Quay Về: May Mắn Vẫn Có Thể Gặp Người
Chương 67: Khi chú vào bếp.
Kiều Uyển Ninh
29/10/2024
Tối hôm đó Du Trạch Dương và Bội Nghiên quyết định sẽ tự tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại nhà. Không vì bất kỳ dịp đặc biệt nào cả, chỉ đơn giản là để tạo thêm kỷ niệm cho tình yêu của cả hai. Để bữa tiệc nhỏ càng thêm ý nghĩa
Du Trạch Dương và Bội Nghiên quyết định sẽ tự mua thực phẩm và nấu ăn tại nhà.
Tại siêu thị, đôi nam nữ trẻ cùng nắm tay nhau vừa đi vừa cười vô cùng tình cảm. Một tay Du Trạch Dương đẩy xe, tay còn lại vẫn nắm chặt không rời bàn tay cô gái nhỏ. Về phần Bội Nghiên, cô nàng vừa đi vừa xem xét chọn các loại nguyên liệu. Anh và cô âu âu yếm yếm làm mọi người trong siêu thị ai nấy cũng phải ngoái nhìn.
Đây không phải lần đầu công chúa nhỏ được cùng Du Trạch Dương đi siêu thị, tuy nhiên trên mặt cô vẫn luôn không giấu nổi nụ cười. Cứ tíu tít đi từ hàng này qua hàng nọ trông vô cùng hào hứng! Còn riêng Du Trạch Dương, vì một phần không có thời gian phần lại vì không thích những nơi ồn ào đống đúc nên đây là lần đầu tiên anh đi siêu thị. Người đàn ông vô cùng bối rối cứ lúng túng không biết lấy xe ra sao, cân đồ thế nào khiến công chúa nhỏ bị chọc cho cười đến tít mắt.
Hai người cùng đi mua rau, mua thịt, mua nguyên liệu... cho đến khi tới một hàng bán cá. Du Trạch Dương vì từ nhỏ thiếu thốn nên vô cùng dễ ăn, anh có thể ăn được hầu hết các loại cá từ cá hồi, cá ngừ và các loài cá sông khác. Trái ngược với Bội Nghiên, vì khi nhỏ từng bị hốc xương nên sau này cô vẫn luôn sợ ăn thịt cá. Nghĩ đến đây, cô gái nhỏ buột miệng:
- Chú ơi, tại sao chú lại thích ăn cá?
Nhận được câu hỏi Du Trạch Dương nhẹ nhàng trả lời:
Cá vừa ngon lại vừa bổ, tốt cho cơ thể như vậy sao lại không thích được.Nhưng em không thích lắm!Câu nói vừa thốt ra từ miệng công chúa nhỏ khiến người đàn ông chợt khựng lại sau đó lại nói:
Bảo bối, em không thích ăn cá là vì khi nhỏ bị mắc xương không phải sao?Đúng vậy ạ! Em không thích cá vì mỗi lần ăn em đều nhớ lại chuyện đó. Kinh khủng lắm!Vậy hôm nay để anh trổ tài, anh sẽ nấu cho em một món cá mà bảo đảm ăn xong em sẽ không còn nhớ về chuyện lúc trước nữa.Thật không?Thật! Anh bảo đảm sau khi ăn xong em sẽ chuyển từ ghét sang thích.Du Tạch Dương nói với vẻ mặt hết đổi tự hào tuy nhiên cô gái nhỏ bên cạnh thì lại mang nét mặt không tin tưởng lắm. Thấy người đàn ông của mình tự tin như vậy Bội Nghiên cuối cùng quyết định tin theo:
- Vậy được thôi, em sẽ tạm tin chú một lần!
Du Trạch Dương thấy mình đã bước đầu thuyết phục được công chúa nhỏ thì tươi cười. Trước giờ anh đối với sở thích của Bội Nghiên vẫn luôn rất vẹn toàn chu đáo. Du Trạch Dương không tin lần này anh lại không thể triệt để hạ gục cô gái nhỏ. Trong lúc người đàn ông đang khoái chí thì bên cạnh đôi mắt to tròn của cô nàng nào đó đã sáng rực. Bội Nghiên nhìn chằm chằm vào quầy hải sản với ánh mắt không rời. Thấy vậy Du Trạch Dương liền cưng chiều nói:
- Nghiên Nghiên thích hải sản nhất đúng không? Vậy tối nay chúng ta làm một bàn hải sản khổng lồ nhé!
Nghe đến đây cô gái nhỏ lập tức vui vẻ gật đầu:
- Được đó! Được đó! Em muốn thật nhiều thật nhiều hải sản.
