Chương 146: Đói khát ngọ nguậy
Mực Thích Lặn Nước
08/03/2019
"Vật phẩm thần kỳ của Zilingus có đặc điểm gì vậy?" Lúc này Audrey hỏi với vẻ khá tin tưởng.
Ban nãy cô còn nghiêm túc suy nghĩ, lại cảm thấy mình có năng lực tìm người ở Backlund này khá không tệ.
Đầu tiên cha của cô là nhà giàu đứng đầu giới quý tộc, có danh dự và các mối quan hệ, mà chính bản thân cô thì cũng khá được chào đón trong giới trẻ, cho nên có thể sử dụng được khá nhiều tài nguyên trong tầng lớp thượng lưu này.
Tiếp theo, hai người bạn người phi phàm mà cô đang quen hiện tại cũng có hội nhóm riêng. Người Học Việc Filth thì lúc đầu là bác sĩ, hiện là tác giả mới, quen biết không ít người trong giới bác sĩ thuộc tầng lớp trung lưu, giới văn học và ngành xuất bản.
Trọng Tài Hugh Dirchard thường hay giúp đỡ dân chúng của tầng lớp trung và hạ lưu, cũng làm trọng tài cho các sự kiện, nên phải nói là có chút danh tiếng với giai cấp lao công và không ít tổ chức xã hội đen ở khu đông Backlund, có khá nhiều con đường bí mật.
Lại thêm những người phi phàm mà bọn họ tiếp xúc lại có hội nhóm với những người phi phàm khác, nên không thể khinh thường lực lượng tìm người này.
Nghe "Chính Nghĩa" hỏi vậy, "Người Treo Ngược" Arges gần như trả lời không chút do dự, không cần suy nghĩ:
"Tên thật của nó thì hầu như không ai biết, nhưng những người hiểu một phần đều gọi nó là "Đói Khát Ngọ Nguậy". Cứ cách một ngày là Zilingus nhất định phải sử dụng linh hồn và máu thịt của người sống để thỏa mãn nó, nếu không nó sẽ lấy chủ nhân của mình thay thế."
"Đây có thể là một manh mối quan trọng để tìm kiếm Zilingus." Audrey khẽ nhíu mày.
Đối với thứ đồ tà ác luôn thèm khát máu tươi và linh hồn của người sống như thế này, cô cảm thấy ghê tởm từ tận đáy lòng.
"Đúng vậy, nhưng trong một thành phố lớn có ít nhất năm triệu dân cư, vài kẻ lang thang mất ích sẽ không khiến người ta chú ý." Arges nhắc nhở một câu, rồi lại nói: "Từ khi có được "Đói Khát Ngọ Nguậy", Zilingus trở nên rất khó đối phó. Hắn chỉ là một tên Phong Quyến Giả, có năng lực phi phàm không tệ về lĩnh vực thời tiết gió và nước, nhưng sau đó người ta phát hiện là hắn có thể khiến mục tiêu trở nên điên cuồng, có thể tiến vào cảnh mơ của người khác, triệu hồi ánh sáng tinh lọc linh hồn chết, có thể dùng tiếng hát để khiến bản thân mạnh lên, biến thành người với một khuôn mặt khác... Gần như là không gì không làm được." Arges miêu tả khá là kỷ càng: "Chúng tôi nghi rằng những điều đó đều do vật phẩm thần kỳ "Đói Khát Ngọ Nguậy" mang tới..."
Anh ta còn chưa nói xong, "Mặt Trời" Dereck Berg vốn đang ngồi nghe đột nhiên thốt lên:
"Người Chăn Cừu!"
"Người Chăn Cừu?" Danh sách 5 của đường tắt Người Lắng Nghe, Người Cầu Nguyện Bí Ẩn? Ừm, vị trưởng lão mới của Đoàn Nghị sự Sáu người của thành Bạch Ngân cũng chính là Người Chăn Cừu, nghe nói mạnh tới mức có thể chống lại cả nhân vật ở danh sách 4, cùng cấp bậc với ác linh... Vẻ mặt của Klein hơi biến hóa, nhưng đều bị sương mù xám che giấu. Mà lúc này đây, vị Khán Giả kia không hề chú ý tới hắn.
"Người Chăn Cừu?"
"Người Chăn Cừu?"
