Chương 339: Trận chiến đỉnh cao (3)
Loạn Thế Cuồng Đao
15/12/2014
- Khu quan chiến ngay phía trước, mời các vị đại nhân đi theo chúng ta.
Mười cao thủ Võ Thánh Sơn dẫn đường vừa rồi đợi khi tất cả đến nơi thì theo đường cũ trở về, sau đó có hai võ sĩ trẻ tuổi thân mặc trường bào, hông đeo trường kiếm xuất hiện, tươi cười lên tiếng đánh thức đám đông.
Đoàn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều từ mắt đối phương thấy vẻ ngạc nhiên, ai cũng thật không ngờ trên đỉnh ngọn núi cao ngất như mũi kiếm chọc tầng mây là cảnh tượng như vậy, trong không khí ẩn chứa linh tính, cực kỳ lợi cho tu hành, là một chỗ phúc địa hiếm có.
Lúc này, tất cả theo sát hai võ sĩ trẻ tuổi mà đi tới.
Võ Thánh của đế quốc có uy vọng cao như một ngọn núi không thể chạm, đứng sừng sững trong lòng mỗi võ giả, cho dù là kẻ cuồng ngạo như Ngân Giáp Cuồng Sĩ thì giờ cũng biểu hiện y như con mèo nhỏ, ngoan ngoãn theo sát dòng người.
Đương nhiên, Tôn Phi cũng hiểu được, đó cũng không phải bởi vì e ngại, mà là bởi vì sùng bái.
Đế quốc Võ Thánh Krasic trấn thủ Võ Thánh Sơn suốt hai mươi sáu năm, bảo hộ đế quốc hai mươi sáu năm an bình, từ quý tộc đến bình dân không ai là không cảm nhận được điều đó.
Sách sử ghi lại hai mươi sáu năm trước, đế quốc mới vừa lập, trong tình trạng bấp bênh lúc nào cũng có địch quốc Spark hăm he xâm phạm biên giới, Yashin đại đế tự mình xuất chinh nam chinh bắc chiến, mà nhất thời có không ít nước phụ thuộc bị bên ngoài xúi giục nhân cơ hội như vậy phát động phiến loạn, nhất thời thôn trang biến thành đống hoang tàn, đồng ruộng trở thành đất khô cằn ,nơi nơi đều là chiến tranh chết chóc, đạo phỉ mọc thành bụi. Cũng bên trong màn máu tươi cùng lửa đỏ thấm đẫm tiếng khóc than của con dân, Võ Thánh Krasic nổi cơn thịnh nộ, ba ngày đêm truy ngàn dặm, giết sạch vương thất ba mươi sáu nước phụ thuộc phiến loạn, diệt sát mười tám đoàn đạo phỉ, laáy thủ đoạn thiết huyết làm rung động cả đế quốc.
Trải qua một trận chiến này, suốt từ hai mươi sáu năm trước đến nay, không có bất kỳ một nước phụ thuộc nào dám làm loạn, thế cục đế quốc trong vòng một đêm trở nên vững vàng, lực uy hiếp của hoàng thất trở nên sâm nghiêm không thể xâm phạm, mà Võ Thánh Sơn càng thật sự trở thành thánh địa từ trong suy nghĩ của vô số con dân cùng võ giả đế quốc.
Lịch sử chân thật tạo thành quang vinh của Võ Thánh Krasic.
Trên Võ Thánh Sơn, phong cảnh tú lệ như vẽ, tựa như thần cảnh nhân gian, nhưng lại cũng tràn ngập một loại trang nghiêm, khiến kẻ khác không tự chủ được tâm sinh kính sợ, mặc dù là Tôn Phi, trong lòng lúc này cũng chỉ có một cảm giác kính sợ sùng bái với vị Võ Thánh đế quốc này.
- Phía trước chính là nơi quan chiến, mời các vị đại nhân kiên nhẫn đợi ở đây, không nên tùy tiện đi lại.
Thong thả đi bộ khoảng 10 phút, phía trước là một bãi cỏ rộng rãi có đặt mười mấy băng ghế dài bằng đá, mặt trên đã ngồi đầy người, cũng không thiếu người đứng tại chỗ thấp giọng trò chuyện với đồng bạn, tổng cộng ước chừng hơn 70 người, phân biệt đứng thành hơn mười đoàn thể nhỏ.
