Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1424: Kết cục của Âu Nhã (10)
Tiêu Thất Gia
11/02/2019
"Thánh Nữ ở đâu?" Tộc trưởng hỏi.
"Hình như Thánh Nữ đến địa lao, ở đó không thể nghe được động tĩnh bên này!"
"Vậy thì tốt!" Tộc trưởng thở phào: "Ngươi bảo Thánh Nữ mang Vu Yêu Hoa đến Khô Long Trấn giao cho bằng hữu của Vân cô nương đi! Ngoài ra cứ bảo Thánh Nữ ở bên ngoài một thời gian ngắn, đừng để Thánh Nữ trở về Vu Yêu Tộc!"
"Tộc trưởng!"
Mọi người biến sắc, tựa hồ biết rõ nguyên nhân vì sao tộc trưởng làm vậy.
"Vu Yêu Tộc..... đã không còn cách nào tiếp tục duy trì, nếu như Thánh Nữ có thể sống, thì Vu Yêu Tộc mới có hy vọng." Tộc trưởng thở dài, ông cố chống đỡ đứng dậy, cười khổ rồi nói: "Ta không ngờ rằng, Thánh Nữ vừa trở về thì đã xảy ra những chuyện thế này."
"Tộc trưởng, vậy việc truyền thừa....."
"Không kịp nữa rồi! Trong lúc Vu Yêu Tộc xảy ra biến cố mà để Thánh Nữ đi truyền thừa thì nhất định sẽ có nguy hiểm, biện pháp duy nhất hiện giờ là để Thánh Nữ mau chóng rời đi!"
"Nhưng mà..... Chuyện Vân cô nương vừa vào ảo cảnh chắc chắn không thể giấu được Thánh Nữ, sớm muộn gì Thánh Nữ cũng biết những chuyện phát sinh trong hôm nay."
Nghe được lời này, tộc trưởng lại thở dài: "Có thể giấu bao lâu thì cứ giấu bấy lâu! Tuy nhiên, chuyện Vân cô nương vào ảo cảnh vẫn có thể nói cho Thánh Nữ biết, nhưng không thể để Thánh Nữ biết người Độc Cốc cũng vào ảo cảnh, càng không được nói ra chuyện ta trúng độc."
"Dạ, tộc trưởng!"
"Các ngươi lui xuống đi! Phái thêm mấy cao thủ bảo vệ Thánh Nữ, dù liều cả tính mạng cũng phải bảo vệ Thánh Nữ an toàn."
Thánh Nữ là hy vọng duy nhất của Vu Yêu Tộc.
Dù Vu Yêu Tộc toàn quân bị diệt, nhưng chỉ cần Thánh Nữ có thể sống là được!
"Tuân lệnh!"
Trải qua sàng lọc, cuối cùng Vu Yêu Tộc chọn ra hai cao thủ mạnh nhất để bảo vệ Hoàng Oanh Oanh.
Vốn dĩ, khi nghe nói Vân Lạc Phong đã vào ảo cảnh, Hoàng Oanh Oanh liền khăng khăng muốn ở lại, cho nên tộc trưởng chỉ có thể dùng tình cảm để đả động tâm của Hoàng Oanh Oanh, lại dùng lời lẽ thuyết phục, cuối cùng, Hoàng Oanh Oanh mới chịu miễn cưỡng đến Khô Long Trấn đưa dược liệu.
Tất cả mọi người trong Vu Yêu Tộc đều che giấu chuyện xảy ra trước đó với Hoàng Oanh Oanh, cho nên nàng không hề hay biết gì cả, đợi khi Hoàng Oanh Oanh biết được sự thật, thì đã là chuyện của mấy năm sau....
____________
Sơn Cốc trong ảo cảnh.
Trời trong nắng ấm, non xanh nước biếc.
Mây trắng vờn quanh tựa như tiên cảnh, đẹp không sao tả xiết.
Vân Lạc Phong khẽ vỗ vỗ cằm, trầm ngâm suốt nửa ngày: "Không biết Vu Yêu Cốt được giấu ở đâu? Tuy nhiên, ta có cảm giác, nơi nào càng nguy hiểm thì khả năng Vu Yêu Cốt ở đó càng lớn."
"Grào..."
Đột nhiên, một tiếng gầm hung mãnh vang lên từ trong bụi cỏ, Cơ Cửu Thiên nhanh tay lẹ mắt, kéo Vân Lạc Phong tới bên cạnh mình, tay bắn ra một đạo chưởng phong sắc bén, xuyên thủng đầu một con hùng sư.
"Tuy rằng nơi này chỉ là ảo cảnh, nhưng nếu táng thân trong miệng linh thú, thì ngươi cũng đừng mong trở về nữa." Cơ Cửu Thiên liếc nhìn bạch y thiếu nữ bên cạnh, nói.
Vân Lạc Phong gật đầu: "Ta biết! Nhưng mà ta thấy rất tò mò, rốt cuộc là ảo cảnh này được tạo thành từ cái gì? Nếu nói nó là ảo cảnh, thì ta lại thấy nó giống một thế giới độc lập hơn, ngay cả linh thú cũng chân thật đến như vậy."
"Có người!"
Cơ Cửu Thiên nhíu mày, kéo Vân Lạc Phong ẩn nấp vào một bụi cỏ, nhỏ giọng nói bên tai nàng.
Trên thực tế, lúc Cơ Cửu Thiên nhận thấy có người đến, thì Vân Lạc Phong cũng đồng thời cảm nhận được. Điều khiến nàng kinh ngạc chính là, trong ảo cảnh, ngoại trừ nàng và Cơ Cửu Thiên ra thì vẫn còn có người khác.
Kẻ đến đây, là người phương nào?
Đang lúc Vân Lạc Phong trầm ngâm, thì một đạo hơi thở từ xa đang tiến tới gần, khi Vân Lạc Phong nhìn rõ diện mạo kẻ đến, bỗng nhiên lại phát hiện, hơi thở của Cơ Cửu Thiên càng lúc càng dồn dập, khí thế trên người phát ra điên cuồng.
"Hình như Thánh Nữ đến địa lao, ở đó không thể nghe được động tĩnh bên này!"
"Vậy thì tốt!" Tộc trưởng thở phào: "Ngươi bảo Thánh Nữ mang Vu Yêu Hoa đến Khô Long Trấn giao cho bằng hữu của Vân cô nương đi! Ngoài ra cứ bảo Thánh Nữ ở bên ngoài một thời gian ngắn, đừng để Thánh Nữ trở về Vu Yêu Tộc!"
"Tộc trưởng!"
Mọi người biến sắc, tựa hồ biết rõ nguyên nhân vì sao tộc trưởng làm vậy.
"Vu Yêu Tộc..... đã không còn cách nào tiếp tục duy trì, nếu như Thánh Nữ có thể sống, thì Vu Yêu Tộc mới có hy vọng." Tộc trưởng thở dài, ông cố chống đỡ đứng dậy, cười khổ rồi nói: "Ta không ngờ rằng, Thánh Nữ vừa trở về thì đã xảy ra những chuyện thế này."
"Tộc trưởng, vậy việc truyền thừa....."
"Không kịp nữa rồi! Trong lúc Vu Yêu Tộc xảy ra biến cố mà để Thánh Nữ đi truyền thừa thì nhất định sẽ có nguy hiểm, biện pháp duy nhất hiện giờ là để Thánh Nữ mau chóng rời đi!"
"Nhưng mà..... Chuyện Vân cô nương vừa vào ảo cảnh chắc chắn không thể giấu được Thánh Nữ, sớm muộn gì Thánh Nữ cũng biết những chuyện phát sinh trong hôm nay."
Nghe được lời này, tộc trưởng lại thở dài: "Có thể giấu bao lâu thì cứ giấu bấy lâu! Tuy nhiên, chuyện Vân cô nương vào ảo cảnh vẫn có thể nói cho Thánh Nữ biết, nhưng không thể để Thánh Nữ biết người Độc Cốc cũng vào ảo cảnh, càng không được nói ra chuyện ta trúng độc."
"Dạ, tộc trưởng!"
"Các ngươi lui xuống đi! Phái thêm mấy cao thủ bảo vệ Thánh Nữ, dù liều cả tính mạng cũng phải bảo vệ Thánh Nữ an toàn."
Thánh Nữ là hy vọng duy nhất của Vu Yêu Tộc.
Dù Vu Yêu Tộc toàn quân bị diệt, nhưng chỉ cần Thánh Nữ có thể sống là được!
"Tuân lệnh!"
Trải qua sàng lọc, cuối cùng Vu Yêu Tộc chọn ra hai cao thủ mạnh nhất để bảo vệ Hoàng Oanh Oanh.
Vốn dĩ, khi nghe nói Vân Lạc Phong đã vào ảo cảnh, Hoàng Oanh Oanh liền khăng khăng muốn ở lại, cho nên tộc trưởng chỉ có thể dùng tình cảm để đả động tâm của Hoàng Oanh Oanh, lại dùng lời lẽ thuyết phục, cuối cùng, Hoàng Oanh Oanh mới chịu miễn cưỡng đến Khô Long Trấn đưa dược liệu.
Tất cả mọi người trong Vu Yêu Tộc đều che giấu chuyện xảy ra trước đó với Hoàng Oanh Oanh, cho nên nàng không hề hay biết gì cả, đợi khi Hoàng Oanh Oanh biết được sự thật, thì đã là chuyện của mấy năm sau....
____________
Sơn Cốc trong ảo cảnh.
Trời trong nắng ấm, non xanh nước biếc.
Mây trắng vờn quanh tựa như tiên cảnh, đẹp không sao tả xiết.
Vân Lạc Phong khẽ vỗ vỗ cằm, trầm ngâm suốt nửa ngày: "Không biết Vu Yêu Cốt được giấu ở đâu? Tuy nhiên, ta có cảm giác, nơi nào càng nguy hiểm thì khả năng Vu Yêu Cốt ở đó càng lớn."
"Grào..."
Đột nhiên, một tiếng gầm hung mãnh vang lên từ trong bụi cỏ, Cơ Cửu Thiên nhanh tay lẹ mắt, kéo Vân Lạc Phong tới bên cạnh mình, tay bắn ra một đạo chưởng phong sắc bén, xuyên thủng đầu một con hùng sư.
"Tuy rằng nơi này chỉ là ảo cảnh, nhưng nếu táng thân trong miệng linh thú, thì ngươi cũng đừng mong trở về nữa." Cơ Cửu Thiên liếc nhìn bạch y thiếu nữ bên cạnh, nói.
Vân Lạc Phong gật đầu: "Ta biết! Nhưng mà ta thấy rất tò mò, rốt cuộc là ảo cảnh này được tạo thành từ cái gì? Nếu nói nó là ảo cảnh, thì ta lại thấy nó giống một thế giới độc lập hơn, ngay cả linh thú cũng chân thật đến như vậy."
"Có người!"
Cơ Cửu Thiên nhíu mày, kéo Vân Lạc Phong ẩn nấp vào một bụi cỏ, nhỏ giọng nói bên tai nàng.
Trên thực tế, lúc Cơ Cửu Thiên nhận thấy có người đến, thì Vân Lạc Phong cũng đồng thời cảm nhận được. Điều khiến nàng kinh ngạc chính là, trong ảo cảnh, ngoại trừ nàng và Cơ Cửu Thiên ra thì vẫn còn có người khác.
Kẻ đến đây, là người phương nào?
Đang lúc Vân Lạc Phong trầm ngâm, thì một đạo hơi thở từ xa đang tiến tới gần, khi Vân Lạc Phong nhìn rõ diện mạo kẻ đến, bỗng nhiên lại phát hiện, hơi thở của Cơ Cửu Thiên càng lúc càng dồn dập, khí thế trên người phát ra điên cuồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.