Chương 3: Tổ Long Chi Khí
Côc Độc Phiêu Lưu
30/08/2023
--------------
“Phải tìm long mạch ư? Đế Vương khí, Chân Long khí? Ta một cái cũng không thể tìm được. Muốn long mạch, ta không biết thuật dò tìm long mạch, lại không phải là Chân Long Thiên Tử, Đế Vương huyết mạch gì đó, cái Ngự Long Thiên Kinh này so với phế phẩm cũng chẳng khác gì a.”
Dịch Thiên Hành cẩn thận cân nhắc vấn đề trong Ngự Long Thiên Kinh, không nhịn được cười ngây ngốc tại chỗ.
Rõ ràng là một công pháp thượng thừa nhưng hết chỗ này đến chỗ khác khiến mình không thể tu luyện. Nhìn thấy nhưng không thể dùng, cảm giác này như là bản thân bảo vệ cho một đại gia có tài sản ngàn tỷ, mắt thấy tay sờ được nhưng không cách nào dùng. Thực là đủ khó chịu !
Thà rằng chỉ là phổ thông công pháp, đa phần không cần thuộc tính Khí Hải, coi như có cũng trực tiếp hấp thu các loại thuộc tính trong thiên địa là được rồi. Trải qua quá trình quan tưởng liền có thể hoàn thành.
Quan tưởng, là bước khỏi đầu của hầu hết mọi công pháp .
Phổ thông công pháp, quan tưởng chính là từ trong đan điền diễn sinh một luồng khí vô hình, tạo ra khí cảm. Dù sao trong cơ thể người đều có khí, khi mới sinh được coi là chi khí tiên thiên, lớn lên lại trở thành chi khí hậu thiên. Cho đến hơi thở cuối cùng cũng là đại biểu cho sinh mạng. Một tức này chính là mệnh.
Công pháp thượng thừa, quan tưởng vô cùng đa dạng, giống như quan tưởng ngọn đèn, quan tưởng nước, quan tưởng sông lớn. Dùng ý chí và tinh thần của bản thân tưởng tượng bản thân biến thành ngọn đèn, nước, sông lớn. Đem khí ngủ say trong cơ thể dẫn ra.
Đây chính là khí cảm, một khi có thể dẫn dắt ra liền có thể cảm ứng được đan điền, mở ra thần hải.
Bên trong Ngự Long Thiên Kinh cũng có phương pháp quan tưởng, chính là quan tưởng một bộ Tứ Hải Tổ Long đồ. Chỉ cần ở địa phương có long khí mà tiến hành quan tưởng liền có thể hấp thu long khí. Ngưng tụ ra hạt giống long khí, mở ra thần hải. Cái chính là công pháp này không thể thiếu long khí, càng không thể thay thế.
“Khả năng lớn chỉ còn ba ngày liền muốn nghênh đón tận thế, hạt châu này có thể đem ta đập về ba ngày trước. Cũng không có cách nào để ta bước lên con đường tu hành, vận mệnh đang trêu đùa ta a.”
Dịch Thiên Hành âm thầm cười khổ.
Hình ảnh ba ngày sau lại hiện lên, vô số yêu ma quỷ quái, hung thú như thủy triều. Không có năng lực chống đỡ sợ là vạn phần hung hiểm, cửu tử nhất sinh, sinh tử tồn vong còn là một ẩn số.
Cảnh tượng kia thật sự đáng sợ.
Hoàn toàn chính xác là tận thế.
Hủy diệt mọi thứ.
Dù cho hắn có Âm Dương Nhãn cũng không có bất kỳ cảm giác an toàn nào, hắn không chỉ muốn tự vệ, còn muốn bảo vệ tiểu muội Triệu Tử Yên, thậm chí là cha mẹ nuôi hắn an toàn. Nhưng mà, thực lực bây giờ của hắn còn chưa đủ a.
Hắn cần nhiều sức mạnh hơn nữa.