Chứng kiến lại có người tới, những người này nhất tề hướng bên này nhìn lại.
Tôn Phi không hề cố kỵ quay sang nhìn, phát hiện trong đám người có không ít người quen.
Trưởng công chúa Paris, thiếu nữ áo tím Ziyan, nhị hoàng tử Domingos, ma nữ Paris, tứ hoàng tử Cristo, Knowles Beyonce…, cả chủ quản Soros thương hội Rhede Knapp cùng hồng y thiếu nữ Shirley từng gặp mặt cũng xuất hiện.
Đương nhiên ngoài người quen cũng còn không ít gương mặt xa lạ.
Tại một góc khuất khu quan chiến, mười thân ảnh lẳng lặng đứng. Không cần giới thiệu, lai lịch mấy người kia có thể đoán được qua y phục: thần sư trường bào màu đen trắng cùng trang phục kỵ sĩ giáp bạc áo choàng hồng in hình thập tự giá đủ để ai vừa nhìn cũng biết bọn họ là thần sư cùng kỵ sĩ giáo đình.
Sáu gã thần sư bốn gã kỵ sĩ, đây là những người được giáo đình chọn lựa đi quan chiến, trong đó có một lão giả cao gầy hói đầu râu bạc trắng được vây ở trung tâm, hiển nhiên thân phận cao nhất, Tôn Phi có thể cảm giác được, lão giả này thực lực ít nhất cũng ở thất tinh sơ giai, là một đại cao thủ.
Mà bên cạnh lão là thần sư cũng kỵ sĩ tuổi đều không quá ba mươi, thực lực cũng không tầm thường.
Đứng gần nhất với nhóm giáo đình là năm người lạ mặt, nhìn phục sức hẳn không thuộc đế quốc Zenit. Người nhìn có vẻ là thủ lĩnh của cả nhóm là một trung niên chừng ba mươi tuổi, khuôn mặt kiên nghị, thân hình cao lớn, mái tóc vàng ngắn dựng ngược, hai gò má nhô cao, hốc mắt lại hõm, thêm một cái mũi thật lớn phá hoàn toàn kết cấu khuôn mặt, thậm chí nhìn xa xa y hệt một con tinh tinh lớn. Kẻ này ngồi trên băng ghế đá, trên đầu gối đặt ngang một thanh kiếm bạc nhỏ, hai mắt khép hờ, bàn tay cơ bắp nắm chặt chuôi kiếm, giống như là đang nắm lấy toàn bộ thế giới.
Đây là đệ nhất kiếm khách Huntelaar của đế quốc Ajax.
Bốn gã hán tử phía sau Huntelaar hiển nhiên đã tháo bỏ khôi giáp vũ khí trước khi lên được đây, tất cả đều chỉ che một phần nhỏ thân trên cơ bắp bằng giáp da, bên dưới là quần dài rộng thùng thình bỏ trong ống giày da, thân đứng thẳng như trường thương, ánh mắt cảnh giác quan sát bốn chung quanh.
Tôn Phi thông qua mật báo từ Tín Phóng Biện đã có thông tin về sứ đoàn tam đại đế quốc tới Zenit cho nên vừa nhìn mấy người kia liền nhận ra ngay, chỉ không nghĩ tới đệ nhất kiếm khách Huntelaar của đế quốc cấp ba Ajax lại có thể mang theo ngân kiếm lên núi, từ đó có thể thấy được thân phận thực lực không giống bình thường.
Tôn Phi nhịn không được âm thầm phóng thích tinh thần lực phối hợp với cảm giác tinh tường của người man rợ đi thử tìm hiểu, phát hiện trên người Huntelaar đấu khí dao động chợt cao chợt thấp, không ngừng biến hóa, hoàn toàn không có quy luật, không cách nào cảm nhận rõ ràng thì không khỏi âm thầm kinh hãi.
Ngay trong nháy mắt này, tựa như có cảm giác, hai mắt Huntelaar đang khép hờ chợt mở, nhìn về hướng Tôn Phi, một tia hàn quang chợt lóe ra rồi lập tức lại quay đầu nhắm lại hai mắt, không có động tác khác.
Tôn Phi tỉnh bơ, nhìn sang bên cạnh.
Cách đám Huntelaar chừng mười mét trên ghế đá là một vị tướng quân chừng năm mươi tuổi.
Vị tướng quân này thân mặc khôi giáp bằng thép màu đen hồng, hình thức cực kỳ bình thường nhưng lại toát ra mùi huyết tinh rất rõ ràng, tựa hồ màu hồng trên khôi giáp là do máu tươi nhuộm thành, mái tóc dài hoa râm buộc chỉnh lề, mặt vuông tai lớn, ánh mắt sáng ngời rất có thần, vừa nhìn là biết lúc còn trẻ cực kỳ anh tuấn, lộ ra một cỗ khí tức trầm ổn bất động như núi.
- Đây là đệ nhất nhân Costacurta thuộc đế quốc cấp ba Eindhoven.
Tôn Phi so sáng với tài liệu mình có được, tức thì cho kết luận.
Phía sau Costacurta là ba gã hộ vệ thực lực không kém và một nữ tướng dung mạo tú lệ mà tràn ngập khí khái anh thư, tất cả đều mặc một thân khôi giáp đen bằng thép.
Lấy thân phận nữ tử mà có thể chiếm một vé quan chiến trận Võ Thánh chiến, nữ nhân này, tuyệt đối không đơn giản.
Cách đám người Costacurta không xa, người ngồi trên ghế là một trung niên mặc khôi giáp hoa lệ, sau lưng mang theo áo choàng tỏa kim quang, diện mạo anh tuấn đến cực điểm, đặc biệt là đôi mắt phượng tràn ngập mị lực câu hồn đoạt phách.
Nói thật, trước đó Tôn Phi chưa từng tưởng tượng người đàn ông xuất hiện với đôi mắt phượng sẽ là hình dáng gì, thế nhưng giờ người thật việc thật trước mắt, hết thảy so với suy nghĩ của hắn đều tương phản, đôi mắt hài hòa với khuôn mặt, kết hợp cùng mái tóc nâu dài và nụ cười nửa miệng làm cho người nam nhân này có một loại mị lực cực kỳ chói măts, tuyệt đối có thể miễu song sát cả thiếu nữ quý tộc hoài xuân lẫn đám thiếu phụ quý tộc.
Nam tử anh tuấn này cũng không mang theo hộ vệ mà bên cạnh chỉ có bốn thiếu nữ xinh đẹp một thân quần áo hoa lệ.
Bốn thiếu nữ này hoặc là dễ thương hoặc là thanh xuân hoặc là diễm lệ hoặc là cao quý, khí chất không đồng nhất, bốn màu váy dài bay bay, tóc buông dài như thác, đều là tuyệt sắc, đặt ở bất kỳ địa phương nào cũng đều là vưu vật ngàn vạn người truy đuổi, nhưng vào lúc này trong ánh mắt bốn vưu vật như vậy cũng chỉ có một mình nam tử anh tuấn kia, hoàn toàn không để ý xung quanh, giãn ra vòng eo rúc vào bên người nam tử, sóng mắt lóng lánh, vật bình rượu cùng hoa quả cầm trong tay nhẹ nhàng đút tới miệng nam tử anh tuấn.
- Nam tử anh tuấn này hẳn là hoàng tử nối ngôi Giliano của đế quốc Saint-Germain. Nghe đồn kẻ này phong lưu phóng đãng tới cực điểm, hôm nay thấy, quả nhiên là…
Tôn Phi khẽ lắc đầu, từ từ theo mọi người tới một vị trí trống trải trên bãi cỏ, ngồi giữa trung tâm vây quanh bởi Cech cùng Elena. So với cao thủ các nước khác lác đác xuất hiện biệt lập, Hương Ba Thành đích xác cũng coi là 'người đông thế mạnh'.
Cách đám Tôn Phi mười mét là mười sĩ quan trẻ của đế quốc, đều là một thân khôi giáp, khí thế dũng mãnh đến cực điểm. Cao thủ từ quân đội không có kẻ nào không phải là bản thân thiên phú cùng và gia đình trong sạch, tuyệt đối đáng tin cậy, bởi vậy được cho phép người mặc khôi giáp, mang theo đao kiếm.
