Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 899: Âm mưu bại lộ (1)
Tiêu Thất Gia
24/11/2018
“Người đâu.” Sắc mặt Hoàng Đế trầm xuống, lạnh giọng quát: “Đi dược thiện
phòng gọi cung nữ kia đến, trẫm có việc muốn hỏi nàng!”
“Tuân chỉ!”
Nghe vậy, lập tức có thái giám lĩnh mệnh rời đi.
Không bao lâu, một cung nữ được thái giám kia dẫn dắt, vội vàng đi tới, nàng đi đến trước mặt Hoàng Đế, cung kính hành lễ: “Tham kiến Hoàng Thượng.”
“Trẫm hỏi ngươi, Thục phi có đi qua dược thiện phòng hay không?”
Trên mặt Hoàng Đế là sự lạnh lùng, mặt không cảm xúc hỏi.
Cung nữ yểu điệu đứng dậy: “Thục phi thật sự đã tới dược thiện phòng, còn hỏi nô tỳ đang sắc thuốc có phải là thuốc Vân cô nương định để Hoàng Hậu sử dụng hay không? Lúc ấy nô tỳ đã nói với Thục phi nương nương, chén thuốc này là của Giai phi nương nương.”
Thân thể của Thục phi đã sớm xụi lơ trên mặt đất, trong đôi mắt đẹp chứa đầy tuyệt vọng, bà thống khổ nhìn khuôn mặt lạnh lùng của nam nhân, lần đầu tiên cảm nhận hắn đáng sợ như thế…
Đúng vậy, người nam nhân này không hổ là vua của một nước, thật sự đã dùng bất cứ thủ đoạn nào! Vì một nữ nhân không tiếc hy sinh một người khác…
Chúng đại thần đều bị cảnh tượng này làm sợ ngây người, Thục phi không phải tuyên bố Vân Lạc Phong hạ độc Hoàng Hậu hay sao? Nhưng thuốc của Vân Lạc Phong căn bản không được sắc ở dược thiện phòng, làm sao bà có thể từ dược thiện phòng nhìn thấy tiểu nha đầu bên cạnh Vân Lạc Phong hạ độc?
“Mẫu phi, đây là có chuyện gì?” Giang Mộng Dao gắt gao nhăn mày, quay đầu nhìn Thục phi, hỏi.
“Ta… Ta không biết, cung nữ này cố ý hãm hại ta. Bệ hạ, ngưười phải làm chủ cho thần thiếp!”
Tới lúc này rồi, Thục phi vẫn không chịu thừa nhận sai lầm của mình, chỉ nghĩ đến việc trốn tránh trách nhiệm.
“Đủ rồi!” Hoàng Đế lạnh lùng quát: “Ngươi nói cung nữ hãm hại ngươi, vậy đại sư Huyền Thiên thì sao? Hắn cũng có thể đứng ra chứng minh! Chẳng lẽ đại sư Huyền Thiên cũng muốn hại ngươi?”
Đại sư Huyền Thiên y thuật cao minh, cho dù Hoàng Đế cũng phải nhượng bộ ông ba phần, cho nên, đối mặt với tràn ngập phẫn nộ ánh mắt, Thục phi nuốt hạ nước miếng, yết hầu có chút khô khốc.
“Ha ha ha.”
Đúng lúc này, một giọng cười sang sảng từ bên ngoài cung điện truyền đến, nháy mắt hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Thị vệ bên cạnh Hoàng Đế đều rút trường kiếm ra, bảo hộ xung quanh hắn, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm cây cổ thụ phát ra tiếng cười sang sảng kia.
Phía trên ngọn cây, một tiểu cô nương hồng y đang ngồi, tiểu cô nương này da trắng như tuyết, phấn điêu ngọc trác, nhìn giống như là một con búp bê sứ tinh xảo. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bỏ qua ngạo khí giữa chân mày của tiểu cô nương.
“Lúc trước, khi ở Diệp thành, có người muốn cho ta cõng nồi (gánh tội), bây giờ đi tới hoàng cung cũng có người muốn lưng của ta lưng vác cái nồi đen này!” Tiểu cô nương từ trên cây nhảy xuống, ổn định vững chắc rơi trên mặt đất: “Ngại ngùng, cái nồi này, bổn cô nương không cõng!”
Đầu óc của Hoàng Đế suy nghĩ tương đối nhanh, vừa nghe những lời này của Hỏa Hỏa đã biết rõ thân phận của nàng, lập tức nhìn sang phía cung nữ: “Thục phi tuyên bố có một vị tiểu cô nương hồng y đi đến dược thiện phòng hạ độc? Không biết có phải chính là vị này không?”
Cung nữ lắc đầu, vô cùng cung kính bẩm báo: “Khởi bẩm bệ hạ, vị tiểu cô nương kia lớn lên không xinh đẹp bằng người trước mắt này, nô tỳ kết luận tuyệt đối không phải là nàng!”[QR2][diendanlequydon]
“Vị kia tiểu cô nương đương nhiên không xinh đẹp bằng Hỏa Hỏa của nhà chúng ta rồi.”
Đột nhiên, một giọng nói sang sảng từ phía ngoài cung truyền tới, một lúc sau có một người nam tử anh tuấn phi phàm, tay dẫn theo một tiểu nữ hài đi đến, hắn ném tiểu nữ hài xuống mặt đất, chắp tay: “Hoàng Thượng, đệ muội của ta đã sớm kết luận sẽ có người muốn mưu hại Hoàng Hậu, vì vậy để ta chờ đợi ở bên ngoài dược thiện phòng, vì vậy ta đã bắt được người mưu hại Hoàng Hậu, xin mời Hoàng Thượng định đoạt.”
“Tuân chỉ!”
Nghe vậy, lập tức có thái giám lĩnh mệnh rời đi.
Không bao lâu, một cung nữ được thái giám kia dẫn dắt, vội vàng đi tới, nàng đi đến trước mặt Hoàng Đế, cung kính hành lễ: “Tham kiến Hoàng Thượng.”
“Trẫm hỏi ngươi, Thục phi có đi qua dược thiện phòng hay không?”
Trên mặt Hoàng Đế là sự lạnh lùng, mặt không cảm xúc hỏi.
Cung nữ yểu điệu đứng dậy: “Thục phi thật sự đã tới dược thiện phòng, còn hỏi nô tỳ đang sắc thuốc có phải là thuốc Vân cô nương định để Hoàng Hậu sử dụng hay không? Lúc ấy nô tỳ đã nói với Thục phi nương nương, chén thuốc này là của Giai phi nương nương.”
Thân thể của Thục phi đã sớm xụi lơ trên mặt đất, trong đôi mắt đẹp chứa đầy tuyệt vọng, bà thống khổ nhìn khuôn mặt lạnh lùng của nam nhân, lần đầu tiên cảm nhận hắn đáng sợ như thế…
Đúng vậy, người nam nhân này không hổ là vua của một nước, thật sự đã dùng bất cứ thủ đoạn nào! Vì một nữ nhân không tiếc hy sinh một người khác…
Chúng đại thần đều bị cảnh tượng này làm sợ ngây người, Thục phi không phải tuyên bố Vân Lạc Phong hạ độc Hoàng Hậu hay sao? Nhưng thuốc của Vân Lạc Phong căn bản không được sắc ở dược thiện phòng, làm sao bà có thể từ dược thiện phòng nhìn thấy tiểu nha đầu bên cạnh Vân Lạc Phong hạ độc?
“Mẫu phi, đây là có chuyện gì?” Giang Mộng Dao gắt gao nhăn mày, quay đầu nhìn Thục phi, hỏi.
“Ta… Ta không biết, cung nữ này cố ý hãm hại ta. Bệ hạ, ngưười phải làm chủ cho thần thiếp!”
Tới lúc này rồi, Thục phi vẫn không chịu thừa nhận sai lầm của mình, chỉ nghĩ đến việc trốn tránh trách nhiệm.
“Đủ rồi!” Hoàng Đế lạnh lùng quát: “Ngươi nói cung nữ hãm hại ngươi, vậy đại sư Huyền Thiên thì sao? Hắn cũng có thể đứng ra chứng minh! Chẳng lẽ đại sư Huyền Thiên cũng muốn hại ngươi?”
Đại sư Huyền Thiên y thuật cao minh, cho dù Hoàng Đế cũng phải nhượng bộ ông ba phần, cho nên, đối mặt với tràn ngập phẫn nộ ánh mắt, Thục phi nuốt hạ nước miếng, yết hầu có chút khô khốc.
“Ha ha ha.”
Đúng lúc này, một giọng cười sang sảng từ bên ngoài cung điện truyền đến, nháy mắt hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Thị vệ bên cạnh Hoàng Đế đều rút trường kiếm ra, bảo hộ xung quanh hắn, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm cây cổ thụ phát ra tiếng cười sang sảng kia.
Phía trên ngọn cây, một tiểu cô nương hồng y đang ngồi, tiểu cô nương này da trắng như tuyết, phấn điêu ngọc trác, nhìn giống như là một con búp bê sứ tinh xảo. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là bỏ qua ngạo khí giữa chân mày của tiểu cô nương.
“Lúc trước, khi ở Diệp thành, có người muốn cho ta cõng nồi (gánh tội), bây giờ đi tới hoàng cung cũng có người muốn lưng của ta lưng vác cái nồi đen này!” Tiểu cô nương từ trên cây nhảy xuống, ổn định vững chắc rơi trên mặt đất: “Ngại ngùng, cái nồi này, bổn cô nương không cõng!”
Đầu óc của Hoàng Đế suy nghĩ tương đối nhanh, vừa nghe những lời này của Hỏa Hỏa đã biết rõ thân phận của nàng, lập tức nhìn sang phía cung nữ: “Thục phi tuyên bố có một vị tiểu cô nương hồng y đi đến dược thiện phòng hạ độc? Không biết có phải chính là vị này không?”
Cung nữ lắc đầu, vô cùng cung kính bẩm báo: “Khởi bẩm bệ hạ, vị tiểu cô nương kia lớn lên không xinh đẹp bằng người trước mắt này, nô tỳ kết luận tuyệt đối không phải là nàng!”[QR2][diendanlequydon]
“Vị kia tiểu cô nương đương nhiên không xinh đẹp bằng Hỏa Hỏa của nhà chúng ta rồi.”
Đột nhiên, một giọng nói sang sảng từ phía ngoài cung truyền tới, một lúc sau có một người nam tử anh tuấn phi phàm, tay dẫn theo một tiểu nữ hài đi đến, hắn ném tiểu nữ hài xuống mặt đất, chắp tay: “Hoàng Thượng, đệ muội của ta đã sớm kết luận sẽ có người muốn mưu hại Hoàng Hậu, vì vậy để ta chờ đợi ở bên ngoài dược thiện phòng, vì vậy ta đã bắt được người mưu hại Hoàng Hậu, xin mời Hoàng Thượng định đoạt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.