"Chính Nghĩa" và "Người Treo Ngược" đồng thời thốt lên, người thì hoàn toàn ngơ ngác, kẻ thì chỉ hơi kinh ngạc như thể đã từng nghe nói tới cái tên Người Chăn Cừu này, biết qua một chút chứ không rõ chi tiết như nào.
Thấy ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía mình, Dereck lập tức kích động. Dù cậu ta có trầm lặng và đau đớn khôn nguôi tới cỡ nào thì cũng vẫn chỉ là một cậu thiếu niên mà thôi.
Cậu vội vàng lắp bắp giải thích:
"Ý của tôi là những đặc điểm mà "Người Treo Ngược" liệt kê ra rất giống với năng lực phi phàm của nghề nghiệp thuộc danh sách Người Chăn Cừu này. Mỗi một Người Chăn Cừu đều có thể nuốt linh hồn của con người, kể cả oan hồn và ác linh vào trong cơ thể, rồi dùng cách thức đặc biệt để sử dụng những linh hồn đó, sử dụng ra năng lực nhất định của bọn họ, giống như là một vị thần linh đang chăn thả một bầy cừu.
Cho nên không ai biết Người Chăn Cừu rốt cuộc có bao nhiêu năng lực, điều này chỉ được quyết định bởi số lượng linh hồn phi phàm mà bọn họ ăn được, và điều đó khiến bọn họ có vẻ rất đáng sợ, gần như tương đương với những nhân vật ở danh sách cao.
Nhưng có người nghi ngờ là số lượng linh hồn mà Người Chăn Cừu có thể ăn và chăn thả là hạn chế, chẳng qua có thể thay đổi được chúng."
Thì ra Người Chăn Cừu có nghĩa là như vậy... danh sách đường tắt mà hội Cực Quang nắm giữ quả nhiên lúc nào cũng kỳ dị như thế đó... Thảo nào bọn họ lại thờ phụng Chúa Sáng Thế Chân Thực, không, phải là Chúa Sáng Thế Sa Đọa... Klein giật mình, nhưng hắn không gật đầu mà tỏ ra là mình đã biết từ lâu rồi.
Cùng lúc đó, hắn thầm thở dài một tiếng trong lòng: "Mặt Trời" à, cậu đúng là một thằng nhóc chưa lớn. Đây là một thông tin rất quan trọng, quan trọng tới mức có thể mang ra trao đổi đồ vật đáng giá, vậy mà cậu lại nói huỵch toẹt ra như vậy...
Ừm, vật phẩm thần kỳ Đói Khát Ngọ Nguậy cần bị phong ấn kia có năng lực rất giống với danh sách 5 Người Chăn Cừu... Liệu có phải rất nhiều vật phong ấn cùng cấp hoặc rất gần với nghề nghiệp danh sách nào đó, là kiểu loại trong trạng thái mất khống chế... Không biết vật phong ấn "2 - 049" rối gỗ của dòng tộc Antigenous sẽ giống với nghề nghiệp danh sách nào...
Nghe "Mặt Trời" giải thích xong, "Người Treo Ngược" Arges gật đầu như vừa nhận được đáp án cho bí mật nào đó, rồi lập tức im lặng.
"Chính Nghĩa" Audrey lại càng tò mò: "Người Chăn Cừu là của danh sách đường tắt nào vậy? Nó là danh sách mấy?"
"Đường tắt Người Cầu Nguyện Bí Ẩn, danh sách 5." Klein nhân cơ hội chỉ điểm một câu như này hòng tỏ vẻ mình biết tuốt mọi thứ.
" Người Cầu Nguyện Bí Ẩn... Hội Cực Quang..." Audrey chợt nhớ tới ngài A, người đang bị nghi là thần sứ của hội Cực Quang, lòng chợt nặng trĩu.
Cô bắt đầu suy nghĩ thật nghiêm túc xem mình có thể dùng cái gì để nhờ ngài Kẻ Khờ ra tay thoải mái tiêu diệt kẻ đáng ghê tởm kia, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cô cũng chẳng tìm được cách nào để khiến Kẻ Khờ hứng thú.
Quả nhiên, làm sao mà đánh động nhân vật đã tới gần thần linh dễ dàng như vậy được... Sự việc và đồ vật khiến bọn họ cảm thấy hứng thú vốn không nhiều... Audrey thầm cảm thán một câu.
Cô tạm thời từ bỏ sự kích động, gật đầu cảm kích "Mặt Trời" vì đã khiến mọi người có suy đoán mới về Đói Khát Ngọ Nguậy, từ đó có được phương thức ứng đối hợp lý và hiệu quả hơn.
