Quay Lại Tuổi 15

Chương 14: Chương 14: Yêu thương to lớn

Mặc Tây Kha

28/06/2018

Edit: EllieKashina

Beta: EllieKashina

Chương 14: Yêu thương to lớn.

Xe buýt đi tới ngoại thành để tới quân doanh, đi qua những bãi ruộng ngô.

Đi qua nơi này làm Mạc Thiến nghĩ tới sau này ở đây là sân golf, xung quanh là xây thành khu biệt thự, làng du lịch.

Nơi này cũng chẳng phải là chỗ buôn bán gì nhưng phát triển đất ở đây rất tốt.

Bắt xe ở đây cũng có chút bất tiện, chỉ có một xe mà một ngày chỉ có mấy chuyến, mỗi chuyến cách nhau bảy giờ.

Ở nông thôn phương tiện đi lại cũng không nhiều, phần lớn là xe đạp hoặc có thể là xe kéo. Đường cũng có nhiều dốc khiến đi lại hết sức bất tiện, hơn nữa đường đi không tốt cũng cách xa nội thành.

Bởi vì rời xa nội thành nên ở đây mới như vậy.

Ở thành thị ngày càng phồn hoa, nhà cao tầng mọc lên ngày càng nhiều, mọi người cũng vì thế mà bắt đầu hướng tới việc gây dựng lại nguyên sinh thái.

Nơi này xa thành thị, hoàn cảnh cũng rất tốt, gần đây có một hồ cũng không ô nhiễm, nước trong vắt tới độ thấy rõ đáy hồ.

Vào năm 2008, vì thế vận hội Olympic, nơi này bắt đầu sửa lại đường, phá rất nhiều căn nhà, làm một đường thẳng chạy tới đây, còn làm thêm một đường phụ là đường cao tốc, chỉ cần quẹo là tới nơi này.

Về sau ở đây vẫn là tuyến chạy tàu điện ngầm cuối cùng.

Giao thông tiện lợi hơn, phong cảnh đẹp như vậy, không thiếu những nhà đầu tư rất muốn tranh giành nơi này.

Đầu tiên, một trường đại học kiến trúc đã mua đất ở đây, xây thành trường đại học.

Sau đó thì có thêm sân golf, tiếp theo là khu biệt thự và cùng đó là làng du lịch.

Mua đất ở nơi này nghe nói khi mua thì một mét vuông đất là sáu nghìn nguyên, cũng không tính là đắt lắm, vùng quê rộng như vậy sân trong cũng tính tiền.

Nếu như có cả đất cày ruộng lại càng đáng quý hơn, một mẫu đất thôi hình như là ba vạn tám.

Như vậy có thể kiếm được, nhìn thì thấy không nhiều, nhưng nếu so sánh ra thì mua ở thời điểm tốt, mua một căn nhà 80m2, sau đó mua sân vườn bên trong cũng 300m2. Mảnh đất to như vậy nhưng chỉ cần 1 vạn nguyên là mua được.

Nhưng mà nói cũng phải nói luôn, một vạn tệ mua một căn nhà, hơn hai trăm vạn liền bán đi.

Nếu như kịch bản cô viết bán đi được thì một tập tính giá là một vạn, phim truyền hình 20 tập là cô có thể kiếm được 20 vạn rồi, rồi sau đó cô cũng có thể mua được nhiều đất.

Phát tài!

Phát tài lớn rồi!

Cô hình như nghĩ quá đơn giản rồi, lại muốn đi mua nhà! Căn nhà nào thì vừa với số tiền kiếm được.

Năm 2005 mua nhà, một căn nhà 300 mét vuông, rồi để tới 2015 thì đem bán đi cũng phải được hơn 1 vạn một mét vuông, này có tính là kiếm nhiều tiền không?

Cô mua nhà ở vùng nông thôn, rồi cho thuê, tuy rằng thuê thì mỗi tháng được có mấy đồng thậm chí còn không tới thế, nhưng nếu cô mua đất làm vườn thì cũng có thể cho cho thuê, mà tiền thuê đất vườn cô không rõ lắm, nhưng chắc cũng có thể kiếm được một chút.

Càng nghĩ tới càng kích động, cô không thể ngồi yên được.

Tại sao lại phải tập luyện quân sự nhỉ, làm chậm trễ hết cả việc, cô muốn viết kịch bản! Cô muốn mua nhà!

Tâm tình cô như đang bay trên mây, trong đầu cô đang nghĩ nội dung kịch bản vô cùng phong phú, chỉ hận không thể lấy vở ra, lập tức viết hết những gì nghĩ trong đầu.



Khi tới quân doanh, liền bắt đầu phân chia ký túc xá.

Ký túc xá ở quân đội rất khổ, hình như là dùng tạm những phòng học làm thành ký túc xá, sắp xếp vài cái giường tầng, giường trên hay dưới đều đơn giản thô sơ tới đáng thương, thế mà cái phòng này lại chứa được tới 20 người.

Trên giường đều được trải chiếu, chiếu được làm đơn giản từ những thứ đơn giản ở địa phương này. Trên đó cũng có một cái chăn mỏng màu xanh lá, nhìn qua hình như cũng không được sạch sẽ lắm.

Giường dưới còn có thể giăng màn ngủ mà giường bên trên còn không có chỗ để giăng. Thêm nữa muốn leo lên giường trên cũng không có thang, chỉ có miếng sắt nhỏ. Muốn leo lên phải giẫm vào mép giường dưới sau đó giẫm vào miếng sắt mà leo lên. Nếu thân thể không nhanh nhẹn hoặc chân ngắn thì tương đối khó khăn.

Cho nên các nữ sinh vì muốn giành cho mình vị trí tốt liền bắt đầu ồn ào tranh luận.

Cái gọi là vị trí tốt chính là giường dựa vào tường, nhất là giường dưới, tốt hơn được một chút, khác với những giường được để ở giữa làm cho người không thoải mái.

Đặc biệt là giường phía trên, chỉ có một bên có lan can chắn còn bên còn lại thì không.

Mạc Thiến có trí nhớ ở kiếp trước, biết được ký túc xá của mình, liền xách vali chạy lên cầu thang đi vào phòng, đem vali để lên giường rồi ngồi ở giường đó.

Ở đây có hai giường đều dựa vào vách tường được để song song nhau, khoảng cách cũng xa, cũng được coi là vị trí tốt nhất trong phòng.

Bạc Cách mang hành lý đi vào, chỉ có bàn chải đánh răng, còn vừa nãy đã đưa cho Mạc Thiến xách hộ. Mạc Thiến chỉ có một balo đeo sau lưng nên cũng tính là nhẹ. Đi theo Mạc Thiến lên tầng thấy cô đang ngồi chiếm một giường dưới liền cũng đi ra đấy để đổ, để người khác biết rằng ở đây đã có người.

Những người khác không có được biết trước mọi chuyện như Mạc Thiến, đều xách vali mà trong đó chăn đệm nặng. Ở quân doanh không có thang máy nên chỉ có thể xách đồ đi thang bộ ba tầng, khó khăn lắm mới vào phòng ngủ, thấy cảnh tượng này có chút chịu không nổi.

Có học sinh đi tìm giáo viên để kháng nghị, sau đó liền bị đuổi vào tìm chỗ mà sắp xếp đồ.

Bởi vì Bạc Cách và Mạc Thiến đợi Lưu Tiếu Tiếu, cô một mình xách vali đi lên trên, còn chả có hứng thú, sau đó đi vào thấy hai người họ đã chiếm giường ngủ hộ, lúc này mới nở nụ cười.

" Tớ cùng Bạc Cách đã giữ một cái giường, cậu nhanh chóng đem đồ lên sắp xếp đi. " Mạc Thiến thấy Lưu Tiếu Tiếu liền đứng dậy ra chỗ Bạc Cách chuẩn bị sắp xếp giường, ai ngờ Lưu Tiếu Tiếu còn chưa đi tới thì có một người khác tới đem hành lí tới chỗ Mạc Thiến mà ngồi.

Ba người sững sờ, sau đó liền không vui nhìn người lạ kia.

Người kia bị cả ba người nhìn, mặt không đổi sắc còn vênh váo nói: " Cô tới sau, mau ra chỗ khác đi."

Kỳ thật đối với người này, Mạc Thiến biết rằng người này học cùng cấp hai với ba người họ, lúc còn học cấp hai cô ta đã ngang ngược như thế rồi.

Có thể học lên cấp ba thì ngoại trừ học tập tốt thì phần lớn là gia đình có điều kiện, Đỗ Ấu Tiệp chính là thiên kim đại tiểu thư, điều kiện gia đình đặc biệt tốt, là từ nhỏ đã được chiều chuộng, rất kiêu ngạo.

Đỗ Ấu Tiệp có xe đưa đón, tan học luôn có xe tới đón, trên người mọi thứ đều là hàng hiệu, không giống Mạc Thiến đi đôi giày thể thao có hai trăm đồng, cũng có thể xem là hàng hiệu nhưng mà trong mắt Đỗ Ấu Tiếp thì nó lại không như vậy.

" Cô sao lại như thế chứ. " Lưu Tiếu Tiếu to tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

" Tôi thế nào? Cô gọi cái gì? Khoe mình to giọng sao? " Đỗ Ấu Tiếp vẫn trước sau như một, thái độ khinh người, vừa nói vừa lôi đồ ở trong túi ra.

Bạc Cách đi tới, khoanh tay trước ngực nhìn Đỗ Ấu Tiệp , nhỏ giọng ra lệnh: " Mang hành lý ra chỗ khác. "

" Tôi sao phải mang đồ đi, lúc tôi tới đây ở chỗ này làm gì có người. " Đỗ Ấu Tiếp không chịu lép vế.

" Việc đó là do mắt cô mù rồi, đem hành lý ra chỗ khác. " Bạc Cách nói, bước một bước về phía Đỗ Ấu Tiệp.

Đỗ Ấu Tiệp có hơi hoảng nhưng vẫn ngang bướng nói: " Tôi không mang đồ đi thì sao? Bạc Cách cô sẽ làm gì. "

" Tôi nói lần cuối cùng, mang đồ ra khỏi đây. " Bạc Cách đã tức giận rồi.

" Không đấy. " Lần này Đỗ Ấu Tiệp cứng rắn hơn.

Bạc Cách cười lạnh một tiếng, đi qua đó cầm vali của Đỗ Ấu Tiệp lên thuận tay ném đồ ra ngoài cửa sổ.

Đỗ Ấu Tiệp ngay lập tức phát điên, đầu tiên là ra ban công nhìn qua sau đó quay lại muốn tát Bạc Cách một cái liền bị Bạc Cách giữ tay lại.



" Cô có biết cái vali đó đắt thế nào không? Cô có biết bên trong đồ đắt thế nào không? " Đỗ Ấu Tiệp tức tới nghiến răng nghiến lợi.

Bạc Cách vẫn lạnh lùng, trào phúng cười một tiếng: " Nhiều hay ít tôi đều có thể bồi thường nhưng mà cái tính xấu của cô thì không. "

Dứt lời liền buông tay Đỗ Ấu Tiệp ra, thuận tiện còn đẩy cô ta ra lùi về sau.

Sau đó xoay người, chỉ vào Lưu Tiếu Tiếu nói: " Sắp xếp giường đi, trên giường có đồ hư liền ném. "

Lưu Tiếu Tiếu nhìn tới đần độn.

Lúc đầu ở trong phòng học thấy Bạc Cách liền cảm thấy người này quá thờ ơ, khó kết bạn nên trên đường đều cùng nói chuyện với Mạc Thiến, không có tiếp chuyện với Bạc Cách.

Kết quả bây giờ Lưu Tiếu Tiếu có chút muốn yêu Bạc Cách luôn rồi.

Quá soái!

Năng lực bạn trai bùng nổ!

Vì cái gì... Vì cái gì đẹp trai như vậy lại là con gái chứ?!

Lưu Tiếu Tiếu hận không thể xông tới hôn Bạc Cách một cái!

Đỗ Ấu Tiếp tức tới phát khóc, đã chạy ra khỏi phòng, không biết là lại đi báo cáo với ai rồi.

Lưu Tiếu Tiếu nhanh chóng kéo vali tới , đến chỗ Bạc Cách liền nói tiếng cảm ơn sau đó đem đồ của Đỗ Ấu Tiệp trên giường ném ra ngoài cửa sổ rồi mới dọn dẹp giường cho mình.

Mạc Thiến từ nãy tới giờ đều không làm gì chỉ nhìn hai người họ, đột nhiên cảm thấy thấy rõ ràng đây là hai người hoàn toàn xa lạ sau này lại thành bạn thân.

Về phần Bạc Cách cô chẳng lo lắng gì, nếu như Bạc Cách không soái về sau cũng làm sao làm được " người chồng quốc dân "

Nếu như nói nhà Đỗ Ấu Tiệp là nhà giàu mới nổi thì nhà Bạc Cách mới là giàu có thật sự.

Lần đầu tiên tới nhà Bạc Cách, thấy biệt thự Bạc gia đã khiến Mạc Thiến nhìn không chớp mắt. Về sau mới biết là nhà Bạc Cách chính là tập đoàn lớn, toà nhà ở trung tâm là của nhà Bạc Cách.

Đường phố phồn hoa, là nơi buôn bán náo nhiệt, tầng một là siêu thị, ba tầng trên đều là cửa hàng thời trang, tầng năm là khu trò chơi sân patin và KTV còn tầng sáu là rạp chiếu phim.

Mỗi năm kiếm được bao nhiêu tiền thì Mạc Thiến không biết dù sao từ lúc cô sống lại thì các sản nghiệp của Bạc gia đã bắt đầu tiến công vào thị trường cả nước.

Mạc Thiến cũng không bởi vì Bạc Cách có điều kiện mà trở thành bạn thân.

Khi hai người có quan hệ tốt, Mạc Thiến lúc đó vẫn không biết gì cả, về sau mới biết được Bạc Cách chính là người có tiền nhưng lại không biết rõ, lên tới cấp ba mới một lần tới nhà Bạc Cách chơi.

Lưu Tiếu Tiếu thì điều kiện gia đình bình thường, tới Anh Đế cũng không phải lo học phí mà cô có học bổng, cô cũng là về sau kiếm tiền, tiết kiệm để chăm sóc nhan sắc.

Dọn dẹp giường xong, Lưu Tiếu Tiếu nhìn chăn của Mạc Thiến mà ngẩn người: " Tớ không mang cái này "

" Nếu như có thể cho ba người ngủ một giường thì tớ sẽ mang cho cậu một cái, tớ còn mang cả nước hoa. " Mạc Thiến bắt đầu tìm kiếm trong balo, đem nước hoa cùng nhang muỗi lấy ra.

Lúc này trong phòng đều là tiếng than thở, còn có người thương lượng muốn đổi giường lại không thể náo loạn lên như bọn Mạc Thiến, Lưu Tiếu Tiếu nhìn họ một lúc liền cảm thán: " Vị trí của chúng ta không tệ. "

Mạc Thiến ngồi gần lại chỗ hai người họ, nhỏ giọng nói: " Ở chỗ này có cái tiện, ở đây có chỗ cắm điện, đừng nói cho ai khác. "

Ba người lập tức hưng phấn, rất giống như vừa làm được chuyện xấu, liền đắc ý.

Một lát sau, Đỗ Âu Tiệp liền cùng thầy Tiểu Trương đi tới, phía sau còn có Tô Lương Ngữ đang xách vali của Đỗ Ấu Tiệp.

Anh trông thấy Mạc Thiến liền nhún vai nhìn cô, ra hiệu anh cũng không có giúp gì ngoại trừ xách hộ vali.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quay Lại Tuổi 15

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook