khí lưu màu xanh, sau đó rơi trúng người của con chó Pomeranian.
Thân thể chó Pomeranian dường như dừng lại, sau đó trên người xuất hiện một ít vụn băng, tiếp theo nhanh chóng lan rộng. Sau đó, cả người nó đều bị băng khối bao trùm, từ trên trời trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Toàn bộ thoáng chống yên tĩnh lại, mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía con chó Pomeranian bị băng khối bao trùm toàn bộ, còn có người thanh niên đang trợn mắt hốc mồm.
"Dị năng! Thanh niên này thức tỉnh dị năng hệ băng!"
"Trước đó có một số thông tin truyền ra, nói có người có thể phát ra sấm sét xuất hiện, thì ra không phải là giả".
"Quá mạnh! Một đấm liền đóng băng con chó Pomeranian".
"Không biết anh ta làm thế nào mà thức tỉnh?"
...
Người xung quanh đầu tiên là chấn động, sau đó trên mặt lộ vẻ kích động, thế nhưng nhiều hơn hết là ngưỡng mộ.
Bây giờ Internet phát triển, cơ bản các loại tin tức không thể che giấu, họ cũng biết được một số thông tin, các nơi trên thế giới hình như sinh ra thay đổi, động vật biến dị, thậm chí có người tự mình biến dị.
Thế nhưng trước đó họ đều bán tín bán nghi, nhưng cảnh tưởng trước mắt giống như thần thoại lại hiện ra rõ ràng trước mắt họ.
"Vù..." Ngay lúc Chu Hạo nhìn đám cây này, bên tai của hắn vang lên từng luồng âm thanh vù vù, sau đó một con côn trùng dài đến bảy cm xuất hiện, bay về phía Chu Hạo.
"Đây là...con muỗi?" Chu Hạo nhìn về phía côn trùng này, ánh mắt hơi dao động.
Con muỗi bình thường thân dài đến một cm được coi là quá lớn rồi, bây giờ ở đây lại xuất hiện một con dài đến bảy cm.
Chu Hạo trực tiếp nhặt rễ cây lên, tay phải hơi vung, nhành cây liền đánh trúng con muỗi, hơn nữa khảm nạm lên trên cây.
Bây giờ sức mạnh của Chu Hạo đáng kinh ngạc, hơn nữa lực cảm giác và lực khống chế rất mạnh, khoảng cách gần như vậy đánh trúng con muỗi, cơ bản không khó.
"Ở nông thôn quả thực có rất nhiều muỗi lớn, ở thành phố thì rất hiếm thấy, con muỗi này biến dị sao?" Chu Hạo quan sát cẩn thận một lúc, thế nhưng con muỗi khổng lồ ngoài hình dáng lớn hơn rất nhiều so với bình thường ra, không có chỗ nào đặc biệt.
Sau đó, Chu Hạo không phát hiện ra điều khác thường nào khác, liền rời khỏi nơi này.
Đi trên đường, khung cảnh quen thuộc có người dắt theo động vật bình thường thường thấy cũng biến mất, hầu như tất cả động vật đều bị đưa vào vườn thú.
"Xì xì". Chu Hạo đang thang thang, hắn đi đến một nơi, nơi này là một dải cây xanh, thế nhưng lúc này một tiếng rít đáng sợ vang lên, sau đó một con rắn đen thân dài đến một mét đang quấn quanh một chỗ, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Chu Hạo, dường như chuẩn bị bắt đầu tấn công.
"Con rắn này vẫn ẩn nấp ở đây?" Sắc mặt Chu Hạo khẽ đổi, trong tay lại nắm chặt cục đá.
Trong túi áo của hắn còn có một số cục đá nhỏ, thứ này đối với hắn mà nói hoàn toàn có thể sử dụng như phi tiêu.
" Ộp ộp". Đột nhiên, lại một âm thanh vang lên, sau đó một con ếch xanh thân dài đến ba mươi cm xuất hiện, bóng dáng của nó di chuyển, tốc độ đáng kinh ngạc, cơ hồ trong nháy mắt liền đến bên cạnh con rắn đen này, sau đó nuốt đầu rắn đen.
Rắn đen hơi vùng vẫy một hồi, thân thể liền xụi lơ.
Con ếch xanh cỡ lớn sau đó di chuyển, liền ẩn mình vào dải cây xanh rồi biến mất.
"Một con ếch xanh, trực tiếp ăn con rắn?" Trong mắt Chu Hạo khó nén vẻ chấn động.
Bình thường đều là rắn ăn ếch xanh, nhưng bây giờ con ếch xanh lại giết chết con rắn, hành dáng rắn đen càng to, vẫn không có năng lực phản kháng!
Thế nhưng, Chu Hạo không ra tay, ếch xanh tấn công con rắn, ngược lại giảm bớt nguy hiểm cho con người.
"Ánh sáng kì lạ, có thể làm cho thể chất cơ thể con người nâng cao, nhưng cũng làm cho động vật và thực vật thay đổi". Chu Hạo thầm nói trong lòng.
"A!!!" Hắn đang nghĩ, ở đằng xa bỗng nhiên có một âm thanh khủng khiếp truyền đến.
Chu Hạo dao động trong lòng, nhanh chóng tiến lên.
Ở một khu vực, trong tay của người phụ nữ trung niên nắm một xích sắt, bên kia xích sắt lại là một con chó Pomeranian toàn thân màu trắng.
