Chương 69: Chỗ khác biệt (1)
Mực Thích Lặn Nước
12/04/2023
- Cường độ không khác lần trước lắm…
Lumian nhìn thi thể của quái vật không da, thấp giọng tự nói một câu.
Trước khi dòng thời gian chảy ngược, hắn và quái vật này đánh có tiến có lùi, dựa vào chỉ số thông minh nghiền áp mới thoạt nhìn coi như giải quyết thoải mái, nhưng bây giờ chỉ là chuyện một rìu.
Đương nhiên, lần này cũng nhờ vào hắn có kinh nghiệm trước đó, vô cùng hiểu biết hành động đánh lén vừa rồi, đã dự đoán trước.
Nhưng cho dù như thế nào, biến hóa đối lập trước sau đủ để khiến cho hắn cảm thấy sức mạnh mình đã đạt được sau khi trở thành người phi phàm là một loại tăng lên về chất.
Lumian suy ngẫm hai giây, kéo đầu và thi thể của quái vật không da vào trong góc, nhưng không dùng mấy thứ như hòn đá, khúc gỗ, bùn đất để vùi lấp, hắn mặc cho chúng nó và máu tươi đầy đất lộ ra đó.
Sau đó, Lumian cấp tốc tìm kiếm trong kiến trúc đã sập một nửa này, chuẩn xác tìm được 197 pelkin 25 kepei còn thừa lại, chia ra nhét vào trong các túi khác nhau.
Quyển sách nhỏ màu xanh lam kia cũng được hắn lật đi lật lại, nhưng không phát hiện ra chỗ nào khác thường.
Làm xong tất cả, hắn lẻn vào sâu trong đống đổ nát, nhưng chỉ đi tới trước hai ba mươi mét, hắn đã vòng một vòng tròn, quay trở về chỗ mới vừa rồi, men theo quỹ tích hành động của con quái vật không da khi nó còn sống, linh hoạt bò lên trên nóc nhà đã sụp một nửa.
Hoàn thành chuẩn bị cần thiết, hắn che giấu kỹ bản thân.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Lumian tương đối kiên nhẫn chờ đợi, giống như một thợ săn có kinh nghiệm phong phú chờ đợi con mồi đến.
Không biết qua bao lâu, một bóng dáng đi từ nơi nào đó trong đống đổ nát đến.
Ngoại hình của nó là nửa người nửa dã thú, đầu gối kéo theo cẳng chân hơi cong tới trước, tóc đen bóng dầu phủ xuống, sau lưng đeo một khẩu súng săn, đúng là con quái vật trước đó đã để cho Lumian nhận được một phần đặc tính phi phàm thợ săn.
Con quái vật có súng săn cẩn thận đi tới trước, giống như đang tuần tra hàng ngày.
Đột nhiên, cái mũi nó co rút, phát hiện trên mặt đất nơi xa có rất nhiều máu.
Nó vội vàng thay đổi phương hướng, đến gần kiến trúc đã đổ sụp một nửa vì bị thiêu đốt.
Men theo vết máu, con quái vật có súng săn tìm được thi thể và đầu của con quái vật không da.
Nó ngồi chồm hổm xuống, cẩn thận kiểm tra.
Trên nóc nhà nửa sụp xuống, Lumian thấy thế lắc đầu, không tiếng động lẩm bẩm:
- Ở khoảng cách như vậy vẫn không ngửi thấy mùi của ta?
- Cho dù có mùi máu tươi che giấu, cũng không đến mức không hề phát hiện ra chứ!
Hắn vừa thì thầm vừa nâng rìu lên, dùng sức bổ vào trong khe đá đã khoét sâu hơn trước đó ở bên cạnh.
Rào rào!
Nóc nhà đã sụp xuống một nửa rung chuyển, cục đá nặng nề ầm ầm đập xuống.
Quái vật có súng săn phản ứng lại cực nhanh, lập tức xoay eo, khẽ chống hai chân, nhảy về phía khu vực còn chưa bị sụp xuống.
Lumian nở nụ cười.
Hắn đột nhiên bổ nhào xuống từ phía nóc nhà còn chưa sụp, giống như một con chim ưng mạnh mẽ bắt lấy con mồi ở giữa không trung.
Trong tiếng gió vùn vụt, Lumian và con quái vật có súng săn va chạm ở giữa không trung, một người từ trên cao bổ nhào xuống, trong tay giơ rìu lên, một kẻ đưa lưng lên cao, khó nhọc xoay người, ý đồ đón đỡ.
Tay trái của Lumian thành quả đấm, đánh xuống bên dưới, đợi đến khi con quái vật giơ cánh tay lên đỡ, lại giống như sớm có chuẩn bị xòe tay ra, lực lượng nhẹ nhàng, túm lấy đối phương.
Kèm theo kéo lại về sau trên tay trái của Lumian, rìu đang nắm trong tay phải của hắn đột nhiên bổ xuống.
Trong tiếng phập, trong máu rơi xuống, một người một quái vật đồng thời ngã ở trên mặt đất.
Lumian có đệm lót giảm xóc chưa bị ảnh hưởng gì, nâng tay lên lại chém ra một rìu.
Cho dù đầu của quái vật không cam lòng, lúc này cũng không thể không thoát khỏi thân thể, lăn hai vòng.
Lumian đứng dậy, nhìn con quái vật này, thấp giọng cười nhạo nói:
- Ngươi trở nên yếu đi!
- Chỉ còn lại một cái vỏ ngoài khủng bố, thứ nhét ở bên trong thật ra là bù nhìn đúng không?
Hắn đã trở thành thợ săn có nắm chắc rất lớn giải quyết được con quái vật có súng săn, nhưng không ngờ lại sẽ thoải mái đến như thế.
Nhìn thi thể ở trên mặt đất, Lumian nhẫn nại chờ đợi đặc tính phi phàm tách ra.
Nhưng hắn đợi hồi lâu đều không thấy điểm sáng màu đỏ thẫm hiện lên.
- Không có?
Lumian nghi ngờ tự nói.
Hắn lại không biết có điều gì ngoài ý muốn.
Bởi vì lần trước phần đặc tính phi phàm của con quái vật có súng săn đã được hắn giành lấy, biến thành ma dược vào trong thân thể hắn.
Quả nhiên, dòng thời gian chảy ngược lại không thể để cho biến thành người thường một lần nữa, không để cho đặc tính phi phàm ở trong cơ thể ta biến mất, như vậy có ý nghĩa rằng ở nơi đây thiếu đi một phần đặc tính phi phàm thợ săn, quái vật có súng săn chỉ đơn giản trở về trạng thái còn sống, nhưng thiếu đi chống đỡ của bản chất sự vật… Vấn đề hiện giờ là, vì sao ta vẫn còn duy trì trạng thái trước khi dòng thời gian chảy ngược? Lumian tạm thời không thể nghĩ ra được đáp án, đành phải vơ vét vài đồng tiền đồng ở trên người con quái vật có súng săn kia, đi ra ngoài đống đổ nát.
…
Khi trời hừng sáng, Lumian không hề giả bộ đau đầu, khơi mào lên đề tài có liên quan đến siêu phàm ở trước mặt tỷ tỷ giống như ngày 30 tháng 3 trước đó, hắn sớm rời giường, chuẩn bị bữa sáng.
Bánh mỳ nướng, trứng luộc lòng đào tươi mới, thịt hun khói cắt miếng vân vân mang lên trên bàn ăn.
- A, chịu khó như vậy?
Aurora đi xuống tầng dưới nhìn thấy một màn này hơi kinh ngạc:
- Ta còn tưởng rằng ngày hôm qua ngươi uống nhiều rượu, sáng nay sẽ không dậy nổi giường chứ.
Lumian thuận miệng nói:
- Chỉ một ly rượu táo chua, một ly Absinthe, có bao nhiêu đâu?
- Như vậy có gì hay ho để kiêu ngạo chứ? Trừ bỏ rượu nho có thể uống một chút ra, các đồ uống có cồn khác đều không khỏe mạnh, sẽ ảnh hưởng đến đầu óc của chúng ta.
Aurora lắc đầu cười nói:
- Khó trách ngươi càng ngày càng ngốc, tên đệ đệ nát rượu của ta.
Lumian nhìn thi thể của quái vật không da, thấp giọng tự nói một câu.
Trước khi dòng thời gian chảy ngược, hắn và quái vật này đánh có tiến có lùi, dựa vào chỉ số thông minh nghiền áp mới thoạt nhìn coi như giải quyết thoải mái, nhưng bây giờ chỉ là chuyện một rìu.
Đương nhiên, lần này cũng nhờ vào hắn có kinh nghiệm trước đó, vô cùng hiểu biết hành động đánh lén vừa rồi, đã dự đoán trước.
Nhưng cho dù như thế nào, biến hóa đối lập trước sau đủ để khiến cho hắn cảm thấy sức mạnh mình đã đạt được sau khi trở thành người phi phàm là một loại tăng lên về chất.
Lumian suy ngẫm hai giây, kéo đầu và thi thể của quái vật không da vào trong góc, nhưng không dùng mấy thứ như hòn đá, khúc gỗ, bùn đất để vùi lấp, hắn mặc cho chúng nó và máu tươi đầy đất lộ ra đó.
Sau đó, Lumian cấp tốc tìm kiếm trong kiến trúc đã sập một nửa này, chuẩn xác tìm được 197 pelkin 25 kepei còn thừa lại, chia ra nhét vào trong các túi khác nhau.
Quyển sách nhỏ màu xanh lam kia cũng được hắn lật đi lật lại, nhưng không phát hiện ra chỗ nào khác thường.
Làm xong tất cả, hắn lẻn vào sâu trong đống đổ nát, nhưng chỉ đi tới trước hai ba mươi mét, hắn đã vòng một vòng tròn, quay trở về chỗ mới vừa rồi, men theo quỹ tích hành động của con quái vật không da khi nó còn sống, linh hoạt bò lên trên nóc nhà đã sụp một nửa.
Hoàn thành chuẩn bị cần thiết, hắn che giấu kỹ bản thân.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Lumian tương đối kiên nhẫn chờ đợi, giống như một thợ săn có kinh nghiệm phong phú chờ đợi con mồi đến.
Không biết qua bao lâu, một bóng dáng đi từ nơi nào đó trong đống đổ nát đến.
Ngoại hình của nó là nửa người nửa dã thú, đầu gối kéo theo cẳng chân hơi cong tới trước, tóc đen bóng dầu phủ xuống, sau lưng đeo một khẩu súng săn, đúng là con quái vật trước đó đã để cho Lumian nhận được một phần đặc tính phi phàm thợ săn.
Con quái vật có súng săn cẩn thận đi tới trước, giống như đang tuần tra hàng ngày.
Đột nhiên, cái mũi nó co rút, phát hiện trên mặt đất nơi xa có rất nhiều máu.
Nó vội vàng thay đổi phương hướng, đến gần kiến trúc đã đổ sụp một nửa vì bị thiêu đốt.
Men theo vết máu, con quái vật có súng săn tìm được thi thể và đầu của con quái vật không da.
Nó ngồi chồm hổm xuống, cẩn thận kiểm tra.
Trên nóc nhà nửa sụp xuống, Lumian thấy thế lắc đầu, không tiếng động lẩm bẩm:
- Ở khoảng cách như vậy vẫn không ngửi thấy mùi của ta?
- Cho dù có mùi máu tươi che giấu, cũng không đến mức không hề phát hiện ra chứ!
Hắn vừa thì thầm vừa nâng rìu lên, dùng sức bổ vào trong khe đá đã khoét sâu hơn trước đó ở bên cạnh.
Rào rào!
Nóc nhà đã sụp xuống một nửa rung chuyển, cục đá nặng nề ầm ầm đập xuống.
Quái vật có súng săn phản ứng lại cực nhanh, lập tức xoay eo, khẽ chống hai chân, nhảy về phía khu vực còn chưa bị sụp xuống.
Lumian nở nụ cười.
Hắn đột nhiên bổ nhào xuống từ phía nóc nhà còn chưa sụp, giống như một con chim ưng mạnh mẽ bắt lấy con mồi ở giữa không trung.
Trong tiếng gió vùn vụt, Lumian và con quái vật có súng săn va chạm ở giữa không trung, một người từ trên cao bổ nhào xuống, trong tay giơ rìu lên, một kẻ đưa lưng lên cao, khó nhọc xoay người, ý đồ đón đỡ.
Tay trái của Lumian thành quả đấm, đánh xuống bên dưới, đợi đến khi con quái vật giơ cánh tay lên đỡ, lại giống như sớm có chuẩn bị xòe tay ra, lực lượng nhẹ nhàng, túm lấy đối phương.
Kèm theo kéo lại về sau trên tay trái của Lumian, rìu đang nắm trong tay phải của hắn đột nhiên bổ xuống.
Trong tiếng phập, trong máu rơi xuống, một người một quái vật đồng thời ngã ở trên mặt đất.
Lumian có đệm lót giảm xóc chưa bị ảnh hưởng gì, nâng tay lên lại chém ra một rìu.
Cho dù đầu của quái vật không cam lòng, lúc này cũng không thể không thoát khỏi thân thể, lăn hai vòng.
Lumian đứng dậy, nhìn con quái vật này, thấp giọng cười nhạo nói:
- Ngươi trở nên yếu đi!
- Chỉ còn lại một cái vỏ ngoài khủng bố, thứ nhét ở bên trong thật ra là bù nhìn đúng không?
Hắn đã trở thành thợ săn có nắm chắc rất lớn giải quyết được con quái vật có súng săn, nhưng không ngờ lại sẽ thoải mái đến như thế.
Nhìn thi thể ở trên mặt đất, Lumian nhẫn nại chờ đợi đặc tính phi phàm tách ra.
Nhưng hắn đợi hồi lâu đều không thấy điểm sáng màu đỏ thẫm hiện lên.
- Không có?
Lumian nghi ngờ tự nói.
Hắn lại không biết có điều gì ngoài ý muốn.
Bởi vì lần trước phần đặc tính phi phàm của con quái vật có súng săn đã được hắn giành lấy, biến thành ma dược vào trong thân thể hắn.
Quả nhiên, dòng thời gian chảy ngược lại không thể để cho biến thành người thường một lần nữa, không để cho đặc tính phi phàm ở trong cơ thể ta biến mất, như vậy có ý nghĩa rằng ở nơi đây thiếu đi một phần đặc tính phi phàm thợ săn, quái vật có súng săn chỉ đơn giản trở về trạng thái còn sống, nhưng thiếu đi chống đỡ của bản chất sự vật… Vấn đề hiện giờ là, vì sao ta vẫn còn duy trì trạng thái trước khi dòng thời gian chảy ngược? Lumian tạm thời không thể nghĩ ra được đáp án, đành phải vơ vét vài đồng tiền đồng ở trên người con quái vật có súng săn kia, đi ra ngoài đống đổ nát.
…
Khi trời hừng sáng, Lumian không hề giả bộ đau đầu, khơi mào lên đề tài có liên quan đến siêu phàm ở trước mặt tỷ tỷ giống như ngày 30 tháng 3 trước đó, hắn sớm rời giường, chuẩn bị bữa sáng.
Bánh mỳ nướng, trứng luộc lòng đào tươi mới, thịt hun khói cắt miếng vân vân mang lên trên bàn ăn.
- A, chịu khó như vậy?
Aurora đi xuống tầng dưới nhìn thấy một màn này hơi kinh ngạc:
- Ta còn tưởng rằng ngày hôm qua ngươi uống nhiều rượu, sáng nay sẽ không dậy nổi giường chứ.
Lumian thuận miệng nói:
- Chỉ một ly rượu táo chua, một ly Absinthe, có bao nhiêu đâu?
- Như vậy có gì hay ho để kiêu ngạo chứ? Trừ bỏ rượu nho có thể uống một chút ra, các đồ uống có cồn khác đều không khỏe mạnh, sẽ ảnh hưởng đến đầu óc của chúng ta.
Aurora lắc đầu cười nói:
- Khó trách ngươi càng ngày càng ngốc, tên đệ đệ nát rượu của ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.