Chương 234: Đêm trăng tròn
Mực Thích Lặn Nước
21/02/2020
Cùng là cảnh trong giấc mộng bói toán, nhưng Klein lúc này đây thấy được nhiều cảnh tượng hơn.
Màn thứ nhất vẫn là căn phòng nhỏ hẹp, tối tăm, dơ bẩn cùng Ian Wright ngủ say ở trên giường tầng kia.
Màn thứ hai lại là hai người cùng đi qua cống thoát nước kia, Ian ngồi ở trước thi thể không đầy đủ của Zerell, đưa tay sờ vào hai hàm răng trắng ởn, lấy xuống một cái trong đó.
Màn thứ ba là con đường náo nhiệt ồn ào, người qua đường đều là quần áo mộc mạc, thậm chí cũ kỹ hoặc rách nát.
Tâm đường có hoa viên cùng bãi cỏ, từ trong sương mù xung quanh dâng lên những chiếc ống khói thấp bé, Ian mặc áo khoác cũ kỹ đội mũ tròn cảnh giác nhìn xung quanh, tiến vào cục điện báo cách tâm đường không xa, phía xéo đối diện là cửa vào tàu điện ngầm hơi nước.
Hình ảnh nhanh trở thành nhạt, cho đến trong suốt, Klein mở hai mắt, ngón trỏ gõ nhẹ cạnh bàn dài đồng xanh, làm ra phán đoán bước đầu:
"Từ cái răng cùng điện báo mà xem, Zerell cùng Ian không phải ngẫu nhiên cuốn vào tổ hợp thám tử nguy hiểm này, sau lưng bọn họ có một tổ chức!"
"Hẳn có thể xác định cảnh tượng của màn thứ ba đối ứng với nơi nào. . ."
Klein không vội phân tích sâu hơn, bởi vì hắn cũng không muốn ở lâu trên sương mù xám này.
Rời khỏi ghế dựa cao thuộc về "Kẻ Khờ" kia, hắn đi sang một bên, từ trong túi giấy trước đó đặt ở đây lấy ra đặc tính phi phàm của Merso.
Nâng vật phẩm màu đỏ thẩm như quả đông lạnh kia, Klein lại ngồi xuống, viết một câu bói toán mới:
"Tên ma dược đối ứng."
Trong khi nói thầm, một tay hắn cầm cục đặc tính phi phàm kia, một tay cầm trang giấy có câu bói toán, mượn dùng minh tưởng, tiến nhập giấc ngủ.
Cảnh trong mơ xám xịt mơ hồ, vị đại sứ quần áo hoa lệ đến lòe loẹt, khuôn mặt gầy yếu để râu mép kia lại xuất hiện ở trong mắt Klein.
Hắn cầm một lọ chất lỏng màu đỏ thẩm, nói với Merso:
"Uống xong nó, uống xong bình ma dược 'Thợ săn' này, cậu có thể chúa tể đảng Zmanger, đương nhiên, tiền tài sẽ không thiếu, Đại đế Russell từng nói qua, một tay giơ gậy, một tay dứ cà rốt."
"Thợ săn? Backlund đều là thành phố. . ." Merso hơi nhíu mày, nghi hoặc hỏi lại.
Ở trong nhận thức không được học hành của hắn, thợ săn là thuộc về dã ngoại, thuộc về động vật.
Vị đại sứ trung niên kia cười ha ha nói:
"Đô thị lớn nhất, cũng là cánh rừng tăm tối lớn nhất."
"Ở trong đó, mỗi người đều có hai thân phận, một là con mồi, một là thợ săn."
"Thợ săn có nhỏ yếu thì cũng là thợ săn, cũng có khả năng chạm tới con mồi mạnh mẽ."
"Đi đi, gia nhập vào cuộc săn bắn long trọng này đi."
. . .
Hình ảnh mở tung ra, hóa thành vô số luồng ánh sáng, Klein cúi đầu về nhìn phía cục đặc tính phi phàm màu đỏ thẩm ở trong tay, lẩm bẩm không phát ra tiếng:
"Thì ra là ma dược 'Thợ săn', khó trách Merso có thể đánh như vậy, còn sử dụng tên thổi có bôi độc."
"Khó trách hắn có thể truy tra đến chỗ của mình. . ."
