Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 259: Để nàng làm thiếp (1)
Tiêu Thất Gia
21/08/2018
“Bệ hạ, Thái Tử điện hạ cùng Vô Song tiểu thư ở ngoài điện xin đợi.”
Nhưng vào lúc này, thái giám vội vã đi đến, tất cung tất kính bẩm báo.
Nghe được lời nói của thái giám, Cao Đồ dừng tay: “Để bọn họ tiến vào.”
“Tuân chỉ.”
Thái giám lĩnh mệnh lui xuống.
Không bao lâu sau, hai người Cao Lăng cùng Mộ Vô Song từ ngoài chính điện đi đến, trong mắt bọn họ đều mang theo nghi hoặc, hiển nhiên không biết vì sao Cao Đồ đột nhiên triệu bọn họ tới.
“Hoàng nhi, Vô Song, các con tới rồi?” Gương mặt Cao Lăng lạnh lùng, dung nhan uy nghiêm bao phủ một tia nghiêm túc, “Hai vị này là Thiên Kha cùng Thiên Ngọc của Thiên Gia, các con còn không qua đây hành lễ.”
Thiên gia?
Mộ Vô Song cũng không biết dòng họ này có thế lực ra sao cho nên sửng sốt một chút, nhưng Cao Lăng một bên lập tức phản ứng ngay, nịnh nọt nói: “Đã sớm nghe về đại danh của Thiên Ngọc công tử cùng Thiên Kha tiểu thư, bây giờ thấy, quả thực thiên tư trác tuyệt* như trong lời đồn.”
*thiên tư trác tuyệt: Cao vượt hẳn lên, không có gì sánh kịp
Thiên Kha cùng Thiên Ngọc nghe lời nói nịnh nọt tán dương như thế này nhiều rồi, bởi vậy, đối với khen tặng cyar Cao Lăng, trên mặt bọn họ vẫn luôn vô tình, gương hờ hững mạc như cũ.
“Ngươi chính là Mộ Vô Song?” Thiên Kha lạnh nhạt nhìn gương mặt của Mộ Vô Song, “Nữ nhi của Thiên Hinh?”
Có lẽ là hai chữ “Thiên Hinh” này làm tim Mộ Vô Song đột nhiên run rẩy, nàng cắn chặt môi, nhìn Thiên Kha lạnh nhạt cao ngạo.
“Ngươi là người phương nào?”
Thiên Kha không nói gì, ánh mắt lạnh nhạt đảo qua trên mặt Mộ Vô Song, khẽ nâng cằm, trên mặt lộ ra nét kiêu căng.
“Vô Song,” Cao Đồ sợ Mộ Vô Song đắc tội với Thiên Kha nên vội vàng giải thích, “Mẫu thân Thiên Hinh của con cũng là người của Thiên gia, mà hôm nay gia tộc đó ở đại lục có địa vị và tầm ảnh hưởng rất lớn, ngay cả thần y danh chấn tứ phương ở trên đại lục cũng đều đến từ gia tộc này.”
Lời Cao Đồ nói giống như một cây gậy đánh vào tim Mộ Vô Song.
Nàng trợn to mắt đẹp, trong mắt tràn đầy tia sáng kích động, trên dung nhan ưu nhã tuyệt sắc hơi phiếm hồng, môi mỏng run rẩy không thôi.
Như thế nào thì Mộ Vô Song cũng không nghĩ đến mình lại có địa vị lớn như vậy.
Đệ nhất thần y đại lục lại là người trong họ nàng?
Thân phận tôn quý này còn ai có thể so sánh với nàng chứ? Nếu Vân Lạc Phong biết chuyện này, nhất định nàng ta sẽ ghen ghét phát cuồng! Nói không chừng còn sẽ quỳ gối trước mặt mình xin tha, ha ha ha!
Rốt cuộc, thiên phú của Vân Lạc Phong có mạnh bao nhiêu thì cũng không thể so sánh với đệ nhất thần y đại lục.
Gương mặt Mộ Vô Song biểu lộ vui vẻ tươi cười, nàng liếc mắt nhìn Cao Lăng bên người, trong mắt đẹp xẹt qua một tia chán ghét.
Nếu sớm biết rằng mình là người của Thiên gia, bất luận thế nào cũng sẽ không gả cho tên cặn bã Cao Lăng này! Cho nên, chờ sau khi rời khỏi nơi này, nàng cần phải để cho Thiên Kha ra mặt, giải trừ hôn ước này thay nàng, hơn nữa, khiến Cao Lăng phải trả giá thật nhiều vì sai lầm mà hắn phạm phải!
Cao Đồ vừa định nói gì đó với Mộ Vô Song, bỗng nhiên trông thấy đáy mắt thiếu nữ kia hiện rõ căm hận, mí mắt hắn giật giật.
Trước đây hắn chỉ lo nịnh bợ Thiên gia, lại quên mất hận ý trong lòng Mộ Vô Song!
Xem ra hắn cần nghĩ biện pháp, khiến Mộ Vô Song tạm thời buông ân oán trong dĩ vãng ……
“Khụ khụ,” Nghĩ đến đây, Cao Đồ hắng giọng, nghiêm khắc phân phó, “Hoàng nhi, Thiên Ngọc công tử cùng Thiên Kha tiểu thư đường xa đến đây, con dẫn bọn họ đi xuống nghỉ ngơi đi, Vô Song ở lại, trẫm có ít lời muốn nói với con.”
Lòng Mộ Vô Song run lên, làm sao nàng không biết mục đích Cao Đồ giữ nàng lại chứ?
Nhưng vào lúc này, thái giám vội vã đi đến, tất cung tất kính bẩm báo.
Nghe được lời nói của thái giám, Cao Đồ dừng tay: “Để bọn họ tiến vào.”
“Tuân chỉ.”
Thái giám lĩnh mệnh lui xuống.
Không bao lâu sau, hai người Cao Lăng cùng Mộ Vô Song từ ngoài chính điện đi đến, trong mắt bọn họ đều mang theo nghi hoặc, hiển nhiên không biết vì sao Cao Đồ đột nhiên triệu bọn họ tới.
“Hoàng nhi, Vô Song, các con tới rồi?” Gương mặt Cao Lăng lạnh lùng, dung nhan uy nghiêm bao phủ một tia nghiêm túc, “Hai vị này là Thiên Kha cùng Thiên Ngọc của Thiên Gia, các con còn không qua đây hành lễ.”
Thiên gia?
Mộ Vô Song cũng không biết dòng họ này có thế lực ra sao cho nên sửng sốt một chút, nhưng Cao Lăng một bên lập tức phản ứng ngay, nịnh nọt nói: “Đã sớm nghe về đại danh của Thiên Ngọc công tử cùng Thiên Kha tiểu thư, bây giờ thấy, quả thực thiên tư trác tuyệt* như trong lời đồn.”
*thiên tư trác tuyệt: Cao vượt hẳn lên, không có gì sánh kịp
Thiên Kha cùng Thiên Ngọc nghe lời nói nịnh nọt tán dương như thế này nhiều rồi, bởi vậy, đối với khen tặng cyar Cao Lăng, trên mặt bọn họ vẫn luôn vô tình, gương hờ hững mạc như cũ.
“Ngươi chính là Mộ Vô Song?” Thiên Kha lạnh nhạt nhìn gương mặt của Mộ Vô Song, “Nữ nhi của Thiên Hinh?”
Có lẽ là hai chữ “Thiên Hinh” này làm tim Mộ Vô Song đột nhiên run rẩy, nàng cắn chặt môi, nhìn Thiên Kha lạnh nhạt cao ngạo.
“Ngươi là người phương nào?”
Thiên Kha không nói gì, ánh mắt lạnh nhạt đảo qua trên mặt Mộ Vô Song, khẽ nâng cằm, trên mặt lộ ra nét kiêu căng.
“Vô Song,” Cao Đồ sợ Mộ Vô Song đắc tội với Thiên Kha nên vội vàng giải thích, “Mẫu thân Thiên Hinh của con cũng là người của Thiên gia, mà hôm nay gia tộc đó ở đại lục có địa vị và tầm ảnh hưởng rất lớn, ngay cả thần y danh chấn tứ phương ở trên đại lục cũng đều đến từ gia tộc này.”
Lời Cao Đồ nói giống như một cây gậy đánh vào tim Mộ Vô Song.
Nàng trợn to mắt đẹp, trong mắt tràn đầy tia sáng kích động, trên dung nhan ưu nhã tuyệt sắc hơi phiếm hồng, môi mỏng run rẩy không thôi.
Như thế nào thì Mộ Vô Song cũng không nghĩ đến mình lại có địa vị lớn như vậy.
Đệ nhất thần y đại lục lại là người trong họ nàng?
Thân phận tôn quý này còn ai có thể so sánh với nàng chứ? Nếu Vân Lạc Phong biết chuyện này, nhất định nàng ta sẽ ghen ghét phát cuồng! Nói không chừng còn sẽ quỳ gối trước mặt mình xin tha, ha ha ha!
Rốt cuộc, thiên phú của Vân Lạc Phong có mạnh bao nhiêu thì cũng không thể so sánh với đệ nhất thần y đại lục.
Gương mặt Mộ Vô Song biểu lộ vui vẻ tươi cười, nàng liếc mắt nhìn Cao Lăng bên người, trong mắt đẹp xẹt qua một tia chán ghét.
Nếu sớm biết rằng mình là người của Thiên gia, bất luận thế nào cũng sẽ không gả cho tên cặn bã Cao Lăng này! Cho nên, chờ sau khi rời khỏi nơi này, nàng cần phải để cho Thiên Kha ra mặt, giải trừ hôn ước này thay nàng, hơn nữa, khiến Cao Lăng phải trả giá thật nhiều vì sai lầm mà hắn phạm phải!
Cao Đồ vừa định nói gì đó với Mộ Vô Song, bỗng nhiên trông thấy đáy mắt thiếu nữ kia hiện rõ căm hận, mí mắt hắn giật giật.
Trước đây hắn chỉ lo nịnh bợ Thiên gia, lại quên mất hận ý trong lòng Mộ Vô Song!
Xem ra hắn cần nghĩ biện pháp, khiến Mộ Vô Song tạm thời buông ân oán trong dĩ vãng ……
“Khụ khụ,” Nghĩ đến đây, Cao Đồ hắng giọng, nghiêm khắc phân phó, “Hoàng nhi, Thiên Ngọc công tử cùng Thiên Kha tiểu thư đường xa đến đây, con dẫn bọn họ đi xuống nghỉ ngơi đi, Vô Song ở lại, trẫm có ít lời muốn nói với con.”
Lòng Mộ Vô Song run lên, làm sao nàng không biết mục đích Cao Đồ giữ nàng lại chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.