Chương 334: Người thắng lớn nhất
Loạn Thế Cuồng Đao
22/11/2014
- Hừm?
Tôn Phi nháy mắt liền nhận thấy được dị động, nao nao, tiếp theo khẽ nhếch khóe miệng, ngón trỏ hơi gập xuống búng một cái.
Tách!
Một tiếng vang giòn nhỏ, trong không trung bỗng xuất hiện một luồng bụi đất.
Một màn này gần như tức thì chìm nghỉm trong tiếng hoan hô hò reo của mấy vạn người, không có bất kỳ người nào phát hiện chuyện vừa phát sinh.
Thế nhưng tại trước cửa tiểu viện trong khu dịch quán kia, một đám võ sĩ đến từ đế quốc Spark lại sắc mặt đại biến, thanh niên cầm đầu cái trán đầy mồ hôi lớn như hạt đậu, đau đến biến dạng khuôn mặt, chỉ thấy trên vai của hắn xuất hiện một lỗ máu to bằng ngón tay cái, máu tươi phun ra như suối, mà ở vách tường đá phía sau hắn cũng có một cái động sâu hoắm lớn bằng ngón tay.
- Hả… Sư huynh, huynh có sao không?
Mấy gã võ sĩ nhao nhao.
Trong sự náo động của mấy vạn người, chỉ có bọn hắn mới biết chuyện gì đã xảy ra…
Bahrton sư huynh vốn là muốn làm cho cái gã gọi là đệ nhất cao thủ của đế quốc Zenit “đáng thương” một lần bẽ mặt, khiến cho đám “fan cuồng” kia hiểu được đệ nhất cao thủ bọn chúng hâm mộ là mặt hàng gì, càng là muốn hạ thấp uy vọng hoàng thất Zenit.
Vì thế Bahrton thực lực mạnh nhất vô thanh vô tức bắn từ trong tay một viên đá nhỏ ra đánh lén.
Ai biết gã đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc Zenit ngồi trên xe ngựa kia lại có thực lực vượt xa bọn hắn tưởng tượng, chẳng những có thể phát hiện đánh lén, mà càng không biết dùng thủ đoạn gì bắn ngược hòn đá trở về.
Càng kinh khủng hơn là hòn đá bắn ngược thậm chí có thể so với công thành nỏ, mấy người căn bản phản ứng không kịp, chỉ thấy Bahrton sư huynh thực lực mạnh nhất vai trái bị xuyên thủng, sau đó hòn đá nhỏ kia còn chưa hết lực xuyên thủng tường đá sau lưng, để lại một cái động sâu hãy còn bốc khói.
Thực lực đáng sợ.
Bahrton sư huynh thực lực đã là lục tinh cấp đỉnh, thế nhưng không có chút khả năng chống cự, đây còn là đối phương tựa hồ không muốn giết người, nếu không thời khắc này vài người sợ là toàn bộ đều biến thành thi thể lạnh như băng.
- Mau mau mau mau, mau trở về.
Mấy võ sĩ Spark vội vàng đỡ Bahrton sư huynh lui vào trong tiểu viện.
Bọn hắn thực sự không phải là hạng người sợ chết, có thể theo hầu Võ Thánh Iaquinta đế quốc Spark tới đây khẳng định chính là những tuấn kiệt trẻ tuổi xuất sắc nhất, một thân nhiệt huyết, sùng thượng vũ lực, đã sớm chuẩn bị tinh thần vì đế quốc chết trận chiến trường, nhưng quay mắt về phía đối thủ hoàn toàn không thể chiến thắng như vậy rõ ràng không nên ngu ngốc đi chịu chết, không nên hữu dũng nhất thời.
Cái người Zenit kia, thật sự là quá kinh khủng!
. . .
Đối với Tôn Phi mà nói, một màn vừa rồi, chẳng qua là một chuyện ngoài lề nho nhỏ trong quá trình diễu hành.
