Quyển 8 - Chương 1483: Thái Bình Chính Nguyên.
Sa Mạc
25/03/2015
Bùi Tích không trả lời ngay, sắc mặt nghiêm trọng nói:
- Nhị đệ đã nghe qua về Thái Bình Đạo chắc cũng biết về Thiên Công Trương Giác. Vậy đệ có biết tại sao Thiên Công Trương Giác lại qua đời không?
- Nghe nói, Trương Giác mắc trọng bệnh nên qua đời.
Sở Hoan suy nghĩ một lát, rồi trả lời.
- Đó là thế gian đồn đại, đệ cũng không biết sự thực có phải như vậy không?
Bùi Tích lắc đầu nói:
- Đệ nói đúng, đó là thế gian đồn đại, nguyên nhân cái chết của Thiên Công thực sự không phải do bị bệnh.
Y ngừng một lát, nói tiếp:
- Nhị đệ cũng biết, căn cơ Thái Bình Đạo mà Thiên Công sáng lập ra chính là từ sách Thái Bình Thanh Lĩnh. Đây là điểm quý nhất của Thái Bình Đạo, vô cùng huyền bí, khó đoán, dùng âm dương ngũ hành để giải thích đạo trị quốc. Ý nghĩa sâu xa trong đó không phải người thường có thể lý giải được. Trong đó không chỉ có đạo lập quốc mà còn có đạo trị quốc, đạo truyền quốc, luôn lấy âm dương điều tiết. Vạn vật trên dời là sự kết hợp giữa âm và dương, thế giới tự nhiên có sự cân đối, thái bình. Nó còn có một tên khác, còn gọi là Kinh Thái Bình.
- Đạo lập quốc, đạo trị quốc, đạo truyền quốc?
Sở Hoan kinh ngạc:
- Nói như vậy, Kinh Thái Bình này không phải là bảo vật cổ hiếm có hay sao?
- Chính xác là vậy.
Bùi Tích thở dài:
- Cuốn Kinh Thái Bình này vốn được chia thành 10 bộ: Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý. Mỗi bộ có 17 tập, tất cả là có 170 tập; 68 tập của Giáp Ất Bính Đinh là nói về đạo lập quốc; 68 tập của 4 bộ Mậu Kỷ Canh Tân là đạo trị quốc; còn 34 tập của 2 bộ Nhâm Quý là đạo truyền quốc. Dù là lập quốc, trị quốc hay truyền quốc đều có sự điều tiết âm dương, vạn phần khó phá vỡ. Thực ra nếu năm đó không phải Thiên Công qua đời sớm, làm theo Kinh Thái Bình thì rất có thể đã lập được một quốc gia thái bình rồi!
Sở Hoan đương nhiên biết về sự tồn tại của Kinh Thái Bình, nhưng những gì biết được lại không nhiều. Lúc này nghe Bùi Tích nói vậy mới biết cuốn Kinh Thái Bình lại huyền diệu như vậy. Thấy dáng vẻ nghiêm túc của Bùi Tích, cộng thêm tính cách của y, chắc chắn không phải là bịa đặt. Không biết Bùi Tích là nghe người đi trước truyền lại nên ca ngợi Kinh Thái Bình như vậy hay là do bản thân cuốn kinh đó thực sự thần kỳ.
- Đại ca, Kinh Thái Bình đó còn tồn tại trên đời không?
Sở Hoan khẽ hỏi.
Bùi Tích cười nói:
- Đây cũng là đáp án mà ta muốn tìm. Đệ cũng biết, khi cuộc khởi nghĩa khăn vàng thất bại, đạo Thái Bình được làm lại hết, hơn nữa, sau đó quan phủ lại vô cùng bức ép đạo Thái Bình, không chỉ có đạo Thái Bình phải thay hình đổi dạng để tồn tại mà ngay đến Kinh Thái Bình cũng là mục tiêu của quan phủ. Từ sau khi Thiên Công qua đời, dù Kinh Thái Bình cũng thường xuyên xuất hiện nhưng những người thực sự thấy được nó lại rất ít. Theo ta được biết, từ sau khi khởi nghĩa khăn vàng thất bại, cuốn Kinh Thái Bình 170 tập đã không còn xuất hiện nữa. Ta đoán dù có truyền lại thì cũng chỉ có một phần nhỏ mà thôi.
