Quyển 7 - Chương 802: 36 phương
Sa Mạc
13/01/2014
Sở Hoan không hiểu nhiều về Thái Bình đạo, nghe La Đa giải thích nhiều như vậy, lại cảm thấy càng mơ hồ hơn, ngạc nhiên nói:
- Tiểu tộc thế gia?
La Đa gật đầu nói:
- Đúng vậy. Lão tử lập ra Đạo giáo, Thái Bình đạo đời sau chỉ là một trong những Đạo Môn, hai môn phái Đạo Môn sớm nhất, một là Ngũ Đấu Mễ đạo, còn lại là Thái Bình đạo. Bất luận là Ngũ Đấu Mễ đạo hay Thái Bình đạo mặc dù môn đồ đa phần là lão bách tính bình thường, nhưng nếu họ muốn sinh tồn thì nhất định phải có sự ủng hộ của môn đồ thế gia, năm xưa Ngũ Đấu Mễ giáo trong thời kỳ thịnh vượng ở Đông Tấn, có nhiều sự ủng hộ của đại tộc thế gia, Lang Gia Vương thị, Trần quận Tạ thị, Đan Dương Hứa thị, Đông Hải Bảo thị, lúc đó đều là những danh môn vọng tộc, hơn nữa bọn họ đều là môn đồ của Ngũ Đấu Mễ đạo, có sự ủng hộ của những đại tộc thế gia này, Ngũ Đấu Mễ giáo phát triển rất hưng thịnh, sau đó Thái Bình giáo xuất hiện, thành lập Cự Lộc Trần Giác, đạo chỉ của Thái Bình đạo và Ngũ Đấu Mễ đạo hoàn toàn không giống nhau, từ khi mới thành lập Thái Bình Đạo đã chống đối triều đình, ở thế đối nghịch với triều đình, cho nên khi bắt đầu chỉ nhận được sự ủng hộ của những người dân thường khổ cực, nhưng cùng với sự lớn mạnh của Thái Bình đạo, hơn nữa ngoài việc đạo chỉ của bọn họ nhanh chóng được những tiểu tộc thế gia tiếp nhận ra, đợi sau khi Thái Bình đạo bị xóa sổ, thực tế là lúc đó đã có rất nhiều tiểu tộc thế gia trở thành tín đồ của Thái Bình đạo.
Sở Hoan không biết là nội tình bên trong lại có nhiều liên hệ như vậy, nghe La Đa nói nhiều như vậy có vẻ rất hiểu rõ về Thái Bình đạo, cảm thấy ngày càng hiếu kỳ về thân phận của y.
- Vì sao tiểu tộc thế gia sẽ trở thành đạo đồ của Thái Bình đạo?
Sở Hoan hơi trầm ngâm, cuối cùng mở miệng hỏi.
La Đa nói:
- Tiểu tộc thế gia không thể sánh với hào môn vọng tộc, bọn họ luôn bị hào môn vọng tộc chèn ép, hơn nữa lúc nào cũng có nguy cơ bị đám hào môn thâu tóm nuốt gọn. Hào môn thế gia giao thiệp rộng, thực lực hùng hậu, những tiểu tộc thế gia kia tuyệt đối không thể sánh được, hào môn vọng tộc muốn mở rộng thế lực của mình, đương nhiên sẽ hạ thủ với các tiểu tộc thế gia, hơn nữa lúc đó, thiên hạ hỗn loạn, cường đạo như mây, hào môn thế gia nhiều người nhiều của, có thể thông qua tài lực cùng uy vọng của mình có thể chiêu binh mãi mã, bảo vệ gia tư, những tiểu tộc thế gia lại không có tài lực và uy vọng như vậy, rất nhiều tiểu tộc thế gia bị cường đạo cướp sạch, của cải không còn một chút gì, cái lưu lại chỉ là tôn nghiêm của thế gia mà thôi, mà trong cái thời kỳ đó, Thái Bình đạo nổi lên, truyền bá khắp nơi, muốn thành lập thế giới của Thái Bình đạo, có đủ sức hấp dẫn đối với những tiểu tộc thế gia kia, hơn nữa mặc dù Thái Bình đạo lúc đầu chỉ có nền tảng là lão bách tính, nhưng việc mấy chục vạn đạo khởi sự, nếu không có sự ủng hộ, Thái Bình đạo sao có thể gây ra một sóng gió lớn như vậy? Thái Bình đạo có trăm vạn người, phân ra 36 phương, trong đó tiểu tộc thế gia có vị trí rất quan trọng.