Nếu không phải lo lắng tới cục diện lúc nào cũng có thể biến đổi hiện tại, lại thêm nghe nói Võ Thánh Spark là một kẻ điên cực kỳ bao che khuyết điểm, bản thân còn chưa đủ trình độ đối kháng Võ Thánh, Tôn Phi chỉ hơi giơ tay cũng có thể dễ dàng diệt sát tất cả bọn hắn chứ không đơn thuần là chút cảnh cáo nho nhỏ kia.
Thêm nửa giờ trôi qua, xe ngựa ma pháp cũng đã về tới giáo trường trung tâm danh khu hai mươi dặm, dừng lại dưới đài.
Lúc này, biển người đã chật kín không còn một chỗ trống, tất cả đều đang mong đợi chứng kiến nghi thức trao giải.
Nghi thức rốt cục bắt đầu.
Phần nghi thức luôn là rườm rà và dài dòng, dưới sự chủ trì của nhị hoàng tử Domingos, mặc dù không có nhóm thần sư Thần Thánh giáo đình giáo khu Zenit tham dự, nhưng các loại nghi thức hiến tế Chiến Thần cùng chư thần đều đâu vào đấy dưới sự chủ trì tiến hành của hoàng gia cung đình ma pháp sư, vương thất của 244 nước phụ thuộc đều được mời tham gia nghi thức này. (250 nước phụ thuộc, sau vụ có thích khách trong đế đô đã diệt 6 nước do có thông đồng với thích khách nên còn 244)
Cả nghi thức tiến hành hơn một giờ, mới xem như chấm dứt.
Kế tiếp là phần mọi người chờ mong nhất: ban thưởng cho những người đoạt giải. Bởi vì lần này việc ban thưởng có ý nghĩa cùng hậu trọng hơn hẳn những lần trước, cho nên mỗi người đều nhiệt huyết sôi trào chăm chú lắng nghe.
Quá trình này cũng tương đối dài dòng.
Nhưng không hề nghi ngờ, Hương Ba Thành chính là hắc mã duy nhất của diễn võ tác chiến cuộc lần này, là người thắng chân chính nhất.
Hương Ba Vương Alexander dễ dàng đoạt lấy vòng nguyệt quế đệ nhất cao thủ nước phụ thuốc, tiểu đội Hương Ba Thành thì một đường như vũ bảo đạt được danh hiệu đệ nhất trong thi đấu đoàn chiến, điều này cũng tức là Hương Ba Thành trực tiếp từ một nước phụ thuộc cấp sáu nho nhỏ thăng lên nước phụ thuộc cấp một, mà Hương Ba Vương thì từ một tiểu quý tộc mạt lưu trở thành đế quốc thế tập nhị đẳng quý tộc.
Hương Ba Thành trở thành nước phụ thuộc cấp một, cũng tức là lãnh thổ quốc gia cùng nhân khẩu sẽ gia tăng trên phạm vi lớn.
Rice quốc, Hắc Nham thành, Chishui quốc, Thiên Phong quốc cùng sáu nước phụ cận Hương Ba Thành trong giải đấu lần này biểu hiện ảm đảm, vương thất sáu nước này trực tiếp bị đoạt phong hào quý tộc, hạ hạt lãnh thổ cùng con dân quy nhập Hương Ba Thành, đế quốc hoàng thất lại ban cho số lượng lớn đấu khí bí tịch, ma pháp thư, tài vật, binh khí làm khen thưởng.
Lại nói tiếp Hắc Nham thành cùng Chishui quốc (Chishui quốc ở đoạn trước để là Xích Thủy thành, chính là cầm đầu liên quân 9 nước đến rồi ‘biếu’ Liệt Diễm thú cho Tôn Phi) hoàn toàn là gieo gió gặt bão, nếu không bọn hắn nửa đường chặn giết đoàn người Tôn Phi nên bị giết hết cao thủ thì cũng không trở thành ảm đạm vô quang ở giải đấu như thế.
Trừ những việc này, mười nước phụ thuộc cấp một ban đầu có một nước bởi vì biểu hiện ảm đạm bị giáng chức làm nước phụ thuộc cấp hai, bốn nước phụ thuộc cấp hai bị giáng xuống làm nước phụ thuộc cấp ba, bảy nước phụ thuộc cấp ba rơi xuống cấp bốn, mười một nước cấp bốn hạ cấp năm, và hai mươi lăm nước phụ thuộc cấp sáu trực tiếp bị đoạt lãnh địa cùng phong hào, trở thành thế lực gia tộc thông thường.