Sở Hoan khẽ vuốt cằm, Trương Giác có thể dựa vào cuốn Kinh Thái Bình cuối nhà Hán mà tập hợp được hàng vạn quần chúng, cuốn sách đó thực sự vô cùng huyền ảo. Bảo vật quý như vậy đương nhiên đều là mối họa vô cùng lớn đối với tất cả các triều đại cầm quyền. Bọn chúng đương nhiên sẽ phá hủy nó. Đó còn chưa nói đến có người sợ gánh tội, liền đem nó đi hủy, nếu có truyền lại thì đương nhiên phải ẩn nấp thật kỹ, không thể lộ diện.
- Tuy nhiên, không biết Kinh Thái Bình lưu truyền lại còn bao nhiêu, nhưng một bộ sách quý của Thiên Công vẫn còn được lưu truyền.
Bùi Tích nhìn Sở Hoan nói nghiêm túc:
- Lúc đầu Thiên Công sáng tạo ra đạo Thái Bình, ngoài Kinh Thái Bình còn có một bộ sách quý khác, có thể coi đó là sách quý về võ đạo.
Sở Hoan giật mình, thất thanh nói:
- Đại ca, thực sự có Ngũ Hành Đạo Thuật tồn tại?
Bùi Tích giật mình, hỏi lại:
- Nhị đệ biết về Ngũ Hành Đạo Thuật?
Sở Hoan do dự một chút, cuối cùng nói cho Bùi Tích biết những gì hắn nghe được về Ngũ Hành Đạo Thuật từ Thần Y vệ Huyền Vũ cho Bùi Tích nghe:
- Đệ luôn cho rằng đó chỉ là câu chuyện huyền ảo, thì ra thực sự có Ngũ Hành Đạo Thuật sao?
- Thần Y Vệ quả tài giỏi, thì ra bọn họ đã biết về sự tồn tại của Ngũ Hành Đạo Thuật rồi.
Bùi Tích nghiêm túc nói:
- Y nói không sai, cái chết của Thiên Công có liên quan đến Ngũ Hành Đạo Thuật, hơn nữa, thực sự do tu luyện tẩu hỏa, bị hỏa trong người đánh trả nên mới mất sớm!
Bùi Tích nói như vậy, Sở Hoan cuối cùng mới dám chắc, Trương Giác chết là do bị hỏa khí trong người thiêu chết.
- Thiên Công làm sao có được Ngũ Hành Đạo Thuật đến nay chúng ta không được biết, nhưng một khi luyện thành Ngũ Hành Đạo Thuật thì uy lực của nó vô cùng lớn.
Bùi Tích chậm rãi nói:
- Nhưng Ngũ Hành Đạo Thuật không phải người bình thường có thể luyện được. Hơn nữa, danh nghĩa của Ngũ Hành Đạo thuật vẫn là ngũ hành, chỉ riêng việc luyện nhất hành đã vô cùng khó khăn rồi. Ngũ hành lại tương khắc, dù thân thể như nào đều không thể cùng lúc tu luyện hai đạo thuật được.
Sở Hoan gật đầu nói:
- Cái mà Trương Giác tu luyện là Liệt Hỏa thuật!
- Đúng vậy. Theo ta biết, dù uy lực của Ngũ Hành Đạo Thuật kinh người nhưng sau khi luyện lại vô cùng có hại cho cơ thể, mà mối nguy hại đó không hề lộ ra ngay, chỉ có tu luyện sâu mới cảm nhận được mối nguy hại đó, phải đến mười mấy năm, thậm chí mấy chục năm mới hoàn toàn bộc phát ra.
Bùi Tích khẽ nói:
- Khi Thiên Công mới tu luyện có lẽ không biết Ngũ Hành Đạo Thuật lại có tác dụng ngược đáng sợ như vậy. Hoặc có thể nói ngài cũng biết về điều này nhưng lại không quan tâm. Ông ta là kỳ tài, danh tiếng lẫy lừng, có thể cảm thấy dù có tác dụng ngược cũng sẽ được ông ta kìm nén, nhưng...!
Y lắc đầu, cười đau khổ:
- Kỳ tài một đời, cuối cùng lại bị hủy vì Ngũ Hành Đạo Thuật!
Sở Hoan cau mày nói:
- Ngũ hành đạo thuật đã có tác dụng phụ với người tu luyện như vậy, tại sao vẫn được truyền lại?
- Đệ có điều còn chưa biết, trong số hàng trăm vạn thuộc hạ của Thiên Công, bên cạnh ông lại có một đội hậu vệ thân cận, đội thân cận được gọi là Ngũ Hành Kỳ.
Bùi Tích giải thích:
- Ngũ Hành Kỳ là hộ vệ thân cận của Thiên Công, phân thành 5 kỳ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Mỗi kỳ có khoảng 200 người. Thủ lĩnh của 5 kỳ nều đều là những thuộc hạ Thiên Công tín nhiệm nhất. Thiên Công cũng truyền Ngũ Hành Đạo cho 5 kỳ này, chính là những gì mà hậu nhân của 5 kỳ này truyền lại.
- Ra là vậy.
Sở Hoan gật đầu.
Lúc này Bùi Tích mới nói:
- Nhị đệ, ta nói cho đệ nhiều như vậy chỉ muốn cho đệ biết đâu mới là Thái Bình Chính Nguyên. Dù sau thất bại của khởi nghĩa khăn vàng, Thái Bình Đạo đã chịu nhiều sự chèn ép, nhưng nó không hề mất đi. Đế quốc Đại Ngô, hay vương triều Đại Hoa đều dùng danh nghĩa Thái Bình đạo để kêu gọi đạo đồ Thái Bình khởi binh. Hiện tại ta có thể cho đệ biết, tất cả những người được gọi là đạo đồ của Thái Bình đạo đều không phải là Thái Bình Chính Nguyên. Từ sau khởi nghĩa khăn vàng, Thái Bình Đạo đích thực chưa hề khởi binh, dựng lại ngọn cờ đó, tất cả chỉ là lấy ngọn cờ Thái Bình để lừa thiên hạ mà thôi. Thái Bình Chính Nguyên chưa hề nhúng tay vào.
Sở Hoan chợt nhớ đến những lời La Đa từng nói với mình.
Lúc đó La Đa cũng từng nói, dù sau khi khởi nghĩa khăn vàng thất bại đã có rất nhiều người giương cờ thái bình tạo phản, nhưng đó chỉ là những bàng môn tà đạo. Đạo đồ chân chính của Thái Bình đạo không hề tham dự vào đó. Hiện tại những gì Bùi Tích nói cũng giống với La Đa. Điều này có thể nói, những lần tạo phản sau khởi nghĩa khăn vàng thực sự không có bất kỳ quan hệ nào với Thái Bình đạo.
- Đại ca, đệ vẫn chưa hiểu lắm. Thái Bình chính nguyên nên hiểu như thế nào?
Sở Hoan trầm ngâm một hồi, hỏi:
- Thái Bình Chính Nguyên rốt cuộc là chỉ ai?
