Chương 98: Minh tưởng chân chính (2)
Mực Thích Lặn Nước
12/04/2023
Aurora giơ tay che trán:
- Ta đều không dám tưởng tượng đến lúc đó sẽ có biến hóa như thế nào…
Cảm thán xong, nàng nghiêm túc phân tích:
- Nhìn xem theo tình huống trước mắt, sự vật có sinh mệnh rời khỏi Cordu và khu vực xung quanh sẽ khiến cho vòng tuần hoàn lặp lại, còn vật chất không có sự sống sẽ không kích hoạt hạn chế, bức điện báo đã đánh đi và bức thư đã gửi đi đều là chứng minh.
- Nếu thật sự là như vậy, linh chắc chắn cũng không được, xem ra không thể triệu hồi người đưa tin.
Nghe đến đó, Lumian đột nhiên hiểu rõ vì sao quyển sách nhỏ màu xanh lam lại có thể giữ nguyên trạng thái chữ trong đó bị cắt sạch.
Trang giấy bị cắt rời khỏi thôn Cordu, thoát khỏi vòng tuần hoàn này, nhưng không bị ảnh hưởng, sẽ không trở về, quyển sách nhỏ màu xanh lam tự nhiên sẽ không thể khôi phục lại dáng vẻ ban đầu!
Hắn nói suy đoán này cho tỷ tỷ, cuối cùng nói:
- Vấn đề của quyển sách nhỏ màu xanh lam đã được giải quyết, nhưng bức thư kia được gửi đi ra ngoài như thế nào?
- Khi tuần hoàn chắc chắn không thể gửi đi được, người đưa thư vừa rời khỏi thôn Cordu sẽ khiến cho vòng tuần hoàn lặp lại từ đầu, nhưng nếu như là vòng tuần hoàn trước đó thì ta hoàn toàn không có ấn tượng gì, còn ngươi thì sao?
- Ta cũng không có.”Aurora suy nghĩ vài giây, cười mắng:
- Ngươi tên ngốc này, gần như đã kéo lệch suy nghĩ của ta, gửi thư đi ra ngoài ở trong vòng tuần hoàn thật đơn giản!
- Hả?
Lumian nhìn tỷ tỷ thông minh.
Aurora cười nói:
- Gửi thư ra ngoài không nhất thiết cần đến người đưa thư, cũng không cần thuê người truyền tin.
- Khi chúng ta phát hiện khác thường, không muốn kinh động đến những người có khả năng tồn tại vấn đề, lựa chọn tốt nhất là tìm một hộp gỗ, đặt lá thư cầu cứu đã làm xong vào trong đó, bịt thật kín lại, sau đó ném hộp gỗ vào trong con sông ở bên ngoài thôn, để cho nó tự động chảy xuống cuối dòng, chờ người của những xóm khác thậm chí là Darliege nhặt được, đưa cho chính phủ giúp chúng ta.
- Ngươi đã nói, tuần hoàn lần trước của chúng ta đã xác nhận, tuần hoàn bao gồm một phần nhỏ của con sông, có thể giải thích thông.
- Đúng vậy!
Lumian đột nhiên chắp hai tay.
Hắn lại nghĩ đến một vấn đề:
- Cá trong con sông có thể dẫn đến vòng tuần hoàn lặp lại không?
- Chắc là sẽ không.
Aurora ngẫm nghĩ:
- Sinh vật không có linh trí này vô cùng mẫn cảm đối với hạn chế vô hình, hay nói cách khác, dễ dàng tiếp nhận ảnh hưởng của vô hình, chúng nó sẽ có tỷ lệ lớn theo bản năng không đến gần nơi gây ra vòng tuần hoàn lặp lại.
- Vậy còn bạch chỉ của ngươi thì sao? Đến mười hai giờ, nó sẽ không thể rời khỏi thế giới hiện thực.
Lumian cảm thấy điều này cũng sẽ khiến vòng tuần hoàn lặp lại.
Aurora nhìn quanh một vòng, ngẫm nghĩ nói:
- Ta hoài nghi vòng tuần hoàn này không chỉ bao gồm thôn Cordu cùng với vùng núi xung quanh kia, còn bao gồm nơi này và khu vực tương ứng của tất cả mọi người nơi đây ở Linh giới.
