Chương 1: Quý cô lừa đảo đến đây!
Kim Ngọc
14/06/2023
Trên đời này, có rất nhiều người không sống bằng bộ mặt thật của họ. Ở nước H này, khi mà hắc đạo mới là trụ cột chính của quốc gia, thân phận của mỗi người càng trở nên khó lường hơn.
Trong số những người bí ẩn đó, có một người tên K, được giới hắc đạo gọi cho cái tên rất mỹ miều, “quý cô lừa đảo”.
5 giờ chiều, tại tập đoàn Mặc thị, bộ phận truyền thông marketing. Nhạc Nhiên Kỳ thoải mái nhất nút “shut down” cho PC, chuẩn bị kết thúc ca làm việc ban ngày của mình.
Cô đứng dậy thu xếp đồ đạc, dù là dáng vẻ hay cả gương mặt cũng đều quá hút hồn người khác rồi. Đôi mắt cô to theo kiểu sắc sảo, sống mũi vừa cao vừa thẳng, đến đôi môi hay mái tóc cũng đều xinh đẹp vô cùng. Để tránh bị chú ý khi ở công ty, Nhạc Nhiên Kỳ luôn cố đeo một cặp kính gọng tròn trông thật ngố, tóc tai cũng buộc lên cho có, tuy nhiên tất cả những điều này cũng không làm giảm đi nhan sắc của cô được bao nhiêu phần.
“Nhiên Kỳ, giám đốc Mặc có chuyện muốn nói với cô.” - Một đồng nghiệp tốt bụng đi ngang nhắc nhở.
Nhạc Nhiên Kỳ chau mày, đây là hình phạt của nô lệ tư bản sao? Bây giờ đã quá giờ làm rồi mà?
“Không nói chuyện. Bây giờ là mấy giờ rồi chứ?”
“Là năm giờ chiều. Hy vọng không lỡ bữa cơm tối của em.”
Cô vừa độc thoại xong, lại có người đáp lại. Nhạc Nhiên Kỳ, ngước mặt nhìn sang, thấy Mặc Từ Khuynh đã đứng cạnh mình từ bao giờ. Đấy, chính là tên giám đốc Mặc định nói chuyện với cô.
Anh trông không quá ba mươi tuổi, nghe nói là con trai độc đinh của Mặc chủ tịch, sớm muộn gì cũng sẽ nắm trong tay khối tài sản kếch xù này. Đừng nói là gia thế, ngay cả gương mặt, dáng người hay thái độ ôn hòa của Mặc Từ Khuynh cũng khiến nhiều chị em trong công ty gục ngã rồi.
Vậy mà… anh ta lại chủ động mời cô đi ăn cơm?
Nhạc Nhiên Kỳ e dè: “Mặc tổng, đừng nói là anh…”
Mặc Từ Khuynh cười ấm áp: “Đúng vậy. Mong là tôi có cơ hội ăn tối cùng em.”
“À… tôi…” - Nhạc Nhiên Kỳ né tránh.
“Chúng ta quen biết không được bao lâu, tôi lại mời em ăn cơm thế này có phải làm quá gấp rút rồi không?”
Nhạc Nhiên Kỳ chớp lấy thời cơ, túi xách cũng mang sẵn lên vai rồi: “Đúng vậy Mặc tổng, tôi thấy chúng ta đi ăn cùng nhau đúng là hơi gấp gáp. Khi nào không còn gấp gáp nữa thì nói tiếp nhé. Chào anh!”
Nói xong, cô liền chuồng ra khỏi văn phòng, nhanh như một cơn lốc, đến xoay đầu lại một lần cũng không. Mặc Từ Khuynh nhìn theo cô, chỉ biết cười bất lực.
“Đúng là đáng yêu mà!”
Dưới hầm giữ xe, Nhạc Nhiên Kỳ thở phào nhẹ nhõm. Cô vừa mới có được công việc tốt không bao lâu, nếu lại gây chuyện với con trai của chủ tịch thì xem như số thảm rồi.
Tại sao lại dùng từ “lại”? Vì Nhạc Nhiên Kỳ ở công ty cũ cũng bị con trai giám đốc nhìn trúng, kết quả là trước khi hắn kịp giở trò đồi bại, cô đã cho nhà họ tuyệt tử tuyệt tôn. Tuy có chút ác động nhưng đúng là xứng đáng vô cùng.