Bùi Tích cười, giải thích:
- Nhị đệ, lúc nãy ta đã nói với đệ, do tu luyện Liệt Hỏa Thuật Thiên Công mới bị chết. Nhưng chuyện đó không phải đột nhiên xảy ra. Khởi nghĩa khăn vàng do Thái Bình Đạo lãnh đạo sớm đã vang danh khắp nơi, từng đánh quan binh tan tác, chiếm được vùng đất lớn. Nếu mọi chuyện cứ phát triển như vậy có thể có được cả thiên hạ. Nhưng ngay khi cuộc khởi nghĩa vô cùng thuận lợi thì Thiên Công gặp nạn do luyện Liệt Hỏa thuật. Một khi đã luyện Ngũ Hành Đạo thuật thì không thể phế bỏ giữa chừng, nếu không hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, chỉ có thể tiếp tục luyện tiếp. Mỗi ngày ông đều phải chịu sự đau đớn vì Liệt hỏa, chịu đựng trong một thời gian dài. Cũng chính vì vậy mà sau đó ông không còn tinh thần dẫn binh khởi nghĩa nữa. Đây mới chính là nguyên nhân khiến khởi nghĩa khăn vàng đang thắng thế liên tiếp thất bại, đến mức không thể cứu vãn được.
Sở Hoan thầm than. Nhân tài kiệt xuất một đời cuối cùng lại gặp phải kết cục đau khổ như vậy. Chính vì Liệt hỏa mà đại nghiệp không thành, chắc chắn đến khi chết, Trương Giác thực sự không cam lòng.
- Thiên Công biết đại thế đã qua, khởi nghĩa thất bại là điều khó tránh.
Bùi Tích khẽ than:
- Do đó, trước khi chết, ông đã gọi 36 đệ tử Thái Bình thề chết trung thành với mình đến, dặn họ trốn đi, bảo toàn thực lực, quyết không được để lộ thân phận đệ tử Thái Bình đạo. Hơn nữa, ông còn lệnh cho 36 người này lập máu thề tuân thủ lời dặn của ông, không được làm trái. Nhưng trong số đó có một người có ý khác, ai cũng muốn giết. Sau đó, ông cho 36 người, mỗi người một món tiền lớn để họ rời xa quân khởi nghĩa.
Y ngừng lại, nhìn Sở Hoan rồi nói tiếp:
- Đó chính là 36 gia tộc Thái Bình đạo, cũng chính là Thái Bình đạo Chính Nguyên thực sự!
- Thì ra, 36 gia tộc mới thực sự là Thái Bình Chính Nguyên.
Sở Hoan ngộ ra. Hắn từng nghe La Đa nhắc đến 36 gia tộc này. Những gì Bùi Tích và La Đa nói không hề khác nhau. Cả hai đều khẳng định, 36 gia tộc là có thật.
- Nhị đệ, hiện nay đệ đã biết rõ Thái Bình Đạo và Thiên Môn đạo không cùng đường.
Bùi Tích nghiêm nghị nói:
- Thiên Môn đạo vẫn luôn dùng cờ hiệu của Thái Bình Đạo, nhưng không phải do Thái Bình Chính Nguyên lãnh đạo, tôn chỉ cũng ngược lại với tôn chỉ của Thái Bình đạo, thủy hỏa không thể dung hòa.
Sở Hoan cau mày nói:
- Đại ca, huynh nói Thái Bình đạo và Thiên Môn đạo không liên quan, ta tin. Nhưng lại tương khắc như nước với lửa, mỗi đạo một đường, đã không liên quan đến nhau sao lại luôn đối địch?
- Chỉ vì một nhiệm vụ trên vai của Thái Bình Chính Nguyên, đó chính là phải diệt trừ tất cả những tên tà đạo dùng cờ Thái Bình đạo làm điều xấu.
Bùi Tích nói:
- Nhị đệ, đương nhiên đệ không biết, sau khởi nghĩa khăn vàng có vô số cuộc tạo phản dùng cờ Thái Bình đạo. Đạo đồ Thái Bình không tham gia, nhưng lại ra sức ngầm tiêu diệt các thế lực đó, lý do rất đơn giản. Đó là Thiên công đã hạ lệnh cho 36 đồ đệ của mình, bất kỳ kẻ nào giả mạo Thái Bình đạo tạo phản đều là kẻ địch của Thiên Bình Đạo!
Sở Hoan hỏi lại:
- Đại ca, nói như vậy, huynh cũng là một trong 36 gia tộc đó?
Bùi Tích khẽ vuốt cằm, gật đầu:
- Đúng vậy, tổ tiên ta chính là một trong số 36 người Thiên Công cử ra, cũng chính là Thủ lĩnh Thổ Kỳ trong ngũ hành!
- Nhị đệ đã nghe qua về Thái Bình Đạo chắc cũng biết về Thiên Công Trương Giác. Vậy đệ có biết tại sao Thiên Công Trương Giác lại qua đời không?
- Nghe nói, Trương Giác mắc trọng bệnh nên qua đời.
Sở Hoan suy nghĩ một lát, rồi trả lời.
- Đó là thế gian đồn đại, đệ cũng không biết sự thực có phải như vậy không?
Bùi Tích lắc đầu nói:
- Đệ nói đúng, đó là thế gian đồn đại, nguyên nhân cái chết của Thiên Công thực sự không phải do bị bệnh.
Y ngừng một lát, nói tiếp:
- Nhị đệ cũng biết, căn cơ Thái Bình Đạo mà Thiên Công sáng lập ra chính là từ sách Thái Bình Thanh Lĩnh. Đây là điểm quý nhất của Thái Bình Đạo, vô cùng huyền bí, khó đoán, dùng âm dương ngũ hành để giải thích đạo trị quốc. Ý nghĩa sâu xa trong đó không phải người thường có thể lý giải được. Trong đó không chỉ có đạo lập quốc mà còn có đạo trị quốc, đạo truyền quốc, luôn lấy âm dương điều tiết. Vạn vật trên dời là sự kết hợp giữa âm và dương, thế giới tự nhiên có sự cân đối, thái bình. Nó còn có một tên khác, còn gọi là Kinh Thái Bình.
- Đạo lập quốc, đạo trị quốc, đạo truyền quốc?
Sở Hoan kinh ngạc:
- Nói như vậy, Kinh Thái Bình này không phải là bảo vật cổ hiếm có hay sao?
- Chính xác là vậy.
Bùi Tích thở dài:
- Cuốn Kinh Thái Bình này vốn được chia thành 10 bộ: Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý. Mỗi bộ có 17 tập, tất cả là có 170 tập; 68 tập của Giáp Ất Bính Đinh là nói về đạo lập quốc; 68 tập của 4 bộ Mậu Kỷ Canh Tân là đạo trị quốc; còn 34 tập của 2 bộ Nhâm Quý là đạo truyền quốc. Dù là lập quốc, trị quốc hay truyền quốc đều có sự điều tiết âm dương, vạn phần khó phá vỡ. Thực ra nếu năm đó không phải Thiên Công qua đời sớm, làm theo Kinh Thái Bình thì rất có thể đã lập được một quốc gia thái bình rồi!
Sở Hoan đương nhiên biết về sự tồn tại của Kinh Thái Bình, nhưng những gì biết được lại không nhiều. Lúc này nghe Bùi Tích nói vậy mới biết cuốn Kinh Thái Bình lại huyền diệu như vậy. Thấy dáng vẻ nghiêm túc của Bùi Tích, cộng thêm tính cách của y, chắc chắn không phải là bịa đặt. Không biết Bùi Tích là nghe người đi trước truyền lại nên ca ngợi Kinh Thái Bình như vậy hay là do bản thân cuốn kinh đó thực sự thần kỳ.
- Đại ca, Kinh Thái Bình đó còn tồn tại trên đời không?
Sở Hoan khẽ hỏi.
Bùi Tích cười nói:
- Đây cũng là đáp án mà ta muốn tìm. Đệ cũng biết, khi cuộc khởi nghĩa khăn vàng thất bại, đạo Thái Bình được làm lại hết, hơn nữa, sau đó quan phủ lại vô cùng bức ép đạo Thái Bình, không chỉ có đạo Thái Bình phải thay hình đổi dạng để tồn tại mà ngay đến Kinh Thái Bình cũng là mục tiêu của quan phủ. Từ sau khi Thiên Công qua đời, dù Kinh Thái Bình cũng thường xuyên xuất hiện nhưng những người thực sự thấy được nó lại rất ít. Theo ta được biết, từ sau khi khởi nghĩa khăn vàng thất bại, cuốn Kinh Thái Bình 170 tập đã không còn xuất hiện nữa. Ta đoán dù có truyền lại thì cũng chỉ có một phần nhỏ mà thôi.