"Người Treo Ngược, tôi đồng ý nhận ủy thác này, nhưng tôi không dám đảm bảo là sẽ tìm được "Trung tướng Gió Lốc" Zilingus." Audrey nhìn sang phía đối diện.
"Không có câu nào tốt hơn câu nói này. Bất kể là cô có thành công hay không, chỉ cần thử tìm kiếm thì tôi sẽ trả cho cô một khoản thù lao nhất định, ví dụ như tri thức và thông tin nào đó. Còn nếu thành công, có lẽ tôi sẽ cung cấp thẳng cho cô vật liệu chính cho Người Đọc Tâm. Đương nhiên, tiền đề là chúng ta phải biết nó là cái gì." Arges cam kết với thái độ hào phóng hiếm thấy.
"Thành giao." Audrey mím môi, khẽ cười đáp.
Tiếp đó với sự cho phép và trợ giúp của Klein, Arges làm hiện ra chân dung của Zilingus.
Tên cướp biển, một trong bảy tên tướng quân trên biển này có phần cằm rộng khá đặc biệt, mái tóc nâu được búi lại thành búi tóc của võ sĩ thời cổ ở sau gáy, đôi mắt màu xanh lục như ánh lên ý cười, nhưng lại mang theo vẻ lạnh lùng khác thường.
Bàn bạc xong chuyện cần bàn, chia sẻ xong thông tin cần chia sẻ, Kẻ Khờ Klein mỉm cười tuyên bố hôm nay kết thúc tại đây, sau đó thấy "Chính Nghĩa" và "Người Treo Ngược" nhanh nhẹn đứng dậy chào, nhìn "Mặt Trời" bắt chước theo sau nửa nhịp.
Hắn ấn tay phải ra phía trước cắt liên hệ, nhưng bản thân thì không vội rời đi.
...
Nhà Berg ở thành Bạch Ngân, Dereck nhìn cảnh tượng bài trí quen thuộc xung quanh và bầu trời tối om với những tia chớp rạch ngang, bỗng ngơ ngác ra đó.
Nhưng cậu nhanh chóng tỉnh táo lại, lần tìm giấy da dê và bút lông chim rồi sột soạt viết phương thuốc Người Ca Tụng mà cậu cố gắng ghi nhớ.
Sau khi xem qua xem lại mấy lần, cậu mới xác nhận rằng nó không sai sót gì.
Dereck không lo chuyện mình có được phương thuốc Người Ca Tụng rồi trở thành người phi phàm sẽ khiến giới chức cao cấp của thành Bạch Ngân nghi ngờ, bởi vì trong mỗi lần đi thăm dò trước đây, các thành viên của tiểu đội tinh nhuệ sẽ tìm được mấy phương thuốc vật liệu và những vật kỳ quái từ trên người quái vật hoặc trong những thành thị bị bỏ hoang hoặc bị hủy diệt, không nhiều thì ít.
Trong quá trình đó, có người giấu làm của riêng là chuyện khá bình thường. Chỉ cần không phải là những thứ quá quan trọng, các đội trưởng và lãnh đạo cấp cao thường là không truy cứu.
Tích lũy lâu dài như vậy, một số phương thuốc bắt đầu lưu hành từ con đường không chính thức trong thành Bạch Ngân, có cái còn thành nền tảng của sự hưng thịnh cho nhiều thế hệ của một số gia tộc. Đặc điểm của vật hắc ám xung quanh thành Bạch Ngân đều khá có định, rất dễ lấy được một số vật liệu. Số khác thì thường phải xâm nhập sâu vào nơi bị nguyền rủa mới có hy vọng gặp được.
Dereck cất tờ giấy da dê đi, nhớ tới lời dặn của Kẻ Khờ thần bí, bèn cúi đầu cầu khẩn đơn giản trong căn phòng ngủ đơn sơ của mình:
"Hỡi Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này,
Chúa tể thần bí trên mang sương xám.
Vị vua Hoàng Hắc chấp chưởng vận may...."
Tiếng Người Khổng Lồ là một ngôn ngữ khá là cổ xưa, bản thân nó đã mang tính thần bí của việc thờ cúng, cầu nguyện và làm phép, cho nên Dereck không cần phải chuyển nó thành tiếng Hermes cổ.
...
"Hỡi Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này."
...
