Chương 167: Thánh vật
Mực Thích Lặn Nước
11/05/2019
“Được rồi.” Crestel Sesima gật đầu, nghiêng người về phía trước một chút, nói, “Vậy cậu hãy thề trước thánh vật đi.”
Anh ta vừa nói vừa xoay người nhấc chiếc rương màu trắng bạc bên chân lên.
Thánh vật? Chính là món thánh vật được gọi là Thanh kiếm Nữ Thần? Klein tò mò nhìn chăm chú từng cử chỉ của chấp sự cao cấp trước mặt.
Crestel đặt cái rương trên đầu gối, đôi mắt màu xanh sẫm ngay lập tức trở nên tối đen.
Anh ta nâng tay phải lên, nhấn xuống một cái, ở mặt ngoài chiếc rương bạc bỗng có cái gì đó vỡ tan, biến mất như thủy triều rút.
Dường như cùng một khắc, Klein cảm giác toàn bộ ánh sáng xung quanh bị hút vào, hút vào bên trong cái rương kia.
Hắn thấy trong phòng luyện kim chỉ còn một màu đen kịt, ngoại trừ khung kim loại trang nhã bao quanh đèn khí gas, ngoại trừ vầng hào quang trắng bạc bao quanh chiếc rương kia. Khung cảnh hết sức kỳ lạ.
Rắc!
Trong tiếng vang lanh lảnh, người chủ chốt của Kẻ Gác Đêm, một trong chín chấp sự cao cấp, Crestel Sesima mở chiếc rương ra, lộ ra một thanh cốt kiếm trắng thuần nằm đó.
Đúng, cốt kiếm. Vừa nhìn thấy thanh kiếm ngắn không tới một mét này, trực giác của Klein liền cho rằng vật liệu chính của nó là xương cốt!
Đèn khí gas im ắng cháy trong căn phòng luyện kim tối đen, cây kiếm ngắn kia lẳng lặng tản ra ánh sáng trắng lóa, tựa như ánh trăng trên cao an ủi lòng người đêm khuya, tựa như ngọn đèn hải đăng chỉ lối trong bão tố.
Nhìn bề ngoài nó trơn bóng, nhẵn nhụi, nhưng nếu cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện sâu bên trong đan xen tầng tầng lớp lớp ký tự và dấu hiệu. Những hoa văn thần bí này và thân kiếm tạo thành một chỉnh thể không thể chia cắt.
Klein đánh giá thanh thánh kiếm này, đột nhiên phát hiện mình lại không thể dời mắt!
Ánh mắt hắn bị hút vào, đôi mắt màu nâu dần mất đi ánh sáng.
Lúc này, Crestel di chuyển chiếc rương, để thanh kiếm ngắn trắng lóa xê dịch khỏi vị trí ban đầu.
Klein tỉnh lại một chút, cuối cùng thoát khỏi cơn ác mộng trơ mắt nhìn mà không thể tránh né.
Hắn đưa mắt sang bên, trịnh trọng hỏi:
“Thưa ngài, tôi cần đặt tay lên thanh thánh kiếm này sao?”
“Đúng vậy, cậu qua đây đi.” Giọng Crestel như giọng đọc sách trước khi ngủ, như một khúc hát ru.
Klein đứng lên, liếc mắt nhìn qua, bước từng bước nhỏ. Bởi vì quá tối, thậm chí hắn còn không thể thấy đôi chân và đôi ủng da hơi cũ của ngài chấp sự cao cấp.
“Dừng lại.” Crestel bình tĩnh nói.
Klein dừng chân, đứng im tại chỗ, dùng khóe mắt liếc nhanh thanh cốt kiếm trắng kia, sau đó lại sợ hãi dời mắt.
Dựa vào một giây ký ức ngắn ngủi, hắn cúi lưng, đưa tay phải ra, đặt chính xác lên trên thánh kiếm.
Cảm giác lạnh lẽo nhưng không thấu xương truyền từ làn da tới đầu óc của hắn, khiến những tạp niệm và cảm xúc lo lắng được xoa dịu trong nháy mắt. Tựa như từ nơi ồn ào, xô bồ trở về quê hương, ngồi trên nóc nhà, lắng nghe hương vị ngày mùa bội thu, lẳng lặng ngước lên bầu trời đêm, ngắm nhìn những vì sao.
“Cậu đọc theo tôi.” Crestel trầm giọng nói.
“Vâng.” Klein gật đầu.
Sau đó, hắn nghe thấy vị chấp sự cao cấp trước mặt đổi sang tiếng Hermes nói:
“Hỡi Nữ thần Đêm Tối cao hơn những vì sao và xa xưa hơn vĩnh hằng;
Tôi dùng tên thật và linh tính của tôi, xin thề với Ngài.
Tôi, Klein, từ giờ trở đi, tuyệt đối sẽ không tiết lộ chi tiết của Phương pháp đóng vai cho người không biết.
Nếu làm trái, mặc cho Ngài trừng phạt.
Xin Ngài làm chứng lời thề của tôi.”
Klein thu lại mọi suy nghĩ, theo chấp sự cao cấp Sesima, dùng tiếng Hermes trang trọng thề một lần.
Giữa lúc đó, hắn lờ mờ cảm thấy mình và thanh cốt kiếm trắng lóa kia, và sự tồn tại nào đó nơi vô tận xa xôi, thành lập một mối liên hệ mịt mờ vi diệu.
Thu tay phải, hắn vẽ mặt trăng đỏ rực trước ngực, nói:
“Ca ngợi Nữ thần!”
“Ca ngợi Nữ thần!” Crestel mỉm cười, chào theo.
Ngay sau đó, anh ta đóng nắp rương, cũng dùng tay phải chậm rãi ấn mạnh xuống.
Trong nháy mắt, bóng tối được thắp sáng, ánh sáng từ đèn khí gas lại phủ đầy gian phòng.
Klein nhìn thấy đôi mắt nhiễm màu tối đen của chấp sự cao cấp Sesima cũng khôi phục màu xanh sẫm ngay lúc đó.
Hắn lui về, ngồi vào cái ghế dựa cao của mình, hơi cau mày, nghi hoặc nói:
“Phương pháp đóng vai?”
Crestel hắng giọng, không trả lời trực tiếp mà cười nói:
“Những chuyện tôi sắp nói sau đây, có thể cậu sẽ có chút mê man, có chút khó hiểu, nhưng tôi sẽ không giải thích điều gì, bởi vì cái này liên quan đến bí mật của giáo hội.”
Chờ cậu trở thành Tổng giám mục hoặc là chấp sự cao cấp, cậu mới có tư cách biết... Klein nhìn ngài Sesima cổ áo dựng đứng ở đối diện, thầm cướp lời trong lòng.
“Chờ cậu trở thành Tổng giám mục hoặc là chấp sự cao cấp, trở thành người chủ chốt của giáo hội, cậu mới được phép biết.” Crestel nhấn mạnh một câu.
Klein vội gật đầu tán thành một cách nghiêm túc và đứng đắn.
Crestel lại đặt chiếc rương bạc xuống bên chân, vắt đùi phải lên, nói:
“Trong dòng lịch sử dài đằng đẵng, mỗi đời giáo hội lại có một người phi phàm thiên tài, dần dần phát hiện ra biện pháp cao nhất để tránh mất khống chế.
Mà điều cốt lõi của biện pháp này chính là tên ma dược, nó không chỉ là mấu chốt, còn là chìa khoá.”
Nhìn Klein ra vẻ suy tư một chút, Crestel nói tiếp:
“Chúng ta phát hiện tên ma dược đều chỉ một quần thể nào đó, quần thể đó có đặc điểm nhất định, đặc biệt là những hành vi mẫu. Nói đơn giản là, trong tên ma dược đã chứa đựng những quy tắc đặc biệt, mỗi tên ma dược có những quy tắc khác nhau. Khi chúng ta tuân thủ nghiêm ngặt những quy tắc trong tên ma dược đó, nguy cơ mất không chế sẽ được giảm thiểu tới mức thấp nhất.”
