Chương 29: Lời khách sáo (1)
Mực Thích Lặn Nước
12/04/2023
Con cú mèo kia sao?
Con cú mèo ở trong truyền thuyết về phù thủy kia?
Ý niệm giống như tia chớp xẹt qua trong đầu Lumian, trong nháy mắt máu toàn thân như bị đóng băng lại.
Khoảnh khắc này, hắn còn hoảng sợ hơn cả lúc nhìn thấy quái vật có ba gương mặt kia.
Dù sao nơi đây là hiện thực, còn đống đổ nát là cảnh trong mơ.
Cho dù chết ở cảnh trong mơ, hiện thực cũng sẽ chết theo, tâm lý cuối cùng vẫn cách một tầng.
- Nên làm cái gì bây giờ?
- Có phải có liên lụy đến Aurora không?
- …
Khi Lumian dốc sức suy nghĩ đối sách, con cú mèo kia không hề có động tác gì khác, chỉ lẳng lặng nhìn hắn, giống như đang làm xem xét nào đó.
Cách vài giây, con cú mèo dang cánh ra, bay lê, bay về phía núi rừng nơi xa.
Dọc theo đường đi, nó chao liệng xuống, biến mất ở một chỗ nào đó trong thôn Cordu.
Mãi cho đến khi cuối cùng không nhìn thấy con cú mèo kia nữa, Lumian mới bình thường trở lại.
Hắn đặt mông ngồi lên trên ghế dựa, nâng tay sờ lên trên trán.
Ướt đẫm trên đó đều là mồ hôi.
- Thật sự là con cú mèo trong truyền thuyết về phù thủy kia sao?
- Dù sao nó không quá giống với những con cú mèo khác, ánh mắt không ngốc nghếch, càng giống nhân loại…
- Nếu như thật sự là con cú mèo đó, vì sao nó lại có thể bay đến bên ngoài cửa sổ của ta, cũng bởi vì ta định điều tra truyền thuyết về phù thủy kia? Nhưng chúng ta đã bỏ qua sao…
- Nó nhìn ta vài lần như vậy rồi đi…
- Cũng không biết về sau nó có còn đến đây nữa không, có phải sẽ ảnh hưởng đến Aurora không…
Bởi vì tạm thời không xảy ra chuyện gì, Lumian vốn định lại quan sát thêm vài ngày, nhưng lo lắng đến có khả năng sẽ liên lụy Aurora, hắn lại cảm thấy không thể giấu giếm tỷ tỷ.
Rời khỏi phòng, Aurora còn chưa rời giường, hắn xuống tầng một, chuẩn bị bữa sáng, toàn bộ là món tỷ tỷ thích ăn:
Trứng ốp la lòng đào, bánh kếp phủ đường, bánh mỳ bình thường ăn cùng mứt hoa quả…
Sau đó làm mì sợi, lần này nấu cùng với thịt băm… Lumian thấy ô vuông để mì sợi đã rỗng không, quyết định hai ngày này sẽ bổ sung đầy.
Đây là món chính Aurora thích ăn nhất.
Aurora mặc váy ngủ, tóc vàng buông xõa, khi đi xuống cầu thang, trên bàn cơm trong phòng bếp đã bày xong đồ ăn.
- Sớm vậy.
Nàng che miệng ngáp.
Lumian cười nói:
- Không còn sớm.
- Không phải ngươi thường nói kế hoạch của một ngày phải bắt đầu từ sáng sớm sao?
- Đúng vậy, kế hoạch của ta là ngủ.
Aurora ngồi xuống, thêm sữa, ăn bữa sáng.
Lumian ngồi xuống chỗ đối diện ở trên bàn dành cho sáu người, vừa ăn bánh kếp vừa giống như tùy ý nói:
- Vài ngày này ta điều tra chân tướng của những truyền thuyết trong thôn.
- Để làm gì?
Aurora hỏi.
