Chương 2
XuKarry
19/02/2017
Không để Hạ Vy nói xong một câu nào nó liền đi đến chỗ anh ta gọi:
-Này cậu kia.
Châu Gia Phong quay đi quay lại thấy chỗ đấy có mỗi mình mình liền lấy ngón trỏ chỉ vô mình, nó gật đầu. Anh chàng lại hỏi:
-Sao cô em có việc gì cần tìm anh à?
-Cái gì cô em ă? Tôi bằng tuổi cậu đấy nhá. Với lại lần sau đi xe thì đi hẳn hoi vào. Cái xe thì đẹp mà lên tay lái như cậu thì nó hứng không biết bao nhiêu lời chê bai đâu.
-Thì sao? Tôi cứ vậy đấy cô làm gì được tôi nào?
Khi một con người ương ngạnh không thể dùng được lời nói thì phải dùng đến vũ lực thôi. Lại gần Gia Phong nó thụi cho cậu một cái vào bụng, cốc đầu và cuối cùng là dùng đôi giày đế cứng dẫm vô chân cậu.
-Chị đây vẫn còn nương tay đấy.
Đau không nói nên lời Phong đứng đấy ôm bụng với một ý nghĩ thù này sẽ trả. Còn nó thì kéo Hạ Vy lên gặp hiệu trưởng. Thầy hiệu trưởng nhìn học bạ của nó và xếp nó học lớp 12A1(lớp chỉ dành cho những ai học cực giỏi và cô chuyên cậu ấm). Vừa đi lên lớp Hạ Vy chắp hai tay vào mơ mộng nói:
-Lớp chúng ta có cả soái ca Vương Tuấn Khải đấy. Và cậu còn phải học với Châu Gia Phong nữa.
Nghe Hạ Vy nói vậy mặt nó cổ ta rất bình thường nhưng tron lòng thì đang dậy sóng, cái quái gì thế này sao lại phải học với hai tên giời ơi đất hỡi này chứ. Về đến lớp thì thấy cô Tuyết-cô chủ nhiệm của lớp đang đứng ở cửa. Thấy nó cô biết là học sinh mới bèn dẫn nó vào thông báo vơi cả lớp:
-Các em đây là Nguyễn Ngọc Băng Nhi bạn là học sinh mới chuyển từ Việt Nam.
Cả lớp ai cũng ồ lên vì nó rất dễ thương. Nó nở nụ cười, giọng nói có chút hồi hộp:
-Xin chào mình là Nguyễn Ngọc Băng Nhi rất vui khi được học với các bạn.
Chào hỏi xong cô xếp chỗ cho nó bàn thứ 5 tổ 1. Nó ngồi trên Châu Gia Phong, ở tổ 2 cũng bàn 5 là Khải ca.
Lấy phần thức ăn của mình xong nó lại cái bàn số 6 ngay gần cửa sổ ngồi. Cái mông của nó vừa yên vị thì tất cả con mắt ở trong phòng ăn đều chĩa vào nó. Ngay cả Hạ Vy khi thấy nó ngồi thì run run nói:
-Băng...Nhi à. Chỗ...này không ngồi được đâu bọn mình ra chỗ khác ngồi đi.
-Chỗ nào mà chả là chỗ. Hôm nay cậu xem phong thủy nữa à. Ngồi xuống ăn đi tiêu hóa được hết_nó nhai nhồm nhoàm trả lời Hạ Vy. Lúc sau có một đám con trai đi đến dẫn đâu là Châu Gia Phong cậu ta hai tay xỏ túi quần ra chỗ nó cười nói:
-Học sinh mới chuyển đến đã muốn Châu Gia Phong này tiếp đã rồi sao? Đáng khâm phục đấy nhỉ.
Nghe Gia Phong nói vậy nó liếc nhìn cậu ta, tay lấy thìa chọc chọc vào chỗ xốt cà chua nói:
-Chỗ này là chỗ của cậu hả?
-À. Cậu mới về chưa biết chỉ là ai ngồi vào bàn này sẽ được như này thôi.
