Chương 206: Vật phong ấn cấp 2
Mực Thích Lặn Nước
15/11/2019
Trong hành lang dưới lòng đất sâu thẳm và tĩnh
mịch, người đưa tin xương trắng cao gần bốn mét cầm trang giấy
trong tay, rồi biến mất ngay trước mắt Klein mà không tạo ra bất cứ
biến hóa khác thường nào.
Đợi đến khi xung quanh chỉ còn lại đèn khí trang nhã được gắn trên tường, hắn mới cất còi đồng Azcot, tiếp tục đi tới phía cửa Chianese.
Trong lúc viết thư, hắn đã nghĩ xong tiếp nữa hắn cần phải chọn lựa vật phong ấn nào:
Thứ nhất, vật phong ấn cấp "3" gần như không thể tạo ra ảnh hưởng đối với đứa trẻ trong bụng Megos, trừ phi là loại vật phẩm có giấu bí mật như "Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị".
Nhưng giờ khắc này, tình cảnh này, Klein nào có tâm tư và thời gian đi tìm tòi hoặc nghiên cứu khả năng có tồn tại bí mật hay không, hơn nữa vật phong ấn ít nhiều đều tồn tại tai họa ngầm, sẽ tạo thành phiền phức rất lớn đối với người sử dụng, thậm chí mang tới nguy hiểm. Vì thế, Klein trực tiếp loại trừ vật phong ấn cấp "3" vốn không cách nào làm ảnh hưởng đến kẻ địch mà còn làm suy yếu bản thân.
Thứ hai, tiểu đội Kẻ Gác Đêm thành phố Tingen không có vật phong ấn cấp "1", cấp "2" cũng chỉ có ba món, điều này vốn là bí mật Klein không được biết, nhưng xét thấy tình huống nguy cấp, Dunn quyết định sử dụng "Điều khoản Khẩn cấp", nói tình huống đại khái cho hắn.
Dunn Smith không thể nào vừa cầm tro cốt của Thánh Selina, mà lại vừa đồng thời cầm vật phong ấn khác, dù chỉ là một thứ.
Mà vật phong ấn cấp "2" phía sau cửa Chianese ở thành phố Tingen chia ra làm: "2 - 030", "2 - 078" và "2 - 105" .
"2 - 030" tên gọi là "Độc Dược Vĩnh Viễn Không Khô Cạn", bắt nguồn từ một người phi phàm không rõ tên gọi danh sách đột nhiên nổi điên, hắn cắt cổ tay của mình tự sát, khiến máu trong cơ thể chảy vào một chiếc cốc bạc không lớn. Nhưng là, sau khi hắn chảy hết sạch máu, cốc bạc vẫn chưa đầy, chất lỏng bên trong trở nên trong suốt và óng ánh, hết sức mê người. Thậm chí, có người phi phàm danh sách 5 không kháng cự được sự hấp dẫn này mà uống chất lỏng trong cốc, bị trúng độc chết tại chỗ.
Mà sau khi người trúng độc chết, dịch độc sẽ rịn ra từng chút một từ trong lỗ chân lông trên da của hắn, rồi tự gom lại với nhau, so với ban đầu, chất lỏng đấy không nhiều hơn cũng không ít đi.
Dunn nói, nhân viên nghiên cứu Thánh Đường hoài nghi người phi phàm danh sách cao đều có thể tử vong vì nó. Nhưng vấn đề ở chỗ, những người đó hầu như không bị cốc độc dược kia mê hoặc, vả lại, "2 - 030" có đặc thù rõ rệt, không thể nào uống nhầm. Muốn hạ độc giết chết bọn họ, trước hết phải bắt họ lại, khống chế chặt chẽ, rồi cưỡng ép đổ hết vào miệng, nhưng cần gì phải phiền toái như vậy?
"2 - 030" sẽ không ngừng cám dỗ sinh vật xung quanh uống nó, người sử dụng nhất định phải hết sức tập trung chống lại loại sức mạnh này, chỉ cần có chút buông lỏng, lập tức sẽ uống hết độc dược trong tay một cách vô thức, giống như một thói quen vậy.
Gần như cùng lúc Dunn miêu tả xong, Klein đã đưa ra quyết định là không lựa chọn vật phong ấn này.
"2 - 078" được gọi là "Cánh Cửa Chết Chóc", vẻ bề ngoài của nó giống một cửa gỗ bình thường, bất cứ sinh vật nào đi qua nó, đều sẽ lập tức tử vong, không có người phi phàm danh sách cao nào tham gia thử nghiệm.
Nó có đặc tính sống, luôn nỗ lực chạy trốn, cũng có khả năng thay đổi vẻ bề ngoài, ngụy trang thành những cánh cửa thật sự vốn đang tồn tại kia. Nếu như người sử dụng mắc lỗi, để nó thoát khỏi khống chế, thì nhất định phải chú ý, không thể đi qua bất cứ một cánh cửa nào xung quanh, cố gắng hết sức đợi tại chỗ chờ cứu viện tới, hoặc là trực tiếp phá tường rời đi.
Klein có cân nhắc sử dụng "2 - 078", nhưng sau khi suy đi tính lại nhiều lần, hắn cho rằng trực giác của sinh vật thần kì rất nhạy bén, hẳn là có thể phân biệt đâu là "Cánh Cửa Chết Chóc ", cho nên, vật phong ấn này có hiệu quả thực chiến không tốt lắm.
Cuối cùng, hắn quyết định lựa chọn "2 - 105" .
Vật phong ấn này có tên gọi là "Mạch Máu Trộm Cắp", hình dạng của nó là một nhánh mạch máu to và xơ cứng, hễ là con người chạm vào nó, bất kể có được bảo vệ hay không, đều sẽ bị đánh cắp sinh mạng. Ban đầu thì biểu hiện không rõ ràng, nhưng nếu như vẫn tiếp xúc mãi không rời, sau nửa giờ, sẽ có biểu hiện ra ngoài tương ứng. Dunn nói, một tên tín đồ tà giáo danh sách 5 chống đỡ hai giờ, từ một người đàn ông hơn ba mươi tuổi cường tráng trở thành người già yếu lưng còng, làn da nhăn nheo, tóc bạc trắng và thưa thớt, toàn bộ răng rụng sạch.
Đặc điểm lớn nhất của "2 - 105" là người đeo nó có cơ hội đánh cắp một loại năng lực của mục tiêu nào đó trong phạm vi nhất định, người phi phàm danh sách cao cũng sẽ bị trộm, nhưng xác suất nhỏ hơn.
Trong vòng mười phút kể từ khi khả năng của vật phong ấn có hiệu lực, kẻ bị đánh cắp sẽ lập tức mất đi năng lực tương ứng và người đeo có thể sử dụng năng lực đó một cách thuần thục. Sau mười phút, năng lực này biến mất, còn kẻ bị đánh cắp năng lực phải chờ tới ngày hôm sau mới có thể khôi phục lại được.
"Mặc kệ được hay không, ít nhất nó cũng tăng xác suất chiến thắng từ năm phần trăm lên tới mười phần trăm, mà dù sao ta cũng là vị vua Hoàng Hắc, kẻ nắm giữ vận may... Hơn nữa, mục đích chủ yếu của chúng ta chỉ là phòng ngừa tai họa có thể xảy ra, chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, chưa chắc sẽ phải ra tay... Hi vọng người tiếp viện sẽ nhanh chóng đến nơi..." Klein đứng ngoài phòng trực, không còn do dự chút nào nữa.
Hắn cũng không hề lo lắng về ảnh hưởng tiêu cực của vật phong ấn "2 - 105", bởi vì hắn không có ý định tự mình sử dụng nó...
Kế hoạch của hắn là dành cho Leonard, hắn có bùa chú Dương Viêm, và còi đồng Azcot, thứ mà hắn không biết còn có thể bị áp chế hay không.
Anh bạn Thi Sĩ, đã đến lúc anh trình diễn bí mật thật sự của mình rồi... Klein nói nhỏ một câu, nhìn Syja Tron đang đứng làm nhiệm vụ tại cửa phòng trực.
Vị nhà văn có tóc trắng, đôi mắt đen và khí chất trầm lắng này im lặng vài giây rồi nói:
"Cậu đến canh giữ cửa Chianese đi."
"Thực lực của tôi còn mạnh hơn cậu, kinh nghiệm của tôi cũng phong phú hơn."
Nhưng cô không có bùa chú Dương Viêm... Klein cười cười nói:
"Quý cô ạ, tôi đã đạt đến danh sách 8 rồi."
"Cho dù là ở đây, cũng sẽ không an toàn, những vật phong ấn có đặc tính sống phía sau cửa Chianese sợ là đang rục rịch muốn hành động, ừm, nếu chúng ta thất bại, người ở nơi này khẳng định cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi."
"Ha ha, mục tiêu của chúng ta ở trên kia là kéo dài thời gian, chờ đợi cứu viện, có lẽ còn an toàn hơn cả ở gần cửa Chianese này."
Syja Tron chậm rãi mím môi, trịnh trọng vẽ mặt trăng đỏ tươi lên ngực:
"Cầu nguyện nữ thần phù hộ cho các anh."
Bởi vì Dunn không kịp viết giấy tờ, cho nên Klein không thể nào đi thẳng vào cửa Chianese, hắn chỉ có thể nhìn Syja Tron đẩy ra một khe hở nhỏ, nhanh chóng lách vào trong.
Qua mấy phút, bóng dáng cô ta lại xuất hiện ở bên cánh cửa, tay trái cầm một đoạn mạch máu to, tái nhợt và nhuốm đầy máu.
Klein đưa bàn tay cầm lấy, lập tức cảm giác trong cơ thể dường như có dòng điện yếu ớt đang ăn mòn từng đợt từng đợt.
...
Bên trong đại sảnh tiếp khách của công ty bảo an Gai Đen.
Leonard đã thoát khỏi trạng thái cứng ngắc vừa rồi, đang kể chuyện vừa phát hiện căn nhà Lanlus thuê ở với biểu cảm không hề khác thường..
"Thật sao? Anh ấy chưa từng nói cho tôi..." Megos khẽ nhíu mày, đưa ra một câu trả lời tương đối bình thường.
Dứt lời, cô ta túm lấy một nhúm tóc vàng của mình, giật xuống đầy một nắm, rồi tiện tay ném vào trong thùng rác bên cạnh.
Leonard ngớ người, khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt, lòng bàn tay lại rịn đầy mồ hôi lạnh.
...
Klein với tay trái Klein quấn Mạch Máu Trộm Cắp bước từng bước một dọc theo thang lầu trở lại tầng hai.
Dưới ánh đèn khí gas màu lam sậm, ở cửa phòng nghỉ của Kẻ Gác Đêm, hắn nhìn thấy Dunn Smith mặc áo khoác mỏng màu đen dài đến gối đang lẳng lặng đứng ở đó, con ngươi của anh sâu thẳm mà u ám, tựa như thời điểm bọn họ "lần đầu" gặp gỡ vậy.
"Xin làm quen lại lần nữa, Kẻ Gác Đêm, Dunn Smith."
Âm thanh của quá khứ thoáng qua bên tai Klein, trong đầu hắn bỗng xuất hiện cảnh Dunn nửa ghé vào bên cạnh thi thể Cornley, hiện rõ khóe miệng dính đầy máu tươi của anh.
Hắn im lặng vài giây, rồi bước tới, giơ tay trái, nói:
"Đội trưởng, vật phong ấn tôi lựa chọn là '2 - 105', tôi định cho Leonard sử dụng."