Thấy bộ dạng thích thú của cô, người đàn ông không nhịn được liền cưng chiều nhéo yêu má cô một cái:
- Công chúa nhỏ, đều cho em hết.
Bội Nghiên xoay người đối diện với Du Trạch Dương, cô choàng lấy cổ anh rồi hôn lên má anh một cái:
- Chú là tốt nhất! Em yêu chú nhất!
Nói rồi hai người đi đến quầy mua rất nhiều tôm cua. Trong lúc mua, cô bán hàng cứ nhìn chằm chằm hai người đến tận khi cả hai chuẩn bị rời đi mới nói:
- Cô gái, chồng cô với cô thật xứng đôi, cả hai âu yếm nhau như vậy đúng là đáng ngưỡng mộ
Cô bán hàng vừa nói xong đã khiến Bội Nghiên đỏ mặt, cô cảm ơn người bán hàng rồi xoay lưng kéo Du Trạch Dương rời đi. Thấy bộ dạng đáng yêu của cô, người đàn ông liền không nhịn được lên tiếng trêu ghẹo:
- Nghiên Nghiên, chồng em đẹp trai như vậy, chúng ta lại xứng đôi như thể, sau này ra ngoài em nhớ phải mang anh theo nha!
Bội Nghiên vốn đã ngượng ngùng giờ càng ngượng hơn, cô đánh vào vai người đàn ông nói:
Chú thôi đi! Còn chọc em nữa là lần sau em sẽ không dẫn chú theo cùng đâu.Được rồi! Được rồi! Không chọc em, sau này nhớ dẫn anh theo đấy.Sau khi về đến nhà, điều đầu tiên mà công chúa nhỏ làm là bắt tay vào bếp. Dù tài nghệ nấu ăn của cô nàng chẳng cam cho mấy nhưng vì muốn nấu cho Du Trạch Dương ăn nên Bội Nghiên rất cố gắng. Bất chấp bị Du Trạch Dương ngăn cản Bội Nghiên vẫn không nghe, kiên quyết làm đến cùng. Sau khi Bội Nghiên vào bếp, Du Trạch Dương liền gọi cho Lục Triệt nói:
Thông báo dời cuộc họp tối nay lại thành sáng mai cho tôi. Tôi có việc bận! 3)Vầng, tôi sẽ làm ngay!Cúp điện thoại, Du Trạch Dương mang theo tâm trạng thoải mái thong thả đi vào bếp:
- Bảo bối, để anh nấu cho! Anh đã nói sẽ làm cho em món cá ăn một lần nhớ mãi mà!
Du Trạch Dương và Bội Nghiên quyết định sẽ tự mua thực phẩm và nấu ăn tại nhà.
Tại siêu thị, đôi nam nữ trẻ cùng nắm tay nhau vừa đi vừa cười vô cùng tình cảm. Một tay Du Trạch Dương đẩy xe, tay còn lại vẫn nắm chặt không rời bàn tay cô gái nhỏ. Về phần Bội Nghiên, cô nàng vừa đi vừa xem xét chọn các loại nguyên liệu. Anh và cô âu âu yếm yếm làm mọi người trong siêu thị ai nấy cũng phải ngoái nhìn.
Đây không phải lần đầu công chúa nhỏ được cùng Du Trạch Dương đi siêu thị, tuy nhiên trên mặt cô vẫn luôn không giấu nổi nụ cười. Cứ tíu tít đi từ hàng này qua hàng nọ trông vô cùng hào hứng! Còn riêng Du Trạch Dương, vì một phần không có thời gian phần lại vì không thích những nơi ồn ào đống đúc nên đây là lần đầu tiên anh đi siêu thị. Người đàn ông vô cùng bối rối cứ lúng túng không biết lấy xe ra sao, cân đồ thế nào khiến công chúa nhỏ bị chọc cho cười đến tít mắt.
Hai người cùng đi mua rau, mua thịt, mua nguyên liệu... cho đến khi tới một hàng bán cá. Du Trạch Dương vì từ nhỏ thiếu thốn nên vô cùng dễ ăn, anh có thể ăn được hầu hết các loại cá từ cá hồi, cá ngừ và các loài cá sông khác. Trái ngược với Bội Nghiên, vì khi nhỏ từng bị hốc xương nên sau này cô vẫn luôn sợ ăn thịt cá. Nghĩ đến đây, cô gái nhỏ buột miệng:
- Chú ơi, tại sao chú lại thích ăn cá?