Sở Hoan khẽ vuốt cằm, Trương Giác có thể dựa vào cuốn Kinh Thái Bình cuối nhà Hán mà tập hợp được hàng vạn quần chúng, cuốn sách đó thực sự vô cùng huyền ảo. Bảo vật quý như vậy đương nhiên đều là mối họa vô cùng lớn đối với tất cả các triều đại cầm quyền. Bọn chúng đương nhiên sẽ phá hủy nó. Đó còn chưa nói đến có người sợ gánh tội, liền đem nó đi hủy, nếu có truyền lại thì đương nhiên phải ẩn nấp thật kỹ, không thể lộ diện.
- Tuy nhiên, không biết Kinh Thái Bình lưu truyền lại còn bao nhiêu, nhưng một bộ sách quý của Thiên Công vẫn còn được lưu truyền.
Bùi Tích nhìn Sở Hoan nói nghiêm túc:
- Lúc đầu Thiên Công sáng tạo ra đạo Thái Bình, ngoài Kinh Thái Bình còn có một bộ sách quý khác, có thể coi đó là sách quý về võ đạo.
Sở Hoan giật mình, thất thanh nói:
- Đại ca, thực sự có Ngũ Hành Đạo Thuật tồn tại?
Bùi Tích giật mình, hỏi lại:
- Nhị đệ biết về Ngũ Hành Đạo Thuật?
Sở Hoan do dự một chút, cuối cùng nói cho Bùi Tích biết những gì hắn nghe được về Ngũ Hành Đạo Thuật từ Thần Y vệ Huyền Vũ cho Bùi Tích nghe:
- Đệ luôn cho rằng đó chỉ là câu chuyện huyền ảo, thì ra thực sự có Ngũ Hành Đạo Thuật sao?
- Thần Y Vệ quả tài giỏi, thì ra bọn họ đã biết về sự tồn tại của Ngũ Hành Đạo Thuật rồi.
Bùi Tích nghiêm túc nói:
- Y nói không sai, cái chết của Thiên Công có liên quan đến Ngũ Hành Đạo Thuật, hơn nữa, thực sự do tu luyện tẩu hỏa, bị hỏa trong người đánh trả nên mới mất sớm!
Bùi Tích nói như vậy, Sở Hoan cuối cùng mới dám chắc, Trương Giác chết là do bị hỏa khí trong người thiêu chết.
- Thiên Công làm sao có được Ngũ Hành Đạo Thuật đến nay chúng ta không được biết, nhưng một khi luyện thành Ngũ Hành Đạo Thuật thì uy lực của nó vô cùng lớn.
Bùi Tích chậm rãi nói:
- Nhưng Ngũ Hành Đạo Thuật không phải người bình thường có thể luyện được. Hơn nữa, danh nghĩa của Ngũ Hành Đạo thuật vẫn là ngũ hành, chỉ riêng việc luyện nhất hành đã vô cùng khó khăn rồi. Ngũ hành lại tương khắc, dù thân thể như nào đều không thể cùng lúc tu luyện hai đạo thuật được.
Sở Hoan gật đầu nói:
- Cái mà Trương Giác tu luyện là Liệt Hỏa thuật!
- Đúng vậy. Theo ta biết, dù uy lực của Ngũ Hành Đạo Thuật kinh người nhưng sau khi luyện lại vô cùng có hại cho cơ thể, mà mối nguy hại đó không hề lộ ra ngay, chỉ có tu luyện sâu mới cảm nhận được mối nguy hại đó, phải đến mười mấy năm, thậm chí mấy chục năm mới hoàn toàn bộc phát ra.