Đương nhiên, có hạ thì có thăng.
Những nước bị giáng cấp trong giải đấu lần này dĩ nhiên là vì bị những nước biểu hiện xuất sắc thay thế, Hương Ba Thành là đại biểu trong đó, mặt khác như Paolo quốc, Cavern quốc, Brandom quốc… đều là các nước phụ thuộc cấp bậc được tăng lên.
Mà số nước phụ thuộc cấp sáu tầng chót còn đang trống thì do hoàng thất đế quốc sắc phong một ít tiểu gia tộc võ sĩ đế đô có tích luỹ quân công trở thành tân quý tộc kế thừa, bọn hắn trở thành quốc vương mới của các nước phụ thuộc cấp sáu, được phép quản lý lãnh địa độc lập, bước lên sân khấu thượng tầng đế quốc.
Đương nhiên, lần điều chỉnh này chẳng qua là bởi vì biểu hiện của các quốc gia trong giải đấu diễn võ tác chiến, cũng không tính là kết quả sau cùng.
Bởi vì kế tiếp các vương thất quốc gia đều phải chọn phái đi võ sĩ tinh nhuệ tham dự chiến tranh đối kháng đế quốc Spark tại chiến khu phía nam, trận chiến này mới thật sự là sân khấu, dựa theo pháp lệnh Yashin đại đế đã ban bố, nước phụ thuộc nào tích luỹ đủ chiến công trong trận chiến này sẽ có cơ hội nhận được ban thưởng thăng hạng.
Sau phần ban thưởng cho các nước phụ thuộc là tới phần thưởng của các cá nhân.
Các cao thủ xếp hạng từ 20 đến 50 được phong hào lục đẳng quý tộc, đồng thời còn nhậm chức tiểu đội trưởng trong một quân đoàn, có thể tự do lựa chọn mà dốc sức cho một trong thập đại quân đoàn của đế quốc, đương nhiên cũng có thể lựa chọn dốc sức cho tân quân đoàn dưới trướng đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc năm nay.
Cao thủ xếp hạng từ 19 đến 11 được phong hào ngũ đẳng quý tộc, đồng thời nhận được chức quan trung đội trưởng trong quân đoàn thuộc đế quốc.
Từ thứ 10 đến thứ 4 được phong hào tứ đẳng quý tộc, và nhận chức đại đội trưởng.
Bởi vì Nhất Kiếm khinh thường tranh giải ba -tư cho nên tự bỏ quyền thi đấu, vì thế Elena cuối cùng xếp thứ ba, cùng với Vận Khí Tiểu Vương Tử Shevchenko hạng hai trở thành hai phó quân đoàn trưởng Lang Nha Quân Đoàn sắp thành lập. Quân đoàn trưởng tự nhiên là nhị đẳng thế tập quý tộc, đệ nhất cao thủ Hương Ba Vương Tôn Phi.
Chế độ xây dựng quân sự của đế quốc tương đối đơn giản, một quân đoàn chia làm năm đại đội, mỗi đại đội gồm bốn trung đội, mỗi trung đội lại có năm tiểu đội, mỗi tiểu đội gồm một trăm người.
Trải qua khoảng thời gian tranh luận kịch liệt trong quân bộ, quân đoàn lập thành từ các nước phụ thuộc đầu tiên trong lịch sử, mệnh danh Lang Nha Quân Đoàn cuối cùng đủ cơ sở thành lập, Tôn Phi trở thành quân đoàn trưởng, các loại tiếp tế đều có quân bộ đế quốc cung cấp.
Thân là quân đoàn trưởng, Tôn Phi có quyền lợi lựa chọn tướng sĩ tinh nhuệ ở bất kỳ một nước phụ thuộc nào để hoàn thành Lang Nha Quân Đoàn, đồng thời được phép ưu tiên lựa chọn cao thủ trong top 50 bổ nhiệm vào các vị trí sĩ quan trong quân đoàn.
Có thể nói, quá trình xây dựng Lang Nha Quân Đoàn, cơ hồ hoàn toàn là do Tôn Phi một người định đoạt.
Nghe được nhị hoàng tử ở đem trên đài ban bố toàn bộ nội dung tưởng thưởng, cơ hồ tất cả mọi người đều cảm thấy khó có thể tin, bao gồm cả chính Tôn Phi cũng vậy.
Tuy rằng lúc trước đế quốc đã tuyên bố quyết định thành lập tân quân đoàn, nhưng ai cũng thật không ngờ điều kiện lại hậu đãi đến nhường này, tân quân đoàn quả thực chính là vì Hương Ba Vương một người tự tạo ra, chiếu theo quy định như thế, sau khi Lang Nha Quân Đoàn thành lập, Hương Ba Vương quả thực có thể trong quân đoàn một tay che trời rồi. (Ý nói một mình lũng đoạn, vua ngầm)
Rốt cuộc cao tầng đế quốc suy nghĩ cái gì?
Quyết định như vậy làm cho rất nhiều người nhìn mà không thấu, xem mà không hiểu, ánh mắt bọn hắn nhìn Tôn Phi đã muốn trở nên chết lặng, ‘minh tinh’ mới nổi này của đế quốc phát triển với tốc độ khiến kẻ khác chắc lưỡi. Sau khi quân đoàn thành lập, Hương Ba Vương xem như nhất phương chư hầu, quyền thế ngút trời, nắm trong tay một quân đoàn đầy đủ biên chế, hơn nữa bản thân còn là đệ nhất cao thủ, cho dù là thế lực gia tộc lâu đời tại đế quốc chỉ sợ sau này cũng khó mà đối kháng!
Chẳng lẽ hoàng thất đế quốc không sợ ngày sau không người nào có thể ngăn được Hương Ba Vương?
Hay là Yashin đại đế đã bệnh nặng đến muốn hồ đồ, không còn minh mẫn mà nghĩ tới bản thân mình đang chế tạo một khối u ác tính cho đế quốc ở một tương lai không xa?
Tôn Phi nháy mắt liền nhận thấy được dị động, nao nao, tiếp theo khẽ nhếch khóe miệng, ngón trỏ hơi gập xuống búng một cái.
Tách!
Một tiếng vang giòn nhỏ, trong không trung bỗng xuất hiện một luồng bụi đất.
Một màn này gần như tức thì chìm nghỉm trong tiếng hoan hô hò reo của mấy vạn người, không có bất kỳ người nào phát hiện chuyện vừa phát sinh.
Thế nhưng tại trước cửa tiểu viện trong khu dịch quán kia, một đám võ sĩ đến từ đế quốc Spark lại sắc mặt đại biến, thanh niên cầm đầu cái trán đầy mồ hôi lớn như hạt đậu, đau đến biến dạng khuôn mặt, chỉ thấy trên vai của hắn xuất hiện một lỗ máu to bằng ngón tay cái, máu tươi phun ra như suối, mà ở vách tường đá phía sau hắn cũng có một cái động sâu hoắm lớn bằng ngón tay.
- Hả… Sư huynh, huynh có sao không?
Mấy gã võ sĩ nhao nhao.
Trong sự náo động của mấy vạn người, chỉ có bọn hắn mới biết chuyện gì đã xảy ra…
Bahrton sư huynh vốn là muốn làm cho cái gã gọi là đệ nhất cao thủ của đế quốc Zenit “đáng thương” một lần bẽ mặt, khiến cho đám “fan cuồng” kia hiểu được đệ nhất cao thủ bọn chúng hâm mộ là mặt hàng gì, càng là muốn hạ thấp uy vọng hoàng thất Zenit.
Vì thế Bahrton thực lực mạnh nhất vô thanh vô tức bắn từ trong tay một viên đá nhỏ ra đánh lén.
Ai biết gã đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc Zenit ngồi trên xe ngựa kia lại có thực lực vượt xa bọn hắn tưởng tượng, chẳng những có thể phát hiện đánh lén, mà càng không biết dùng thủ đoạn gì bắn ngược hòn đá trở về.
Càng kinh khủng hơn là hòn đá bắn ngược thậm chí có thể so với công thành nỏ, mấy người căn bản phản ứng không kịp, chỉ thấy Bahrton sư huynh thực lực mạnh nhất vai trái bị xuyên thủng, sau đó hòn đá nhỏ kia còn chưa hết lực xuyên thủng tường đá sau lưng, để lại một cái động sâu hãy còn bốc khói.
Thực lực đáng sợ.
Bahrton sư huynh thực lực đã là lục tinh cấp đỉnh, thế nhưng không có chút khả năng chống cự, đây còn là đối phương tựa hồ không muốn giết người, nếu không thời khắc này vài người sợ là toàn bộ đều biến thành thi thể lạnh như băng.
- Mau mau mau mau, mau trở về.
Mấy võ sĩ Spark vội vàng đỡ Bahrton sư huynh lui vào trong tiểu viện.
Bọn hắn thực sự không phải là hạng người sợ chết, có thể theo hầu Võ Thánh Iaquinta đế quốc Spark tới đây khẳng định chính là những tuấn kiệt trẻ tuổi xuất sắc nhất, một thân nhiệt huyết, sùng thượng vũ lực, đã sớm chuẩn bị tinh thần vì đế quốc chết trận chiến trường, nhưng quay mắt về phía đối thủ hoàn toàn không thể chiến thắng như vậy rõ ràng không nên ngu ngốc đi chịu chết, không nên hữu dũng nhất thời.
Cái người Zenit kia, thật sự là quá kinh khủng!
. . .
Đối với Tôn Phi mà nói, một màn vừa rồi, chẳng qua là một chuyện ngoài lề nho nhỏ trong quá trình diễu hành.
Nếu không phải lo lắng tới cục diện lúc nào cũng có thể biến đổi hiện tại, lại thêm nghe nói Võ Thánh Spark là một kẻ điên cực kỳ bao che khuyết điểm, bản thân còn chưa đủ trình độ đối kháng Võ Thánh, Tôn Phi chỉ hơi giơ tay cũng có thể dễ dàng diệt sát tất cả bọn hắn chứ không đơn thuần là chút cảnh cáo nho nhỏ kia.
Thêm nửa giờ trôi qua, xe ngựa ma pháp cũng đã về tới giáo trường trung tâm danh khu hai mươi dặm, dừng lại dưới đài.
Lúc này, biển người đã chật kín không còn một chỗ trống, tất cả đều đang mong đợi chứng kiến nghi thức trao giải.
Nghi thức rốt cục bắt đầu.
Phần nghi thức luôn là rườm rà và dài dòng, dưới sự chủ trì của nhị hoàng tử Domingos, mặc dù không có nhóm thần sư Thần Thánh giáo đình giáo khu Zenit tham dự, nhưng các loại nghi thức hiến tế Chiến Thần cùng chư thần đều đâu vào đấy dưới sự chủ trì tiến hành của hoàng gia cung đình ma pháp sư, vương thất của 244 nước phụ thuộc đều được mời tham gia nghi thức này. (250 nước phụ thuộc, sau vụ có thích khách trong đế đô đã diệt 6 nước do có thông đồng với thích khách nên còn 244)
Cả nghi thức tiến hành hơn một giờ, mới xem như chấm dứt.
Kế tiếp là phần mọi người chờ mong nhất: ban thưởng cho những người đoạt giải. Bởi vì lần này việc ban thưởng có ý nghĩa cùng hậu trọng hơn hẳn những lần trước, cho nên mỗi người đều nhiệt huyết sôi trào chăm chú lắng nghe.
Quá trình này cũng tương đối dài dòng.
Nhưng không hề nghi ngờ, Hương Ba Thành chính là hắc mã duy nhất của diễn võ tác chiến cuộc lần này, là người thắng chân chính nhất.
Hương Ba Vương Alexander dễ dàng đoạt lấy vòng nguyệt quế đệ nhất cao thủ nước phụ thuốc, tiểu đội Hương Ba Thành thì một đường như vũ bảo đạt được danh hiệu đệ nhất trong thi đấu đoàn chiến, điều này cũng tức là Hương Ba Thành trực tiếp từ một nước phụ thuộc cấp sáu nho nhỏ thăng lên nước phụ thuộc cấp một, mà Hương Ba Vương thì từ một tiểu quý tộc mạt lưu trở thành đế quốc thế tập nhị đẳng quý tộc.
Hương Ba Thành trở thành nước phụ thuộc cấp một, cũng tức là lãnh thổ quốc gia cùng nhân khẩu sẽ gia tăng trên phạm vi lớn.
Rice quốc, Hắc Nham thành, Chishui quốc, Thiên Phong quốc cùng sáu nước phụ cận Hương Ba Thành trong giải đấu lần này biểu hiện ảm đảm, vương thất sáu nước này trực tiếp bị đoạt phong hào quý tộc, hạ hạt lãnh thổ cùng con dân quy nhập Hương Ba Thành, đế quốc hoàng thất lại ban cho số lượng lớn đấu khí bí tịch, ma pháp thư, tài vật, binh khí làm khen thưởng.
Lại nói tiếp Hắc Nham thành cùng Chishui quốc (Chishui quốc ở đoạn trước để là Xích Thủy thành, chính là cầm đầu liên quân 9 nước đến rồi ‘biếu’ Liệt Diễm thú cho Tôn Phi) hoàn toàn là gieo gió gặt bão, nếu không bọn hắn nửa đường chặn giết đoàn người Tôn Phi nên bị giết hết cao thủ thì cũng không trở thành ảm đạm vô quang ở giải đấu như thế.
Trừ những việc này, mười nước phụ thuộc cấp một ban đầu có một nước bởi vì biểu hiện ảm đạm bị giáng chức làm nước phụ thuộc cấp hai, bốn nước phụ thuộc cấp hai bị giáng xuống làm nước phụ thuộc cấp ba, bảy nước phụ thuộc cấp ba rơi xuống cấp bốn, mười một nước cấp bốn hạ cấp năm, và hai mươi lăm nước phụ thuộc cấp sáu trực tiếp bị đoạt lãnh địa cùng phong hào, trở thành thế lực gia tộc thông thường.
Đương nhiên, có hạ thì có thăng.
Những nước bị giáng cấp trong giải đấu lần này dĩ nhiên là vì bị những nước biểu hiện xuất sắc thay thế, Hương Ba Thành là đại biểu trong đó, mặt khác như Paolo quốc, Cavern quốc, Brandom quốc… đều là các nước phụ thuộc cấp bậc được tăng lên.
Mà số nước phụ thuộc cấp sáu tầng chót còn đang trống thì do hoàng thất đế quốc sắc phong một ít tiểu gia tộc võ sĩ đế đô có tích luỹ quân công trở thành tân quý tộc kế thừa, bọn hắn trở thành quốc vương mới của các nước phụ thuộc cấp sáu, được phép quản lý lãnh địa độc lập, bước lên sân khấu thượng tầng đế quốc.
Đương nhiên, lần điều chỉnh này chẳng qua là bởi vì biểu hiện của các quốc gia trong giải đấu diễn võ tác chiến, cũng không tính là kết quả sau cùng.
Bởi vì kế tiếp các vương thất quốc gia đều phải chọn phái đi võ sĩ tinh nhuệ tham dự chiến tranh đối kháng đế quốc Spark tại chiến khu phía nam, trận chiến này mới thật sự là sân khấu, dựa theo pháp lệnh Yashin đại đế đã ban bố, nước phụ thuộc nào tích luỹ đủ chiến công trong trận chiến này sẽ có cơ hội nhận được ban thưởng thăng hạng.
Sau phần ban thưởng cho các nước phụ thuộc là tới phần thưởng của các cá nhân.
Các cao thủ xếp hạng từ 20 đến 50 được phong hào lục đẳng quý tộc, đồng thời còn nhậm chức tiểu đội trưởng trong một quân đoàn, có thể tự do lựa chọn mà dốc sức cho một trong thập đại quân đoàn của đế quốc, đương nhiên cũng có thể lựa chọn dốc sức cho tân quân đoàn dưới trướng đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc năm nay.
Cao thủ xếp hạng từ 19 đến 11 được phong hào ngũ đẳng quý tộc, đồng thời nhận được chức quan trung đội trưởng trong quân đoàn thuộc đế quốc.
Từ thứ 10 đến thứ 4 được phong hào tứ đẳng quý tộc, và nhận chức đại đội trưởng.
Bởi vì Nhất Kiếm khinh thường tranh giải ba -tư cho nên tự bỏ quyền thi đấu, vì thế Elena cuối cùng xếp thứ ba, cùng với Vận Khí Tiểu Vương Tử Shevchenko hạng hai trở thành hai phó quân đoàn trưởng Lang Nha Quân Đoàn sắp thành lập. Quân đoàn trưởng tự nhiên là nhị đẳng thế tập quý tộc, đệ nhất cao thủ Hương Ba Vương Tôn Phi.
Chế độ xây dựng quân sự của đế quốc tương đối đơn giản, một quân đoàn chia làm năm đại đội, mỗi đại đội gồm bốn trung đội, mỗi trung đội lại có năm tiểu đội, mỗi tiểu đội gồm một trăm người.
Trải qua khoảng thời gian tranh luận kịch liệt trong quân bộ, quân đoàn lập thành từ các nước phụ thuộc đầu tiên trong lịch sử, mệnh danh Lang Nha Quân Đoàn cuối cùng đủ cơ sở thành lập, Tôn Phi trở thành quân đoàn trưởng, các loại tiếp tế đều có quân bộ đế quốc cung cấp.
Thân là quân đoàn trưởng, Tôn Phi có quyền lợi lựa chọn tướng sĩ tinh nhuệ ở bất kỳ một nước phụ thuộc nào để hoàn thành Lang Nha Quân Đoàn, đồng thời được phép ưu tiên lựa chọn cao thủ trong top 50 bổ nhiệm vào các vị trí sĩ quan trong quân đoàn.
Có thể nói, quá trình xây dựng Lang Nha Quân Đoàn, cơ hồ hoàn toàn là do Tôn Phi một người định đoạt.
Nghe được nhị hoàng tử ở đem trên đài ban bố toàn bộ nội dung tưởng thưởng, cơ hồ tất cả mọi người đều cảm thấy khó có thể tin, bao gồm cả chính Tôn Phi cũng vậy.
Tuy rằng lúc trước đế quốc đã tuyên bố quyết định thành lập tân quân đoàn, nhưng ai cũng thật không ngờ điều kiện lại hậu đãi đến nhường này, tân quân đoàn quả thực chính là vì Hương Ba Vương một người tự tạo ra, chiếu theo quy định như thế, sau khi Lang Nha Quân Đoàn thành lập, Hương Ba Vương quả thực có thể trong quân đoàn một tay che trời rồi. (Ý nói một mình lũng đoạn, vua ngầm)
Rốt cuộc cao tầng đế quốc suy nghĩ cái gì?
Quyết định như vậy làm cho rất nhiều người nhìn mà không thấu, xem mà không hiểu, ánh mắt bọn hắn nhìn Tôn Phi đã muốn trở nên chết lặng, ‘minh tinh’ mới nổi này của đế quốc phát triển với tốc độ khiến kẻ khác chắc lưỡi. Sau khi quân đoàn thành lập, Hương Ba Vương xem như nhất phương chư hầu, quyền thế ngút trời, nắm trong tay một quân đoàn đầy đủ biên chế, hơn nữa bản thân còn là đệ nhất cao thủ, cho dù là thế lực gia tộc lâu đời tại đế quốc chỉ sợ sau này cũng khó mà đối kháng!
Chẳng lẽ hoàng thất đế quốc không sợ ngày sau không người nào có thể ngăn được Hương Ba Vương?
Hay là Yashin đại đế đã bệnh nặng đến muốn hồ đồ, không còn minh mẫn mà nghĩ tới bản thân mình đang chế tạo một khối u ác tính cho đế quốc ở một tương lai không xa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.