Dunn khẽ gật đầu, không hỏi vì sao, mà xoay qua chỉ về phía phòng làm việc của anh và nói:
"Thánh Đường gửi điện tín tới, nói là sẽ lập tức phái một nhóm cường giả qua đây, bảo chúng ta hãy cố gắng hết sức kéo dài thời gian và chờ đợi."
"Những sự việc trùng hợp kia, bọn họ không có câu trả lời, tôi nghĩ chắc là tạm thời chưa có kết luận gì, hoặc là, người xử lý điện tín cũng không rõ ràng tình huống cụ thể, không biết suy đoán thế nào. Cậu cũng biết đấy, chúng ta phải nắm chắc thời gian, không thể viết điện tín quá dài."
"Ừm." Klein gật đầu, đến gần vách ngăn, nhìn hướng phía ngoài nói, "Tình hình thế nào?"
"Tạm thời không có gì bất thường." Dunn cúi đầu nhìn hộp tro cốt Thánh trên lòng bàn tay trái.
Thấy Leonard và Megos trò chuyện rất vui vẻ, Klein không ra đó quấy rầy, mà hắn lui về cửa phòng giải trí của Kẻ Gác Đêm, cách Dunn một hành lang, hơi chếch một chút.
Đúng lúc này, Dunn đột nhiên cười chế giễu nói:
"Tôi quên một chuyện."
"Là chuyện gì?" Klein nghi hoặc đáp lại.
Dunn nghiêng đầu nhìn về phía hắn nói:
"Daly để cho tôi tự giải thích với cậu."
"Hả?" Klein sửng sốt, không rõ lời đội trưởng nói là có ý gì.
Qua hai giây, không đợi Dunn trả lời, hắn đột nhiên hiểu ra:
Nguyên nhân Daly chưa hồi âm kịp thời là cô ấy cho rằng không cần thiết, cô ấy truyền đạt trực tiếp sự việc cho đội trưởng, để anh ấy tự giải thích cho mình.
Điều này chứng tỏ đội trưởng không có vấn đề gì!
Trong lúc nguy cấp như thế này, từ tận đáy lòng Klein bỗng dâng lên niềm vui sướng.
Đợi đến khi xung quanh chỉ còn lại đèn khí trang nhã được gắn trên tường, hắn mới cất còi đồng Azcot, tiếp tục đi tới phía cửa Chianese.
Trong lúc viết thư, hắn đã nghĩ xong tiếp nữa hắn cần phải chọn lựa vật phong ấn nào:
Thứ nhất, vật phong ấn cấp "3" gần như không thể tạo ra ảnh hưởng đối với đứa trẻ trong bụng Megos, trừ phi là loại vật phẩm có giấu bí mật như "Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị".
Nhưng giờ khắc này, tình cảnh này, Klein nào có tâm tư và thời gian đi tìm tòi hoặc nghiên cứu khả năng có tồn tại bí mật hay không, hơn nữa vật phong ấn ít nhiều đều tồn tại tai họa ngầm, sẽ tạo thành phiền phức rất lớn đối với người sử dụng, thậm chí mang tới nguy hiểm. Vì thế, Klein trực tiếp loại trừ vật phong ấn cấp "3" vốn không cách nào làm ảnh hưởng đến kẻ địch mà còn làm suy yếu bản thân.
Thứ hai, tiểu đội Kẻ Gác Đêm thành phố Tingen không có vật phong ấn cấp "1", cấp "2" cũng chỉ có ba món, điều này vốn là bí mật Klein không được biết, nhưng xét thấy tình huống nguy cấp, Dunn quyết định sử dụng "Điều khoản Khẩn cấp", nói tình huống đại khái cho hắn.
Dunn Smith không thể nào vừa cầm tro cốt của Thánh Selina, mà lại vừa đồng thời cầm vật phong ấn khác, dù chỉ là một thứ.
Mà vật phong ấn cấp "2" phía sau cửa Chianese ở thành phố Tingen chia ra làm: "2 - 030", "2 - 078" và "2 - 105" .
"2 - 030" tên gọi là "Độc Dược Vĩnh Viễn Không Khô Cạn", bắt nguồn từ một người phi phàm không rõ tên gọi danh sách đột nhiên nổi điên, hắn cắt cổ tay của mình tự sát, khiến máu trong cơ thể chảy vào một chiếc cốc bạc không lớn. Nhưng là, sau khi hắn chảy hết sạch máu, cốc bạc vẫn chưa đầy, chất lỏng bên trong trở nên trong suốt và óng ánh, hết sức mê người. Thậm chí, có người phi phàm danh sách 5 không kháng cự được sự hấp dẫn này mà uống chất lỏng trong cốc, bị trúng độc chết tại chỗ.
Mà sau khi người trúng độc chết, dịch độc sẽ rịn ra từng chút một từ trong lỗ chân lông trên da của hắn, rồi tự gom lại với nhau, so với ban đầu, chất lỏng đấy không nhiều hơn cũng không ít đi.
Dunn nói, nhân viên nghiên cứu Thánh Đường hoài nghi người phi phàm danh sách cao đều có thể tử vong vì nó. Nhưng vấn đề ở chỗ, những người đó hầu như không bị cốc độc dược kia mê hoặc, vả lại, "2 - 030" có đặc thù rõ rệt, không thể nào uống nhầm. Muốn hạ độc giết chết bọn họ, trước hết phải bắt họ lại, khống chế chặt chẽ, rồi cưỡng ép đổ hết vào miệng, nhưng cần gì phải phiền toái như vậy?
"2 - 030" sẽ không ngừng cám dỗ sinh vật xung quanh uống nó, người sử dụng nhất định phải hết sức tập trung chống lại loại sức mạnh này, chỉ cần có chút buông lỏng, lập tức sẽ uống hết độc dược trong tay một cách vô thức, giống như một thói quen vậy.
Gần như cùng lúc Dunn miêu tả xong, Klein đã đưa ra quyết định là không lựa chọn vật phong ấn này.
"2 - 078" được gọi là "Cánh Cửa Chết Chóc", vẻ bề ngoài của nó giống một cửa gỗ bình thường, bất cứ sinh vật nào đi qua nó, đều sẽ lập tức tử vong, không có người phi phàm danh sách cao nào tham gia thử nghiệm.
Nó có đặc tính sống, luôn nỗ lực chạy trốn, cũng có khả năng thay đổi vẻ bề ngoài, ngụy trang thành những cánh cửa thật sự vốn đang tồn tại kia. Nếu như người sử dụng mắc lỗi, để nó thoát khỏi khống chế, thì nhất định phải chú ý, không thể đi qua bất cứ một cánh cửa nào xung quanh, cố gắng hết sức đợi tại chỗ chờ cứu viện tới, hoặc là trực tiếp phá tường rời đi.
Klein có cân nhắc sử dụng "2 - 078", nhưng sau khi suy đi tính lại nhiều lần, hắn cho rằng trực giác của sinh vật thần kì rất nhạy bén, hẳn là có thể phân biệt đâu là "Cánh Cửa Chết Chóc ", cho nên, vật phong ấn này có hiệu quả thực chiến không tốt lắm.
Cuối cùng, hắn quyết định lựa chọn "2 - 105" .
Vật phong ấn này có tên gọi là "Mạch Máu Trộm Cắp", hình dạng của nó là một nhánh mạch máu to và xơ cứng, hễ là con người chạm vào nó, bất kể có được bảo vệ hay không, đều sẽ bị đánh cắp sinh mạng. Ban đầu thì biểu hiện không rõ ràng, nhưng nếu như vẫn tiếp xúc mãi không rời, sau nửa giờ, sẽ có biểu hiện ra ngoài tương ứng. Dunn nói, một tên tín đồ tà giáo danh sách 5 chống đỡ hai giờ, từ một người đàn ông hơn ba mươi tuổi cường tráng trở thành người già yếu lưng còng, làn da nhăn nheo, tóc bạc trắng và thưa thớt, toàn bộ răng rụng sạch.