Klein im lặng ngồi trên chiếc bàn dài đồng thau nghe thấy tiếng cầu khấn vang vọng bên tai, thấy ngôi sao đại diện cho "Mặt Trời" đang phình ra co lại.
Nhưng hắn không định chạm vào nó, mà chờ mười mấy phút đồng hồ trước lần tụ hội sau mới đáp lại để cậu thiếu niên thành Bạch Ngân chuẩn bị sẵn, tìm một nơi có thể ở một mình.
Mà điều quan trọng nhất là làm cho hắn tránh việc thay đổi thời gian và ngày tháng, tránh được khả năng làm tổn hại tới hình tượng hùng mạnh của Kẻ Khờ.
Xác nhận xong chuyện này, Klein dùng linh tính bao lấy người rồi bắt đầu rơi xuống.
Khi trở lại phòng, Klein cởi bỏ bức tường linh tính, nghỉ ngơi một lát rồi chuẩn bị tiếp tục ra ngoài.
Hiện giờ hắn đã không cần phải đóng vai Thầy Bói nữa, cũng không cần sắp xếp việc tới câu lạc bộ bói toán vào lịch trình cố định, thi thoảng tới đó kiếm khoản thu nhập thêm, thực hiện chức trách giám sát của Kẻ Gác Đêm là được rồi.
Ban đầu Klein hy vọng có thể lười biếng một buổi chiều, nhưng sau đó nhớ rằng còn một chuyện chưa làm, nên không thể không lên dây cót tinh thần. Dựa theo lời hẹn từ trước, hôm nay hắn phải chỗ thám tử Henry lấy phần báo cáo cuối cùng về việc điều tra ống khói đỏ kia.
"Haiz, nghe nói nhân vật lớn đều rất bận rộn... Sau đó còn phải bớt thời gian cùng Benson và Melissa tới Hiệp hội Người hầu trợ giúp gia đình của thành phố Tingen để tìm một hầu gái làm việc vặt..." Klein đấu tranh một lúc rồi thay áo sơ mi, khoác chiếc áo đuôi tôm màu đen, cầm chiếc mũ phớt tơ lụa và cây gậy batoong mạ bạc, như một quý ông bước ra khỏi cửa.
Bên dưới văn phòng thám tử tư Henry ở phố Besik, Klein đeo khẩu trang, đè mũ xuống thấp, nhanh chóng băng qua đường phố đi lên cầu thang.
Ban nãy cô còn nghiêm túc suy nghĩ, lại cảm thấy mình có năng lực tìm người ở Backlund này khá không tệ.
Đầu tiên cha của cô là nhà giàu đứng đầu giới quý tộc, có danh dự và các mối quan hệ, mà chính bản thân cô thì cũng khá được chào đón trong giới trẻ, cho nên có thể sử dụng được khá nhiều tài nguyên trong tầng lớp thượng lưu này.
Tiếp theo, hai người bạn người phi phàm mà cô đang quen hiện tại cũng có hội nhóm riêng. Người Học Việc Filth thì lúc đầu là bác sĩ, hiện là tác giả mới, quen biết không ít người trong giới bác sĩ thuộc tầng lớp trung lưu, giới văn học và ngành xuất bản.
Trọng Tài Hugh Dirchard thường hay giúp đỡ dân chúng của tầng lớp trung và hạ lưu, cũng làm trọng tài cho các sự kiện, nên phải nói là có chút danh tiếng với giai cấp lao công và không ít tổ chức xã hội đen ở khu đông Backlund, có khá nhiều con đường bí mật.
Lại thêm những người phi phàm mà bọn họ tiếp xúc lại có hội nhóm với những người phi phàm khác, nên không thể khinh thường lực lượng tìm người này.
Nghe "Chính Nghĩa" hỏi vậy, "Người Treo Ngược" Arges gần như trả lời không chút do dự, không cần suy nghĩ:
"Tên thật của nó thì hầu như không ai biết, nhưng những người hiểu một phần đều gọi nó là "Đói Khát Ngọ Nguậy". Cứ cách một ngày là Zilingus nhất định phải sử dụng linh hồn và máu thịt của người sống để thỏa mãn nó, nếu không nó sẽ lấy chủ nhân của mình thay thế."
"Đây có thể là một manh mối quan trọng để tìm kiếm Zilingus." Audrey khẽ nhíu mày.
Đối với thứ đồ tà ác luôn thèm khát máu tươi và linh hồn của người sống như thế này, cô cảm thấy ghê tởm từ tận đáy lòng.