Đã mất đi cha mẹ, gia đình một lần, hắn tuyệt đối không muốn cảm giác này lặp lại.
Hắn hi vọng tất cả mọi người xung quanh có thể sống sót.
Muốn được như vậy hắn cần sức mạnh lớn hơn mới có thể thay đổi vận mệnh, ít nhất có thể bước lên con đường tu hành.
Mà Ngự Long Thiên Kinh này chính là một bước lên trời.
“Mặc kệ, bất luận làm sau mình cũng phải thử một lần, nếu không thử mà đã từ bỏ, ta thực sự không cam lòng”. Dịch Thiên Hành hít sâu một hơi, hắn không cam lòng từ bỏ Ngự Long Chân Kinh một cách dễ dàng như vậy. Tuy rằng yêu cầu cực kì hà khắc, bất quá vẫn phải thử qua một lần. Ngược lại nếu không thành công bước vào con đường tu hành thì cũng tuyệt đối không có bất cứ nguy hiểm.
Hiện trong thời gian hắn cũng không có chuyện gì để làm.
“Quan tưởng ‘Tứ Hải Tổ Long’ đồ vậy.”
Lúc này Dịch Thiên Hành không còn do dự nữa mà bắt đầu quan tưởng.
Ở trong viên linh châu này đột nhiên phát ra vô số hào quanh, chúng nhanh chóng đan xen hòa thành một bức tranh thần dị. Trên bức tranh đó, một Tứ Hải mênh mông với từng cơn sóng lớn, bầu trời xuất hiện một con Tổ Long bay xuyên tứ hải, ngao du trời đất. Thân rồng cao lớn mấy vạn dặm, dưới thân xuất hiện cửu trảo, hai cộng râu rồng phía trên đang động đậy rất sống động, tỏa ra uy nghiêm vô tận. Tổ Long đang nhìn xuống Tứ Hải, phảng phất như nó là chúa tể trong toàn bộ thiên địa, đế hoàng trong Tứ Hải.
Thống lĩnh toàn bộ thiên địa.
Không có ai dám chống đỡ uy nghiêm của nó.
“Đây chính là Tổ Long ư, trong truyền thuyết nó là tồn tại vô thượng trong thiên địa, khinh thường Thương Khung.”
Trong lòng Dịch Thiên Hành cũng không ngừng sinh ra một loại chấn động.
Bất quá, đối với việc có thể tu hành được công pháp tuyệt thế này không thì hắn vẫn không có đủ lấy tự tin a.
Xoạt!!!
Thời điểm Dịch Thiên Hành đang âm thầm quan sát ‘Tứ Hải Tổ Long” ở trong đầu, tâm thần hắn không khống chế mà hòa nhập với Tổ Long kia. Hắn như hóa thân thành Tổ Long, phun ra nuốt vào long khí huyền diệu trong thiên địa. Miệng Tổ Long mở ra hấp thu long khí, nếu như xung quanh có Long Mạch khí hoặc Chân Long khí thì sẽ bị Tổ Long hút vào cơ thể, rèn ra hạt giống Long khí. Nhanh chóng đưa tới mắt rốn mở ra Khí Hải, chính thức bước chân vào cảnh giới Thần hải.
Mà lượng Long mạch khí cùng Chân Long khí đến cùng ở đâu mà tới.
“Ồ, đây là cái gì?”
Trong lúc Dịch Thiên Hành quan tưởng, bản thân dường như giống Tổ Long hấp thu long mạch khí. Hắn vốn không còn ôm ấp kỳ vọng với Ngự Long Thiên Kinh, chỉ là theo bản năng mà muốn thử nghiệm một chút mà thôi. Nhưng không nghĩ tới chỉ thử nghiệm quan tưởng ‘Tứ Hải Tổ Long’ lại có được cảm giác rõ rệt mình đang hấp một luồng khí thần bí vào trong cơ thể. Nhanh chóng ngưng tụ ra hạt giống long khí.
