Chương 112: Khắp núi đồi là cạm bẫy
Loạn Thế Cuồng Đao
19/03/2013
Lúc trước, Cech cùng Brooke đều thê thảm giống nhau sau khi uống “Người Khổng lồ xanh dược tề”, giờ Pearce cùng Drogba cũng không cách nào tiêu hóa được hoàn toàn dược tề trong cơ thể, mặc dù việc kịch liệt thống khổ đã tiêu tan nhưng bên ngoài cơ thể bọn hắn vẫn tích một màu xanh biếc, thậm chí bởi thực lực không bằng đám Brooke nên màu xanh trên người bọn hắn càng hiện rõ. Nhóm tráng hán đưa mắt đứng nhìn nhau, dường như cả thạch sảnh bỗng nhiên mọc ra hơn 20 cây xương rồng xanh biếc.
- Đừng lo lắng, các ngươi hoàn toàn tiêu hóa dược lực, loại tác dụng phụ này cũng sẽ tiêu tan.
Tôn Phi gọi ra Essien, Oneill và Kahn từ trong đám người, rồi đưa cho mỗi người một đấu khí bí tịch cùng một viên Chipped Jewelry thuộc tính thủy. Ba người này đều có thiên phú đấu khí thuộc tính thủy, mà trong vương thất bí tịch của Hương Ba Thành chỉ có ba bản đấu khí bí tịch thuộc tính thủy nhất tinh cấp, vừa vặn giao cho ba người này tu luyện. Trải qua “Người Khổng lồ xanh dược tề” rèn luyện cải tạo, đấu khí thông đạo trong cơ thể bọn hắn đã rộng lớn đến trình độ vượt xa người bình thường, thậm chí có thể coi là thiêm phú dị bẩm. Hơn nữa có sự tương trợ của nguyên tố bảo thạch nên trong thời gian ngắn mới có thể đột phá.
Những tráng hán còn lại vừa không được ban vũ khí ma pháp cũng không có được bí tịch đấu khí nên chỉ biết đứng một bên mà nhỏ nước miếng cười ngây ngô. Một đám cố gắng mở to đôi mắt, dùng vẻ lonh lanh thuần khiết mà vô tội nhất bọn hắn có thể nặn ra được nhìn Tôn Phi, ánh mắt quả thực giống như những đứa trẻ đói sữa nhìn thấy vú em.
Tôn Phi trán đầy mồ hôi vội hất tay, đuổi vội đám “xương rồng xanh” này ra khỏi thạch sảnh.
Thực ra trong lòng những đại lực sĩ này cũng hiểu rõ, tích lũy được của một nước phụ thuốc cấp 6 quả thực rất khan hiếm, quốc vương bệ hạ có thể lấy ra mấy vũ khí cùng dược thủy kia cũng đã là khuynh gia bại sản rồi, muốn có thêm sợ là lão bà của bệ hạ cũng phải mang cầm, cho nên cũng không oán hận, ít nhất bọn hắn cũng cảm nhận được sức mạnh tăng lên khi dùng “Người Khổng lồ xanh dược tề”. Hơn nữa hai người được Tôn Phi ban thưởng vừa rồi đều là những người có chiến công hiển hách nhất, bởi vậy bọn họ chỉ cảm thấy ngưỡng mộ mà không hề có chút ghen tỵ nào.
May thay ở đại lục Azeroth, loại dược tề khiến cho chỉ trong phút chốc thực lực có thể tăng lên như “Người Khổng lồ xanh dược tề” lại không phải là không có, hơn nữa đám võ sĩ này đều là một đám cuồng bạo lực, đã quen lười biếng suy nghĩ nên cũng không thắc mắc chuyện tình phát sinh.
Làm xong tất cả chuyện này, Tôn Phi lẳng lặng đứng ở trong thạch sảnh.
Đột nhiên trong lòng vừa động, Tôn Phi chuyển tới hình thức thích khách.
