Chương 10
Thiên Manh
24/07/2021
Vốn dĩ Quý Chuyên chỉ là tùy tiện tìm một cái lý do, mấy đứa nhỏ ấy mà, đột nhiên muốn phiêu lưu đi đào khó báu, chơi một lúc rồi lại tìm thấy một vài thứ kì quái, chuyện này không phải là bình thường hay sao!
Nhưng thấy một đám trẻ nhiệt tình với trò này như vậy làm cậu rất kinh ngạc, có thể là vì quá nhàm chán, tự dưng lại tìm ra được trò mới nên nhiều người muốn đến chơi.
Quý Chuyên thấy máy thăm dò kim loại biến thành vật dùng chung thì hơi bất đắc dĩ. Nhóm trẻ này đứa nào cũng muốn cầm thử cây gậy có thể phát ra tiếng rè rè khi gặp kim loại kia, nhưng đa số trong nhà không đều có radio, có cũng không dám lấy ra chơi, cho nên cũng chỉ có thể dựa vào mình cái này.
Kỳ thật điều quan trọng vẫn là cái máy này sẽ phát ra âm thanh khi gặp kim loại. Ở trấn có thể có kha khá món đồ chơi nhưng nó chỉ là súng giả, mấy tấm hình Thủy hử linh tinh, tự nhiên đâu ra có thêm một máy thăm dò kim loại, tuy rằng chỉ là một cây gậy phát ra tiếng rè rè thôi, nhưng đối với mấy đứa trẻ trong trấn mà nói thì giống như cảm giác nhìn thấy xe điều khiển từ xa vậy, vừa mới mẻ lại thú vị.
Vỏ ngoài bằng giấy cứng quá xấu, lại rất dễ hư, Quý Dũng không biết từ chỗ nào tìm được một ông nước nhựa PVC, Quý Chuyên đem đường dây và mấy linh kiện chủ chốt cẩn thận lắp vào trong ống nước rồi đem hai đầu bọc kín lại, một đầu có thể sử dụng dưới nước, máy thăm dò kim loại bản nâng cấp đã hoàn thành.
"Cái này có thể dùng được ở dưới nước đấy!" Quý Chuyên cố ý vô tình nói: "Dưới nước chắc là sẽ có thêm thật nhiều đồ vật lạ kì ha!"
Đôi mắt của Tống Ký Ninh sáng lên, hắn đối trò chơi này vốn không có hứng thú, lại bị Quý Dũng kéo đến đây, kết quả đào nửa ngày chỉ đào ra được một cái đinh, hắn đã chán lắm rồi.
"Đi đập chứa nước chơi đi, lặn xuống dưới nước thử xem xem!" Tống Ký Ninh đề nghị.
Muốn chơi đương nhiên phải chơi thật kích thích, nước ở đập chứa nước rất sâu, lặn xuống đó tìm báu vật mới thú vị. Bọn họ vốn dĩ đã chán lắm rồi, lại định đến đập chứa nước tạc cá, quả thật là một công đôi việc.
Hôm nay đã muộn, vì thế đám trẻ bàn bạc là hôm sau sẽ đến đập nước chơi.
Khi Quý Lão Căn từ ngoài ruộng trở về, nghe láng giềng nói chuyện phiếm, nói một đám trẻ con chơi truy tìm báu vật, kết quả là đào nửa ngày chỉ được một đống đinh ốc, miếng sắt, mấy người lớn đều cười ha ha, không để trong lòng.
Quý Lão Căn hỏi vài câu, nghe nói cháu ông Quý Chuyên cũng tham gia, mừng rỡ cười không ngớt. Duyên Duyên vẫn luôn rất thụ động, lại hiểu chuyện, cả nhà họ đều mong Duyên Duyên sẽ vui vẻ hơn, giống như mấy đứa trẻ bình thường vô ưu vô lự.
Khi Quý Chuyên về đến nhà, Quý Lão Căn vui cười hớn hở hỏi: "Duyên Duyên, hôm nay bảo bối đào được cái gì thế?"