“Đây không phảiLong khí a.”
Tâm thần Dịch Thiên Hành chấn động không thôi, vội vã nhìn kỹ lại. Trong lần thứ hai hít thở hấp thu thì bất thình lình nhìn thấy cái viên thạch châu thần bí ở trong đầu, phát ra một luồng khí thể thần bí, không ngờ nó chính là long khí.
Dĩ nhiên long khí chính từ viên thạch châu phát ra.
“Quá tốt rồi, không ngờ bên trong viên thạch châu lại ẩn chứa long khí, chỉ cần hấp thu là đã có thể hình thành hạt giống long khí. Đủ để mở ra ‘thần tàng’ Khí hải, từ đó tiến vào Thần Hải cảnh. Lúc đó có đủ căn cơ không cần phải đi tìm long khí tinh khiết nữa mà chỉ cần lấy nguyên khí thiên địa tiến hành nuôi dưỡng là đã có thể tu vi lớn mạnh.”
Trong lòng Dịch Thiên Hành mừng rỡ như điên.
Vốn nghĩ bản thân có được một công pháp tuyệt đỉnh nhưng không cách nào khai phá được, không nghĩ tới bên trong thạch châu ẩn chứa long khí, chuyện này quả thật giống như mua một tặng một, được gấp đôi a.
Tiếp tục quan tưởng Tổ Long, một bên viên thạch châu không ngừng phát ra long khí cho hắn hấp thụ. Lúc này đã tới tình trạng bão hòa, long khí ẩn chứa bên trong viên thạch châu cũng bị hấp thu sạch sẽ, không còn một chút tàn dư.
Ngưng!!!
Tổ Long há miệng phun một cái, một viên long châu từ miệng nó bay ra, chính là Tổ Long hấp thụ long khí mà ngưng tụ thành. Đây cũng chính là hạt giống long khí, một viên Chân long hạt giống.
Hạt giống Long châu một đường rơi xuống xuyên qua tầng tầng cách trở mà lọt thẳng tắp vào vị tmắt rí rốn ở bụng.
Chỗ mắt rốn này vốn không đơn giản.
Bản thân mắt rốn vốn đã bế tắc, tị hậu thiên ô nhiễm, nằm ở trạng thái hỗn độn chưa khai mở.
Đột nhiên xuất hiện viên Long châu này, thời điểm tiến vào trong đan điền nhất thời phóng xuất ra những tia hào quang thần bí, soi sang bốn phía. Hào quang đi tới đâu, vùng hỗn độn chỗ đó liền hòa tan, miễn cưỡng tạo ra một mảnh thiên địa hư không. Giống như thần quang trong thiên địa không ngừng chiếu phá hắc ám.
Bất quá việc này cũng có đánh đổi, theo không gian hỗn độn ngày càng giảm bớt thì viên long châu lấy tốc độ mắt thường nhanh chóng nhỏ lại. Thời điểm triệt để tiêu tan thì trong mắt rốn mở ra một không gian Khí Hải khoảng chín trượng. Đồng thời có thể nhìn thấy trong không gian có thứ đang xuay quanh, tựa hồ như Chân Long ở biển ngao du tồn tại như một vị thần.
Mỗi một đạo khí chính là một đường long khí, tỏa ra uy thế nồng nặc.
“Cuối cùng mở thần hải chín trượng, không biết là lớn hay vẫn nhỏ. Bất quá dựa theo Ngự Long Thiên Kinh, nó không ngừng hấp thu nguyên khí trời đất, luyện hóa trở thành long khí, tràn ngập trong thần hải. Đến khi chính trượng thần hải hoàn toàn là long khí, liền là lúc đạt đến cảnh giới tầng thứ nhất Thần Hải cảnh. Khai thông “bát mạch kỳ kinh”.