- Có lẽ ngươi không biết rõ, thật ra tương đối nhiều tương tác tự nhiên giữ Linh giới và hiện thực, không bao hàm Linh giới tương ứng vào, vậy có khả năng hở ra lại lặp lại, thoáng cái lại lặp lại, mà tình huống bây giờ hiển nhiên không phải như thế.
- Bạch chỉ là sinh vật khế ước của ta, có liên hệ trực tiếp với thôn Cordu, Linh giới nơi nó ngao du có khả năng lớn bị tiến vào.
Ta còn chưa hiểu rõ thần bí học… Lumian không hỏi nhiều nữa.
Aurora lại biểu thị quy trình ma pháp nghi thức một lần, giải trừ bức tường linh tính.
Trong cơn gió vô hình đột nhiên nổi lên, nàng nói với Lumian:
- Hiện giờ trời đã hoàn toàn tối đen, ta dạy cho ngươi minh tưởng chân chính và phương pháp mở ra linh thị.
- Ừ ừ.
Lumian tỏ vẻ bản thân đang nghiêm túc lắng nghe.
Aurora giảng giải:
- Ngươi đã sớm nắm giữ nửa phần trước của minh tưởng, chúng ta bắt đầu từ nửa phần sau.
- Khi ngươi tưởng tượng ra vầng mặt trời kia, kiềm chế tốt tinh thần, tiến vào trạng thái tương đối bình tĩnh, khiến cho đầu óc trống rỗng, phác họa ra một sự vật không tồn tại ở hiện thực để thay để vầng mặt trời kia, không ngừng phác họa, không ngừng lặp lại, mãi cho đến khi thể xác và tinh thần của ngươi trở nên yên tĩnh, suy nghĩ sinh ra một cảm giác bay lên.
- Sự vật không tồn tại trong hiện thực?
Lumian không hiểu lắm.
Aurora lấy giấy bút ra, tùy tiện vẽ vài nét:
- Ngươi xem, trong hiện thực có thứ nào như này không?
Trên giấy là một thứ vô cùng trừu tượng, nó giống như một quả cầu mọc ánh mắt lại bị đánh dấu gạch chéo ở trên mặt.
- Ngươi vẽ ra không phải thành có sao? Bức tranh này ở trong hiện thực.
Lumian cảm thấy giải thích của tỷ tỷ không đúng lắm.
- Thứ trong bức tranh, trong tưởng tượng đều không tính là hiện thực.
Aurora liếc xéo.
Làm sư phụ cho đệ đệ thường xuyên gặp phải cơn tức như vậy.
Lumian a một tiếng:
- Vậy ta thử dùng bức tranh này của ngươi xem sao.
Hắn kéo ghế dựa qua, ngồi xuống, lưng dựa vào ghế tựa, tập trung tinh thần.
Vầng mặt trời màu đỏ đậm kia nhanh chóng được vẽ ra ở trong đầu hắn, khiến cho hắn dần dần trở nên bình tĩnh.
Một lát sau, bởi vì ở trong hiện thực nên hắn không nghe thấy âm thanh khủng bố, thần bí kia, có thể thong dong dùng bức tranh tỷ tỷ tùy tay vẽ ra để thay thế cho vầng mặt trời trong minh tưởng.
Quả cầu mọc ánh mắt, đánh dấu gạch chéo nhanh chóng hiện lên ở trong đầu Lumian.
Theo Lumian phác họa liên tục, thể xác và tinh thần của hắn càng ngày càng yên tĩnh, suy nghĩ dần dần có cảm giác mơ hồ.
Hắn nhìn thấy xung quanh nhiều thêm màn sương mù màu xám nhàn nhạt, nhiều thêm một vài sự vật khó miêu tả được, giống như không tồn tại và những khối màu nồng đậm pha trộn vào với nhau, còn trên trời cao, có lẽ ở chỗ sâu, có từng ánh sáng trong suốt.
- Đừng sốt ruột, lần đầu tiên thợ săn minh tưởng có tỷ lệ thành công rất thấp.
Aurora ở bên cạnh trấn an đệ đệ.
Lumian đang định báo cáo lại với tỷ tỷ mình đã thành công tiến vào minh tưởng, đột nhiên cảm thấy ở chỗ sâu trong sương mù màu xám và nơi vô cùng cao có thứ gì đó đang nhìn chăm chú vào mình!
Nó giống như là ảo giác, lại nhìn khiến toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh, sợ hãi khó hiểu, thoáng cái đã thoát khỏi trạng thái minh tưởng.
- Ta đều không dám tưởng tượng đến lúc đó sẽ có biến hóa như thế nào…
Cảm thán xong, nàng nghiêm túc phân tích:
- Nhìn xem theo tình huống trước mắt, sự vật có sinh mệnh rời khỏi Cordu và khu vực xung quanh sẽ khiến cho vòng tuần hoàn lặp lại, còn vật chất không có sự sống sẽ không kích hoạt hạn chế, bức điện báo đã đánh đi và bức thư đã gửi đi đều là chứng minh.
- Nếu thật sự là như vậy, linh chắc chắn cũng không được, xem ra không thể triệu hồi người đưa tin.
Nghe đến đó, Lumian đột nhiên hiểu rõ vì sao quyển sách nhỏ màu xanh lam lại có thể giữ nguyên trạng thái chữ trong đó bị cắt sạch.
Trang giấy bị cắt rời khỏi thôn Cordu, thoát khỏi vòng tuần hoàn này, nhưng không bị ảnh hưởng, sẽ không trở về, quyển sách nhỏ màu xanh lam tự nhiên sẽ không thể khôi phục lại dáng vẻ ban đầu!
Hắn nói suy đoán này cho tỷ tỷ, cuối cùng nói:
- Vấn đề của quyển sách nhỏ màu xanh lam đã được giải quyết, nhưng bức thư kia được gửi đi ra ngoài như thế nào?
- Khi tuần hoàn chắc chắn không thể gửi đi được, người đưa thư vừa rời khỏi thôn Cordu sẽ khiến cho vòng tuần hoàn lặp lại từ đầu, nhưng nếu như là vòng tuần hoàn trước đó thì ta hoàn toàn không có ấn tượng gì, còn ngươi thì sao?
- Ta cũng không có.”Aurora suy nghĩ vài giây, cười mắng:
- Ngươi tên ngốc này, gần như đã kéo lệch suy nghĩ của ta, gửi thư đi ra ngoài ở trong vòng tuần hoàn thật đơn giản!
- Hả?
Lumian nhìn tỷ tỷ thông minh.
Aurora cười nói:
- Gửi thư ra ngoài không nhất thiết cần đến người đưa thư, cũng không cần thuê người truyền tin.
- Khi chúng ta phát hiện khác thường, không muốn kinh động đến những người có khả năng tồn tại vấn đề, lựa chọn tốt nhất là tìm một hộp gỗ, đặt lá thư cầu cứu đã làm xong vào trong đó, bịt thật kín lại, sau đó ném hộp gỗ vào trong con sông ở bên ngoài thôn, để cho nó tự động chảy xuống cuối dòng, chờ người của những xóm khác thậm chí là Darliege nhặt được, đưa cho chính phủ giúp chúng ta.
- Ngươi đã nói, tuần hoàn lần trước của chúng ta đã xác nhận, tuần hoàn bao gồm một phần nhỏ của con sông, có thể giải thích thông.
- Đúng vậy!
Lumian đột nhiên chắp hai tay.
Hắn lại nghĩ đến một vấn đề:
- Cá trong con sông có thể dẫn đến vòng tuần hoàn lặp lại không?
- Chắc là sẽ không.
Aurora ngẫm nghĩ:
- Sinh vật không có linh trí này vô cùng mẫn cảm đối với hạn chế vô hình, hay nói cách khác, dễ dàng tiếp nhận ảnh hưởng của vô hình, chúng nó sẽ có tỷ lệ lớn theo bản năng không đến gần nơi gây ra vòng tuần hoàn lặp lại.
- Vậy còn bạch chỉ của ngươi thì sao? Đến mười hai giờ, nó sẽ không thể rời khỏi thế giới hiện thực.
Lumian cảm thấy điều này cũng sẽ khiến vòng tuần hoàn lặp lại.
Aurora nhìn quanh một vòng, ngẫm nghĩ nói:
- Ta hoài nghi vòng tuần hoàn này không chỉ bao gồm thôn Cordu cùng với vùng núi xung quanh kia, còn bao gồm nơi này và khu vực tương ứng của tất cả mọi người nơi đây ở Linh giới.
- Có lẽ ngươi không biết rõ, thật ra tương đối nhiều tương tác tự nhiên giữ Linh giới và hiện thực, không bao hàm Linh giới tương ứng vào, vậy có khả năng hở ra lại lặp lại, thoáng cái lại lặp lại, mà tình huống bây giờ hiển nhiên không phải như thế.
- Bạch chỉ là sinh vật khế ước của ta, có liên hệ trực tiếp với thôn Cordu, Linh giới nơi nó ngao du có khả năng lớn bị tiến vào.
Ta còn chưa hiểu rõ thần bí học… Lumian không hỏi nhiều nữa.
Aurora lại biểu thị quy trình ma pháp nghi thức một lần, giải trừ bức tường linh tính.
Trong cơn gió vô hình đột nhiên nổi lên, nàng nói với Lumian:
- Hiện giờ trời đã hoàn toàn tối đen, ta dạy cho ngươi minh tưởng chân chính và phương pháp mở ra linh thị.
- Ừ ừ.
Lumian tỏ vẻ bản thân đang nghiêm túc lắng nghe.
Aurora giảng giải:
- Ngươi đã sớm nắm giữ nửa phần trước của minh tưởng, chúng ta bắt đầu từ nửa phần sau.
- Khi ngươi tưởng tượng ra vầng mặt trời kia, kiềm chế tốt tinh thần, tiến vào trạng thái tương đối bình tĩnh, khiến cho đầu óc trống rỗng, phác họa ra một sự vật không tồn tại ở hiện thực để thay để vầng mặt trời kia, không ngừng phác họa, không ngừng lặp lại, mãi cho đến khi thể xác và tinh thần của ngươi trở nên yên tĩnh, suy nghĩ sinh ra một cảm giác bay lên.
- Sự vật không tồn tại trong hiện thực?
Lumian không hiểu lắm.
Aurora lấy giấy bút ra, tùy tiện vẽ vài nét:
- Ngươi xem, trong hiện thực có thứ nào như này không?
Trên giấy là một thứ vô cùng trừu tượng, nó giống như một quả cầu mọc ánh mắt lại bị đánh dấu gạch chéo ở trên mặt.
- Ngươi vẽ ra không phải thành có sao? Bức tranh này ở trong hiện thực.
Lumian cảm thấy giải thích của tỷ tỷ không đúng lắm.
- Thứ trong bức tranh, trong tưởng tượng đều không tính là hiện thực.
Aurora liếc xéo.
Làm sư phụ cho đệ đệ thường xuyên gặp phải cơn tức như vậy.
Lumian a một tiếng:
- Vậy ta thử dùng bức tranh này của ngươi xem sao.
Hắn kéo ghế dựa qua, ngồi xuống, lưng dựa vào ghế tựa, tập trung tinh thần.
Vầng mặt trời màu đỏ đậm kia nhanh chóng được vẽ ra ở trong đầu hắn, khiến cho hắn dần dần trở nên bình tĩnh.
Một lát sau, bởi vì ở trong hiện thực nên hắn không nghe thấy âm thanh khủng bố, thần bí kia, có thể thong dong dùng bức tranh tỷ tỷ tùy tay vẽ ra để thay thế cho vầng mặt trời trong minh tưởng.
Quả cầu mọc ánh mắt, đánh dấu gạch chéo nhanh chóng hiện lên ở trong đầu Lumian.
Theo Lumian phác họa liên tục, thể xác và tinh thần của hắn càng ngày càng yên tĩnh, suy nghĩ dần dần có cảm giác mơ hồ.
Hắn nhìn thấy xung quanh nhiều thêm màn sương mù màu xám nhàn nhạt, nhiều thêm một vài sự vật khó miêu tả được, giống như không tồn tại và những khối màu nồng đậm pha trộn vào với nhau, còn trên trời cao, có lẽ ở chỗ sâu, có từng ánh sáng trong suốt.
- Đừng sốt ruột, lần đầu tiên thợ săn minh tưởng có tỷ lệ thành công rất thấp.
Aurora ở bên cạnh trấn an đệ đệ.
Lumian đang định báo cáo lại với tỷ tỷ mình đã thành công tiến vào minh tưởng, đột nhiên cảm thấy ở chỗ sâu trong sương mù màu xám và nơi vô cùng cao có thứ gì đó đang nhìn chăm chú vào mình!
Nó giống như là ảo giác, lại nhìn khiến toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh, sợ hãi khó hiểu, thoáng cái đã thoát khỏi trạng thái minh tưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.