Pomeranian, vì ngoại hình giống với sóc con, cho nên thường được gọi là chó phốc sóc, hình dáng rất nhỏ nhắn xinh xắn, cũng rất hoạt bát, nhưng lúc này hình dáng con chó Pomeranian lại lớn hơn rất nhiều, trên mặt đầy vẻ hung dữ, hàm răng trong miệng lộ ra, nó nhìn mọi người bằng ánh mắt hung ác, giống như vốn có tính tấn công mạnh mẽ.
"Con chó nhỏ này phát điên rồi".
"Không phải đều nhận thông báo, tất cả vật nuôi đưa tới vườn thú, tại sao còn có vật nuôi xuất hiện?"
...
Người xung quanh nhìn cảnh tượng nơi này, nhanh chóng vây quanh.
"Tiểu Bạch, im lặng, im lặng nào!" Người phụ nữ trung niên rất nôn nóng, gọi tên con chó cưng yêu quý của mình.
Bà ta hôm nay muốn bí mật đưa con chó cưng của mình đi, nhưng không ngờ rằng con Pomeranian này đột nhiên phát điên, xông ra khỏi khu chung cư, cơ bản bà ta không kéo được.
"Mau báo cảnh sát, ở những nơi khác đã xuất hiện một số chuyện động vật hại người, cẩn thận con chó nhỏ này cắn người".
"Mọi người cùng nhau báo cáo, không thì con chó nhỏ xông ra ngoài cắn trẻ con thì không hay".
"Đưa xích sắt cho tôi".
...
Một số người đàn ông khỏe mạnh đi lên trước nói.
Con chó này mặc dù nhìn có vẻ hung dữ, nhưng thân thể vẫn còn hơi nhỏ, không có uy hiếp bao nhiêu.
Nhưng người phụ nữ trung niên rõ ràng không muốn buông tay.
"Gâu!!!" Đột nhiên, con chó Pomeranian này giãy giụa khỏi tay của người phụ nữ, thậm chí kéo bà ta ngã xuống mặt đất, ánh mắt của nó nhìn về một người đàn ông, trực tiếp nhào tới.
Người đàn ông này muốn né tránh, nhưng tốc độ phản ứng của ông ta lại theo không kịp, bị nó cắn trực tiếp vào cánh tay.
"A!" Một tiếng hét đau đớn vang lên. Quần áo của người đàn ông này cùng với một phần da thịt bị xé ra, nhìn qua mà giật mình.
Bây giờ là mùa xuân, mọi người đều mặc khá nhiều quần áo, nếu là mùa hè, theo lực cắn như vậy, cánh tay của người đàn ông có thể bị cắn đứt.
"Cút đi!" Một người nhanh chóng đi ra, dùng balo đập con chó Pomeranian, ngăn cản nó tiếp tục tấn công người đàn ông bị thương này.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian ngắn lại không có ai dám lên trước.
"Tiểu Bạch!" Người phụ nữ trung niên gọi.
Con chó Pomeranian đột nhiên nghe thấy giọng nói, quay người lại, trong mắt hiện ra vẻ hung ác, trực tiếp đi về phía người phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ trung niên đầy vẻ hoảng sợ, còn mang vẻ khó tin, con chó Pomeranian do bà ta nuôi từ nhỏ đến lớn, lại tấn công bà ta!
Cơ hồ chưa đến một giây, chân của bà ta bị cắn một vết thương lớn.
"Gâu!!!"Bóng dáng con chó Pomeranian di chuyển, tiếp tục tìm kiếm tầm ngắm tiếp theo của mình, nó nhìn về phía một thanh niên, lập tức nhảy lên một cái.
"Mau đi!"
"Con chó này phát điên rồi, hình như đã biến dị, lực cắn quá mạnh".
...
Người xung quanh không dám lên trước, vội vàng né tránh.
Đó là một thanh niên lưng đeo balo, nhìn con chó Pomeranian tấn công, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, anh ta thấy được tình trạng bi thảm của người đàn ông và người phụ nữ trung niên trước đó ra tay, trong cơn hoảng loạn, anh ta theo bản năng vung nắm đấm của mình lên, muốn ngăn cản.
Ầm!
Đột nhiên, một cỗ khí tức lạnh lẽo truyền đến, trên nắm đấm của người thanh niên, lại xuất hiện một tia khí lưu màu xanh, sau đó rơi trúng người của con chó Pomeranian.
Thân thể chó Pomeranian dường như dừng lại, sau đó trên người xuất hiện một ít vụn băng, tiếp theo nhanh chóng lan rộng. Sau đó, cả người nó đều bị băng khối bao trùm, từ trên trời trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Toàn bộ thoáng chống yên tĩnh lại, mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía con chó Pomeranian bị băng khối bao trùm toàn bộ, còn có người thanh niên đang trợn mắt hốc mồm.
"Dị năng! Thanh niên này thức tỉnh dị năng hệ băng!"
"Trước đó có một số thông tin truyền ra, nói có người có thể phát ra sấm sét xuất hiện, thì ra không phải là giả".
"Quá mạnh! Một đấm liền đóng băng con chó Pomeranian".
"Không biết anh ta làm thế nào mà thức tỉnh?"
...
Người xung quanh đầu tiên là chấn động, sau đó trên mặt lộ vẻ kích động, thế nhưng nhiều hơn hết là ngưỡng mộ.
Bây giờ Internet phát triển, cơ bản các loại tin tức không thể che giấu, họ cũng biết được một số thông tin, các nơi trên thế giới hình như sinh ra thay đổi, động vật biến dị, thậm chí có người tự mình biến dị.
Thế nhưng trước đó họ đều bán tín bán nghi, nhưng cảnh tưởng trước mắt giống như thần thoại lại hiện ra rõ ràng trước mắt họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.