Bùi Tích khẽ nói:
- Khi Thiên Công mới tu luyện có lẽ không biết Ngũ Hành Đạo Thuật lại có tác dụng ngược đáng sợ như vậy. Hoặc có thể nói ngài cũng biết về điều này nhưng lại không quan tâm. Ông ta là kỳ tài, danh tiếng lẫy lừng, có thể cảm thấy dù có tác dụng ngược cũng sẽ được ông ta kìm nén, nhưng...!
Y lắc đầu, cười đau khổ:
- Kỳ tài một đời, cuối cùng lại bị hủy vì Ngũ Hành Đạo Thuật!
Sở Hoan cau mày nói:
- Ngũ hành đạo thuật đã có tác dụng phụ với người tu luyện như vậy, tại sao vẫn được truyền lại?
- Đệ có điều còn chưa biết, trong số hàng trăm vạn thuộc hạ của Thiên Công, bên cạnh ông lại có một đội hậu vệ thân cận, đội thân cận được gọi là Ngũ Hành Kỳ.
Bùi Tích giải thích:
- Ngũ Hành Kỳ là hộ vệ thân cận của Thiên Công, phân thành 5 kỳ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Mỗi kỳ có khoảng 200 người. Thủ lĩnh của 5 kỳ nều đều là những thuộc hạ Thiên Công tín nhiệm nhất. Thiên Công cũng truyền Ngũ Hành Đạo cho 5 kỳ này, chính là những gì mà hậu nhân của 5 kỳ này truyền lại.
- Ra là vậy.
Sở Hoan gật đầu.
Lúc này Bùi Tích mới nói:
- Nhị đệ, ta nói cho đệ nhiều như vậy chỉ muốn cho đệ biết đâu mới là Thái Bình Chính Nguyên. Dù sau thất bại của khởi nghĩa khăn vàng, Thái Bình Đạo đã chịu nhiều sự chèn ép, nhưng nó không hề mất đi. Đế quốc Đại Ngô, hay vương triều Đại Hoa đều dùng danh nghĩa Thái Bình đạo để kêu gọi đạo đồ Thái Bình khởi binh. Hiện tại ta có thể cho đệ biết, tất cả những người được gọi là đạo đồ của Thái Bình đạo đều không phải là Thái Bình Chính Nguyên. Từ sau khởi nghĩa khăn vàng, Thái Bình Đạo đích thực chưa hề khởi binh, dựng lại ngọn cờ đó, tất cả chỉ là lấy ngọn cờ Thái Bình để lừa thiên hạ mà thôi. Thái Bình Chính Nguyên chưa hề nhúng tay vào.
Sở Hoan chợt nhớ đến những lời La Đa từng nói với mình.
Lúc đó La Đa cũng từng nói, dù sau khi khởi nghĩa khăn vàng thất bại đã có rất nhiều người giương cờ thái bình tạo phản, nhưng đó chỉ là những bàng môn tà đạo. Đạo đồ chân chính của Thái Bình đạo không hề tham dự vào đó. Hiện tại những gì Bùi Tích nói cũng giống với La Đa. Điều này có thể nói, những lần tạo phản sau khởi nghĩa khăn vàng thực sự không có bất kỳ quan hệ nào với Thái Bình đạo.
- Đại ca, đệ vẫn chưa hiểu lắm. Thái Bình chính nguyên nên hiểu như thế nào?
Sở Hoan trầm ngâm một hồi, hỏi:
- Thái Bình Chính Nguyên rốt cuộc là chỉ ai?
Bùi Tích cười, giải thích:
- Nhị đệ, lúc nãy ta đã nói với đệ, do tu luyện Liệt Hỏa Thuật Thiên Công mới bị chết. Nhưng chuyện đó không phải đột nhiên xảy ra. Khởi nghĩa khăn vàng do Thái Bình Đạo lãnh đạo sớm đã vang danh khắp nơi, từng đánh quan binh tan tác, chiếm được vùng đất lớn. Nếu mọi chuyện cứ phát triển như vậy có thể có được cả thiên hạ. Nhưng ngay khi cuộc khởi nghĩa vô cùng thuận lợi thì Thiên Công gặp nạn do luyện Liệt Hỏa thuật. Một khi đã luyện Ngũ Hành Đạo thuật thì không thể phế bỏ giữa chừng, nếu không hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, chỉ có thể tiếp tục luyện tiếp. Mỗi ngày ông đều phải chịu sự đau đớn vì Liệt hỏa, chịu đựng trong một thời gian dài. Cũng chính vì vậy mà sau đó ông không còn tinh thần dẫn binh khởi nghĩa nữa. Đây mới chính là nguyên nhân khiến khởi nghĩa khăn vàng đang thắng thế liên tiếp thất bại, đến mức không thể cứu vãn được.
