Quốc Bảo Cấp Học Bá

Chương 1: Xuyên trở về

Tự Thống Thiên Đao

01/06/2023

Trước lớp học có một tấm bảng màu xanh đậm mặt trên còn có chưa lau sạch vết phấn, bên cạnh là những học sinh ăn mặc đồng phục, lớp học yên ắng chỉ nghe mỗi âm thanh viết chữ "lả tả"..

Rõ ràng, đây cảnh thi cử chỉ có ở thế kỷ 21 mới thấy.

Ngồi ở trên băng ghế, nhìn cảnh tượng trước mắt mà cảm thấy mọi chuyện thật sự rất ảo, Minh Hạ mãn đầu óc chạy phi thuyền vũ trụ.

Cô thế nhưng đã xuyên trở về rồi?

Năm cô mười tám tuổi, Minh Hạ xuyên qua, từ thế kỷ 21 xuyên đến thế giới tương lai.

Có lẽ là bởi vì xuyên qua, tới rồi thê giới tương lai sau, Minh Hạ nhận thấy khả năng hiểu và ghi nhớ của mình ở học tập phương diện trở nên đặc biệt xông ra.

Vì vậy, mặc dù xuyên qua đến khốn khổ nhất rác rưởi tinh, nhưng ở liều mạng cố gắng sau, cô vẫn thi đậu được vào một ngôi trường cao đẳng khoa học tương đương với đại học 985 ở thế kỷ 21, theo học chính là nhất đứng đầu toán học chuyên nghiệp.

Chuyên ngành toán học ở tinh tế thời đại khác với thế kỷ 21. Đã muốn học các loại kiến thức lý luận còn phải hiểu được vận dụng vào thực tiễn. Ví dụ, một trong những câu hỏi cuối kỳ trước của Minh Hạ, trong đó có một đề mục chính là yêu cầu vẽ ra sơ đồ cấu tạo động cơ và cũng tiến hành tính toán nguồn năng lượng dự trữ của phi thuyền vũ trụ.

Mỗi đến cuối kỳ, cách vách ký túc xá của Minh Hạ cái kia đến từ thiên vũ tinh Dực Nhân tộc lại phải trải qua một lần "Trọc mao nguy hiểm" -- đề mục quá khó, rối đến thiếu chút nữa nhổ sạch lông trên cánh của chính mình.

Tuy nhiên, Minh Hạ mỗi lần đều luôn đứng đầu khóa.

Điều này không chỉ là bởi vì xuyên qua sau cô ở học tập phương diện năng lực đặc biệt vượt trội. Mà còn bởi vì cô luôn trong trạng thái liều mạng học tập mọi lúc dù chưa đến thời gian thi cử.

Mà Minh Hạ vẫn luôn nổ lực như vậy, chính là chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có một ngày còn có thể xuyên trở về.

Thật là thế sự khó liệu.

Trong những năm sống ở thế giới tương lai, nếu không phải trong đầu tồn tại nhiều lý luận tiên tiến cùng các loại công nghệ đen phát minh thì Minh Hạ gần như đã nghĩ đây chỉ là một giấc mơ.

"Cái kia nữ sinh, đem đầu cúi xuống, nghiêm túc làm bài thi, không được loạn xem!" Một tiếng hét của người đàn ông truyền đến từ phía trước lớp học.

Minh Hạ nghe tiếng nhìn qua thì thấy đằng sau bục giảng, một giáo viên nam vốn đang sửa bài thi đã đứng lên, đôi mắt nhìn thẳng vào cô với giọng điệu không mấy thân thiện.

Tuy rằng đã xuyên qua nhiều năm như vậy, nhưng những sinh hoạt thường thức ở thế kỷ 21 này Minh Hạ không có quên. Vào lúc này, Minh Hạ nghe vậy kìm nén sự kích động trong lòng, cúi đầu nhìn bài kiểm tra trên bàn.