Một cỗ năng lượng không giống như Linh Lực của thánh kỵ sĩ, Ma Lực của pháp sư, Tử Khí của Tử linh pháp sư, Lực lượng cơ thể của người man rợ hay năng lượng tự nhiên của Đức Lỗ Y nhẹ nhàng tràn lan trong thạch sảnh.
Thích khách chính là một chức vụ phi thường đặc thù trong thế giới Diablo, trong trí nhớ của Tôn Phi ở kiếp trước, chức vụ này là công ty Blizzard tham khảo Đông Phương thần bí cổ quốc võ thuật mà thiết kế ra, mà điều này giờ Tôn Phi đã kiểm chứng được, bởi dưới hình thức thích khách, sức mạnh của chảy xuôi theo cơ thể hắn là một loại năng lượng có tên Chân Khí.
Loại năng lượng chân khí này khiến cho Tôn Phi có cảm giác vô cùng phù hợp với nội công được miêu tả trong tiểu thuyết kiếm hiệp, nếu nói thông tục một chút, dùng lời miêu tả của đại tác gia Kim Dung, thì nó giống như có vô số con chuột đang đùa nghịch len lỏi ở tứ chi của Tôn Phi.
-Tất cả là 18 thông đạo!
Tôn Phi nhắm mắt lại từ từ cảm nhận trạng thái vận hành chân khí, hắn phát hiện cái gọi là chân khí kia, tất cả có 18 lộ tuyến vận hành trong cơ thể, mỗi lộ tuyến đều hoàn toàn thực hiện độc lập, rồi lại nối tiếp nhau, giống như một mê cung trong cơ thể, một cỗ khí tức ôn hòa tuần hoàn trong mê cung này, không ngừng tu dưỡng lên nhục thể của mình.
Mà lộ tuyết vận hành của chân khí này lại phi thường tương tự với vận hành “Đấu khí thông đạo” của Azeroth đại lục.
Tôn Phi trầm ngâm một lát, cầm từ trên bàn một quyển thủy hệ bí tịch đấu khí bản chép tay của Hương Ba Thành, đây là hắn tự tay hắn chép lại chuẩn bị cho chính mình. Tôn Phi cẩn thân nghiền ngẫm, phát hiện trong quyển bí tịch đấu khí này chỉ miêu tả 8 thông đạo đấu khí, hơn nữa 8 lộ tuyến này đều nằm trong 18 lộ tuyến vận hành chân khí trong cơ thể Tôn Phi, không có ngoại lệ.
- Chẳng lẽ cái gọi là thông đạo đấu khí của đại lục Azeroth chính là ngũ hành kinh mạch trên cơ thể thích khách? Mà một quyển bí tịch đấu khí bao hàm càng nhiều thông đạo đấu khí, thì cũng đồng nghĩa rằng cấp bậc cùng phẩm chất quyển bí tịch đó càng cao?
Phát hiện này dường như khiến Tôn Phi lờ mờ ý thức được điều gì.
Nếu đúng như dự đoán, thì Tôn Phi cảm giác bản thân có lẽ có thể dựa vào các đường vận hành chân khí của hình thức thích khách mà tự sáng tạo ra một bộ bí tịch đấu khí hoàn mĩ hơn, cấp bậc cao hơn, nhất tinh cấp đấu khí bí tịch bao hàm 8 đường thông đạo đấu khí, mà cơ thể Tôn Phi đã có được 18 đường vận hành kinh mạch, Tôn Phi có thể bắt chước 18 đường vận hành chân khí này để mở ra 18 đường thông đạo đấu khí, sáng tạo ra ít nhất tam tinh cấp đấu khí bí tịch!
Nếu đúng như vậy thì đối với sự khuyết thiếu đấu khí bí tịch của Hương Ba Thành mà nói, không chỉ là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
- Bất quá, chuyện này, còn phải thêm một bước nghiệm chứng, đáng tiếc rằng đấu khí bí tịch tốt nhất của Hương Ba Thành hiện nay cũng chỉ là nhất tinh cấp, không thể suy đoán được.
Tôn Phi nhẹ nhàng gấp quyển bí tịch chép tay lại, ánh mắt chợt sáng lên.
-Đúng rồi, Lampard thúc thúc chính là một tam tinh cao thủ, nhất định là biết càng nhiều thông đạo đấu khí, hỏi được Lampard thúc thúc thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ.
Tôn Phi nghĩ đến đây thì vô cùng vui mừng.
Hắn đứng đậy chầm chậm đi đến chính giữa thạch sảnh, vận hành chân khí trong cơ thể, cảm nhận từng vị trí cụ thể của đường vận hành, đột nhiên phần eo trùng xuống, một quyền ầm vang xuất ra.
- Hống
Ảo ảnh một con mãnh hổ đang gầm thét, vô cùng sống động, đột nhiên từ nắm quyền của Tôn Phi mà phóng ra.
Ầm!
Tảng đá lúc trước bị Paul Pearce dùng thánh kiếm Excalibur tách làm đôi bị ảo ảnh mãnh hổ xuyên thấu qua, một tiếng nổ lớn ầm vang, hóa thành một đống đá vụn, khi tức nóng bỏng tràn ngập không trung.
Đây chính là kỹ năng thích khách “Hổ kích”.
Một loại kỹ xảo lợi dụng chân khí liên tục tác động kích phát tạo thương tổn, uy lực kinh người.
Kế tiếp...
Sưu sưu!
Vù vù!
Trong thạch sảnh bóng người thấp thoáng, trên nắm quyền của Tôn Phi hừng hực hồng sắc hỏa diễm, hai quyền vụt nhanh như sao băng, hai chân như loan đao, động tác càng lúc càng nhanh, toàn thân hóa thành một cơn lốc xoáy màu đen, căn bản không thấy rõ hành động và thân hình của hắn, mãi sau mười giây mới phần phật một tiếng rồi gió xoáy đều tiêu tan, hắn dừng lại thì mười mấy chiếc ghế đá trên mặt đất đều trở thành bụi phấn màu đen.
Tôn Phi đã lĩnh hội thông suốt toàn bộ kỹ năng của hình thức thích khách.
Tiếp đó lại chuẩn bị bắt đầu kế hoạch của bản thân.
Kỹ năng thích khách “Tốc độ bạo phát” khởi động, cơ thể Tôn Phi được bao bọc bởi một tầng sương mỏng, thoáng một cái cả thân hình giống như quỷ mị tan biến trong thạch sảnh.
Mê thành trong hang đá ngầm, không ai biết Tôn Phi rời đi lúc nào.
Hai giờ sau, trong thạch sảnh đột nhiên cuộn lên một trận gió nhẹ, trong không trung tỏa ra một làn sương khói, Tôn Phi lại xuất hiện trong tại nơi này.
Hắn bước nhanh đến bàn đá trước mặt, nắm lấy cây bút lông, rồi tô tô vẽ vẽ gì đó trên tấm da dê trên mặt bàn, bút không ngừng di chuyển, khả năng phác họa kiếp trước của Tôn Phi lại phát huy giá trị nên có, chỉ thấy địa thế sông núi sau Hương Ba Thành hiện ra rất sống động.
Tôn Phi cẩn thận kiểm tra lại bản vẽ, sau khi đã chắc chắn không có bất cứ vấn đề gì, thay một cây bút lông ngỗng màu đỏ, rồi vẽ ra đủ loại ký hiệu kỳ quái.
Sau hơn 10 phút, giám ngục quan Oleguer được truyền vào trong thạch sảnh.
- Hãy nhớ kỹ tấm bản đồ này, thật cẩn thận! Các giao lộ cùng các vị trí hiểm yếu tại hậu sơn đã được bố trí các cạm bẫy với lực sát thương lớn, cũng phong tỏa toàn bộ những vùng chết của mà binh lính không thể phòng vệ, chỉ để lại ba đường có thể ra vào, chính là những đường đánh dấu màu đỏ.
Tôn Phi chỉ vào địa hình trên tấm da dê, sắc mặt trầm trọng, tỉ mỉ giảng giải.
- Ký hiệu này chỉ hỏa diễm, ký hiệu này chỉ thiểm điện… Nhớ kỹ, phàm là nơi có loại ký hiệu này đều là có cạm bẫy, khi binh lính đi tuần tra nên tránh những nơi này, lộ trình tuần tra cụ thể và thứ tự đều do ngươi thiết lập, việc này vô cùng quan trọng, ngươi nhất định phải hoàn thành trước đêm nay, tạm thời cho binh lính lui về để tránh vô tình trúng thương.
Giám ngục quan Olegur che giấu đi nỗi sợ hãi trong lòng, cẩn thận bê lấy tấm bản đồ, bắt đầu ghi nhớ những ký hiệu, rồi thiết lập lộ trình tuần tra hợp lý nhất cho binh lính.
Tôn Phi trực tiếp cưỡi đại hắc cẩu rời khỏi mê thành trong hang đá ngầm.
Đại hắc cẩu chở Tôn Phi, ở giữa rừng cây mà nhảy vọt qua lại, lấy một lộ tuyến kỳ quái mà thong thả tiến tới, nó cẩn thận tránh đi những cạm bẫy đáng sợ tại nơi này.
Cả ngọn núi phía sau Hương Ba Thành hiện là một phiến Tử Vong Chi Địa
Trong khoảng thời gian hai giờ ra ngoài vừa rồi, Tôn Phi lợi dụng kỹ năng của thích khách mà bố trí đại lượng bẫy rập ở khu vực cấm sau núi Hương Ba Thành. Lúc này cấm địa sau núi cho dù không phải là Tử Vong Chi Địa, nhưng cũng được phủ kín bởi những cạm bẫy ma pháp như “lôi điện võng”, “lôi điện thủ vệ”, “hỏa diễm phục sinh” cùng đại lượng cạm bẫy khác. Bên trong mỗi cạm bẫy đều ẩn chưa một sức mạnh khủng khiếp, nếu có người xâm nhập vào phía sau núi chạm phải những cạm bẫy ma pháp này, lập tức sẽ có vô số lôi điện cùng những hỏa diễm phun ra ào ạt, võ sĩ thực lực nhất tinh sẽ trực tiếp bị miễu sát, nhị tinh có thể miễn cưỡng chống đỡ một trận, còn tam tinh cấp nếu vận khí tốt, thì mới có thể thoát ra.
Đây đều là những việc cần thiết mà Tôn Phi dùng để phòng tránh rắc rối có thể xảy ra.
Kỹ năng bố trí cạm bẫy ma pháp mà class thích khác có được đã giúp Tôn Phi một việc lớn, giải quyết vấn đề thiếu binh lực và cao thủ trầm trọng của Hương Ba Thành hiện tại. Đối với Tôn Phi mà nói, như vậy hắn có thể làm công tác chuẩn bị cho những phong ba bão táp sắp đến, Hương Ba Thành đang đối mặt với một hồi nguy hiểm thật lớn, Tôn Phi nhất định dốc toàn lực để ứng phó.
Một trong số đó chính là việc bố trí cạm bẫy, ngày mai chính là ngày lễ sắc phong, Tôn Phi cưỡi trên lưng Hắc Toàn Phong, ánh mắt hướng về đỉnh núi Đông Sơn nguy nga sừng sững, đó là địa điểm cử hành đại lễ.
Trong lòng hắn vừa mong chờ lại vừa lo lắng.
Nếu hắn đoán không sai, tất cả những thắc mắc sẽ chính thức được bóc trần vào sáng sớm ngày mai trên đỉnh Đông Sơn, đó là thời khắc quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.