Tâm thần Dịch Thiên Hành vẫn quan sát bên trong thân thể, hắn có thể thấy mắt rốn mở ra một vùng Khí hải, không gian tới chín trượng. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc phương pháp tu hành, căn bản không biết chín tượng Khí Hải này rốt cuộc bên trong cảnh giới tu sĩ là lớn hay nhỏ. Hắn tu luyện Thần Hải cảnh, chính là tích góp chân khí từng chút một mở ra kinh mạch toàn thân. Khi đó liền nối liền bản thân với thiên địa, chính là cảnh giới đại thành của Thần Hải cảnh.
Tu luyện ra luồng chân khí đầu tiên, muốn qua nó để đả thông kinh mạch toàn thân quả là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.
Tất nhiên hắn cũng không suy nghĩ nhiều về việc đó.
“Đáng tiếc thời gian đối với mình quá ngắn ngủi, căn bản không thể tu luyện. Đại kiếp nạn giáng lâm, tuy rằng mở ra Khí Hải đột phát Thần Hải cảnh. Đã trở thành tu sĩ nhưng tu vi hiện tại quá thấp, chỉ là một tia chân long khí, căn bản không thể ảnh hưởng đến đại cục. Nếu có thể tĩnh tâm tu luyện trong thời gian dài chắc hẳn sẽ trở thành lá bài tẩy. Còn có cộng thêm khả năng của Âm Dương Nhãn, tỉ lệ sống sót càng lớn.”
Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu, quan sát bên trong thân thể đã khôi phục như cũ.
Trên mặt hắn cũng hiện ra vẻ kiên định, hắn đối với thực lực bản thân có nhận thức rõ ràng. Tuy mở ra Khí Hải nhưng cũng chỉ là đặt vững căn cơ trong con đường tu hành mà thôi.
Bên trong đạ kiếp nhạn, chỉ có khả năng dựa vào chính bản thân mình với thần thông thiên phú, Âm Dương nhãn.
Trong lúc mãi suy nghĩ, tâm thầm hắn tự chìm đắm trong âm dương nhãn, bất thình lình xuất hiện một luồng khí hắc bạch sắc. Luồng khí đen trắng lúc nổi lúc chìm, tràn ngập khắp đôi mắt hắn, luồng khí này chính là âm dương khí, bên trong bên con người thai nghén mà ra. Hai con ngươi vốn dĩ là tương đồng, cơ hồ là một thể.
Trong trong ngươi hắn có không gian độc lập, có thể chứa đựng âm dương khí. Âm Dương khí ở trong con ngươi đang quấn quýt lấy nhau, tạo thành tràng cảnh tương tự Thần Đồ. Chỉ là âm dương Thần Đồ, chính Dịch Thiên cách Hành cũng không nào điều động được, đành để nó tùy ý vận chuyển.
Trước đây, Dịch Thiên Hành căn bản không có pháp môn tu luyện cụ thể, chỉ có thể dựa vào các loại điển tịch Đạo Gia, thậm chí là thông tin bùng nổ trên Internat mà tiến hành phỏng doán. Vì vậy mà hắp có thể tăng cường uy lực Tiên Thiên Âm Dương nhãn bằng cách hấp thu tinh hoa nhật nguyệt. Hắn hấp thu lực lượng Chí Dương là mặt trời, lực lương Chí Âm là mặt trăng.
Ban ngày Dịch Thiên Hành nhìn vào mặt trời để hấp thu lực lượng Chí Dương, buổi tối trăng rằm thì hấp thu lực lượng Chí Âm. Tuy không có phương pháp tu hành cụ thể, không cách nào điều động âm dương Thần Đồ, nhưng có thể để bản thân chúng tự vận chuyển, thật sự có thể hút lấy tinh hoa nhật nguyệt mà chuyển hóa thành nhị khí âm dương.
Hơn nữa còn là nhị khí Tiên Thiên Âm Dương, đổi lại hiệu suất hấp thu cũng cực kỳ thấp, cho đến tận bây giờ tốc độ phát triển của nó cũng cực kỳ chậm.
