Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1339: Quân gia Linh Châu (2)
Tiêu Thất Gia
26/01/2019
Thế nhưng, cái loại
tư thái cao ngạo này của Vân Lạc Phong, làm cho trong lòng Hồng Lăng
sinh ra bất mãn, sắc mặt cũng trầm xuống vài phần.
Khi lần đầu gặp mặt, do Hồng Loan và Vân Lạc Phong không có nán lại quá lâu, cho nên, ông ta vẫn chưa kịp đánh giá Vân Lạc Phong một cách kỹ càng.
Hiện giờ, ông mới có thể tinh tế mà đánh giá Vân Lạc Phong từ đầu đến chân một lần.
Thế nhưng.....
Hồng Lăng bỗng nhìn thấy bên hông của thiếu niên có đeo một miếng ngọc bội, trên bề mặt của miếng ngọc bội kia có khắc một chữ Quân chói lọi, làm cho hai tròng mắt của ông ta bỗng co chặt lại.
"Ngươi là người Quân gia Linh Châu?"
Quân gia Linh Châu?
Vân Lạc Phong ngẩn ra, tầm mắt nàng dừng lại trên miếng ngọc bội tùy thân của mình, ánh mắt đầy hồ nghi.
Ngọc bội này là Quân Phượng Linh cho nàng, chẳng lẽ có vấn đề gì sao?
"Quân gia Linh Châu là cái gì?" Vân Lạc Phong khẽ nheo mắt, hỏi.
"Châu chủ Linh Châu họ Quân!" Hồng Lăng nhìn chằm chằm vào Vân Lạc Phong: "Ngươi mau nói cho ta biết, từ đâu mà ngươi có được miếng ngọc bội này?"
Vân Lạc Phong khẽ vuốt ve miếng ngọc bội, nhàn nhạt cong môi lên: "Từ nhỏ thì mẹ của ta đã mang theo miếng ngọc bội này, có vấn đề gì sao?"
Quân Phượng Linh là mẫu thân của Vân Tiêu, tất nhiên cũng là mẫu thân của nàng, hiện giờ nàng không thể để người ngoài biết đây là của mẹ chồng nàng tặng cho nàng, cho nên nàng mới gọi Quân Phượng Linh là mẫu thân.
Hai tròng mắt Hồng Lăng bỗng co lại, lát sau lại khôi phục bình thường.
"Ngươi muốn biết lai lịch của miếng ngọc bội này thì có thể đến Quân gia ở Linh Châu một chuyến. Ở đó tự nhiên có đáp án mà ngươi muốn tìm, ngoài ra, Quân gia cũng đắc tội không ít người, ta khuyên ngươi một câu, nên lấy xuống miếng ngọc bội này đi, tránh để kẻ thù phát hiện."
Hai mắt Vân Lạc Phong hơi híp lại, trầm ngâm hết nửa ngày.
Quân gia Linh Châu?
Xem ra, đợi sau khi tìm được Vân Tiêu, nàng cần phải đến Linh Châu một chuyến.
Tìm kiếm đáp án!
... ........
Đợi sau khi Vân Lạc Phong rời khỏi thư phòng, Hồng Loan nhìn thấy phụ thân mình dường như là có chuyện muốn nói, cho nên lưu lại, trầm giọng hỏi: "Cha, Quân gia mà cha nói, rốt cuộc là chuyện thế nào?"
Hồng Lăng thở dài: "Nhiều năm trước, lão gia tử của Quân gia đắc tội với Châu chủ tiền nhiệm của Linh Châu, cho nên mới bị vô số cường giả của Linh Châu truy sát, khi đó, phu nhân của ông ấy bị Châu chủ tiền nhiệm giết chết, vì bảo vệ mạng sống của nữ nhi còn trong tã, lão gia tử Quân gia bất đắc dĩ phải đem nữ nhi của mình giao cho một cố nhân...."
"Về sau, lão gia tử Quân gia trở về tìm Châu chủ tiền nhiệm báo thù, hơn nữa còn diệt cả nhà Châu chủ tiền nhiệm, vì vậy mà ông ấy mới trở thành Châu chủ của Linh Châu. Thế nhưng ông ấy lại không có dọn ra khỏi Quân gia, cho nên, thời điểm mà người khác nhắc đến Châu chủ Linh Châu, đều gọi là Quân gia Linh Châu! Dù vậy thì ông ấy cũng đã trở thành Châu chủ Linh Châu danh chính ngôn thuận!"
"Những năm gần đây, lão gia tử vẫn luôn nhớ thương vị phu nhân quá cố của mình, cho nên không có cưới thê nạp thiếp, còn đi khắp nơi tìm kiếm tung tích nữ nhi của mình. Nhưng mà, đừng nói là nữ nhi của ông ấy, ngay cả vị cố nhân kia cũng hoàn toàn biến mất, vô tung vô ảnh!"
(*vô tung vô ảnh: không hình không bóng.)
"Vì vậy, nữ nhi mất tích của Quân gia, đã trở thành tâm bệnh lớn nhất trong lòng lão gia tử. Hiện tại, ngọc bội của Quân gia lại xuất hiện trong tay Vân Lạc Phong, chẳng lẽ..... Mẫu thân của hắn chính là nữ nhi mất tích của lão gia tử Quân gia?"
Hồng Loan có chút kinh ngạc, dường như không nghĩ tới Vân Lạc Phong lại có thân phận như vậy.
Nàng trầm mặc một lúc, hỏi: "Cha xác định mẫu thân Vân Lạc Phong là nữ nhi của Quân gia? Lỡ như miếng ngọc bội kia là thuộc về một người khác của Quân gia thì sao?"
Hồng Lăng lắc lắc đầu: "Chữ Quân trên ngọc bội là dùng thủ pháp đặc thù để khắc lên, đặc biệt là miếng ngọc này còn có thể ngăn cản công kích của cường giả một lần, con cảm thấy người thường trong Quân gia có thể sở hữu được một miếng ngọc bội như vậy sao?"
Hồng Loan chớp chớp mắt: "Cha, chuyện này có cần báo cho Quân gia không?"
Khi lần đầu gặp mặt, do Hồng Loan và Vân Lạc Phong không có nán lại quá lâu, cho nên, ông ta vẫn chưa kịp đánh giá Vân Lạc Phong một cách kỹ càng.
Hiện giờ, ông mới có thể tinh tế mà đánh giá Vân Lạc Phong từ đầu đến chân một lần.
Thế nhưng.....
Hồng Lăng bỗng nhìn thấy bên hông của thiếu niên có đeo một miếng ngọc bội, trên bề mặt của miếng ngọc bội kia có khắc một chữ Quân chói lọi, làm cho hai tròng mắt của ông ta bỗng co chặt lại.
"Ngươi là người Quân gia Linh Châu?"
Quân gia Linh Châu?
Vân Lạc Phong ngẩn ra, tầm mắt nàng dừng lại trên miếng ngọc bội tùy thân của mình, ánh mắt đầy hồ nghi.
Ngọc bội này là Quân Phượng Linh cho nàng, chẳng lẽ có vấn đề gì sao?
"Quân gia Linh Châu là cái gì?" Vân Lạc Phong khẽ nheo mắt, hỏi.
"Châu chủ Linh Châu họ Quân!" Hồng Lăng nhìn chằm chằm vào Vân Lạc Phong: "Ngươi mau nói cho ta biết, từ đâu mà ngươi có được miếng ngọc bội này?"
Vân Lạc Phong khẽ vuốt ve miếng ngọc bội, nhàn nhạt cong môi lên: "Từ nhỏ thì mẹ của ta đã mang theo miếng ngọc bội này, có vấn đề gì sao?"
Quân Phượng Linh là mẫu thân của Vân Tiêu, tất nhiên cũng là mẫu thân của nàng, hiện giờ nàng không thể để người ngoài biết đây là của mẹ chồng nàng tặng cho nàng, cho nên nàng mới gọi Quân Phượng Linh là mẫu thân.
Hai tròng mắt Hồng Lăng bỗng co lại, lát sau lại khôi phục bình thường.
"Ngươi muốn biết lai lịch của miếng ngọc bội này thì có thể đến Quân gia ở Linh Châu một chuyến. Ở đó tự nhiên có đáp án mà ngươi muốn tìm, ngoài ra, Quân gia cũng đắc tội không ít người, ta khuyên ngươi một câu, nên lấy xuống miếng ngọc bội này đi, tránh để kẻ thù phát hiện."
Hai mắt Vân Lạc Phong hơi híp lại, trầm ngâm hết nửa ngày.
Quân gia Linh Châu?
Xem ra, đợi sau khi tìm được Vân Tiêu, nàng cần phải đến Linh Châu một chuyến.
Tìm kiếm đáp án!
... ........
Đợi sau khi Vân Lạc Phong rời khỏi thư phòng, Hồng Loan nhìn thấy phụ thân mình dường như là có chuyện muốn nói, cho nên lưu lại, trầm giọng hỏi: "Cha, Quân gia mà cha nói, rốt cuộc là chuyện thế nào?"
Hồng Lăng thở dài: "Nhiều năm trước, lão gia tử của Quân gia đắc tội với Châu chủ tiền nhiệm của Linh Châu, cho nên mới bị vô số cường giả của Linh Châu truy sát, khi đó, phu nhân của ông ấy bị Châu chủ tiền nhiệm giết chết, vì bảo vệ mạng sống của nữ nhi còn trong tã, lão gia tử Quân gia bất đắc dĩ phải đem nữ nhi của mình giao cho một cố nhân...."
"Về sau, lão gia tử Quân gia trở về tìm Châu chủ tiền nhiệm báo thù, hơn nữa còn diệt cả nhà Châu chủ tiền nhiệm, vì vậy mà ông ấy mới trở thành Châu chủ của Linh Châu. Thế nhưng ông ấy lại không có dọn ra khỏi Quân gia, cho nên, thời điểm mà người khác nhắc đến Châu chủ Linh Châu, đều gọi là Quân gia Linh Châu! Dù vậy thì ông ấy cũng đã trở thành Châu chủ Linh Châu danh chính ngôn thuận!"
"Những năm gần đây, lão gia tử vẫn luôn nhớ thương vị phu nhân quá cố của mình, cho nên không có cưới thê nạp thiếp, còn đi khắp nơi tìm kiếm tung tích nữ nhi của mình. Nhưng mà, đừng nói là nữ nhi của ông ấy, ngay cả vị cố nhân kia cũng hoàn toàn biến mất, vô tung vô ảnh!"
(*vô tung vô ảnh: không hình không bóng.)
"Vì vậy, nữ nhi mất tích của Quân gia, đã trở thành tâm bệnh lớn nhất trong lòng lão gia tử. Hiện tại, ngọc bội của Quân gia lại xuất hiện trong tay Vân Lạc Phong, chẳng lẽ..... Mẫu thân của hắn chính là nữ nhi mất tích của lão gia tử Quân gia?"
Hồng Loan có chút kinh ngạc, dường như không nghĩ tới Vân Lạc Phong lại có thân phận như vậy.
Nàng trầm mặc một lúc, hỏi: "Cha xác định mẫu thân Vân Lạc Phong là nữ nhi của Quân gia? Lỡ như miếng ngọc bội kia là thuộc về một người khác của Quân gia thì sao?"
Hồng Lăng lắc lắc đầu: "Chữ Quân trên ngọc bội là dùng thủ pháp đặc thù để khắc lên, đặc biệt là miếng ngọc này còn có thể ngăn cản công kích của cường giả một lần, con cảm thấy người thường trong Quân gia có thể sở hữu được một miếng ngọc bội như vậy sao?"
Hồng Loan chớp chớp mắt: "Cha, chuyện này có cần báo cho Quân gia không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.