“Giống với quy tắc Thầy Bói của tôi sao?” Klein nắm lấy thời cơ hỏi một câu.
Cách giải thích này còn chẳng thông tục dễ hiểu bằng cách mình giải thích cho “Chính Nghĩa” và “Người Treo Ngược”... Cùng lúc đó, trong lòng hắn lặng lẽ mỉa mai.
“Đúng thế.” Crestel khẳng định chắc chắn, “Khi chúng ta tuân thủ những quy tắc hành vi đó, coi như đã trở thành quần thể mà tên ma dược miêu tả. Nói cách khác, chúng ta “Đóng vai” nghề nghiệp được tên ma dược ám chỉ. Ừm, đây chính là “Phương pháp đóng vai”. Cậu phải nhớ kỹ, linh tính của mỗi người đều đặc biệt, có một không hai. Những người uống cùng một loại ma dược, cần tuân thủ những quy tắc hành vi cốt lõi giống nhau, nhưng bên cạnh đó còn những quy tắc phụ khác biệt. Bởi vậy, kinh nghiệm của người khác chỉ có giá trị tham khảo.”
Đây là điều quan trọng mà mình chưa phát hiện ra. Klein thành khẩn nói:
“Tạ ơn ngài nhắc nhở, tôi sẽ ghi nhớ.”
Crestel cười cười nói:
“Đây đều là những kinh nghiệm được tích lũy đời đời.”
“Sau khi sử dụng “Phương pháp đóng vai”, chúng ta không chỉ nắm giữ ma dược, mà là đang tiêu hóa, giống như tiêu hóa thức ăn. Khi cậu thực sự tiêu hóa hết ma dược, tiêu hóa hết tinh thần ảnh hưởng còn sót lại, cậu sẽ cảm nhận được một cảm giác đặc biệt, kỳ diệu. Hiểu chưa?”
“Tôi đã hiểu. Tiêu hóa, từ này rất chuẩn xác...”Klein giả bộ đang tự hỏi.
Chờ Crestel giảng giải kỹ càng lại một lượt, hắn cân nhắc hỏi:
“Ngài Sesima, nếu tên ma dược là mấu chốt, là chìa khoá, vậy thuở ban sơ người phi phàm có được chúng bằng cách nào? Tôi nghe nói là Phiến Đá Khinh Nhờn ghi lại?”
“Đúng vậy, giả thuyết này chính xác.” Crestel thản nhiên trả lời. “Nhưng những gì ghi lại trên đó đều là tên cổ, về sau, tên ma dược được diễn giải nhờ gợi ý của Thần, và sự tổng kết của bản thân người phi phàm.”
Klein chậm rãi gật đầu, mím môi một cái, nói:
“Ngài Sesima, “Phương pháp đóng vai” hữu hiệu như thế, vì sao giáo hội không tiết lộ cho mỗi vị Kẻ Gác Đêm?”
“Tôi đã nói đây là bí mật của giáo hội. Chờ cậu trở thành Tổng giám mục hoặc chấp sự cao cấp, cậu sẽ rõ nguyên nhân.” Crestel nghiêm túc nói, “Được rồi, trước hết cậu hãy lên trên lầu, thông báo cho những Kẻ Gác Đêm khác, để từng người xuống dưới này, ta muốn kiểm tra một lần cuối cùng.”
Đây là muốn mấy người Frye cũng giữ bí mật “Phương pháp đóng vai”? Klein như có điều suy nghĩ, đứng dậy, chào theo nghi thức Kẻ Gác Đêm rồi rời đi.
Hắn đi qua hành lang, dọc theo cầu thang, về tới công ty bảo an Gai Đen, ở ngay lối vào lòng đất trông thấy Dunn đang ngửi cái tẩu, không biết đã chờ đợi bao lâu.
Khóe miệng vểnh lên một chút, Klein chủ động nói:
“Hẳn là không vấn đề gì, ngài Sesima bảo tôi thông báo cho mấy người Frye lần lượt xuống nói chuyện. Ừm, đây là bước cuối cùng, điều này cũng nói rõ trước đó không có vấn đề gì.”
Dunn cất cái tẩu, đến phòng giải trí Kẻ Gác Đêm thuật lại mọi chuyện một lần.
Đưa mắt nhìn Frye đi xuống lòng đất, Klein chợt nhớ tới một chuyện, vội vàng nói:
“Đội trưởng, có cần người thay vị trí với Loya đang trực cửa Chianese và Leonard đang giám sát bệnh viện tâm thần không? Đúng rồi, còn Cornley đang nghỉ ngơi nữa.”
Dunn giật mình bóp trán, nói:
“Tôi quên mất...”
Anh dừng một chút, lại cười nhẹ nói: “Có điều, mọi chuyện sẽ không quá phức tạp. Một trong những ưu điểm của việc chấp sự cao cấp tự đến đánh giá là, không cần đánh điện báo cho Thánh Đường, không cần những thủ tục giấy tờ rườm rà. Anh ta có thể kết luận ngay tại chỗ, có thể lập tức đưa cậu công thức ma dược “Thằng hề” và những vật liệu chủ yếu.”
“Cũng không tệ.” Klein khó nén mong chờ những chuyện sắp tới.
...
Nửa giờ sau, sau khi Cornley mang vẻ mặt vừa nghiêm trọng vừa nghi ngờ rõ ràng ra khỏi phòng luyện kim, Klein lại bị gọi vào lòng đất, đối mặt với chấp sự cao cấp Crestel Sesima Thanh kiếm Nữ Thần lần nữa.
Lần này, quý ngài tóc vàng mắt xanh sẫm không ngồi mà đứng ở đó, mặc cho hơi lạnh trong lòng đất khẽ tràn lên áo khoác màu đen của anh ta.
Hai bên cổ áo của Crestel đều dựng thẳng, cằm anh ta giấu trong bóng tối.
Anh ta nhìn Klein, khẽ mỉm cười nói:
“Kẻ Gác Đêm Klein Moretti, tôi nhân danh Nữ Thần trịnh trọng thông báo, cậu đã thông qua đánh giá của Thánh Đường.
Xin chúc mừng, với chiến công của cậu, ngay bây giờ cậu có thể tấn thăng, trở thành người phi phàm Danh sách 8!”
Anh ta vừa nói vừa xoay người nhấc chiếc rương màu trắng bạc bên chân lên.
Thánh vật? Chính là món thánh vật được gọi là Thanh kiếm Nữ Thần? Klein tò mò nhìn chăm chú từng cử chỉ của chấp sự cao cấp trước mặt.
Crestel đặt cái rương trên đầu gối, đôi mắt màu xanh sẫm ngay lập tức trở nên tối đen.
Anh ta nâng tay phải lên, nhấn xuống một cái, ở mặt ngoài chiếc rương bạc bỗng có cái gì đó vỡ tan, biến mất như thủy triều rút.
Dường như cùng một khắc, Klein cảm giác toàn bộ ánh sáng xung quanh bị hút vào, hút vào bên trong cái rương kia.
Hắn thấy trong phòng luyện kim chỉ còn một màu đen kịt, ngoại trừ khung kim loại trang nhã bao quanh đèn khí gas, ngoại trừ vầng hào quang trắng bạc bao quanh chiếc rương kia. Khung cảnh hết sức kỳ lạ.
Rắc!
Trong tiếng vang lanh lảnh, người chủ chốt của Kẻ Gác Đêm, một trong chín chấp sự cao cấp, Crestel Sesima mở chiếc rương ra, lộ ra một thanh cốt kiếm trắng thuần nằm đó.
Đúng, cốt kiếm. Vừa nhìn thấy thanh kiếm ngắn không tới một mét này, trực giác của Klein liền cho rằng vật liệu chính của nó là xương cốt!
Đèn khí gas im ắng cháy trong căn phòng luyện kim tối đen, cây kiếm ngắn kia lẳng lặng tản ra ánh sáng trắng lóa, tựa như ánh trăng trên cao an ủi lòng người đêm khuya, tựa như ngọn đèn hải đăng chỉ lối trong bão tố.
Nhìn bề ngoài nó trơn bóng, nhẵn nhụi, nhưng nếu cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện sâu bên trong đan xen tầng tầng lớp lớp ký tự và dấu hiệu. Những hoa văn thần bí này và thân kiếm tạo thành một chỉnh thể không thể chia cắt.
Klein đánh giá thanh thánh kiếm này, đột nhiên phát hiện mình lại không thể dời mắt!
Ánh mắt hắn bị hút vào, đôi mắt màu nâu dần mất đi ánh sáng.
Lúc này, Crestel di chuyển chiếc rương, để thanh kiếm ngắn trắng lóa xê dịch khỏi vị trí ban đầu.
Klein tỉnh lại một chút, cuối cùng thoát khỏi cơn ác mộng trơ mắt nhìn mà không thể tránh né.
Hắn đưa mắt sang bên, trịnh trọng hỏi:
“Thưa ngài, tôi cần đặt tay lên thanh thánh kiếm này sao?”
“Đúng vậy, cậu qua đây đi.” Giọng Crestel như giọng đọc sách trước khi ngủ, như một khúc hát ru.
Klein đứng lên, liếc mắt nhìn qua, bước từng bước nhỏ. Bởi vì quá tối, thậm chí hắn còn không thể thấy đôi chân và đôi ủng da hơi cũ của ngài chấp sự cao cấp.
“Dừng lại.” Crestel bình tĩnh nói.
Klein dừng chân, đứng im tại chỗ, dùng khóe mắt liếc nhanh thanh cốt kiếm trắng kia, sau đó lại sợ hãi dời mắt.
Dựa vào một giây ký ức ngắn ngủi, hắn cúi lưng, đưa tay phải ra, đặt chính xác lên trên thánh kiếm.
Cảm giác lạnh lẽo nhưng không thấu xương truyền từ làn da tới đầu óc của hắn, khiến những tạp niệm và cảm xúc lo lắng được xoa dịu trong nháy mắt. Tựa như từ nơi ồn ào, xô bồ trở về quê hương, ngồi trên nóc nhà, lắng nghe hương vị ngày mùa bội thu, lẳng lặng ngước lên bầu trời đêm, ngắm nhìn những vì sao.
“Cậu đọc theo tôi.” Crestel trầm giọng nói.
“Vâng.” Klein gật đầu.
Sau đó, hắn nghe thấy vị chấp sự cao cấp trước mặt đổi sang tiếng Hermes nói:
“Hỡi Nữ thần Đêm Tối cao hơn những vì sao và xa xưa hơn vĩnh hằng;
Tôi dùng tên thật và linh tính của tôi, xin thề với Ngài.
Tôi, Klein, từ giờ trở đi, tuyệt đối sẽ không tiết lộ chi tiết của Phương pháp đóng vai cho người không biết.
Nếu làm trái, mặc cho Ngài trừng phạt.
Xin Ngài làm chứng lời thề của tôi.”
Klein thu lại mọi suy nghĩ, theo chấp sự cao cấp Sesima, dùng tiếng Hermes trang trọng thề một lần.
Giữa lúc đó, hắn lờ mờ cảm thấy mình và thanh cốt kiếm trắng lóa kia, và sự tồn tại nào đó nơi vô tận xa xôi, thành lập một mối liên hệ mịt mờ vi diệu.
Thu tay phải, hắn vẽ mặt trăng đỏ rực trước ngực, nói:
“Ca ngợi Nữ thần!”
“Ca ngợi Nữ thần!” Crestel mỉm cười, chào theo.
Ngay sau đó, anh ta đóng nắp rương, cũng dùng tay phải chậm rãi ấn mạnh xuống.
Trong nháy mắt, bóng tối được thắp sáng, ánh sáng từ đèn khí gas lại phủ đầy gian phòng.
Klein nhìn thấy đôi mắt nhiễm màu tối đen của chấp sự cao cấp Sesima cũng khôi phục màu xanh sẫm ngay lúc đó.
Hắn lui về, ngồi vào cái ghế dựa cao của mình, hơi cau mày, nghi hoặc nói:
“Phương pháp đóng vai?”
Crestel hắng giọng, không trả lời trực tiếp mà cười nói:
“Những chuyện tôi sắp nói sau đây, có thể cậu sẽ có chút mê man, có chút khó hiểu, nhưng tôi sẽ không giải thích điều gì, bởi vì cái này liên quan đến bí mật của giáo hội.”
Chờ cậu trở thành Tổng giám mục hoặc là chấp sự cao cấp, cậu mới có tư cách biết... Klein nhìn ngài Sesima cổ áo dựng đứng ở đối diện, thầm cướp lời trong lòng.
“Chờ cậu trở thành Tổng giám mục hoặc là chấp sự cao cấp, trở thành người chủ chốt của giáo hội, cậu mới được phép biết.” Crestel nhấn mạnh một câu.
Klein vội gật đầu tán thành một cách nghiêm túc và đứng đắn.
Crestel lại đặt chiếc rương bạc xuống bên chân, vắt đùi phải lên, nói:
“Trong dòng lịch sử dài đằng đẵng, mỗi đời giáo hội lại có một người phi phàm thiên tài, dần dần phát hiện ra biện pháp cao nhất để tránh mất khống chế.
Mà điều cốt lõi của biện pháp này chính là tên ma dược, nó không chỉ là mấu chốt, còn là chìa khoá.”
Nhìn Klein ra vẻ suy tư một chút, Crestel nói tiếp:
“Chúng ta phát hiện tên ma dược đều chỉ một quần thể nào đó, quần thể đó có đặc điểm nhất định, đặc biệt là những hành vi mẫu. Nói đơn giản là, trong tên ma dược đã chứa đựng những quy tắc đặc biệt, mỗi tên ma dược có những quy tắc khác nhau. Khi chúng ta tuân thủ nghiêm ngặt những quy tắc trong tên ma dược đó, nguy cơ mất không chế sẽ được giảm thiểu tới mức thấp nhất.”
“Giống với quy tắc Thầy Bói của tôi sao?” Klein nắm lấy thời cơ hỏi một câu.
Cách giải thích này còn chẳng thông tục dễ hiểu bằng cách mình giải thích cho “Chính Nghĩa” và “Người Treo Ngược”... Cùng lúc đó, trong lòng hắn lặng lẽ mỉa mai.
“Đúng thế.” Crestel khẳng định chắc chắn, “Khi chúng ta tuân thủ những quy tắc hành vi đó, coi như đã trở thành quần thể mà tên ma dược miêu tả. Nói cách khác, chúng ta “Đóng vai” nghề nghiệp được tên ma dược ám chỉ. Ừm, đây chính là “Phương pháp đóng vai”. Cậu phải nhớ kỹ, linh tính của mỗi người đều đặc biệt, có một không hai. Những người uống cùng một loại ma dược, cần tuân thủ những quy tắc hành vi cốt lõi giống nhau, nhưng bên cạnh đó còn những quy tắc phụ khác biệt. Bởi vậy, kinh nghiệm của người khác chỉ có giá trị tham khảo.”
Đây là điều quan trọng mà mình chưa phát hiện ra. Klein thành khẩn nói:
“Tạ ơn ngài nhắc nhở, tôi sẽ ghi nhớ.”
Crestel cười cười nói:
“Đây đều là những kinh nghiệm được tích lũy đời đời.”
“Sau khi sử dụng “Phương pháp đóng vai”, chúng ta không chỉ nắm giữ ma dược, mà là đang tiêu hóa, giống như tiêu hóa thức ăn. Khi cậu thực sự tiêu hóa hết ma dược, tiêu hóa hết tinh thần ảnh hưởng còn sót lại, cậu sẽ cảm nhận được một cảm giác đặc biệt, kỳ diệu. Hiểu chưa?”
“Tôi đã hiểu. Tiêu hóa, từ này rất chuẩn xác...”Klein giả bộ đang tự hỏi.
Chờ Crestel giảng giải kỹ càng lại một lượt, hắn cân nhắc hỏi:
“Ngài Sesima, nếu tên ma dược là mấu chốt, là chìa khoá, vậy thuở ban sơ người phi phàm có được chúng bằng cách nào? Tôi nghe nói là Phiến Đá Khinh Nhờn ghi lại?”