“Phải tìm long mạch ư? Đế Vương khí, Chân Long khí? Ta một cái cũng không thể tìm được. Muốn long mạch, ta không biết thuật dò tìm long mạch, lại không phải là Chân Long Thiên Tử, Đế Vương huyết mạch gì đó, cái Ngự Long Thiên Kinh này so với phế phẩm cũng chẳng khác gì a.”
Dịch Thiên Hành cẩn thận cân nhắc vấn đề trong Ngự Long Thiên Kinh, không nhịn được cười ngây ngốc tại chỗ.
Rõ ràng là một công pháp thượng thừa nhưng hết chỗ này đến chỗ khác khiến mình không thể tu luyện. Nhìn thấy nhưng không thể dùng, cảm giác này như là bản thân bảo vệ cho một đại gia có tài sản ngàn tỷ, mắt thấy tay sờ được nhưng không cách nào dùng. Thực là đủ khó chịu !
Thà rằng chỉ là phổ thông công pháp, đa phần không cần thuộc tính Khí Hải, coi như có cũng trực tiếp hấp thu các loại thuộc tính trong thiên địa là được rồi. Trải qua quá trình quan tưởng liền có thể hoàn thành.
Quan tưởng, là bước khỏi đầu của hầu hết mọi công pháp .
Phổ thông công pháp, quan tưởng chính là từ trong đan điền diễn sinh một luồng khí vô hình, tạo ra khí cảm. Dù sao trong cơ thể người đều có khí, khi mới sinh được coi là chi khí tiên thiên, lớn lên lại trở thành chi khí hậu thiên. Cho đến hơi thở cuối cùng cũng là đại biểu cho sinh mạng. Một tức này chính là mệnh.
Công pháp thượng thừa, quan tưởng vô cùng đa dạng, giống như quan tưởng ngọn đèn, quan tưởng nước, quan tưởng sông lớn. Dùng ý chí và tinh thần của bản thân tưởng tượng bản thân biến thành ngọn đèn, nước, sông lớn. Đem khí ngủ say trong cơ thể dẫn ra.
Đây chính là khí cảm, một khi có thể dẫn dắt ra liền có thể cảm ứng được đan điền, mở ra thần hải.
Bên trong Ngự Long Thiên Kinh cũng có phương pháp quan tưởng, chính là quan tưởng một bộ Tứ Hải Tổ Long đồ. Chỉ cần ở địa phương có long khí mà tiến hành quan tưởng liền có thể hấp thu long khí. Ngưng tụ ra hạt giống long khí, mở ra thần hải. Cái chính là công pháp này không thể thiếu long khí, càng không thể thay thế.
“Khả năng lớn chỉ còn ba ngày liền muốn nghênh đón tận thế, hạt châu này có thể đem ta đập về ba ngày trước. Cũng không có cách nào để ta bước lên con đường tu hành, vận mệnh đang trêu đùa ta a.”
Dịch Thiên Hành âm thầm cười khổ.
Hình ảnh ba ngày sau lại hiện lên, vô số yêu ma quỷ quái, hung thú như thủy triều. Không có năng lực chống đỡ sợ là vạn phần hung hiểm, cửu tử nhất sinh, sinh tử tồn vong còn là một ẩn số.
Cảnh tượng kia thật sự đáng sợ.
Hoàn toàn chính xác là tận thế.
Hủy diệt mọi thứ.
Dù cho hắn có Âm Dương Nhãn cũng không có bất kỳ cảm giác an toàn nào, hắn không chỉ muốn tự vệ, còn muốn bảo vệ tiểu muội Triệu Tử Yên, thậm chí là cha mẹ nuôi hắn an toàn. Nhưng mà, thực lực bây giờ của hắn còn chưa đủ a.
Hắn cần nhiều sức mạnh hơn nữa.
Đã mất đi cha mẹ, gia đình một lần, hắn tuyệt đối không muốn cảm giác này lặp lại.
Hắn hi vọng tất cả mọi người xung quanh có thể sống sót.
Muốn được như vậy hắn cần sức mạnh lớn hơn mới có thể thay đổi vận mệnh, ít nhất có thể bước lên con đường tu hành.
Mà Ngự Long Thiên Kinh này chính là một bước lên trời.
“Mặc kệ, bất luận làm sau mình cũng phải thử một lần, nếu không thử mà đã từ bỏ, ta thực sự không cam lòng”. Dịch Thiên Hành hít sâu một hơi, hắn không cam lòng từ bỏ Ngự Long Chân Kinh một cách dễ dàng như vậy. Tuy rằng yêu cầu cực kì hà khắc, bất quá vẫn phải thử qua một lần. Ngược lại nếu không thành công bước vào con đường tu hành thì cũng tuyệt đối không có bất cứ nguy hiểm.
Hiện trong thời gian hắn cũng không có chuyện gì để làm.
“Quan tưởng ‘Tứ Hải Tổ Long’ đồ vậy.”
Lúc này Dịch Thiên Hành không còn do dự nữa mà bắt đầu quan tưởng.
Ở trong viên linh châu này đột nhiên phát ra vô số hào quanh, chúng nhanh chóng đan xen hòa thành một bức tranh thần dị. Trên bức tranh đó, một Tứ Hải mênh mông với từng cơn sóng lớn, bầu trời xuất hiện một con Tổ Long bay xuyên tứ hải, ngao du trời đất. Thân rồng cao lớn mấy vạn dặm, dưới thân xuất hiện cửu trảo, hai cộng râu rồng phía trên đang động đậy rất sống động, tỏa ra uy nghiêm vô tận. Tổ Long đang nhìn xuống Tứ Hải, phảng phất như nó là chúa tể trong toàn bộ thiên địa, đế hoàng trong Tứ Hải.
Thống lĩnh toàn bộ thiên địa.
Không có ai dám chống đỡ uy nghiêm của nó.
“Đây chính là Tổ Long ư, trong truyền thuyết nó là tồn tại vô thượng trong thiên địa, khinh thường Thương Khung.”
Trong lòng Dịch Thiên Hành cũng không ngừng sinh ra một loại chấn động.
Bất quá, đối với việc có thể tu hành được công pháp tuyệt thế này không thì hắn vẫn không có đủ lấy tự tin a.
Xoạt!!!
Thời điểm Dịch Thiên Hành đang âm thầm quan sát ‘Tứ Hải Tổ Long” ở trong đầu, tâm thần hắn không khống chế mà hòa nhập với Tổ Long kia. Hắn như hóa thân thành Tổ Long, phun ra nuốt vào long khí huyền diệu trong thiên địa. Miệng Tổ Long mở ra hấp thu long khí, nếu như xung quanh có Long Mạch khí hoặc Chân Long khí thì sẽ bị Tổ Long hút vào cơ thể, rèn ra hạt giống Long khí. Nhanh chóng đưa tới mắt rốn mở ra Khí Hải, chính thức bước chân vào cảnh giới Thần hải.
Mà lượng Long mạch khí cùng Chân Long khí đến cùng ở đâu mà tới.
“Ồ, đây là cái gì?”
Trong lúc Dịch Thiên Hành quan tưởng, bản thân dường như giống Tổ Long hấp thu long mạch khí. Hắn vốn không còn ôm ấp kỳ vọng với Ngự Long Thiên Kinh, chỉ là theo bản năng mà muốn thử nghiệm một chút mà thôi. Nhưng không nghĩ tới chỉ thử nghiệm quan tưởng ‘Tứ Hải Tổ Long’ lại có được cảm giác rõ rệt mình đang hấp một luồng khí thần bí vào trong cơ thể. Nhanh chóng ngưng tụ ra hạt giống long khí.
“Đây không phảiLong khí a.”
Tâm thần Dịch Thiên Hành chấn động không thôi, vội vã nhìn kỹ lại. Trong lần thứ hai hít thở hấp thu thì bất thình lình nhìn thấy cái viên thạch châu thần bí ở trong đầu, phát ra một luồng khí thể thần bí, không ngờ nó chính là long khí.
Dĩ nhiên long khí chính từ viên thạch châu phát ra.
“Quá tốt rồi, không ngờ bên trong viên thạch châu lại ẩn chứa long khí, chỉ cần hấp thu là đã có thể hình thành hạt giống long khí. Đủ để mở ra ‘thần tàng’ Khí hải, từ đó tiến vào Thần Hải cảnh. Lúc đó có đủ căn cơ không cần phải đi tìm long khí tinh khiết nữa mà chỉ cần lấy nguyên khí thiên địa tiến hành nuôi dưỡng là đã có thể tu vi lớn mạnh.”
Trong lòng Dịch Thiên Hành mừng rỡ như điên.
Vốn nghĩ bản thân có được một công pháp tuyệt đỉnh nhưng không cách nào khai phá được, không nghĩ tới bên trong thạch châu ẩn chứa long khí, chuyện này quả thật giống như mua một tặng một, được gấp đôi a.
Tiếp tục quan tưởng Tổ Long, một bên viên thạch châu không ngừng phát ra long khí cho hắn hấp thụ. Lúc này đã tới tình trạng bão hòa, long khí ẩn chứa bên trong viên thạch châu cũng bị hấp thu sạch sẽ, không còn một chút tàn dư.
Ngưng!!!
Tổ Long há miệng phun một cái, một viên long châu từ miệng nó bay ra, chính là Tổ Long hấp thụ long khí mà ngưng tụ thành. Đây cũng chính là hạt giống long khí, một viên Chân long hạt giống.
Hạt giống Long châu một đường rơi xuống xuyên qua tầng tầng cách trở mà lọt thẳng tắp vào vị tmắt rí rốn ở bụng.
Chỗ mắt rốn này vốn không đơn giản.
Bản thân mắt rốn vốn đã bế tắc, tị hậu thiên ô nhiễm, nằm ở trạng thái hỗn độn chưa khai mở.
Đột nhiên xuất hiện viên Long châu này, thời điểm tiến vào trong đan điền nhất thời phóng xuất ra những tia hào quang thần bí, soi sang bốn phía. Hào quang đi tới đâu, vùng hỗn độn chỗ đó liền hòa tan, miễn cưỡng tạo ra một mảnh thiên địa hư không. Giống như thần quang trong thiên địa không ngừng chiếu phá hắc ám.
Bất quá việc này cũng có đánh đổi, theo không gian hỗn độn ngày càng giảm bớt thì viên long châu lấy tốc độ mắt thường nhanh chóng nhỏ lại. Thời điểm triệt để tiêu tan thì trong mắt rốn mở ra một không gian Khí Hải khoảng chín trượng. Đồng thời có thể nhìn thấy trong không gian có thứ đang xuay quanh, tựa hồ như Chân Long ở biển ngao du tồn tại như một vị thần.
Mỗi một đạo khí chính là một đường long khí, tỏa ra uy thế nồng nặc.
“Cuối cùng mở thần hải chín trượng, không biết là lớn hay vẫn nhỏ. Bất quá dựa theo Ngự Long Thiên Kinh, nó không ngừng hấp thu nguyên khí trời đất, luyện hóa trở thành long khí, tràn ngập trong thần hải. Đến khi chính trượng thần hải hoàn toàn là long khí, liền là lúc đạt đến cảnh giới tầng thứ nhất Thần Hải cảnh. Khai thông “bát mạch kỳ kinh”.