Mười cao thủ Võ Thánh Sơn dẫn đường vừa rồi đợi khi tất cả đến nơi thì theo đường cũ trở về, sau đó có hai võ sĩ trẻ tuổi thân mặc trường bào, hông đeo trường kiếm xuất hiện, tươi cười lên tiếng đánh thức đám đông.
Đoàn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều từ mắt đối phương thấy vẻ ngạc nhiên, ai cũng thật không ngờ trên đỉnh ngọn núi cao ngất như mũi kiếm chọc tầng mây là cảnh tượng như vậy, trong không khí ẩn chứa linh tính, cực kỳ lợi cho tu hành, là một chỗ phúc địa hiếm có.
Lúc này, tất cả theo sát hai võ sĩ trẻ tuổi mà đi tới.
Võ Thánh của đế quốc có uy vọng cao như một ngọn núi không thể chạm, đứng sừng sững trong lòng mỗi võ giả, cho dù là kẻ cuồng ngạo như Ngân Giáp Cuồng Sĩ thì giờ cũng biểu hiện y như con mèo nhỏ, ngoan ngoãn theo sát dòng người.
Đương nhiên, Tôn Phi cũng hiểu được, đó cũng không phải bởi vì e ngại, mà là bởi vì sùng bái.
Đế quốc Võ Thánh Krasic trấn thủ Võ Thánh Sơn suốt hai mươi sáu năm, bảo hộ đế quốc hai mươi sáu năm an bình, từ quý tộc đến bình dân không ai là không cảm nhận được điều đó.
Sách sử ghi lại hai mươi sáu năm trước, đế quốc mới vừa lập, trong tình trạng bấp bênh lúc nào cũng có địch quốc Spark hăm he xâm phạm biên giới, Yashin đại đế tự mình xuất chinh nam chinh bắc chiến, mà nhất thời có không ít nước phụ thuộc bị bên ngoài xúi giục nhân cơ hội như vậy phát động phiến loạn, nhất thời thôn trang biến thành đống hoang tàn, đồng ruộng trở thành đất khô cằn ,nơi nơi đều là chiến tranh chết chóc, đạo phỉ mọc thành bụi. Cũng bên trong màn máu tươi cùng lửa đỏ thấm đẫm tiếng khóc than của con dân, Võ Thánh Krasic nổi cơn thịnh nộ, ba ngày đêm truy ngàn dặm, giết sạch vương thất ba mươi sáu nước phụ thuộc phiến loạn, diệt sát mười tám đoàn đạo phỉ, laáy thủ đoạn thiết huyết làm rung động cả đế quốc.
Trải qua một trận chiến này, suốt từ hai mươi sáu năm trước đến nay, không có bất kỳ một nước phụ thuộc nào dám làm loạn, thế cục đế quốc trong vòng một đêm trở nên vững vàng, lực uy hiếp của hoàng thất trở nên sâm nghiêm không thể xâm phạm, mà Võ Thánh Sơn càng thật sự trở thành thánh địa từ trong suy nghĩ của vô số con dân cùng võ giả đế quốc.
Lịch sử chân thật tạo thành quang vinh của Võ Thánh Krasic.
Trên Võ Thánh Sơn, phong cảnh tú lệ như vẽ, tựa như thần cảnh nhân gian, nhưng lại cũng tràn ngập một loại trang nghiêm, khiến kẻ khác không tự chủ được tâm sinh kính sợ, mặc dù là Tôn Phi, trong lòng lúc này cũng chỉ có một cảm giác kính sợ sùng bái với vị Võ Thánh đế quốc này.
- Phía trước chính là nơi quan chiến, mời các vị đại nhân kiên nhẫn đợi ở đây, không nên tùy tiện đi lại.
Thong thả đi bộ khoảng 10 phút, phía trước là một bãi cỏ rộng rãi có đặt mười mấy băng ghế dài bằng đá, mặt trên đã ngồi đầy người, cũng không thiếu người đứng tại chỗ thấp giọng trò chuyện với đồng bạn, tổng cộng ước chừng hơn 70 người, phân biệt đứng thành hơn mười đoàn thể nhỏ.
Chứng kiến lại có người tới, những người này nhất tề hướng bên này nhìn lại.
Tôn Phi không hề cố kỵ quay sang nhìn, phát hiện trong đám người có không ít người quen.
Trưởng công chúa Paris, thiếu nữ áo tím Ziyan, nhị hoàng tử Domingos, ma nữ Paris, tứ hoàng tử Cristo, Knowles Beyonce…, cả chủ quản Soros thương hội Rhede Knapp cùng hồng y thiếu nữ Shirley từng gặp mặt cũng xuất hiện.
Đương nhiên ngoài người quen cũng còn không ít gương mặt xa lạ.
Tại một góc khuất khu quan chiến, mười thân ảnh lẳng lặng đứng. Không cần giới thiệu, lai lịch mấy người kia có thể đoán được qua y phục: thần sư trường bào màu đen trắng cùng trang phục kỵ sĩ giáp bạc áo choàng hồng in hình thập tự giá đủ để ai vừa nhìn cũng biết bọn họ là thần sư cùng kỵ sĩ giáo đình.
Sáu gã thần sư bốn gã kỵ sĩ, đây là những người được giáo đình chọn lựa đi quan chiến, trong đó có một lão giả cao gầy hói đầu râu bạc trắng được vây ở trung tâm, hiển nhiên thân phận cao nhất, Tôn Phi có thể cảm giác được, lão giả này thực lực ít nhất cũng ở thất tinh sơ giai, là một đại cao thủ.
Mà bên cạnh lão là thần sư cũng kỵ sĩ tuổi đều không quá ba mươi, thực lực cũng không tầm thường.
Đứng gần nhất với nhóm giáo đình là năm người lạ mặt, nhìn phục sức hẳn không thuộc đế quốc Zenit. Người nhìn có vẻ là thủ lĩnh của cả nhóm là một trung niên chừng ba mươi tuổi, khuôn mặt kiên nghị, thân hình cao lớn, mái tóc vàng ngắn dựng ngược, hai gò má nhô cao, hốc mắt lại hõm, thêm một cái mũi thật lớn phá hoàn toàn kết cấu khuôn mặt, thậm chí nhìn xa xa y hệt một con tinh tinh lớn. Kẻ này ngồi trên băng ghế đá, trên đầu gối đặt ngang một thanh kiếm bạc nhỏ, hai mắt khép hờ, bàn tay cơ bắp nắm chặt chuôi kiếm, giống như là đang nắm lấy toàn bộ thế giới.
Đây là đệ nhất kiếm khách Huntelaar của đế quốc Ajax.
Bốn gã hán tử phía sau Huntelaar hiển nhiên đã tháo bỏ khôi giáp vũ khí trước khi lên được đây, tất cả đều chỉ che một phần nhỏ thân trên cơ bắp bằng giáp da, bên dưới là quần dài rộng thùng thình bỏ trong ống giày da, thân đứng thẳng như trường thương, ánh mắt cảnh giác quan sát bốn chung quanh.
Tôn Phi thông qua mật báo từ Tín Phóng Biện đã có thông tin về sứ đoàn tam đại đế quốc tới Zenit cho nên vừa nhìn mấy người kia liền nhận ra ngay, chỉ không nghĩ tới đệ nhất kiếm khách Huntelaar của đế quốc cấp ba Ajax lại có thể mang theo ngân kiếm lên núi, từ đó có thể thấy được thân phận thực lực không giống bình thường.
Tôn Phi nhịn không được âm thầm phóng thích tinh thần lực phối hợp với cảm giác tinh tường của người man rợ đi thử tìm hiểu, phát hiện trên người Huntelaar đấu khí dao động chợt cao chợt thấp, không ngừng biến hóa, hoàn toàn không có quy luật, không cách nào cảm nhận rõ ràng thì không khỏi âm thầm kinh hãi.
Ngay trong nháy mắt này, tựa như có cảm giác, hai mắt Huntelaar đang khép hờ chợt mở, nhìn về hướng Tôn Phi, một tia hàn quang chợt lóe ra rồi lập tức lại quay đầu nhắm lại hai mắt, không có động tác khác.
Tôn Phi tỉnh bơ, nhìn sang bên cạnh.
Cách đám Huntelaar chừng mười mét trên ghế đá là một vị tướng quân chừng năm mươi tuổi.
Vị tướng quân này thân mặc khôi giáp bằng thép màu đen hồng, hình thức cực kỳ bình thường nhưng lại toát ra mùi huyết tinh rất rõ ràng, tựa hồ màu hồng trên khôi giáp là do máu tươi nhuộm thành, mái tóc dài hoa râm buộc chỉnh lề, mặt vuông tai lớn, ánh mắt sáng ngời rất có thần, vừa nhìn là biết lúc còn trẻ cực kỳ anh tuấn, lộ ra một cỗ khí tức trầm ổn bất động như núi.
- Đây là đệ nhất nhân Costacurta thuộc đế quốc cấp ba Eindhoven.
Tôn Phi so sáng với tài liệu mình có được, tức thì cho kết luận.
Phía sau Costacurta là ba gã hộ vệ thực lực không kém và một nữ tướng dung mạo tú lệ mà tràn ngập khí khái anh thư, tất cả đều mặc một thân khôi giáp đen bằng thép.
Lấy thân phận nữ tử mà có thể chiếm một vé quan chiến trận Võ Thánh chiến, nữ nhân này, tuyệt đối không đơn giản.
Cách đám người Costacurta không xa, người ngồi trên ghế là một trung niên mặc khôi giáp hoa lệ, sau lưng mang theo áo choàng tỏa kim quang, diện mạo anh tuấn đến cực điểm, đặc biệt là đôi mắt phượng tràn ngập mị lực câu hồn đoạt phách.
Nói thật, trước đó Tôn Phi chưa từng tưởng tượng người đàn ông xuất hiện với đôi mắt phượng sẽ là hình dáng gì, thế nhưng giờ người thật việc thật trước mắt, hết thảy so với suy nghĩ của hắn đều tương phản, đôi mắt hài hòa với khuôn mặt, kết hợp cùng mái tóc nâu dài và nụ cười nửa miệng làm cho người nam nhân này có một loại mị lực cực kỳ chói măts, tuyệt đối có thể miễu song sát cả thiếu nữ quý tộc hoài xuân lẫn đám thiếu phụ quý tộc.
Nam tử anh tuấn này cũng không mang theo hộ vệ mà bên cạnh chỉ có bốn thiếu nữ xinh đẹp một thân quần áo hoa lệ.
Bốn thiếu nữ này hoặc là dễ thương hoặc là thanh xuân hoặc là diễm lệ hoặc là cao quý, khí chất không đồng nhất, bốn màu váy dài bay bay, tóc buông dài như thác, đều là tuyệt sắc, đặt ở bất kỳ địa phương nào cũng đều là vưu vật ngàn vạn người truy đuổi, nhưng vào lúc này trong ánh mắt bốn vưu vật như vậy cũng chỉ có một mình nam tử anh tuấn kia, hoàn toàn không để ý xung quanh, giãn ra vòng eo rúc vào bên người nam tử, sóng mắt lóng lánh, vật bình rượu cùng hoa quả cầm trong tay nhẹ nhàng đút tới miệng nam tử anh tuấn.
- Nam tử anh tuấn này hẳn là hoàng tử nối ngôi Giliano của đế quốc Saint-Germain. Nghe đồn kẻ này phong lưu phóng đãng tới cực điểm, hôm nay thấy, quả nhiên là…
Tôn Phi khẽ lắc đầu, từ từ theo mọi người tới một vị trí trống trải trên bãi cỏ, ngồi giữa trung tâm vây quanh bởi Cech cùng Elena. So với cao thủ các nước khác lác đác xuất hiện biệt lập, Hương Ba Thành đích xác cũng coi là 'người đông thế mạnh'.
Cách đám Tôn Phi mười mét là mười sĩ quan trẻ của đế quốc, đều là một thân khôi giáp, khí thế dũng mãnh đến cực điểm. Cao thủ từ quân đội không có kẻ nào không phải là bản thân thiên phú cùng và gia đình trong sạch, tuyệt đối đáng tin cậy, bởi vậy được cho phép người mặc khôi giáp, mang theo đao kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.