Chương 77: Sinh bệnh (1)
Mực Thích Lặn Nước
12/04/2023
Nếu như Ponce Bene vào trong nhà Naroka thật sự là vì mang tóc và móng tay đi, như vậy đã nói lên rằng Naroka đại khái chết vì mưu sát của một người thân nào đó, bởi vì thanh danh của Naroka rất tốt, là trụ cột của cả gia đình, thân thể và tinh thần tương đối khỏe mạnh, không có khả năng tự sát… Lumian nhanh chóng có một loạt phỏng đoán.
Nếu như Naroka thật sự chết vì mưu sát của người thân, vậy nguyên nhân là gì?
Thấy đệ đệ rơi vào trầm tư, hồi lâu không nói chuyện, Aurora còn tưởng rằng hắn bị chuyện “Người biến thành cừu” và “Một người nào đó nhà Berry có khả năng chết vì mưu sát” dọa sợ, nên mềm giọng an ủi vài câu:
- Tuy rằng sự việc nghiêm trọng, nhưng trước mắt còn chưa ảnh hưởng đến chúng ta.
- Xem ra ta phải nghĩ lại một chút, luôn cấm ngươi tiếp xúc với tri thức thần bí học chân chính sẽ thật sự dễ dàng khiến cho ngươi sợ hãi kích động khi gặp phải chuyện tương tự, không biết nên làm như thế nào, ừm, thế giới này, vài năm gần đây, tỷ lệ phát sinh chuyện siêu phàm càng ngày càng cao, mà ta không thể ở bên cạnh ngươi mọi lúc, ngươi sẽ luôn lớn lên, sẽ có cuộc đời của riêng mình…
Không nghe nói lớn lên thì nhất định phải rời gia đình… Lumian thầm phản bác một câu trong lòng.
Hắn cảm nhận được, bởi vì chuyện người biến thành cừu này, thái độ của Aurora trong việc để mình tiếp xúc với tri thức thần bí học có thả lỏng.
Lại thêm chút sức là có thể thẳng thắn với nàng chuyện ta đã trở thành người phi phàm… Lumia còn chưa kịp mở miệng, Aurora đã quyết định:
- Hiện giờ ngươi đi thu dọn hành lý, chúng ta mượn lời mời của ‘Tuần báo tiểu thuyết’ lập tức rời khỏi Cordu.
- Thật may mắn, vào thời khắc mấu chốt lại có một bức điện báo như vậy được gửi tới, kêu chúng ta có thể quang minh chính đại rời đi mà sẽ không bị ai hoài nghi.
- Ừm, trên đường đi khi không có ai, ta sẽ giảng cho ngươi một ít tri thức về thần bí học chân chính, nhưng chuyện trở thành người phi phàm này, nghĩ đều đừng nghĩ, quá nguy hiểm.
Chuyện này không phải là may mắn, là do mình phát hiện vấn đề nên mới gửi điện báo, chính là đợi đến tuần hoàn lần này mới nhận được điện trả lời… Lumian vừa không tiếng động lẩm bẩm vừa vui mừng vì tỷ tỷ vẫn là người quyết đoán như vậy.
Tuy rằng hắn không cho rằng tỷ đệ mình có thể thuận lợi rời khỏi thôn Cordu, hoặc là thoát khỏi tuần hoàn như vậy, nhưng dù sao cũng phải thử một lần.
- Ơ, ba con cừu kia, ba người, không cứu sao?
Lumian thăm dò hỏi.
Aurora lắc đầu:
- Chuyện này có thể dẫn đến xung đột giữa chúng ta và Pierre Berry, ta không xác định được hắn mạnh bao nhiêu, cũng không rõ ràng hắn có bao nhiêu giúp đỡ, mù quáng cứu người quá nguy hiểm.
- Cứ để cho phía chính phủ đến đây đi, đây là trách nhiệm của bọn họ, ừm, chúng ta đi đến Darliege, mua vé tàu hơi nước xong lại gửi thư nặc danh cho chính phủ, để cho bọn họ đi xử lý.
- Nhưng nếu như bọn họ không tin thì sao?
Lumian cố ý hỏi tới một câu.