"Bất quá, hắn tựa như cũng không có chân chính lý giải tinh túy của thợ săn, không bố trí cạm bẫy, không sử dụng vũ khí, không phát huy tinh thông tương ứng. . . Cái này một mặt là vì hắn không biết mình cũng là người phi phàm, hơn nữa còn người phi phàm là danh sách 8, cho nên xem thường, một mặt khác thuyết minh hắn ăn ma dược cũng chưa lâu. . ."
"Con đường 'Thợ săn' đồng thời bắt nguồn từ gia tộc Solon từ vương tộc Intis cùng gia tộc Einhorn thống trị đế quốc Fossack, hai ba trăm năm gần đây mới xuất hiện tổ chức bí ẩn 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' nắm giữ, cộng thêm phong cách quần áo, thân phận vị đại sứ kia hầu như có thể xác định. . . quan ngoại giao cao cấp nước cộng hòa Intis, đại sứ trú tại vương quốc Ruen. . ."
"Không biết vật phẩm quan trọng mà hắn muốn lấy kia sẽ là cái gì. . ."
Trong khi suy nghĩ quay cuồng, Klein dùng linh tính bao vây bản thân, rơi xuống dưới.
Vừa trở lại phòng, hắn lập tức cảnh giác quan sát bốn phía, không có phát hiện có biến hóa gì dị thường.
Hô, Klein không tiếng động thở hắt ra, đối với buổi chiều ngày mai đúng giờ triệu tập các thành viên hội Tarot lại thêm chút tin tưởng.
Hắn tìm lại bản đồ Backlund mua ở trên xe lửa hơi nước, tìm kiếm cục điện báo dọc tuyến tàu điện ngầm, cục điện báo cách tâm đường không xa.
Backlund trước mắt cũng chỉ có mấy tuyến tàu điện ngầm, Klein rất nhanh xác định ba mục tiêu, một cái ở khu tây, một cái ở khu St. George, một cái ở nơi giao giữa khu đông cùng khu vực cầu Backlund.
Hắn hồi tưởng ăn mặc cùng định vị giai tầng của đại đa số người đi đường cảnh trong mơ, thu được đáp án cuối cùng:
Nơi thứ ba!
Chỗ giao giữa khu đông cùng khu vực cầu Backlund!
Đôi khi, gợi ý giải đọc cũng cần tri thức thực tế phong phú cùng năng lực trinh thám tương ứng. . . Klein tự giễu một câu, đi đến bàn, ở đoạn trần thuật viết trước đó thêm một câu, làm cho nội dung trên trang giấy trở nên càng thêm phong phú:
"Tôi không biết Ian Wright ở đâu, sau khi phát hiện thi thể Zerell, tôi đã không gặp lại cậu ta. Bất quá, tôi thông qua con đường của mình biết được, Ian Wright từng xuất hiện ở cục điện báo phố White Rum."
Sau khi viết xong, Klein cũng không có gấp lại trang giấy, cũng không có dùng linh tính điểm hỏa nó, mà là tùy ý mở nó ra ở trên bàn học, tùy ý bày ra nội dung bên trên.
Liếc mắt nhìn thật kỹ một cái, Klein quay trở về giường, cởi đồ đi ngủ.
Bên ngoài bức màn kéo kín, trăng đỏ chui ra tầng mây, hào quang sáng tỏ, viên mãn vô khuyết.
. . .
Khu Hilston, trong một căn phòng.
Furth tách ra không ngủ với Hugh đột nhiên ngồi dậy, vươn hai tay, ôm lấy đầu của chính mình.
Khuôn mặt coi như không tệ của cô ta đã vặn vẹo đến cực điểm, dữ tợn giống như một ác ma.
Furth đè chặt hai bên tai, không ngừng quay cuồng ở trên giường, tựa như đang đối kháng với những lời vô nghĩa hư ảo.
Trên trán của cô ta từng giọt mồ hôi thấm ra, trên tay thì từng sợi gân xanh nổi rõ lên.
Thân thể của cô ta khi thì căng thẳng, khi thì lăn lộn, đôi mắt màu lam nhạt nguyên bản có hương vị trêu tức cùng lười nhác nay tràn ngập đau đớn.
Ở chỗ sâu trong đồng tử, tựa như có vô số hình ảnh đang biến hóa đang trùng điệp.