Đây là một bài kiểm tra toán học, giấy chất rất tốt, sờ vào cảm giác cứng cứng, ước tính dù học sinh dùng băng dính dính lấy hai ba lần thì vẫn có thể chịu được. Để sát vào, còn có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng của mực viết.

Chạm vào tờ giấy kiểm tra một lần nửa, cảm giác được quen thuộc cảm giác, Minh Hạ đã xúc động khóc.

Ở thế giới tương lai, địa cầu bởi vì đã trải qua nhiều lần chiến tranh mà nhiều lịch sử văn hóa cơ bản đã biến mất hầu như không còn. Trước mắt nay trương có thể tùy ý nhìn thấy tờ giấy ở thế kỷ 21, đặt ở tinh tế thời đại đều được coi là đồ cổ mà đặt trong bảo tàng viễn cổ văn vật.

Nói cách khác, bốn bỏ năm lên, những gì cô đang chạm vào bây giờ đều là đồ cổ, di tích văn hóa được trọng điểm bảo vệ ở thế giới tương lai.

Minh Hạ nhìn lướt qua đề bài kiểm tra, đều rất đơn giản, thuộc về loại có thể nhìn thấy đáp án trong nháy mắt mà không cần đặt bút viết. So với lúc trước cô học về phi thuyền vũ trụ hay viết trình tự trí tuệ nhân tạo gì đó quả thực là một bữa ăn sáng.



Tuy nhiên, khi cầm bút lên định viết đáp án, cô đột nhiên dừng lại. Minh Hạ có thể trổ hết tài năng ở nhiều tinh cầu cùng chủng tộc như ở thế giới tương lai, tự nhiên cũng coi như là học bá cấp nhân vật.

Nhưng nhìn trước mắt kiểm bài tra.. Thật muốn viết thì cô thật sự không làm được. Nó giống như việc yêu cầu một tiến sĩ toán học sử dụng ít nhất mười bước để tính "0+1=?" vậy. Quá mức đơn giản, quá mức cơ sở, quá mức thường thức, ngược lại thành một loại yêu cầu cao độ.

Đem đáp án điền vào chỗ trống viết xong, nhìn đề mục còn lại lông mày Minh Hạ không khỏi nhăn lại. Viết đáp án đi, cô thật sự là không biết muốn viết quá trình như thế nào. Không viết đi, để bài kiểm tra trống trơn vậy nộp bài thì cô lại không cam lòng.

Lúc này, giáo viên bắt đầu thu dọn đồ đạc, vừa thu dọn đồ đạc vừa nói: "Thời gian làm bài còn một phút các em kiểm tra lại bài lần cuối, đừng quên ghi tên lớp nhé. Sẽ rất phiền phức để tìm lại bài kiểm tra nếu các em quên."

Minh Hạ nghiến răng. Mặc kệ, viết!

Ít nhất nếu cô viết thì sẽ không cảm thấy ngột ngạt trong lòng.

Ngay lúc Minh Hạ đặt bút xuống, quảng bá vang lên: "Thời gian thi đã hết, thí sinh dừng làm bài thi."

"Các em ngồi tại chỗ của mình không di chuyển, chờ thu xong bài thi lại rời đi." Giáo viên giám thị bước vào đi đến cuối phòng thi, lớn tiếng nói.

Minh Hạ ngoan ngoãn ngồi ở trên chỗ ngồi, chờ giáo viên tới thu bài thi, đột nhiên cảm giác nam sinh hang phía sau vỗ vỗ chính mình vai mình. Cô quay đầu lại, nhìn thấy một người con trai làn da rất trắng ở phía sau cô.

Cậu mặc một chiếc áo thun màu đen với hình xăm dao găm nhỏ trên cổ, có một nhúm tóc dày ở giữa, bởi vì khuôn mặt tương đối dài nên trông cậu giống như một chú mèo.

* * *Chú mèo này là ai? Thoát nhìn có điểm quen mắt.

