Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 100: Mộ gia đến cửa (3)
Tiêu Thất Gia
08/08/2018
“Ta đến nơi này dĩ nhiên là truyền ý chỉ của quý phi nương nương, hiện tại bảo Vân Lạc Phong ra đây tiếp chỉ!”
Mộ Vô Sâm lạnh lùng nhìn về phía lão gia tử, trên cao nhìn xuống nói.
Lão gia tử cười lạnh một tiếng: “Cháu gái ta không phải loại người rảnh rỗi giống như các ngươi, không có việc gì chỉ biết gây phiền phức cho người khác, nó thật sự bận, nào có rảnh rỗi tiếp chỉ? Bây giờ tự ngươi cút đi hay là để bản tướng quân ném ngươi ra ngoài?”
Nếu đến là những người khác của hoàng tộc, có lẽ lão gia tử còn sẽ khách khí vài phần, nhưng nếu đối phương là người Mộ gia, lấy hận ý của ông đối với Mộ gia không có trực tiếp quăng hắn ra ngoài cũng đã đủ khách khí.
“Tướng quân Vân Lạc, ta tới tuyên ý chỉ của quý phi, nếu ngài không cho Vân Lạc Phong ra tiếp chỉ, chính là tội khi quân!” Đôi mắt Mộ Vô Sâm âm trầm thêm vài phần, trong giọng nói cao ngạo hàm chứa một tia lạnh lẽo.
Lão gia tử cười ha ha hai tiếng: “Tội khi quân, như thế nào là khi quân? Xin hỏi ngươi tới tuyên truyền chính là ý chỉ của bệ hạ hay là ý chỉ của hoàng hậu nương nương? A, đúng rồi, hiện tại Long Nguyên Quốc không có hoàng hậu, làm sao gọi là khi quân? Chỉ một quý phi thôi, nói đến cùng chính là tiểu thiếp của bệ hạ, ngươi cho rằng bản tướng quân phải sợ một thiếp thất sao?”
Còn không phải vậy sao?
Thân phận quý phi tôn quý đến mấy bất quá cũng chỉ là thiếp mà thôi! Có thể cùng ngồi cùng ăn với bệ hạ cũng chỉ có hoàng hậu! Nề hà hiện giờ Long Nguyên Quốc vô hậu, vì vậy, lão gia tử phải cho vài phần thể diện cũng chỉ có bệ hạ.
Đương nhiên, loại thể diện này với điều kiện là bệ hạ không có chọc ông giận, bằng không, mặt mũi ai ông cũng sẽ không cho!
Tính tình Mộ Vô Sâm còn tính không tồi, chịu đựng Vân Lạc nhục nhã như vậy lại không có tức giận dậm chân.
Hắn chỉ hít sâu một hơi, ngăn chặn tức giận sắp phun trào trong lòng, lạnh lùng nói: “Không sai, ở nhà thương nhân bình thường thì thân phận của quý phi nương nương chỉ là tiểu thiếp! Tương tự như vậy, tướng quân ngài cũng chỉ giống như một gia đinh, thiếp vị có nhỏ, cũng là chủ tử của ngài! Hiện giờ chủ tử có lệnh, ngài cũng chỉ có thể vâng theo!”
“Ha hả!” Lão gia tử cười lạnh hai tiếng, chết không biết xấu hổ nói, “Dù sao ta tuyệt đối cũng sẽ không thừa nhận thân phận chủ tử này của nàng ta! Các ngươi muốn gặp cháu gái ta, có thể! Ở chỗ này chờ! Chờ khi nào nó xong xuôi sự tình, khi đó các ngươi có thể nhìn thấy nó!”
Lần này, không chờ Mộ Vô Sâm nói chuyện, các hộ vệ phía sau hắn lại phẫn nộ rồi! Một đám hận không thể tiến lên xé lão gia tử!
“Chúng ta tới tuyên ý chỉ của quý phi nương nương, hành vi này của ngài rõ ràng chính là không có để quý phi nương nương vào mắt! Đại thiếu gia, dựa theo tội danh tướng quân coi rẻ hoàng pháp, hẳn là liên luỵ cửu tộc!”
Nói như thế nào đây? Tên này là chó của chủ tử cũng chính là cái miệng của chủ tử, lúc chủ tử muốn bão nổi nhưng lại cần giữ gìn hình tượng thì đứng ra nói thay lời chủ tử nhà mình muốn nói.
Mà những lúc này, chủ tử sẽ đứng ra đảm đương người tốt, nhưng bọn họ cũng không nghĩ, nếu không có sự cho phép của chủ tử, sao hạ nhân có lá gan nói ra loại lời nói này?
Lão gia tử dĩ nhiên biết rõ điểm này, dung nhan già nua nở nụ cười trào phúng.
“Ta chỉ nói một câu, hoặc là chờ, hoặc là cút! Ta mặc kệ các ngươi tới truyền ý chỉ của ai, muốn quấy rầy cháu gái ta làm việc, được! Các ngươi đánh bại ta trước rồi nói.”
Giờ phút này lão gia tử giống như một tôn chiến thần, chắn ở trước mặt đám người Mộ Vô Sâm, trong ngôn ngữ tràn ngập khí phách!
Hộ vệ phẫn nộ muốn chửi ầm lên, lại vào lúc này, bị Mộ Vô Sâm duỗi tay ngăn cản.
“Được, ta ở chỗ này chờ nàng!”
Mộ Vô Sâm lạnh lùng nhìn về phía lão gia tử, trên cao nhìn xuống nói.
Lão gia tử cười lạnh một tiếng: “Cháu gái ta không phải loại người rảnh rỗi giống như các ngươi, không có việc gì chỉ biết gây phiền phức cho người khác, nó thật sự bận, nào có rảnh rỗi tiếp chỉ? Bây giờ tự ngươi cút đi hay là để bản tướng quân ném ngươi ra ngoài?”
Nếu đến là những người khác của hoàng tộc, có lẽ lão gia tử còn sẽ khách khí vài phần, nhưng nếu đối phương là người Mộ gia, lấy hận ý của ông đối với Mộ gia không có trực tiếp quăng hắn ra ngoài cũng đã đủ khách khí.
“Tướng quân Vân Lạc, ta tới tuyên ý chỉ của quý phi, nếu ngài không cho Vân Lạc Phong ra tiếp chỉ, chính là tội khi quân!” Đôi mắt Mộ Vô Sâm âm trầm thêm vài phần, trong giọng nói cao ngạo hàm chứa một tia lạnh lẽo.
Lão gia tử cười ha ha hai tiếng: “Tội khi quân, như thế nào là khi quân? Xin hỏi ngươi tới tuyên truyền chính là ý chỉ của bệ hạ hay là ý chỉ của hoàng hậu nương nương? A, đúng rồi, hiện tại Long Nguyên Quốc không có hoàng hậu, làm sao gọi là khi quân? Chỉ một quý phi thôi, nói đến cùng chính là tiểu thiếp của bệ hạ, ngươi cho rằng bản tướng quân phải sợ một thiếp thất sao?”
Còn không phải vậy sao?
Thân phận quý phi tôn quý đến mấy bất quá cũng chỉ là thiếp mà thôi! Có thể cùng ngồi cùng ăn với bệ hạ cũng chỉ có hoàng hậu! Nề hà hiện giờ Long Nguyên Quốc vô hậu, vì vậy, lão gia tử phải cho vài phần thể diện cũng chỉ có bệ hạ.
Đương nhiên, loại thể diện này với điều kiện là bệ hạ không có chọc ông giận, bằng không, mặt mũi ai ông cũng sẽ không cho!
Tính tình Mộ Vô Sâm còn tính không tồi, chịu đựng Vân Lạc nhục nhã như vậy lại không có tức giận dậm chân.
Hắn chỉ hít sâu một hơi, ngăn chặn tức giận sắp phun trào trong lòng, lạnh lùng nói: “Không sai, ở nhà thương nhân bình thường thì thân phận của quý phi nương nương chỉ là tiểu thiếp! Tương tự như vậy, tướng quân ngài cũng chỉ giống như một gia đinh, thiếp vị có nhỏ, cũng là chủ tử của ngài! Hiện giờ chủ tử có lệnh, ngài cũng chỉ có thể vâng theo!”
“Ha hả!” Lão gia tử cười lạnh hai tiếng, chết không biết xấu hổ nói, “Dù sao ta tuyệt đối cũng sẽ không thừa nhận thân phận chủ tử này của nàng ta! Các ngươi muốn gặp cháu gái ta, có thể! Ở chỗ này chờ! Chờ khi nào nó xong xuôi sự tình, khi đó các ngươi có thể nhìn thấy nó!”
Lần này, không chờ Mộ Vô Sâm nói chuyện, các hộ vệ phía sau hắn lại phẫn nộ rồi! Một đám hận không thể tiến lên xé lão gia tử!
“Chúng ta tới tuyên ý chỉ của quý phi nương nương, hành vi này của ngài rõ ràng chính là không có để quý phi nương nương vào mắt! Đại thiếu gia, dựa theo tội danh tướng quân coi rẻ hoàng pháp, hẳn là liên luỵ cửu tộc!”
Nói như thế nào đây? Tên này là chó của chủ tử cũng chính là cái miệng của chủ tử, lúc chủ tử muốn bão nổi nhưng lại cần giữ gìn hình tượng thì đứng ra nói thay lời chủ tử nhà mình muốn nói.
Mà những lúc này, chủ tử sẽ đứng ra đảm đương người tốt, nhưng bọn họ cũng không nghĩ, nếu không có sự cho phép của chủ tử, sao hạ nhân có lá gan nói ra loại lời nói này?
Lão gia tử dĩ nhiên biết rõ điểm này, dung nhan già nua nở nụ cười trào phúng.
“Ta chỉ nói một câu, hoặc là chờ, hoặc là cút! Ta mặc kệ các ngươi tới truyền ý chỉ của ai, muốn quấy rầy cháu gái ta làm việc, được! Các ngươi đánh bại ta trước rồi nói.”
Giờ phút này lão gia tử giống như một tôn chiến thần, chắn ở trước mặt đám người Mộ Vô Sâm, trong ngôn ngữ tràn ngập khí phách!
Hộ vệ phẫn nộ muốn chửi ầm lên, lại vào lúc này, bị Mộ Vô Sâm duỗi tay ngăn cản.
“Được, ta ở chỗ này chờ nàng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.