Chương 305: Kết quả vòng đầu tiên
Loạn Thế Cuồng Đao
20/08/2014
Mặc kệ ánh nhìn chăm chú của mọi người, Tôn Phi lấy từ trữ vật giới chỉ ra một cái bình nhỏ màu đỏ, sau đó đem chất lỏng đỏ như máu tươi bên trong trút vào miệng Ảnh Chi Thích Khách Inzaghi đã mất đi ý thức. Chỉ thấy ngay lực tức từng miệng vết thương trên người Inzaghi lấy tốc độ mắt thường nhìn thấy mà từ từ thu nhỏ rồi trở nên vẹn nguyên như chưa có gì xảy ra.
Trong bầu không khí khẩn trương hiện tại, cũng không có bao nhiêu người chú ý đến biến hóa kỳ dị phát sinh trên người Inzaghi.
Tất cả còn đang thắc mắc, liệu Hương Ba Vương có bằng thực lực tuyệt đối là một chiêu bóp chết phong hệ đấu khí võ sĩ trước mặt để báo thù cho đại để tử của mình hay không?
Thế nhưng xuất phát từ nguyên mẫu hình tượng anh hùng hoàn mỹ mà trong lòng mỗi chúng nhân gán cho Hương Ba Vương, không ai hi vọng thần tượng của mình lại ra tay lấy mạnh hiếp yếu giết người báo thù, điều này chẳng khác nào tự mình nhìn thần tượng của mình sụp đổ.
Tôn Phi ánh mắt như đao, dừng hình ảnh ở trên mặt phong hệ đấu khí võ sĩ. Mặc dù người này không thẹn với lương tâm, nhưng lúc này vẫn đang nhịn không được có chút khẩn trương, chỉ có chân chính đối mặt cùng Hương Ba Vương mới là cảm giác rõ ràng nhất áp lực kinh khủng tựa như đang bị một con cự long nhìn tới mình là một con giun đất nhỏ, chỉ cần đối phương tiếp tục bày thêm chút áp lực có khả năng sẽ khiếp mình quỳ xuống mà kêu gào xin tha thứ.
- Ngươi tên gì?
Tôn Phi đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Đến từ nước phụ thuộc nào?
Câu hỏi này làm không khí tại hiện trường càng thêm khẩn trương.
Tuy rằng giọng của Hương Ba Vương bình tĩnh như khoong, nhưng càng bình tĩnh lại càng làm người ta sợ hãi. Rất nhiều người đều đoán già đoán non rằng Hương Ba Vương là đang muốn diệt sạch, chẳng những phong hệ đấu khí võ sĩ xui xẻo này mà còn cả đất nước của đối phương cũng nối gót để trừ lửa giận.
Phong hệ đấu khí võ sĩ hiển nhiên cũng cho là như vậy.
- Tên của ta là Arjen Robben, còn đất nước của ta, ngài hẳn có thể tìm hiểu từ trọng tài, nhưng đừng mong ta sẽ nói gì thêm.
Nhìn thoáng qua trọng tài rụt rè đứng một bên không dám lên tiếng, Robben ưỡn thẳng ngực, lớn tiếng nói:
- Quyết đấu trên thí kiếm đài là có chết có bị thương, huống chi ta đã hạ thủ lưu tình, Hương Ba Vương ngàu nếu thật sự muốn phát tiết lửa giận ích kỷ trên người ta và đất nước của ta thì chúng ta cũng chỉ có thể hợp lực tử chiến một lần.
Arjen Robben nói năng có khí phách, nhiệt huyết sôi trào khiến chung quanh thí kiếm đài nhất thời vang lên không ít tiếng trầm trồ khen ngợi tiếng ủng hộ.
Đáng tiếc cũng không phải tất cả mọi người cho rằng biểu hiện của Robben là chính xác.
- Lớn mật, nói bậy, Arjen Robben, ngươi quá cuồng vọng rồi, còn không mau xin lỗi Hương Ba Vương bệ hạ? Gã ngu xuẩn này…
Từ một bên thí kiếm đài, một gã trung niên béo mập đầu đậu vương miện gắn bảo thạch ba màu hồng lục lam đứng lên, cả người run rẩy chỉ vào Robben mắng to, sau đó quay người lại giống như là chó nuôi thấy chủ, tình nịnh hót tươi cười nói:
- Bệ hạ, xin đừng thấy lạ, nước Tudor của chúng ta từ nay về sau không có tên Robben kia. Nếu hắn đã mạo phạm thiên uy của bệ hạ ngài, bổn vương tuyên bố từ nay trở đi giải trừ thề nguyện hiệu trung của Robben, hành vi của hắn cùng nước Tudor chúng ta một chút quan hệ cũng không có, bổn vương luôn luôn phi thường khâm phục bệ hạ ngài…
Nói tới đây, thấy Tôn Phi nhíu mày, quốc vương nước phụ thuộc cấp 3 Tudor không dám nói tiếp nữa, xoay người rồi hướng Arjen Robben đứng ở trên đài mắng:
- Ngu xuẩn, con heo đen đủi, lập tức mang theo phụ thân nửa sống nửa chết của ngươi cút đi cho ta. Từ nay về sau Tudor quốc không hoan nghênh hai kẻ xui xẻo các ngươi…
Nguyên lai gã to béo này là quốc vương Tudor quốc. Mà phong hệ đấu khí võ sĩ tên Robben là một vị võ sĩ lưu lạc cũng vì đường cùng trước đó không lâu mới mang theo phụ thân ốm nặng tới tuyên thệ nguyện trung thành với Tudor Vương.
Vốn Tudor Vương còn cho là mình trong lúc vô tình nhặt được một bảo bối, cao hứng cười toe tóe, ai biết bảo bối này giờ thành cái rễ rắc rối, thiếu chút nữa giết chết đệ tử Hương Ba Vương. Cái này khiến Tudor Vương bị dọa đến hồn phi phách tán, nhanh chóng nhảy ra phủi sạch quan hệ với Robben, tránh cho Tôn Phi đem lửa giận phát tiết đến Tudor quốc.
Tudor Vương nói một tràng, dẫn theo không ít lời trào phúng của đám người xung quanh.
Cơ hồ tất cả mọi người bắt đầu đồng tình Robben.
Phong hệ đấu khí võ sĩ này thực lực không tầm thường, thái độ làm người lại quang minh lỗi lạc, đáng tiếc lại hiệu trung (nguyện trung thành) nhầm tới một gã quốc vương hèn yếu sợ chết, thật đúng là người tài giỏi không được trọng dụng.
- Chỉ cần ngươi quỳ xuống xin lỗi, sự tình hôm nay, bổn vương sẽ không truy cứu nữa.
Tôn Phi sắc mặt bình tĩnh, chậm rãi nói.
Trầm mặc.
Robben không nói thêm lời nào, thân hình vẫn đứng thẳng tắp, cả người thanh sắc đấu khí quang diễm bắt đầu điên cuồng mà lóe ra, một thân thực lực ngũ tinh sơ giai tăng lên tới cực hạn, thậm chí dưới áp lực từ Tôn Phi mơ hồ còn có dấu hiệu đột phá.
Đây chính là lựa chọn của hắn. Cận kề cái chết không quỳ!
Mặc dù biết bản thân không thể chống nổi dù một chiêu, nhưng mà giờ phút này không quan hệ tới thắng bại, mà là danh dự cùng tôn nghiêm của một võ sĩ chân chính.
Tôn Phi nhẹ nhàng nở nụ cười:
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, ngươi phải suy nghĩ một chút, nếu ngươi chết, ai sẽ chiếu cố cho phụ thân không thể sống một mình của ngươi?
Tôn Phi đã sớm từ cuốn sách Paris đưa cho biết hết nội tình về Robben.
Những lời này giống như là chủy thủ sắc bén nhất thế gian đâm trúng nơi mềm yếu nhất trong trái tim Robben.
Nhưng hắn cũng chỉ sững người nháy mắt rồi lại khôi phục bình thường.
- Nếu giờ ta chọn quỳ xuống, cha ta vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho ta, giữa sinh tử và tôn nghiêm, ta cùng người đều chọn vế sau.
Robben quyết đoán như sắt thép.
- Thật là một nam nhi chân chính, đáng tiếc người tài không được trọng dụng. haiz!
Trong lúc mọi người nghĩ tới cảnh tiếp theo sẽ là Robben máu tươi bắn vung năm thước, Tôn Phi lại đột nhiên thở dài rồi nói:
- Võ sĩ chân chính giống như ngươi, chỉ có vương giả chân chính mới đáng để ngươi nguyện trung thành, lựa chọn hiệu trung với con heo kia không phải quá đáng tiếc sao?
Lúc Tôn Phi nói câu này, ngón tay vung lên chỉ gã quốc vương nịnh hót béo mập đằng xa, khiến hắn sắc mặt trắng nhợt.
Robben hoàn toàn không nghĩ tới Hương Ba Vương lại đột nhiên nói như vậy, đầu hắn như có tia sét đánh bên trong, nháy mắt giống như hiểu được cái gì, nhưng lại không biết nên nói gì cho phải.
Dưới thí kiếm đài, mấy nghìn người nhất tề kinh hô một trận.
- Con heo ngu ngốc keo không đáng để ngươi hiệu trung, ta nghĩ Hương Ba Thành sẽ là lựa chọn tốt nhất của ngươi. Arjen Robben, bổn vương phi thường thưởng thức ngươi, gia nhập Hương Ba Thành chứ?
Tôn Phi mang theo nụ cười chân thành nhìn Robben còn đang lúng túng ngây người, lại bổ sung thêm một câu:
- Đương nhiên đây cũng không là bắt buộc, mặc kệ quyết định của ngươi như thế nào, bổn vương đều hy vọng có thể đạt được tình hữu nghị của một võ sĩ chân chính như ngươi, để ngươi vĩnh viễn trở thành khách nhân được Hương Ba Thành hoan nghênh nhất.
Ông ông ông!
Xung quanh thí kiếm đài loạn lên một tràng bàn luận, ai cũng không ngờ sự tình lại phát triển tới mức này, đồng thời không ít người lại thở phào nhẹ nhõm bởi hình tượng Hương Ba Vương trong lòng bọn hắn không có bị sụp đổ.
Tất cả mọi người lúc này đang mọi đợ một kết cục vui vẻ, cũng ti tưởng chỉ có vương giả cường thế vô song như Hương Ba Vương mới đáng để võ sĩ chân chánh như Robben dốc sức.
- Thần, Arjen Robben, tuyên thệ hiệu trung với chủ nhân Alexander, nguyện trung thành, sát cánh không rời cho tới khi thần không còn tồn tại.
Ở dưới cái nhìn chăm chú của hàng vạn hàng nghìn người, Robben quỳ một chân trên đất, tay chống lên trường đao, cao giọng phát lời tuyên thệ.
Làm ra quyết định như vậy cũng không khó khăn, bởi vì trước mặt hắn là một vương giả vô song, đáng giá cho hắn thần phục.
- Ha ha ha, trước Chiến Thần, bổn vương nhận võ sĩ Arjen Robben hiệu trung…
Dựa theo truyền thống của đại lục Azeroth, Tôn Phi cười đáp lại lời hiệu trung của Robben. Ai cũng đều thấy được Hương Ba Vương thật sự phi thường coi trọng võ sĩ lưu lạc này, bởi vì sau cùng hắn còn nói một câu chọc tức Tudor Vương vẻ mặt lúng túng đằng xa:
- Bệ hạ, ta phải đa tạ sự khẳng khái của ngàii, tặng ta một dũng sĩ chân chính!
Chung quanh thí kiếm đài nháy mắt vang lên từng đợt vỗ tay cùng hoan hô vang rền như sấm.
- Arjen, ngươi trước tiên đi thu thập hành trang, sau đó mang theo phụ thân của ngươi đến đại doanh Hương Ba tìm ta.
Tôn Phi vỗ nhẹ bả vai Robben, sau đó quay đầu nhìn Tudor Vương vẻ mặt xấu hổ đằng xa, vô tình hay cố ý nói:
- Giờ ngươi đã là tướng quân dưới trướng bổn vương, bản thân ta là muốn nhìn, còn có ai dám làm ngươi khó xử.
- Đúng đúng… Chúc mừng Robben đại nhân… à không, Robben tướng quân có thể về dưới trướng Hương Ba Vương bệ hạ. Bổn vương sẽ lập tức phái người chuẩn bị xe ngựa hộ tống hết thảy hành lý của Robben tướng quân tới đại doanh Hương Ba…
Tudor Vương tuy rằng rất sợ chết lại có chút hơi thông minh, sao không hiểu ý uy hiếp trong lời Tôn Phi, vội vàng thay đổi 180 độ thái độ với Robben.
Từng ánh mặt hâm mộ nhìn tới. Ai nấy đều hiểu được, có thể đầu nhập dưới trướng Hương Ba Vương, phong hệ đấu khí võ sĩ này hiện giờ đã là nhất phi trùng thiên. Hương Ba Vương nổi danh bao che khuyết điểm, từ nay về sau, cho dù là quốc vương các nước phụ thuộc cấp một cùng đám quý tộc phổ thông, thấy Robben, chỉ sợ cũng phải cung cung kính kính kêu một tiếng 'Robben tướng quân'.
- Đa tạ bệ hạ, Robben cuộc đời này nguyện trung thành với bệ hạ, nguyện vì bệ hạ cống hiến hết sức mình.
Phong hệ đấu khí võ sĩ trong lòng cảm kích quả thực khó có thể nói nên lời, giống như đang nằm mơ, vận mệnh thật sự là kỳ diệu.
Robben nói xong, muốn quỳ một chân xuống đất.
Tôn Phi cười ha ha, đưa tay phất một cái, một cỗ lực lượng vô hình đem Robben nâng dậy, sau đó đỡ thân hình rồi nhoáng cái biến mất tại chỗ.
Nghe bên tai tiếng hoan hô cùng vỗ tay, Robben chỉ cảm thấy hết thảy tựa như mộng ảo.
- Ro… Robben tướng quân, ngài có muốn lập tức thu dọn hành lý không? Ta đã phái người thông tri cho phụ thân của ngài, ngài ấy nhất định sẽ thật là cao hứng…
Robben quay đầu lại, thấy Tudor Vương phì nộn như con heo mập đang rón rén tới gần mình, sắc mặt cung kính lấy lòng, làm gì còn bộ dáng khinh miệt ban nãy. Robben một câu cũng không nói, lập tức ly khai thí kiếm đài.
. . .
. . .
Inzaghi thương thế không nhẹ.
Tuy rằng thương thế trên người nhờ "Sinh Mệnh Trị Liệu Dược Thủy" đã khôi phục bảy tám phần, nhưng tổn thương do tiêu hao tâm thần cùng tinh lực chỉ có thể từ từ phục hồi, tạm thời lâm vào mê man.
Sau vài kiểm tra đơn giản không thấy còn vấn đề, Cech cùng Oleguer mang Inzaghi trở về dưỡng thương, cả đám cô nhi Owen, Cavani cũng về lo lắng trở về theo.
Nhớ ngày đó ở khu dân nghèo tại Ôn Tuyền Quan, có York đại thúc cùng tới hơn 20 cô nhi mà giờ lại chỉ còn năm đứa nhỏ này mang theo huyết hải thâm sống trên thế gian, cảm tình thập phần thâm hậu.
Đám người Tôn Phi thì tiếp tục quan sát những trận đấu khác.
Những cao thủ được nhắc đến trong quyển sách nhỏ do đế quốc đệ nhất ngâm du thi nhân Materazzi biên soạn đều được Tôn Phi lưu ý, cũng không phải lo lắng những người đó sẽ tạo thành uy hiếp với mình, mà qua chuyện của Robben, quốc vương bệ hạ hiểu được việc mình có cơ hộ để mời chào nhân tài. Trên đại lục luật rừng này, muốn tồn tại được thì vũ lực cá nhân siêu tuyệt cùng thế lực là hai điều không thể thiếu, mà muốn khuếch trương thế lực tự nhiên cần có rất nhiều nhân tài.
…
Rất nhanh, tin tức Hương Ba Thành thất bại đã truyền khắp doanh khu 20 dặm, thậm chí cả một ít thế lực cùng gia tộc tại đế đô cũng nhận được tin tức.
Chỉ là một trận chiến bại rất bình thường, nhưng ảnh hưởng của nó không hề nhỏ.
Lúc trước Hương Ba Thành được một đám người nhàn tản đồn thổi rằng sẽ cùng Hương Ba Vương cường thế tạo thành ra một thần thoại bất bại, thì gườ theo trận này, thần thoại kia đã hư hại một góc, thậm chí càng sinh ra thêm nhiều lời tiên đoán cùng phát xét khó nghe từ những kẻ ghen ăn tức ở.
Đi quanh từ thí kiếm đài số 1 đến số 10, vô số lời xì xào chỉ trỏ làm đám tướng lãnh đi sau Tôn Phi sắc mặt khó coi muốn phát tác, nhưng Tôn Phi vẫn bình tĩnh phất tay ngăn cản.
Tôn Phi thừa hiểu một trận thất bại này không thể tạo thành ảnh hưởng lớn tới mức này, nếu hắn đoán không sai, sau lưng nhất định phải có kẻ châm ngòi thổi gió, về phần người xuất thủ là ai, quốc vương bệ hạ cũng không muốn đi lãng phí tinh lực điều tra.
Tôn Phi thật bình tĩnh đi quanh quan sát mỗi trận đấu đang tiến hành trên các thí kiếm đài.
Không ngoài dự đoán, một đám cao thủ lên sách của đệ nhất ngâm du thi nhân đều chiến thắng dễ dàng.
Theo thời gian trôi qua, vòng đấu loại thứ nhất chỉ còn lại một trận cuối.
- Nhanh chân đi xem, cao thủ cuối cùng của Hương Ba Thành, Cung Chi Nữ Thần Elena chuẩn bị xuất chiến rồi…
- Ảnh Chi Thích Khách đã thất bại, Cung Chi Nữ Thần chỉ sợ cũng nguy hiểm!
- Cung Chi Nữ Thần cái *** chó gì chứ, chẳng qua là cái bình hoa Hương Ba Vương trồng mà thôi. Ta dám phán nữ nhân này nhất định thua, bởi vì đối thủ của nàng ta chính là kẻ từng được xem ngang hàng với đệ nhất cao thủ nước phụ thuộc Nhất Kiếm, một trong Song Ẩn – Cuồng Ẩn Bowyer…
- A? Không ngờ là Bowyer? Nữ thần của ta gặp nguy rồi!
Từng đợt tiếng người ồn ào nghị luận từ đàng xa truyền đến, trên thí kiếm đài số 1, cuộc tranh tài cuối cùng trong vòng đầu của Hương Ba Thành sẽ bắt đầu. Sức hấp dẫn của mỹ nữ quả thật khó tưởng tượng, có thể thấy qua việc đại đa số người xem đều không hi vọng kết quả ngoài dự đoán nhưng vẫn tới để ngắm nhìn vẻ đẹp của Cung Chi Thần Nữ…
Theo làn sóng người chen lấn, đám Tôn Phi cũng đã tới được trước thí kiếm đài số 1.
Cuộc tỷ thí này sở dĩ được an bài ở thí kiếm đài số 1, bởi vì song phương đối chiến có Cuồng Ẩn Bowyer thành danh từ lâu. Cao thủ như thế ra tay tạo thành lực phá hoại cực lớn, bởi vậy phải an bài ở sàn thi đấu có phòng hộ an toàn nhất này.
Thí kiếm đài số 1 từng diễn ra trận long tranh hổ đấu giữa Nhất Quyền Hoành Thiên Hương Ba Vương cùng tứ đại tài quyết kỵ sĩ cho nên trở thành toà thí kiếm đài được trang bị thủ hộ kết giới cường đại nhất.
Cuồng Ẩn Bowyer trên người mặc giáp nhẹ làm bằng cương thiết, không đội đầu khôi, để mặc gió làm bay loạn mái tóc khô vàng như cỏ tranh, cặp mắt chỉ lớn cỡ hạt đậu lấp lóe tinh quang, miệng hơi méo, cái mũi to mà tẹt, thân hình nặng nề, mặc dù là cao thủ thành danh đã lâu nhưng trông không hề có chút phong phạm cao thủ nào mà chỉ toát lên khí tức hèn mọn cùng bỉ ổi.
Bowyer đến từ chiến khu phía Tây, là hoàng tử nước phụ thuộc nhất đẳng Miluo, từng nhờ một trận chiến chống đỡ được 10 chiêu của Nhất Kiếm mà không thất bại làm thanh danh vang động đế quốc. Trước khi Tôn Phi hoành không xuất thế, rất nhiều người từng coi Bowyer là cao thủ có hi vọng khiêu chiến danh hiệu đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc từ Nhất Kiếm nhất.
Thế nhưng lắm tài thì nhiều tật. Gã này tuy thực lực khủng bố nhưng nhân phẩm lại hoàn toàn là một dâm ma không hơn không kém. Có ngâm du thi nhân từng nói khoa trương rằng tại Miluo quốc, phàm là nữ tử vượt qua 18 tuổi không một ai không từng bị Bowyer chà đạp qua, thậm chí tửu sắc hoàng tử này còn bệ rạc tới mức ra một mệnh lệnh biến thái: phàm là nữ tử tân hôn, đêm đầu tiên nhất định phảu kính dâng cho hắn, nếu không chính là mắc tội phản quốc, tru di cửu tộc.
Ở Miluo quốc, không biết có bao nhiêu hồng nhan nữ tử chịu khổ, không biết bao nhiêu đôi tình nhân vì thế mà phải bỏ quốc trốn đi, không biết có bao nhiêu gia đình ly tán. Đáng tiếc kẻ gây ra tất cả những chuyện này lại là hoàng tử quốc gia, hơn nữa còn là cao thủ có thể đếm trên đầu ngón tay trong 250 nước phụ thuộc, do vậy không ai có thể làm gì được hắn.
Đương nhiên, cũng bởi vì mê luyến tửu sắc khiến qua nhiều năm tu vi võ đạo của hắn không mấy tiến bộ, bị người từng được cho là mục tiêu chiến đấu ngày trước là Nhất Kiếm bỏ xa. Hắn càng lúc càng biệt tăm, rất ít khi xuất thủ, lại thêm hành vi quái đản, thái độ làm người cuồng vọng cho nên bị một số người gọi đùa là Cuồng Ẩn.
Trên thí kiếm đài, song phương đã lên sân đấu.
Elena thân mặc ma pháp chiến giáp, tạo hình hoa mỹ ôm chặt lấy thân thể, để lộ vừa đủ kích thích tầm mắt lại không thiếu vẻ nghiêm trang, đem nữ dong binh xinh đẹp như vị nữ thần đứng từ đài cao nhìn xuống chúng sinh.
Elena vừa ra tràng, nhất thời bên dưới thí kiếm đài vang lên hàng loạt tiếng nuốt nước miếng.
Mọi nam nhân giống như bị sét đánh trúng, yết hầu chạy lên chạy xuống, có người chảy nước dãi, có người chảy máu mũi, mất đi năng lực trò chuyện, mắt hau háu nhìn nữ thần tuyệt thế đứng trên đài.
Bowyer càng khỏi phải nói, ánh mắt như bốc hỏa, hơi thở dồn dập, trong lòng cuồng hô: ta phải có nữ nhân này, nhất định phải có. Trời ạ, trên thế giới lại có nữ võ sĩ khí chất nhường này, ta nhất định phải lột hết chiến giáp của nàng, xem bên dưới khôi giáp đỏ như lửa kia rốt cuộc cất giấu tuyệt thế phong cảnh dạng gì, ta nhất định làm được, ta thề…
Bowyer ánh mắt không ngừng đảo khắp người Elena, đặc biệt dừng thật lâu ở một vài bộ vị, miệng chép liên tục tán tưởng, là đàn ông đều sẽ hiểu ý hắn.
Elena nhíu nhíu mày, một chiếc đoản cung từ hư không đột nhiên xuất hiện trong tay của nàng.
Mà cùng lúc đó, bên dưới thí kiếm đài, một ánh mắt ẩn chứa sát khí lạnh như băng xuyên qua thủ hộ ma pháp kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa chiếu lên người của Bowyer.
Cảm nhận được địch ý từ ánh mắt này, Bowyer đột nhiên thanh tỉnh, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện trong đám người một thanh niên thân hình cao lớn đang lạnh lùng nhìn mình, giống như nhìn một con sơn dương đang sắp bị làm thịt, trong ánh mắt ẩn chứa hàn ý lạnh thấu xương như đưa kẻ khác xuống hầm băng.
- Đúng rồi, nữ nhân này nghe nói là người Hương Ba Thành, Hương Ba Vương lại là cực kỳ bao che khuyết, muốn có được mỹ nữ này xem ra khá phiền toái đây… Hắc hắc, chỉ là lão tử cả Nhất Kiếm cũng không sợ thì sao sợ ngươi chứ Hương Ba Vương?
Bowyer hạ quyết tâm, không để ý tới ánh mắt kia nữa, xoay đầu lại cười híp mắt nhìn chằm chằm Elena.
- Mỹ nữ, ta xem chúng ta đổi một chỗ thoải mái kín đáo hơn, hắc hắc, ca ca ta nhất định khiến nàng biết sự lợi hại của ta…
Nói xong, Bowyer làm ra một động tác đẩy eo thô bỉ kèm bộ mặt diễn cảm hèn mọn đến cực điểm.
- Ha ha ha…
Dưới thí kiếm đài, không ít người cười vang, người nào cũng đều vừa nhìn đã hiểu ý tứ của Bowyer.
Elena từ nhỏ đến lớn sinh trưởng ở thế giới Diablo, cơ hồ chưa từng tiếp xúc nham nhân, phương diện nhân tình thế thái cũng không có bao nhiêu hiểu biết, nhưng thấy được ánh mắt đối phương làm bản thân rất không thoải mái, lại nhìn vẻ mặt bỉ ổi khi hắn nói mấy câu khó hiểu kia cũng không nhịn được mà hơi nhíu mày.
Mặc dù chỉ là động tác cau mày đơn giản cũng đủ làm Bowyer đối diện cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hắn càng thêm suy nghĩ đủ thứ ‘hay ho’ trong đầu.
Cái gọi là sắc đảm bao thiên chính là chỉ ý này.
Mà trong lúc Bowyer đang bị tinh trùng thượng não cũng không hề nhìn thấy Tôn Phi phía dưới sát ý tận trời làm cho một đám xung quanh sắc mặt tái nhợt, ngậm miệng mà run rẩy…
- Hắc hắc, mỹ nữ, hẳn nàng còn không biết chỗ hay ho của nam nhân đúng không? Hế hế, có muốn ta biểu diễn cho nàng xem chút không?
Thấy trên dung nhan trắng nõn mà cao quý của Elena có một tia chán ghét cùng mê hoặc, Bowyer liên tục lên tiếng trêu chọc, hắn đã nghĩ xong chủ ý, trước tiên thỏa mãn cái mòm trước, sau đó trong lúc luận võ lại hảo hảo động chân tay một chút, rồi đợi chiến đấu chấm dứt lại nghĩ biện phát bắt nữ thần này tới một chỗ vắng vẻ…
Nhưngrất nhanh, hắn liền phát hiện ý nghĩ của chính mình có chút sai lầm.
Nữ võ sĩ đối diện nhẹ nhàng nâng đoản cung, một dây cung màu vàng mỏng như sợi tơ hiện lên, tiếp đó một mũi tên đỏ chói mắt như ngọn lửa xuất hiện, mũi tên hỏa diễm, hoàn toàn do hỏa nguyên tố ngưng tụ mà thành.
Nữ võ sĩ này không ngờ là một ma pháp cung thủ cường hãn.
Bowyer từ một tên kia cảm nhận được một cỗ uy hiếp đã lâu không thấy được.
Hắn dần dần dập tắt lòng khinh thị, bắt đầu chính thức đánh giá lại đối thủ. Nữ võ sĩ Hương Ba này tựa hồ không hề đơn giản như hắn tưởng.
Nhưng mà tới khi mũi tên kia bắn ra, Bowyer mới biết được bản thân mình ngu đến cỡ nào.
Vèo!
Đến khi bả vai truyền tới cảm giác bỏng rát kịch liệt thì tiếng xé gió chói tai mới truyền tới nơi (nhanh hơn tốc độ âm thanh ). Được xưng là đệ nhị cao thủ trong 250 nước phụ thuộc chỉ dưới Nhất Kiếm, thế nhưng Bowyer lại không hề có cơ hội tránh né, bị một tiễn nhanh hơn cả âm thanh mang theo lực lượng kinh khủng đẩy văng về đằng sau.
Ầm!
Tấm màn màu lam của ma pháp trận thủ hộ thí kiếm đài số 1 giống như thủy tinh mà vỡ vụn.
Thủy hệ ma pháp kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa có thể chống đỡ một kích toàn lực của cao thủ cấp lục tinh đỉnh lại bị một mũi tên này dễ dàng xuyên phá.
Một màn này làm rung động tất cả mọi người.
Một mũi tên phá kết giới!
Cái này chẳng phải nói thực lực nữ cung thủ Hương Ba đã muốn vượt xa cao thủ cấp lục tinh đỉnh?
Điều này sao có thể… Không thể ngờ nàng ít nhất là một cao thủ cấp thất tinh?
Trên thí kiếm đài, Cuồng Ẩn Bowyer vừa mới miễn cưỡng từ dưới đất cũng bị dọa không nhẹ? Chính mình còn muốn đi đùa giỡn cao thủ ít nhất cấp thất tinh này?
- Trận đấu chấm dứt, Hương Ba Thành thắng! !
Một lúc lâu sau, người đầu tiên tỉnh táo lại là trọng tài, hắn vội vàng run rẩy hai chân, mắt không dám liếc Elena một cái, run giọng tuyên bố trận đấu kết quả.
Mà ngay khi câu 'Trận đấu chấm dứt' truyền ra, dị biết lại phát sinh…
Một đạo nhân ảnh từ đám khán giả bên dưới bay vọt lên thí kiếm đài số 1, chính là Hương Ba Vương Tôn Phi.
Ai cũng có thể cảm giác hàn ý lạnh thấu xương trên người Hương Ba Vương.
Lúc này, hắn tới để giết người
Trong bầu không khí khẩn trương hiện tại, cũng không có bao nhiêu người chú ý đến biến hóa kỳ dị phát sinh trên người Inzaghi.
Tất cả còn đang thắc mắc, liệu Hương Ba Vương có bằng thực lực tuyệt đối là một chiêu bóp chết phong hệ đấu khí võ sĩ trước mặt để báo thù cho đại để tử của mình hay không?
Thế nhưng xuất phát từ nguyên mẫu hình tượng anh hùng hoàn mỹ mà trong lòng mỗi chúng nhân gán cho Hương Ba Vương, không ai hi vọng thần tượng của mình lại ra tay lấy mạnh hiếp yếu giết người báo thù, điều này chẳng khác nào tự mình nhìn thần tượng của mình sụp đổ.
Tôn Phi ánh mắt như đao, dừng hình ảnh ở trên mặt phong hệ đấu khí võ sĩ. Mặc dù người này không thẹn với lương tâm, nhưng lúc này vẫn đang nhịn không được có chút khẩn trương, chỉ có chân chính đối mặt cùng Hương Ba Vương mới là cảm giác rõ ràng nhất áp lực kinh khủng tựa như đang bị một con cự long nhìn tới mình là một con giun đất nhỏ, chỉ cần đối phương tiếp tục bày thêm chút áp lực có khả năng sẽ khiếp mình quỳ xuống mà kêu gào xin tha thứ.
- Ngươi tên gì?
Tôn Phi đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Đến từ nước phụ thuộc nào?
Câu hỏi này làm không khí tại hiện trường càng thêm khẩn trương.
Tuy rằng giọng của Hương Ba Vương bình tĩnh như khoong, nhưng càng bình tĩnh lại càng làm người ta sợ hãi. Rất nhiều người đều đoán già đoán non rằng Hương Ba Vương là đang muốn diệt sạch, chẳng những phong hệ đấu khí võ sĩ xui xẻo này mà còn cả đất nước của đối phương cũng nối gót để trừ lửa giận.
Phong hệ đấu khí võ sĩ hiển nhiên cũng cho là như vậy.
- Tên của ta là Arjen Robben, còn đất nước của ta, ngài hẳn có thể tìm hiểu từ trọng tài, nhưng đừng mong ta sẽ nói gì thêm.
Nhìn thoáng qua trọng tài rụt rè đứng một bên không dám lên tiếng, Robben ưỡn thẳng ngực, lớn tiếng nói:
- Quyết đấu trên thí kiếm đài là có chết có bị thương, huống chi ta đã hạ thủ lưu tình, Hương Ba Vương ngàu nếu thật sự muốn phát tiết lửa giận ích kỷ trên người ta và đất nước của ta thì chúng ta cũng chỉ có thể hợp lực tử chiến một lần.
Arjen Robben nói năng có khí phách, nhiệt huyết sôi trào khiến chung quanh thí kiếm đài nhất thời vang lên không ít tiếng trầm trồ khen ngợi tiếng ủng hộ.
Đáng tiếc cũng không phải tất cả mọi người cho rằng biểu hiện của Robben là chính xác.
- Lớn mật, nói bậy, Arjen Robben, ngươi quá cuồng vọng rồi, còn không mau xin lỗi Hương Ba Vương bệ hạ? Gã ngu xuẩn này…
Từ một bên thí kiếm đài, một gã trung niên béo mập đầu đậu vương miện gắn bảo thạch ba màu hồng lục lam đứng lên, cả người run rẩy chỉ vào Robben mắng to, sau đó quay người lại giống như là chó nuôi thấy chủ, tình nịnh hót tươi cười nói:
- Bệ hạ, xin đừng thấy lạ, nước Tudor của chúng ta từ nay về sau không có tên Robben kia. Nếu hắn đã mạo phạm thiên uy của bệ hạ ngài, bổn vương tuyên bố từ nay trở đi giải trừ thề nguyện hiệu trung của Robben, hành vi của hắn cùng nước Tudor chúng ta một chút quan hệ cũng không có, bổn vương luôn luôn phi thường khâm phục bệ hạ ngài…
Nói tới đây, thấy Tôn Phi nhíu mày, quốc vương nước phụ thuộc cấp 3 Tudor không dám nói tiếp nữa, xoay người rồi hướng Arjen Robben đứng ở trên đài mắng:
- Ngu xuẩn, con heo đen đủi, lập tức mang theo phụ thân nửa sống nửa chết của ngươi cút đi cho ta. Từ nay về sau Tudor quốc không hoan nghênh hai kẻ xui xẻo các ngươi…
Nguyên lai gã to béo này là quốc vương Tudor quốc. Mà phong hệ đấu khí võ sĩ tên Robben là một vị võ sĩ lưu lạc cũng vì đường cùng trước đó không lâu mới mang theo phụ thân ốm nặng tới tuyên thệ nguyện trung thành với Tudor Vương.
Vốn Tudor Vương còn cho là mình trong lúc vô tình nhặt được một bảo bối, cao hứng cười toe tóe, ai biết bảo bối này giờ thành cái rễ rắc rối, thiếu chút nữa giết chết đệ tử Hương Ba Vương. Cái này khiến Tudor Vương bị dọa đến hồn phi phách tán, nhanh chóng nhảy ra phủi sạch quan hệ với Robben, tránh cho Tôn Phi đem lửa giận phát tiết đến Tudor quốc.
Tudor Vương nói một tràng, dẫn theo không ít lời trào phúng của đám người xung quanh.
Cơ hồ tất cả mọi người bắt đầu đồng tình Robben.
Phong hệ đấu khí võ sĩ này thực lực không tầm thường, thái độ làm người lại quang minh lỗi lạc, đáng tiếc lại hiệu trung (nguyện trung thành) nhầm tới một gã quốc vương hèn yếu sợ chết, thật đúng là người tài giỏi không được trọng dụng.
- Chỉ cần ngươi quỳ xuống xin lỗi, sự tình hôm nay, bổn vương sẽ không truy cứu nữa.
Tôn Phi sắc mặt bình tĩnh, chậm rãi nói.
Trầm mặc.
Robben không nói thêm lời nào, thân hình vẫn đứng thẳng tắp, cả người thanh sắc đấu khí quang diễm bắt đầu điên cuồng mà lóe ra, một thân thực lực ngũ tinh sơ giai tăng lên tới cực hạn, thậm chí dưới áp lực từ Tôn Phi mơ hồ còn có dấu hiệu đột phá.
Đây chính là lựa chọn của hắn. Cận kề cái chết không quỳ!
Mặc dù biết bản thân không thể chống nổi dù một chiêu, nhưng mà giờ phút này không quan hệ tới thắng bại, mà là danh dự cùng tôn nghiêm của một võ sĩ chân chính.
Tôn Phi nhẹ nhàng nở nụ cười:
- Ngươi không phải là đối thủ của ta, ngươi phải suy nghĩ một chút, nếu ngươi chết, ai sẽ chiếu cố cho phụ thân không thể sống một mình của ngươi?
Tôn Phi đã sớm từ cuốn sách Paris đưa cho biết hết nội tình về Robben.
Những lời này giống như là chủy thủ sắc bén nhất thế gian đâm trúng nơi mềm yếu nhất trong trái tim Robben.
Nhưng hắn cũng chỉ sững người nháy mắt rồi lại khôi phục bình thường.
- Nếu giờ ta chọn quỳ xuống, cha ta vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho ta, giữa sinh tử và tôn nghiêm, ta cùng người đều chọn vế sau.
Robben quyết đoán như sắt thép.
- Thật là một nam nhi chân chính, đáng tiếc người tài không được trọng dụng. haiz!
Trong lúc mọi người nghĩ tới cảnh tiếp theo sẽ là Robben máu tươi bắn vung năm thước, Tôn Phi lại đột nhiên thở dài rồi nói:
- Võ sĩ chân chính giống như ngươi, chỉ có vương giả chân chính mới đáng để ngươi nguyện trung thành, lựa chọn hiệu trung với con heo kia không phải quá đáng tiếc sao?
Lúc Tôn Phi nói câu này, ngón tay vung lên chỉ gã quốc vương nịnh hót béo mập đằng xa, khiến hắn sắc mặt trắng nhợt.
Robben hoàn toàn không nghĩ tới Hương Ba Vương lại đột nhiên nói như vậy, đầu hắn như có tia sét đánh bên trong, nháy mắt giống như hiểu được cái gì, nhưng lại không biết nên nói gì cho phải.
Dưới thí kiếm đài, mấy nghìn người nhất tề kinh hô một trận.
- Con heo ngu ngốc keo không đáng để ngươi hiệu trung, ta nghĩ Hương Ba Thành sẽ là lựa chọn tốt nhất của ngươi. Arjen Robben, bổn vương phi thường thưởng thức ngươi, gia nhập Hương Ba Thành chứ?
Tôn Phi mang theo nụ cười chân thành nhìn Robben còn đang lúng túng ngây người, lại bổ sung thêm một câu:
- Đương nhiên đây cũng không là bắt buộc, mặc kệ quyết định của ngươi như thế nào, bổn vương đều hy vọng có thể đạt được tình hữu nghị của một võ sĩ chân chính như ngươi, để ngươi vĩnh viễn trở thành khách nhân được Hương Ba Thành hoan nghênh nhất.
Ông ông ông!
Xung quanh thí kiếm đài loạn lên một tràng bàn luận, ai cũng không ngờ sự tình lại phát triển tới mức này, đồng thời không ít người lại thở phào nhẹ nhõm bởi hình tượng Hương Ba Vương trong lòng bọn hắn không có bị sụp đổ.
Tất cả mọi người lúc này đang mọi đợ một kết cục vui vẻ, cũng ti tưởng chỉ có vương giả cường thế vô song như Hương Ba Vương mới đáng để võ sĩ chân chánh như Robben dốc sức.
- Thần, Arjen Robben, tuyên thệ hiệu trung với chủ nhân Alexander, nguyện trung thành, sát cánh không rời cho tới khi thần không còn tồn tại.
Ở dưới cái nhìn chăm chú của hàng vạn hàng nghìn người, Robben quỳ một chân trên đất, tay chống lên trường đao, cao giọng phát lời tuyên thệ.
Làm ra quyết định như vậy cũng không khó khăn, bởi vì trước mặt hắn là một vương giả vô song, đáng giá cho hắn thần phục.
- Ha ha ha, trước Chiến Thần, bổn vương nhận võ sĩ Arjen Robben hiệu trung…
Dựa theo truyền thống của đại lục Azeroth, Tôn Phi cười đáp lại lời hiệu trung của Robben. Ai cũng đều thấy được Hương Ba Vương thật sự phi thường coi trọng võ sĩ lưu lạc này, bởi vì sau cùng hắn còn nói một câu chọc tức Tudor Vương vẻ mặt lúng túng đằng xa:
- Bệ hạ, ta phải đa tạ sự khẳng khái của ngàii, tặng ta một dũng sĩ chân chính!
Chung quanh thí kiếm đài nháy mắt vang lên từng đợt vỗ tay cùng hoan hô vang rền như sấm.
- Arjen, ngươi trước tiên đi thu thập hành trang, sau đó mang theo phụ thân của ngươi đến đại doanh Hương Ba tìm ta.
Tôn Phi vỗ nhẹ bả vai Robben, sau đó quay đầu nhìn Tudor Vương vẻ mặt xấu hổ đằng xa, vô tình hay cố ý nói:
- Giờ ngươi đã là tướng quân dưới trướng bổn vương, bản thân ta là muốn nhìn, còn có ai dám làm ngươi khó xử.
- Đúng đúng… Chúc mừng Robben đại nhân… à không, Robben tướng quân có thể về dưới trướng Hương Ba Vương bệ hạ. Bổn vương sẽ lập tức phái người chuẩn bị xe ngựa hộ tống hết thảy hành lý của Robben tướng quân tới đại doanh Hương Ba…
Tudor Vương tuy rằng rất sợ chết lại có chút hơi thông minh, sao không hiểu ý uy hiếp trong lời Tôn Phi, vội vàng thay đổi 180 độ thái độ với Robben.
Từng ánh mặt hâm mộ nhìn tới. Ai nấy đều hiểu được, có thể đầu nhập dưới trướng Hương Ba Vương, phong hệ đấu khí võ sĩ này hiện giờ đã là nhất phi trùng thiên. Hương Ba Vương nổi danh bao che khuyết điểm, từ nay về sau, cho dù là quốc vương các nước phụ thuộc cấp một cùng đám quý tộc phổ thông, thấy Robben, chỉ sợ cũng phải cung cung kính kính kêu một tiếng 'Robben tướng quân'.
- Đa tạ bệ hạ, Robben cuộc đời này nguyện trung thành với bệ hạ, nguyện vì bệ hạ cống hiến hết sức mình.
Phong hệ đấu khí võ sĩ trong lòng cảm kích quả thực khó có thể nói nên lời, giống như đang nằm mơ, vận mệnh thật sự là kỳ diệu.
Robben nói xong, muốn quỳ một chân xuống đất.
Tôn Phi cười ha ha, đưa tay phất một cái, một cỗ lực lượng vô hình đem Robben nâng dậy, sau đó đỡ thân hình rồi nhoáng cái biến mất tại chỗ.
Nghe bên tai tiếng hoan hô cùng vỗ tay, Robben chỉ cảm thấy hết thảy tựa như mộng ảo.
- Ro… Robben tướng quân, ngài có muốn lập tức thu dọn hành lý không? Ta đã phái người thông tri cho phụ thân của ngài, ngài ấy nhất định sẽ thật là cao hứng…
Robben quay đầu lại, thấy Tudor Vương phì nộn như con heo mập đang rón rén tới gần mình, sắc mặt cung kính lấy lòng, làm gì còn bộ dáng khinh miệt ban nãy. Robben một câu cũng không nói, lập tức ly khai thí kiếm đài.
. . .
. . .
Inzaghi thương thế không nhẹ.
Tuy rằng thương thế trên người nhờ "Sinh Mệnh Trị Liệu Dược Thủy" đã khôi phục bảy tám phần, nhưng tổn thương do tiêu hao tâm thần cùng tinh lực chỉ có thể từ từ phục hồi, tạm thời lâm vào mê man.
Sau vài kiểm tra đơn giản không thấy còn vấn đề, Cech cùng Oleguer mang Inzaghi trở về dưỡng thương, cả đám cô nhi Owen, Cavani cũng về lo lắng trở về theo.
Nhớ ngày đó ở khu dân nghèo tại Ôn Tuyền Quan, có York đại thúc cùng tới hơn 20 cô nhi mà giờ lại chỉ còn năm đứa nhỏ này mang theo huyết hải thâm sống trên thế gian, cảm tình thập phần thâm hậu.
Đám người Tôn Phi thì tiếp tục quan sát những trận đấu khác.
