Quyển 2 - Chương 219: Thị văn chiếu luân, bất sinh bất tử!
Sa Mạc
24/03/2013
Sở Hoan khẽ giật mình, nhíu mày, ngạc nhiên nói:
- Đổi một phòng ở? Tố Nương tỷ, tỷ không thích tòa nhà này sao?
Tố Nương đột nhiên nói phải thay đổi phòng ở, điều này khiến Sở Hoan hơi trở tay không kịp, thật sự không rõ tâm tư Tố Nương.
Thật ra Tố Nương thỏa mãn tới không thể thỏa mãn hơn đối với tòa nhà này, hơn nữa đã thích ứng sinh hoạt tại đây, nhưng vì 'cứu vớt' Sở Hoan, nàng lại làm ra một quyết định gian nan.
- Tòa nhà này… Tòa nhà này quá đắt.
Tố Nương do dự một chút, rốt cuộc nói:
- Đệ phải làm công ở Tô gia bao nhiêu năm mới có thể trả hết nợ, ta không… ta không muốn ở chỗ này.
Ánh mắt nàng long lanh như nước nhìn chằm chằm vào Sở Hoan, nhẹ giọng nói:
- Chúng ta đổi một căn phòng chỉ cần người một nhà chúng ta có thể ở lại là tốt rồi, đệ lại đi tìm chuyện khác làm, ta cũng thêu thùa kiếm tiền, chúng ta cùng… cùng kiếm tiền mua một căn nhà, đệ có chịu không?
Sở Hoan hiểu được, chỉ cho là Tố Nương thương cảm mình, lại cười nói:
- Tố Nương tỷ, tỷ không cần lo lắng, nợ của tòa nhà này ta sẽ trả hết nợ rất nhanh, tỷ không cần suy nghĩ nhiều. Khu vực này tốt, tòa nhà cũng lớn, ở thoải mái, trước kia Nhị lang từng nói qua, muốn để mọi người được sống tốt lành, phòng ở tự nhiên càng ở càng lớn, nào có đạo lý càng ở càng nhỏ.
Tố Nương nóng vội trong lòng, nàng thầm nghĩ để cho Sở Hoan rời khỏi Tô gia, bởi vậy có thể kéo dài khoảng cách với Tô Lâm Lang, không chừng kiếp đào hoa sẽ phá được rồi, vội đáp:
- Nhị lang, chúng ta… !
Sở Hoan không đợi nàng nói xong, đã nói:
- Tố Nương tỷ, những chuyện này đều để Nhị lang nghĩ biện pháp, không cần tỷ quan tâm.
Hắn nhìn sắc trời một chút, nói:
- Đã muộn rồi, Tố Nương tỷ, tiểu muội, hai người đi ngủ sớm đi.
Hắn ngáp một cái:
- Ta cũng mệt mỏi rồi, đi ngủ trước.
Hắn lưu lại Tố Nương đầy mình oán khí, đi thẳng trở về phòng ngủ.
Trở lại trong phòng, đóng cửa phòng, Sở Hoan cởi đi áo ngoài, ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu vận công điều tức.
Từ khi đạt được 'Long Tượng Kinh' của La Đa, Sở Hoan đã tu tập quá vài chục lần, nhưng mỗi lần đến lúc tu tập cuối cùng, đều sẽ cảm thấy choáng váng đầu óc, thân thể cảm giác cực kém, một mực không đột phá.
Hắn cũng một lần hoài nghi chỉ sợ 'Long Tượng Kinh' này có vấn đề, nhưng nghĩ lại, dùng võ công không thể tưởng tượng nổi của La Đa, nếu thật muốn đối phó mình, căn bản không cần phải tốn hao tâm tư thế này.
'Long Tượng Kinh' công lại tám đạo, một bộ khẩu quyết, gần 320 chữ, mà La Đa tự nói tu tập bộ tâm pháp này tổng cộng bỏ ra 16 năm, bởi vậy cũng có thể thấy được bộ tâm pháp này cao thâm mạt trắc, càng có thể nhìn ra tu tập bộ tâm pháp này khó khăn, chính mình đạt được 'Long Tượng Kinh' trong khoảng thời gian ngắn, không thể lấy được đột phá, trái lại cũng không phải giải thích không thông.
Ngay từ đầu Sở Hoan chỉ biết 'Long Tượng Kinh' chia làm tám đạo, mặt khác hiểu không rõ lắm, nhưng gần như mỗi ngày trước khi ngủ, đều đọc 320 chữ khẩu quyết kia mười mấy lần, dần dần phát hiện một chỗ kỳ quái.
Bộ khẩu quyết này mỗi 40 chữ chia làm một đạo, cũng chính là một cấp độ, mà câu cuối cùng của khẩu quyết 40 chữ, trước hai chữ đều là hai chữ 'thị văn', phía sau là tên kỳ cục.
Nhìn từ khẩu quyết đạo thứ nhất, 36 chữ phía trước là phương pháp tu luyện, 4 chữ cuối cùng tựa hồ chỉ là câu tổng kết.
Câu cuối cùng của đạo thứ nhất là 'thị văn chiếu luân'!
Hai chữ cuối cùng của 7 đạo phía sau theo thứ tự là 'phù trần', 'tịnh thổ', 'bảo tượng', 'đại nghiêm', 'thanh minh', 'kim quang', 'thiên thần'!
Sở Hoan mơ hồ cảm giác, câu sau cùng của khẩu quyết mỗi đạo, có lẽ là danh tự của tầng này, giống như đạo thứ nhất gọi là 'chiếu luân', nếu như đoán không sai, đạo thứ nhát là' chiếu luân đạo'.
Chẳng qua chiếu luân đạo này tu luyện đã khó khăn trùng điệp, lại không biết muốn tu luyện tới 'thiên thần đạo' cuối cùng, lại phải hao tổn bao nhiêu thời gian và tâm huyết.
Tuy nói mỗi lần tu luyện tới cuối, cảm giác không khỏe của Sở Hoan liền dừng lại, nhưng có một điểm rõ ràng, thời gian mỗi lần đều tăng trưởng.
Chẳng qua sau mỗi lần tu luyện, Sở Hoan đều cảm thấy lồng ngực bị đè nén khó chịu, có một loại cảm giác muốn nôn mửa, hắn không biết vì sao lại xuất hiện tình huống như vậy, máy lần vẫn muốn ngừng tu luyện.
Ngồi xếp bằng trên giường, khí tức trong thân thể lưu thông dựa theo phương pháp của chiếu luân đạo, mồ hôi trên người hắn càng nhiều, lông mày cũng dần nhíu chặt.
Lúc này không chỉ lồng ngực của Sở Hoan bị đè nén, hơn nữa hắn cảm giác trong hai lỗ tai của mình xuất hiện âm thanh cực kỳ quái dị, tựa hồ có một đám ong mật bên tai ông ông kêu gọi, tựa hồ có hai luồng khí muốn lao ra từ bên trong lỗ tai.
Lỗ chân lông toàn thân Sở Hoan đã mở ra, rất nhiều mồ hôi toát ra từ lỗ chân lông, tiếng vang bên tai càng lúc càng lớn, Sở Hoan cảm giác lồng ngực đè ép ngày càng kịch liệt, khó thở, mà hai luồng khí trong lỗ tai dốc sức liều mạng giãy giụa ra ngoài, Sở Hoan không biết có nên tiếp tục tu luyện nữa hay không, trong lúc do dự, hai tiếng nổ mạnh 'bốp bốp, rõ ràng cảm thấy hai luồng khí đồng thời phun ra từ hai lỗ tai.
Sở Hoan không biết điều này sẽ có hậu quả gì, hắn muốn thu khí, nhưng khí tức trong cơ thể lúc này vẫn không thể khống chế, lại tùy ý lưu lạc kinh mạch các nơi trong người, những nơi đi qua, thậm chí kinh mạch có một loại cảm giác tê ngứa.
Sở Hoan cảm giác toàn thân ngứa ngáy, nhưng mà cảm giác đè nén ở lồng ngực đã lặng yên biến mất không một tiếng động, hắn tự tay gãi gãi, nhưng loại cảm giác tê ngứa này không ở làn da, mà trong kinh mạch, loại cảm giác này quỷ dị khác thường.
Sở Hoan nằm trên giường, miệng hổn hển, chỉ cảm thấy hai mắt không mở ra được, toàn thân càng không có khí lực, không thể làm gì, chỉ có thể mặc cho khí tức tùy ý chạy trong cơ thể, cả người chỉ cảm thấy buồn ngủ một hồi, lại mơ mơ màng màng mà ngủ.
Đêm này Tố Nương cũng không ngủ yên, tâm phiền ý loạn, đến nửa đêm mới mơ màng thiếp đi, nhưng trong mộng lần nữa mơ tới Lâm Lang từ một diễm phụ yêu mị tận xương hóa thành một con hồ ly, con hồ ly kia lại dùng cái đuôi của mình cuốn lấy cổ Sở Hoan, trong mộng cảnh của Tố Nương, Sở Hoan bị đuôi hồ ly cuốn lấy cổ, hấp hối, hắn vươn tay, dùng khí lực cuối cùng gọi:
- Tố Nương cứu ta.
Tố Nương bừng tỉnh từ trong mộng, liên tục thở gấp trong bóng tối, đưa tay sờ trán, tràn đầy mồ hôi lạnh, cảm thấy cả người toàn mồ hôi lạnh, trên da thịt bóng loáng trắng mịn đều là mồ hôi đầm đìa.
Tố Nương chậm rãi nằm xuống, trong bóng tối, mở to hai mắt, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nhẹ giọng tự nói:
- Không được… Ta phải cứu Nhị lang… Chỉ có ta mới có thể cứu hắn… !
…
…
Buổi sáng ngày tiếp theo khi Sở Hoan tỉnh lại, trời đã tảng sáng, hắn chậm rãi ngồi dậy, rên người mát lạnh một hồi, sờ lên thân thể của mình, cũng không có cảm giác không khỏe.
Nghỉ tới cổ quái đêm qua, nhíu mày, hắn nhớ rõ tựa hồ có hai dòng khí tràn ra từ trong tai mình, trầm ngâm một lát, ngồi ở trên giường, lại đọc lại khẩu quyết chiếu luân đạo một lần, ánh mắt sáng ngời.
Chỉ nghe hắn thấp giọng tự nói:
- Song tuyền xuất khiếu, bất tử bất sinh, thị văn chiếu luân… Song tuyền xuất khiếu… Song tuyền xuất khiếu, chẳng lẽ là hai dòng khí phun ra từ trong tai, là song tuyền xuất khiếu theo như trong khẩu quyết?
Nghĩ tới đây, hắn cảm thấy có nhiều khả năng, lập tức hưng phấn lên.
Chăng lẽ đêm qua mình đã luyện thành đạo thứ nhất chiếu luân?
Chiếu luân có ý gì?
Hắn lập tức kiểm tra toàn thân cao thấp của mình, không có gì đặc biệt, lập tức nhéo da mình, cũng không có gì đặc biệt.
La Đa từng nói qua chín từ, là "Bì như miên, cốt như cương, khí như hồng', sau đó truyền thụ khẩu quyết 'Long Tượng Kinh', Sở Hoan trái lại rõ ràng, khẩu quyết 'Long Tượng Kinh' này, tám chín phần mười là 'Luyện da luyện cốt luyện khí' theo lời La Đa.h
Chẳng qua La Đa thần bí, mặc dù Sở Hoan biết võ công của gã cao thâm mạt trắc, nhưng lại hoàn toàn không biết lai lịch và hướng đi của gã, hơn nữa tuy tên kia truyền thụ khẩu quyết, nhưng căn bản không chỉ đạo quá nhiều, bộ 'Long Tượng Kinh' này, Sở Hoan cũng chỉ có thể chậm rãi tự mình lục lọi.
Nghĩ tới mình có thể 'Song tuyền xuất khiếu', đột phá đạo thứ nhất, trong lòng Sở Hoan vẫn hơi hưng phấn, ngồi ở trên giường, nghĩ tới cái gì, lập tức khoanh chân, dựa theo phương pháp tu luyện chiếu luân đạo điều tức vận khí một lần nữa.
Trước kia mỗi lần tu luyện chiếu luân đạo, ngực sẽ lập tức cảm giác bị đè nén, nhưng lúc này bắt đầu vận khí, Sở Hoan lại có một loại cảm giác bất đồng.s
Hắn rõ ràng cảm giác được khí tức trong ngực mình thông suốt, chỗ đan điền giống như biển cả, trong khi hô hấp, hắn cảm giác được thoải mái trước nay chưa từng có.
Sở Hoan đã biết tác dụng bộ công phu này là 'luyện da luyện cốt luyện khí', như vậy chiếu luân đạo nhất định là một hạng tu luyện trong đó, trước mắt làn da không có bất kỳ thay đổi nào, hơn nữa cốt cách cũng không cảm thấy di thường, Sở Hoan cảm giác chiếu luân đạo này hẳn là dùng để luyện khí.
Lúc này khí tức trong người vận chuyển, đặc biệt là cảm giác ở đan điền, Sở Hoan chỉ có thể dùng 'trống trải' để hình dung, hắn chỉ cảm thấy mỗi lần hô hấp, có thể duy trì thời gian rất lâu.v
Tựa hồ rõ ràng cái gì, Sở Hoan hít sâu một hơi, sau đó ngừng thở, thời gian từng giây từng phút qua đi, Sở Hoan căn bản không cảm giác được ngực đè nén, chỉ là thời gian trôi qua, da thịt toàn thân hắn tựa hồ như không có cảm giác.
Sở Hoan im lặng, lần này vậy mà giằng co cần 10 phút, đan điền thủy chung có một khí tức đang vận chuyển, mà trong đó có thể ngừng hô hấp.
Mãi đến khi đan điền hơi đau, Sở Hoan rốt cuộc thở ra, cảm giác da thịt chết lặng trên người lập tức biến mất...
Sở Hoan nâng hai tay lên, chỉ cảm thấy đôi tay vẫn mạnh mẽ có lực, trong miệng hắn thì thào tự nói:
- Song tuyền xuất khiếu… bất sinh bất tử… bất sinh bất tử… !
Trên mặt hắn lộ ra vẻ hưng phấn.
Hắn đột nhiên hiểu được, chiếu luân đạo tầng thứ nhất 'Long Tượng Kinh' này, quả nhiên là dùng để luyện khí, mà kết quả đột phá, có thể làm cho hô hấp của mình tạm thời dừng lại, nói cách khác, có thể trong thời gian ngắn tùy ý khống chế hô hấp của mình, tiến vào trạng thái chết giả bất sinh bất tử.
Sở Hoan căn bản nghĩ không ra 'Long Tượng Kinh' vậy mà xuất hiện tác dụng kinh người đến thế, cảm thấy vừa ngạc nhiên lại hưng phấn, đạo thứ nhất của 'Long Tượng Kinh' đã có kỳ dụng không thể tưởng tượng như thế.
Chiếu luân đạo đã có hiệu quả kinh người như thế, như vậy 7 đạo phía sau, sẽ có các loại tác dụng khiến người ta không thể tưởng tượng gì đây? Đạt tới đạo thứ 8 'thiên thần', lại là trạng thái tu vi khiến người ta khủng bố thế nào?
- Đổi một phòng ở? Tố Nương tỷ, tỷ không thích tòa nhà này sao?
Tố Nương đột nhiên nói phải thay đổi phòng ở, điều này khiến Sở Hoan hơi trở tay không kịp, thật sự không rõ tâm tư Tố Nương.
Thật ra Tố Nương thỏa mãn tới không thể thỏa mãn hơn đối với tòa nhà này, hơn nữa đã thích ứng sinh hoạt tại đây, nhưng vì 'cứu vớt' Sở Hoan, nàng lại làm ra một quyết định gian nan.
- Tòa nhà này… Tòa nhà này quá đắt.
Tố Nương do dự một chút, rốt cuộc nói:
- Đệ phải làm công ở Tô gia bao nhiêu năm mới có thể trả hết nợ, ta không… ta không muốn ở chỗ này.
Ánh mắt nàng long lanh như nước nhìn chằm chằm vào Sở Hoan, nhẹ giọng nói:
- Chúng ta đổi một căn phòng chỉ cần người một nhà chúng ta có thể ở lại là tốt rồi, đệ lại đi tìm chuyện khác làm, ta cũng thêu thùa kiếm tiền, chúng ta cùng… cùng kiếm tiền mua một căn nhà, đệ có chịu không?
Sở Hoan hiểu được, chỉ cho là Tố Nương thương cảm mình, lại cười nói:
- Tố Nương tỷ, tỷ không cần lo lắng, nợ của tòa nhà này ta sẽ trả hết nợ rất nhanh, tỷ không cần suy nghĩ nhiều. Khu vực này tốt, tòa nhà cũng lớn, ở thoải mái, trước kia Nhị lang từng nói qua, muốn để mọi người được sống tốt lành, phòng ở tự nhiên càng ở càng lớn, nào có đạo lý càng ở càng nhỏ.
Tố Nương nóng vội trong lòng, nàng thầm nghĩ để cho Sở Hoan rời khỏi Tô gia, bởi vậy có thể kéo dài khoảng cách với Tô Lâm Lang, không chừng kiếp đào hoa sẽ phá được rồi, vội đáp:
- Nhị lang, chúng ta… !
Sở Hoan không đợi nàng nói xong, đã nói:
- Tố Nương tỷ, những chuyện này đều để Nhị lang nghĩ biện pháp, không cần tỷ quan tâm.
Hắn nhìn sắc trời một chút, nói:
- Đã muộn rồi, Tố Nương tỷ, tiểu muội, hai người đi ngủ sớm đi.
Hắn ngáp một cái:
- Ta cũng mệt mỏi rồi, đi ngủ trước.
Hắn lưu lại Tố Nương đầy mình oán khí, đi thẳng trở về phòng ngủ.
Trở lại trong phòng, đóng cửa phòng, Sở Hoan cởi đi áo ngoài, ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu vận công điều tức.
Từ khi đạt được 'Long Tượng Kinh' của La Đa, Sở Hoan đã tu tập quá vài chục lần, nhưng mỗi lần đến lúc tu tập cuối cùng, đều sẽ cảm thấy choáng váng đầu óc, thân thể cảm giác cực kém, một mực không đột phá.
Hắn cũng một lần hoài nghi chỉ sợ 'Long Tượng Kinh' này có vấn đề, nhưng nghĩ lại, dùng võ công không thể tưởng tượng nổi của La Đa, nếu thật muốn đối phó mình, căn bản không cần phải tốn hao tâm tư thế này.
'Long Tượng Kinh' công lại tám đạo, một bộ khẩu quyết, gần 320 chữ, mà La Đa tự nói tu tập bộ tâm pháp này tổng cộng bỏ ra 16 năm, bởi vậy cũng có thể thấy được bộ tâm pháp này cao thâm mạt trắc, càng có thể nhìn ra tu tập bộ tâm pháp này khó khăn, chính mình đạt được 'Long Tượng Kinh' trong khoảng thời gian ngắn, không thể lấy được đột phá, trái lại cũng không phải giải thích không thông.
Ngay từ đầu Sở Hoan chỉ biết 'Long Tượng Kinh' chia làm tám đạo, mặt khác hiểu không rõ lắm, nhưng gần như mỗi ngày trước khi ngủ, đều đọc 320 chữ khẩu quyết kia mười mấy lần, dần dần phát hiện một chỗ kỳ quái.
Bộ khẩu quyết này mỗi 40 chữ chia làm một đạo, cũng chính là một cấp độ, mà câu cuối cùng của khẩu quyết 40 chữ, trước hai chữ đều là hai chữ 'thị văn', phía sau là tên kỳ cục.
Nhìn từ khẩu quyết đạo thứ nhất, 36 chữ phía trước là phương pháp tu luyện, 4 chữ cuối cùng tựa hồ chỉ là câu tổng kết.
Câu cuối cùng của đạo thứ nhất là 'thị văn chiếu luân'!
Hai chữ cuối cùng của 7 đạo phía sau theo thứ tự là 'phù trần', 'tịnh thổ', 'bảo tượng', 'đại nghiêm', 'thanh minh', 'kim quang', 'thiên thần'!
Sở Hoan mơ hồ cảm giác, câu sau cùng của khẩu quyết mỗi đạo, có lẽ là danh tự của tầng này, giống như đạo thứ nhất gọi là 'chiếu luân', nếu như đoán không sai, đạo thứ nhát là' chiếu luân đạo'.
Chẳng qua chiếu luân đạo này tu luyện đã khó khăn trùng điệp, lại không biết muốn tu luyện tới 'thiên thần đạo' cuối cùng, lại phải hao tổn bao nhiêu thời gian và tâm huyết.
Tuy nói mỗi lần tu luyện tới cuối, cảm giác không khỏe của Sở Hoan liền dừng lại, nhưng có một điểm rõ ràng, thời gian mỗi lần đều tăng trưởng.
Chẳng qua sau mỗi lần tu luyện, Sở Hoan đều cảm thấy lồng ngực bị đè nén khó chịu, có một loại cảm giác muốn nôn mửa, hắn không biết vì sao lại xuất hiện tình huống như vậy, máy lần vẫn muốn ngừng tu luyện.
Ngồi xếp bằng trên giường, khí tức trong thân thể lưu thông dựa theo phương pháp của chiếu luân đạo, mồ hôi trên người hắn càng nhiều, lông mày cũng dần nhíu chặt.
Lúc này không chỉ lồng ngực của Sở Hoan bị đè nén, hơn nữa hắn cảm giác trong hai lỗ tai của mình xuất hiện âm thanh cực kỳ quái dị, tựa hồ có một đám ong mật bên tai ông ông kêu gọi, tựa hồ có hai luồng khí muốn lao ra từ bên trong lỗ tai.
Lỗ chân lông toàn thân Sở Hoan đã mở ra, rất nhiều mồ hôi toát ra từ lỗ chân lông, tiếng vang bên tai càng lúc càng lớn, Sở Hoan cảm giác lồng ngực đè ép ngày càng kịch liệt, khó thở, mà hai luồng khí trong lỗ tai dốc sức liều mạng giãy giụa ra ngoài, Sở Hoan không biết có nên tiếp tục tu luyện nữa hay không, trong lúc do dự, hai tiếng nổ mạnh 'bốp bốp, rõ ràng cảm thấy hai luồng khí đồng thời phun ra từ hai lỗ tai.
Sở Hoan không biết điều này sẽ có hậu quả gì, hắn muốn thu khí, nhưng khí tức trong cơ thể lúc này vẫn không thể khống chế, lại tùy ý lưu lạc kinh mạch các nơi trong người, những nơi đi qua, thậm chí kinh mạch có một loại cảm giác tê ngứa.
Sở Hoan cảm giác toàn thân ngứa ngáy, nhưng mà cảm giác đè nén ở lồng ngực đã lặng yên biến mất không một tiếng động, hắn tự tay gãi gãi, nhưng loại cảm giác tê ngứa này không ở làn da, mà trong kinh mạch, loại cảm giác này quỷ dị khác thường.
Sở Hoan nằm trên giường, miệng hổn hển, chỉ cảm thấy hai mắt không mở ra được, toàn thân càng không có khí lực, không thể làm gì, chỉ có thể mặc cho khí tức tùy ý chạy trong cơ thể, cả người chỉ cảm thấy buồn ngủ một hồi, lại mơ mơ màng màng mà ngủ.
Đêm này Tố Nương cũng không ngủ yên, tâm phiền ý loạn, đến nửa đêm mới mơ màng thiếp đi, nhưng trong mộng lần nữa mơ tới Lâm Lang từ một diễm phụ yêu mị tận xương hóa thành một con hồ ly, con hồ ly kia lại dùng cái đuôi của mình cuốn lấy cổ Sở Hoan, trong mộng cảnh của Tố Nương, Sở Hoan bị đuôi hồ ly cuốn lấy cổ, hấp hối, hắn vươn tay, dùng khí lực cuối cùng gọi:
- Tố Nương cứu ta.
Tố Nương bừng tỉnh từ trong mộng, liên tục thở gấp trong bóng tối, đưa tay sờ trán, tràn đầy mồ hôi lạnh, cảm thấy cả người toàn mồ hôi lạnh, trên da thịt bóng loáng trắng mịn đều là mồ hôi đầm đìa.
Tố Nương chậm rãi nằm xuống, trong bóng tối, mở to hai mắt, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nhẹ giọng tự nói:
- Không được… Ta phải cứu Nhị lang… Chỉ có ta mới có thể cứu hắn… !
…
…
Buổi sáng ngày tiếp theo khi Sở Hoan tỉnh lại, trời đã tảng sáng, hắn chậm rãi ngồi dậy, rên người mát lạnh một hồi, sờ lên thân thể của mình, cũng không có cảm giác không khỏe.
Nghỉ tới cổ quái đêm qua, nhíu mày, hắn nhớ rõ tựa hồ có hai dòng khí tràn ra từ trong tai mình, trầm ngâm một lát, ngồi ở trên giường, lại đọc lại khẩu quyết chiếu luân đạo một lần, ánh mắt sáng ngời.
Chỉ nghe hắn thấp giọng tự nói:
- Song tuyền xuất khiếu, bất tử bất sinh, thị văn chiếu luân… Song tuyền xuất khiếu… Song tuyền xuất khiếu, chẳng lẽ là hai dòng khí phun ra từ trong tai, là song tuyền xuất khiếu theo như trong khẩu quyết?
Nghĩ tới đây, hắn cảm thấy có nhiều khả năng, lập tức hưng phấn lên.
Chăng lẽ đêm qua mình đã luyện thành đạo thứ nhất chiếu luân?
Chiếu luân có ý gì?
Hắn lập tức kiểm tra toàn thân cao thấp của mình, không có gì đặc biệt, lập tức nhéo da mình, cũng không có gì đặc biệt.
La Đa từng nói qua chín từ, là "Bì như miên, cốt như cương, khí như hồng', sau đó truyền thụ khẩu quyết 'Long Tượng Kinh', Sở Hoan trái lại rõ ràng, khẩu quyết 'Long Tượng Kinh' này, tám chín phần mười là 'Luyện da luyện cốt luyện khí' theo lời La Đa.h
Chẳng qua La Đa thần bí, mặc dù Sở Hoan biết võ công của gã cao thâm mạt trắc, nhưng lại hoàn toàn không biết lai lịch và hướng đi của gã, hơn nữa tuy tên kia truyền thụ khẩu quyết, nhưng căn bản không chỉ đạo quá nhiều, bộ 'Long Tượng Kinh' này, Sở Hoan cũng chỉ có thể chậm rãi tự mình lục lọi.
Nghĩ tới mình có thể 'Song tuyền xuất khiếu', đột phá đạo thứ nhất, trong lòng Sở Hoan vẫn hơi hưng phấn, ngồi ở trên giường, nghĩ tới cái gì, lập tức khoanh chân, dựa theo phương pháp tu luyện chiếu luân đạo điều tức vận khí một lần nữa.
Trước kia mỗi lần tu luyện chiếu luân đạo, ngực sẽ lập tức cảm giác bị đè nén, nhưng lúc này bắt đầu vận khí, Sở Hoan lại có một loại cảm giác bất đồng.s
Hắn rõ ràng cảm giác được khí tức trong ngực mình thông suốt, chỗ đan điền giống như biển cả, trong khi hô hấp, hắn cảm giác được thoải mái trước nay chưa từng có.
Sở Hoan đã biết tác dụng bộ công phu này là 'luyện da luyện cốt luyện khí', như vậy chiếu luân đạo nhất định là một hạng tu luyện trong đó, trước mắt làn da không có bất kỳ thay đổi nào, hơn nữa cốt cách cũng không cảm thấy di thường, Sở Hoan cảm giác chiếu luân đạo này hẳn là dùng để luyện khí.
Lúc này khí tức trong người vận chuyển, đặc biệt là cảm giác ở đan điền, Sở Hoan chỉ có thể dùng 'trống trải' để hình dung, hắn chỉ cảm thấy mỗi lần hô hấp, có thể duy trì thời gian rất lâu.v
Tựa hồ rõ ràng cái gì, Sở Hoan hít sâu một hơi, sau đó ngừng thở, thời gian từng giây từng phút qua đi, Sở Hoan căn bản không cảm giác được ngực đè nén, chỉ là thời gian trôi qua, da thịt toàn thân hắn tựa hồ như không có cảm giác.
Sở Hoan im lặng, lần này vậy mà giằng co cần 10 phút, đan điền thủy chung có một khí tức đang vận chuyển, mà trong đó có thể ngừng hô hấp.
Mãi đến khi đan điền hơi đau, Sở Hoan rốt cuộc thở ra, cảm giác da thịt chết lặng trên người lập tức biến mất...
Sở Hoan nâng hai tay lên, chỉ cảm thấy đôi tay vẫn mạnh mẽ có lực, trong miệng hắn thì thào tự nói:
- Song tuyền xuất khiếu… bất sinh bất tử… bất sinh bất tử… !
Trên mặt hắn lộ ra vẻ hưng phấn.
Hắn đột nhiên hiểu được, chiếu luân đạo tầng thứ nhất 'Long Tượng Kinh' này, quả nhiên là dùng để luyện khí, mà kết quả đột phá, có thể làm cho hô hấp của mình tạm thời dừng lại, nói cách khác, có thể trong thời gian ngắn tùy ý khống chế hô hấp của mình, tiến vào trạng thái chết giả bất sinh bất tử.
Sở Hoan căn bản nghĩ không ra 'Long Tượng Kinh' vậy mà xuất hiện tác dụng kinh người đến thế, cảm thấy vừa ngạc nhiên lại hưng phấn, đạo thứ nhất của 'Long Tượng Kinh' đã có kỳ dụng không thể tưởng tượng như thế.
Chiếu luân đạo đã có hiệu quả kinh người như thế, như vậy 7 đạo phía sau, sẽ có các loại tác dụng khiến người ta không thể tưởng tượng gì đây? Đạt tới đạo thứ 8 'thiên thần', lại là trạng thái tu vi khiến người ta khủng bố thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.