"Không!" Furth rốt cuộc nhẫn không nổi, phát ra tiếng kêu thảm thiết trầm thấp.
Hai tay của nàng cũng không bịt tai nữa, ngược lại giằng xé tóc, tựa như muốn lấy đau đớn đối kháng đau đớn.
Thân thể vặn vẹo co rút vài phút, Furth rốt cuộc đã dừng lại.
Nàng buông hai tay ra, nhìn từng sợi tóc quăn màu nâu, suy yếu tự giễu cười nói:
"Mình lừa Hugh, mình nói cho cô ta những lời vô nghĩa mỗi khi trăng tròn cũng không có ảnh hưởng gì xấu đối với mình. . . Ít nhất đối với mái tóc đã là một vấn đề thực nghiêm trọng. . ."
Furth gian nan ngồi lên, nhìn về phía mành cửa che khuất cửa sổ, xuyên thấu qua khe hở, thấy vầng trăng tròn đỏ rực như mộng huyễn ở bên ngoài.
"Mỗi lần càng thêm nghiêm trọng, tiếp theo có thể sẽ không không khống chế được nữa. . ." Furth nói nhỏ một câu, đã không thể ức chế yếu đuối bình thường chôn sâu ở trong lòng.
Nàng đã thử qua mang sợi dây xích tay có thể làm cho người ta mượn dùng linh giới tiến hành truyền tống kia tách rời khỏi bản thân, nhưng cái này cũng không thể đổi lấy lời vô nghĩa khi trăng tròn biến mất.
Nàng thử qua dùng thuốc trấn định, thử qua tụng niệm tôn danh Thần Hơi nước cùng Máy móc, thử qua các nghi thức ma pháp, đều không thể thay đổi hiện trạng dần dần trượt hướng vực sâu của nàng.
"Nếu có thể nghe hiểu lời vô nghĩa nọ đang nói cái gì thì tốt rồi. . . Mình hy vọng chết đi rõ ràng, mà không phải bị hạ táng một cách hồ đồ. . . Có lẽ, có lẽ, sau khi tấn thăng danh sách 8, sẽ nghe được rõ ràng hơn một chút? Nhưng mình chưa bao giờ thấy có người bán phối phương 'Ảo thuật đại sư'." Furth ngẩn ra mà nhìn ngoài cửa sổ, đôi mắt bị ánh trăng nhiễm lên một tầng màu đỏ.
. . .
Sáng sớm thứ hai, Klein ngủ cũng không an ổn sớm tỉnh lại, xoay người xuống giường.
Hắn đi về phía bàn học, chuẩn bị kéo mành cửa, mở ra cửa sổ, để cho ánh sáng cùng gió ở bên ngoài đồng thời tiến vào.
Đúng vào lúc này, dư quang khóe mắt của hắn quét đến tờ giấy đang mở ra ở trên bàn.
Nó hướng cửa sổ, vẫn bảo trì nguyên trạng.
Nhưng Klein nhớ rất rõ, tối hôm qua trước khi mình ngủ, trang giấy này là hướng ghế dựa, hướng về giường!
Sau khi có cảm giác, nó đã đổi lại, cải biến hướng!
Đồng tử của Klein co rút lại, đưa tay kéo mạnh mành cửa, thấy cửa sổ vẫn được nhắm chặt, không để gió thổi vào!
Dưới tình huống không có gió, trang giấy tự mình xoay nửa vòng!
Không, đã có người tiến vào, ở dưới tình huống mình không có phát hiện! Klein cảm thấy một luồng lạnh ngắt dọc theo xương sống ùa lên trên đỉnh đầu.
Hắn trong lúc ngủ mơ, thế mà không hề có phản ứng đối với cái này!
Cái này ý nghĩa hắn lúc ấy hầu như mặc người xâm lược, sống chết quyết định bởi tâm tình cùng ý tưởng của đối phương!
Là thành viên ngành đặc thù quân đội, hay là người phi phàm mạnh do đại sứ phái tới? Từ trang giấy không có khôi phục nguyên dạng, vẫn duy trì đổi thế cho thấy, rất có thể là cái sau, để thể hiện cảnh cáo nhất định. . . Có thể vô thanh vô tức lẻn vào như vậy, quá lợi hại. . . Mình có phải nên cảm tạ hắn thiện lương hay không? Không, chuyện thuận tay vì sao không làm, khẳng định có nguyên nhân. . . Không muốn kinh động thành viên ngành đặc thù quân đội theo dõi xung quanh? Suy nghĩ của Klein bắt đầu khởi động ở trong đầu, khó có thể ngăn chặn mà suy nghĩ rất nhiều.