Lumian vô cùng thẳng thắn:
- Không phải vì ngươi không đồng ý giúp ta có được sức mạnh siêu phàm sao, ta đã nghĩ đến dựa vào nỗ lực của bản thân, trong những truyền thuyết này có khả năng cất giấu manh mối.
- Gần như không thể nào.
Aurora thuận miệng bình luận:
- Những truyền thuyết này không phải đã trải qua sửa đổi vài đời dẫn đến sớm hoàn toàn thay đổi, thì chính là do những người khác khi xuất hiện ảo giác đã ghi nhớ lại, không hề có chút ý nghĩa nào, ừm, cũng có thể là do một vị nào đó chuyên môn bịa chuyện ra dùng để lấy làm cái cớ, ha ha, còn cống hiến của ngươi nữa người hóng chuyện cho vui này.
- Cái gì?
Lumian nghe không hiểu người hóng chuyện cho vui Aurora đang nói là có ý gì.
Nó thậm chí không phải ngôn ngữ Intis.
- Tên đầy đủ là kẻ thích đùa dai.
Aurora đơn giản giải thích một câu, lập tức nhíu mày:
- Ngươi đột nhiên nói chuyện này cho ta, là chọc phải họa, biết về nhà xin tỷ tỷ giúp đỡ sao?
- Xem như xảy ra một chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn chưa tới mức độ gặp rắc rối.
Lumian hùng hồn.
Hắn sắp xếp lại câu từ nói:
- Mục tiêu đầu tiên của ta là truyền thuyết về phù thủy kia.
- Truyền thuyết về phù thủy gì?
Aurora tỏ vẻ nghi hoặc.
- Ngươi chưa từng nghe nói sao?
Lumian hơi kinh ngạc:
- Chính là thật lâu trước kia, trong thôn có một người đột nhiên chết đi, khi hắn được chôn cất, có một con cú mèo bay đến đậu ở trên đầu giường của hắn, mãi cho đến khi thi thể được nâng lên nó mới bay đi, sau đó thi thể trở nên thật nặng, dùng chín con bò mới kéo được quan tài, lúc này bọn họ mới biết khi người kia còn sống là một phù thủy.
Aurora nghiêm túc lắng nghe:
- Trước đó ta thật sự không chú ý đến có truyền thuyết như vậy.
Không khoa học… Lumian khó có thể tin.
Mặc dù phần lớn thời gian Aurora đều ở trong nhà, nhưng hàng tháng vẫn có vài ngày đi ra ngoài, tán gẫu với mấy bà cụ như Naroka, kể chuyện cho mấy đứa bé. Nàng đều vô cùng biết rõ đủ loại lời đồn đãi, sao có thể chưa từng nghe nói đến truyền thuyết về phù thủy rất nhiều người biết rõ chứ?
Hơn nữa, căn nhà này của mình còn được xây trên căn nhà của phù thủy ban đầu!
Trước đó Lumian còn hoài nghi nguyên nhân Aurora chọn thôn Cordu để định cư là vì để lấy bảo tàng kia của phù thủy, cũng nhờ đó thành công nhận được sức mạnh siêu phàm.
- Sau đó thì sao?
Aurora bình tĩnh hỏi.
Lumian trả lời thành thật:
- Bọn ta hỏi người già trong thôn, xác định thật sự từng xảy ra chuyện này, nhưng đã có mấy chục năm, còn căn nhà của phù thủy kia đã bị giáo hội thiêu hủy, mảnh đất chính là mảnh ngươi mua.
- Vậy sao?
Aurora rõ ràng hơi kinh ngạc:
- Ta nói mà, giá mảnh đất này bọn họ bán cho ta còn rẻ hơn bình thường chắc chắn có vấn đề gì… ta còn tưởng rằng do ta miệng ngọt nên dỗ các bà cụ già vui vẻ nữa chứ…
Nàng ngẫm nghĩ lại nói:
- Thi thể của phù thủy bị giáo hội thiêu hủy?
- Đúng, tro cốt được chôn ở trong nghĩa trang bên cạnh nhà thờ kia.
Lumian gật đầu.
Hắn nói tiếp:
Con cú mèo ở trong truyền thuyết về phù thủy kia?
Ý niệm giống như tia chớp xẹt qua trong đầu Lumian, trong nháy mắt máu toàn thân như bị đóng băng lại.
Khoảnh khắc này, hắn còn hoảng sợ hơn cả lúc nhìn thấy quái vật có ba gương mặt kia.
Dù sao nơi đây là hiện thực, còn đống đổ nát là cảnh trong mơ.
Cho dù chết ở cảnh trong mơ, hiện thực cũng sẽ chết theo, tâm lý cuối cùng vẫn cách một tầng.
- Nên làm cái gì bây giờ?
- Có phải có liên lụy đến Aurora không?
- …
Khi Lumian dốc sức suy nghĩ đối sách, con cú mèo kia không hề có động tác gì khác, chỉ lẳng lặng nhìn hắn, giống như đang làm xem xét nào đó.
Cách vài giây, con cú mèo dang cánh ra, bay lê, bay về phía núi rừng nơi xa.
Dọc theo đường đi, nó chao liệng xuống, biến mất ở một chỗ nào đó trong thôn Cordu.
Mãi cho đến khi cuối cùng không nhìn thấy con cú mèo kia nữa, Lumian mới bình thường trở lại.
Hắn đặt mông ngồi lên trên ghế dựa, nâng tay sờ lên trên trán.
Ướt đẫm trên đó đều là mồ hôi.
- Thật sự là con cú mèo trong truyền thuyết về phù thủy kia sao?
- Dù sao nó không quá giống với những con cú mèo khác, ánh mắt không ngốc nghếch, càng giống nhân loại…
- Nếu như thật sự là con cú mèo đó, vì sao nó lại có thể bay đến bên ngoài cửa sổ của ta, cũng bởi vì ta định điều tra truyền thuyết về phù thủy kia? Nhưng chúng ta đã bỏ qua sao…
- Nó nhìn ta vài lần như vậy rồi đi…
- Cũng không biết về sau nó có còn đến đây nữa không, có phải sẽ ảnh hưởng đến Aurora không…
Bởi vì tạm thời không xảy ra chuyện gì, Lumian vốn định lại quan sát thêm vài ngày, nhưng lo lắng đến có khả năng sẽ liên lụy Aurora, hắn lại cảm thấy không thể giấu giếm tỷ tỷ.
Rời khỏi phòng, Aurora còn chưa rời giường, hắn xuống tầng một, chuẩn bị bữa sáng, toàn bộ là món tỷ tỷ thích ăn:
Trứng ốp la lòng đào, bánh kếp phủ đường, bánh mỳ bình thường ăn cùng mứt hoa quả…
Sau đó làm mì sợi, lần này nấu cùng với thịt băm… Lumian thấy ô vuông để mì sợi đã rỗng không, quyết định hai ngày này sẽ bổ sung đầy.
Đây là món chính Aurora thích ăn nhất.
Aurora mặc váy ngủ, tóc vàng buông xõa, khi đi xuống cầu thang, trên bàn cơm trong phòng bếp đã bày xong đồ ăn.
- Sớm vậy.
Nàng che miệng ngáp.
Lumian cười nói:
- Không còn sớm.
- Không phải ngươi thường nói kế hoạch của một ngày phải bắt đầu từ sáng sớm sao?
- Đúng vậy, kế hoạch của ta là ngủ.
Aurora ngồi xuống, thêm sữa, ăn bữa sáng.
Lumian ngồi xuống chỗ đối diện ở trên bàn dành cho sáu người, vừa ăn bánh kếp vừa giống như tùy ý nói:
- Vài ngày này ta điều tra chân tướng của những truyền thuyết trong thôn.
- Để làm gì?
Aurora hỏi.
Lumian vô cùng thẳng thắn:
- Không phải vì ngươi không đồng ý giúp ta có được sức mạnh siêu phàm sao, ta đã nghĩ đến dựa vào nỗ lực của bản thân, trong những truyền thuyết này có khả năng cất giấu manh mối.
- Gần như không thể nào.
Aurora thuận miệng bình luận:
- Những truyền thuyết này không phải đã trải qua sửa đổi vài đời dẫn đến sớm hoàn toàn thay đổi, thì chính là do những người khác khi xuất hiện ảo giác đã ghi nhớ lại, không hề có chút ý nghĩa nào, ừm, cũng có thể là do một vị nào đó chuyên môn bịa chuyện ra dùng để lấy làm cái cớ, ha ha, còn cống hiến của ngươi nữa người hóng chuyện cho vui này.
- Cái gì?
Lumian nghe không hiểu người hóng chuyện cho vui Aurora đang nói là có ý gì.
Nó thậm chí không phải ngôn ngữ Intis.
- Tên đầy đủ là kẻ thích đùa dai.
Aurora đơn giản giải thích một câu, lập tức nhíu mày:
- Ngươi đột nhiên nói chuyện này cho ta, là chọc phải họa, biết về nhà xin tỷ tỷ giúp đỡ sao?
- Xem như xảy ra một chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn chưa tới mức độ gặp rắc rối.
Lumian hùng hồn.
Hắn sắp xếp lại câu từ nói:
- Mục tiêu đầu tiên của ta là truyền thuyết về phù thủy kia.
- Truyền thuyết về phù thủy gì?
Aurora tỏ vẻ nghi hoặc.
- Ngươi chưa từng nghe nói sao?
Lumian hơi kinh ngạc:
- Chính là thật lâu trước kia, trong thôn có một người đột nhiên chết đi, khi hắn được chôn cất, có một con cú mèo bay đến đậu ở trên đầu giường của hắn, mãi cho đến khi thi thể được nâng lên nó mới bay đi, sau đó thi thể trở nên thật nặng, dùng chín con bò mới kéo được quan tài, lúc này bọn họ mới biết khi người kia còn sống là một phù thủy.
Aurora nghiêm túc lắng nghe:
- Trước đó ta thật sự không chú ý đến có truyền thuyết như vậy.
Không khoa học… Lumian khó có thể tin.
Mặc dù phần lớn thời gian Aurora đều ở trong nhà, nhưng hàng tháng vẫn có vài ngày đi ra ngoài, tán gẫu với mấy bà cụ như Naroka, kể chuyện cho mấy đứa bé. Nàng đều vô cùng biết rõ đủ loại lời đồn đãi, sao có thể chưa từng nghe nói đến truyền thuyết về phù thủy rất nhiều người biết rõ chứ?
Hơn nữa, căn nhà này của mình còn được xây trên căn nhà của phù thủy ban đầu!
Trước đó Lumian còn hoài nghi nguyên nhân Aurora chọn thôn Cordu để định cư là vì để lấy bảo tàng kia của phù thủy, cũng nhờ đó thành công nhận được sức mạnh siêu phàm.
- Sau đó thì sao?
Aurora bình tĩnh hỏi.
Lumian trả lời thành thật:
- Bọn ta hỏi người già trong thôn, xác định thật sự từng xảy ra chuyện này, nhưng đã có mấy chục năm, còn căn nhà của phù thủy kia đã bị giáo hội thiêu hủy, mảnh đất chính là mảnh ngươi mua.
- Vậy sao?
Aurora rõ ràng hơi kinh ngạc:
- Ta nói mà, giá mảnh đất này bọn họ bán cho ta còn rẻ hơn bình thường chắc chắn có vấn đề gì… ta còn tưởng rằng do ta miệng ngọt nên dỗ các bà cụ già vui vẻ nữa chứ…
Nàng ngẫm nghĩ lại nói:
- Thi thể của phù thủy bị giáo hội thiêu hủy?
- Đúng, tro cốt được chôn ở trong nghĩa trang bên cạnh nhà thờ kia.
Lumian gật đầu.
Hắn nói tiếp:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.