Aurora nở nụ cười:
- Ở trên thần bí học, ngươi đúng là thất học.
- Trong bức thư chúng ta miêu tả chuyện người biến thành cừu này rõ ràng một chút, bọn họ tự nhiên sẽ phái người chuyên nghiệp đến bói toán, cho dù không nhận được gợi ý rõ ràng gì, cũng có thể phát hiện ra thôn Cordu tồn tại khác thường.
- Ta hiểu rồi.
Lumian không lãng phí thời gian nữa, lên lầu thu dọn hành lý.
Không bao lâu, hai tỷ đệ mỗi người cầm một va li xách tay màu nâu đi xuống.
Aurora liếc nhìn ngoài cửa:
- Hiện giờ đi tìm phu nhân Puares, mượn xe ngựa của nàng, tranh thủ thời gian nhanh nhất đến Darliege.
Từ thôn Cordu đến Darliege, người thường cần phải đi một buổi chiều, còn Lumian là thợ săn chắc chắn không cần đến, nhưng ở trong mắt Aurora, hắn còn chưa phải là người phi phàm.
Do dự có nhân cơ hội này thẳng thắn với tỷ tỷ hay không, lại nghĩ đến cơ bản không có khả năng thoát khỏi thôn Cordu, không bằng nhân cơ hội đến nhà phu nhân Puares nhìn xem, tìm kiếm manh mối, Lumian ừm một tiếng:
- Được.
Hắn chìa tay, cầm lấy va li hành lý của nàng, một mình xách hai va li đi ra cửa.
Đầu tiên Aurora thấy hài lòng lại vui mừng gật đầu, sau đó cảm thấy nghi ngờ nói:
- Sức lực của ngươi trở nên lớn vậy, xách thoải mái như thế.
Nàng theo bản năng nâng tay phải lên, dụi hai bên hai mắt, nhưng lúc này Lumian đã ra cửa, nàng chỉ đành bỏ qua thử, bước nhanh đuổi kịp.
Trên đường đi đến biệt thự quan hành chính, không ít thôn dân thấy Aurora mang theo va li hành lý rời nhà, ào ào tò mò hỏi thăm.
Aurora có lý do thỏa đáng vô cùng thản nhiên với chuyện này.
Nhưng mà Lumian, chỉ một đoạn đường như vậy đã bịa ra bảy tám câu chuyện để đối phó với các thôn dân khác nhau.
Cái gì mà Aurora nhận được huân chương quân đoàn vinh dự Intis, phải đi Trier nhận huân chương, cái gì mà mình được trường sư phạm École Normale Supérieure Trier đặc biệt chiêu mộ, hiện giờ có thể đến đó báo danh, cái gì mà Aurora đầu tư cổ phiếu phá sản, chủ nợ sắp đến cửa, chỉ có thể nhanh chóng bỏ chạy đến nơi khác, các thôn dân không có kiến thức nghe vậy sửng sốt.
May nhờ thanh danh của Lumian, sau khi bọn họ lấy lại tinh thần đã lựa chọn không tin.
Không bao lâu, hai tỷ đệ đã đi đến trước kiến trúc màu đen được cải tạo từ pháo đài cổ đại.
Ngẩng đầu lên nhìn hai tòa tháp nhô cao, Lumian cười nói:
- Cũng không biết ở trong đó có cái gì, Aurora, ngươi từng đi vào chưa?
- Sao ta có thể đến nhà người khác đi dạo lung tung chứ?
Aurora liếc xéo đệ đệ.
Lumian thì thầm nho nhỏ:
- Ta cho rằng phu nhân Puares sẽ mời ngươi tham quan pháo đài, người như bọn họ chẳng phải thích dẫn khách đi tham quan căn phòng lớn và bộ sưu tập có giá trị của mình sao?
- Này có gì hay để tham quan chứ...
Aurora càng nói giọng càng thấp, bởi vì nàng nghĩ như vậy sẽ có trợ giúp rất lớn cho việc miêu tả pháo đài cổ ở trong tác phẩm của mình:
- Haizzz, về sau có cơ hội lại tính, cũng không biết còn có thể quay về Cordu được hay không.