Tối hôm qua hắn viết những lời này, để trang giấy mở ra ở trên bàn, chính là để cho người ta thấy, để cho đại sứ có được chuyện mà người này muốn biết, để cho khả năng trả thù sau khi chuyện này chấm dứt, để cho bản thân hắn có được thời gian chuẩn bị càng thêm dư dả.
Nhưng mà, Klein nguyên bản dự đoán là, đối phương hẳn thừa dịp mình ra ngoài, thừa cơ hội ngành đặc thù quân đội theo dõi căn nhà sẽ yếu bớt theo mà lẻn vào, ai biết, hắn thế mà có thể vòng qua những người phi phàm xung quanh, lặng yên không một tiếng động tiến vào phòng ngủ, mà mình vẫn ngủ say.
Loại cảm giác sống chết bị người khác nắm giữ này, cực kỳ khổ sở!
"Người phi phàm quá mạnh, hoặc là năng lực thực quỷ dị. . ." Klein xoay người, đưa lưng về phía cửa sổ, lấy ra đồng 1 penny.
"Tối hôm qua có người lẻn vào phòng này."
. . .
Hắn đọc thầm câu nói, mượn dùng thân thể che lấp, búng tiền xu lên trên.
Tiền xu quay cuồng bắn lên, không vượt qua bả vai Klein đã rơi xuống, rơi vào lòng bàn tay hắn đang mở ra.
Lúc này mặt số hướng lên trên.
Cái này thể hiện phủ định!
Chứng tỏ tối hôm qua không có người lẻn vào phòng ngủ của Klein!
Tờ giấy sẽ không vô duyên vô cớ chuyển hướng. . . Chẳng lẽ là mình mộng du? Không, mình ngay cả đội trưởng xâm nhập cảnh trong mơ cũng có thể bảo trì thanh tỉnh. . . Klein nhất thời nhíu mày, nghĩ tới hai khả năng:
"Một, kết quả bói toán bị quấy nhiễu bị sai đường."
"Hai, lẻn vào không phải là người!"
Màn thứ nhất vẫn là căn phòng nhỏ hẹp, tối tăm, dơ bẩn cùng Ian Wright ngủ say ở trên giường tầng kia.
Màn thứ hai lại là hai người cùng đi qua cống thoát nước kia, Ian ngồi ở trước thi thể không đầy đủ của Zerell, đưa tay sờ vào hai hàm răng trắng ởn, lấy xuống một cái trong đó.
Màn thứ ba là con đường náo nhiệt ồn ào, người qua đường đều là quần áo mộc mạc, thậm chí cũ kỹ hoặc rách nát.
Tâm đường có hoa viên cùng bãi cỏ, từ trong sương mù xung quanh dâng lên những chiếc ống khói thấp bé, Ian mặc áo khoác cũ kỹ đội mũ tròn cảnh giác nhìn xung quanh, tiến vào cục điện báo cách tâm đường không xa, phía xéo đối diện là cửa vào tàu điện ngầm hơi nước.
Hình ảnh nhanh trở thành nhạt, cho đến trong suốt, Klein mở hai mắt, ngón trỏ gõ nhẹ cạnh bàn dài đồng xanh, làm ra phán đoán bước đầu:
"Từ cái răng cùng điện báo mà xem, Zerell cùng Ian không phải ngẫu nhiên cuốn vào tổ hợp thám tử nguy hiểm này, sau lưng bọn họ có một tổ chức!"
"Hẳn có thể xác định cảnh tượng của màn thứ ba đối ứng với nơi nào. . ."
Klein không vội phân tích sâu hơn, bởi vì hắn cũng không muốn ở lâu trên sương mù xám này.
Rời khỏi ghế dựa cao thuộc về "Kẻ Khờ" kia, hắn đi sang một bên, từ trong túi giấy trước đó đặt ở đây lấy ra đặc tính phi phàm của Merso.
Nâng vật phẩm màu đỏ thẩm như quả đông lạnh kia, Klein lại ngồi xuống, viết một câu bói toán mới:
"Tên ma dược đối ứng."