Sở Hoan thầm than. Nhân tài kiệt xuất một đời cuối cùng lại gặp phải kết cục đau khổ như vậy. Chính vì Liệt hỏa mà đại nghiệp không thành, chắc chắn đến khi chết, Trương Giác thực sự không cam lòng.
- Thiên Công biết đại thế đã qua, khởi nghĩa thất bại là điều khó tránh.
Bùi Tích khẽ than:
- Do đó, trước khi chết, ông đã gọi 36 đệ tử Thái Bình thề chết trung thành với mình đến, dặn họ trốn đi, bảo toàn thực lực, quyết không được để lộ thân phận đệ tử Thái Bình đạo. Hơn nữa, ông còn lệnh cho 36 người này lập máu thề tuân thủ lời dặn của ông, không được làm trái. Nhưng trong số đó có một người có ý khác, ai cũng muốn giết. Sau đó, ông cho 36 người, mỗi người một món tiền lớn để họ rời xa quân khởi nghĩa.
Y ngừng lại, nhìn Sở Hoan rồi nói tiếp:
- Đó chính là 36 gia tộc Thái Bình đạo, cũng chính là Thái Bình đạo Chính Nguyên thực sự!
- Thì ra, 36 gia tộc mới thực sự là Thái Bình Chính Nguyên.
Sở Hoan ngộ ra. Hắn từng nghe La Đa nhắc đến 36 gia tộc này. Những gì Bùi Tích và La Đa nói không hề khác nhau. Cả hai đều khẳng định, 36 gia tộc là có thật.
- Nhị đệ, hiện nay đệ đã biết rõ Thái Bình Đạo và Thiên Môn đạo không cùng đường.
Bùi Tích nghiêm nghị nói:
- Thiên Môn đạo vẫn luôn dùng cờ hiệu của Thái Bình Đạo, nhưng không phải do Thái Bình Chính Nguyên lãnh đạo, tôn chỉ cũng ngược lại với tôn chỉ của Thái Bình đạo, thủy hỏa không thể dung hòa.
Sở Hoan cau mày nói:
- Đại ca, huynh nói Thái Bình đạo và Thiên Môn đạo không liên quan, ta tin. Nhưng lại tương khắc như nước với lửa, mỗi đạo một đường, đã không liên quan đến nhau sao lại luôn đối địch?
- Chỉ vì một nhiệm vụ trên vai của Thái Bình Chính Nguyên, đó chính là phải diệt trừ tất cả những tên tà đạo dùng cờ Thái Bình đạo làm điều xấu.
Bùi Tích nói:
- Nhị đệ, đương nhiên đệ không biết, sau khởi nghĩa khăn vàng có vô số cuộc tạo phản dùng cờ Thái Bình đạo. Đạo đồ Thái Bình không tham gia, nhưng lại ra sức ngầm tiêu diệt các thế lực đó, lý do rất đơn giản. Đó là Thiên công đã hạ lệnh cho 36 đồ đệ của mình, bất kỳ kẻ nào giả mạo Thái Bình đạo tạo phản đều là kẻ địch của Thiên Bình Đạo!
Sở Hoan hỏi lại:
- Đại ca, nói như vậy, huynh cũng là một trong 36 gia tộc đó?
Bùi Tích khẽ vuốt cằm, gật đầu:
- Đúng vậy, tổ tiên ta chính là một trong số 36 người Thiên Công cử ra, cũng chính là Thủ lĩnh Thổ Kỳ trong ngũ hành!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.