Quý Chuyên biết rõ ông nỗi quan tâm mình, anh giả thành bộ dàng của mấy đứa nhóc, ưỡn ngực nói: "Ông nội cứ chờ đi, con nhất định sẽ đào được một đống vàng cho ông!"
"Ai da Duyên Duyên nhà ta hiếu thảo quá, ông nỗi chờ con đào vàng cho ông nội nha! Ha ha ha ha......"
Buổi tối khi Quý Kiến Quốc và Lý Thư Lan về nhà, nghe thấy con trai đang chơi tìm báu vật, cũng ngồi cười ngặt nghẽo không ngừng. Quý Chuyên làm bộ không hiểu bọn họ cười cái gì, nghiêm túc nói: "Mọi người cứ chờ con đi, con nhất định sẽ đào ra báu vật, đến lúc đó con sẽ nuôi mọi người, không để mọi người phải làm lụng vất vả nữa!"
Công việc của Lý Thư Lan còn được, còn Quý Kiến Quốc phải làm việc ở xưởng đồ tể, Quý Chuyên lại không nỡ khuyên ông bỏ việc được. Bởi dù sao thì Quý Kiến Quốc cũng không quen với việc đấy, làm rất vất vả. Còn có ông nội thì tuổi cũng đã lớn, anh không nỡ để ông cực nhọc phơi nắng phơi sương trên đồng.
Đương nhiên mấy lời này không thể nói ra, có nhà ai mà không cần phải làm ruộng, nói lời này chính là đang thiếu đánh!
Anh định chờ mình lớn hơn một chút, sẽ nghĩ cách kiếm tiền nuôi gia đình, không để người nhà phải vất vả như thế nữa.
Cái máy thăm dò kim loại mà Quý Chuyên làm ra, người nhà đương nhiên cũng biết. Do cái máy bịt kín mít nên bọn họ chỉ cho là cây gậy bình thường, không phát hiện ra cái radio mà nhà mình quý trọng nhất chỉ còn lại cái vỏ rỗng.
Buổi sáng ngày hôm sau, Quý Kiến Quốc đột nhiên có hứng lên, muốn mang Quý Chuyên đi ra nông trường chơi, sáng sớm đã kéo anh ra khỏi giường rồi.
Nhưng thấy một đám trẻ nhiệt tình với trò này như vậy làm cậu rất kinh ngạc, có thể là vì quá nhàm chán, tự dưng lại tìm ra được trò mới nên nhiều người muốn đến chơi.
Quý Chuyên thấy máy thăm dò kim loại biến thành vật dùng chung thì hơi bất đắc dĩ. Nhóm trẻ này đứa nào cũng muốn cầm thử cây gậy có thể phát ra tiếng rè rè khi gặp kim loại kia, nhưng đa số trong nhà không đều có radio, có cũng không dám lấy ra chơi, cho nên cũng chỉ có thể dựa vào mình cái này.
Kỳ thật điều quan trọng vẫn là cái máy này sẽ phát ra âm thanh khi gặp kim loại. Ở trấn có thể có kha khá món đồ chơi nhưng nó chỉ là súng giả, mấy tấm hình Thủy hử linh tinh, tự nhiên đâu ra có thêm một máy thăm dò kim loại, tuy rằng chỉ là một cây gậy phát ra tiếng rè rè thôi, nhưng đối với mấy đứa trẻ trong trấn mà nói thì giống như cảm giác nhìn thấy xe điều khiển từ xa vậy, vừa mới mẻ lại thú vị.
Vỏ ngoài bằng giấy cứng quá xấu, lại rất dễ hư, Quý Dũng không biết từ chỗ nào tìm được một ông nước nhựa PVC, Quý Chuyên đem đường dây và mấy linh kiện chủ chốt cẩn thận lắp vào trong ống nước rồi đem hai đầu bọc kín lại, một đầu có thể sử dụng dưới nước, máy thăm dò kim loại bản nâng cấp đã hoàn thành.
"Cái này có thể dùng được ở dưới nước đấy!" Quý Chuyên cố ý vô tình nói: "Dưới nước chắc là sẽ có thêm thật nhiều đồ vật lạ kì ha!"
Đôi mắt của Tống Ký Ninh sáng lên, hắn đối trò chơi này vốn không có hứng thú, lại bị Quý Dũng kéo đến đây, kết quả đào nửa ngày chỉ đào ra được một cái đinh, hắn đã chán lắm rồi.
"Đi đập chứa nước chơi đi, lặn xuống dưới nước thử xem xem!" Tống Ký Ninh đề nghị.
Muốn chơi đương nhiên phải chơi thật kích thích, nước ở đập chứa nước rất sâu, lặn xuống đó tìm báu vật mới thú vị. Bọn họ vốn dĩ đã chán lắm rồi, lại định đến đập chứa nước tạc cá, quả thật là một công đôi việc.
Hôm nay đã muộn, vì thế đám trẻ bàn bạc là hôm sau sẽ đến đập nước chơi.
Khi Quý Lão Căn từ ngoài ruộng trở về, nghe láng giềng nói chuyện phiếm, nói một đám trẻ con chơi truy tìm báu vật, kết quả là đào nửa ngày chỉ được một đống đinh ốc, miếng sắt, mấy người lớn đều cười ha ha, không để trong lòng.
Quý Lão Căn hỏi vài câu, nghe nói cháu ông Quý Chuyên cũng tham gia, mừng rỡ cười không ngớt. Duyên Duyên vẫn luôn rất thụ động, lại hiểu chuyện, cả nhà họ đều mong Duyên Duyên sẽ vui vẻ hơn, giống như mấy đứa trẻ bình thường vô ưu vô lự.
Khi Quý Chuyên về đến nhà, Quý Lão Căn vui cười hớn hở hỏi: "Duyên Duyên, hôm nay bảo bối đào được cái gì thế?"
Quý Chuyên biết rõ ông nỗi quan tâm mình, anh giả thành bộ dàng của mấy đứa nhóc, ưỡn ngực nói: "Ông nội cứ chờ đi, con nhất định sẽ đào được một đống vàng cho ông!"
"Ai da Duyên Duyên nhà ta hiếu thảo quá, ông nỗi chờ con đào vàng cho ông nội nha! Ha ha ha ha......"
Buổi tối khi Quý Kiến Quốc và Lý Thư Lan về nhà, nghe thấy con trai đang chơi tìm báu vật, cũng ngồi cười ngặt nghẽo không ngừng. Quý Chuyên làm bộ không hiểu bọn họ cười cái gì, nghiêm túc nói: "Mọi người cứ chờ con đi, con nhất định sẽ đào ra báu vật, đến lúc đó con sẽ nuôi mọi người, không để mọi người phải làm lụng vất vả nữa!"
Công việc của Lý Thư Lan còn được, còn Quý Kiến Quốc phải làm việc ở xưởng đồ tể, Quý Chuyên lại không nỡ khuyên ông bỏ việc được. Bởi dù sao thì Quý Kiến Quốc cũng không quen với việc đấy, làm rất vất vả. Còn có ông nội thì tuổi cũng đã lớn, anh không nỡ để ông cực nhọc phơi nắng phơi sương trên đồng.
Đương nhiên mấy lời này không thể nói ra, có nhà ai mà không cần phải làm ruộng, nói lời này chính là đang thiếu đánh!
Anh định chờ mình lớn hơn một chút, sẽ nghĩ cách kiếm tiền nuôi gia đình, không để người nhà phải vất vả như thế nữa.
Cái máy thăm dò kim loại mà Quý Chuyên làm ra, người nhà đương nhiên cũng biết. Do cái máy bịt kín mít nên bọn họ chỉ cho là cây gậy bình thường, không phát hiện ra cái radio mà nhà mình quý trọng nhất chỉ còn lại cái vỏ rỗng.
Buổi sáng ngày hôm sau, Quý Kiến Quốc đột nhiên có hứng lên, muốn mang Quý Chuyên đi ra nông trường chơi, sáng sớm đã kéo anh ra khỏi giường rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.