"Đúng vậy, nhưng trong một thành phố lớn có ít nhất năm triệu dân cư, vài kẻ lang thang mất ích sẽ không khiến người ta chú ý." Arges nhắc nhở một câu, rồi lại nói: "Từ khi có được "Đói Khát Ngọ Nguậy", Zilingus trở nên rất khó đối phó. Hắn chỉ là một tên Phong Quyến Giả, có năng lực phi phàm không tệ về lĩnh vực thời tiết gió và nước, nhưng sau đó người ta phát hiện là hắn có thể khiến mục tiêu trở nên điên cuồng, có thể tiến vào cảnh mơ của người khác, triệu hồi ánh sáng tinh lọc linh hồn chết, có thể dùng tiếng hát để khiến bản thân mạnh lên, biến thành người với một khuôn mặt khác... Gần như là không gì không làm được." Arges miêu tả khá là kỷ càng: "Chúng tôi nghi rằng những điều đó đều do vật phẩm thần kỳ "Đói Khát Ngọ Nguậy" mang tới..."
Anh ta còn chưa nói xong, "Mặt Trời" Dereck Berg vốn đang ngồi nghe đột nhiên thốt lên:
"Người Chăn Cừu!"
"Người Chăn Cừu?" Danh sách 5 của đường tắt Người Lắng Nghe, Người Cầu Nguyện Bí Ẩn? Ừm, vị trưởng lão mới của Đoàn Nghị sự Sáu người của thành Bạch Ngân cũng chính là Người Chăn Cừu, nghe nói mạnh tới mức có thể chống lại cả nhân vật ở danh sách 4, cùng cấp bậc với ác linh... Vẻ mặt của Klein hơi biến hóa, nhưng đều bị sương mù xám che giấu. Mà lúc này đây, vị Khán Giả kia không hề chú ý tới hắn.
"Người Chăn Cừu?"
"Người Chăn Cừu?"
"Chính Nghĩa" và "Người Treo Ngược" đồng thời thốt lên, người thì hoàn toàn ngơ ngác, kẻ thì chỉ hơi kinh ngạc như thể đã từng nghe nói tới cái tên Người Chăn Cừu này, biết qua một chút chứ không rõ chi tiết như nào.
Thấy ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía mình, Dereck lập tức kích động. Dù cậu ta có trầm lặng và đau đớn khôn nguôi tới cỡ nào thì cũng vẫn chỉ là một cậu thiếu niên mà thôi.
Cậu vội vàng lắp bắp giải thích:
"Ý của tôi là những đặc điểm mà "Người Treo Ngược" liệt kê ra rất giống với năng lực phi phàm của nghề nghiệp thuộc danh sách Người Chăn Cừu này. Mỗi một Người Chăn Cừu đều có thể nuốt linh hồn của con người, kể cả oan hồn và ác linh vào trong cơ thể, rồi dùng cách thức đặc biệt để sử dụng những linh hồn đó, sử dụng ra năng lực nhất định của bọn họ, giống như là một vị thần linh đang chăn thả một bầy cừu.
Cho nên không ai biết Người Chăn Cừu rốt cuộc có bao nhiêu năng lực, điều này chỉ được quyết định bởi số lượng linh hồn phi phàm mà bọn họ ăn được, và điều đó khiến bọn họ có vẻ rất đáng sợ, gần như tương đương với những nhân vật ở danh sách cao.
Nhưng có người nghi ngờ là số lượng linh hồn mà Người Chăn Cừu có thể ăn và chăn thả là hạn chế, chẳng qua có thể thay đổi được chúng."
Thì ra Người Chăn Cừu có nghĩa là như vậy... danh sách đường tắt mà hội Cực Quang nắm giữ quả nhiên lúc nào cũng kỳ dị như thế đó... Thảo nào bọn họ lại thờ phụng Chúa Sáng Thế Chân Thực, không, phải là Chúa Sáng Thế Sa Đọa... Klein giật mình, nhưng hắn không gật đầu mà tỏ ra là mình đã biết từ lâu rồi.
Cùng lúc đó, hắn thầm thở dài một tiếng trong lòng: "Mặt Trời" à, cậu đúng là một thằng nhóc chưa lớn. Đây là một thông tin rất quan trọng, quan trọng tới mức có thể mang ra trao đổi đồ vật đáng giá, vậy mà cậu lại nói huỵch toẹt ra như vậy...