Sở hoan hơi trầm ngâm, cuối cùng hỏi:
- La đại ca, ý của huynh có phải là muốn nói, Thiên Môn đạo của ngày hôm nay, và Thái Bình đạo ngày trước, có liên quan mật thiết với nhau?
La Đa hỏi ngược lại:
- Sở huynh đệ, ngươi không cảm thấy Thiên Môn đạo phất lên quá nhanh sao?
Sở Hoan gật đầu:
- Đúng vậy.
Ngừng một chút, mới nói:
- Sự lan rộng của Thiên Môn đạo không những nhanh mà còn vượt qua cả dự đoán của ta, là sự nghiêm mật của bọn họ, lúc trước tiểu đệ cũng không hiểu biết nhiều về Thiên Môn đạo, nhưng lần này vào đến trong động...!
- Đây gọi là Tiềm Long quật!
Không đợi Sở Hoan nói xong, La Đã đã giải thích.
- Tiềm Long quật?
Sở Hoan nghe thấy cái tên này, lập tức cảm giác chỗ này có chút không tầm thường, cũng không lập tức hỏi, chỉ nói tiếp:
- Lần này đến đây, tiểu đệ mới cảm giác được, bọn họ hành sự vô cùng nghiêm mật, ngay ngắn trật tự, căn bản không phải là một đám ô hợp. Thiên Môn đạo nhanh chóng phát triển, hơn nữa còn có thể có một tổ chức nghiêm mật thế này, thật sự khiến tiểu đệ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
La Đa gật đầu nói:
- Sở huynh đệ có thể phát hiện như vậy, đã rất khá rồi. Ta với ngươi đề cập đến Thái Bình đạo, đạo lý rất đơn giản, Thái Bình đạo mặc dù bị diệt, trăm vạn đạo chúng của Thái Bình đạo mặc dù cuối cùng sụp đổ nhưng lý tưởng của Thái Bình đạo với Trương Giác lại chưa bao giờ bị dập tắt, cho đến giờ phút này, lý tưởng năm xưa của y vẫn được người truyền lại.
Sở Hoan lập tức nói:
- Theo như lời La đại ca nói, có phải là tiểu tộc thế gia lúc đầu gia nhập Thái Bình đạo.
La Đa ha ha cười nói:
- Đúng vậy, Sở huynh đệ quả nhiên thông minh.
Y trong này cười rất tự nhiên, tựa hồ cũng không sợ bị người ở phía ngoài nghe thấy, hoặc là có thể nói y hiểu rất rõ nơi này, biết rõ cho dù cười to ở đây, cũng sẽ không có người biết.
- Ta tốn rất nhiều công sức, cuối cùng cũng tìm ra một bí mật lớn liên quan đến Thái Bình đạo.
La Đa cười hắc hắc nói:
- Sở huynh đệ, ngươi biết vì sao Trương Giác chết không?
Sở hoan nghĩ nghĩ, lắc đầu.
- Y là bởi vì bệnh mà chết.
La Đa giải thích thêm:
- Nhưng trước khi chết, y cũng đã an bài kỹ.
- An bài?
- Lý tưởng lớn nhất của Trương Giác khi còn sống là muốn xây dựng thế giới Thái Bình.
La Đa chậm rãi nói:
- Nhưng muốn thành lập một thế giới thái bình hưng thịnh, bước đầu tiên là phải lật đổ đế quốc Hán, trên thực tế bước đầu tiên này, Trương Giác đã làm được, y thống lĩnh quân khăn vàng, trên thực tế đã trực tiếp đưa Đông Hán đi đến diệt vong. Chỉ là Trương Giác trước khi chết đã thấy rõ thế cục thiên hạ tuy Đông Hán bị diệt, nhưng thiên hạ vẫn chia năm xẻ bảy, quần hùng cắt cứ, hơn nữa các chư hầu cũng chuẩn bị binh lính, lấy cớ đã bình ổn định loạn khăn vàng, trắng trợn phát triển thực lực, độc bá một phương, làm cho dân chúng thiên hạ vẫn lầm than, khác xa với mong ước thiên hạ thái bình của Trương Giác, khi đó y cũng đã thấy rõ, muốn thành lập thái bình thịnh thế, tuyệt không phải dễ dàng như y tưởng tượng ... Y biết rõ lúc đó thái bình thịnh thế tuyệt đối không có cơ
hội đạt được, nhưng y đến lúc chết cũng chưa từng từ bỏ lý tưởng của mình, cho nên y kỳ vọng hậu nhân của y có thể chờ đợi thời cơ, một ngày kia hoàn thành nguyện vọng của y. Người trong thiên hạ không ai biết, trước khi Trương Giác chết, triệu tập ba mươi sáu tín đồ trung thành, là ba mươi sáu người, hợp thành ba mươi sáu phương Thái Bình đạo, bọn họ đối với Trương Giác kính như cha mẹ, hơn nữa ý chí cứng cỏi, là ba mươi sáu người Trương Giác tín nhiệm nhất.
Trong lòng Sở Hoan quả thật có chút kích động, hiểu biết của hắn đối với Thái Bình đạo và Thiên Môn đạo có hạn, nhưng giờ khắc này, hắn lại cảm giác bên trong lời kể của La Đa, trước mắt đã bắt đầu rộng mở ..., hơn nữa tựa hồ sắp được biết một chuyện lớn.
- Kỳ thật lúc đó, Thái Bình đạo đã ở thế nguy, chư hầu các nơi bao vây chặn đánh, Thái Bình đạo chúng lần lượt bại trận.
La Đa thần sắc nghiêm nghị:
- Trương Giác triệu tập ba mươi sáu thân tín thề sống chết thuần phục, lệnh cho bọn họ đi trốn, bảo tồn thực lực, mưu đồ Đông Sơn tái khởi, ba mươi sáu người này lập huyết thệ với Trương Giác tuyên thệ một ngày kia, nhất định sẽ Đông Sơn tái khởi, hoàn thành tâm nguyện xây dựng một thế giới thái bình của Trương Giác. Trương Giác phân phát mỗi người một số tiền lớn, mà ba mươi sáu người này, bản thân đều xuất thân từ ba mươi sáu gia tiểu thế gia vọng tộc, nghe nói lúc ấy ba mươi sáu người lập trọng thề, tuyệt không phản Thái Bình, nhưng nếu có một nhà trong lòng còn có dị niệm, mỗi người có thể chém chết.
- Sau đó ba mươi sáu người đều đi trốn, sau khi Thái Bình đạo bị diệt, triều đình Lịch Đại cũng tìm dư đảng Thái Bình đạo, nhổ cỏ phải tận gốc, rất nhiều dư đảng thái bình đều bị vướng vào tai họa ngập đầu, nhưng ba mươi sáu nhà che dấu rất kín, truyền từ đời này sang đời khác.
La Đa chậm rãi nói:
- Cho đến ngày nay, ba mươi sáu nhà cũng không biết vị trí chính xác từng người, cũng không biết tình hình từng người, vật duy nhất có thể chứng minh thân phận của mình của bọn họ, chính là ba mươi sáu phương lệnh năm đó Trương Giác phân phát cho bọn họ, ba mươi sáu phương lệnh cũng là truyền từ đời này sang đời khác, tuy ba mươi sáu nhà này ở bốn phương, thế nhưng mà hậu nhân bọn họ một mực tuân theo lời dặn dò của tổ tiên, chuẩn bị thời khắc một ngày kia có thể chấn hưng Thái Bình đạo, hoàn thành lý tưởng Trương Giác xây dựng một thế giới thái bình.
Sở hoan hít sâu một hơi, đến lúc này hắn mới biết được, cho tới bây giờ Thái Bình đạo chưa bao giờ chính thức diệt vong.
- La đại ca biết rõ ba mươi sáu nhà đó là ba mươi sáu nhà nào?
Sở hoan hỏi.
La Đa cười hắc hắc nói:
- Đương nhiên không thể biết rõ. Bọn họ che dấu nhiều năm, ngay cả bọn họ cũng không biết rõ tình hình đối phương, làm sao ta có thể biết được? Nhưng mà năm đó Thái Bình đạo bị quan phủ trấn áp, cũng bị giội tận nước bẩn, người trong thiên hạ đều coi Thái Bình đạo là mê hoặc là tà đạo, ba mươi sáu phương cho dù muốn phục hưng Thái Bình đạo, lại không thể đánh ra cờ hiệu Thái Bình đạo.
- Cho nên bọn họ đánh ra cờ hiệu Thiên Môn đạo?
Sở hoan cau mày nói:
- Loạn hôm nay của Thiên Môn đạo, có quan hệ với ba mươi sáu nhà?
La Đa nghĩ nghĩ, cuối cùng nói:
- Ba mươi sáu nhà từ cuối thời Đông Hán đến nay, đã tích góp nền tảng chắc chắn, chỉ cần động lên..., sóng gió gây ra tuyệt đối không nhỏ, nhưng năm xưa Thái Bình đạo thảm bại, thế nhân đều hiểu, bọn họ đương nhiên cũng biết, không nắm chắc phần thắng, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ. Tuy nhiên sau khi Thái Bình đạo bị diệt, bất luận là thời kỳ Ngô quốc hay thời kỳ tiền triều đại Hoa, đều mượn cờ hiệu Thái Bình đạo làm kẻ gây loạn, nhưng thực tế là 36 nhà này từ trước đến nay đều không tham gia. Năm xưa Thái Bình đạo một thời cực thịnh, môn đồ rất nhiều, ngoài 36 người kế thừa mà Trương Giới chỉ định ra, đương nhiên còn có rất nhiều hậu nhân của những môn đồ khác muốn phục hưng Thái Bình đạo.... chỉ có điều mấy lần trước Thái Bình đạo khởi sự đều bị dập tắt nhanh chóng, chỉ là lần làm loạn này của Thái Bình đạo tuyệt đối không giống những lần trước, theo ta được biết, loạn Thiên Môn của Tần quốc hôm nay, đã có sự tham gia của 36 nhà, một khi bọn họ đã nhúng tay vào, thì những lần khởi loạn trước tuyệt đối không thể sánh được.
Sở hoan nhíu mày.
- Không biết ngươi có biết rằng, nội bộ Thiên Môn đạo phân làm Lục Đạo, là làm vũ khí, thuật, quỷ, kim, ám.
La Đa dừng nhìn trong mắt Sở Hoan:
- Tuy tín đồ Thiên Môn đạo ngày nay đông, nhưng đại bộ phận cũng chỉ là công cụ Thiên Môn đạo lợi dụng làm loạn mà thôi, đệ tử chính thức của Thiên Môn, chỉ là đệ tử bên trong của Lục Đạo, mà năm đó Trương Giác chỉ định ba mươi sáu người thừa kế, đã có không ít người gia nhập vào Thiên Môn Lục Đạo.
Sở hoan khẽ giật mình, hỏi:
- Ý La đại ca muốn nói, chỉ có đệ tử ba mươi sáu nhà trong tay nắm ba mươi sáu phương lệnh, mới có tư cách gia nhập vào trong Thiên Môn Lục Đạo?
Lần này hắn cùng La Đa nói chuyện, sương mù trong lòng tiêu tán không ít, vốn dĩ không biết gì về Thiên Môn đạo, lúc này đã hiểu ra rất nhiều, lúc trước biết rõ Thiên Môn đạo có cái "Thuật đạo", lúc này mới hiểu rõ, Thiên Môn đạo không chỉ có "Thuật đạo", còn có năm đạo khác, hợp thành Thiên Môn Lục Đạo.