Không chờ Minh Hạ nhớ ra, đối phương liền tự báo gia môn.

"Đúng rồi, Minh tỷ, nguyệt khảo cũng kết thúc rồi.. hôm nay là sinh nhật đệ, buổi tối cùng nhau đi hát kara đi? Đệ mời khách, địa điểm vẫn là chỗ cũ."

Nghe đến đây, Minh Hạ lập tức nhớ ra. Chàng trai này là Vương Phi, là bạn thân nhất của cô thời cao trung.

Thấy Minh Hạ không nói chuyện, Vương Phi cho rằng là bởi vì hai ngày trước mới bị gọi phụ huynh lên nên còn sợ hãi, liền ra chủ ý cho cô: "Hôm nay là chủ nhật, buổi chiều nghỉ bốn tiếng, tiết tự học buổi tối chúng ta có thể không học. Tí lại gọi điện thoại cho lão Bân xin nghỉ, theo tính cách của lão Bân cùng lắm mắng chết chúng ta cũng sẽ không mời phụ huynh tới."

Tuy rằng, xuyên tới tương lai sau vì rời khỏi rác rưởi tinh ăn bữa nay lo bữa mai sinh hoạt. Minh Hạ liền liều mạng nỗ lực, cuối cùng thi đậu trường trọng điểm của tương lai. Nhưng trên thực tế, trước khi Minh Hạ xuyên qua, bởi vì được bố mẹ che chở rất kỹ nên cảm thụ không đến sinh hoạt khó khăn. Không chỉ phụ lòng mong đợi của bố mẹ, không chăm chỉ học hành, còn thường xuyên bị thuyết giáo, nên sinh ra tâm lý chống đối, cố ý trốn học, trang điểm, đi tiệm net.. gây ra nhiều chuyện còn thường xuyên bị thầy cô kêu lên gặp phụ huynh.

"Không đi, ta muốn đi học." Minh Hạ đã không còn là cô bé không hiểu lý lẽ phản nghịch lúc trước, cô tự nhiên từ chối, trái lại còn khuyên Vương Phi: "Đệ cũng đừng trốn học, sinh nhật có thể chiều nay chúc mừng. Cao trung là thời điểm đã đến lúc bớt chơi lại và chăm chỉ học hành rồi."

Vương Phi trông rất sốc khi nghe Minh Hạ nói vậy, đôi mắt liều mạng ở Minh Hạ trên người tuần tra qua lại như đang tìm kiếm điều gì đó: "Minh tỷ, lần trước trốn học, ngươi ba đánh ngươi? Không đúng a, mẹ tỷ thương tỷ như vậy lần nào cũng ngăn cản lại, tại sao lần này lại không ngăn cản chứ?"

Minh Hạ:.

Bố cô không đánh, nhưng mấy tên khốn ở rác rưởi tinh đã đánh cô rất nhiều lần. Sinh sôi đem cô từ giả thái muội biến thành đánh nhau cao thủ, đồng thời cũng đem cô cấp "Đánh tỉnh".

Giáo viên giám thị thu bài thi đi đến chỗ bọn họ, cầm lấy bài kiểm tra trên bàn của Vương Phi, nhìn Minh Hạ nói. "Không được giao lưu, giao bài kiểm tra."



Minh Hạ quay người lại cầm lấy bài kiểm tra trên bàn đưa cho giáo viên giám thị thu bài.

Vương Phi nhìn liếc qua bài thi, thấy mặt trên sạch sẽ, liền nở nụ cười: "Ha ha ha, minh tỷ, lợi hại a. Địa Trung Hải không cho nộp giấy trắng, nói nộp giấy trắng liền kêu phụ huynh lên gặp, tỷ còn cố tình liền một hai phải nộp giấy trắng."

Vương Phi vừa nói vừa giơ ngón tay cái về phía Minh Hạ.