Trong khi nói thầm, một tay hắn cầm cục đặc tính phi phàm kia, một tay cầm trang giấy có câu bói toán, mượn dùng minh tưởng, tiến nhập giấc ngủ.
Cảnh trong mơ xám xịt mơ hồ, vị đại sứ quần áo hoa lệ đến lòe loẹt, khuôn mặt gầy yếu để râu mép kia lại xuất hiện ở trong mắt Klein.
Hắn cầm một lọ chất lỏng màu đỏ thẩm, nói với Merso:
"Uống xong nó, uống xong bình ma dược 'Thợ săn' này, cậu có thể chúa tể đảng Zmanger, đương nhiên, tiền tài sẽ không thiếu, Đại đế Russell từng nói qua, một tay giơ gậy, một tay dứ cà rốt."
"Thợ săn? Backlund đều là thành phố. . ." Merso hơi nhíu mày, nghi hoặc hỏi lại.
Ở trong nhận thức không được học hành của hắn, thợ săn là thuộc về dã ngoại, thuộc về động vật.
Vị đại sứ trung niên kia cười ha ha nói:
"Đô thị lớn nhất, cũng là cánh rừng tăm tối lớn nhất."
"Ở trong đó, mỗi người đều có hai thân phận, một là con mồi, một là thợ săn."
"Thợ săn có nhỏ yếu thì cũng là thợ săn, cũng có khả năng chạm tới con mồi mạnh mẽ."
"Đi đi, gia nhập vào cuộc săn bắn long trọng này đi."
. . .
Hình ảnh mở tung ra, hóa thành vô số luồng ánh sáng, Klein cúi đầu về nhìn phía cục đặc tính phi phàm màu đỏ thẩm ở trong tay, lẩm bẩm không phát ra tiếng:
"Thì ra là ma dược 'Thợ săn', khó trách Merso có thể đánh như vậy, còn sử dụng tên thổi có bôi độc."
"Khó trách hắn có thể truy tra đến chỗ của mình. . ."
"Bất quá, hắn tựa như cũng không có chân chính lý giải tinh túy của thợ săn, không bố trí cạm bẫy, không sử dụng vũ khí, không phát huy tinh thông tương ứng. . . Cái này một mặt là vì hắn không biết mình cũng là người phi phàm, hơn nữa còn người phi phàm là danh sách 8, cho nên xem thường, một mặt khác thuyết minh hắn ăn ma dược cũng chưa lâu. . ."
"Con đường 'Thợ săn' đồng thời bắt nguồn từ gia tộc Solon từ vương tộc Intis cùng gia tộc Einhorn thống trị đế quốc Fossack, hai ba trăm năm gần đây mới xuất hiện tổ chức bí ẩn 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' nắm giữ, cộng thêm phong cách quần áo, thân phận vị đại sứ kia hầu như có thể xác định. . . quan ngoại giao cao cấp nước cộng hòa Intis, đại sứ trú tại vương quốc Ruen. . ."
"Không biết vật phẩm quan trọng mà hắn muốn lấy kia sẽ là cái gì. . ."
Trong khi suy nghĩ quay cuồng, Klein dùng linh tính bao vây bản thân, rơi xuống dưới.
Vừa trở lại phòng, hắn lập tức cảnh giác quan sát bốn phía, không có phát hiện có biến hóa gì dị thường.
Hô, Klein không tiếng động thở hắt ra, đối với buổi chiều ngày mai đúng giờ triệu tập các thành viên hội Tarot lại thêm chút tin tưởng.
Hắn tìm lại bản đồ Backlund mua ở trên xe lửa hơi nước, tìm kiếm cục điện báo dọc tuyến tàu điện ngầm, cục điện báo cách tâm đường không xa.
Backlund trước mắt cũng chỉ có mấy tuyến tàu điện ngầm, Klein rất nhanh xác định ba mục tiêu, một cái ở khu tây, một cái ở khu St. George, một cái ở nơi giao giữa khu đông cùng khu vực cầu Backlund.
Hắn hồi tưởng ăn mặc cùng định vị giai tầng của đại đa số người đi đường cảnh trong mơ, thu được đáp án cuối cùng:
Nơi thứ ba!
Chỗ giao giữa khu đông cùng khu vực cầu Backlund!