Ừm, vật phẩm thần kỳ Đói Khát Ngọ Nguậy cần bị phong ấn kia có năng lực rất giống với danh sách 5 Người Chăn Cừu... Liệu có phải rất nhiều vật phong ấn cùng cấp hoặc rất gần với nghề nghiệp danh sách nào đó, là kiểu loại trong trạng thái mất khống chế... Không biết vật phong ấn "2 - 049" rối gỗ của dòng tộc Antigenous sẽ giống với nghề nghiệp danh sách nào...
Nghe "Mặt Trời" giải thích xong, "Người Treo Ngược" Arges gật đầu như vừa nhận được đáp án cho bí mật nào đó, rồi lập tức im lặng.
"Chính Nghĩa" Audrey lại càng tò mò: "Người Chăn Cừu là của danh sách đường tắt nào vậy? Nó là danh sách mấy?"
"Đường tắt Người Cầu Nguyện Bí Ẩn, danh sách 5." Klein nhân cơ hội chỉ điểm một câu như này hòng tỏ vẻ mình biết tuốt mọi thứ.
" Người Cầu Nguyện Bí Ẩn... Hội Cực Quang..." Audrey chợt nhớ tới ngài A, người đang bị nghi là thần sứ của hội Cực Quang, lòng chợt nặng trĩu.
Cô bắt đầu suy nghĩ thật nghiêm túc xem mình có thể dùng cái gì để nhờ ngài Kẻ Khờ ra tay thoải mái tiêu diệt kẻ đáng ghê tởm kia, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cô cũng chẳng tìm được cách nào để khiến Kẻ Khờ hứng thú.
Quả nhiên, làm sao mà đánh động nhân vật đã tới gần thần linh dễ dàng như vậy được... Sự việc và đồ vật khiến bọn họ cảm thấy hứng thú vốn không nhiều... Audrey thầm cảm thán một câu.
Cô tạm thời từ bỏ sự kích động, gật đầu cảm kích "Mặt Trời" vì đã khiến mọi người có suy đoán mới về Đói Khát Ngọ Nguậy, từ đó có được phương thức ứng đối hợp lý và hiệu quả hơn.
"Người Treo Ngược, tôi đồng ý nhận ủy thác này, nhưng tôi không dám đảm bảo là sẽ tìm được "Trung tướng Gió Lốc" Zilingus." Audrey nhìn sang phía đối diện.
"Không có câu nào tốt hơn câu nói này. Bất kể là cô có thành công hay không, chỉ cần thử tìm kiếm thì tôi sẽ trả cho cô một khoản thù lao nhất định, ví dụ như tri thức và thông tin nào đó. Còn nếu thành công, có lẽ tôi sẽ cung cấp thẳng cho cô vật liệu chính cho Người Đọc Tâm. Đương nhiên, tiền đề là chúng ta phải biết nó là cái gì." Arges cam kết với thái độ hào phóng hiếm thấy.
"Thành giao." Audrey mím môi, khẽ cười đáp.
Tiếp đó với sự cho phép và trợ giúp của Klein, Arges làm hiện ra chân dung của Zilingus.
Tên cướp biển, một trong bảy tên tướng quân trên biển này có phần cằm rộng khá đặc biệt, mái tóc nâu được búi lại thành búi tóc của võ sĩ thời cổ ở sau gáy, đôi mắt màu xanh lục như ánh lên ý cười, nhưng lại mang theo vẻ lạnh lùng khác thường.
Bàn bạc xong chuyện cần bàn, chia sẻ xong thông tin cần chia sẻ, Kẻ Khờ Klein mỉm cười tuyên bố hôm nay kết thúc tại đây, sau đó thấy "Chính Nghĩa" và "Người Treo Ngược" nhanh nhẹn đứng dậy chào, nhìn "Mặt Trời" bắt chước theo sau nửa nhịp.
Hắn ấn tay phải ra phía trước cắt liên hệ, nhưng bản thân thì không vội rời đi.
...
Nhà Berg ở thành Bạch Ngân, Dereck nhìn cảnh tượng bài trí quen thuộc xung quanh và bầu trời tối om với những tia chớp rạch ngang, bỗng ngơ ngác ra đó.
Nhưng cậu nhanh chóng tỉnh táo lại, lần tìm giấy da dê và bút lông chim rồi sột soạt viết phương thuốc Người Ca Tụng mà cậu cố gắng ghi nhớ.