Cậu ta cầm khay cơm của nó từ từ đổ xuống bàn ăn. Hạ Vy và cả canteen ai cũng bịt miệng vẻ ngạc nhiên. Đổ hết cả một khay cơm rồi cậu ta thả cái khay cơm về với đất mẹ. Gia Phong lau tay vào áo của một thằng đệ đằng sau cười nhếch nói:
-Đây là việc tiếp đãi của tôi cho những ai ngồi vào cái bàn này đấy.
Nó đứng dậy cúi xuống nhặt cái khay cơm lên. Ánh mắt rất bình thường không có tí gì là sợ sệt nhìn Gia Phong. Nó cầm chỗ mà cậu ta vừa đổ xuống bàn chát lên áo cậu ta. Gia Phong trừng mắt nhìn nó:
-Cái con này mày thích chết hả?
-Tôi nói cho cậu biết thế giới hiện nay ó hơn 8 tỷ người gần một nửa trong số đấy không có cái mà ăn. Cậu đằng này cơm bưng nước rót còn đổ cơm đi. Đúng là có sẵn quen rồi. Mà cậu là con trai lại làm mấy việc này trước mặt con gái không thấy xấu hổ hả? Ây za tôi xấu hổ thay cậu.
Nói một tràng rồi nó lườm ngoắc Gia Phong một cái phủi áo bỏ đi. Cậu ta thì tức không lfm gì được. Cả cái canteen thì bịt miệng cười chứ mà cười thành tiếng cậu ta biết thì chỉ có bị cô lập. Cách cái bàn vừa xảy ra chiến tranh không xa ba chàng TFBOYS cũng đã chứng kiến. Nhị Nguyên giơ nón tay cái lên:
-Chị ấy lợi hại thật.
-Công nhận. Ai cũng sợ Châu Gia Phong mà có mình tỉ ấy dám đối đầu, lại là con gái nữa chứ. Mà có phải tỉ ấy là học sinh mới học cùng lớp anh không đại ca?_Tỉ vừa ăn vừa nói
-Ừ_Khải mặt lạnh trả lời cho qua
Trong khi cả bàn ăn đang bàn tán về nó thì nó cùng Hạ Vy đi rửa tay. Vy Vy cứ mở to mắt ra ,à nhìn nó. Lúc rửa tay xong đi ra ngoài thì nó bị một đám con gái chặn cửa.
-Này cậu kia.
Châu Gia Phong quay đi quay lại thấy chỗ đấy có mỗi mình mình liền lấy ngón trỏ chỉ vô mình, nó gật đầu. Anh chàng lại hỏi:
-Sao cô em có việc gì cần tìm anh à?
-Cái gì cô em ă? Tôi bằng tuổi cậu đấy nhá. Với lại lần sau đi xe thì đi hẳn hoi vào. Cái xe thì đẹp mà lên tay lái như cậu thì nó hứng không biết bao nhiêu lời chê bai đâu.
-Thì sao? Tôi cứ vậy đấy cô làm gì được tôi nào?
Khi một con người ương ngạnh không thể dùng được lời nói thì phải dùng đến vũ lực thôi. Lại gần Gia Phong nó thụi cho cậu một cái vào bụng, cốc đầu và cuối cùng là dùng đôi giày đế cứng dẫm vô chân cậu.
-Chị đây vẫn còn nương tay đấy.
Đau không nói nên lời Phong đứng đấy ôm bụng với một ý nghĩ thù này sẽ trả. Còn nó thì kéo Hạ Vy lên gặp hiệu trưởng. Thầy hiệu trưởng nhìn học bạ của nó và xếp nó học lớp 12A1(lớp chỉ dành cho những ai học cực giỏi và cô chuyên cậu ấm). Vừa đi lên lớp Hạ Vy chắp hai tay vào mơ mộng nói:
-Lớp chúng ta có cả soái ca Vương Tuấn Khải đấy. Và cậu còn phải học với Châu Gia Phong nữa.
Nghe Hạ Vy nói vậy mặt nó cổ ta rất bình thường nhưng tron lòng thì đang dậy sóng, cái quái gì thế này sao lại phải học với hai tên giời ơi đất hỡi này chứ. Về đến lớp thì thấy cô Tuyết-cô chủ nhiệm của lớp đang đứng ở cửa. Thấy nó cô biết là học sinh mới bèn dẫn nó vào thông báo vơi cả lớp:
-Các em đây là Nguyễn Ngọc Băng Nhi bạn là học sinh mới chuyển từ Việt Nam.