Minh Hạ liếc mắt nhìn Vương Phi một cái: "Ai nộp giấy trắng, ta mỗi đề đều viết đáp án."

Nghe được đối thoại của bọn họ, giáo viên giám thị nhận lấy bài thi của Minh Hạ theo bản năng nhìn thoáng qua..

Tâm trạng thập phần phức tạp.

Đối với những câu hỏi chứng minh, baba viết ba hoặc bốn dòng chữ, có đề còn vẽ hình làm nội dung có vẻ nhiều hơn.

Mà Minh Hạ là như thế nào đã viết đáp án?

(1) Chứng minh: Vì nó được thành lập, cho nên được thành lập.

(2) Đáp án: A=3

Ngươi nói cô ấy nộp giấy trắng nhưng câu nào cô ấy cũng viết đáp án.

Ngươi nói cô ấy không nộp giấy trắng, chưa nói đến nhìn cô ấy là biết không phải là người học giỏi, ngay cả khi cô ấy thật sự đáp đúng một, hai câu hỏi. Giải đề yêu cầu trình bày quá trình tính điểm, cô ấy liền giải đề quá trình đều không có. Tất nhiên tất cả đề đều không được tính điểm.

Giáo viên giám thị âm thầm lắc lắc đầu, tiếp tục đi phía trước thu bài.

Cái học sinh nữ này, tới thời gian làm bài hắn liền để ý tới, trên mặt trang điểm đậm nhìn một cái là thấy không phải học sinh ngoan, lại kết hợp với nội dung nói chuyện phiếm của cô ấy với bạn học là trốn học, bài thi lại làm thành kiểu này..

Làm giáo viên của cô ấy phải có một tim mạnh mẽ, nếu không thật sự có thể bị cô ấy sống sờ sờ tức chết.

Minh Hạ đọc cao trung tên đầy đủ là "Đông Vân huyện đệ nhị trung học", tên gọi tắt "Nhị trung".

Mặc dù, "Nhị trung" lực lượng giáo viên ở bản địa thậm chí xếp không tới thứ hai, chỉ có thể miễn cưỡng tính xếp thứ ba, nhưng lãnh đạo nhà trường vẫn là rất có tiến tới tâm, chọn dùng quân sự hóa quản lý hình thức, hy vọng đem bọn học sinh thành tích nâng cao.

Hôm nay là chủ nhật, theo quy định, mỗi chiều chủ nhật học sinh đều có bốn giờ tự do hoạt động, chỉ cần ở trước bốn giờ rưỡi về đến trường là được.

Kết thúc thời gian thi, đúng lúc mười hai giờ trưa. Một số học sinh trực tiếp về nhà ăn cơm, một số khác quay lại lớp đem phía trước vì đằng ra phòng thi mà dọn đến hành lang sách vở một lần nữa dọn về lớp học, dự định sắp xếp lại sách vở trước khi về nhà.

Trước khi nộp bài thi, Minh Hạ nhìn liếc qua cột thông tin, mặt trên viết cao tam (9) ban, trùng với thời gian trước khi xuyên qua.

Cho đến bây giờ, Minh Hạ vẫn có chút không tin vào việc bản thân đã xuyên trở về từ tương lai. Muốn mượn việc sắp xếp sách vở làm bản thân bình tĩnh lại, làm bản thân hoàn toàn thích ứng hiện tại sinh hoạt.

Sách của học sinh Cao trung không chỉ là sách giáo khoa mà còn có các loại bài kiểm tra, sách bài tập, bao gồm chính mình chuẩn bị sai đề bổn, trích bản sao, vở ghi chép linh tinh.. Đặc biệt là đối với học sinh cao tam, ba năm sách vở chồng chất lên nhau hai cái hộp giấy lớn đều chứa không được, đừng nói trong hộc bàn, thậm chí trên mặt bàn còn có gần hơn chục cuốn sách thường dùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quốc Bảo Cấp Học Bá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook