Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 854: Hưng sư vấn tội (3)
Tiêu Thất Gia
21/11/2018
Từ kiếp trước, Vân
Lạc Phong cũng chỉ sống vì bản thân, không cho rằng nam nhân là toàn bộ
của nàng! Bởi vậy, hai mươi mấy năm qua ở kiếp trước nàng vẫn luôn độc
thân.
Hiện giờ, sau khi có Vân Tiêu, nàng vẫn không để nam nhân là trời như cũ!
Nàng chỉ biết nỗ lực trưởng thành, đạt tới trình độ có thể sóng vai chiến đấu cùng hắn!
“Vân Tiêu.”
Cảm nhận được hơi thở mãnh liệt lãnh khốc từ nam nhân bên cạnh, Vân Lạc Phong gắt gao cầm nắm tay của hắn, gương mặt đang cúi xuống hiện lên một tia sáng.
“Việc này, để ta xử lý!”
Ít nhất, trước khi nhân vật mấu chốt lên sân khấu, nàng không thể để Vân Tiêu lộ ra thực lực của bản thân quá sớm……
“Các ngươi đều câm miệng cho ta!”
Lúc này, đột nhiên một tiếng gầm truyền đến, làm đại sảnh ầm ĩ trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.
Nắm tay Diệp Cảnh Thần run rẩy, lửa giận trong ánh mắt kích động trào ra, lạnh lùng quét về phía chúng trưởng lão ở đây.
“Diệp Cảnh Thần ta tốt xấu gì cũng là Diệp gia đại thiếu! Phu nhân của ta, đương nhiên cũng chính là Thiếu phu nhân, ai cho phép các ngươi dĩ hạ phạm thượng!”
“Cái gì gọi là tam tòng tứ đức? Các ngươi cho rằng ta yêu một nữ nhân cứ vâng vâng dạ dạ với ta? Hay là người được gọi là hiền thê lương mẫu! Người ta muốn, chỉ có thể là hồng nhan tri kỷ bên nhau cả đời với ta!”
“Trên đời này, chỉ có Quân nhi, mới là người như vậy, các ngươi chỉ là súc sinh dùng nửa thân dưới, vĩnh viễn không có cảm giác như vậy.”
Diệp Cảnh Thần nổi tiếng ôn hòa ở Hoàng thành này, hiện giờ lại bị bức đến mức tức giận, có thể thấy được những người này chọc tức hắn tới mức nào.
Vân Lạc Phong nhìn Diệp Cảnh Thần, cho dù Diệp gia này có nhiều đồ cổ, thế nhưng lại bồi dưỡng ra một Diệp Cảnh Thần có cá tính như vậy.
“Vân Tiêu, xem ra ta không cần xử lý những việc này thay mẫu thân, có cha ở đây, nàng sẽ không chịu bất luận ủy khuất nào.”
Vân Tiêu ngẩn ra, cúi đầu nhìn chăm chú khuôn mặt tuyệt mỹ của thiếu nữ, gằn từng chữ một bảo đảm nói: “Ta cũng sẽ không để nàng chịu uất ức.”
Nam nhân này sẽ không quá hoa ngôn xảo ngữ, thậm chí cũng không thế nào mỉm cười! Nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi một câu hắn nói đều luôn nghiêm túc như vậy.
“Vân Tiêu, chàng thấy ta chịu uất ức khi nào chưa?” Vân Lạc Phong nở nụ cười, hỏi.
Xác thật, những năm gần đây, nàng đã không chịu bất luận uất ức nào.
Gặp được nàng, vĩnh viễn xui xẻo đều là người khác!
Vô luận là đấu võ mồm, hay là đánh nhau, nàng chưa bao giờ thua người ta!
Giờ phút này, Quân Phượng Linh cũng bị Diệp Cảnh Thần bỗng nhiên tức giận dọa sợ, mắt phượng kinh ngạc nhìn chăm chú vào hắn.
Những năm gần đây, vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam nhân này nổi bão……
Lại soái đến mức khiến nàng không thể dời ánh mắt.
“Chỉ cần có Diệp Cảnh Thần ta ở đây, ai cũng đừng mong khi dễ thê nhi của ta!” Diệp Cảnh Thần cảnh cáo nhìn mắt mấy tên đồ cổ kia, “Còn về mấy câu nói vừa rồi, nếu lại để ta nghe được một câu, ta mặc kệ là làm trái với phụ thân, ta cũng sẽ đánh chết từng lão già các ngươi! Quân nhi, chúng ta đi!”
Diệp Cảnh Thần ôm chặt Quân Phượng Linh trong ngực, khuôn mặt kiên nghị.
Giây phút quyết định trở lại Diệp gia, hắn đã thề, sẽ không để thê tử chịu bất luận uất ức nào.
Hiện tại, hắn làm được!
Đại nghịch bất đạo, phản gia tộc, thì tính sao?
Cả đời này, hắn muốn bảo vệ, chỉ một người này!
“Diệp Tường trưởng lão, ngươi xem đại thiếu gia hắn……”
Chúng trưởng lão sôi nổi nhìn phía Diệp Tường, giọng nói mang theo oán giận.
“Các ngươi quậy đủ chưa?” Diệp Tường trưởng lão nhàn nhạt nói, “Còn ngại không đủ mất mặt phải không? Lúc trước, đại thiếu gia cũng bị các ngươi bức đi Diệp thành, hiện tại thật vất vả hắn mới trở về, lại không tranh vị với nhị thiếu gia, vì sao các ngươi phải gây khó khăn với người nhà của hắn?”
Hiện giờ, sau khi có Vân Tiêu, nàng vẫn không để nam nhân là trời như cũ!
Nàng chỉ biết nỗ lực trưởng thành, đạt tới trình độ có thể sóng vai chiến đấu cùng hắn!
“Vân Tiêu.”
Cảm nhận được hơi thở mãnh liệt lãnh khốc từ nam nhân bên cạnh, Vân Lạc Phong gắt gao cầm nắm tay của hắn, gương mặt đang cúi xuống hiện lên một tia sáng.
“Việc này, để ta xử lý!”
Ít nhất, trước khi nhân vật mấu chốt lên sân khấu, nàng không thể để Vân Tiêu lộ ra thực lực của bản thân quá sớm……
“Các ngươi đều câm miệng cho ta!”
Lúc này, đột nhiên một tiếng gầm truyền đến, làm đại sảnh ầm ĩ trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.
Nắm tay Diệp Cảnh Thần run rẩy, lửa giận trong ánh mắt kích động trào ra, lạnh lùng quét về phía chúng trưởng lão ở đây.
“Diệp Cảnh Thần ta tốt xấu gì cũng là Diệp gia đại thiếu! Phu nhân của ta, đương nhiên cũng chính là Thiếu phu nhân, ai cho phép các ngươi dĩ hạ phạm thượng!”
“Cái gì gọi là tam tòng tứ đức? Các ngươi cho rằng ta yêu một nữ nhân cứ vâng vâng dạ dạ với ta? Hay là người được gọi là hiền thê lương mẫu! Người ta muốn, chỉ có thể là hồng nhan tri kỷ bên nhau cả đời với ta!”
“Trên đời này, chỉ có Quân nhi, mới là người như vậy, các ngươi chỉ là súc sinh dùng nửa thân dưới, vĩnh viễn không có cảm giác như vậy.”
Diệp Cảnh Thần nổi tiếng ôn hòa ở Hoàng thành này, hiện giờ lại bị bức đến mức tức giận, có thể thấy được những người này chọc tức hắn tới mức nào.
Vân Lạc Phong nhìn Diệp Cảnh Thần, cho dù Diệp gia này có nhiều đồ cổ, thế nhưng lại bồi dưỡng ra một Diệp Cảnh Thần có cá tính như vậy.
“Vân Tiêu, xem ra ta không cần xử lý những việc này thay mẫu thân, có cha ở đây, nàng sẽ không chịu bất luận ủy khuất nào.”
Vân Tiêu ngẩn ra, cúi đầu nhìn chăm chú khuôn mặt tuyệt mỹ của thiếu nữ, gằn từng chữ một bảo đảm nói: “Ta cũng sẽ không để nàng chịu uất ức.”
Nam nhân này sẽ không quá hoa ngôn xảo ngữ, thậm chí cũng không thế nào mỉm cười! Nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi một câu hắn nói đều luôn nghiêm túc như vậy.
“Vân Tiêu, chàng thấy ta chịu uất ức khi nào chưa?” Vân Lạc Phong nở nụ cười, hỏi.
Xác thật, những năm gần đây, nàng đã không chịu bất luận uất ức nào.
Gặp được nàng, vĩnh viễn xui xẻo đều là người khác!
Vô luận là đấu võ mồm, hay là đánh nhau, nàng chưa bao giờ thua người ta!
Giờ phút này, Quân Phượng Linh cũng bị Diệp Cảnh Thần bỗng nhiên tức giận dọa sợ, mắt phượng kinh ngạc nhìn chăm chú vào hắn.
Những năm gần đây, vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam nhân này nổi bão……
Lại soái đến mức khiến nàng không thể dời ánh mắt.
“Chỉ cần có Diệp Cảnh Thần ta ở đây, ai cũng đừng mong khi dễ thê nhi của ta!” Diệp Cảnh Thần cảnh cáo nhìn mắt mấy tên đồ cổ kia, “Còn về mấy câu nói vừa rồi, nếu lại để ta nghe được một câu, ta mặc kệ là làm trái với phụ thân, ta cũng sẽ đánh chết từng lão già các ngươi! Quân nhi, chúng ta đi!”
Diệp Cảnh Thần ôm chặt Quân Phượng Linh trong ngực, khuôn mặt kiên nghị.
Giây phút quyết định trở lại Diệp gia, hắn đã thề, sẽ không để thê tử chịu bất luận uất ức nào.
Hiện tại, hắn làm được!
Đại nghịch bất đạo, phản gia tộc, thì tính sao?
Cả đời này, hắn muốn bảo vệ, chỉ một người này!
“Diệp Tường trưởng lão, ngươi xem đại thiếu gia hắn……”
Chúng trưởng lão sôi nổi nhìn phía Diệp Tường, giọng nói mang theo oán giận.
“Các ngươi quậy đủ chưa?” Diệp Tường trưởng lão nhàn nhạt nói, “Còn ngại không đủ mất mặt phải không? Lúc trước, đại thiếu gia cũng bị các ngươi bức đi Diệp thành, hiện tại thật vất vả hắn mới trở về, lại không tranh vị với nhị thiếu gia, vì sao các ngươi phải gây khó khăn với người nhà của hắn?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.