Chương 11
XuKarry
25/02/2017
Khải xốc Phong lên rồi anh cảnh cáo cậu:
-Cậu tránh xa Băng Nhi ra. Nếu không muốn chết.
-Tôi mới là người nói câu đấy với cậu vì cậu mà cô ấy...
-Việc của tôi để tôi lo_chưa để Phong nói hết câu anh đã chen vào. Hai cậu nhìn nhau bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống đối phương. Trước khi bỏ đi hai người đã hẹn rằng chiếm tình cảm của nó một cách công bằng.
Còn nó sau khi lên lớp thì bị đám Hồ Kỳ Hân gây sự:
-Được Châu Gia Phong che chở cho chắc là cô lại quyến rũ cậu ta nhỉ? Đã vậy còn định quyến rũ cả Tuấn Khải nữa.
-Tôi mà đã quyến rũ ai thì cậu không tranh giành được đâu. Nhìn lại cậu đi._Kỳ Hân cứng họng định giơ tay tát nó thì bị một bàn tay giữ lại. Ngẩng mặt lên thì là Khải anh kéo cô ta ra chỗ ít người cảnh cáo cô ta và nói thẳng là không yêu cô ta. Nói xong anh bỏ vào lớp để cô ta đứng đấy nắm chặt tay rồi thốt lên:
-Tôi mà không có được Vương Tuấn Khải thì chả ai có được đâu.
Vào lớp học anh nhắn tin cho nó:
-Tối nay không ăn cơm ở nhà_nó ddojc được tin nhắn thì biết vậy không rep tin nhắn của Khải luôn. Chiều đến khi tan học Gia Phong đến khoác vai nó nói:
-Đi khu vui chơi đi?
-Được đấy! Dù gì Vương Tuấn Khải hôm nay cũng không ăn cơm ở nhà_thế là hai đứa kéo nhau đến khu vui chơi. Vừa đến đã lao vào chơi nào là bắn nhau rồi thì gắp gấu bông rồi đi ăn uống mãi đến tối mới về. Cậu và nó đi bộ về nhà Khải, nó vừa đi vừa ôm một con gấu nhay nhót như một đứa trẻ làm Gia Phong phì cười. Bất chợt cậu dồn nó vào tường hai tay khống chế nó. Cậu hít một hơi thật dài rồi nhắm mắt lại nói:
-Chúng ta hẹn hò đi!
-Trời ạ! Đang yên đang lành cậu lại thích trêu...._chưa nói xong bờ môi của nó đã bị khóa lại bởi môi của Gia Phong nó mở to mắt chớp rồi lại chớp.
1s
2s
3s
4s
5s
Nó giờ mới hiểu chuyệ gì đang diễn ra đẩy Gia Phong ra khỏi người nó chạy đi trước mặt thì đỏ bừng bừng. Vừa đi nó vừa lẩm bẩm gì đấy rồi không may giẫm phải hòn đã bị lât trẹo chân. Nó ngã xuống Phong vội chạy đến hỏi nó:
-Trẹo chân rồi có đau không?
-Có! Không đi được rồi_rồi nói lên lưng Phong cõng. Trên đường đi về nhà khung cảnh thật tĩnh lặng. Đi được một đoạn thì nó véo má cậu.
-a! sao cậu véo má tôi?
-Tại cậu cướp nụ hôn đầu của tôi_mặt nó đỏ lên khi nói câu này
-Chả nhẽ tôi thì không à?
-Lại còn thích nói. Nhưng xin lỗi cậu có lẽ người tôi yêu là một người khác. Tình cảm của tôi và cậu cũng chỉ là thích nhau thôi._nghe nó nói vậy cậu buồn lắm. Không nói gì nữa cậu cứ vậy đi. Cơn gió nhẹ khẽ lướt qua-cậu cười, cậu cũng biết rằng nó sẽ chỉ coi cậu là bạn nhưng có lẽ nói ra cho nó biết cậu sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn. Bất chợt cậu nói:
-Nếu anh không thể yêu được em thì anh sã là người bảo vệ em_quay sang thì cậu thấy nó ngủ rồi. Về đến nhà cậu goi cửa Khải lúc đấy cũng đã về anh ra mở cửa thì đập ngay vào mắt mình là hình ảnh của nó ngủ ngon lành trên lưng Gia Phong tim anh có chút nhói. Anh bế nó vào lấy chân đap cửa cái *rầm* , Gia Phong chỉ biết lắc đầu cười:
-Vương Tuấn Khải có lẽ cậu đã có trái tim của cô ấy rồi_cậu đi về với một tâm trạn không mấy thoải mái
Khải nhẹ nhàng bế nó vào phòng anh đắp chăn cho nó, ngắm nó thật lâu và suy nghĩ cái gì đấy mãi một lúc sau anh mới về phòng mình nghỉ ngơi.
Cũng như mọi ngày nó dạy thật sớm để chuẩn bị bữa sáng cho Khải rồi đi học. Mọi việc hôm nay ở trường rất bình thường thời gia học trôi qua khá nhanh nó khoác vai Hạ Vy và Gia Phong xuống phòng ăn. Tại phòng ăn ai cũng thấy lạ vì đây là lần đầu tiên Gia Phong ngồi ăn với hai cô gái mọi lần trước thì chỉ thấy bắt nạt người khác. Một lúc sau anh chàng bảo bối cũng xuống ăn Tỉ và Nguyên kéo Khải đến chỗ nó đang ngồi cùng ăn với nó. Việc này làm cả cái canteen cảm thấy gato với nó. Nó ăn rồi cười nói vui vẻ với Gia Phong lại anh anh em em nữa là Khải không ăn mà chỉ ngồi chọc chọc đĩa thức ăn. Anh mà ăn vào chắc không nuốt nổi mất, đang ăn thì nó nhận được cuốc điện thoại :
-Alo!
-Bố đây Băng Nhi.
-Con chào bố.
-Mai ta sang Trung có việc cần giải quyết tối mai con đi ăn với ta được không?
-Vâng ạ! Vậy bố nhắn địa chỉ cho con nha._trả lời xong nó cúp điện thoại. Nhìn sang thì thấy 3 bảo bối đang ở trạng thái miếng thức ăn rơi xuống đĩa rồi mắt chữ A mồm chữ O. Ba anh đồng thanh hét là cả cái canteen quay lại nhìn:
-Bố ă?
-Ừ! Bố nuôi_trả lời xong 3 anh nó bê khay cơm đi cất để ba anh đơ như tượng. Về đến lớp nó thấy trong gầm bàn một chai nước đã được mở sẵn và một tờ note với lời nhắn:''cuối giờ lên sân thương nha''^^ Nó cười vì nghĩ rằng Gia Phong hoặc Hạ Vy lại định bày trò. Đến tiết cuối nó cảm thấy khát nước bèn lôi chai nước kia ra uống. Tiếng chuông báo hiệu hết giờ cũng đã vang lên. Nó lấy cặp đi lên sân thượng, trên sân thượng bây giờ không có một ai cả. Một lúc sau có một đám mữ sinh đi đến.
-Cậu tránh xa Băng Nhi ra. Nếu không muốn chết.
-Tôi mới là người nói câu đấy với cậu vì cậu mà cô ấy...
-Việc của tôi để tôi lo_chưa để Phong nói hết câu anh đã chen vào. Hai cậu nhìn nhau bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống đối phương. Trước khi bỏ đi hai người đã hẹn rằng chiếm tình cảm của nó một cách công bằng.
Còn nó sau khi lên lớp thì bị đám Hồ Kỳ Hân gây sự:
-Được Châu Gia Phong che chở cho chắc là cô lại quyến rũ cậu ta nhỉ? Đã vậy còn định quyến rũ cả Tuấn Khải nữa.
-Tôi mà đã quyến rũ ai thì cậu không tranh giành được đâu. Nhìn lại cậu đi._Kỳ Hân cứng họng định giơ tay tát nó thì bị một bàn tay giữ lại. Ngẩng mặt lên thì là Khải anh kéo cô ta ra chỗ ít người cảnh cáo cô ta và nói thẳng là không yêu cô ta. Nói xong anh bỏ vào lớp để cô ta đứng đấy nắm chặt tay rồi thốt lên:
-Tôi mà không có được Vương Tuấn Khải thì chả ai có được đâu.
Vào lớp học anh nhắn tin cho nó:
-Tối nay không ăn cơm ở nhà_nó ddojc được tin nhắn thì biết vậy không rep tin nhắn của Khải luôn. Chiều đến khi tan học Gia Phong đến khoác vai nó nói:
-Đi khu vui chơi đi?
-Được đấy! Dù gì Vương Tuấn Khải hôm nay cũng không ăn cơm ở nhà_thế là hai đứa kéo nhau đến khu vui chơi. Vừa đến đã lao vào chơi nào là bắn nhau rồi thì gắp gấu bông rồi đi ăn uống mãi đến tối mới về. Cậu và nó đi bộ về nhà Khải, nó vừa đi vừa ôm một con gấu nhay nhót như một đứa trẻ làm Gia Phong phì cười. Bất chợt cậu dồn nó vào tường hai tay khống chế nó. Cậu hít một hơi thật dài rồi nhắm mắt lại nói:
-Chúng ta hẹn hò đi!