Đặc điểm lớn nhất của "2 - 105" là người đeo nó có cơ hội đánh cắp một loại năng lực của mục tiêu nào đó trong phạm vi nhất định, người phi phàm danh sách cao cũng sẽ bị trộm, nhưng xác suất nhỏ hơn.
Trong vòng mười phút kể từ khi khả năng của vật phong ấn có hiệu lực, kẻ bị đánh cắp sẽ lập tức mất đi năng lực tương ứng và người đeo có thể sử dụng năng lực đó một cách thuần thục. Sau mười phút, năng lực này biến mất, còn kẻ bị đánh cắp năng lực phải chờ tới ngày hôm sau mới có thể khôi phục lại được.
"Mặc kệ được hay không, ít nhất nó cũng tăng xác suất chiến thắng từ năm phần trăm lên tới mười phần trăm, mà dù sao ta cũng là vị vua Hoàng Hắc, kẻ nắm giữ vận may... Hơn nữa, mục đích chủ yếu của chúng ta chỉ là phòng ngừa tai họa có thể xảy ra, chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, chưa chắc sẽ phải ra tay... Hi vọng người tiếp viện sẽ nhanh chóng đến nơi..." Klein đứng ngoài phòng trực, không còn do dự chút nào nữa.
Hắn cũng không hề lo lắng về ảnh hưởng tiêu cực của vật phong ấn "2 - 105", bởi vì hắn không có ý định tự mình sử dụng nó...
Kế hoạch của hắn là dành cho Leonard, hắn có bùa chú Dương Viêm, và còi đồng Azcot, thứ mà hắn không biết còn có thể bị áp chế hay không.
Anh bạn Thi Sĩ, đã đến lúc anh trình diễn bí mật thật sự của mình rồi... Klein nói nhỏ một câu, nhìn Syja Tron đang đứng làm nhiệm vụ tại cửa phòng trực.
Vị nhà văn có tóc trắng, đôi mắt đen và khí chất trầm lắng này im lặng vài giây rồi nói:
"Cậu đến canh giữ cửa Chianese đi."
"Thực lực của tôi còn mạnh hơn cậu, kinh nghiệm của tôi cũng phong phú hơn."
Nhưng cô không có bùa chú Dương Viêm... Klein cười cười nói:
"Quý cô ạ, tôi đã đạt đến danh sách 8 rồi."
"Cho dù là ở đây, cũng sẽ không an toàn, những vật phong ấn có đặc tính sống phía sau cửa Chianese sợ là đang rục rịch muốn hành động, ừm, nếu chúng ta thất bại, người ở nơi này khẳng định cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi."
"Ha ha, mục tiêu của chúng ta ở trên kia là kéo dài thời gian, chờ đợi cứu viện, có lẽ còn an toàn hơn cả ở gần cửa Chianese này."
Syja Tron chậm rãi mím môi, trịnh trọng vẽ mặt trăng đỏ tươi lên ngực:
"Cầu nguyện nữ thần phù hộ cho các anh."
Bởi vì Dunn không kịp viết giấy tờ, cho nên Klein không thể nào đi thẳng vào cửa Chianese, hắn chỉ có thể nhìn Syja Tron đẩy ra một khe hở nhỏ, nhanh chóng lách vào trong.
Qua mấy phút, bóng dáng cô ta lại xuất hiện ở bên cánh cửa, tay trái cầm một đoạn mạch máu to, tái nhợt và nhuốm đầy máu.
Klein đưa bàn tay cầm lấy, lập tức cảm giác trong cơ thể dường như có dòng điện yếu ớt đang ăn mòn từng đợt từng đợt.
...
Bên trong đại sảnh tiếp khách của công ty bảo an Gai Đen.
Leonard đã thoát khỏi trạng thái cứng ngắc vừa rồi, đang kể chuyện vừa phát hiện căn nhà Lanlus thuê ở với biểu cảm không hề khác thường..
"Thật sao? Anh ấy chưa từng nói cho tôi..." Megos khẽ nhíu mày, đưa ra một câu trả lời tương đối bình thường.
Dứt lời, cô ta túm lấy một nhúm tóc vàng của mình, giật xuống đầy một nắm, rồi tiện tay ném vào trong thùng rác bên cạnh.
Leonard ngớ người, khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt, lòng bàn tay lại rịn đầy mồ hôi lạnh.
...
Klein với tay trái Klein quấn Mạch Máu Trộm Cắp bước từng bước một dọc theo thang lầu trở lại tầng hai.
Dưới ánh đèn khí gas màu lam sậm, ở cửa phòng nghỉ của Kẻ Gác Đêm, hắn nhìn thấy Dunn Smith mặc áo khoác mỏng màu đen dài đến gối đang lẳng lặng đứng ở đó, con ngươi của anh sâu thẳm mà u ám, tựa như thời điểm bọn họ "lần đầu" gặp gỡ vậy.
"Xin làm quen lại lần nữa, Kẻ Gác Đêm, Dunn Smith."
Âm thanh của quá khứ thoáng qua bên tai Klein, trong đầu hắn bỗng xuất hiện cảnh Dunn nửa ghé vào bên cạnh thi thể Cornley, hiện rõ khóe miệng dính đầy máu tươi của anh.
Hắn im lặng vài giây, rồi bước tới, giơ tay trái, nói:
"Đội trưởng, vật phong ấn tôi lựa chọn là '2 - 105', tôi định cho Leonard sử dụng."
Dunn khẽ gật đầu, không hỏi vì sao, mà xoay qua chỉ về phía phòng làm việc của anh và nói:
"Thánh Đường gửi điện tín tới, nói là sẽ lập tức phái một nhóm cường giả qua đây, bảo chúng ta hãy cố gắng hết sức kéo dài thời gian và chờ đợi."
"Những sự việc trùng hợp kia, bọn họ không có câu trả lời, tôi nghĩ chắc là tạm thời chưa có kết luận gì, hoặc là, người xử lý điện tín cũng không rõ ràng tình huống cụ thể, không biết suy đoán thế nào. Cậu cũng biết đấy, chúng ta phải nắm chắc thời gian, không thể viết điện tín quá dài."
"Ừm." Klein gật đầu, đến gần vách ngăn, nhìn hướng phía ngoài nói, "Tình hình thế nào?"
"Tạm thời không có gì bất thường." Dunn cúi đầu nhìn hộp tro cốt Thánh trên lòng bàn tay trái.
Thấy Leonard và Megos trò chuyện rất vui vẻ, Klein không ra đó quấy rầy, mà hắn lui về cửa phòng giải trí của Kẻ Gác Đêm, cách Dunn một hành lang, hơi chếch một chút.
Đúng lúc này, Dunn đột nhiên cười chế giễu nói:
"Tôi quên một chuyện."
"Là chuyện gì?" Klein nghi hoặc đáp lại.
Dunn nghiêng đầu nhìn về phía hắn nói:
"Daly để cho tôi tự giải thích với cậu."
"Hả?" Klein sửng sốt, không rõ lời đội trưởng nói là có ý gì.
Qua hai giây, không đợi Dunn trả lời, hắn đột nhiên hiểu ra:
Nguyên nhân Daly chưa hồi âm kịp thời là cô ấy cho rằng không cần thiết, cô ấy truyền đạt trực tiếp sự việc cho đội trưởng, để anh ấy tự giải thích cho mình.
Điều này chứng tỏ đội trưởng không có vấn đề gì!
Trong lúc nguy cấp như thế này, từ tận đáy lòng Klein bỗng dâng lên niềm vui sướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.