“Đúng vậy, giả thuyết này chính xác.” Crestel thản nhiên trả lời. “Nhưng những gì ghi lại trên đó đều là tên cổ, về sau, tên ma dược được diễn giải nhờ gợi ý của Thần, và sự tổng kết của bản thân người phi phàm.”
Klein chậm rãi gật đầu, mím môi một cái, nói:
“Ngài Sesima, “Phương pháp đóng vai” hữu hiệu như thế, vì sao giáo hội không tiết lộ cho mỗi vị Kẻ Gác Đêm?”
“Tôi đã nói đây là bí mật của giáo hội. Chờ cậu trở thành Tổng giám mục hoặc chấp sự cao cấp, cậu sẽ rõ nguyên nhân.” Crestel nghiêm túc nói, “Được rồi, trước hết cậu hãy lên trên lầu, thông báo cho những Kẻ Gác Đêm khác, để từng người xuống dưới này, ta muốn kiểm tra một lần cuối cùng.”
Đây là muốn mấy người Frye cũng giữ bí mật “Phương pháp đóng vai”? Klein như có điều suy nghĩ, đứng dậy, chào theo nghi thức Kẻ Gác Đêm rồi rời đi.
Hắn đi qua hành lang, dọc theo cầu thang, về tới công ty bảo an Gai Đen, ở ngay lối vào lòng đất trông thấy Dunn đang ngửi cái tẩu, không biết đã chờ đợi bao lâu.
Khóe miệng vểnh lên một chút, Klein chủ động nói:
“Hẳn là không vấn đề gì, ngài Sesima bảo tôi thông báo cho mấy người Frye lần lượt xuống nói chuyện. Ừm, đây là bước cuối cùng, điều này cũng nói rõ trước đó không có vấn đề gì.”
Dunn cất cái tẩu, đến phòng giải trí Kẻ Gác Đêm thuật lại mọi chuyện một lần.
Đưa mắt nhìn Frye đi xuống lòng đất, Klein chợt nhớ tới một chuyện, vội vàng nói:
“Đội trưởng, có cần người thay vị trí với Loya đang trực cửa Chianese và Leonard đang giám sát bệnh viện tâm thần không? Đúng rồi, còn Cornley đang nghỉ ngơi nữa.”
Dunn giật mình bóp trán, nói:
“Tôi quên mất...”
Anh dừng một chút, lại cười nhẹ nói: “Có điều, mọi chuyện sẽ không quá phức tạp. Một trong những ưu điểm của việc chấp sự cao cấp tự đến đánh giá là, không cần đánh điện báo cho Thánh Đường, không cần những thủ tục giấy tờ rườm rà. Anh ta có thể kết luận ngay tại chỗ, có thể lập tức đưa cậu công thức ma dược “Thằng hề” và những vật liệu chủ yếu.”
“Cũng không tệ.” Klein khó nén mong chờ những chuyện sắp tới.
...
Nửa giờ sau, sau khi Cornley mang vẻ mặt vừa nghiêm trọng vừa nghi ngờ rõ ràng ra khỏi phòng luyện kim, Klein lại bị gọi vào lòng đất, đối mặt với chấp sự cao cấp Crestel Sesima Thanh kiếm Nữ Thần lần nữa.
Lần này, quý ngài tóc vàng mắt xanh sẫm không ngồi mà đứng ở đó, mặc cho hơi lạnh trong lòng đất khẽ tràn lên áo khoác màu đen của anh ta.
Hai bên cổ áo của Crestel đều dựng thẳng, cằm anh ta giấu trong bóng tối.
Anh ta nhìn Klein, khẽ mỉm cười nói:
“Kẻ Gác Đêm Klein Moretti, tôi nhân danh Nữ Thần trịnh trọng thông báo, cậu đã thông qua đánh giá của Thánh Đường.
Xin chúc mừng, với chiến công của cậu, ngay bây giờ cậu có thể tấn thăng, trở thành người phi phàm Danh sách 8!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.