Đôi khi, gợi ý giải đọc cũng cần tri thức thực tế phong phú cùng năng lực trinh thám tương ứng. . . Klein tự giễu một câu, đi đến bàn, ở đoạn trần thuật viết trước đó thêm một câu, làm cho nội dung trên trang giấy trở nên càng thêm phong phú:
"Tôi không biết Ian Wright ở đâu, sau khi phát hiện thi thể Zerell, tôi đã không gặp lại cậu ta. Bất quá, tôi thông qua con đường của mình biết được, Ian Wright từng xuất hiện ở cục điện báo phố White Rum."
Sau khi viết xong, Klein cũng không có gấp lại trang giấy, cũng không có dùng linh tính điểm hỏa nó, mà là tùy ý mở nó ra ở trên bàn học, tùy ý bày ra nội dung bên trên.
Liếc mắt nhìn thật kỹ một cái, Klein quay trở về giường, cởi đồ đi ngủ.
Bên ngoài bức màn kéo kín, trăng đỏ chui ra tầng mây, hào quang sáng tỏ, viên mãn vô khuyết.
. . .
Khu Hilston, trong một căn phòng.
Furth tách ra không ngủ với Hugh đột nhiên ngồi dậy, vươn hai tay, ôm lấy đầu của chính mình.
Khuôn mặt coi như không tệ của cô ta đã vặn vẹo đến cực điểm, dữ tợn giống như một ác ma.
Furth đè chặt hai bên tai, không ngừng quay cuồng ở trên giường, tựa như đang đối kháng với những lời vô nghĩa hư ảo.
Trên trán của cô ta từng giọt mồ hôi thấm ra, trên tay thì từng sợi gân xanh nổi rõ lên.
Thân thể của cô ta khi thì căng thẳng, khi thì lăn lộn, đôi mắt màu lam nhạt nguyên bản có hương vị trêu tức cùng lười nhác nay tràn ngập đau đớn.
Ở chỗ sâu trong đồng tử, tựa như có vô số hình ảnh đang biến hóa đang trùng điệp.
"Không!" Furth rốt cuộc nhẫn không nổi, phát ra tiếng kêu thảm thiết trầm thấp.
Hai tay của nàng cũng không bịt tai nữa, ngược lại giằng xé tóc, tựa như muốn lấy đau đớn đối kháng đau đớn.
Thân thể vặn vẹo co rút vài phút, Furth rốt cuộc đã dừng lại.
Nàng buông hai tay ra, nhìn từng sợi tóc quăn màu nâu, suy yếu tự giễu cười nói:
"Mình lừa Hugh, mình nói cho cô ta những lời vô nghĩa mỗi khi trăng tròn cũng không có ảnh hưởng gì xấu đối với mình. . . Ít nhất đối với mái tóc đã là một vấn đề thực nghiêm trọng. . ."
Furth gian nan ngồi lên, nhìn về phía mành cửa che khuất cửa sổ, xuyên thấu qua khe hở, thấy vầng trăng tròn đỏ rực như mộng huyễn ở bên ngoài.
"Mỗi lần càng thêm nghiêm trọng, tiếp theo có thể sẽ không không khống chế được nữa. . ." Furth nói nhỏ một câu, đã không thể ức chế yếu đuối bình thường chôn sâu ở trong lòng.
Nàng đã thử qua mang sợi dây xích tay có thể làm cho người ta mượn dùng linh giới tiến hành truyền tống kia tách rời khỏi bản thân, nhưng cái này cũng không thể đổi lấy lời vô nghĩa khi trăng tròn biến mất.
Nàng thử qua dùng thuốc trấn định, thử qua tụng niệm tôn danh Thần Hơi nước cùng Máy móc, thử qua các nghi thức ma pháp, đều không thể thay đổi hiện trạng dần dần trượt hướng vực sâu của nàng.
"Nếu có thể nghe hiểu lời vô nghĩa nọ đang nói cái gì thì tốt rồi. . . Mình hy vọng chết đi rõ ràng, mà không phải bị hạ táng một cách hồ đồ. . . Có lẽ, có lẽ, sau khi tấn thăng danh sách 8, sẽ nghe được rõ ràng hơn một chút? Nhưng mình chưa bao giờ thấy có người bán phối phương 'Ảo thuật đại sư'." Furth ngẩn ra mà nhìn ngoài cửa sổ, đôi mắt bị ánh trăng nhiễm lên một tầng màu đỏ.