-Trời ạ! Đang yên đang lành cậu lại thích trêu...._chưa nói xong bờ môi của nó đã bị khóa lại bởi môi của Gia Phong nó mở to mắt chớp rồi lại chớp.
1s
2s
3s
4s
5s
Nó giờ mới hiểu chuyệ gì đang diễn ra đẩy Gia Phong ra khỏi người nó chạy đi trước mặt thì đỏ bừng bừng. Vừa đi nó vừa lẩm bẩm gì đấy rồi không may giẫm phải hòn đã bị lât trẹo chân. Nó ngã xuống Phong vội chạy đến hỏi nó:
-Trẹo chân rồi có đau không?
-Có! Không đi được rồi_rồi nói lên lưng Phong cõng. Trên đường đi về nhà khung cảnh thật tĩnh lặng. Đi được một đoạn thì nó véo má cậu.
-a! sao cậu véo má tôi?
-Tại cậu cướp nụ hôn đầu của tôi_mặt nó đỏ lên khi nói câu này
-Chả nhẽ tôi thì không à?
-Lại còn thích nói. Nhưng xin lỗi cậu có lẽ người tôi yêu là một người khác. Tình cảm của tôi và cậu cũng chỉ là thích nhau thôi._nghe nó nói vậy cậu buồn lắm. Không nói gì nữa cậu cứ vậy đi. Cơn gió nhẹ khẽ lướt qua-cậu cười, cậu cũng biết rằng nó sẽ chỉ coi cậu là bạn nhưng có lẽ nói ra cho nó biết cậu sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn. Bất chợt cậu nói:
-Nếu anh không thể yêu được em thì anh sã là người bảo vệ em_quay sang thì cậu thấy nó ngủ rồi. Về đến nhà cậu goi cửa Khải lúc đấy cũng đã về anh ra mở cửa thì đập ngay vào mắt mình là hình ảnh của nó ngủ ngon lành trên lưng Gia Phong tim anh có chút nhói. Anh bế nó vào lấy chân đap cửa cái *rầm* , Gia Phong chỉ biết lắc đầu cười:
-Vương Tuấn Khải có lẽ cậu đã có trái tim của cô ấy rồi_cậu đi về với một tâm trạn không mấy thoải mái
Khải nhẹ nhàng bế nó vào phòng anh đắp chăn cho nó, ngắm nó thật lâu và suy nghĩ cái gì đấy mãi một lúc sau anh mới về phòng mình nghỉ ngơi.
Cũng như mọi ngày nó dạy thật sớm để chuẩn bị bữa sáng cho Khải rồi đi học. Mọi việc hôm nay ở trường rất bình thường thời gia học trôi qua khá nhanh nó khoác vai Hạ Vy và Gia Phong xuống phòng ăn. Tại phòng ăn ai cũng thấy lạ vì đây là lần đầu tiên Gia Phong ngồi ăn với hai cô gái mọi lần trước thì chỉ thấy bắt nạt người khác. Một lúc sau anh chàng bảo bối cũng xuống ăn Tỉ và Nguyên kéo Khải đến chỗ nó đang ngồi cùng ăn với nó. Việc này làm cả cái canteen cảm thấy gato với nó. Nó ăn rồi cười nói vui vẻ với Gia Phong lại anh anh em em nữa là Khải không ăn mà chỉ ngồi chọc chọc đĩa thức ăn. Anh mà ăn vào chắc không nuốt nổi mất, đang ăn thì nó nhận được cuốc điện thoại :
-Alo!
-Bố đây Băng Nhi.
-Con chào bố.
-Mai ta sang Trung có việc cần giải quyết tối mai con đi ăn với ta được không?
-Vâng ạ! Vậy bố nhắn địa chỉ cho con nha._trả lời xong nó cúp điện thoại. Nhìn sang thì thấy 3 bảo bối đang ở trạng thái miếng thức ăn rơi xuống đĩa rồi mắt chữ A mồm chữ O. Ba anh đồng thanh hét là cả cái canteen quay lại nhìn:
-Bố ă?
-Ừ! Bố nuôi_trả lời xong 3 anh nó bê khay cơm đi cất để ba anh đơ như tượng. Về đến lớp nó thấy trong gầm bàn một chai nước đã được mở sẵn và một tờ note với lời nhắn:''cuối giờ lên sân thương nha''^^ Nó cười vì nghĩ rằng Gia Phong hoặc Hạ Vy lại định bày trò. Đến tiết cuối nó cảm thấy khát nước bèn lôi chai nước kia ra uống. Tiếng chuông báo hiệu hết giờ cũng đã vang lên. Nó lấy cặp đi lên sân thượng, trên sân thượng bây giờ không có một ai cả. Một lúc sau có một đám mữ sinh đi đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.