Cả lớp ai cũng ồ lên vì nó rất dễ thương. Nó nở nụ cười, giọng nói có chút hồi hộp:
-Xin chào mình là Nguyễn Ngọc Băng Nhi rất vui khi được học với các bạn.
Chào hỏi xong cô xếp chỗ cho nó bàn thứ 5 tổ 1. Nó ngồi trên Châu Gia Phong, ở tổ 2 cũng bàn 5 là Khải ca.
Lấy phần thức ăn của mình xong nó lại cái bàn số 6 ngay gần cửa sổ ngồi. Cái mông của nó vừa yên vị thì tất cả con mắt ở trong phòng ăn đều chĩa vào nó. Ngay cả Hạ Vy khi thấy nó ngồi thì run run nói:
-Băng...Nhi à. Chỗ...này không ngồi được đâu bọn mình ra chỗ khác ngồi đi.
-Chỗ nào mà chả là chỗ. Hôm nay cậu xem phong thủy nữa à. Ngồi xuống ăn đi tiêu hóa được hết_nó nhai nhồm nhoàm trả lời Hạ Vy. Lúc sau có một đám con trai đi đến dẫn đâu là Châu Gia Phong cậu ta hai tay xỏ túi quần ra chỗ nó cười nói:
-Học sinh mới chuyển đến đã muốn Châu Gia Phong này tiếp đã rồi sao? Đáng khâm phục đấy nhỉ.
Nghe Gia Phong nói vậy nó liếc nhìn cậu ta, tay lấy thìa chọc chọc vào chỗ xốt cà chua nói:
-Chỗ này là chỗ của cậu hả?
-À. Cậu mới về chưa biết chỉ là ai ngồi vào bàn này sẽ được như này thôi.
Cậu ta cầm khay cơm của nó từ từ đổ xuống bàn ăn. Hạ Vy và cả canteen ai cũng bịt miệng vẻ ngạc nhiên. Đổ hết cả một khay cơm rồi cậu ta thả cái khay cơm về với đất mẹ. Gia Phong lau tay vào áo của một thằng đệ đằng sau cười nhếch nói:
-Đây là việc tiếp đãi của tôi cho những ai ngồi vào cái bàn này đấy.
Nó đứng dậy cúi xuống nhặt cái khay cơm lên. Ánh mắt rất bình thường không có tí gì là sợ sệt nhìn Gia Phong. Nó cầm chỗ mà cậu ta vừa đổ xuống bàn chát lên áo cậu ta. Gia Phong trừng mắt nhìn nó:
-Cái con này mày thích chết hả?
-Tôi nói cho cậu biết thế giới hiện nay ó hơn 8 tỷ người gần một nửa trong số đấy không có cái mà ăn. Cậu đằng này cơm bưng nước rót còn đổ cơm đi. Đúng là có sẵn quen rồi. Mà cậu là con trai lại làm mấy việc này trước mặt con gái không thấy xấu hổ hả? Ây za tôi xấu hổ thay cậu.
Nói một tràng rồi nó lườm ngoắc Gia Phong một cái phủi áo bỏ đi. Cậu ta thì tức không lfm gì được. Cả cái canteen thì bịt miệng cười chứ mà cười thành tiếng cậu ta biết thì chỉ có bị cô lập. Cách cái bàn vừa xảy ra chiến tranh không xa ba chàng TFBOYS cũng đã chứng kiến. Nhị Nguyên giơ nón tay cái lên:
-Chị ấy lợi hại thật.
-Công nhận. Ai cũng sợ Châu Gia Phong mà có mình tỉ ấy dám đối đầu, lại là con gái nữa chứ. Mà có phải tỉ ấy là học sinh mới học cùng lớp anh không đại ca?_Tỉ vừa ăn vừa nói
-Ừ_Khải mặt lạnh trả lời cho qua
Trong khi cả bàn ăn đang bàn tán về nó thì nó cùng Hạ Vy đi rửa tay. Vy Vy cứ mở to mắt ra ,à nhìn nó. Lúc rửa tay xong đi ra ngoài thì nó bị một đám con gái chặn cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.