Tâm thần Dịch Thiên Hành vẫn quan sát bên trong thân thể, hắn có thể thấy mắt rốn mở ra một vùng Khí hải, không gian tới chín trượng. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc phương pháp tu hành, căn bản không biết chín tượng Khí Hải này rốt cuộc bên trong cảnh giới tu sĩ là lớn hay nhỏ. Hắn tu luyện Thần Hải cảnh, chính là tích góp chân khí từng chút một mở ra kinh mạch toàn thân. Khi đó liền nối liền bản thân với thiên địa, chính là cảnh giới đại thành của Thần Hải cảnh.
Tu luyện ra luồng chân khí đầu tiên, muốn qua nó để đả thông kinh mạch toàn thân quả là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.
Tất nhiên hắn cũng không suy nghĩ nhiều về việc đó.
“Đáng tiếc thời gian đối với mình quá ngắn ngủi, căn bản không thể tu luyện. Đại kiếp nạn giáng lâm, tuy rằng mở ra Khí Hải đột phát Thần Hải cảnh. Đã trở thành tu sĩ nhưng tu vi hiện tại quá thấp, chỉ là một tia chân long khí, căn bản không thể ảnh hưởng đến đại cục. Nếu có thể tĩnh tâm tu luyện trong thời gian dài chắc hẳn sẽ trở thành lá bài tẩy. Còn có cộng thêm khả năng của Âm Dương Nhãn, tỉ lệ sống sót càng lớn.”
Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu, quan sát bên trong thân thể đã khôi phục như cũ.
Trên mặt hắn cũng hiện ra vẻ kiên định, hắn đối với thực lực bản thân có nhận thức rõ ràng. Tuy mở ra Khí Hải nhưng cũng chỉ là đặt vững căn cơ trong con đường tu hành mà thôi.
Bên trong đạ kiếp nhạn, chỉ có khả năng dựa vào chính bản thân mình với thần thông thiên phú, Âm Dương nhãn.
Trong lúc mãi suy nghĩ, tâm thầm hắn tự chìm đắm trong âm dương nhãn, bất thình lình xuất hiện một luồng khí hắc bạch sắc. Luồng khí đen trắng lúc nổi lúc chìm, tràn ngập khắp đôi mắt hắn, luồng khí này chính là âm dương khí, bên trong bên con người thai nghén mà ra. Hai con ngươi vốn dĩ là tương đồng, cơ hồ là một thể.
Trong trong ngươi hắn có không gian độc lập, có thể chứa đựng âm dương khí. Âm Dương khí ở trong con ngươi đang quấn quýt lấy nhau, tạo thành tràng cảnh tương tự Thần Đồ. Chỉ là âm dương Thần Đồ, chính Dịch Thiên cách Hành cũng không nào điều động được, đành để nó tùy ý vận chuyển.
Trước đây, Dịch Thiên Hành căn bản không có pháp môn tu luyện cụ thể, chỉ có thể dựa vào các loại điển tịch Đạo Gia, thậm chí là thông tin bùng nổ trên Internat mà tiến hành phỏng doán. Vì vậy mà hắp có thể tăng cường uy lực Tiên Thiên Âm Dương nhãn bằng cách hấp thu tinh hoa nhật nguyệt. Hắn hấp thu lực lượng Chí Dương là mặt trời, lực lương Chí Âm là mặt trăng.
Ban ngày Dịch Thiên Hành nhìn vào mặt trời để hấp thu lực lượng Chí Dương, buổi tối trăng rằm thì hấp thu lực lượng Chí Âm. Tuy không có phương pháp tu hành cụ thể, không cách nào điều động âm dương Thần Đồ, nhưng có thể để bản thân chúng tự vận chuyển, thật sự có thể hút lấy tinh hoa nhật nguyệt mà chuyển hóa thành nhị khí âm dương.
Hơn nữa còn là nhị khí Tiên Thiên Âm Dương, đổi lại hiệu suất hấp thu cũng cực kỳ thấp, cho đến tận bây giờ tốc độ phát triển của nó cũng cực kỳ chậm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.