Nàng lập tức dẫn Lumian, xuyên qua vườn hoa đang khoe màu đua sắc, đi đến cửa pháo đài.
Đi vài bước, Aurora bước chậm lại, nhìn xung quanh vài lần, nghi ngờ nói:
- Hoa trong vườn này nở thật sự sớm…
Nếu như Naroka thật sự chết vì mưu sát của người thân, vậy nguyên nhân là gì?
Thấy đệ đệ rơi vào trầm tư, hồi lâu không nói chuyện, Aurora còn tưởng rằng hắn bị chuyện “Người biến thành cừu” và “Một người nào đó nhà Berry có khả năng chết vì mưu sát” dọa sợ, nên mềm giọng an ủi vài câu:
- Tuy rằng sự việc nghiêm trọng, nhưng trước mắt còn chưa ảnh hưởng đến chúng ta.
- Xem ra ta phải nghĩ lại một chút, luôn cấm ngươi tiếp xúc với tri thức thần bí học chân chính sẽ thật sự dễ dàng khiến cho ngươi sợ hãi kích động khi gặp phải chuyện tương tự, không biết nên làm như thế nào, ừm, thế giới này, vài năm gần đây, tỷ lệ phát sinh chuyện siêu phàm càng ngày càng cao, mà ta không thể ở bên cạnh ngươi mọi lúc, ngươi sẽ luôn lớn lên, sẽ có cuộc đời của riêng mình…
Không nghe nói lớn lên thì nhất định phải rời gia đình… Lumian thầm phản bác một câu trong lòng.
Hắn cảm nhận được, bởi vì chuyện người biến thành cừu này, thái độ của Aurora trong việc để mình tiếp xúc với tri thức thần bí học có thả lỏng.
Lại thêm chút sức là có thể thẳng thắn với nàng chuyện ta đã trở thành người phi phàm… Lumia còn chưa kịp mở miệng, Aurora đã quyết định:
- Hiện giờ ngươi đi thu dọn hành lý, chúng ta mượn lời mời của ‘Tuần báo tiểu thuyết’ lập tức rời khỏi Cordu.
- Thật may mắn, vào thời khắc mấu chốt lại có một bức điện báo như vậy được gửi tới, kêu chúng ta có thể quang minh chính đại rời đi mà sẽ không bị ai hoài nghi.
- Ừm, trên đường đi khi không có ai, ta sẽ giảng cho ngươi một ít tri thức về thần bí học chân chính, nhưng chuyện trở thành người phi phàm này, nghĩ đều đừng nghĩ, quá nguy hiểm.
Chuyện này không phải là may mắn, là do mình phát hiện vấn đề nên mới gửi điện báo, chính là đợi đến tuần hoàn lần này mới nhận được điện trả lời… Lumian vừa không tiếng động lẩm bẩm vừa vui mừng vì tỷ tỷ vẫn là người quyết đoán như vậy.
Tuy rằng hắn không cho rằng tỷ đệ mình có thể thuận lợi rời khỏi thôn Cordu, hoặc là thoát khỏi tuần hoàn như vậy, nhưng dù sao cũng phải thử một lần.
- Ơ, ba con cừu kia, ba người, không cứu sao?
Lumian thăm dò hỏi.
Aurora lắc đầu:
- Chuyện này có thể dẫn đến xung đột giữa chúng ta và Pierre Berry, ta không xác định được hắn mạnh bao nhiêu, cũng không rõ ràng hắn có bao nhiêu giúp đỡ, mù quáng cứu người quá nguy hiểm.
- Cứ để cho phía chính phủ đến đây đi, đây là trách nhiệm của bọn họ, ừm, chúng ta đi đến Darliege, mua vé tàu hơi nước xong lại gửi thư nặc danh cho chính phủ, để cho bọn họ đi xử lý.
- Nhưng nếu như bọn họ không tin thì sao?
Lumian cố ý hỏi tới một câu.
Aurora nở nụ cười:
- Ở trên thần bí học, ngươi đúng là thất học.
- Trong bức thư chúng ta miêu tả chuyện người biến thành cừu này rõ ràng một chút, bọn họ tự nhiên sẽ phái người chuyên nghiệp đến bói toán, cho dù không nhận được gợi ý rõ ràng gì, cũng có thể phát hiện ra thôn Cordu tồn tại khác thường.
- Ta hiểu rồi.
Lumian không lãng phí thời gian nữa, lên lầu thu dọn hành lý.
Không bao lâu, hai tỷ đệ mỗi người cầm một va li xách tay màu nâu đi xuống.
Aurora liếc nhìn ngoài cửa:
- Hiện giờ đi tìm phu nhân Puares, mượn xe ngựa của nàng, tranh thủ thời gian nhanh nhất đến Darliege.
Từ thôn Cordu đến Darliege, người thường cần phải đi một buổi chiều, còn Lumian là thợ săn chắc chắn không cần đến, nhưng ở trong mắt Aurora, hắn còn chưa phải là người phi phàm.
Do dự có nhân cơ hội này thẳng thắn với tỷ tỷ hay không, lại nghĩ đến cơ bản không có khả năng thoát khỏi thôn Cordu, không bằng nhân cơ hội đến nhà phu nhân Puares nhìn xem, tìm kiếm manh mối, Lumian ừm một tiếng:
- Được.
Hắn chìa tay, cầm lấy va li hành lý của nàng, một mình xách hai va li đi ra cửa.
Đầu tiên Aurora thấy hài lòng lại vui mừng gật đầu, sau đó cảm thấy nghi ngờ nói:
- Sức lực của ngươi trở nên lớn vậy, xách thoải mái như thế.
Nàng theo bản năng nâng tay phải lên, dụi hai bên hai mắt, nhưng lúc này Lumian đã ra cửa, nàng chỉ đành bỏ qua thử, bước nhanh đuổi kịp.
Trên đường đi đến biệt thự quan hành chính, không ít thôn dân thấy Aurora mang theo va li hành lý rời nhà, ào ào tò mò hỏi thăm.
Aurora có lý do thỏa đáng vô cùng thản nhiên với chuyện này.
Nhưng mà Lumian, chỉ một đoạn đường như vậy đã bịa ra bảy tám câu chuyện để đối phó với các thôn dân khác nhau.
Cái gì mà Aurora nhận được huân chương quân đoàn vinh dự Intis, phải đi Trier nhận huân chương, cái gì mà mình được trường sư phạm École Normale Supérieure Trier đặc biệt chiêu mộ, hiện giờ có thể đến đó báo danh, cái gì mà Aurora đầu tư cổ phiếu phá sản, chủ nợ sắp đến cửa, chỉ có thể nhanh chóng bỏ chạy đến nơi khác, các thôn dân không có kiến thức nghe vậy sửng sốt.
May nhờ thanh danh của Lumian, sau khi bọn họ lấy lại tinh thần đã lựa chọn không tin.
Không bao lâu, hai tỷ đệ đã đi đến trước kiến trúc màu đen được cải tạo từ pháo đài cổ đại.
Ngẩng đầu lên nhìn hai tòa tháp nhô cao, Lumian cười nói:
- Cũng không biết ở trong đó có cái gì, Aurora, ngươi từng đi vào chưa?
- Sao ta có thể đến nhà người khác đi dạo lung tung chứ?
Aurora liếc xéo đệ đệ.
Lumian thì thầm nho nhỏ:
- Ta cho rằng phu nhân Puares sẽ mời ngươi tham quan pháo đài, người như bọn họ chẳng phải thích dẫn khách đi tham quan căn phòng lớn và bộ sưu tập có giá trị của mình sao?
- Này có gì hay để tham quan chứ...
Aurora càng nói giọng càng thấp, bởi vì nàng nghĩ như vậy sẽ có trợ giúp rất lớn cho việc miêu tả pháo đài cổ ở trong tác phẩm của mình:
- Haizzz, về sau có cơ hội lại tính, cũng không biết còn có thể quay về Cordu được hay không.
Nàng lập tức dẫn Lumian, xuyên qua vườn hoa đang khoe màu đua sắc, đi đến cửa pháo đài.
Đi vài bước, Aurora bước chậm lại, nhìn xung quanh vài lần, nghi ngờ nói:
- Hoa trong vườn này nở thật sự sớm…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.