Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1373: Đi Trung Châu (7)
Tiêu Thất Gia
09/02/2019
Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ
“Còn có chuyện này sao?” Quân lão gia tử hơi kinh ngạc, “Thật sự là người chết vì tiền, chim chết vì mồi, thất phu vô tội, hoài bích có tội! Nhưng mà ta lại thấy rất có hứng thú với trận khảo nghiệm này,.”
“Ồ?” Mục Động nhướng mày, “Ngươi cũng muốn tham dự?”
Quân lão gia tử lắc lắc đầu: “Quỷ Đế có thể lấy được Bồ Đề chi tâm, đó là bản lĩnh của hắn, có quan hệ gì với ta đâu? Ta chỉ muốn xem thực lực của người Trung Châu như thế nào thôi, Mục lão nhân, không phải ngươi muốn thu đồ đệ sao? Có lẽ đây là một cơ hội, cơ mà ta xin khuyên ngươi một câu, người có nhân phẩm không tốt, không thể nhận!”
“Ha ha,” Mục Động cười hai tiếng, “Nếu ngươi có hứng thú, chúng ta có thể đi xem trận thí luyện này một chút, về phần thu đồ đệ, đó là chuyện sau này……”
Hiển nhiên, hai lão nhân khịt mũi coi thường những người bao vây diệt trừ Quỷ Đế, chỉ là bọn họ có hứng thú đối với khảo nghiệm,.
……
Thiên Duyệt thành.
Trên đường phố nhộn nhịp, mọi người đều đang nghị luận chuyện bao vây diệt trừ Quỷ Đế.
Không có bất kỳ kẻ nào nhìn thấy, giờ phút này trên đường có một thiếu nữ bạch y đang dùng ánh mắt lạnh lùng đảo qua mọi người.
“Sư phụ,” Lâm Nhược Bạch chớp đôi mắt đáng yêu, hỏi, “Bọn họ nói Quỷ Đế là ai vậy?”
Vân Lạc Phong cúi đầu, nhẹ vỗ vỗ đầu Lâm Nhược Bạch, cong môi cười: “Sư công của ngươi.”
“A, vậy bọn họ muốn giết sư công à, ta muốn đi giết bọn họ được không?”
Lâm Nhược Bạch nói lời này với vẻ thản nhiên, giống như đối với nàng ta mà nói, giết người chỉ giống như uống nước mà thôi.
“Không cần, hiện tại việc cấp bách là tìm được sư công của ngươi trước, sau đó lại giải quyết bọn họ cũng không muộn.” Đáy mắt Vân Lạc Phong xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo, sát ý lộ ra từ đáy mắt.
Hồng Loan tấm tắc hai tiếng: “Ta nhớ rõ lúc trước ở đại lục Tây Châu, nam nhân tên là Quỷ Đế kia cũng bởi vì bị người ta gán tội mà chịu đuổi giết từ cường giả khắp Tây Châu, không nghĩ đến tới Trung Châu rồi mà vẫn diễn lại màn kịch cũ.”
Hồng Loan khoanh tay trước ngực, trên mặt hiện lên ý cười.
“Nhưng mà, cường giả ở Trung Châu mạnh hơn nhiều so với Tây Châu, tỷ như nói danh sách đại lục, Tây Châu cũng chỉ có vài người có tên trên bảng, còn Trung Châu lại có vô số người, cho nên……” Hồng Loan dừng lại, sau đó tiếp tục nói, “Ngươi để Hồ Li với Vô ở lại đi, bọn họ đi theo không an toàn lắm.”
Về phần Lâm Nhược Bạch……
Thực lực của tiểu nha đầu này khác hẳn với người thường, nàng biết tự bảo vệ bản thân, sẽ không có vấn đề gì.
“Hồng Loan, ngươi có ý gì?” Sắc mặt Hồ Li lập tức thay đổi, “Ta tốt xấu gì cũng đã đột phá tới Thánh Vương rồi, năng lực tự bảo vệ mình rất tốt.”
Hồng Loan liếc mắt nhìn hắn, khóe môi cong cong: “Ngươi có thể tự bảo vệ mình, nhưng đứa bé Vô này thì sao?”
Hiển nhiên nam hài hơi sợ hãi đối với chuyện này, hắn mở to đôi mắt, bất lực nhìn Hồ Li.
Hồ Li nhíu mày, hiện tại hắn thật hối hận vì mang theo đứa nhỏ này, bởi vì điều này nên hắn không thể giúp Vân Lạc Phong được cái gì, ngược lại suốt ngày cứ phải giám sát nó.
“Hồ Li, ngươi với Vô ở lại, tiểu Bạch, ngươi cũng ở lại đi.”
“Sư phụ!”
Lâm Nhược Bạch cắn chặt môi, nước mắt lưng tròng nhìn Vân Lạc Phong.
“Ta sẽ không kéo chân người.”
“Ta biết,” Vân Lạc Phong cong môi cười, “Chẳng qua, linh hồn của ngươi còn chưa hoàn toàn khôi phục, ta không thể để ngươi đối mặt với chiến đấu như vậy, chờ sau khi thân thể của ngươi hoàn toàn khôi phục, ngươi mới có thể trở thành trợ lực lớn nhất bên người ta, ngươi hiểu rõ chưa?”
=== ====== ===
“Còn có chuyện này sao?” Quân lão gia tử hơi kinh ngạc, “Thật sự là người chết vì tiền, chim chết vì mồi, thất phu vô tội, hoài bích có tội! Nhưng mà ta lại thấy rất có hứng thú với trận khảo nghiệm này,.”
“Ồ?” Mục Động nhướng mày, “Ngươi cũng muốn tham dự?”
Quân lão gia tử lắc lắc đầu: “Quỷ Đế có thể lấy được Bồ Đề chi tâm, đó là bản lĩnh của hắn, có quan hệ gì với ta đâu? Ta chỉ muốn xem thực lực của người Trung Châu như thế nào thôi, Mục lão nhân, không phải ngươi muốn thu đồ đệ sao? Có lẽ đây là một cơ hội, cơ mà ta xin khuyên ngươi một câu, người có nhân phẩm không tốt, không thể nhận!”
“Ha ha,” Mục Động cười hai tiếng, “Nếu ngươi có hứng thú, chúng ta có thể đi xem trận thí luyện này một chút, về phần thu đồ đệ, đó là chuyện sau này……”
Hiển nhiên, hai lão nhân khịt mũi coi thường những người bao vây diệt trừ Quỷ Đế, chỉ là bọn họ có hứng thú đối với khảo nghiệm,.
……
Thiên Duyệt thành.
Trên đường phố nhộn nhịp, mọi người đều đang nghị luận chuyện bao vây diệt trừ Quỷ Đế.
Không có bất kỳ kẻ nào nhìn thấy, giờ phút này trên đường có một thiếu nữ bạch y đang dùng ánh mắt lạnh lùng đảo qua mọi người.
“Sư phụ,” Lâm Nhược Bạch chớp đôi mắt đáng yêu, hỏi, “Bọn họ nói Quỷ Đế là ai vậy?”
Vân Lạc Phong cúi đầu, nhẹ vỗ vỗ đầu Lâm Nhược Bạch, cong môi cười: “Sư công của ngươi.”
“A, vậy bọn họ muốn giết sư công à, ta muốn đi giết bọn họ được không?”
Lâm Nhược Bạch nói lời này với vẻ thản nhiên, giống như đối với nàng ta mà nói, giết người chỉ giống như uống nước mà thôi.
“Không cần, hiện tại việc cấp bách là tìm được sư công của ngươi trước, sau đó lại giải quyết bọn họ cũng không muộn.” Đáy mắt Vân Lạc Phong xẹt qua một tia sáng lạnh lẽo, sát ý lộ ra từ đáy mắt.
Hồng Loan tấm tắc hai tiếng: “Ta nhớ rõ lúc trước ở đại lục Tây Châu, nam nhân tên là Quỷ Đế kia cũng bởi vì bị người ta gán tội mà chịu đuổi giết từ cường giả khắp Tây Châu, không nghĩ đến tới Trung Châu rồi mà vẫn diễn lại màn kịch cũ.”
Hồng Loan khoanh tay trước ngực, trên mặt hiện lên ý cười.
“Nhưng mà, cường giả ở Trung Châu mạnh hơn nhiều so với Tây Châu, tỷ như nói danh sách đại lục, Tây Châu cũng chỉ có vài người có tên trên bảng, còn Trung Châu lại có vô số người, cho nên……” Hồng Loan dừng lại, sau đó tiếp tục nói, “Ngươi để Hồ Li với Vô ở lại đi, bọn họ đi theo không an toàn lắm.”
Về phần Lâm Nhược Bạch……
Thực lực của tiểu nha đầu này khác hẳn với người thường, nàng biết tự bảo vệ bản thân, sẽ không có vấn đề gì.
“Hồng Loan, ngươi có ý gì?” Sắc mặt Hồ Li lập tức thay đổi, “Ta tốt xấu gì cũng đã đột phá tới Thánh Vương rồi, năng lực tự bảo vệ mình rất tốt.”
Hồng Loan liếc mắt nhìn hắn, khóe môi cong cong: “Ngươi có thể tự bảo vệ mình, nhưng đứa bé Vô này thì sao?”
Hiển nhiên nam hài hơi sợ hãi đối với chuyện này, hắn mở to đôi mắt, bất lực nhìn Hồ Li.
Hồ Li nhíu mày, hiện tại hắn thật hối hận vì mang theo đứa nhỏ này, bởi vì điều này nên hắn không thể giúp Vân Lạc Phong được cái gì, ngược lại suốt ngày cứ phải giám sát nó.
“Hồ Li, ngươi với Vô ở lại, tiểu Bạch, ngươi cũng ở lại đi.”
“Sư phụ!”
Lâm Nhược Bạch cắn chặt môi, nước mắt lưng tròng nhìn Vân Lạc Phong.
“Ta sẽ không kéo chân người.”
“Ta biết,” Vân Lạc Phong cong môi cười, “Chẳng qua, linh hồn của ngươi còn chưa hoàn toàn khôi phục, ta không thể để ngươi đối mặt với chiến đấu như vậy, chờ sau khi thân thể của ngươi hoàn toàn khôi phục, ngươi mới có thể trở thành trợ lực lớn nhất bên người ta, ngươi hiểu rõ chưa?”
=== ====== ===
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.