Nhận được câu hỏi Du Trạch Dương nhẹ nhàng trả lời:
Cá vừa ngon lại vừa bổ, tốt cho cơ thể như vậy sao lại không thích được.Nhưng em không thích lắm!Câu nói vừa thốt ra từ miệng công chúa nhỏ khiến người đàn ông chợt khựng lại sau đó lại nói:
Bảo bối, em không thích ăn cá là vì khi nhỏ bị mắc xương không phải sao?Đúng vậy ạ! Em không thích cá vì mỗi lần ăn em đều nhớ lại chuyện đó. Kinh khủng lắm!Vậy hôm nay để anh trổ tài, anh sẽ nấu cho em một món cá mà bảo đảm ăn xong em sẽ không còn nhớ về chuyện lúc trước nữa.Thật không?Thật! Anh bảo đảm sau khi ăn xong em sẽ chuyển từ ghét sang thích.Du Tạch Dương nói với vẻ mặt hết đổi tự hào tuy nhiên cô gái nhỏ bên cạnh thì lại mang nét mặt không tin tưởng lắm. Thấy người đàn ông của mình tự tin như vậy Bội Nghiên cuối cùng quyết định tin theo:
- Vậy được thôi, em sẽ tạm tin chú một lần!
Du Trạch Dương thấy mình đã bước đầu thuyết phục được công chúa nhỏ thì tươi cười. Trước giờ anh đối với sở thích của Bội Nghiên vẫn luôn rất vẹn toàn chu đáo. Du Trạch Dương không tin lần này anh lại không thể triệt để hạ gục cô gái nhỏ. Trong lúc người đàn ông đang khoái chí thì bên cạnh đôi mắt to tròn của cô nàng nào đó đã sáng rực. Bội Nghiên nhìn chằm chằm vào quầy hải sản với ánh mắt không rời. Thấy vậy Du Trạch Dương liền cưng chiều nói:
- Nghiên Nghiên thích hải sản nhất đúng không? Vậy tối nay chúng ta làm một bàn hải sản khổng lồ nhé!
Nghe đến đây cô gái nhỏ lập tức vui vẻ gật đầu:
- Được đó! Được đó! Em muốn thật nhiều thật nhiều hải sản.
Thấy bộ dạng thích thú của cô, người đàn ông không nhịn được liền cưng chiều nhéo yêu má cô một cái:
- Công chúa nhỏ, đều cho em hết.
Bội Nghiên xoay người đối diện với Du Trạch Dương, cô choàng lấy cổ anh rồi hôn lên má anh một cái:
- Chú là tốt nhất! Em yêu chú nhất!
Nói rồi hai người đi đến quầy mua rất nhiều tôm cua. Trong lúc mua, cô bán hàng cứ nhìn chằm chằm hai người đến tận khi cả hai chuẩn bị rời đi mới nói:
- Cô gái, chồng cô với cô thật xứng đôi, cả hai âu yếm nhau như vậy đúng là đáng ngưỡng mộ
Cô bán hàng vừa nói xong đã khiến Bội Nghiên đỏ mặt, cô cảm ơn người bán hàng rồi xoay lưng kéo Du Trạch Dương rời đi. Thấy bộ dạng đáng yêu của cô, người đàn ông liền không nhịn được lên tiếng trêu ghẹo:
- Nghiên Nghiên, chồng em đẹp trai như vậy, chúng ta lại xứng đôi như thể, sau này ra ngoài em nhớ phải mang anh theo nha!
Bội Nghiên vốn đã ngượng ngùng giờ càng ngượng hơn, cô đánh vào vai người đàn ông nói:
Chú thôi đi! Còn chọc em nữa là lần sau em sẽ không dẫn chú theo cùng đâu.Được rồi! Được rồi! Không chọc em, sau này nhớ dẫn anh theo đấy.Sau khi về đến nhà, điều đầu tiên mà công chúa nhỏ làm là bắt tay vào bếp. Dù tài nghệ nấu ăn của cô nàng chẳng cam cho mấy nhưng vì muốn nấu cho Du Trạch Dương ăn nên Bội Nghiên rất cố gắng. Bất chấp bị Du Trạch Dương ngăn cản Bội Nghiên vẫn không nghe, kiên quyết làm đến cùng. Sau khi Bội Nghiên vào bếp, Du Trạch Dương liền gọi cho Lục Triệt nói:
Thông báo dời cuộc họp tối nay lại thành sáng mai cho tôi. Tôi có việc bận! 3)Vầng, tôi sẽ làm ngay!Cúp điện thoại, Du Trạch Dương mang theo tâm trạng thoải mái thong thả đi vào bếp:
- Bảo bối, để anh nấu cho! Anh đã nói sẽ làm cho em món cá ăn một lần nhớ mãi mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.