Sau khi xem qua xem lại mấy lần, cậu mới xác nhận rằng nó không sai sót gì.
Dereck không lo chuyện mình có được phương thuốc Người Ca Tụng rồi trở thành người phi phàm sẽ khiến giới chức cao cấp của thành Bạch Ngân nghi ngờ, bởi vì trong mỗi lần đi thăm dò trước đây, các thành viên của tiểu đội tinh nhuệ sẽ tìm được mấy phương thuốc vật liệu và những vật kỳ quái từ trên người quái vật hoặc trong những thành thị bị bỏ hoang hoặc bị hủy diệt, không nhiều thì ít.
Trong quá trình đó, có người giấu làm của riêng là chuyện khá bình thường. Chỉ cần không phải là những thứ quá quan trọng, các đội trưởng và lãnh đạo cấp cao thường là không truy cứu.
Tích lũy lâu dài như vậy, một số phương thuốc bắt đầu lưu hành từ con đường không chính thức trong thành Bạch Ngân, có cái còn thành nền tảng của sự hưng thịnh cho nhiều thế hệ của một số gia tộc. Đặc điểm của vật hắc ám xung quanh thành Bạch Ngân đều khá có định, rất dễ lấy được một số vật liệu. Số khác thì thường phải xâm nhập sâu vào nơi bị nguyền rủa mới có hy vọng gặp được.
Dereck cất tờ giấy da dê đi, nhớ tới lời dặn của Kẻ Khờ thần bí, bèn cúi đầu cầu khẩn đơn giản trong căn phòng ngủ đơn sơ của mình:
"Hỡi Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này,
Chúa tể thần bí trên mang sương xám.
Vị vua Hoàng Hắc chấp chưởng vận may...."
Tiếng Người Khổng Lồ là một ngôn ngữ khá là cổ xưa, bản thân nó đã mang tính thần bí của việc thờ cúng, cầu nguyện và làm phép, cho nên Dereck không cần phải chuyển nó thành tiếng Hermes cổ.
...
"Hỡi Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này."
...
Klein im lặng ngồi trên chiếc bàn dài đồng thau nghe thấy tiếng cầu khấn vang vọng bên tai, thấy ngôi sao đại diện cho "Mặt Trời" đang phình ra co lại.
Nhưng hắn không định chạm vào nó, mà chờ mười mấy phút đồng hồ trước lần tụ hội sau mới đáp lại để cậu thiếu niên thành Bạch Ngân chuẩn bị sẵn, tìm một nơi có thể ở một mình.
Mà điều quan trọng nhất là làm cho hắn tránh việc thay đổi thời gian và ngày tháng, tránh được khả năng làm tổn hại tới hình tượng hùng mạnh của Kẻ Khờ.
Xác nhận xong chuyện này, Klein dùng linh tính bao lấy người rồi bắt đầu rơi xuống.
Khi trở lại phòng, Klein cởi bỏ bức tường linh tính, nghỉ ngơi một lát rồi chuẩn bị tiếp tục ra ngoài.
Hiện giờ hắn đã không cần phải đóng vai Thầy Bói nữa, cũng không cần sắp xếp việc tới câu lạc bộ bói toán vào lịch trình cố định, thi thoảng tới đó kiếm khoản thu nhập thêm, thực hiện chức trách giám sát của Kẻ Gác Đêm là được rồi.
Ban đầu Klein hy vọng có thể lười biếng một buổi chiều, nhưng sau đó nhớ rằng còn một chuyện chưa làm, nên không thể không lên dây cót tinh thần. Dựa theo lời hẹn từ trước, hôm nay hắn phải chỗ thám tử Henry lấy phần báo cáo cuối cùng về việc điều tra ống khói đỏ kia.
"Haiz, nghe nói nhân vật lớn đều rất bận rộn... Sau đó còn phải bớt thời gian cùng Benson và Melissa tới Hiệp hội Người hầu trợ giúp gia đình của thành phố Tingen để tìm một hầu gái làm việc vặt..." Klein đấu tranh một lúc rồi thay áo sơ mi, khoác chiếc áo đuôi tôm màu đen, cầm chiếc mũ phớt tơ lụa và cây gậy batoong mạ bạc, như một quý ông bước ra khỏi cửa.
Bên dưới văn phòng thám tử tư Henry ở phố Besik, Klein đeo khẩu trang, đè mũ xuống thấp, nhanh chóng băng qua đường phố đi lên cầu thang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.