Những cao thủ được nhắc đến trong quyển sách nhỏ do đế quốc đệ nhất ngâm du thi nhân Materazzi biên soạn đều được Tôn Phi lưu ý, cũng không phải lo lắng những người đó sẽ tạo thành uy hiếp với mình, mà qua chuyện của Robben, quốc vương bệ hạ hiểu được việc mình có cơ hộ để mời chào nhân tài. Trên đại lục luật rừng này, muốn tồn tại được thì vũ lực cá nhân siêu tuyệt cùng thế lực là hai điều không thể thiếu, mà muốn khuếch trương thế lực tự nhiên cần có rất nhiều nhân tài.
…
Rất nhanh, tin tức Hương Ba Thành thất bại đã truyền khắp doanh khu 20 dặm, thậm chí cả một ít thế lực cùng gia tộc tại đế đô cũng nhận được tin tức.
Chỉ là một trận chiến bại rất bình thường, nhưng ảnh hưởng của nó không hề nhỏ.
Lúc trước Hương Ba Thành được một đám người nhàn tản đồn thổi rằng sẽ cùng Hương Ba Vương cường thế tạo thành ra một thần thoại bất bại, thì gườ theo trận này, thần thoại kia đã hư hại một góc, thậm chí càng sinh ra thêm nhiều lời tiên đoán cùng phát xét khó nghe từ những kẻ ghen ăn tức ở.
Đi quanh từ thí kiếm đài số 1 đến số 10, vô số lời xì xào chỉ trỏ làm đám tướng lãnh đi sau Tôn Phi sắc mặt khó coi muốn phát tác, nhưng Tôn Phi vẫn bình tĩnh phất tay ngăn cản.
Tôn Phi thừa hiểu một trận thất bại này không thể tạo thành ảnh hưởng lớn tới mức này, nếu hắn đoán không sai, sau lưng nhất định phải có kẻ châm ngòi thổi gió, về phần người xuất thủ là ai, quốc vương bệ hạ cũng không muốn đi lãng phí tinh lực điều tra.
Tôn Phi thật bình tĩnh đi quanh quan sát mỗi trận đấu đang tiến hành trên các thí kiếm đài.
Không ngoài dự đoán, một đám cao thủ lên sách của đệ nhất ngâm du thi nhân đều chiến thắng dễ dàng.
Theo thời gian trôi qua, vòng đấu loại thứ nhất chỉ còn lại một trận cuối.
- Nhanh chân đi xem, cao thủ cuối cùng của Hương Ba Thành, Cung Chi Nữ Thần Elena chuẩn bị xuất chiến rồi…
- Ảnh Chi Thích Khách đã thất bại, Cung Chi Nữ Thần chỉ sợ cũng nguy hiểm!
- Cung Chi Nữ Thần cái *** chó gì chứ, chẳng qua là cái bình hoa Hương Ba Vương trồng mà thôi. Ta dám phán nữ nhân này nhất định thua, bởi vì đối thủ của nàng ta chính là kẻ từng được xem ngang hàng với đệ nhất cao thủ nước phụ thuộc Nhất Kiếm, một trong Song Ẩn – Cuồng Ẩn Bowyer…
- A? Không ngờ là Bowyer? Nữ thần của ta gặp nguy rồi!
Từng đợt tiếng người ồn ào nghị luận từ đàng xa truyền đến, trên thí kiếm đài số 1, cuộc tranh tài cuối cùng trong vòng đầu của Hương Ba Thành sẽ bắt đầu. Sức hấp dẫn của mỹ nữ quả thật khó tưởng tượng, có thể thấy qua việc đại đa số người xem đều không hi vọng kết quả ngoài dự đoán nhưng vẫn tới để ngắm nhìn vẻ đẹp của Cung Chi Thần Nữ…
Theo làn sóng người chen lấn, đám Tôn Phi cũng đã tới được trước thí kiếm đài số 1.
Cuộc tỷ thí này sở dĩ được an bài ở thí kiếm đài số 1, bởi vì song phương đối chiến có Cuồng Ẩn Bowyer thành danh từ lâu. Cao thủ như thế ra tay tạo thành lực phá hoại cực lớn, bởi vậy phải an bài ở sàn thi đấu có phòng hộ an toàn nhất này.
Thí kiếm đài số 1 từng diễn ra trận long tranh hổ đấu giữa Nhất Quyền Hoành Thiên Hương Ba Vương cùng tứ đại tài quyết kỵ sĩ cho nên trở thành toà thí kiếm đài được trang bị thủ hộ kết giới cường đại nhất.
Cuồng Ẩn Bowyer trên người mặc giáp nhẹ làm bằng cương thiết, không đội đầu khôi, để mặc gió làm bay loạn mái tóc khô vàng như cỏ tranh, cặp mắt chỉ lớn cỡ hạt đậu lấp lóe tinh quang, miệng hơi méo, cái mũi to mà tẹt, thân hình nặng nề, mặc dù là cao thủ thành danh đã lâu nhưng trông không hề có chút phong phạm cao thủ nào mà chỉ toát lên khí tức hèn mọn cùng bỉ ổi.
Bowyer đến từ chiến khu phía Tây, là hoàng tử nước phụ thuộc nhất đẳng Miluo, từng nhờ một trận chiến chống đỡ được 10 chiêu của Nhất Kiếm mà không thất bại làm thanh danh vang động đế quốc. Trước khi Tôn Phi hoành không xuất thế, rất nhiều người từng coi Bowyer là cao thủ có hi vọng khiêu chiến danh hiệu đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc từ Nhất Kiếm nhất.
Thế nhưng lắm tài thì nhiều tật. Gã này tuy thực lực khủng bố nhưng nhân phẩm lại hoàn toàn là một dâm ma không hơn không kém. Có ngâm du thi nhân từng nói khoa trương rằng tại Miluo quốc, phàm là nữ tử vượt qua 18 tuổi không một ai không từng bị Bowyer chà đạp qua, thậm chí tửu sắc hoàng tử này còn bệ rạc tới mức ra một mệnh lệnh biến thái: phàm là nữ tử tân hôn, đêm đầu tiên nhất định phảu kính dâng cho hắn, nếu không chính là mắc tội phản quốc, tru di cửu tộc.
Ở Miluo quốc, không biết có bao nhiêu hồng nhan nữ tử chịu khổ, không biết bao nhiêu đôi tình nhân vì thế mà phải bỏ quốc trốn đi, không biết có bao nhiêu gia đình ly tán. Đáng tiếc kẻ gây ra tất cả những chuyện này lại là hoàng tử quốc gia, hơn nữa còn là cao thủ có thể đếm trên đầu ngón tay trong 250 nước phụ thuộc, do vậy không ai có thể làm gì được hắn.
Đương nhiên, cũng bởi vì mê luyến tửu sắc khiến qua nhiều năm tu vi võ đạo của hắn không mấy tiến bộ, bị người từng được cho là mục tiêu chiến đấu ngày trước là Nhất Kiếm bỏ xa. Hắn càng lúc càng biệt tăm, rất ít khi xuất thủ, lại thêm hành vi quái đản, thái độ làm người cuồng vọng cho nên bị một số người gọi đùa là Cuồng Ẩn.
Trên thí kiếm đài, song phương đã lên sân đấu.
Elena thân mặc ma pháp chiến giáp, tạo hình hoa mỹ ôm chặt lấy thân thể, để lộ vừa đủ kích thích tầm mắt lại không thiếu vẻ nghiêm trang, đem nữ dong binh xinh đẹp như vị nữ thần đứng từ đài cao nhìn xuống chúng sinh.
Elena vừa ra tràng, nhất thời bên dưới thí kiếm đài vang lên hàng loạt tiếng nuốt nước miếng.
Mọi nam nhân giống như bị sét đánh trúng, yết hầu chạy lên chạy xuống, có người chảy nước dãi, có người chảy máu mũi, mất đi năng lực trò chuyện, mắt hau háu nhìn nữ thần tuyệt thế đứng trên đài.
Bowyer càng khỏi phải nói, ánh mắt như bốc hỏa, hơi thở dồn dập, trong lòng cuồng hô: ta phải có nữ nhân này, nhất định phải có. Trời ạ, trên thế giới lại có nữ võ sĩ khí chất nhường này, ta nhất định phải lột hết chiến giáp của nàng, xem bên dưới khôi giáp đỏ như lửa kia rốt cuộc cất giấu tuyệt thế phong cảnh dạng gì, ta nhất định làm được, ta thề…
Bowyer ánh mắt không ngừng đảo khắp người Elena, đặc biệt dừng thật lâu ở một vài bộ vị, miệng chép liên tục tán tưởng, là đàn ông đều sẽ hiểu ý hắn.
Elena nhíu nhíu mày, một chiếc đoản cung từ hư không đột nhiên xuất hiện trong tay của nàng.
Mà cùng lúc đó, bên dưới thí kiếm đài, một ánh mắt ẩn chứa sát khí lạnh như băng xuyên qua thủ hộ ma pháp kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa chiếu lên người của Bowyer.
Cảm nhận được địch ý từ ánh mắt này, Bowyer đột nhiên thanh tỉnh, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện trong đám người một thanh niên thân hình cao lớn đang lạnh lùng nhìn mình, giống như nhìn một con sơn dương đang sắp bị làm thịt, trong ánh mắt ẩn chứa hàn ý lạnh thấu xương như đưa kẻ khác xuống hầm băng.
- Đúng rồi, nữ nhân này nghe nói là người Hương Ba Thành, Hương Ba Vương lại là cực kỳ bao che khuyết, muốn có được mỹ nữ này xem ra khá phiền toái đây… Hắc hắc, chỉ là lão tử cả Nhất Kiếm cũng không sợ thì sao sợ ngươi chứ Hương Ba Vương?
Bowyer hạ quyết tâm, không để ý tới ánh mắt kia nữa, xoay đầu lại cười híp mắt nhìn chằm chằm Elena.
- Mỹ nữ, ta xem chúng ta đổi một chỗ thoải mái kín đáo hơn, hắc hắc, ca ca ta nhất định khiến nàng biết sự lợi hại của ta…
Nói xong, Bowyer làm ra một động tác đẩy eo thô bỉ kèm bộ mặt diễn cảm hèn mọn đến cực điểm.
- Ha ha ha…
Dưới thí kiếm đài, không ít người cười vang, người nào cũng đều vừa nhìn đã hiểu ý tứ của Bowyer.
Elena từ nhỏ đến lớn sinh trưởng ở thế giới Diablo, cơ hồ chưa từng tiếp xúc nham nhân, phương diện nhân tình thế thái cũng không có bao nhiêu hiểu biết, nhưng thấy được ánh mắt đối phương làm bản thân rất không thoải mái, lại nhìn vẻ mặt bỉ ổi khi hắn nói mấy câu khó hiểu kia cũng không nhịn được mà hơi nhíu mày.
Mặc dù chỉ là động tác cau mày đơn giản cũng đủ làm Bowyer đối diện cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hắn càng thêm suy nghĩ đủ thứ ‘hay ho’ trong đầu.
Cái gọi là sắc đảm bao thiên chính là chỉ ý này.
Mà trong lúc Bowyer đang bị tinh trùng thượng não cũng không hề nhìn thấy Tôn Phi phía dưới sát ý tận trời làm cho một đám xung quanh sắc mặt tái nhợt, ngậm miệng mà run rẩy…
- Hắc hắc, mỹ nữ, hẳn nàng còn không biết chỗ hay ho của nam nhân đúng không? Hế hế, có muốn ta biểu diễn cho nàng xem chút không?
Thấy trên dung nhan trắng nõn mà cao quý của Elena có một tia chán ghét cùng mê hoặc, Bowyer liên tục lên tiếng trêu chọc, hắn đã nghĩ xong chủ ý, trước tiên thỏa mãn cái mòm trước, sau đó trong lúc luận võ lại hảo hảo động chân tay một chút, rồi đợi chiến đấu chấm dứt lại nghĩ biện phát bắt nữ thần này tới một chỗ vắng vẻ…
Nhưngrất nhanh, hắn liền phát hiện ý nghĩ của chính mình có chút sai lầm.
Nữ võ sĩ đối diện nhẹ nhàng nâng đoản cung, một dây cung màu vàng mỏng như sợi tơ hiện lên, tiếp đó một mũi tên đỏ chói mắt như ngọn lửa xuất hiện, mũi tên hỏa diễm, hoàn toàn do hỏa nguyên tố ngưng tụ mà thành.
Nữ võ sĩ này không ngờ là một ma pháp cung thủ cường hãn.
Bowyer từ một tên kia cảm nhận được một cỗ uy hiếp đã lâu không thấy được.
Hắn dần dần dập tắt lòng khinh thị, bắt đầu chính thức đánh giá lại đối thủ. Nữ võ sĩ Hương Ba này tựa hồ không hề đơn giản như hắn tưởng.
Nhưng mà tới khi mũi tên kia bắn ra, Bowyer mới biết được bản thân mình ngu đến cỡ nào.
Vèo!
Đến khi bả vai truyền tới cảm giác bỏng rát kịch liệt thì tiếng xé gió chói tai mới truyền tới nơi (nhanh hơn tốc độ âm thanh ). Được xưng là đệ nhị cao thủ trong 250 nước phụ thuộc chỉ dưới Nhất Kiếm, thế nhưng Bowyer lại không hề có cơ hội tránh né, bị một tiễn nhanh hơn cả âm thanh mang theo lực lượng kinh khủng đẩy văng về đằng sau.
Ầm!
Tấm màn màu lam của ma pháp trận thủ hộ thí kiếm đài số 1 giống như thủy tinh mà vỡ vụn.
Thủy hệ ma pháp kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa có thể chống đỡ một kích toàn lực của cao thủ cấp lục tinh đỉnh lại bị một mũi tên này dễ dàng xuyên phá.
Một màn này làm rung động tất cả mọi người.
Một mũi tên phá kết giới!
Cái này chẳng phải nói thực lực nữ cung thủ Hương Ba đã muốn vượt xa cao thủ cấp lục tinh đỉnh?
Điều này sao có thể… Không thể ngờ nàng ít nhất là một cao thủ cấp thất tinh?
Trên thí kiếm đài, Cuồng Ẩn Bowyer vừa mới miễn cưỡng từ dưới đất cũng bị dọa không nhẹ? Chính mình còn muốn đi đùa giỡn cao thủ ít nhất cấp thất tinh này?
- Trận đấu chấm dứt, Hương Ba Thành thắng! !
Một lúc lâu sau, người đầu tiên tỉnh táo lại là trọng tài, hắn vội vàng run rẩy hai chân, mắt không dám liếc Elena một cái, run giọng tuyên bố trận đấu kết quả.
Mà ngay khi câu 'Trận đấu chấm dứt' truyền ra, dị biết lại phát sinh…
Một đạo nhân ảnh từ đám khán giả bên dưới bay vọt lên thí kiếm đài số 1, chính là Hương Ba Vương Tôn Phi.
Ai cũng có thể cảm giác hàn ý lạnh thấu xương trên người Hương Ba Vương.
Lúc này, hắn tới để giết người
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.