Bây giờ, may mắn lắm Nhạc Nhiên Kỳ mới tìm được công ty có nhiều phúc lợi như vậy. Nên tốt nhất là cứ tránh xa những COCC* ra một chút.
*COCC: con ông cháu cha.
Nhạc Nhiên Kỳ ngồi vào chiếc ô tô mua trả góp và cũ mèm của mình, dùng điện thoại gọi cho ai đó. Rất nhanh chóng, đầu dây bên kia đã bắt máy. Biểu cảm trên gương mặt của cô lập tức thay đổi, trong phút chốc đã hóa thành một quý cô điềm tĩnh.
“K, cô gọi tôi có chuyện gì vậy?”
“Ông còn dám hỏi tôi có chuyện gì vậy? Ông định qua mặt người chuyên đi lừa đảo như tôi à? Ông già, ông có biết động đến Đàm Long bang* thì sẽ nhận kết cục gì không?”
*Đàm Long bang: một trong hai bang phái lớn nhất nước H, nắm trong tay gần như toàn bộ kinh tế của miền Tây đất nước.
Đầu dây bên kia bối rối: “Đương nhiên là tôi biết. Nhưng không phải dù là chuyện khó cách mấy cô cũng làm được sao?”
Nhạc Nhiên Kỳ lạnh lùng: “Đó là dĩ nhiên. Nhưng tôi không hít không khí để sống. Ông già, muốn chuyện thành thì chuyển thêm tiền đi.”
“Một triệu còn không đủ sao?”
“Một triệu để lừa lấy viên đá quý giá hai tỷ, ông đừng tưởng tôi ngu ngốc đến mức không biết đó. Trong vòng ba mươi phút nữa, chuyển thêm cho tôi mười chín triệu. Còn không thì ông tự đi gặp bang chủ Đàm Long ban rồi xin lại viên đá đó đi.”
Nói xong, Nhạc Nhiên Kỳ lạnh lùng cúp máy. Cô ngã đầu ra sau, nhìn bản thân trong gương chiếu hậu. Cô dùng một tay bỏ đôi kính phong ấn nhan sắc ra, chỉ hai giây sau, mười chín triệu đã nằm gọn trong tài khoản.
Nhạc Nhiên Kỳ nhếch môi quyến rũ, liền vặn chìa khóa rồi lên chân ga, phóng đi nhanh như một cơn lốc.
“Qúy cô lừa đảo đến đây!”
Trong số những người bí ẩn đó, có một người tên K, được giới hắc đạo gọi cho cái tên rất mỹ miều, “quý cô lừa đảo”.
5 giờ chiều, tại tập đoàn Mặc thị, bộ phận truyền thông marketing. Nhạc Nhiên Kỳ thoải mái nhất nút “shut down” cho PC, chuẩn bị kết thúc ca làm việc ban ngày của mình.
Cô đứng dậy thu xếp đồ đạc, dù là dáng vẻ hay cả gương mặt cũng đều quá hút hồn người khác rồi. Đôi mắt cô to theo kiểu sắc sảo, sống mũi vừa cao vừa thẳng, đến đôi môi hay mái tóc cũng đều xinh đẹp vô cùng. Để tránh bị chú ý khi ở công ty, Nhạc Nhiên Kỳ luôn cố đeo một cặp kính gọng tròn trông thật ngố, tóc tai cũng buộc lên cho có, tuy nhiên tất cả những điều này cũng không làm giảm đi nhan sắc của cô được bao nhiêu phần.
“Nhiên Kỳ, giám đốc Mặc có chuyện muốn nói với cô.” - Một đồng nghiệp tốt bụng đi ngang nhắc nhở.
Nhạc Nhiên Kỳ chau mày, đây là hình phạt của nô lệ tư bản sao? Bây giờ đã quá giờ làm rồi mà?
“Không nói chuyện. Bây giờ là mấy giờ rồi chứ?”
“Là năm giờ chiều. Hy vọng không lỡ bữa cơm tối của em.”
Cô vừa độc thoại xong, lại có người đáp lại. Nhạc Nhiên Kỳ, ngước mặt nhìn sang, thấy Mặc Từ Khuynh đã đứng cạnh mình từ bao giờ. Đấy, chính là tên giám đốc Mặc định nói chuyện với cô.
Anh trông không quá ba mươi tuổi, nghe nói là con trai độc đinh của Mặc chủ tịch, sớm muộn gì cũng sẽ nắm trong tay khối tài sản kếch xù này. Đừng nói là gia thế, ngay cả gương mặt, dáng người hay thái độ ôn hòa của Mặc Từ Khuynh cũng khiến nhiều chị em trong công ty gục ngã rồi.
Vậy mà… anh ta lại chủ động mời cô đi ăn cơm?
Nhạc Nhiên Kỳ e dè: “Mặc tổng, đừng nói là anh…”
Mặc Từ Khuynh cười ấm áp: “Đúng vậy. Mong là tôi có cơ hội ăn tối cùng em.”
“À… tôi…” - Nhạc Nhiên Kỳ né tránh.
“Chúng ta quen biết không được bao lâu, tôi lại mời em ăn cơm thế này có phải làm quá gấp rút rồi không?”
Nhạc Nhiên Kỳ chớp lấy thời cơ, túi xách cũng mang sẵn lên vai rồi: “Đúng vậy Mặc tổng, tôi thấy chúng ta đi ăn cùng nhau đúng là hơi gấp gáp. Khi nào không còn gấp gáp nữa thì nói tiếp nhé. Chào anh!”
Nói xong, cô liền chuồng ra khỏi văn phòng, nhanh như một cơn lốc, đến xoay đầu lại một lần cũng không. Mặc Từ Khuynh nhìn theo cô, chỉ biết cười bất lực.
“Đúng là đáng yêu mà!”
Dưới hầm giữ xe, Nhạc Nhiên Kỳ thở phào nhẹ nhõm. Cô vừa mới có được công việc tốt không bao lâu, nếu lại gây chuyện với con trai của chủ tịch thì xem như số thảm rồi.
Tại sao lại dùng từ “lại”? Vì Nhạc Nhiên Kỳ ở công ty cũ cũng bị con trai giám đốc nhìn trúng, kết quả là trước khi hắn kịp giở trò đồi bại, cô đã cho nhà họ tuyệt tử tuyệt tôn. Tuy có chút ác động nhưng đúng là xứng đáng vô cùng.
Bây giờ, may mắn lắm Nhạc Nhiên Kỳ mới tìm được công ty có nhiều phúc lợi như vậy. Nên tốt nhất là cứ tránh xa những COCC* ra một chút.
*COCC: con ông cháu cha.
Nhạc Nhiên Kỳ ngồi vào chiếc ô tô mua trả góp và cũ mèm của mình, dùng điện thoại gọi cho ai đó. Rất nhanh chóng, đầu dây bên kia đã bắt máy. Biểu cảm trên gương mặt của cô lập tức thay đổi, trong phút chốc đã hóa thành một quý cô điềm tĩnh.
“K, cô gọi tôi có chuyện gì vậy?”
“Ông còn dám hỏi tôi có chuyện gì vậy? Ông định qua mặt người chuyên đi lừa đảo như tôi à? Ông già, ông có biết động đến Đàm Long bang* thì sẽ nhận kết cục gì không?”
*Đàm Long bang: một trong hai bang phái lớn nhất nước H, nắm trong tay gần như toàn bộ kinh tế của miền Tây đất nước.
Đầu dây bên kia bối rối: “Đương nhiên là tôi biết. Nhưng không phải dù là chuyện khó cách mấy cô cũng làm được sao?”
Nhạc Nhiên Kỳ lạnh lùng: “Đó là dĩ nhiên. Nhưng tôi không hít không khí để sống. Ông già, muốn chuyện thành thì chuyển thêm tiền đi.”
“Một triệu còn không đủ sao?”
“Một triệu để lừa lấy viên đá quý giá hai tỷ, ông đừng tưởng tôi ngu ngốc đến mức không biết đó. Trong vòng ba mươi phút nữa, chuyển thêm cho tôi mười chín triệu. Còn không thì ông tự đi gặp bang chủ Đàm Long ban rồi xin lại viên đá đó đi.”
Nói xong, Nhạc Nhiên Kỳ lạnh lùng cúp máy. Cô ngã đầu ra sau, nhìn bản thân trong gương chiếu hậu. Cô dùng một tay bỏ đôi kính phong ấn nhan sắc ra, chỉ hai giây sau, mười chín triệu đã nằm gọn trong tài khoản.
Nhạc Nhiên Kỳ nhếch môi quyến rũ, liền vặn chìa khóa rồi lên chân ga, phóng đi nhanh như một cơn lốc.
“Qúy cô lừa đảo đến đây!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.