- Tiểu tộc thế gia?
La Đa gật đầu nói:
- Đúng vậy. Lão tử lập ra Đạo giáo, Thái Bình đạo đời sau chỉ là một trong những Đạo Môn, hai môn phái Đạo Môn sớm nhất, một là Ngũ Đấu Mễ đạo, còn lại là Thái Bình đạo. Bất luận là Ngũ Đấu Mễ đạo hay Thái Bình đạo mặc dù môn đồ đa phần là lão bách tính bình thường, nhưng nếu họ muốn sinh tồn thì nhất định phải có sự ủng hộ của môn đồ thế gia, năm xưa Ngũ Đấu Mễ giáo trong thời kỳ thịnh vượng ở Đông Tấn, có nhiều sự ủng hộ của đại tộc thế gia, Lang Gia Vương thị, Trần quận Tạ thị, Đan Dương Hứa thị, Đông Hải Bảo thị, lúc đó đều là những danh môn vọng tộc, hơn nữa bọn họ đều là môn đồ của Ngũ Đấu Mễ đạo, có sự ủng hộ của những đại tộc thế gia này, Ngũ Đấu Mễ giáo phát triển rất hưng thịnh, sau đó Thái Bình giáo xuất hiện, thành lập Cự Lộc Trần Giác, đạo chỉ của Thái Bình đạo và Ngũ Đấu Mễ đạo hoàn toàn không giống nhau, từ khi mới thành lập Thái Bình Đạo đã chống đối triều đình, ở thế đối nghịch với triều đình, cho nên khi bắt đầu chỉ nhận được sự ủng hộ của những người dân thường khổ cực, nhưng cùng với sự lớn mạnh của Thái Bình đạo, hơn nữa ngoài việc đạo chỉ của bọn họ nhanh chóng được những tiểu tộc thế gia tiếp nhận ra, đợi sau khi Thái Bình đạo bị xóa sổ, thực tế là lúc đó đã có rất nhiều tiểu tộc thế gia trở thành tín đồ của Thái Bình đạo.
Sở Hoan không biết là nội tình bên trong lại có nhiều liên hệ như vậy, nghe La Đa nói nhiều như vậy có vẻ rất hiểu rõ về Thái Bình đạo, cảm thấy ngày càng hiếu kỳ về thân phận của y.
- Vì sao tiểu tộc thế gia sẽ trở thành đạo đồ của Thái Bình đạo?
Sở Hoan hơi trầm ngâm, cuối cùng mở miệng hỏi.
La Đa nói:
- Tiểu tộc thế gia không thể sánh với hào môn vọng tộc, bọn họ luôn bị hào môn vọng tộc chèn ép, hơn nữa lúc nào cũng có nguy cơ bị đám hào môn thâu tóm nuốt gọn. Hào môn thế gia giao thiệp rộng, thực lực hùng hậu, những tiểu tộc thế gia kia tuyệt đối không thể sánh được, hào môn vọng tộc muốn mở rộng thế lực của mình, đương nhiên sẽ hạ thủ với các tiểu tộc thế gia, hơn nữa lúc đó, thiên hạ hỗn loạn, cường đạo như mây, hào môn thế gia nhiều người nhiều của, có thể thông qua tài lực cùng uy vọng của mình có thể chiêu binh mãi mã, bảo vệ gia tư, những tiểu tộc thế gia lại không có tài lực và uy vọng như vậy, rất nhiều tiểu tộc thế gia bị cường đạo cướp sạch, của cải không còn một chút gì, cái lưu lại chỉ là tôn nghiêm của thế gia mà thôi, mà trong cái thời kỳ đó, Thái Bình đạo nổi lên, truyền bá khắp nơi, muốn thành lập thế giới của Thái Bình đạo, có đủ sức hấp dẫn đối với những tiểu tộc thế gia kia, hơn nữa mặc dù Thái Bình đạo lúc đầu chỉ có nền tảng là lão bách tính, nhưng việc mấy chục vạn đạo khởi sự, nếu không có sự ủng hộ, Thái Bình đạo sao có thể gây ra một sóng gió lớn như vậy? Thái Bình đạo có trăm vạn người, phân ra 36 phương, trong đó tiểu tộc thế gia có vị trí rất quan trọng.
Sở hoan hơi trầm ngâm, cuối cùng hỏi:
- La đại ca, ý của huynh có phải là muốn nói, Thiên Môn đạo của ngày hôm nay, và Thái Bình đạo ngày trước, có liên quan mật thiết với nhau?
La Đa hỏi ngược lại:
- Sở huynh đệ, ngươi không cảm thấy Thiên Môn đạo phất lên quá nhanh sao?
Sở Hoan gật đầu:
- Đúng vậy.
Ngừng một chút, mới nói:
- Sự lan rộng của Thiên Môn đạo không những nhanh mà còn vượt qua cả dự đoán của ta, là sự nghiêm mật của bọn họ, lúc trước tiểu đệ cũng không hiểu biết nhiều về Thiên Môn đạo, nhưng lần này vào đến trong động...!
- Đây gọi là Tiềm Long quật!
Không đợi Sở Hoan nói xong, La Đã đã giải thích.
- Tiềm Long quật?
Sở Hoan nghe thấy cái tên này, lập tức cảm giác chỗ này có chút không tầm thường, cũng không lập tức hỏi, chỉ nói tiếp:
- Lần này đến đây, tiểu đệ mới cảm giác được, bọn họ hành sự vô cùng nghiêm mật, ngay ngắn trật tự, căn bản không phải là một đám ô hợp. Thiên Môn đạo nhanh chóng phát triển, hơn nữa còn có thể có một tổ chức nghiêm mật thế này, thật sự khiến tiểu đệ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
La Đa gật đầu nói:
- Sở huynh đệ có thể phát hiện như vậy, đã rất khá rồi. Ta với ngươi đề cập đến Thái Bình đạo, đạo lý rất đơn giản, Thái Bình đạo mặc dù bị diệt, trăm vạn đạo chúng của Thái Bình đạo mặc dù cuối cùng sụp đổ nhưng lý tưởng của Thái Bình đạo với Trương Giác lại chưa bao giờ bị dập tắt, cho đến giờ phút này, lý tưởng năm xưa của y vẫn được người truyền lại.
Sở Hoan lập tức nói:
- Theo như lời La đại ca nói, có phải là tiểu tộc thế gia lúc đầu gia nhập Thái Bình đạo.
La Đa ha ha cười nói:
- Đúng vậy, Sở huynh đệ quả nhiên thông minh.
Y trong này cười rất tự nhiên, tựa hồ cũng không sợ bị người ở phía ngoài nghe thấy, hoặc là có thể nói y hiểu rất rõ nơi này, biết rõ cho dù cười to ở đây, cũng sẽ không có người biết.
- Ta tốn rất nhiều công sức, cuối cùng cũng tìm ra một bí mật lớn liên quan đến Thái Bình đạo.
La Đa cười hắc hắc nói:
- Sở huynh đệ, ngươi biết vì sao Trương Giác chết không?
Sở hoan nghĩ nghĩ, lắc đầu.
- Y là bởi vì bệnh mà chết.
La Đa giải thích thêm:
- Nhưng trước khi chết, y cũng đã an bài kỹ.
- An bài?
- Lý tưởng lớn nhất của Trương Giác khi còn sống là muốn xây dựng thế giới Thái Bình.
La Đa chậm rãi nói:
- Nhưng muốn thành lập một thế giới thái bình hưng thịnh, bước đầu tiên là phải lật đổ đế quốc Hán, trên thực tế bước đầu tiên này, Trương Giác đã làm được, y thống lĩnh quân khăn vàng, trên thực tế đã trực tiếp đưa Đông Hán đi đến diệt vong. Chỉ là Trương Giác trước khi chết đã thấy rõ thế cục thiên hạ tuy Đông Hán bị diệt, nhưng thiên hạ vẫn chia năm xẻ bảy, quần hùng cắt cứ, hơn nữa các chư hầu cũng chuẩn bị binh lính, lấy cớ đã bình ổn định loạn khăn vàng, trắng trợn phát triển thực lực, độc bá một phương, làm cho dân chúng thiên hạ vẫn lầm than, khác xa với mong ước thiên hạ thái bình của Trương Giác, khi đó y cũng đã thấy rõ, muốn thành lập thái bình thịnh thế, tuyệt không phải dễ dàng như y tưởng tượng ... Y biết rõ lúc đó thái bình thịnh thế tuyệt đối không có cơ
hội đạt được, nhưng y đến lúc chết cũng chưa từng từ bỏ lý tưởng của mình, cho nên y kỳ vọng hậu nhân của y có thể chờ đợi thời cơ, một ngày kia hoàn thành nguyện vọng của y. Người trong thiên hạ không ai biết, trước khi Trương Giác chết, triệu tập ba mươi sáu tín đồ trung thành, là ba mươi sáu người, hợp thành ba mươi sáu phương Thái Bình đạo, bọn họ đối với Trương Giác kính như cha mẹ, hơn nữa ý chí cứng cỏi, là ba mươi sáu người Trương Giác tín nhiệm nhất.
Trong lòng Sở Hoan quả thật có chút kích động, hiểu biết của hắn đối với Thái Bình đạo và Thiên Môn đạo có hạn, nhưng giờ khắc này, hắn lại cảm giác bên trong lời kể của La Đa, trước mắt đã bắt đầu rộng mở ..., hơn nữa tựa hồ sắp được biết một chuyện lớn.
- Kỳ thật lúc đó, Thái Bình đạo đã ở thế nguy, chư hầu các nơi bao vây chặn đánh, Thái Bình đạo chúng lần lượt bại trận.
La Đa thần sắc nghiêm nghị:
- Trương Giác triệu tập ba mươi sáu thân tín thề sống chết thuần phục, lệnh cho bọn họ đi trốn, bảo tồn thực lực, mưu đồ Đông Sơn tái khởi, ba mươi sáu người này lập huyết thệ với Trương Giác tuyên thệ một ngày kia, nhất định sẽ Đông Sơn tái khởi, hoàn thành tâm nguyện xây dựng một thế giới thái bình của Trương Giác. Trương Giác phân phát mỗi người một số tiền lớn, mà ba mươi sáu người này, bản thân đều xuất thân từ ba mươi sáu gia tiểu thế gia vọng tộc, nghe nói lúc ấy ba mươi sáu người lập trọng thề, tuyệt không phản Thái Bình, nhưng nếu có một nhà trong lòng còn có dị niệm, mỗi người có thể chém chết.
- Sau đó ba mươi sáu người đều đi trốn, sau khi Thái Bình đạo bị diệt, triều đình Lịch Đại cũng tìm dư đảng Thái Bình đạo, nhổ cỏ phải tận gốc, rất nhiều dư đảng thái bình đều bị vướng vào tai họa ngập đầu, nhưng ba mươi sáu nhà che dấu rất kín, truyền từ đời này sang đời khác.
La Đa chậm rãi nói:
- Cho đến ngày nay, ba mươi sáu nhà cũng không biết vị trí chính xác từng người, cũng không biết tình hình từng người, vật duy nhất có thể chứng minh thân phận của mình của bọn họ, chính là ba mươi sáu phương lệnh năm đó Trương Giác phân phát cho bọn họ, ba mươi sáu phương lệnh cũng là truyền từ đời này sang đời khác, tuy ba mươi sáu nhà này ở bốn phương, thế nhưng mà hậu nhân bọn họ một mực tuân theo lời dặn dò của tổ tiên, chuẩn bị thời khắc một ngày kia có thể chấn hưng Thái Bình đạo, hoàn thành lý tưởng Trương Giác xây dựng một thế giới thái bình.
