Quên Em! Anh Không Làm Được

Chương 14

XuKarry

26/02/2017

Khải lù lù giữa cửa mặt lại như đeo bị. Nó xoa tim rồi hét lên:

-Vương Tuấn Khải anh định hại chết tối hả?!!!

-Cô đi đâu giờ mới về hả?_anh chống hai tay vào hông tra khảo nó

-Đi đâu kệ tôi. Không liên qua tới anh._nó vào phong bỏ ngoài tai những lời Khải càu nhàu đằng sau. Sau khi tăm rửa nó ra bàn ngồi học. Không khí đang yên ắng thì tự nhiên Khải mở của phòng nó *rầm* rồi lao xồng xộc đến chỗ nó. Nó vẫn cắm mặt vào đống bài tập nhưng miệng thì càu nhàu:

-Anh có phải là Idol không vậy? Chả giữ hình tượng gì cả.

-Kệ tôi.

-Vậy anh tìm tôi có việc gì?

-Tôi thích cậu_câu nói của Khải làm nó đơ toàn người luôn. Lúc sau nó mới quay lại nhìn Khải nói:

-Thật ra người tôi thích là Gia Phong không phải là anh. nhưng.....

-Thôi không cần nói nữa tôi biết cô định nói gì rồi_chưa để nói nói hết câu Khỉa đã chen mồm vào. Người anh ủ rũ đi ra khỏi phòng nó. Về phòng Khải chùm kín chăn lại cố quên đi chuyện vừa nãy. Nó thì cả tối đấy cũng chằn chọc không ngủ được. Cứ thắc mắc hoài không biết Khải nói biết là biết cái gì. Đến gần sáng nó mớt chợp mắt và đồng hồ báo thức kêu. Nó nái ngủ cầm đồng hồ lên rồi nói:

-Hôm nay mày bị say à? Mới 4 giờ đã gọi tao dạy_đặt đồng hồ xuống rồi nó lại khò tiếp. Lúc lâu sau đồng hồ lại kêu nhìn đồng hồ nó bật dạy xông thẳng vô WC. Khi ra thì vào bếp lấy chiếc humburger ra làm nóng lên rồi vào phòng khua Khải dạy.

_Vương Tuấn Khải 6h50 sắp đóng cổng trường rồi đấy_nó như hổ gầm làm anh bật dạy lao thẳng vô WC. Ra phòng nó đưa cho anh chiếc bánh 1 tay cầm bánh một tay cầm cặp nên anh nhờ nó thắt hộ cà vạt. Vừa thắt nó vừa nói:



-Tất cả...._nó nẩng đầu lên thì Khải cũng cúi xuống. Dạ thưa các bạn chỉ còn 3 cm nữa thôi, 3 cm nữa thôi là hai môi chạm nhau.

1s

2s

3s

4s

5s

Sau khi đơ ra nó nhớ tới giờ liền vội vàng vào phòng mình lấy cặp rồi mang ra một đôi patin và một cái ván trượt. Thấy lạ anh hỏi nó:

-Cô định làm gì vậy?

-Hết tuyến xe buýt rồi muốn nhanh chỉ còn cách này thôi_nó đưa cho Khải ván còn nó thì đi giày. Bánh của giày và ván lướt, lách thật điêu luyện ai nhìn sẽ nghĩ rằng đây là hai nghệ sĩ trượt. Cũng may anh và nó đến trường vừa lúc vào lớp. Nó thay giày rồi lại chạy xồng xộc lên lớp. Về chỗ ngồi nó thở không ra hơi Gia Phong lấy bút chọc chọc nó. Nó vừa thở vừa nói:

-Đừng trêu em. Em đang mệt lắm.

-Em bắt đầu làm biếng từ khi nào vậy? Còn muộn học nữa chứ.



-Cũng tại cái tên Vương Tuấn Khải ý.

-Cậu ta làm sao?

-Thì là.....blo....bla. Đấy chuyện là vậy đấy_nghe nó kể tự nhiên Gia Phong cười ha hả cả lớp quay xuoosng nhìn cậu với ánh mắt cậu như người ngoài hành tinh vậy. Nó vội chạy xuống bịt mồm cậu. Không cậu vừa cười lại vừa phun ra hết thì toi. Mãi đến khi cô giáo lớp nó mới bỏ Phong ra.

Đến tiết 3 là tiết Sinh của cô Tươi. Phong ngồi dưới gọi nó, nó ở trên choosng cằm xua xua tay nói vẻ chán nản:

-Đừng gọi em nữa. Em đang chán đấy.

-Chán hả? Vậy cúp tiết đi_nghe Phong nói nó quay xuoosnh mặt hớn hở. Cũng lâu lắm rồi kể từ khi lên lớp 10 nó chưa cúp tiết chứ từ lớp 8, lớp 9 nó toàn cúp tiết để đi làm thêm. Nó gật đầu rồi hai người từ từ ra khỏi lớp bằng cửa sau. Việc này đã thu vào tầm mắt của Khải nhưng tức chuyện hôm qua nên anh chả thèm để ý. Lúc cô gáo quay xuống từ trên bục giảng thì trong đầu toàn dấu ''?'' hai con người ngồi bàn cuối tự nhiên lại biến mất lẽ nào bị ma bắt. Phải rồi hai con người to xác ấy không phải bị mà bắt mà đang đi bắt ma ở trong khu vui chơi. Đi chơi rồi xem phim xong cũng đến giờ ăn trưa nên cả hai kéo nhau về trường. Đang hí hửng vào lớp thì thấy Hạ Vy đang đứng chống tay vào hông ngườ thì bốc khói ngùn ngụt.

-Nguyễn Ngọc Băng Nhi, Châu Gia Phong hai người giám cúp tiết hả?

-Mình xin lỗi từ giờ mình sẽ không thế nữa_nó chạy lại đấm bóp vai nịnh cô. Rồi nháy mắt với Gia Phong để cậu phối hợp dập tắt đám lửa đang cháy bùng bùng này.

-Phải phải đây là lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất.

Hạ Vy lúc này cũng nguôi nguôi giận nói:

-Từ lần sau ý có cúp tiết ý thì.....kéo mình theo với. Ahihi

Nó và Phong đơ ra nhìn Hạ Vy rồi 3 đứa tự nhiên cười phá lên như một lũ tâm thần trốn trại. Nguôi nguôi cơn cười Gia Phong liền lên bục giảng thông báo với cả lớp sẽ mở party chia tay vào tối nay. Chả ai tin được vào tai mình là trùm trường sẽ phải chuyển đi. Thế là từ giờ không có Phong chả biết cái trường này sẽ nhàm chán đến mức độ nào

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quên Em! Anh Không Làm Được

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook