Quyển 7 - Chương 812: Sinh Tử Bạc
Sa Mạc
13/01/2014
Thần Y Giáo uy hơi trầm ngâm, cuối cùng nói:
- Chúng ta đã xác định thời gian hành động, vừa rồi đại nhân hỏi chúng ta tại sao phải đi giày lục? Đại nhân có chỗ không biết, chúng ta từ kinh thành đến Thái Nguyên, trên đường đều cải trang, đương nhiên sẽ không mang giày, nhưng mà chỉ cần xác định sẽ hành động, theo quy định của chúng ta, liền phải đổi thành giày của mình, đây cũng là để uy hiếp kẻ khác.
Sở Hoan hơi gật đầu, trong lòng nghĩ việc này cũng có vẻ đúng, vẻ ngoài Thần Y vệ bên ngoài rất có ấn tượng, người bình thường chỉ cần nhìn thấy họ thì khí thế cũng bị yếu đi vài phần.
- Đêm hôm đó, chúng ta đều đã trang bị tốt chỉ cần đợi thời cơ là sẽ hành động.
Thần Y Giáo úy y giọng rất khẽ:
- Vốn dĩ theo bố trí, phải bắt Hoàng Thiên Dịch, hẳn là không có sơ suất nào, nhưng...hai giờ trước khi hành động, Xà Bách hộ lại muốn đi gặp Viên Sùng Thượng.
Sở Hoan nhíu mày:
- Trước khi các người hành động, Viên Sùng Thượng có biết không?
Thần Y Giáo úy nói:
- Xà Bách hộ làm việc xưa nay đều vô cùng chu đáo cẩn thận, mặc dù kế hoạch bắt giữ của chúng ta không có sơ hở, nhưng Xà Bách hộ nghĩ đi nghĩ lại, lại cảm thấy nếu đi tìm Viên Sùng Thượng thì sự việc sẽ càng hoàn hảo hơn.
- Theo điều tra của ta, Hoàng Thiên Dịch nuôi rất nhiều môn khách ở An Ấp, Hoàng gia phủ đệ chia làm ba viện, hai bên đông tây và ở giữa.
Thần Y Giáo úy nói:
- Thêm ba điện, diện tích đất chiếm rất lớn, mà y lại nuôi môn khách, liền có không ít người ở hai viện đông tây, ở thành Thái Nguyên, Hoàng gia có “Anh hùng quán” là nơi chuyên để các môn khách ăn uống, nhưng cách Hoàng phủ khá xa, Hoàng Thiên Dịch rất xem trọng sự an toàn của mình, không những bố trí rất nhiều hộ vệ bảo vệ trong phủ đệ, mà còn lựa chọn cao thủ trong môn khách ở tại hai viện đông tây, một khi có biến, có thể trợ giúp kịp thời...!
- Ta hiểu rồi.
Sở Hoan khẽ gật đầu.
- Các ngươi mặc dù kế hoạch chu đáo, nhưng Xà Bách hộ lo lắng sẽ có việc ngoài ý muốn, cho nên mới chuẩn bị đi tìm Viên Sùng Thượng, song kiếm hợp bích!
Thần Y Giáo úy gật đầu nói:
- Đúng là như vậy. Nếu như không có đám cao thủ ở hai viện đông tây, kế hoạch của chúng ta sẽ không có biến, nhưng mà Xà Bách hộ lo lắng cho chúng ta nên đi thông báo trước cho Viên Sùng Thượng, nếu như thật sự có sơ suất, bị Hoàng gia chiếm được ưu thế, vậy thế cục sẽ rất bất lợi cho quan phủ. Sau khi Xà Bách hộ sắp tìm được Viên Sùng Thượng, hẹn định thời gian hành động, chúng ta hành động trước, bất luận thành hay không thành, Viên Sùng Thượng dẫn đầu Cấm Vệ quân của y tùy cơ bao vây Hoàng phủ, một lưới bắt tất cả những người ở ba viện. Xà Bách hộ cảm thấy như vậy mới thật sự là không chút sơ hở, cuối cùng Kê Bách hộ cũng đồng ý đi tìm Viên Sùng Thượng trước, hẹn thời gian, hành động lại.
Trong mắt Sở Hoan lóe lên hào quang cổ quái.
Trong khi Viên Sùng Thượng trình báo tấu chương cho Hoàng đế, nói rõ ràng, trước khi Thần Y vệ hành động, vị Tổng đốc đại nhân này không biết gì cả, theo cách nói của Viên Sùng Thượng, y biết Thần Y vệ xuất hiện ở Thái Nguyên, là bởi vì trước cửa Tổng đốc phủ xuất hiện một bọc đồ.
Trong cái bọc đó có hai đầu người, còn có hai cái lệnh bài chứng minh thân phận Thần Y của họ.
Ngoài ra, còn có một phong thư.
“Hôn quân bất nhân, trời xanh không yên, Thần Y chó săn, vào hết U Minh!”
Đây là mấy chữ viết trong bao thư, Hoàng đế cũng như vậy mà đoán được, 10 tên Thần Y vệ mà ngài phái đi đều bị giết sạch.
Với tư cách là thủ lĩnh, hai tên Thần Y bị gửi thủ cấp về, mười tên Giáo úy Thần Y đương nhiên không có khả năng thoát khỏi đại nạn.
Nhưng từ lời kể của Thần Y Giáo úy, Viên Sùng Thượng rõ ràng là nói dối, nếu như quả thật trước khi hành động Xà Bách hộ thật sự đi tìm Viên Sùng Thượng, vậy thì tấu chương mà Viên Sùng Thượng tấu lên Hoàng đế đương nhiên là có vấn đề lớn.
- Xà Bách hộ dẫn theo một gã huynh đệ cùng nhau đi tới.
Thần Y Giáo uy nhớ lại:
- Lúc bọn họ trở lại, cách thời gian chúng ta xuất phát không đến thời gian nửa nén hương.
Sở Hoan lập tức hỏi:
- Xà Bách Hộ có từng nói qua là gặp được Viên Sùng Thượng không?
- Có gặp!
Thần Y Giáo úy khẳng định:
- Xà Bách hộ và Viên Sùng Thượng ước định thời gian, cho nên chúng ta bên này không thể có chút sai lầm, càng không thể lỡ thời cơ, chúng ta cách Hoàng phủ không quá gần, cho nên nhằm đảm bảo đúng giờ, chúng đã xuất phát trước một khắc.
Nói đến đây, hai tay gã nắm chặt lại.
Sở Hoan biết, đại sự xảy ra chuyện.
Quả nhiên, Thần Y Giáo úy giọng trầm thấp, kể tiếp:
- Chúng ta phân thành hai đội, Xà Bách hộ mang năm người phía trước, cách nhau một khoảng, Kê Bách hộ dẫn đầu còn lại năm người theo ở phía sau, chính là vì trước sau đều có thể đề phòng. Chúng ta đi cùng Kê Bách hộ, Xà Bách hộ dẫn năm người xuất phát trước, chỉ là bọn họ vừa xuất phát, chúng ta liền nhìn thấy... nhìn thấy hai huynh đệ ngã xuống đất, cùng lúc cũng thấy tiễn bắn lại như mưa từ đằng trước.
Giọng của gã vô cùng trầm tĩnh, nhưng khóe miệng cũng có chút run rẩy:
- Bọn ta biết đã có biến, hai Bách hộ lúc đó tổ chức chúng ta phản kích, nhưng mà, đối phương đã ập đến từ bốn phương tám hướng, hơn nữa cung tiễn bắn ra như mưa, rất nhiều mũi tên còn đốt lửa...!
Sở Hoan thần sắc ngưng trọng, hắn có thể tưởng tượng ra, màn đêm buông xuống, chém giết thảm thiết.
Thần Y vệ rất có danh tiếng, làm cho người khác vừa nghe đến đã sợ mất mật, kẻ dám hạ thủ với đám Thần Y vệ nhất định sẽ không dám coi thường, về nhân số đương nhiên sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối, ngoài ra cũng nhất định phải có những thủ đoạn ứng phó khác.
Đã dám động thủ với đám Thần Y, đương nhiên phải chuẩn bị thỏa đáng.
- Bọn chúng tấn công từ bốn phương tám hướng vây tới tấn công chúng ta, trong đó có không ít cao thủ.
Thần Y Giáo úy giọng nghiêm nghị:
- Chúng ta liều mạng chém giết, Xà Bách hộ biết rõ đối phương đã dám đến, tất có chuẩn bị, chúng ta muốn thắng, tuyệt không có khả năng, hơn nữa, lúc ấy Xà Bách hộ cũng đã nghĩ đến, hành tung chúng ta bí mật, không ai biết được tung tích, nhưng mà vừa đi gặp Viên Sùng Thượng, bước tiếp đã có người đến đánh lén, ngoại trừ Viên Sùng Thượng, tuyệt không có khả năng khác.
Sở Hoan cũng không nói lời nào, chỉ im lặng suy nghĩ.
- Hai vị Bách hộ dẫn đầu chúng ta phản kích, nhưng bọn chúng quá đông, lại nhiều cao thủ, bọn chúng ta từng người ngã xuống, Kê Bách hộ cũng bị trúng ám khí, chết tại chỗ.
Thần Y Giáo úy ngữ khí trầm thấp:
- Đến lúc này, Xà Bách hộ chỉ có thể hạ lệnh, để chúng ta từng người phá vỡ vòng vây, chỉ cần một người phá vòng vây chạy đi báo tin là tốt rồi. Lưu Vân đao trong tay ta đều bị chém gãy rồi, ta chạy đến sân viện, vừa ra đến đó, bị một người bên cạnh đập một quyền trên trán, bất tỉnh nhân sự...!
Thần Y Giáo úy bên cạnh cuối cùng nói:
- Bọn chúng vì muốn đối phó chúng ta, không từ thủ đoạn thâm hiểm nào, cung tiễn, ám khí, thậm chí còn sử dụng mê hương.. Ta trúng mê hương, không biết gì, trước khi mất đi tri giác, thấy Xà Bách hộ một đao chém đứt cổ một tên địch... đợi đến khi tỉnh lại, người đã ở chỗ này!
- Rốt cục kết quả thế nào, chúng ta cũng không rõ lắm.
Người kia tiếp lời:
- Hai người chúng ta bị nhốt ở chỗ này, trước khi gặp đại nhân, không nghe được tin tức gì khác. Nhưng mà... nhưng mà chúng ta cũng biết bọn họ nhất định là lành ít dữ nhiều, những người ở đây thẩm vấn bọn ta mấy lần, nghiêm hình tra tấn, ép hỏi bọn ta tình hình của Thần Y vệ, bọn ta cũng biết những người đó là người của Thiên Môn, sử dụng yêu pháp muốn nghe được một chữ từ miệng chúng ta, thật sự là mở tưởng!
Sở Hoan tin rằng Thần Y vệ ý chí sắt đá, hai người này chân đều bị đánh gãy, toàn thân đều chồng chất vết thương, có thể thấy được là bị dùng hình pháp tàn nhẫn.
- Hai người chúng ta cố gắng sống sót ở đây, chính là chờ đợi phép màu.
Thần Y vệ ngưng mắt nhìn Sở Hoan.
- Viên Sùng Thượng phản bội Thánh thượng, cấu kết với Thiên Môn đạo, tội không thể tha. Chúng ta sợ Thánh thượng bị tên gian tặc này lừa dối, dù chỉ còn một tia hi vọng, cũng muốn đem tin tức này báo cáo với Thánh thượng. Sở đại nhân, hôm nay ngài có thể tới, thực sự là trời không bỏ mặc Đại Tần ta, sứ mạng hai huynh đệ ta cũng đã hết!
Sở Hoan thở dài:
- Các người thật sự tin tưởng ta như vậy?
Thần Y vệ lắc đầu nói:
- Thứ cho ta nói thẳng, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Sở đại nhân, nhưng...đây là hi vọng duy nhất của chúng ta, bọn ta chỉ có thể tin tưởng ngài!
Sở Hoan khẽ gật đầu nói:
- Xà Bách hộ sao lại tin tưởng Viên Sùng Thượng như vậy? Chẳng lẽ các ngươi không nghĩ qua, nếu như Viên Sùng Thượng trong lòng mang tà ý, các ngươi nói cho y, sẽ gặp họa lớn?
Hai gã Thần Y vệ liếc nhìn nhau, cũng không lập tức mở miệng, trong mắt mang theo vẻ do dự.
Sở Hoan bình tĩnh nói:
- Chính như các ngươi nói, các ngươi đối với ta cũng không phải là hoàn toàn tín nhiệm, mà ta đối với các ngươi, cũng tuyệt không phải là hoàn toàn tín nhiệm. Các ngươi mặc dù có giày màu lục, nhưng nhưng cũng không thể cho thấy các ngươi là Thần Y vệ, chẳng lẽ ta không thể hoài nghi các ngươi là người Thiên Môn đạo giả trang, cố ý vu oan Viên đại Tổng đốc?
Hắn dừng một chút, chậm rãi nói:
- Việc các ngươi kể lại, cũng không có sơ hở lớn, nhưng liên quan đến Viên Sùng Thượng, thì có chút khiên cưỡng. Thần Y vệ làm việc cẩn thẩn, các người có kế hoạch bắt Hoàng Thiên Dịch, cần gì phải vì muốn kế hoạch hoàn hảo mà đi liên hệ với Viên Sùng Thượng? Chẳng lẽ các người không biết, hành động của các người, các ít người biết rõ càng tốt. Nếu như các người hoàn toàn không tín nhiệm Viên Sùng Thượng, tại sao lại đi thông báo cho y? Các ngươi đã phái người thông báo với y, vậy chứng minh các người rất tín nhiệm y, vậy các ngươi sao lại tín nhiệm y như vậy?
Sau một hồi yên lặng, Thần Y vệ cuối cùng hỏi:
- Sở đại nhân không tin tưởng lời của chúng ta?
- Cũng không phải không tin, mà là hoài nghi.
Sở Hoan thản nhiên nói:
- Thánh thượng lệnh cho ta đến điều tra chân tướng việc Thần Y vệ ngộ hại, bổn quan không thể không cẩn trọng, những gì ta bẩm báo lên Thánh thượng, phải là những tin tức chính xác, không cho phép bất kỳ sơ hở nào.
- Vậy được, ta cho ngài biết.
Một gã hạ giọng:
- Sở đại nhân nên biết, nha môn Thần Y vệ chúng ta tại Bạch lâu.
Sở Hoan gật đầu.
- Bạch lâu có tất cả hồ sơ của đám quan viên triều đình.
Thần Y vệ nói khẽ:
- Một Tổng đốc như Viên Sùng Thượng, hồ sơ về y trong Bạch lâu rất rõ ràng, hơn nữa Bạch lâu tổng hợp tất cả về y, có đánh giá chuyên môn, trong hồ sơ của đối với Thánh thượng tuyệt đối trung thành, hơn nữa không có lý do gì phản bội Thánh thượng. Mặc dù chúng ta không có tư cách đọc hồ sơ về y, nhưng trước khi Xà Bách hộ xuất kinh, được phê chuẩn cho đọc hồ sơ về y, bởi vì hồ sơ ghi rõ y đối với Thánh thượng tuyệt đối trung thành, cho nên.... Xà Bách hộ mới vô cùng tín nhiệm y, cũng chưa từng nghĩ đến y lại bán đứng chúng ta.
- Bạch lâu?
Sở Hoan nheo mắt lại, trong mắt hào quang lóe sáng:
- Hồ sơ?
- Không sai.
Thần Y vệ nói cực nhỏ:
- Đủ loại hồ sơ quan lại, tại Bạch lâu, chúng ta gọi những cái... hồ sơ đó là... Sinh Tử Bạc!
- Chúng ta đã xác định thời gian hành động, vừa rồi đại nhân hỏi chúng ta tại sao phải đi giày lục? Đại nhân có chỗ không biết, chúng ta từ kinh thành đến Thái Nguyên, trên đường đều cải trang, đương nhiên sẽ không mang giày, nhưng mà chỉ cần xác định sẽ hành động, theo quy định của chúng ta, liền phải đổi thành giày của mình, đây cũng là để uy hiếp kẻ khác.
Sở Hoan hơi gật đầu, trong lòng nghĩ việc này cũng có vẻ đúng, vẻ ngoài Thần Y vệ bên ngoài rất có ấn tượng, người bình thường chỉ cần nhìn thấy họ thì khí thế cũng bị yếu đi vài phần.
- Đêm hôm đó, chúng ta đều đã trang bị tốt chỉ cần đợi thời cơ là sẽ hành động.
Thần Y Giáo úy y giọng rất khẽ:
- Vốn dĩ theo bố trí, phải bắt Hoàng Thiên Dịch, hẳn là không có sơ suất nào, nhưng...hai giờ trước khi hành động, Xà Bách hộ lại muốn đi gặp Viên Sùng Thượng.
Sở Hoan nhíu mày:
- Trước khi các người hành động, Viên Sùng Thượng có biết không?
Thần Y Giáo úy nói:
- Xà Bách hộ làm việc xưa nay đều vô cùng chu đáo cẩn thận, mặc dù kế hoạch bắt giữ của chúng ta không có sơ hở, nhưng Xà Bách hộ nghĩ đi nghĩ lại, lại cảm thấy nếu đi tìm Viên Sùng Thượng thì sự việc sẽ càng hoàn hảo hơn.
- Theo điều tra của ta, Hoàng Thiên Dịch nuôi rất nhiều môn khách ở An Ấp, Hoàng gia phủ đệ chia làm ba viện, hai bên đông tây và ở giữa.
Thần Y Giáo úy nói:
- Thêm ba điện, diện tích đất chiếm rất lớn, mà y lại nuôi môn khách, liền có không ít người ở hai viện đông tây, ở thành Thái Nguyên, Hoàng gia có “Anh hùng quán” là nơi chuyên để các môn khách ăn uống, nhưng cách Hoàng phủ khá xa, Hoàng Thiên Dịch rất xem trọng sự an toàn của mình, không những bố trí rất nhiều hộ vệ bảo vệ trong phủ đệ, mà còn lựa chọn cao thủ trong môn khách ở tại hai viện đông tây, một khi có biến, có thể trợ giúp kịp thời...!
- Ta hiểu rồi.
Sở Hoan khẽ gật đầu.
- Các ngươi mặc dù kế hoạch chu đáo, nhưng Xà Bách hộ lo lắng sẽ có việc ngoài ý muốn, cho nên mới chuẩn bị đi tìm Viên Sùng Thượng, song kiếm hợp bích!
Thần Y Giáo úy gật đầu nói:
- Đúng là như vậy. Nếu như không có đám cao thủ ở hai viện đông tây, kế hoạch của chúng ta sẽ không có biến, nhưng mà Xà Bách hộ lo lắng cho chúng ta nên đi thông báo trước cho Viên Sùng Thượng, nếu như thật sự có sơ suất, bị Hoàng gia chiếm được ưu thế, vậy thế cục sẽ rất bất lợi cho quan phủ. Sau khi Xà Bách hộ sắp tìm được Viên Sùng Thượng, hẹn định thời gian hành động, chúng ta hành động trước, bất luận thành hay không thành, Viên Sùng Thượng dẫn đầu Cấm Vệ quân của y tùy cơ bao vây Hoàng phủ, một lưới bắt tất cả những người ở ba viện. Xà Bách hộ cảm thấy như vậy mới thật sự là không chút sơ hở, cuối cùng Kê Bách hộ cũng đồng ý đi tìm Viên Sùng Thượng trước, hẹn thời gian, hành động lại.
Trong mắt Sở Hoan lóe lên hào quang cổ quái.
Trong khi Viên Sùng Thượng trình báo tấu chương cho Hoàng đế, nói rõ ràng, trước khi Thần Y vệ hành động, vị Tổng đốc đại nhân này không biết gì cả, theo cách nói của Viên Sùng Thượng, y biết Thần Y vệ xuất hiện ở Thái Nguyên, là bởi vì trước cửa Tổng đốc phủ xuất hiện một bọc đồ.
Trong cái bọc đó có hai đầu người, còn có hai cái lệnh bài chứng minh thân phận Thần Y của họ.
Ngoài ra, còn có một phong thư.
“Hôn quân bất nhân, trời xanh không yên, Thần Y chó săn, vào hết U Minh!”
Đây là mấy chữ viết trong bao thư, Hoàng đế cũng như vậy mà đoán được, 10 tên Thần Y vệ mà ngài phái đi đều bị giết sạch.
Với tư cách là thủ lĩnh, hai tên Thần Y bị gửi thủ cấp về, mười tên Giáo úy Thần Y đương nhiên không có khả năng thoát khỏi đại nạn.
Nhưng từ lời kể của Thần Y Giáo úy, Viên Sùng Thượng rõ ràng là nói dối, nếu như quả thật trước khi hành động Xà Bách hộ thật sự đi tìm Viên Sùng Thượng, vậy thì tấu chương mà Viên Sùng Thượng tấu lên Hoàng đế đương nhiên là có vấn đề lớn.
- Xà Bách hộ dẫn theo một gã huynh đệ cùng nhau đi tới.
Thần Y Giáo uy nhớ lại:
- Lúc bọn họ trở lại, cách thời gian chúng ta xuất phát không đến thời gian nửa nén hương.
Sở Hoan lập tức hỏi:
- Xà Bách Hộ có từng nói qua là gặp được Viên Sùng Thượng không?
- Có gặp!
Thần Y Giáo úy khẳng định:
- Xà Bách hộ và Viên Sùng Thượng ước định thời gian, cho nên chúng ta bên này không thể có chút sai lầm, càng không thể lỡ thời cơ, chúng ta cách Hoàng phủ không quá gần, cho nên nhằm đảm bảo đúng giờ, chúng đã xuất phát trước một khắc.
Nói đến đây, hai tay gã nắm chặt lại.
Sở Hoan biết, đại sự xảy ra chuyện.
Quả nhiên, Thần Y Giáo úy giọng trầm thấp, kể tiếp:
- Chúng ta phân thành hai đội, Xà Bách hộ mang năm người phía trước, cách nhau một khoảng, Kê Bách hộ dẫn đầu còn lại năm người theo ở phía sau, chính là vì trước sau đều có thể đề phòng. Chúng ta đi cùng Kê Bách hộ, Xà Bách hộ dẫn năm người xuất phát trước, chỉ là bọn họ vừa xuất phát, chúng ta liền nhìn thấy... nhìn thấy hai huynh đệ ngã xuống đất, cùng lúc cũng thấy tiễn bắn lại như mưa từ đằng trước.
Giọng của gã vô cùng trầm tĩnh, nhưng khóe miệng cũng có chút run rẩy:
- Bọn ta biết đã có biến, hai Bách hộ lúc đó tổ chức chúng ta phản kích, nhưng mà, đối phương đã ập đến từ bốn phương tám hướng, hơn nữa cung tiễn bắn ra như mưa, rất nhiều mũi tên còn đốt lửa...!
Sở Hoan thần sắc ngưng trọng, hắn có thể tưởng tượng ra, màn đêm buông xuống, chém giết thảm thiết.
Thần Y vệ rất có danh tiếng, làm cho người khác vừa nghe đến đã sợ mất mật, kẻ dám hạ thủ với đám Thần Y vệ nhất định sẽ không dám coi thường, về nhân số đương nhiên sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối, ngoài ra cũng nhất định phải có những thủ đoạn ứng phó khác.
Đã dám động thủ với đám Thần Y, đương nhiên phải chuẩn bị thỏa đáng.
- Bọn chúng tấn công từ bốn phương tám hướng vây tới tấn công chúng ta, trong đó có không ít cao thủ.
Thần Y Giáo úy giọng nghiêm nghị:
- Chúng ta liều mạng chém giết, Xà Bách hộ biết rõ đối phương đã dám đến, tất có chuẩn bị, chúng ta muốn thắng, tuyệt không có khả năng, hơn nữa, lúc ấy Xà Bách hộ cũng đã nghĩ đến, hành tung chúng ta bí mật, không ai biết được tung tích, nhưng mà vừa đi gặp Viên Sùng Thượng, bước tiếp đã có người đến đánh lén, ngoại trừ Viên Sùng Thượng, tuyệt không có khả năng khác.
Sở Hoan cũng không nói lời nào, chỉ im lặng suy nghĩ.
- Hai vị Bách hộ dẫn đầu chúng ta phản kích, nhưng bọn chúng quá đông, lại nhiều cao thủ, bọn chúng ta từng người ngã xuống, Kê Bách hộ cũng bị trúng ám khí, chết tại chỗ.
Thần Y Giáo úy ngữ khí trầm thấp:
- Đến lúc này, Xà Bách hộ chỉ có thể hạ lệnh, để chúng ta từng người phá vỡ vòng vây, chỉ cần một người phá vòng vây chạy đi báo tin là tốt rồi. Lưu Vân đao trong tay ta đều bị chém gãy rồi, ta chạy đến sân viện, vừa ra đến đó, bị một người bên cạnh đập một quyền trên trán, bất tỉnh nhân sự...!
Thần Y Giáo úy bên cạnh cuối cùng nói:
- Bọn chúng vì muốn đối phó chúng ta, không từ thủ đoạn thâm hiểm nào, cung tiễn, ám khí, thậm chí còn sử dụng mê hương.. Ta trúng mê hương, không biết gì, trước khi mất đi tri giác, thấy Xà Bách hộ một đao chém đứt cổ một tên địch... đợi đến khi tỉnh lại, người đã ở chỗ này!
- Rốt cục kết quả thế nào, chúng ta cũng không rõ lắm.
Người kia tiếp lời:
- Hai người chúng ta bị nhốt ở chỗ này, trước khi gặp đại nhân, không nghe được tin tức gì khác. Nhưng mà... nhưng mà chúng ta cũng biết bọn họ nhất định là lành ít dữ nhiều, những người ở đây thẩm vấn bọn ta mấy lần, nghiêm hình tra tấn, ép hỏi bọn ta tình hình của Thần Y vệ, bọn ta cũng biết những người đó là người của Thiên Môn, sử dụng yêu pháp muốn nghe được một chữ từ miệng chúng ta, thật sự là mở tưởng!
Sở Hoan tin rằng Thần Y vệ ý chí sắt đá, hai người này chân đều bị đánh gãy, toàn thân đều chồng chất vết thương, có thể thấy được là bị dùng hình pháp tàn nhẫn.
- Hai người chúng ta cố gắng sống sót ở đây, chính là chờ đợi phép màu.
Thần Y vệ ngưng mắt nhìn Sở Hoan.
- Viên Sùng Thượng phản bội Thánh thượng, cấu kết với Thiên Môn đạo, tội không thể tha. Chúng ta sợ Thánh thượng bị tên gian tặc này lừa dối, dù chỉ còn một tia hi vọng, cũng muốn đem tin tức này báo cáo với Thánh thượng. Sở đại nhân, hôm nay ngài có thể tới, thực sự là trời không bỏ mặc Đại Tần ta, sứ mạng hai huynh đệ ta cũng đã hết!
Sở Hoan thở dài:
- Các người thật sự tin tưởng ta như vậy?
Thần Y vệ lắc đầu nói:
- Thứ cho ta nói thẳng, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Sở đại nhân, nhưng...đây là hi vọng duy nhất của chúng ta, bọn ta chỉ có thể tin tưởng ngài!
Sở Hoan khẽ gật đầu nói:
- Xà Bách hộ sao lại tin tưởng Viên Sùng Thượng như vậy? Chẳng lẽ các ngươi không nghĩ qua, nếu như Viên Sùng Thượng trong lòng mang tà ý, các ngươi nói cho y, sẽ gặp họa lớn?
Hai gã Thần Y vệ liếc nhìn nhau, cũng không lập tức mở miệng, trong mắt mang theo vẻ do dự.
Sở Hoan bình tĩnh nói:
- Chính như các ngươi nói, các ngươi đối với ta cũng không phải là hoàn toàn tín nhiệm, mà ta đối với các ngươi, cũng tuyệt không phải là hoàn toàn tín nhiệm. Các ngươi mặc dù có giày màu lục, nhưng nhưng cũng không thể cho thấy các ngươi là Thần Y vệ, chẳng lẽ ta không thể hoài nghi các ngươi là người Thiên Môn đạo giả trang, cố ý vu oan Viên đại Tổng đốc?
Hắn dừng một chút, chậm rãi nói:
- Việc các ngươi kể lại, cũng không có sơ hở lớn, nhưng liên quan đến Viên Sùng Thượng, thì có chút khiên cưỡng. Thần Y vệ làm việc cẩn thẩn, các người có kế hoạch bắt Hoàng Thiên Dịch, cần gì phải vì muốn kế hoạch hoàn hảo mà đi liên hệ với Viên Sùng Thượng? Chẳng lẽ các người không biết, hành động của các người, các ít người biết rõ càng tốt. Nếu như các người hoàn toàn không tín nhiệm Viên Sùng Thượng, tại sao lại đi thông báo cho y? Các ngươi đã phái người thông báo với y, vậy chứng minh các người rất tín nhiệm y, vậy các ngươi sao lại tín nhiệm y như vậy?
Sau một hồi yên lặng, Thần Y vệ cuối cùng hỏi:
- Sở đại nhân không tin tưởng lời của chúng ta?
- Cũng không phải không tin, mà là hoài nghi.
Sở Hoan thản nhiên nói:
- Thánh thượng lệnh cho ta đến điều tra chân tướng việc Thần Y vệ ngộ hại, bổn quan không thể không cẩn trọng, những gì ta bẩm báo lên Thánh thượng, phải là những tin tức chính xác, không cho phép bất kỳ sơ hở nào.
- Vậy được, ta cho ngài biết.
Một gã hạ giọng:
- Sở đại nhân nên biết, nha môn Thần Y vệ chúng ta tại Bạch lâu.
Sở Hoan gật đầu.
- Bạch lâu có tất cả hồ sơ của đám quan viên triều đình.
Thần Y vệ nói khẽ:
- Một Tổng đốc như Viên Sùng Thượng, hồ sơ về y trong Bạch lâu rất rõ ràng, hơn nữa Bạch lâu tổng hợp tất cả về y, có đánh giá chuyên môn, trong hồ sơ của đối với Thánh thượng tuyệt đối trung thành, hơn nữa không có lý do gì phản bội Thánh thượng. Mặc dù chúng ta không có tư cách đọc hồ sơ về y, nhưng trước khi Xà Bách hộ xuất kinh, được phê chuẩn cho đọc hồ sơ về y, bởi vì hồ sơ ghi rõ y đối với Thánh thượng tuyệt đối trung thành, cho nên.... Xà Bách hộ mới vô cùng tín nhiệm y, cũng chưa từng nghĩ đến y lại bán đứng chúng ta.
- Bạch lâu?
Sở Hoan nheo mắt lại, trong mắt hào quang lóe sáng:
- Hồ sơ?
- Không sai.
Thần Y vệ nói cực nhỏ:
- Đủ loại hồ sơ quan lại, tại Bạch lâu, chúng ta gọi những cái... hồ sơ đó là... Sinh Tử Bạc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.