Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Chương 16: Mèo

Huyền Ngọc Châu Sa

15/05/2021

**1**,

Một buổi trưa yên ắng nọ, ta đang nằm trên mái nhà đánh giấc thì đột ngột từ xa, một âm thanh khắc khoải vọng lại.

Có cô mèo cái nào đang gọi đực.

Bản năng đàn ông lập tức trỗi dậy. Ta ngước mặt dao dác nhìn xung quanh muốn kiếm xem bé miêu nào đấy đang ở đâu.

À, ta thấy rồi. Nàng ta đang ngồi trên nóc ngôi nhà đối diện.

Ta đứng dậy chuẩn bị qua đó, thì một cái bóng trắng bất thình lình lao vụt qua.

Tên Bạch phóng như bay qua bên đó, cắn lên gáy nàng ta rồi vội vàng lôi vào góc khuất.

Thôi, nhường hắn vậy.

Tên nhóc nhà ta lớn thật rồi.

**2**.

Tôi là một chú mèo cái. Đến mùa sinh sản rồi, nên tôi đứng trên nóc nhà kêu gọi bạn tình.

Chỉ kêu vài tiếng, thì một anh mèo lông dài bất ngờ lao đến chỗ tôi. Cắn lên gáy tôi mang vào góc tối.

Thật là một tên mèo đực bạo lực.

Nhưng mà tôi thích.

Tôi bắt đầu lắc lắc cái mông câu dẫn chàng ta.

Thế nhưng lúc quay đầu nhìn lại...

Chỉ thấy hai đôi mắt đang phát sáng trong bóng tối, sắc bén như hai viên đạn.

Đuôi lông chàng ta đều dựng thẳng. Lớn giọng khè tôi



"Điiii ngayyyyyy!!!"

Tôi rởn cả gai ốc, lập tức lùi lại.

"Điiii!! Và ĐỪNG BAO GIỜ QUAY LẠI NỮA!"

Tôi thật sự cảm thấy sợ hãi.

"Em biết rồi, em biết rồi!! Em xin lỗi đã làm phiền!!"

Tôi lập tức quay lưng bỏ chạy.

"À mà khoan đã!"

Có lẽ do thấy tôi dễ nói chuyện. Chàng ta liền đổi sang nói giọng điềm đạm bình thường.

"Cô giúp ta một chuyện."

**3**.

Tối đến, tên nô lệ kia vì không thấy bóng dáng tên Bạch đâu mà phát hoảng chạy tứ tung tìm.

Ơi, cái đồ nô lệ ngu ngốc. Hắn bây giờ chắc đang vui vẻ ở góc nào rồi.

"Trời ơi, Bạch! Cưng tại sao lại thành bộ dạng này."

Ta nghe tên nô lệ nói mà trong lòng cười trừ. Con mèo đực nào mà đi mấy cái này về mà không tả tơi thì còn mèo đó đáng chết!

Ai ngờ tên Bạch đó từ trên tay tên nô lệ chạy thẳng vào trong nhà.

Ta nhìn thấy hắn mà lông tóc đều dựng ngược lên.

Toàn thân hắn tơi tả, trên đầu còn trọc cả một mảng lông, vết thương còn rướm máu. Nó dán đầu lên người ta, vừa la vừa khóc:

"Chú ơi, chị ấy đánh cháu chú ơi!"

Ta có chút bực mình, cúi xuống giúp hắn liếm vết thương: "Khóc gì mà khóc. Mày làm gì con gái người ta đến nỗi người ta đánh mày ra nông nỗi này."



Hắn khóc thét: "Cháu còn chưa kịp làm gì cả, đã bị đánh thế này!"

"Ừ, bọn mèo cái nhiều đứa dữ như vậy đó. Lần sau cẩn thận hơn."

"Không, không có lần sau nữa. Mấy chị mèo cái thật đáng sợ. Cháu không muốn đụng vào mèo cái nữa!!"

Ta thở dài. Cái tên này, mới khó lần đầu đã rút lui.

Hắn ngước lên nhìn ta, hai mắt lưng tròng: "Chú!"

"Gì!"

"Chú cũng không được đụng vào mèo cái nữa!!"

Ta hừ một tiếng.

"Mắc mớ gì?"

"Cháu sợ! Lỡ bọn họ cũng đánh chú thì sao đây!!"

"Mày nghĩ ai cũng như mày hả nhóc!!"

"Không biết! Không biết! Cháu không muốn chú bị đánh! Cháu muốn chú ở nhà với cháu thôi! Chú không được đụng vào mèo cái nữa!!! Chú hứa với cháu đi!!"

Tên Bạch này chính là như vậy. Muốn cái gì là nhõng nhẽo cả đêm. Ngay cả tên nô lệ ra dỗ cũng không dỗ được. Cuối cùng ta phải giả vờ ậm ừ đồng ý với nó, nó mới để yên cho cả nhà đi ngủ.

**4**.

Ta vốn không hề để ý tên Bạch nói.

Thân là mèo đực, mèo cái gọi thì tất nhiên phải đi.

Nhưng tính ra cũng kì lạ.

Dạo gần đây khu phố này...chẳng còn thấy bóng dáng con mèo cái nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook