Chương 24: Mạch nước ngầm (2)
Mực Thích Lặn Nước
12/04/2023
- Ngươi không cần phiền toái như vậy...
Lumian lập tức hơi cảm động.
Hắn cho rằng Aurora vì để cho mình ăn càng ngon hơn.
Aurora phì cười nói:
- Ngươi nghĩ đi đâu vậy, đừng tự kỷ như vậy có được không hả?
- Đối với ta, nấu cơm làm bánh mỳ là một phương thức giải trí, là thủ đoạn hữu hiệu để giết thời gian, hiểu chưa?
- Vậy vì sao ngươi không thường xuyên ra ngoài, bên ngoài có càng nhiều trò giải trí?
Lumian luôn cảm thấy Aurora quá để ý đến thân phận phù thủy có thể mang đến nguy hiểm nên mới thường xuyên nhốt mình trong nhà.
Aurora nghiêng đầu đi, trừng mắt nhìn hắn hỏi:
- Uống rượu đánh bài sao?
- Nhớ kỹ, thế giới ta tiếp xúc, đừng đòi hỏi gì cả.
Lumian có thể nghe hiểu nửa câu trước, câu sau thì thật mờ mịt:
- Hả?
- Có thể giải thích một chút là có ý gì không?
Aurora liếc xéo hắn một cái:
- Đơn giản mà nói, ta đây tỷ tỷ của ngươi, phần lớn thời điểm người bệnh mắc chứng sợ giao tiếp xã hội!
- Cái gì gọi là phần lớn thời điểm?
Lumian nghi ngờ hỏi lại.
- Con người là thể tổng hợp của mâu thuẫn.
Aurora dời tầm mắt quay trở về trên lò nướng:
- Ngươi không nhớ rõ sao? Đôi khi ta đặc biệt hay nói, đặc biệt thích đi ra ngoài nghe các bà cụ thuật lại lời đồn đãi, sau đó trêu đùa trẻ con, kể chuyện xưa cho chúng nó, có khi còn sẽ nổi điên, mượn con ngựa con của phu nhân Puares kia, tùy ý chạy loạn trong núi, lớn tiếng kêu to.
Ngươi khi đó lóe sáng giống như đóa hoa hồng tắm sương sớm, hấp dẫn người tới gần, lại sẽ đâm bị thương người ta… Lumian không nhịn được lẩm bẩm một câu trong lòng.
Bởi vì nhắc đến phu nhân Puares, do đó Lumian trực tiếp thay đổi đề tài:
- Aurora, ưm, tỷ tỷ, ta vừa nghe được một lời đồn, về phu nhân Puares.
- Cái gì?
Aurora không hề che giấu sự hiếu kỳ của mình.
- Nàng là một nữ phù thủy, có thể trao đổi linh hồn với người chết...
Lumian nói những lời Ava đã nói cho tỷ tỷ, đồng thời cũng nói đến điểm khác thường mình chú ý đến và lời nói của cha xứ Guillaume Bene.
Aurora tạm dừng công việc trên tay, nghiêm túc lắng nghe lời nói của đệ đệ.
Vẻ mặt của nàng rõ ràng ngưng trọng hơn vài phần.
Chờ Lumian nói xong, Aurora nở nụ cười, trấn an đệ đệ:
- Đừng lo lắng quá mức, ba người xứ khác kia đến đây chắc vì chuyện do đám người cha xứ âm thầm làm ra, chuyện đó thật sự có khả năng liên quan đến phu nhân Puares.
- Ngươi tạm thời đừng đi trêu chọc phu nhân Puares, ta sẽ chú ý đến bọn họ.
- Ngươi đi dạo trong thôn nhiều lên chút, tiếp xúc nhiều với vài người xứ khác kia, xem có thể biết rõ rốt cuộc là có chuyện gì không, ha ha, nếu như so sánh, quý cô đã tặng cho ngươi lá bài quyền trượng càng đáng để chúng ta chú ý hơn.
- Nếu như thế cục thật sự chuyển biến xấu, chúng ta sẽ cân nhắc đến chuyện rời khỏi thôn Cordu, ừm, hiện giờ có thể chuẩn bị một chút.
- Được.
Lumian đồng ý với câu trả lời của tỷ tỷ mình.
Dừng một chút, hắn cảm thấy tò mò hỏi:
- Aurora, nếu như thật sự phải rời khỏi thôn Cordu, ngươi định đi đâu định cư?
- Đi Trier!
Aurora đáp không hề do dự.
Trier là thủ đô của nước cộng hòa Intis, trung tâm văn hóa nghệ thuật của toàn bộ đại lục.
- Vì sao?
Tuy rằng suy nghĩ của bản thân Lumian cũng là Trier, nhưng vẫn thuận miệng hỏi thêm một câu.
Mỗi một người Intis đều muốn đi Trier.
Mà ở trong mắt người Trier, chỉ có hai loại là người Trier và người ngoài tỉnh.
Aurora thản nhiên hướng tới nói:
- Một nhà tiên đoán đã từng nói:
- Chỉ cần Trier còn đây, thế gian vui vẻ trường tồn.
Lumian lập tức hơi cảm động.
Hắn cho rằng Aurora vì để cho mình ăn càng ngon hơn.
Aurora phì cười nói:
- Ngươi nghĩ đi đâu vậy, đừng tự kỷ như vậy có được không hả?
- Đối với ta, nấu cơm làm bánh mỳ là một phương thức giải trí, là thủ đoạn hữu hiệu để giết thời gian, hiểu chưa?
- Vậy vì sao ngươi không thường xuyên ra ngoài, bên ngoài có càng nhiều trò giải trí?
Lumian luôn cảm thấy Aurora quá để ý đến thân phận phù thủy có thể mang đến nguy hiểm nên mới thường xuyên nhốt mình trong nhà.
Aurora nghiêng đầu đi, trừng mắt nhìn hắn hỏi:
- Uống rượu đánh bài sao?
- Nhớ kỹ, thế giới ta tiếp xúc, đừng đòi hỏi gì cả.
Lumian có thể nghe hiểu nửa câu trước, câu sau thì thật mờ mịt:
- Hả?
- Có thể giải thích một chút là có ý gì không?
Aurora liếc xéo hắn một cái:
- Đơn giản mà nói, ta đây tỷ tỷ của ngươi, phần lớn thời điểm người bệnh mắc chứng sợ giao tiếp xã hội!
- Cái gì gọi là phần lớn thời điểm?
Lumian nghi ngờ hỏi lại.
- Con người là thể tổng hợp của mâu thuẫn.
Aurora dời tầm mắt quay trở về trên lò nướng:
- Ngươi không nhớ rõ sao? Đôi khi ta đặc biệt hay nói, đặc biệt thích đi ra ngoài nghe các bà cụ thuật lại lời đồn đãi, sau đó trêu đùa trẻ con, kể chuyện xưa cho chúng nó, có khi còn sẽ nổi điên, mượn con ngựa con của phu nhân Puares kia, tùy ý chạy loạn trong núi, lớn tiếng kêu to.
Ngươi khi đó lóe sáng giống như đóa hoa hồng tắm sương sớm, hấp dẫn người tới gần, lại sẽ đâm bị thương người ta… Lumian không nhịn được lẩm bẩm một câu trong lòng.
Bởi vì nhắc đến phu nhân Puares, do đó Lumian trực tiếp thay đổi đề tài:
- Aurora, ưm, tỷ tỷ, ta vừa nghe được một lời đồn, về phu nhân Puares.
- Cái gì?
Aurora không hề che giấu sự hiếu kỳ của mình.
- Nàng là một nữ phù thủy, có thể trao đổi linh hồn với người chết...
Lumian nói những lời Ava đã nói cho tỷ tỷ, đồng thời cũng nói đến điểm khác thường mình chú ý đến và lời nói của cha xứ Guillaume Bene.
Aurora tạm dừng công việc trên tay, nghiêm túc lắng nghe lời nói của đệ đệ.
Vẻ mặt của nàng rõ ràng ngưng trọng hơn vài phần.
Chờ Lumian nói xong, Aurora nở nụ cười, trấn an đệ đệ:
- Đừng lo lắng quá mức, ba người xứ khác kia đến đây chắc vì chuyện do đám người cha xứ âm thầm làm ra, chuyện đó thật sự có khả năng liên quan đến phu nhân Puares.
- Ngươi tạm thời đừng đi trêu chọc phu nhân Puares, ta sẽ chú ý đến bọn họ.
- Ngươi đi dạo trong thôn nhiều lên chút, tiếp xúc nhiều với vài người xứ khác kia, xem có thể biết rõ rốt cuộc là có chuyện gì không, ha ha, nếu như so sánh, quý cô đã tặng cho ngươi lá bài quyền trượng càng đáng để chúng ta chú ý hơn.
- Nếu như thế cục thật sự chuyển biến xấu, chúng ta sẽ cân nhắc đến chuyện rời khỏi thôn Cordu, ừm, hiện giờ có thể chuẩn bị một chút.
- Được.
Lumian đồng ý với câu trả lời của tỷ tỷ mình.
Dừng một chút, hắn cảm thấy tò mò hỏi:
- Aurora, nếu như thật sự phải rời khỏi thôn Cordu, ngươi định đi đâu định cư?
- Đi Trier!
Aurora đáp không hề do dự.
Trier là thủ đô của nước cộng hòa Intis, trung tâm văn hóa nghệ thuật của toàn bộ đại lục.
- Vì sao?
Tuy rằng suy nghĩ của bản thân Lumian cũng là Trier, nhưng vẫn thuận miệng hỏi thêm một câu.
Mỗi một người Intis đều muốn đi Trier.
Mà ở trong mắt người Trier, chỉ có hai loại là người Trier và người ngoài tỉnh.
Aurora thản nhiên hướng tới nói:
- Một nhà tiên đoán đã từng nói:
- Chỉ cần Trier còn đây, thế gian vui vẻ trường tồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.