. . .
Sáng sớm thứ hai, Klein ngủ cũng không an ổn sớm tỉnh lại, xoay người xuống giường.
Hắn đi về phía bàn học, chuẩn bị kéo mành cửa, mở ra cửa sổ, để cho ánh sáng cùng gió ở bên ngoài đồng thời tiến vào.
Đúng vào lúc này, dư quang khóe mắt của hắn quét đến tờ giấy đang mở ra ở trên bàn.
Nó hướng cửa sổ, vẫn bảo trì nguyên trạng.
Nhưng Klein nhớ rất rõ, tối hôm qua trước khi mình ngủ, trang giấy này là hướng ghế dựa, hướng về giường!
Sau khi có cảm giác, nó đã đổi lại, cải biến hướng!
Đồng tử của Klein co rút lại, đưa tay kéo mạnh mành cửa, thấy cửa sổ vẫn được nhắm chặt, không để gió thổi vào!
Dưới tình huống không có gió, trang giấy tự mình xoay nửa vòng!
Không, đã có người tiến vào, ở dưới tình huống mình không có phát hiện! Klein cảm thấy một luồng lạnh ngắt dọc theo xương sống ùa lên trên đỉnh đầu.
Hắn trong lúc ngủ mơ, thế mà không hề có phản ứng đối với cái này!
Cái này ý nghĩa hắn lúc ấy hầu như mặc người xâm lược, sống chết quyết định bởi tâm tình cùng ý tưởng của đối phương!
Là thành viên ngành đặc thù quân đội, hay là người phi phàm mạnh do đại sứ phái tới? Từ trang giấy không có khôi phục nguyên dạng, vẫn duy trì đổi thế cho thấy, rất có thể là cái sau, để thể hiện cảnh cáo nhất định. . . Có thể vô thanh vô tức lẻn vào như vậy, quá lợi hại. . . Mình có phải nên cảm tạ hắn thiện lương hay không? Không, chuyện thuận tay vì sao không làm, khẳng định có nguyên nhân. . . Không muốn kinh động thành viên ngành đặc thù quân đội theo dõi xung quanh? Suy nghĩ của Klein bắt đầu khởi động ở trong đầu, khó có thể ngăn chặn mà suy nghĩ rất nhiều.
Tối hôm qua hắn viết những lời này, để trang giấy mở ra ở trên bàn, chính là để cho người ta thấy, để cho đại sứ có được chuyện mà người này muốn biết, để cho khả năng trả thù sau khi chuyện này chấm dứt, để cho bản thân hắn có được thời gian chuẩn bị càng thêm dư dả.
Nhưng mà, Klein nguyên bản dự đoán là, đối phương hẳn thừa dịp mình ra ngoài, thừa cơ hội ngành đặc thù quân đội theo dõi căn nhà sẽ yếu bớt theo mà lẻn vào, ai biết, hắn thế mà có thể vòng qua những người phi phàm xung quanh, lặng yên không một tiếng động tiến vào phòng ngủ, mà mình vẫn ngủ say.
Loại cảm giác sống chết bị người khác nắm giữ này, cực kỳ khổ sở!
"Người phi phàm quá mạnh, hoặc là năng lực thực quỷ dị. . ." Klein xoay người, đưa lưng về phía cửa sổ, lấy ra đồng 1 penny.
"Tối hôm qua có người lẻn vào phòng này."
. . .
Hắn đọc thầm câu nói, mượn dùng thân thể che lấp, búng tiền xu lên trên.
Tiền xu quay cuồng bắn lên, không vượt qua bả vai Klein đã rơi xuống, rơi vào lòng bàn tay hắn đang mở ra.
Lúc này mặt số hướng lên trên.
Cái này thể hiện phủ định!
Chứng tỏ tối hôm qua không có người lẻn vào phòng ngủ của Klein!
Tờ giấy sẽ không vô duyên vô cớ chuyển hướng. . . Chẳng lẽ là mình mộng du? Không, mình ngay cả đội trưởng xâm nhập cảnh trong mơ cũng có thể bảo trì thanh tỉnh. . . Klein nhất thời nhíu mày, nghĩ tới hai khả năng:
"Một, kết quả bói toán bị quấy nhiễu bị sai đường."
"Hai, lẻn vào không phải là người!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.