Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 190: Không chấp nhận phản bội (2)
Tiêu Thất Gia
17/08/2018
Không nghĩ tới lời nói của Diệp Đổng cũng khiến tim văn võ bá quan đau xót.
Diệp Bất Phàm đau lòng nhìn Diệp Linh, lắc lắc đầu, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười khổ, lần đầu tiên trong lòng hắn hối hận vì đã một lòng kiên trì với một Đế vương như thế ……
“Thấy rõ chưa?” Vân Lạc Phong đi đến bên người Diệp Linh, khóe môi cong lên một nụ cười tà, “Những người này gọi là người nhân sao?”
Từ xưa Đế vương luôn vô tình! Giống như những gia đình khác, làm sao có tình phụ tử chân chính?
Diệp Linh trào phúng cười: “Từ mấy năm trước, từ khoảnh khắc hắn đưa ta tới Long Nguyên Quốc làm con tin để cầu hòa, ta cũng đã thấy rõ……”
Sắc mặt Diệp Đổng trầm xuống trong nháy mắt: “Nghịch tử, ngươi thân là hoàng tử, đương nhiên nên hy sinh vì nước! Nhưng ngươi làm tốt lắm, chẳng những trốn về nước, lại còn muốn thú một nha hoàn, quả thực chính là khiến Hoàng thất mất hết mặt mũi, nếu như thế, ngươi cứ đi đến Long Nguyên Quốc cả đời, chết già tại đó đi! Người đâu, bắt hắn nhốt vào lao ngục cho trẫm, đến lúc người Long Nguyên Quốc tới mới được thả ra!”
“Tuân chỉ!”
Bọn thị vệ chắp tay, lạnh lùng đi về phía Diệp Linh, mấy người trong đại điện nhanh chóng vây quanh.
Tay Vân Lạc Phong khoanh trước ngực, cả người tà mị nghiêm túc, đôi măt đen nhánh ẩn chứa ý cười: “Chỉ sợ các ngươi không có cơ hội đưa Diệp Linh vào tù.”
Nói xong lời này, ở ngoài đại điện truyền đến âm thanh của nhạc khúc, ngay sau đó, vài nha hoàn nâng kiệu hoa từ trong hư không chậm rãi rơi xuống dưới, mà phía trước kiệu hoa này lại có một nam tử trung niên đi tới.
Nam tử trung niên đã trên năm mươi, nhưng vì được chăm sóc khéo léo mà trên gương mặt tràn đầy hồng hào, ông vuốt chòm râu màu đen, hài lòng đi vào bên trong đại điện.
“Dung Hoàng Hậu từng nói nàng mới nhận nghĩa nữ, mà nàng ấy ái mộ bản đại nhân, hiện giờ bản đại nhân chờ không kịp nên tới cưới nàng, không biết thê tử của bản đại nhân có ở chỗ này?”
Ngũ Trung ha ha cười lớn đi đến, hắn mới vừa bước vào đại điện liền phát hiện một thiếu nữ tuyệt sắc toàn thân áo váy màu trắng, trong đôi mắt híp xuất hiện kinh ngạc không che dấu được.
“Ách……”
Sau khi Ngũ Trung thưởng thức dung nhan thiếu nữ tuyệt mỹ xong, hắn không cẩn thận nhìn thấy Diệp Linh đứng ở bên cạnh thiếu nữ, ngay lập tức sắc mặt cứng đờ, ánh mắt kinh ngạc.
Phó Các chủ?
Vì cái gì mà hắn cũng ở chỗ này? Hơn nữa, còn bị thị vệ Hoàng tộc vây quanh?
Ngũ Trung không rõ tình huống dừng bước chân, trong đầu không biết ở suy tư cái gì. Nhưng mà Diệp Đổng không chú ý tới sắc mặt khác thường của hắn, mỉm cười nói: “Nàng là nghĩa nữ trẫm mới nhận, lần này đại diện Lưu Kim Quốc ta cùng Lạc Phong Các bên ngươi liên hôn, quản sự Ngũ Trung vừa lòng nàng không?”
Đương nhiên hắn quên mất việc trước kia Vân Lạc Phong từ chối, trực tiếp sắp xếp vận mệnh của nàng.
Cho đến giờ phút này, rốt cuộc Dịch Bất Phàm cũng hiểu vì sao Dung Hoàng hậu muốn nhận nàng làm nghĩa nữ, thì ra muốn dùng nàng leo lên Lạc Phong Các! Chuyện này, thật sự là làm hắn thất vọng cực kỳ.
Dưới ánh mắt của mọi người, tầm mắt Diệp Linh chậm rãi dời về phía Ngũ Trung, trên khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện vẻ lạnh nhạt, khóe môi cong lên thể hiện khinh miệt: “Không nghĩ tới ta thật sự nhìn thấy ngươi lại chỗ này, ngươi đúng là làm ta thất vọng!”
“Nghịch tử!” Sắc mặt Diệp Đổng biến đổi, vội vàng nổi giận nói, “Ngươi dám như thế với người của Lạc Phong Các, còn không quỳ xuống xin lỗi!”
Tiềm lực Lạc Phong Các vô cùng lớn mạnh, ngay cả vị đại nhân kia cũng nhìn trúng Lạc Phong Các, nếu không phải do mệnh lệnh của đại nhân, hắn cũng sẽ không dùng cách này để nịnh bợ Lạc Phong Các…
Diệp Bất Phàm đau lòng nhìn Diệp Linh, lắc lắc đầu, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười khổ, lần đầu tiên trong lòng hắn hối hận vì đã một lòng kiên trì với một Đế vương như thế ……
“Thấy rõ chưa?” Vân Lạc Phong đi đến bên người Diệp Linh, khóe môi cong lên một nụ cười tà, “Những người này gọi là người nhân sao?”
Từ xưa Đế vương luôn vô tình! Giống như những gia đình khác, làm sao có tình phụ tử chân chính?
Diệp Linh trào phúng cười: “Từ mấy năm trước, từ khoảnh khắc hắn đưa ta tới Long Nguyên Quốc làm con tin để cầu hòa, ta cũng đã thấy rõ……”
Sắc mặt Diệp Đổng trầm xuống trong nháy mắt: “Nghịch tử, ngươi thân là hoàng tử, đương nhiên nên hy sinh vì nước! Nhưng ngươi làm tốt lắm, chẳng những trốn về nước, lại còn muốn thú một nha hoàn, quả thực chính là khiến Hoàng thất mất hết mặt mũi, nếu như thế, ngươi cứ đi đến Long Nguyên Quốc cả đời, chết già tại đó đi! Người đâu, bắt hắn nhốt vào lao ngục cho trẫm, đến lúc người Long Nguyên Quốc tới mới được thả ra!”
“Tuân chỉ!”
Bọn thị vệ chắp tay, lạnh lùng đi về phía Diệp Linh, mấy người trong đại điện nhanh chóng vây quanh.
Tay Vân Lạc Phong khoanh trước ngực, cả người tà mị nghiêm túc, đôi măt đen nhánh ẩn chứa ý cười: “Chỉ sợ các ngươi không có cơ hội đưa Diệp Linh vào tù.”
Nói xong lời này, ở ngoài đại điện truyền đến âm thanh của nhạc khúc, ngay sau đó, vài nha hoàn nâng kiệu hoa từ trong hư không chậm rãi rơi xuống dưới, mà phía trước kiệu hoa này lại có một nam tử trung niên đi tới.
Nam tử trung niên đã trên năm mươi, nhưng vì được chăm sóc khéo léo mà trên gương mặt tràn đầy hồng hào, ông vuốt chòm râu màu đen, hài lòng đi vào bên trong đại điện.
“Dung Hoàng Hậu từng nói nàng mới nhận nghĩa nữ, mà nàng ấy ái mộ bản đại nhân, hiện giờ bản đại nhân chờ không kịp nên tới cưới nàng, không biết thê tử của bản đại nhân có ở chỗ này?”
Ngũ Trung ha ha cười lớn đi đến, hắn mới vừa bước vào đại điện liền phát hiện một thiếu nữ tuyệt sắc toàn thân áo váy màu trắng, trong đôi mắt híp xuất hiện kinh ngạc không che dấu được.
“Ách……”
Sau khi Ngũ Trung thưởng thức dung nhan thiếu nữ tuyệt mỹ xong, hắn không cẩn thận nhìn thấy Diệp Linh đứng ở bên cạnh thiếu nữ, ngay lập tức sắc mặt cứng đờ, ánh mắt kinh ngạc.
Phó Các chủ?
Vì cái gì mà hắn cũng ở chỗ này? Hơn nữa, còn bị thị vệ Hoàng tộc vây quanh?
Ngũ Trung không rõ tình huống dừng bước chân, trong đầu không biết ở suy tư cái gì. Nhưng mà Diệp Đổng không chú ý tới sắc mặt khác thường của hắn, mỉm cười nói: “Nàng là nghĩa nữ trẫm mới nhận, lần này đại diện Lưu Kim Quốc ta cùng Lạc Phong Các bên ngươi liên hôn, quản sự Ngũ Trung vừa lòng nàng không?”
Đương nhiên hắn quên mất việc trước kia Vân Lạc Phong từ chối, trực tiếp sắp xếp vận mệnh của nàng.
Cho đến giờ phút này, rốt cuộc Dịch Bất Phàm cũng hiểu vì sao Dung Hoàng hậu muốn nhận nàng làm nghĩa nữ, thì ra muốn dùng nàng leo lên Lạc Phong Các! Chuyện này, thật sự là làm hắn thất vọng cực kỳ.
Dưới ánh mắt của mọi người, tầm mắt Diệp Linh chậm rãi dời về phía Ngũ Trung, trên khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện vẻ lạnh nhạt, khóe môi cong lên thể hiện khinh miệt: “Không nghĩ tới ta thật sự nhìn thấy ngươi lại chỗ này, ngươi đúng là làm ta thất vọng!”
“Nghịch tử!” Sắc mặt Diệp Đổng biến đổi, vội vàng nổi giận nói, “Ngươi dám như thế với người của Lạc Phong Các, còn không quỳ xuống xin lỗi!”
Tiềm lực Lạc Phong Các vô cùng lớn mạnh, ngay cả vị đại nhân kia cũng nhìn trúng Lạc Phong Các, nếu không phải do mệnh lệnh của đại nhân, hắn cũng sẽ không dùng cách này để nịnh bợ Lạc Phong Các…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.