Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 902: Âm mưu bại lộ (4)
Tiêu Thất Gia
24/11/2018
Cái gì?
Diệp Cảnh Huyền ngây dại.
Hoàng Đế sớm thỉnh Vân Lạc Phong trị liệu cho Hoàng Hậu từ trước? Hơn nữa còn trị hết? Vậy vì sao Hoàng Đế lại đồng ý thỉnh cầu của mình?
Cho dù Diệp Cảnh Huyền ngu xuẩn, nhưng vào lúc này cũng hiểu rõ sự tình……
Thì ra, những người này đã sớm thấy rõ âm mưu của hắn và Thục phi, mục đích chính là dẫn xà xuất động!
Buồn cười chính là, hắn lại cho rằng tất cả mọi việc đều được khống chế ở trong tay mình……
“Ngươi biết thì đã quá muộn.”
Giản Thành Văn bước ra từ đống phế tích, mắt lạnh đảo qua mọi người ở đây.
Lời hắn nói, gián tiếp tính chứng minh kết luận của Giang Mộng Dao!
Nam nhân mặc trường bào xanh đen đầu tiên là sửng sốt hồi lâu, ngay sau đó, âm thanh cuồng tiếu* của hắn vang vọng trong toàn bộ cung điện.
*cười to
“Hoàng Hậu đã chữa khỏi thì như thế nào? Hôm nay, đối cẩu nam nữ các ngươi phải chết! Chỉ có các ngươi chết đi mới có thể làm Đồng nhi yêu thương của ta an giấc ngàn thu!”
Đồng nhi?
Ánh mắt Hoàng Hậu lạnh lùng: “Ngươi nói Đồng nhi, chính là Đồng Quý Phi?”
“Không sai!” Nam nhân lạnh giọng nói, “Nếu không phải do ngươi, Đồng nhi cũng sẽ không chết, các ngươi đều phải chôn cùng nàng!”
Trong khoảnh khắc ấy, khí thế trên người nam nhân kích động, lửa giận ở trong lòng hắn cuồn cuộn, biến thành lực lượng cực mạnh công kích về phía Hoàng Hậu……
“Mau bảo hộ Hoàng Hậu!”
Hoàng Đế sợ tới mức hồn phi phách tán, sau khi dứt lời, liều mạng vọt tới chỗ Hoàng Hậu.
Chỉ là, chung quy tốc độ của hắn vẫn chậm một bước……
Còn không chờ đến khi hắn đến trước mặt Hoàng Hậu, công kích của nam nhân cũng đã đánh xuống.
Nhưng mà……
Mắt thấy công kích kia sắp đánh lên người Hoàng hậu thì trong giây lát đã đụng phải một công kích còn mạnh mẽ hơn, khiến hắn bị đẩy ra sau vài bước, đáy mắt hắn ta hiện lên vẻ kinh sợ: “Lá chắn? Ngươi có trận pháp?”
Vân Lạc Phong lười biếng ngồi, đùi phải của nàng gác ở trên giường, cơ thể nghiêng dựa lên đầu giường, lười nhác liếc nhìn nam nhân: “Ngươi cho rằng, ta cùng Hoàng Hậu ngây người lâu như vậy ở trong phòng, cũng chỉ là vì uống trà nói chuyện phiếm cùng Hoàng Hậu sao?”
Từ lúc bắt đầu, Vân Lạc Phong đã luôn chuẩn bị! Cũng không ngừng lại phút giây nào, nếu không, công kích vừa rồi của nam nhân kia đến Cảnh Đức Cung, sẽ không để lại một chiếc giường này……
Bởi vì, chung quanh giường này rất an toàn!
“Nha đầu thúi, thật đúng là ta đã xem thường ngươi,” nam nhân hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Nhưng mà, ngươi tránh ở bên trong trận pháp thì có bản lĩnh gì? Ngon thì ra chiến đấu cùng ta!”
Vân Lạc Phong tà khí cong môi: “Ngươi có bản lĩnh thì vào đây!”
“Ngươi ra đây!”
“Ngươi vào đây!”
Chúng đại thần nhìn thấy hai người tranh chấp không ngừng thì đều không tự chủ được mà há hốc mồm.
Nhưng so với Vân Lạc Phong tà mị lười biếng, nam nhân đã bị chọc tức đến dậm chân nên khí thế thua rồi!
“Nha đầu thúi, vốn dĩ ta chỉ muốn giết cẩu Hoàng Đế cùng tiện nữ nhân Hoàng Hậu này, ngươi cố tình muốn xen vào việc người khác, một khi đã như vậy, cũng đừng trách ta giết ngươi luôn!” Đáy mắt nam nhânâm trầm, giọng nói lạnh lùng.
Lúc này, dường như Vân Lạc Phong cảm nhận được cái gì, nàng nhìn không trung xanh thăm thẳm, ý cười bên môi càng sâu.
“Đối thủ của ngươi không phải ta, mà là người phía sau ngươi!”
Cái gì?
Nam nhân ngẩn ra, lúc quay đầu lại thì hơi thở cường đại lãnh khốc ập đến trước mặt, hắn cả kinh lui về phía sau hai bước.
Bỗng nhiên, dưới ánh mắt mọi người, một nam nhân hắc ý lãnh khốc giáng xuống từ trên trời, hắn giống như thần linh chọc thủng hư không, cao quý không thể xâm phạm.
Lúc nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ của nam nhân, Diệp Cảnh Huyền ngây ngốc: “Vân Tiêu…… Sao phế vật này lại ở đây?”
Cho đến giờ phút này, Diệp Cảnh Huyền cũng chưa rõ tình huống lắm……
Diệp Cảnh Huyền ngây dại.
Hoàng Đế sớm thỉnh Vân Lạc Phong trị liệu cho Hoàng Hậu từ trước? Hơn nữa còn trị hết? Vậy vì sao Hoàng Đế lại đồng ý thỉnh cầu của mình?
Cho dù Diệp Cảnh Huyền ngu xuẩn, nhưng vào lúc này cũng hiểu rõ sự tình……
Thì ra, những người này đã sớm thấy rõ âm mưu của hắn và Thục phi, mục đích chính là dẫn xà xuất động!
Buồn cười chính là, hắn lại cho rằng tất cả mọi việc đều được khống chế ở trong tay mình……
“Ngươi biết thì đã quá muộn.”
Giản Thành Văn bước ra từ đống phế tích, mắt lạnh đảo qua mọi người ở đây.
Lời hắn nói, gián tiếp tính chứng minh kết luận của Giang Mộng Dao!
Nam nhân mặc trường bào xanh đen đầu tiên là sửng sốt hồi lâu, ngay sau đó, âm thanh cuồng tiếu* của hắn vang vọng trong toàn bộ cung điện.
*cười to
“Hoàng Hậu đã chữa khỏi thì như thế nào? Hôm nay, đối cẩu nam nữ các ngươi phải chết! Chỉ có các ngươi chết đi mới có thể làm Đồng nhi yêu thương của ta an giấc ngàn thu!”
Đồng nhi?
Ánh mắt Hoàng Hậu lạnh lùng: “Ngươi nói Đồng nhi, chính là Đồng Quý Phi?”
“Không sai!” Nam nhân lạnh giọng nói, “Nếu không phải do ngươi, Đồng nhi cũng sẽ không chết, các ngươi đều phải chôn cùng nàng!”
Trong khoảnh khắc ấy, khí thế trên người nam nhân kích động, lửa giận ở trong lòng hắn cuồn cuộn, biến thành lực lượng cực mạnh công kích về phía Hoàng Hậu……
“Mau bảo hộ Hoàng Hậu!”
Hoàng Đế sợ tới mức hồn phi phách tán, sau khi dứt lời, liều mạng vọt tới chỗ Hoàng Hậu.
Chỉ là, chung quy tốc độ của hắn vẫn chậm một bước……
Còn không chờ đến khi hắn đến trước mặt Hoàng Hậu, công kích của nam nhân cũng đã đánh xuống.
Nhưng mà……
Mắt thấy công kích kia sắp đánh lên người Hoàng hậu thì trong giây lát đã đụng phải một công kích còn mạnh mẽ hơn, khiến hắn bị đẩy ra sau vài bước, đáy mắt hắn ta hiện lên vẻ kinh sợ: “Lá chắn? Ngươi có trận pháp?”
Vân Lạc Phong lười biếng ngồi, đùi phải của nàng gác ở trên giường, cơ thể nghiêng dựa lên đầu giường, lười nhác liếc nhìn nam nhân: “Ngươi cho rằng, ta cùng Hoàng Hậu ngây người lâu như vậy ở trong phòng, cũng chỉ là vì uống trà nói chuyện phiếm cùng Hoàng Hậu sao?”
Từ lúc bắt đầu, Vân Lạc Phong đã luôn chuẩn bị! Cũng không ngừng lại phút giây nào, nếu không, công kích vừa rồi của nam nhân kia đến Cảnh Đức Cung, sẽ không để lại một chiếc giường này……
Bởi vì, chung quanh giường này rất an toàn!
“Nha đầu thúi, thật đúng là ta đã xem thường ngươi,” nam nhân hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Nhưng mà, ngươi tránh ở bên trong trận pháp thì có bản lĩnh gì? Ngon thì ra chiến đấu cùng ta!”
Vân Lạc Phong tà khí cong môi: “Ngươi có bản lĩnh thì vào đây!”
“Ngươi ra đây!”
“Ngươi vào đây!”
Chúng đại thần nhìn thấy hai người tranh chấp không ngừng thì đều không tự chủ được mà há hốc mồm.
Nhưng so với Vân Lạc Phong tà mị lười biếng, nam nhân đã bị chọc tức đến dậm chân nên khí thế thua rồi!
“Nha đầu thúi, vốn dĩ ta chỉ muốn giết cẩu Hoàng Đế cùng tiện nữ nhân Hoàng Hậu này, ngươi cố tình muốn xen vào việc người khác, một khi đã như vậy, cũng đừng trách ta giết ngươi luôn!” Đáy mắt nam nhânâm trầm, giọng nói lạnh lùng.
Lúc này, dường như Vân Lạc Phong cảm nhận được cái gì, nàng nhìn không trung xanh thăm thẳm, ý cười bên môi càng sâu.
“Đối thủ của ngươi không phải ta, mà là người phía sau ngươi!”
Cái gì?
Nam nhân ngẩn ra, lúc quay đầu lại thì hơi thở cường đại lãnh khốc ập đến trước mặt, hắn cả kinh lui về phía sau hai bước.
Bỗng nhiên, dưới ánh mắt mọi người, một nam nhân hắc ý lãnh khốc giáng xuống từ trên trời, hắn giống như thần linh chọc thủng hư không, cao quý không thể xâm phạm.
Lúc nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ của nam nhân, Diệp Cảnh Huyền ngây ngốc: “Vân Tiêu…… Sao phế vật này lại ở đây?”
Cho đến giờ phút này, Diệp Cảnh Huyền cũng chưa rõ tình huống lắm……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.