Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 941: Được việc (1)
Tiêu Thất Gia
27/11/2018
Cùng lúc đó, một ánh sáng vàng hiện lên, cái sân rộng rãi ban đầu của Huyền
Âm cốc bỗng nhiên nhiều ra vô số Tầm Kim Thử, những Tầm Kim Thử này phát ra khí thế lại lần nữa khiến khuôn mặt cốc chủ biến đổi.
“Sao…… Sao có thể?” Cốc chủ lui về phía sau vài bước, giọng nói run rẩy, “Thực lực đại bộ phận những Tầm Kim Thử này đều ở Thiên Linh Giả, còn có hai con đột phá tới Tôn Linh Giả rồi, đây vẫn là Tầm Kim Thử sao?”
Ban đầu, trong toàn bộ chuột tộc cũng chỉ có Trà Sữa và chuột Hậu mạnh nhất, sau lại trải qua linh dược đào tạo, tất cả Tầm Kim Thử đều tiến bộ vượt bậc, đa số đều đạt tới Thiên Linh Giả.
Đây cũng là quân đội cường thịnh nhất trong tay Vân Lạc Phong!
“Hỏa Hỏa, ngươi và chuột tộc nhìn những người này, không có mệnh lệnh của ta không cho phép một người tự mình rời khỏi, ta đi tìm Vân Tiêu.”
Vân Lạc Phong ném xuống lời này, một thân bạch y giống như ảo ảnh, lập tức biến mất.
Có lẽ xuất phát từ một loại cảm giác, nàng lập tức chạy thẳng về phía căn phòng của Vân Tiêu……
Trong nháy mắt nàng đẩy cửa mà vào, ánh vào trước mắt chính là dung nhan tuấn mỹ của nam nhân. Dường như hắn đang thừa nhận thống khổ cực lớn, mày kiếm nhíu chặt lại.
“Chủ nhân, di chứng đột phá của Vân Tiêu còn chưa có tiêu tán, nếu người muốn hắn bình yên vô sự thì trước tiên giúp hắn hoàn thành đột phá, nếu không cứ tiếp tục nữa sợ là tính mạng hắn có nguy hiểm.” Trong linh hồn, giọng nói Tiểu Mạch truyền vào.
Vân Lạc Phong hiểu ý của Tiểu Mạch, hơn nữa sớm đã chuẩn bị tâm lý, nếu không nàng cũng sẽ không mạo hiểm cực lớn mạnh mẽ đột phá đến Tôn Linh Giả……
“Vân Tiêu, ta tới.”
Nàng chậm rãi đi về phía Vân Tiêu, ngón tay nhẹ vỗ về khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân, trong ánh mắt hàm chứa ý cười: “Chàng thật là ngu ngốc, rõ ràng âm thầm làm nhiều chuyện như vậy, lại trước nay không nói cho ta biết, cũng không cho ta chia sẻ với chàng.”
“Từ nay về sau ta sẽ càng thêm nỗ lực, cho đến một ngày có thể cùng chàng sánh vai đồng hành……”
Nàng cúi người, hôn lên môi mỏng lạnh lẽo của nam nhân, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vì hắn thoát đi xiêm y.
Dường như nam nhân cảm giác được hơi thở của nàng, mày kiếm nhíu chặt dần dần thả lỏng, vẻ thống khổ cũng dần dần biến mất.
Giờ này phút này, Vân Lạc Phong cũng không có nhìn thấy, trên người hai người hiện ra vầng sáng nhàn nhạt, mà hai vầng sáng này dần dần dung hợp cùng nhau.
“Vân Tiêu, chàng……”
Lúc Vân Lạc Phong vừa định tiếp tục bước tiếp theo, bỗng nhiên phát hiện nam nhân hôn mê không tỉnh không biết khi nào mở hai mắt, nàng vừa định hỏi Tiểu Mạch đây là có chuyện gì, liền thấy nam tử bị nàng đè ở trên người xoay người lại, hung hăng đè nàng ở dưới thân……
Nam nhân dùng sức hôn lên môi nàng, trong đôi mắt đen đã không còn ôn nhu như xưa, ngược lại như là che một tầng sương mù mông lung……
Vân Lạc Phong hồi thần lại.
Nam nhân cũng không có hoàn toàn tỉnh lại, di chứng đột phá của công pháp cũng không có biến mất.
Mà hành vi của hắn là do lực lượng song tu gây ra, làm thân thể hắn có thể nhúc nhích, vì thế hắn sinh ra phản ứng bản năng.
A!
Một trận đau đớn từ dưới thân truyền đến, Vân Lạc Phong hung tợn cắn bả vai Vân Tiêu: “Vân Tiêu, chàng cút đến dưới thân cho ta!”
Nam nhân cũng không có dừng lại, nhưng động tác của hắn trở nên nhẹ nhàng từ tốn, cho dù rơi vào tình huống này, trong lòng hắn cũng đều là Vân Lạc Phong.
Bản năng của hắn sợ động tác của mình quá mãnh liệt sẽ làm đau nàng……
Không thể không nói, hiệu quả lần đầu tiên song tu quả là rất cường đại! Vân Lạc Phong mới vừa đột phá lên Tôn Linh Giả, dưới sự ra sức vận động này của Vân Tiêu lại đột phá thêm lần nữa……
“Sao…… Sao có thể?” Cốc chủ lui về phía sau vài bước, giọng nói run rẩy, “Thực lực đại bộ phận những Tầm Kim Thử này đều ở Thiên Linh Giả, còn có hai con đột phá tới Tôn Linh Giả rồi, đây vẫn là Tầm Kim Thử sao?”
Ban đầu, trong toàn bộ chuột tộc cũng chỉ có Trà Sữa và chuột Hậu mạnh nhất, sau lại trải qua linh dược đào tạo, tất cả Tầm Kim Thử đều tiến bộ vượt bậc, đa số đều đạt tới Thiên Linh Giả.
Đây cũng là quân đội cường thịnh nhất trong tay Vân Lạc Phong!
“Hỏa Hỏa, ngươi và chuột tộc nhìn những người này, không có mệnh lệnh của ta không cho phép một người tự mình rời khỏi, ta đi tìm Vân Tiêu.”
Vân Lạc Phong ném xuống lời này, một thân bạch y giống như ảo ảnh, lập tức biến mất.
Có lẽ xuất phát từ một loại cảm giác, nàng lập tức chạy thẳng về phía căn phòng của Vân Tiêu……
Trong nháy mắt nàng đẩy cửa mà vào, ánh vào trước mắt chính là dung nhan tuấn mỹ của nam nhân. Dường như hắn đang thừa nhận thống khổ cực lớn, mày kiếm nhíu chặt lại.
“Chủ nhân, di chứng đột phá của Vân Tiêu còn chưa có tiêu tán, nếu người muốn hắn bình yên vô sự thì trước tiên giúp hắn hoàn thành đột phá, nếu không cứ tiếp tục nữa sợ là tính mạng hắn có nguy hiểm.” Trong linh hồn, giọng nói Tiểu Mạch truyền vào.
Vân Lạc Phong hiểu ý của Tiểu Mạch, hơn nữa sớm đã chuẩn bị tâm lý, nếu không nàng cũng sẽ không mạo hiểm cực lớn mạnh mẽ đột phá đến Tôn Linh Giả……
“Vân Tiêu, ta tới.”
Nàng chậm rãi đi về phía Vân Tiêu, ngón tay nhẹ vỗ về khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân, trong ánh mắt hàm chứa ý cười: “Chàng thật là ngu ngốc, rõ ràng âm thầm làm nhiều chuyện như vậy, lại trước nay không nói cho ta biết, cũng không cho ta chia sẻ với chàng.”
“Từ nay về sau ta sẽ càng thêm nỗ lực, cho đến một ngày có thể cùng chàng sánh vai đồng hành……”
Nàng cúi người, hôn lên môi mỏng lạnh lẽo của nam nhân, bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vì hắn thoát đi xiêm y.
Dường như nam nhân cảm giác được hơi thở của nàng, mày kiếm nhíu chặt dần dần thả lỏng, vẻ thống khổ cũng dần dần biến mất.
Giờ này phút này, Vân Lạc Phong cũng không có nhìn thấy, trên người hai người hiện ra vầng sáng nhàn nhạt, mà hai vầng sáng này dần dần dung hợp cùng nhau.
“Vân Tiêu, chàng……”
Lúc Vân Lạc Phong vừa định tiếp tục bước tiếp theo, bỗng nhiên phát hiện nam nhân hôn mê không tỉnh không biết khi nào mở hai mắt, nàng vừa định hỏi Tiểu Mạch đây là có chuyện gì, liền thấy nam tử bị nàng đè ở trên người xoay người lại, hung hăng đè nàng ở dưới thân……
Nam nhân dùng sức hôn lên môi nàng, trong đôi mắt đen đã không còn ôn nhu như xưa, ngược lại như là che một tầng sương mù mông lung……
Vân Lạc Phong hồi thần lại.
Nam nhân cũng không có hoàn toàn tỉnh lại, di chứng đột phá của công pháp cũng không có biến mất.
Mà hành vi của hắn là do lực lượng song tu gây ra, làm thân thể hắn có thể nhúc nhích, vì thế hắn sinh ra phản ứng bản năng.
A!
Một trận đau đớn từ dưới thân truyền đến, Vân Lạc Phong hung tợn cắn bả vai Vân Tiêu: “Vân Tiêu, chàng cút đến dưới thân cho ta!”
Nam nhân cũng không có dừng lại, nhưng động tác của hắn trở nên nhẹ nhàng từ tốn, cho dù rơi vào tình huống này, trong lòng hắn cũng đều là Vân Lạc Phong.
Bản năng của hắn sợ động tác của mình quá mãnh liệt sẽ làm đau nàng……
Không thể không nói, hiệu quả lần đầu tiên song tu quả là rất cường đại! Vân Lạc Phong mới vừa đột phá lên Tôn Linh Giả, dưới sự ra sức vận động này của Vân Tiêu lại đột phá thêm lần nữa……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.