Sở hoan hít sâu một hơi, đến lúc này hắn mới biết được, cho tới bây giờ Thái Bình đạo chưa bao giờ chính thức diệt vong.
- La đại ca biết rõ ba mươi sáu nhà đó là ba mươi sáu nhà nào?
Sở hoan hỏi.
La Đa cười hắc hắc nói:
- Đương nhiên không thể biết rõ. Bọn họ che dấu nhiều năm, ngay cả bọn họ cũng không biết rõ tình hình đối phương, làm sao ta có thể biết được? Nhưng mà năm đó Thái Bình đạo bị quan phủ trấn áp, cũng bị giội tận nước bẩn, người trong thiên hạ đều coi Thái Bình đạo là mê hoặc là tà đạo, ba mươi sáu phương cho dù muốn phục hưng Thái Bình đạo, lại không thể đánh ra cờ hiệu Thái Bình đạo.
- Cho nên bọn họ đánh ra cờ hiệu Thiên Môn đạo?
Sở hoan cau mày nói:
- Loạn hôm nay của Thiên Môn đạo, có quan hệ với ba mươi sáu nhà?
La Đa nghĩ nghĩ, cuối cùng nói:
- Ba mươi sáu nhà từ cuối thời Đông Hán đến nay, đã tích góp nền tảng chắc chắn, chỉ cần động lên..., sóng gió gây ra tuyệt đối không nhỏ, nhưng năm xưa Thái Bình đạo thảm bại, thế nhân đều hiểu, bọn họ đương nhiên cũng biết, không nắm chắc phần thắng, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ. Tuy nhiên sau khi Thái Bình đạo bị diệt, bất luận là thời kỳ Ngô quốc hay thời kỳ tiền triều đại Hoa, đều mượn cờ hiệu Thái Bình đạo làm kẻ gây loạn, nhưng thực tế là 36 nhà này từ trước đến nay đều không tham gia. Năm xưa Thái Bình đạo một thời cực thịnh, môn đồ rất nhiều, ngoài 36 người kế thừa mà Trương Giới chỉ định ra, đương nhiên còn có rất nhiều hậu nhân của những môn đồ khác muốn phục hưng Thái Bình đạo.... chỉ có điều mấy lần trước Thái Bình đạo khởi sự đều bị dập tắt nhanh chóng, chỉ là lần làm loạn này của Thái Bình đạo tuyệt đối không giống những lần trước, theo ta được biết, loạn Thiên Môn của Tần quốc hôm nay, đã có sự tham gia của 36 nhà, một khi bọn họ đã nhúng tay vào, thì những lần khởi loạn trước tuyệt đối không thể sánh được.
Sở hoan nhíu mày.
- Không biết ngươi có biết rằng, nội bộ Thiên Môn đạo phân làm Lục Đạo, là làm vũ khí, thuật, quỷ, kim, ám.
La Đa dừng nhìn trong mắt Sở Hoan:
- Tuy tín đồ Thiên Môn đạo ngày nay đông, nhưng đại bộ phận cũng chỉ là công cụ Thiên Môn đạo lợi dụng làm loạn mà thôi, đệ tử chính thức của Thiên Môn, chỉ là đệ tử bên trong của Lục Đạo, mà năm đó Trương Giác chỉ định ba mươi sáu người thừa kế, đã có không ít người gia nhập vào Thiên Môn Lục Đạo.
Sở hoan khẽ giật mình, hỏi:
- Ý La đại ca muốn nói, chỉ có đệ tử ba mươi sáu nhà trong tay nắm ba mươi sáu phương lệnh, mới có tư cách gia nhập vào trong Thiên Môn Lục Đạo?
Lần này hắn cùng La Đa nói chuyện, sương mù trong lòng tiêu tán không ít, vốn dĩ không biết gì về Thiên Môn đạo, lúc này đã hiểu ra rất nhiều, lúc trước biết rõ Thiên Môn đạo có cái "Thuật đạo", lúc này mới hiểu rõ, Thiên Môn đạo không chỉ có "Thuật đạo", còn có năm đạo khác, hợp thành Thiên Môn Lục Đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.