Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 874: Lấy máu nhận thân (6)
Tiêu Thất Gia
21/11/2018
Ai ngờ, hắn còn nói chưa dứt, phía sau liền truyền đến giọng nói của Diệp Tường.
“Ý tứ trong lời nói của gia chủ không phải trục xuất hắn khỏi gia môn, mà là, hắn nguyện không nhập gia phả sửa họ thì tùy hắn.”
Đối với quyết định này của lão giả, Diệp Tường cũng thực không rõ, nhưng ông ta luôn luôn chân thành, đương nhiên sẽ không vi phạm bất luận mệnh lệnh nào của lão giả.
Diệp Cảnh Thần đang tươi cười bỗng dưng cứng lại: “Không có khả năng! Tiểu tử này họ cũng không muốn sửa, còn làm tế nữ tới nhà, sao phụ thân có thể dung túng hắn?”
“Nhị thiếu gia, đây là quyết định của gia chủ, chúng ta không thể có bất luận dị nghị nào,” Diệp Tường hơi hơi nhíu nhíu mày, “Nếu sự việc đã kết thúc, vậy các ngươi cũng gián tán đi.”
Sắc mặt Diệp Cảnh Huyền từ xanh chuyển qua trắng, lại từ trắng chuyển thành xanh, thay đổi thất thường.
Cuối cùng, hắn tà ác nở nụ cười, khóe môi gợi lên một độ cong châm chọc: “Đại ca, không phải ta nói chứ, ngươi thật vất vả có nhi tử, lại là một phế vật, nếu không phải bởi vì hắn là phế vật, nói không chừng ta còn sẽ kiêng kị vài phần.”
Nguyên nhân chính là vì hắn cho rằng Vân Tiêu là phế vật, mới có thể không kiêng nể gì như thế.
“Hơn nữa……” Diệp Cảnh Huyền dừng một chút, dương môi cười, “Nhi tức của ngươi không thể so sánh với công chúa Mộng Dao, công chúa Mộng Dao y thuật cao minh, ngay cả bệ hạ cũng yêu thương vạn phần với nàng, nếu nàng có thể trị bệnh Hoàng Hậu, sẽ lập tức được phong làm nữ Thái Tử, ngươi nói, sao ngươi so sánh với ta được?”
Lời này hắn cố ý nói cho Diệp Cảnh Thần nghe được, vì vậy, hắn cố tình đè thấp giọng.
Nhưng mà thính lực của Vân Tiêu cùng Vân Lạc Phong đều rất mạnh, có thể nào nghe không thấy?
Đối mặt với những lời này của Diệp Cảnh Huyền, Vân Lạc Phong chỉ buồn cười lắc lắc đầu, không cho là đúng.
Nhưng Vân Tiêu lại không chấp nhận được bất luận kẻ nào nói Vân Lạc Phong không tốt!
Hiện tại, ngón tay hắn hơi câu lại, một tia linh lực bị hắn đánh xuống, sau khớp xương của Diệp Cảnh Huyền ……
Bình bịch!
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, Diệp Cảnh Huyền lập tức quỳ gối trước mặt Diệp Cảnh Thần.
Lần này, đừng nói những người chung quanh, ngay cả Diệp Cảnh Thần cũng ngây người.
“Phụ thân!”
Sắc mặt Diệp Thiên Vấn biến đổi, hiển nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì.
Giang Mộng Dao khẽ nhíu mày, lại không nói gì, dùng một đôi mắt mang theo nghi ngờ đánh giá hai người……
“Nhị đệ, ngươi làm gì vậy?” Khóe môi Diệp Cảnh Thần giơ lên, giọng điệu lại rất là khách sáo, “Mặc dù ngươi muốn để ta mang Tiêu nhi rời đi, cũng không cần quỳ xuống cầu ta, ta làm đại ca thì sao có thể làm khó đệ đệ mình, ngươi mau đứng lên đi, sau đó ta liền chuẩn bị rời khỏi Diệp gia.”
Diệp Cảnh Thần luôn luôn biết gió chiều nào theo chiều ấy, dù cho hắn không rõ sao lại thế này (chỉ việc nhận thân thành công), nhưng không đại diện hắn sẽ không chơi Diệp Cảnh Thần một phen.
Nghe được lời này, Diệp Cảnh Huyền ngây ngẩn cả người.
Hắn khẩn cầu Diệp Cảnh Thần mang Vân Tiêu rời đi khi nào?
Nhưng mà, Diệp Cảnh Huyền cũng dùng nhiều âm mưu với người ta, không tới một lát liền suy nghĩ cẩn thận ý tứ trong lời nói của Diệp Cảnh Thần, tức khắc thầm hận cắn chặt răng.
Tiểu tử này, vậy mà muốn hại hắn!
Nếu thật sự để Diệp Cảnh Thần rời đi thì trên lưng mình sẽ mang tội danh đuổi huynh trưởng!
Rốt cuộc, hiện giờ đã không giống ngày xưa, lúc trước hắn có cớ đuổi Diệp Cảnh Thần đi, hiện tại Diệp Cảnh Thần đã có một nhi tử thì đuổi hắn đi như thế nào?
“Đại ca, ta chỉ đùa một chút mà thôi,,” Diệp Cảnh Huyền ngượng ngùng cười, “Hơn nữa, ta cũng không phải quỳ xuống với đại ca, chân hơi mỏi thôi.”
Diệp Cảnh Huyền bò lên khỏi mặt đất, làm bộ xoa xoa đầu gối: “Nếu chất nhi đã trở về Diệp gia, ta làm thúc thúc sẽ không bạc đãi hắn, đêm nay gia yến, hy vọng chất nhi cũng tới tham gia.”
“Ý tứ trong lời nói của gia chủ không phải trục xuất hắn khỏi gia môn, mà là, hắn nguyện không nhập gia phả sửa họ thì tùy hắn.”
Đối với quyết định này của lão giả, Diệp Tường cũng thực không rõ, nhưng ông ta luôn luôn chân thành, đương nhiên sẽ không vi phạm bất luận mệnh lệnh nào của lão giả.
Diệp Cảnh Thần đang tươi cười bỗng dưng cứng lại: “Không có khả năng! Tiểu tử này họ cũng không muốn sửa, còn làm tế nữ tới nhà, sao phụ thân có thể dung túng hắn?”
“Nhị thiếu gia, đây là quyết định của gia chủ, chúng ta không thể có bất luận dị nghị nào,” Diệp Tường hơi hơi nhíu nhíu mày, “Nếu sự việc đã kết thúc, vậy các ngươi cũng gián tán đi.”
Sắc mặt Diệp Cảnh Huyền từ xanh chuyển qua trắng, lại từ trắng chuyển thành xanh, thay đổi thất thường.
Cuối cùng, hắn tà ác nở nụ cười, khóe môi gợi lên một độ cong châm chọc: “Đại ca, không phải ta nói chứ, ngươi thật vất vả có nhi tử, lại là một phế vật, nếu không phải bởi vì hắn là phế vật, nói không chừng ta còn sẽ kiêng kị vài phần.”
Nguyên nhân chính là vì hắn cho rằng Vân Tiêu là phế vật, mới có thể không kiêng nể gì như thế.
“Hơn nữa……” Diệp Cảnh Huyền dừng một chút, dương môi cười, “Nhi tức của ngươi không thể so sánh với công chúa Mộng Dao, công chúa Mộng Dao y thuật cao minh, ngay cả bệ hạ cũng yêu thương vạn phần với nàng, nếu nàng có thể trị bệnh Hoàng Hậu, sẽ lập tức được phong làm nữ Thái Tử, ngươi nói, sao ngươi so sánh với ta được?”
Lời này hắn cố ý nói cho Diệp Cảnh Thần nghe được, vì vậy, hắn cố tình đè thấp giọng.
Nhưng mà thính lực của Vân Tiêu cùng Vân Lạc Phong đều rất mạnh, có thể nào nghe không thấy?
Đối mặt với những lời này của Diệp Cảnh Huyền, Vân Lạc Phong chỉ buồn cười lắc lắc đầu, không cho là đúng.
Nhưng Vân Tiêu lại không chấp nhận được bất luận kẻ nào nói Vân Lạc Phong không tốt!
Hiện tại, ngón tay hắn hơi câu lại, một tia linh lực bị hắn đánh xuống, sau khớp xương của Diệp Cảnh Huyền ……
Bình bịch!
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, Diệp Cảnh Huyền lập tức quỳ gối trước mặt Diệp Cảnh Thần.
Lần này, đừng nói những người chung quanh, ngay cả Diệp Cảnh Thần cũng ngây người.
“Phụ thân!”
Sắc mặt Diệp Thiên Vấn biến đổi, hiển nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì.
Giang Mộng Dao khẽ nhíu mày, lại không nói gì, dùng một đôi mắt mang theo nghi ngờ đánh giá hai người……
“Nhị đệ, ngươi làm gì vậy?” Khóe môi Diệp Cảnh Thần giơ lên, giọng điệu lại rất là khách sáo, “Mặc dù ngươi muốn để ta mang Tiêu nhi rời đi, cũng không cần quỳ xuống cầu ta, ta làm đại ca thì sao có thể làm khó đệ đệ mình, ngươi mau đứng lên đi, sau đó ta liền chuẩn bị rời khỏi Diệp gia.”
Diệp Cảnh Thần luôn luôn biết gió chiều nào theo chiều ấy, dù cho hắn không rõ sao lại thế này (chỉ việc nhận thân thành công), nhưng không đại diện hắn sẽ không chơi Diệp Cảnh Thần một phen.
Nghe được lời này, Diệp Cảnh Huyền ngây ngẩn cả người.
Hắn khẩn cầu Diệp Cảnh Thần mang Vân Tiêu rời đi khi nào?
Nhưng mà, Diệp Cảnh Huyền cũng dùng nhiều âm mưu với người ta, không tới một lát liền suy nghĩ cẩn thận ý tứ trong lời nói của Diệp Cảnh Thần, tức khắc thầm hận cắn chặt răng.
Tiểu tử này, vậy mà muốn hại hắn!
Nếu thật sự để Diệp Cảnh Thần rời đi thì trên lưng mình sẽ mang tội danh đuổi huynh trưởng!
Rốt cuộc, hiện giờ đã không giống ngày xưa, lúc trước hắn có cớ đuổi Diệp Cảnh Thần đi, hiện tại Diệp Cảnh Thần đã có một nhi tử thì đuổi hắn đi như thế nào?
“Đại ca, ta chỉ đùa một chút mà thôi,,” Diệp Cảnh Huyền ngượng ngùng cười, “Hơn nữa, ta cũng không phải quỳ xuống với đại ca, chân hơi mỏi thôi.”
Diệp Cảnh Huyền bò lên khỏi mặt đất, làm bộ xoa xoa đầu gối: “Nếu chất nhi đã trở về Diệp gia, ta làm thúc thúc sẽ không bạc đãi hắn, đêm nay gia yến, hy vọng chất nhi cũng tới tham gia.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.